1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên chi kiều nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      39


      Liễu Ly cùng Triệu Đàn chậm rãi ăn cơm tối.




      Bốn món đều là thức ăn Triệu Đàn xưa nay thích ăn, xem ra là Liễu Ly đặc biệt phân phó người chuẩn bị.




      Triệu Đàn ăn xong chén cháo, Liễu Ly lập tức lại bới thêm cho nàng chén nữa: "Ngươi quá gầy, ăn nhiều chút!"




      "Quá gầy?" Triệu Đàn nhìn tay núc ních thịt của mình, lại xoa bóp thịt thịt khuôn mặt của mình, đối với sắc thái cá nhân bao che khuyết điểm của Liễu Ly mà , rất tin tưởng.




      Liễu Ly đánh giá Triệu Đàn cái, vẫn cảm thấy Triệu Đàn gầy: " hơi gầy, mặt tròn chút tốt hơn!"




      Triệu Đàn: "..."




      Chiếc đũa kẹp thịt kho tàu rút cuộc ăn vô nữa: trời sinh mặt trái xoan ăn thành mặt tròn, ăn bao nhiêu mới thành mặt tròn được đây!




      Dùng cơm tối xong, Triệu Đàn đứng dậy, đứng ở trước cửa phòng nhìn ra bên ngoài.




      Bên ngoài mưa rất lớn, mưa to như từ phía rót nước xuống mặt đất, Triệu Đàn đứng ở trong nhà chính, bên ngoài sân ngoại trừ mưa, cái gì cũng nhìn thấy.




      Triệu Đàn có điểm phát sầu, quay đầu lại nhìn Liễu Ly: "Hồ ly ca ca, mưa lớn như vậy, ngươi như thế nào ra ngoài a?"




      Liễu Ly lấy kiện vải thêu hoa màu hồng nhạt giúp nàng mặc lên người: "Ngươi ngủ trước , ta trong vòng canh giờ trở lại!"




      Tiểu Tùng cùng Tiểu Trúc mặc áo tơi, cầm dù cùng vải dầu (vải dầu; vải sơn; vải nhựa; vải bạt) tới đón Liễu Ly.




      Nhìn Liễu Ly mặc vải dầu, thắt dây lưng, đội mũ rộng vành ra ngoài dọc theo hành lang, Triệu Đàn trong nội tâm cảm thấy trống rỗng, người cũng có chút lạnh.




      Nàng ôm chặt quần áo, quay người trở lại phòng ngủ Liễu Ly tìm sách xem.




      Triệu Đàn nhớ Liễu Ly thường xem sách luôn luôn là đặt gối đầu ở bên cạnh hoặc là phía dưới gối đầu.




      Quả nhiên, bên cạnh gối đầu của Liễu Ly đặt chỉnh tề ba quyển sách.




      Triệu Đàn cầm lấy quyển vừa nhìn, phát quyển sách thuốc, phía vẽ nhân thể huyệt đạo gì gì đó; lại cầm lấy quyển, phát là tên sách là 《 hoa bảo điển》, nguyên lai là sách giảng giải các loại cây cỏ hoa lá; lại nhìn cuốn thứ ba, lại là 《cổ kim tiếu đàm》, quyển truyện cười cổ đại.




      Nàng cầm lấy quyển truyện cười cổ đại, ở giường Liễu Ly ngồi xuống, liền xem dưới ánh nến.




      Lúc Liễu Ly trở lại, Triệu Đàn cầm quyển sách cười đến ngửa tới ngửa lui, trông thấy Liễu Ly tiến đến, cười : "Hồ ly ca ca, tức cười quá!"




      Nàng ngẩng đầu, liền phát lọn tóc Liễu Ly, đầu vai cùng hạ áo bào vạt chỗ * đấy, vội vàng đứng lên : "Hồ ly ca ca, người đều dính ướt, trước tắm rửa a!"




      Liễu Ly tắm rửa xong, mặc áo tắm màu trắng ra.




      Triệu Đàn để quyển sách tay xuống, cầm lấy khăn vải nghênh đón, đem Liễu Ly ấn ngồi ở ghế, bắt đầu giúp lau tóc dài.




      Liễu Ly nhắm mắt lại, khẽ: "Ta cho mẫu thân của ta biết chuyện của ngươi, ngày mai sáng sớm cùng với ta đến chỗ nàng ăn sáng a!"




      Triệu Đàn "Ân" rồi tiếng, hỏi: "Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, ta là mẹ của ngươi?"




      Liễu Ly tựa hồ là suy nghĩ chút, lát sau mới : "Mẫu thân của ta xuất thân Tây Nhung, là công chúa Tây Nhung Vương tộc, về sau gả cho phụ thân của ta lão Úy Vương Trúc Hành, sinh ra tỷ tỷ của ta Thọ Sơn quận chúa Trúc Thuyên. Mẫu thân mang thai ta, cha ta liền chết ở tại Đại Kim. Ta lúc ba tuổi, bị người bắt cóc , nhét vào Diên Khánh phường Nhuận Dương."



      Triệu Đàn gì, cầm lấy lược chải mái tóc dài của , lát sau, mới cố lấy dũng khí: "Cha ta cùng cậu Liễu Liên là cừu nhân giết cha của ngươi, đúng hay ?"




      Liễu Ly mở to mắt, quay người nhìn Triệu Đàn, mắt hoa đào tối tăm ý cười, nhưng cũng có hận ý, chẳng qua là có cái gì cái đó: " bên là phụ thân chưa từng gặp mặt, bên là lão Vương gia cùng sư phụ dưỡng dục ta trưởng thành, ta giống như có tâm tình hận gì!"




      Triệu Đàn vẫn yên lòng: "Còn mẹ của ngươi cùng tỷ tỷ sao?"




      Liễu Ly duỗi tay nắm chặt eo Triệu Đàn, đem ôm nàng lên ghế đôn ngồi đối diện với mình, sau đó mới : "Mẫu thân của ta cùng mẹ của ngươi giống nhau, tỷ tỷ của ta cũng cùng ca ca của ngươi cũng giống nhau!"




      tự tay sửa sang lại cổ áo Triệu Đàn, sửa sang lại làn váy của nàng, lúc này mới : "Ngươi ngủ ?"




      Triệu Đàn nhìn sang cuốn 《 cổ kim đàm tiếu 》: "Ta còn muốn xem sách lát!"




      Liễu Ly : "Ngươi nằm ở giường, ta giúp ngươi đọc!"




      còn nhớ Triệu Đàn khi còn bé sắp cũng thích nghe kể chuyện, hơn nữa, tựa như nghe bài hát ru con, nghe qua câu chuyện, Triệu Đàn rất nhanh liền ngủ mất.



      Triệu Đàn đắp chăn mỏng nằm ở giường, nhắm mắt lại, nghe Liễu Ly đọc 《 cổ kim tiếu đàm 》.




      Liễu Ly đem sách lật đến chỗ Triệu Đàn đánh dấu, phát là câu chuyện người đàn bà đanh đá hay ghen " Bộ lạc hung hãn hay ghen ", liền đọc...mà bắt đầu.




      Thanh của trong sáng mang theo điểm khàn khàn.




      Thanh êm tai như vậy, đọc đến lời thoại lúc trưởng công chúa hung hãn, thê tử Nam Khang Hoàn Ôn đối với Hoàn Ôn Tư nạp thiếp "A tử, ta thấy ngươi cũng thương, huống chi lão nô" quả nhiên là buồn cười cực kỳ.




      Triệu Đàn cười thể nhịn xuống, vòng quanh chăn màn, cười lên ha hả.




      Liễu Ly mình cũng cảm thấy buồn cười, đem sách quăng ra, : "Mau ngủ !"




      đem màn buông xuống, tắt đèn , trong phòng dừng chút, lúc này mới ra.




      trận cười to, đem cơn buồn ngủ của Triệu Đàn mất, nàng giường lục lọi hồi, nghe bên ngoài mưa to rào rào, nghĩ đến hồ ly ca ca, qua lâu mới ngủ.




      Ngày thứ hai, Liễu Ly mang theo Triệu Đàn tới chỗ mẫu thân mình.




      Sau khi tới, mới phát tỷ tỷ đợi ở đó rồi.




      Bạch Thái phi cùng con sớm thương lượng qua, thấy Triệu Đàn đều tỏ vẻ nhiệt tình.




      Triệu Đàn thỉnh an Bạch Thái phi, lại hướng Trúc Thuyên hành lễ.




      Bạch Thái phi cho nàng cái hầu bao tinh xảo làm lễ gặp mặt; Trúc Thuyên là rất nhiệt tình mà lôi kéo nàng chuyện trời đất, thái độ cực kỳ thân mật.




      Triệu Đàn nhớ kỹ Liễu Ly hai nàng phải người tốt, cho nên chẳng qua là mỉm cười qua loa, cũng cho là .




      Bạch Thái phi cùng Thọ Sơn quận chúa đương nhiên là biết Triệu Đàn ở chỗ Liễu Ly, đối với cái tình này hợp, hai mẹ con đều giả bộ như biết ngậm miệng chuyện, chỉ chút ít tình phong hoa tuyết nguyệt.




      Ăn sang xong, bốn người ngồi ở trong phòng khách trong nội viện Bạch Thái phi, uống trà chuyện phiếm, trong nội cung truyền chỉ công công đến, tuyên Bạch Thái phi cùng Liễu Ly đến Hiệt Điện diện thánh.




      Liễu Ly lo lắng cho Triệu Đàn, Trúc Thuyên vội : "Đàn muội muội có ta đây, ngươi yên tâm , lưu luyến rời như vậy làm cái gì!" Liễu Ly nghĩ nghĩ, Trúc Thuyên thể đem Triệu Đàn làm gì, lấy cớ thay quần áo, dặn dò thân tín của mình hồi, lúc này mới rời .




      Thọ Sơn quận chúa mang theo Triệu Đàn Đông viện.




      Đêm qua mưa to, thời tiết coi như mát mẻ, Thọ Sơn quận chúa cùng Triệu Đàn ngồi ở trong lương đình đồi diện với hoa viên Đông viện, bên nghỉ mát ngắm hoa hồng, bên thưởng thức trà chuyện phiếm.




      chuyện với nhau hồi, Thọ Sơn quận chúa kinh nghiệm phong phú xác định, cái tiểu nha đầu Triệu Đàn này vô cùng thích đệ đệ mình, mà đệ đệ của mình tựa hồ là có chút hiểu phong tình.




      Con ngươi nàng đảo vòng, lập tức nghĩ ra chủ ý.




      Thọ Sơn quận chúa cầm lấy bình ngọc, giúp Triệu Đàn rót nước trà, lúc này mới cười : "Đầu tháng tám ta muốn tổ chức ngắm hoa trong phủ, đến lúc đó muội muội người nhất định phải tham gia a!"




      Triệu Đàn tất nhiên là đáp ứng.




      Bên ngoài tuy có mặt trời, nhưng nóng lắm, được cho là mát mẻ hợp lòng người, thế nhưng trong điện của Phúc Toàn Đế, cửa sổ đóng chặt, màn che buông xuống, tâm tình tốt, người buồn bực mà trời lại nóng.




      Phúc Toàn Đế nằm ở ngự tháp, vẫy tay ý bảo Liễu Ly tới gần.




      Liễu Ly tới, đứng ở bên giường, nhìn Phúc Toàn Đế khô gầy.




      Ngón tay Phúc Toàn Đế giống như cành khô cầm tay Liễu Ly, lâu muốn buông ra.




      khẽ với Liễu Ly : "Từ ngày mai, ngươi quản việc quân cơ !"




      Chân mày lá liễu của Liễu Ly giương , làm như khó hiểu.




      Phúc Toàn Đế ho khan, khó khăn mới ngừng lại được , tiếp nhận khăn xoa Liễu Ly đưa tới, lúc này mới : "Đợi lát nữa ngươi rời , Ngô Quảng Lâm cho ngươi cái hộp, bên trong là ấn tín công văn."




      Liễu Ly cùng Ngô Quảng Lâm ra, Bạch Thái phi lưu tại trong tẩm điện ra.




      Ngô Quảng Lâm giao cho Liễu Ly cái hộp, lại cùng Liễu Ly chia sẻ tâm tư phen, Liễu Ly mới biết, nguyên lai chức vị mới của mình là tổng lĩnh Đông Xu đích quân, giải quyết các việc quân cơ cơ mật.




      Liễu Ly cũng có cự tuyệt.




      Chức vị này đối với việc thực kế hoạch hoàn mỹ, đại trợ lực.




      Ngô Quảng Lâm mang theo Ngự Lâm quân hộ tống Liễu Ly Quân Cơ xứ, trước mặt mọi người tuyên bố Úy Vương Trúc Sanh tân nhiệm.




      Liễu Ly cùng Ngô Quảng Lâm sau khi rời khỏi, đám quan chức Quân Cơ xứ lớn đều nghị luận.




      Việc quân cơ đại thần Ô Xuân Quang , nội tâm mỉm cười: xem ra, chính mình xem trọng a, kêu con tiếp cận Úy Vương, quân cờ này thể bỏ qua!




      Nghĩ tới tương lai thân phận của mình, địa vị nước lên thuyền lên, Ô Xuân Quang hết sức đắc ý.




      chuẩn bị điểm công phu lần nữa, lại thêm mồi lửa!




    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      40




      Mấy ngày kế tiếp, Liễu Ly cùng Triệu Đàn đều bề bộn nhiều việc.




      Liễu Ly mới đến Đông Xu Quân Cơ xứ, vội vàng giao tiếp, vội vàng quen thuộc hoàn cảnh, liên tiếp vài ngày, giữa trưa đều có quay về Thanh Liễu cư, vẫn bận rộn đến tối mới về.




      Lúc mới bắt đầu, Triệu Đàn có chút đơn lạnh lẽo, thế nhưng từ khi Thọ Sơn quận chúa ngày ngày mời Triệu Đàn đến Đông viện chơi, cuộc sống của Triệu Đàn lập tức trở nên muôn màu muôn vẻ.




      Thọ Sơn quận chúa có đám bạn khuê phòng, thường xuyên vãng lai chơi đùa, nàng cũng mời Triệu Đàn tới, chỉ là biểu muội bên gia mẫu. đám quý nữ Đông Xu tụ cùng chỗ, ngắm hoa đấu cây cỏ ngâm thơ, cũng vui vẻ lắm.




      Triệu Đàn làm thơ gì gì đó vốn am hiểu, nhưng lại nàng ưa thích bầu khí náo nhiệt, cho nên tới mấy ngày liền cùng với những người này vô cùng quen thuộc.




      Chạng vạng tối ngày hôm đó, Liễu Ly trở lại Thanh Liễu cư, phát Triệu Đàn ở trong phòng, lập tức cảm thấy trong nội tâm vắng vẻ.




      trước quay về phòng ngủ thay đổi quần áo.




      Thay đổi quần áo ra, Liễu Ly qua phòng ngủ Triệu Đàn nhìn nhìn, phát Triệu Đàn vẫn chưa trở về. đứng ở cửa phòng ngủ Triệu Đàn trong chốc lát, tự chủ được thở dài —— cảm giác mình có chút ma chướng rồi.




      Liễu Ly gọi Tiểu Tùng tới hỏi thăm chút, nguyên lai Triệu Đàn từ trưa ở tại Đông viện cùng với Thọ Sơn quận chúa rồi, ăn trưa ở đó luôn.




      Liễu Ly thân mình ăn cơm trưa.




      chỉ thị Tiểu Tùng phân phó phòng bếp chuẩn bị cơm trưa, buộc miệng ra "Phật nhảy tường".




      Đợi đồ ăn được dọn lên lên, Liễu Ly lúc này mới nhớ tới Phật nhảy tường căn bản là món ăn Triệu Đàn thích, mà mình chút cũng thích ăn.




      Liễu Ly lần nữa thở dài, ăn biết ngon mà gẩy gẩy hạt cơm trong bát, chậm rãi bắt đầu ăn.




      Liễu Ly buổi chiều làm việc, buổi tối trở lại Thanh Liễu cư, phát Triệu Đàn vẫn chưa trở về, trong nội tâm rầu rĩ: chẳng lẽ ta có lực hấp dẫn bằng Trúc Thuyên?




      Trúc Thuyên là quá nhiệt tình, hơn nữa chỗ nàng xác thực có nhiều đồ chơi vui, Triệu Đàn ngày hôm nay vui vẻ cực kỳ, cơm trưa cùng cơm tối đều dùng tại chỗ Trúc Thuyên.




      Tô Ngưng Tô Dung tiện trong phủ cùng Triệu Đàn, Thủy Chỉ vẫn ở cùng nàng.




      Dùng cơm tối xong, Triệu Đàn hướng Trúc Thuyên cáo từ, muốn mang theo Thủy Chỉ ly khai, Trúc Thuyên lại cười : "Muội muội bên người chỉ có cái nha đầu này hầu hạ sao?"




      Triệu Đàn gật đầu: "Ân. Cái nha đầu này là ta ở kim kinh dùng quen, những người khác ta sợ là nhất thời thích ứng được!"




      Trúc Thuyên vốn chuẩn bị đem thân tín của mình nhét vào bên người Triệu Đàn, nghe Triệu Đàn vừa như vậy, ngược lại cũng tiện mở miệng nhắc lại.




      Mang theo Thủy Chỉ trở lại nội viện Thanh Liễu cư, Triệu Đàn phát trong phòng có đốt đèn, nghĩ ngợi thấy có thể là hồ ly ca ca vẫn chưa về.




      Thủy Chỉ hầu hạ nàng rửa mặt liền rời .




      Triệu Đàn vừa tắm rửa xong, tóc còn có chút ẩm ướt, mặc áo tắm tiện ra ngoài, liền ngồi ở trong phòng tiếp tục xem《 cổ kim đàm tiếu 》.




      Xem trong chốc lát, tóc của nàng khô, Triệu Đàn buông sách, muốn ngủ, chợt nghe bên ngoài vang động, vội vàng qua vén bức rèm che ngay cửa phòng ngủ lên.




      Nguyên lai là hồ ly ca ca thân hạ bào màu trắng!




      Triệu Đàn vừa thấy Liễu Ly, liền cao hứng: "Hồ ly ca ca, ngươi trở về!"




      Liễu Ly bởi vì Triệu Đàn cơm trưa cơm tối đều ăn cùng Trúc Thuyên, trong nội tâm lão đại thoải mái, cơm tối đều có ăn hết, cảnh tối lửa tắt đèn ngồi mình ở phòng ngủ ngẩn người.




      Nghe được Triệu Đàn trở về phát ra động tĩnh, trái tim của đập bịch bịch, đầy cõi lòng chờ mong mà chờ Triệu Đàn tìm đến mình. Ai biết chờ Triệu Đàn nửa ngày, cuối cùng tắt ánh nến nhà chính tiến vào phòng ngủ.




      Liễu Ly cảm thấy thất vọng cực kỳ.




      cảm giác người ca ca này bị Triệu Đàn để mắt đến.




      Cuối cùng, Liễu Ly vẫn là nhịn được, muốn nhìn chút xem Triệu Đàn ở cùng Trúc Thuyên có thay đổi gì , liền từ trong phòng ngủ ra, còn cố ý làm ra tiếng vang.




      ràng là từ trong phòng ngủ ra, thế nhưng Triệu Đàn vừa hỏi "Hồ ly ca ca, ngươi trở về", lập tức cam chịu mà "Ân" rồi tiếng.




      Triệu Đàn hỏi vội: "Hồ ly ca ca, ngươi ăn cơm tối chưa?"




      Liễu Ly lắc đầu.




      Triệu Đàn lập tức dao động kêu Tiểu Tùng tới đây: "Kêu phòng bếp làm mì thịt băm đưa tới đây!"




      Nàng nhớ Liễu Ly luôn luôn thích ăn mì thịt băm.




      Mì thịt băm được đưa tới, Liễu Ly ngồi ở chỗ kia ăn, Triệu Đàn ngồi ở bên cạnh cười tủm tỉm nhìn ăn.




      Liễu Ly ăn vài miếng, nhìn sang Triệu Đàn, phát nàng mắt to vụt sáng vụt sáng, chuyên chú nhìn mình, trong nội tâm cực kỳ an ủi, cảm thấy cái mì thịt băm này cũng rất ngon.




      Ăn mì xong, Triệu Đàn lại giúp Liễu Ly đổi quần áo, thúc giục tắm rửa.




      Liễu Ly đứng ở nơi đó, nhìn Triệu Đàn trong phòng mình đổi tới đổi lui, lại là tìm quần áo cho mình, lại là tìm áo cho mình tắm, lại tìm khăn lụa lau người, bận rộn ngừng, trong nội tâm cảm thấy thỏa mãn.




      Đầu tháng sáu sáu, Tiểu Tùng đưa tới chồng thiếp mời (*bài viết).




      Liễu Ly mở ra cái thiếp mời trong đó ra xem.




      Triệu Đàn




      Liễu Ly cùng Ô Xuân Quang trong thư phòng chia sẻ tâm tư.




      Hai người đều có mục đích, tất cả có mưu đồ, mặt đều là vui mừng vô cùng. Liễu Ly mỉm cười nghe Ô Xuân Quang nịnh nọt, quả nhiên là mặt mày hớn hở, cuối cùng rút cuộc dò xét được có chút manh mối.




      Ô Xuân Quang thần thần bí bí nói: "Vua của ta a, Quân Cơ xứ chuyện cơ mật đều là do Thái Tử cùng cậu Hoàn Nhan Viễn Phong tự mình phụ trách, thần tuy là quân cơ đại thần, hiểu cũng nhiều a!"




      Liễu Ly rời khỏi Ô phủ, ô Xuân Quang công bố mình bị bệnh tiện lại, đem Ổ Diệu Hương gọi qua tiễn đưa .




      Nửa ngày gặp, Ổ Diệu Hương lại thay đổi bộ trang phục, ăn mặc trang điểm lộng lẫy sang trọng: " Trong phủ chúng ta tổ chức hội dâng hương trong hoa viên, Vương gia cũng tham gia như thế nào?"




      Liễu Ly trong nội tâm có tâm , bởi vậy chẳng qua là cười cười, có nhận lới.




      Ổ Diệu Hương lại : "Lệnh tỷ Thọ Sơn quận chúa cùng biểu muội Chu nương cũng tới đây!"




      Biểu muội? Chu nương? Liễu Ly lập tức ý thức được Ổ Diệu Hương đúng là Triệu Đàn. vốn định rời khỏi Ô phủ, lập tức dừng bước, mắt hoa đào sóng quang lưu chuyển, nhìn qua Ổ Diệu Hương: " Hội dâng hương cử hành ở nơi nào?"




      Liễu Ly biết Triệu Đàn đến, sống lưng lập tức ra tầng mồ hôi lạnh. Quy củ Đông Xu cùng Đại Kim bất đồng, giống như quý tộc quan lớn trong nhà tổ chức tiệc tụ tập, bình thường là nam nữ lẫn lộn.




      Trúc Thuyên thích ở Đông viện Vương Phủ tổ chức loại tiệc tụ tập này, cho nên Liễu Ly biết .




      Nghĩ đến Triệu Đàn bị những cái mao đầu tiểu tử bao vây, trong nội tâm Liễu Ly rất thoải mái, mặt như trước bộ mây trôi nước chảy, lại cười : "Ô tiểu thư, bổn vương vinh hạnh được tới đây!"




      Ổ Diệu Hương cho rằng Úy Vương Trúc Sanh đối với chính mình cảm thấy hứng thú, mặt nghiêng bốn mươi lăm độ, làn thu thuỷ (chỉ mắt long lanh của người con đẹp) lưu chuyển, nhìn cái sâu, sau đó dời ánh mắt.




      Liễu Ly trong lòng gấp, ngược lại là có nhận được cái làn thu thuỷ bao hàm thâm ý này.




      Ổ Diệu Hương từ là chính tông quý nữ Đông Xu được giáo dục, đường thướt tha cực kỳ đẹp mắt, tất nhiên nhanh được rồi. Dù là Liễu Ly lòng nóng như lửa đốt, cũng đành phải bày ra thái độ tiêu sái tùy ý, theo chủ nhân chậm rãi về phía trước.




      Ổ Diệu Hương bên cạnh chậm rãi tới phía trước, qua vườn hoa hồng, bên mặt nhìn Liễu Ly: "Xin hỏi Úy Vương, người thích hoa sen hay thích hoa hồng?"




      Liễu Ly cười yếu ớt, kỳ trong lòng gấp, thuận miệng đáp: "hoa sen!"




      Ổ Diệu Hương tên hồi chính là Linh Hải Liên, vốn chính là thăm dò Úy Vương, nghe Úy Vương trả lời như thế, nhìn lại Úy Vương Trúc Sanh tuấn mỹ kia chút, tâm Ổ Diệu Hương muốn say, ngày càng chậm.




      Nàng suy nghĩ: xem ra y Úy Vương là coi trọng ta rồi. Nam nhân đều là chiếm được vĩnh viễn là tốt nhất, ta muốn lên mặt, chờ liên tục lấy thái độ thỉnh cầu, như vậy trong mắt thân thể của ta liền cao giá hơn. Mặt khác, Úy Vương, biết có thể hay lại càng tiến bước...




      Khách và chủ hai người tuy rằng đều có tâm tư, cuối cùng vẫn tới hoa viên Ô phủ.




      Ổ Diệu Hương dẫn Liễu Ly tiến vào hoa viên.




      Ô Diệu Hương là đích nữ duy nhất của Ô Xuân Quang, mặc dù có mấy cái đệ đệ thứ xuất, nhưng nàng trong phủ tất nhiên là được sủng ái hơn, trong hoa viên ao sen trải rộng, đủ các loại hoa sen, đúng là hoa sen đua nở, trong hoa viên phiêu đãng mùi thơm hoa sen nồng nặc —— dù là Liễu Ly bởi vì nguyên nhân sư phụ Liễu Liên, đối với hoa sen đặc biệt có hảo cảm, cũng có chút chịu nổi, tiến vào hoa viên bao lâu, liền nhịn được muốn hắt xì.




      Đương nhiên, vì thể thất lễ, vẫn là cố nhịn.




      Liễu Ly sốt ruột tìm Triệu Đàn, đối với lời sắc bén của Ổ Diệu Hương chỉ mỉm cười, ôn nhu hỏi: "Ô tiểu thư, biểu muội của bổn vương đâu?"




      Ổ Diệu Hương lập tức gọi nha hoàn đến hỏi, biết được Thọ Sơn quận chúa cùng Chu nương ở đình Liên Hương bên cạnh tham gia xạ phố!




      để Ổ Diệu Hương bắt chuyện, Liễu Ly tự động mà hướng đình bên kia đến.




      Ổ Diệu Hương vội vàng theo.




      Bên cạnh Liên Hương đình, đám thanh niên nam nữ quần áo hoa lệ tụ họp cùng chỗ, thân mật mà gì đó. Liễu Ly liếc mắt liền thấy mấy cái nam tử trẻ tuổi, vây quanh Triệu Đàn biết cái gì.




      Triệu Đàn búi tóc cài trâm ngọc bích, áo choàng tóc đen, cái áo trắng thuần váy vàng nhạt, thoạt nhìn lịch tao nhã cực kỳ, mặt xinh đẹp tràn đầy vui vẻ, tựa hồ như muốn nghe cái lời của nam tử tuổi trẻ này.




      Thấy tình cảnh như vậy, Liễu Ly cảm thấy trong nội tâm lấp kín, cực kỳ khó chịu, hận thể lập tức qua, đem Triệu Đàn mang về nhà giam lại, cho nàng bị những thứ dê xồm này quấy rối.




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: tốc độ nhanh hơn a? ! Hắc hắc hắc ~



      HoanHoan, Thiên Thanhh, Bạch Phụng9 others thích bài này.

    3. Xing Bairong

      Xing Bairong Well-Known Member

      Bài viết:
      322
      Được thích:
      2,111
      :uong2:tốc độ edit khủng đấy . cám ơn nàng nhé

    4. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Năng suất wa :yoyo45:
      a ghen ~~~

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      41

      Chương này có gian tình a

      Bên cạnh Liên Hương đình là hai gốc cây lựu sum xuê mọc song song, hoa lưu nở màu đỏ như lửa nhìn vô cùng rực rỡ, hồi gió lạnh thổi tới, mấy cánh hoa bay lả tả rơi xuống, trong đó vừa vặn có đóa hoa rơi búi tóc Triệu Đàn.


      Đứng đối diện Triệu Đàn là đệ đệ thứ xuất xếp hạng thứ hai Ô Diệu Hoa của Ổ Diệu Hương, thấy búi tóc Triệu Đàn có cánh hoa rơi, có chút liều lĩnh mà vươn tay ra, ý định giúp đỡ Triệu Đàn nhặt .


      Đối diện với góc Triệu Đàn đứng là con của đại thần nông vụ Đông Xu Tông Chính Trọng Ngôn, Tông Chính Hoài Từ.


      Tông Chính Hoài Từ với Triệu Đàn về học vấn bố trí lâm viên cây cỏ. Triệu Đàn bởi vì ở chỗ Liễu Ly thấy được quyển sách cây cỏ, nghĩ đến hồ ly ca ca có khả năng thích những thứ này, cho nên nghe rất chăm chú, căn bản có ý thức được hành vi của Ô Diệu Hoa.


      Liễu Ly rất xa nhìn thấy Ô Diệu Hoa chần chờ giơ ngón tay lên, quả thực là khí hỏa công tâm: muội muội ta là người mà cái tên dê xồm xòm này có thể tùy tiện đụng sao?


      nhịn được nữa, tiện tay hái chiếc lá liễu hẹp, tay phải để lại dấu vết mà nhàng bắn ra, lá liễu "Vèo" tiếng nhắm ngay Ô Diệu Hoa mà bắn .


      Tay Ô Diệu Hoa khó khăn lắm mới đụng đến búi tóc Triệu Đàn, tử ngọc màu tím tóc Ô Diệu Hoa bị bắn trúng , tử ngọc màu tím bị cắt thành hai đoạn, rơi xuống, tóc Ô Diệu Hoa thoáng cái rối tung, tay duỗi ra tất nhiên phải rụt về.


      Mấy người bên cạnh tấc tắc kêu kỳ lạ, đều nghị luận.


      Triệu Đàn cũng có chút tò mò, đứng ở bên nhìn.


      lúc bề bộn, Triệu Đàn nghe được thanh hồ ly ca ca: "Bánh Hấp, tới đây!"


      Triệu Đàn vui mừng, ngẩng đầu nhìn lên, phát Liễu Ly ca ca đứng ở cách đó xa dưới cây liễu, trong nội tâm khỏi vui mừng khôn xiết. Nàng vừa muốn qua, lại phát Ô phủ đại tiểu thư Ổ Diệu Hương đứng bên cạnh hồ ly ca ca, vui mừng lập tức hóa thành hư ảo, chậm rì rì tới.


      Liễu Ly chắp tay sau lưng đứng dưới cây liễu, mặt biểu tình nhìn Triệu Đàn, trầm giọng : "theo ta về nhà!"


      Triệu Đàn liếc Ổ Diệu Hương, nổi giận : "Là Thuyên tỷ tỷ dẫn ta tới, ta cùng Thuyên tỷ tỷ cùng chỗ trở về!"


      Liễu Ly nhìn vẻ mặt Triệu Đàn mất hứng, cũng vui: chẳng lẽ mới nhận thức Trúc Thuyên mấy tháng so với nhận thức ta mười bảy năm còn trọng yếu hơn sao?


      thêm lời, quay người rời .


      Ổ Diệu Hương có chút hiểu thấu.


      Úy Vương Trúc Sanh ở trước mặt nàng mực là ôn nhuận như ngọc bộ dáng quân tử, như thế nào cùng biểu muội mình vì việc như thế mà sinh ra hờn dỗi?


      Triệu Đàn nhìn bóng lưng Liễu Ly cao ngất kiên quyết mà , trong nội tâm cảm thấy ủy khuất vô cùng, con mắt lập tức đỏ lên. Nàng muốn mở miệng gọi Liễu Ly lại, tuy nhiên lại sợ mất mặt mũi; muốn gọi Liễu Ly, trong nội tâm lại khổ sở cực kỳ.


      Ổ Diệu Hương nhàn nhạt nhìn thoáng qua Chu đàn, lại cười : "Vương gia có chủ nghĩa nam tử hơi lớn, muội muội cần thiết vì thế tức giận."


      Triệu Đàn đối với hồ ly ca ca lãnh đạm, thương tâm cực kỳ, thế nhưng Ổ Diệu Hương gần xa đem hồ ly ca ca trở thành khẩu khí kia, trong nội tâm cam lòng. Nàng nhịn nước mắt xuống, ngẩng đầu ưỡn ngực duyên dáng kiều, cười yếu ớt .


      Ổ Diệu Hương khi nàng là con vịt chết mạnh miệng, nở nụ cười tiếng ra.


      Triệu Đàn chậm rãi tìm cái bóng rừng cây đứng lại, cười đến mặt muốn cứng lại rút cuộc bảo trì nổi. Nàng nhớ tới hồ ly ca ca đối với Ổ Diệu Hương thanh nhã mỹ mạo ân cần, đối với chính mình lãnh đạm, hồi thương tâm xông lên đầu, trong nội tâm ê ẩm, con mắt lập tức ẩm ướt.


      thương tâm, nàng nghe được sau lưng truyền đến giọng nam quen thuộc: "Nha đầu ngốc, còn theo ta về nhà!"


      Triệu Đàn kinh hỉ muôn phần, quay người nhìn biết Liễu Ly đứng ở phía sau lúc nào, mắt to ngậm lấy nước mắt ...mà rơi xuống: "Hồ ly ca ca "


      Liễu Ly nhìn mắt to Triệu Đàn lung lay tầng hơi nước, trong nội tâm bỗng dưng tê rần, người xưa nay mang theo khăn, rút cuộc đành phải dùng ngón tay lau nước mắt Triệu Đàn rớt ra.


      " thôi!" Liễu Ly duỗi tay nắm chặt tay Triệu Đàn, nắm tay nàng thẳng về phía trước.


      Lúc nắm tay Triệu Đàn ra khỏi Ô Phủ, Liễu Ly mượn danh nghĩa thay đổi sắc mặt, nếm nếm ngón tay lau qua nước mắt Triệu Đàn, phát nước mắt Triệu Đàn mặn thật.


      Liễu Ly nhìn bên mặt Triệu Đàn, phát ánh mắt của nàng tuy rằng như trước ướt át, thế nhưng là cười tươi như hoa, lộ vẻ cực kỳ vui vẻ.


      Ra Ô phủ đại môn, Triệu Đàn mới giọng : "Hồ ly ca ca, ta quên cho Thuyên tỷ tỷ ta cùng ngươi , làm sao bây giờ đây?"


      Liễu Ly liếc mắt nàng, khám phá tiểu hoa chiêu nàng, hỏng nha đầu, ràng muốn cùng với ta, còn cái gì quên cho Thuyên tỷ tỷ.


      Trong lòng của đắc ý cực kỳ, khóe miệng tự chủ cong lên —— xem ra, ở trong nội tâm Triệu Đàn, cho dù là Trúc Thuyên, cũng so ra kém hơn ta à!


      "Ta sai người thông tri tỷ tỷ!" Liễu Ly kiệt lực nín cười .


      "Ta đây an tâm!" Triệu Đàn nâng tay Liễu Ly lên, cọ xát mặt mình thoáng lát, lại buông xuống.


      Liễu Ly xem xét Triệu Đàn, chuyện, khóe miệng lần nữa cong lên.


      Liễu Ly kêu Tiểu Tùng đem ngựa mình cưỡi đến đưa về Vương Phủ rồi, mang theo Triệu Đàn dạo phố.


      Liễu Ly cho Triệu Đàn chọn lựa mấy thứ đồ trang sức tinh xảo, hai người ở bên ngoài tìm quán rượu sạch dùng cơm trưa, uống chút rượu, cùng trở về Vương Phủ.


      Triệu Đàn cực kỳ mệt mỏi, trở lại trong phòng rửa mặt, ngã đầu ngủ say.


      Liễu Ly uống chút rượu, người muốn ngủ, cũng trở về phòng nghỉ ngơi.


      Triệu Đàn mơ thấy ác mộng.


      Nàng mơ thấy hồ ly ca ca cưới Ổ Diệu Hương, ở trong hôn lễ, hồ ly ca ca cùng Ổ Diệu Hương hai người nhìn nhau thâm tình vô hạn, mà chính mình chỉ có thể đứng ở bên, ngây ngốc mà nhìn, lặng yên rơi lệ.


      Triệu Đàn khóc lóc tỉnh ngủ.


      Nàng ngồi dậy, vẫn đắm chìm ở trong mộng cảnh, cảm thấy thương tâm muôn phần, thê lương cực kỳ.


      Triệu Đàn chảy nước mắt, chân trần xuống giường, xốc lên bức rèm che ra phòng ngủ, đến trước cửa phòng ngủ Liễu Ly, vén rèm lên, vào.


      Lúc nàng tiến vào, công phu Liễu Ly cực cao, tự nhiên nhận ra, thế nhưng là từ khí tức phát là Triệu Đàn, cũng liền tiếp tục ngủ. mấy ngày nay càng ngừng bôn ba ở kinh đô và mấy vùng lân cận đại quân doanh, quả thực mệt muốn chết rồi, hơn nữa giữa trưa uống chút rượu, rất nhanh liền ngủ say.


      Triệu Đàn đến trước giường, nhìn Liễu Ly đắp cái hơi mỏng nằm ngang ngủ, nhớ tới hồ ly ca ca trong mộng lạnh lùng vô tình, nước mắt lại lần nữa rơi xuống.


      Lặng yên khóc trong chốc lát, Triệu Đàn nhìn hồ ly ca ca ngủ say, muốn a muốn, rút cuộc hạ quyết tâm.


      Lúc nàng tới, người chỉ mặc váy ngủ bằng lụa mỏng màu trắng thêu lên hoa đào hồng nhạt, cái khác cái đều có mặc.


      Triệu Đàn ngồi chồm hỗm ở bên giường Liễu Ly, nhắm mắt lại, đột nhiên xốc lên chăn màn, sau đó thoáng cái nhào tới người Liễu Ly.


      Nhào tới, Triệu Đàn mới phát dưới thân thể mình có chút cấn, trong nội tâm nàng mơ mơ màng màng mà đoán được là vật gì, chút nghĩ ngợi, thò tay cầm chặt vật nhếch lên cao cao của Liễu Ly, dùng sức ngắt cái.


      Liễu Ly cũng nằm mơ, mơ thấy Triệu Đàn nho nghe lời, thừa dịp người chú ý chạy đến bên hồ Vương Phủ Nam Cương chơi, thiếu chút nữa rớt xuống trong hồ, bị mình phát .


      Trong mộng Liễu Ly rất tức giận, cởi quần Triệu Đàn, hung hăng mà đánh bờ mông Triệu Đàn trận.


      Đánh bờ mông xong, Liễu Ly trầm giọng hỏi Triệu Đàn: "Về sau còn dám hay người chạy đến bên hồ?"


      Triệu Đàn mắt to ngấn nước mắt bờ môi run rẩy, chính là quật cường mà lời nào.


      Liễu Ly muốn giáo huấn nàng trận, lại cảm thấy người khác thường, lập tức tỉnh lại, đối mặt với Triệu Đàn khóc đến đỏ con mắt.


      Sau đó, Liễu Ly phát , hai tay Triệu Đàn cách chăn màn nắm lấy ** của mình.


      Liễu Ly trợn mắt há hốc mồm, nghi hoặc chính mình còn chưa có tỉnh ngủ.


      lại nhắm mắt lại, muốn đối mặt với này.


      Triệu Đàn mới cho thực được, hai tay nàng cử động, bóp cự vật nhếch lên ở đằng kia vài cái. Nàng hai năm qua bởi vì có mấy khuê mật thành hôn, đối với cái vật này của nam nhân có chút hiểu rõ.


      Những vật này của nam nhân lớn nàng thể nào so sánh, nhưng mà cái này của Liễu Ly ấm áp cứng rắn mà tay cách nào hoàn toàn cầm chặt, đại khái là rất lớn.


      Triệu Đàn nhớ tới Hồ Mạn lặng lẽ tới cái kia, mấy thứ gì đó chim to mới thoải mái, các loại lời thô tục, khỏi mặt đỏ tai nóng. Nhưng mà nàng thể lùi bước, nàng nếu mà lùi bước, hồ ly ca ca chỉ có thể cả đời là hồ ly ca ca rồi!


      Nghĩ tới đây, Triệu Đàn nhìn thoáng qua Liễu Ly nhắm mắt giả chết, từ người Liễu Ly tuột xuống, ngồi ở giữa giường.


      Liễu Ly bắt được cơ hội này, muốn chạy trốn, lại phát Triệu Đàn cực kỳ nhanh kéo quần ra, Liễu Ly chỉ mặc quần áo trong, quần lót cứ như vậy bại lộ dưới ánh mắt Triệu Đàn.


      Liễu Ly vừa thẹn vừa vội, thế nhưng tiểu huynh đệ ở phía dưới lại náo loạn, bướng bỉnh đứng thẳng lên, nơi đủng quần lót nổi lên lều . muốn trở mình xuống giường, Triệu Đàn tay cách quần lót xoa ** của , tay kia linh hoạt mà chui vào quần lót, tay mềm mại non mịn cầm tiểu huynh đệ của . Liễu Ly kinh hãi, thoáng cái có chút biết làm sao.


      Triệu Đàn quyết đoán mà cởi quần lót của xuống, hai tay cùng xông lên, cầm ** của Liễu Ly, xoa lấy...mà bắt đầu.


      Liễu Ly như bị điện giựt, toàn thân run lên, cỗ tê dại từ chỗ bị Triệu Đàn nắm truyền ra, từ xương sống chạy suốt toàn thân, thân thể run lên, lập tức đại não giống như pháo hoa nở rộ rực rỡ, sau đó là triệt để buông lỏng ——đối với chuyện nam nữ chưa bao giờ trải qua mà đây là loại cảm giác cực kỳ lạ lẫm.


      Triệu Đàn ngơ ngác nhìn trong tay mình ướt sũng dịch nhờn màu trắng, nhìn lại ** của Liễu Ly chút, sau nửa ngày mới xấu hổ và giận dữ muốn chết , : "Hồ ly ca ca, ngươi còn cứng ngắc đây nè!"


      Nàng quyết định nếu như biết xấu hổ, vì bức hồ ly ca ca vào khuôn khổ, đem xấu hổ thực đến cùng rồi!


      Liễu Ly bị kẹp phía dưới chán ghét chính mình—— đối với muội muội mình như vậy, phải súc sinh là cái gì? !


      Triệu Đàn cầm khăn lau sạch hai tay, ôm chặt lấy thân thể Liễu Ly nằm xuống, nàng đưa lưng về phía Liễu Ly, thân thể non nớt run nhè , lát sau mới : "Hồ ly ca ca, ta thích ngươi! Ta muốn gả cho ngươi!"


      Liễu Ly buông tha lý trí của , đem Triệu Đàn ôm vào trong ngực, ôm chặt Triệu Đàn, cái cằm đặt ở đỉnh đầu Triệu Đàn.


      biết qua bao lâu, Liễu Ly : "Đợi trở về Đại Kim, ta liền hướng lão Vương gia cầu hôn!"


      " ?" Triệu Đàn vừa mừng vừa sợ, giãy giụa muốn quay người nhìn Liễu Ly, để xác định Liễu Ly có lừa gạt mình. Thế nhưng là còn có động vài cái, nàng liền đã nghe được Liễu Ly thở dốc, tiếp theo, Triệu Đàn cũng cảm giác được vật cứng rắn ấm áp cực lớn, chỉa vào giữa hai chân của mình.


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: tốc độ nhanh hơn ~


      Liễu Ly có chút ỡm ờ a!



      huyetdu, HoanHoan, Thiên Thanhh11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :