1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thiên chi kiều nữ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - HOÀN [Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 21: Suy nghĩ lại bắt đầu hành động

      Triệu Tử rời .




      Trước khi còn cẩn thận giúp Triệu Đàn khép cửa phòng lại.




      Nha hoàn Tiểu Lan hầu hạ Triệu Đàn ngủ giường La Hán.


      Trong phòng rất yên tĩnh, gian ngoài Tiểu Lan có thể nghe tiếng hít thở ràng.




      Triệu Đàn tựa hồ có thể nghe được tuyết rơi ngoài cửa sổ, phát ra thanh tuôn rơi.




      Nàng có tâm suy nghĩ, trước là của mình, sau đó là đại ca Triệu Tử.




      Triệu Đàn nghĩ: đại ca đối với mình thương như vậy, mình nhất định phải giúp đỡ đại ca.




      Nàng là cái loại nhìn rất đơn thuần rất dễ dàng đẩy ngã, nhưng mà nếu như kiên trì việc như nữ hài tử đầu óc rất cố chấp.




      Nghĩ nghĩ lại, trong nội tâm Triệu Đàn dần dần có kế hoạch, nàng bắt đầu suy nghĩ như thế nào áp dụng kế hoạch của mình.




      Sáng ngày thứ hai, Triệu Đàn liền Duyên Hi Cư thăm hỏi cha mẹ.




      Triệu Tử cùng Triệu Sam tới, bọn muốn cùng ra ngoài nhìn tòa nhà Triệu Sam mới mua, sáng sớm liền ra ngoài.




      Lúc ăn sáng, Triệu Đàn bắt đầu dỗ dành phụ thân vui vẻ. Nàng biết lúc phụ thân húp cháo thích ăn kèm với thức ăn chua cay, giúp phụ thân gắp nhiều lần; nhìn chén cháo phụ thân sắp hết, vội vàng cướp bới cho phụ thân thêm chén nữa.




      Triệu Trinh thản nhiên hưởng thụ nữ nhi hầu hạ, mặt như trước có gì biểu lộ, thế nhưng Chu Tử vẫn là từ trong ánh mắt của thấy được vui mừng, thừa dịp Triệu Đàn múc cháo, giọng : "Triệu Trinh, Triệu Đàn như vậy hiếu thuận, ngươi làm cha vui vẻ a?"




      Triệu Trinh có gật đầu, mà là nhìn về phía Triệu Đàn, thấp giọng : " khuê nữ ta tuyệt đối là đối với ta có thỉnh cầu."




      Chu Tử nở nụ cười.




      Mấy hài tử kia của nàng cùng Triệu Trinh có tất cả đặc điểm, Triệu Tử thành thục nhẫn, Triệu Sam tiêu sái bị trói buộc, Triệu Dương cố chấp quạnh quẽ, rất động lòng người thương nhưng là Triệu Đàn, biết điều như vậy, thiện lương như vậy, là tiểu áo bông làm cha mẹ vui vẻ.




      Ăn sang xong, Triệu Đàn năn nỉ phụ thân cùng mình tản bộ trong hoa viên: "Phụ thân, cùng con dạo trong hoa viên chút, được chứ!"




      Nhìn tiểu nhi nữ cười tự nhiên nét mặt tươi cười, Triệu Trinh đương nhiên đáp ứng. đối với ba con trai tuy rằng nghiêm khắc, thế nhưng đối với tiểu nữ nhi duy nhất này là thương cực kỳ. Liễu Ly mất tích, tinh thần Triệu Đàn sa sút đoạn thời gian, Triệu Trinh mỗi ngày cùng Triệu Đàn tản bộ, dạy Triệu Đàn dùng đao kiếm, huấn luyện Triệu Đàn thuật cưỡi ngựa, cùng Triệu Đàn vượt qua đoạn thời gian gian nan kia.




      Lúc rạng sáng tuyết rơi nhiều liền ngừng, hôm nay Nam An Vương phủ biến thành Thế Giới Băng Tuyết. đường tuyết đọng sớm bị dọn sạch , đường gạch xanh chút cũng trượt.




      Triệu Đàn dìu lấy cánh tay phụ thân, tựa sát phụ thân chậm rãi đường ở bên hồ.




      Bởi vì cũng rèn luyện gián đoạn, thân hình Triệu Trinh như trước cao gầy lạnh lùng, Triệu Đàn vóc dáng mặc dù cao, ở bên cạnh phụ thân cũng là y như là chim non nép vào người.




      Rời đoạn đường, Triệu Đàn bắt đầu gợi đề tài: "Phụ thân, người là thiên vị quá!"




      Triệu Trinh sững sờ, nhướng mi nhìn Triệu Đàn.




      Triệu Đàn dùng khẩu khí oán trách : "Phụ thân, nhị ca, tam ca đều có đính hôn, ngươi làm sao lại định ra việc hôn cho đại ca ? Đây phải bất công là cái gì?"




      Triệu Trinh nở nụ cười.




      Nhìn hướng về nhà sàn phía trước, chậm rãi : "Ta và ngươi mẹ có cho ba người các ngươi định ra việc hôn nhân, mặc cho chính các ngươi làm chủ, đây mới là bất công cho các ngươi!"




      Triệu Đàn cố ý : "Vậy ngươi vì cái gì cho đại ca đính hôn đây? Ngươi thích đại ca sao?"




      Triệu trinh trầm tư chút, sau đó mới : "Năm đó Tôn gia kiên quyết kết hôn, uống chút rượu, nghiêm mặt cầu ân điển, tương lai sinh ra trưởng nữ, liền hứa cho tiểu thế tử. Ta nghĩ lấy Tôn gia kiên quyết nếu như đề nghị, thể bôi mặt mũi của , nên đáp ứng a, ai biết gia hỏa này đần như vậy, kết hôn bảy tám năm mới sinh ra trưởng nữ Tôn Tú Nhã, hôn đại ca ngươi cũng thể chậm trễ, làm cho đến bây giờ hai mươi bảy hai mươi tám rồi còn có kết hôn."




      Nhớ tới khi còn bé cực kỳ bướng bỉnh, tuy nhiên khi trưởng thành con trai trưởng Triệu Tử làm chuyện gì cũng rất đáng tin cậy, Triệu Trinh cũng là đau lòng, thở dài : "Cho nên Triệu Sam, Triệu Dương cùng hôn của ngươi, vô luận người khác như thế nào, ta cùng mẹ ngươi đều có đáp ứng!"




      Triệu Đàn đem đầu tựa ở người phụ thân, nàng khẽ: "Tú Nhã tỷ tỷ năm nay mới mười sáu tuổi, ca ca ..."




      Nàng cố lấy dũng khí : "Nếu là ca ca có người trong lòng?"




      Triệu Trinh chợt nghe tin tức này, trong lòng hơi chấn động, mắt phượng híp lại, nhưng như cũ lặng lẽ : "Ca ca ngươi có người trong lòng? nương nhà nào?"




      Triệu Đàn vội vàng làm nũng : "con chỉ là đại thôi! Đại ca có chuyện gì, làm sao cùng muội muội chuyện!"




      Triệu Trinh cúi đầu nhìn con , : "Nếu là thích, cưới vào trong phủ làm Trắc Phi cũng được!"




      Triệu Đàn bĩu môi nghiêng qua liếc phụ thân: "Người dám đem những lời này ở trước mặt mẫu thân lần?"




      Triệu Trinh nở nụ cười.




      dám.




      Chu Tử tính cách tuy rằng mềm mại, thế nhưng là ở trong chuyện chồng vợ này, vô cùng cố chấp.




      Chu Tử luôn luôn cảm thấy, những người khác nàng quản được, nhưng là con của mình nàng cũng sớm , chồng vợ sống là được rồi, thê thiếp nhiều hơn, tình liền có hơn, thực phiền toái.




      Phụ tử hai người đều thêm gì nữa, hướng rừng tùng bên kia đến.




      Rừng tùng ngày xuân xanh nhạt, hôm nay biến thành xanh biếc, lộ ra tuyết trắng, có phen hứng thú.




      Triệu Trinh liếc nhìn con , mắt phượng tĩnh mịch thâm thúy, mang theo vòng vui vẻ: "Nghe đại ca ngươi , ngươi muốn cùng vào kinh tham gia giao thừa?"




      "Ân." Triệu Đàn cười nhìn phụ thân, "Sủi Cảo ca ca muốn cưới Hoàng Hậu rồi, ta đương nhiên muốn tham gia rồi!"




      Triệu Trinh cố ý : "Hoàng Đế cũng có mời ngươi a, trong thánh chỉ cũng có mời Minh Châu quận chúa!"




      Triệu Đàn buông tay phụ thân ra, nhảy mặt đất hai cái, cười quay đầu lại : "Dù sao ta chính là muốn , ta muốn nhìn chút cái kia Úy Vương Trúc Sanh đến cùng phải hay hồ ly ca ca!"




      Triệu Trinh mỉm cười nhìn con , ngược lại cũng gì.




      Vỏ quýt dày có móng tay nhọn, Triệu Tử, Triệu Sam cùng Triệu Dương tam huynh đệ cho tới bây giờ chưa bao giờ cùng đấu tranh giành thắng lợi, thế nhưng là Triệu Đàn lại có thể...nhất hạ thấp ở cái này làmcha đấy!




      Trong nội tâm phụ thân Triệu Đàn lưu lại tin tức, cho phép phụ thân có chỗ ý tưởng, liền thay đổi nam trang, mang theo hai thị vệ ra Vương Phủ, thẳng đến Diên Khánh phường —— hai cái nha đầu cũng có biết cưỡi ngựa, có cách nào mang theo.




      Sạp hàng canh chua sủi cảo Tần kí như trước vẫn nẳm tại đó, lão Hán áo bào xám đội cái mũ sạch đứng ở trước tấm thớt bóp mặt, chi nương đứng ở bên cạnh cúi đầu làm vằn thắn.




      Triệu Đàn học ca ca, đem dây cương ném cho thị vệ, chính mình tới.




      "Tỷ tỷ!" đến trước quán Sủi Cảo, Triệu Đàn mới mở miệng gọi chi nương.




      Chi nương mãnh liệt ngẩng đầu, phát thiếu niên mỹ mạo lạ lẫm, nhíu mày suy tư, cái kia mỹ mạo thiếu niên mỉm cười, lờ mờ có chút quen mặt. Nàng lập tức nghĩ tới, kinh hỉ : "Ngươi là muội tử Triệu đại ca!"




      Triệu Đàn gật đầu: "Ta ngang qua nơi đây, ghé thăm ngươi chút!"




      Chi nương quần áo rất sạch vừa người, chẳng qua là mí mắt có chút sưng, khuôn mặt thanh tú cũng có chút tiều tụy, thế nhưng là con mắt nhìn Triệu Đàn, nhưng là lòng tràn đầy vui mừng, vội vội vàng vàng ra, mời Triệu Đàn đến trong lều ngồi xuống: "Triệu Gia muội muội, vào ngồi xuống!"




      Rồi hướng thúc phụ bên cạnh vội vàng giới thiệu : "Thúc phụ, đây là muội tử Triệu đại ca!"




      Tần đại thúc hướng Triệu Đàn tiếng, : "Chi nương, ngươi chiêu đãi Triệu nương, cần phải xen vào sạp hàng!"




      Chi nương gật đầu, thân mật mà lôi kéo Triệu Đàn tiến vào lều, kéo qua cái băng, dùng khăn vải lau sạch , mới mời Triệu Đàn ngồi xuống.




      Triệu Đàn ngồi vào chỗ của mình, chi nương hỏi nàng: "Muốn ăn chút gì ? chén nước sủi cảo?"




      Thấy Triệu Đàn gật đầu, chi nương vui mừng : "Ăn bánh nướng hạt vừng ?"




      Triệu Đàn lập tức nở nụ cười, híp mắt to lại gật đầu cái.




      sạp hàng Chi nương bọn họ chẳng những bánh sủi cảo ăn ngon, bánh nướng cũng ăn ngon, lại xốp giòn vừa mê vừa say, Triệu Đàn vốn đói bụng, thế nhưng chi nương vừa , nàng liền muốn ăn rồi.




      Chi nương qua thúc phụ tiếng, lúc này mới tới đây cùng Triệu Đàn.




      Hai người hàn huyên vài câu, Triệu Đàn liền thẳng vào chủ đề : " Đường huynh ta ở kim kinh muốn thành hôn, đại ca cùng ta chuẩn bị , đại khái mười ngày phía sau liền xuất phát!"




      Con mắt Chi nương liền ảm đạm, , muốn chuyện, đối diện bên ngoài rạp Triệu Đàn lại thấy được hai cái thân ảnh quen thuộc hướng về bên này tới.



      huyetdu, HoanHoan, Thiên Thanhh14 others thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 22: Bố trí an bài trước khi rời



      Cách hơn năm gặp mặt, Tô Dung Tô Ngưng cũng tựa hồ thay đổi ít, vóc dáng bọn cao lớn ít, hình dáng mặt cũng ràng hơn, thoạt nhìn rất là tuấn tú.




      Bọn vừa tới Nhuận Dương, bởi vì mang ý chỉ Thiên Hạo Đế, càng nghĩ, dứt khoát trực tiếp đến đây gặp Minh Châu quận chúa Triệu Đàn.




      Tô Dung Tô Ngưng càng chạy càng gần, nhìn Triệu Đàn ngồi ở lều vải phía dưới, mặt bọn mang theo dáng tươi cười quen thuộc.




      Căn cứ vào vị trí má lúm đồng tiền gương mặt bọn , Triệu Đàn lập tức phân ràng cái nào là Tô Ngưng, cái nào là Tô Dung.




      Thấy huynh đệ bọn họ, Triệu Đàn liền nhớ lại đoạn lộ trình từ kim kinh đến Nhuận Dương, trong nội tâm tự nhiên sinh ra cảm giác chua xót—— gần hai năm thời gian gặp hồ ly ca ca, đối với nàng mà , cái đoạn thời gian kia dường như thành giấc mộng đẹp, nếu có Tô thị huynh đệ chứng kiến, nàng quả thực thể tin được cái kia là .




      Nàng đưa mắt liếc qua cái, ý bảo Tô thị huynh đệ ở phía trước chờ mình, Tô thị huynh đệ ngầm hiểu, thản nhiên về phía trước.




      Triệu Đàn tiếp tục hỏi chi nương: "Ngươi cùng ta đại ca tại sao lại biết nhau?"




      mặt Chi nương ra tia buồn vô cớ: "Đều biết bốn năm năm rồi... Khi đó ta cùng thúc phụ vừa tới đến Nhuận Dương, chưa quen cuộc sống nơi đây, ở chỗ này bày cái sạp hàng bánh sủi cảo, bị du côn lưu manh quấy rối, vừa hay được Triệu đại ca cứu được..."




      Nhớ lại chuyện cũ, ánh mắt của nàng rạng rỡ tia chớp, luôn luôn chuyện thanh thúy ngắn gọn nàng cũng trở nên tối nghĩa khó tả, thanh cũng trở nên lưỡng lự: "Về sau, Triệu đại ca liền thường đến đây , thường là chén nước canh chua sủi cảo cái bánh nướng hạt vừng..."




      Triệu Đàn nhìn chi nương, chuyên chú nghe. Nàng thế mới biết, nguyên lai chi nương vẫn cho rằng đại ca Triệu Tử nàng tên gọi Triệu đại lang, là vị Bách phu trưởng đóng giữ ở Nam Cương.




      Chi nương ngẩng đầu nhìn Triệu Đàn, mặt mang nụ cười, thế nhưng là trong ánh mắt che 1 tầng hơi nước: "Triệu đại ca sắp kết hôn rồi a, đến lúc đó ta sợ là thể chúc mừng rồi!"




      Triệu Đàn duỗi tay nắm chặt tay của nàng, trong mắt mang theo nghi vấn nhìn qua nàng.




      Chi nương hít sâu hơi: "Nhà của ta nguyên ở ngõ kim kinh, nay còn có mấy gian phòng ở, hôm nay lộ phí hồi hương tích lũy đủ rồi, ta mấy ngày nay muốn cùng thúc phụ quay về kim kinh!"




      Tay Chi nương non mềm, ấm áp, mặt gắng sức cười, cong cong ánh mắt che tầng sương: "Muội muội, đợi ngươi kim kinh, nhất định phải ngõ gặp ta, ta làm cho ngươi ăn, người khác cũng chưa từng ăn ngon như vậy đâu!"




      Triệu Đàn nở nụ cười, mắt to cong cong: "Chi nương tỷ tỷ, vậy chúng ta định rồi, đêm mùng ta nhất định thăm ngươi!"




      Mắt Chi nương có chút ướt át mang theo ý cười: " lời định!"




      Cùng chi nương và Tần đại thúc cáo biệt, Triệu Đàn hướng góc đường tới.




      Đuổi hai thị vệ theo nàng, nàng đứng ở phía trước dưới đại thụ đợi Tô thị huynh đệ.




      Tô Ngưng cùng Tô Dung đứng ở bên đường dưới cây đại thụ, có chút nhàm chán.




      năm nay, kỳ bọn lui tới kim kinh Nhuận Dương vài chuyến.




      Tần công công chỉ thị bọn cùng tổ ám vệ khác Thủy Tứ Thủy Lục lần lượt thủ hộ Minh Châu quận chúa Triệu Đàn, bảo hộ an toàn của nàng.




      Tô Dung cùng Tô Ngưng bởi vì lần trước thành công liên hợp lực lượng quận chúa Đông Xu Thọ Sơn, đem Liễu thị vệ cùng Minh Châu quận chúa tách ra, bước lên trời lấy được Thiên Hạo Đế ưu ái, thoáng cái thành người tâm phúc Thiên Hạo Đế. Lần này xuất phát đến Nhuận Dương, Thiên Hạo Đế tự mình ở Ngọc Lê các gọi bọn họ.




      thân thường phục màu trắng là Thiên Hạo Đế, dáng người ngay thẳng mà đứng ở phía trước cửa sổ màu xanh lá cánh ve sầu khắc hoa , lời, tựa như tự hỏi cái gì.




      Tô Ngưng Tô Dung hành lễ, đứng ở bên, chờ ý chỉ Thiên Hạo Đế. Hai người bọn họ đứng ở bên cửa khắc hoa, làm cho vị trí đứng yên vừa vặn có thể thấy bên mặt Thiên Hạo Đế.




      Thiên Hạo Đế tuấn xinh đẹp, vẻ mặt như có điều suy nghĩ, lông mi như cánh quạt, mắt như như mực họa, cặp môi đỏ mọng, ngọc thụ lâm phong, thoạt nhìn như Thần Tiên trời, thể tôn trọng.




      Thiên Tiên cuối cùng mở miệng: "Minh Châu quận chúa tuổi tác còn , còn thể phân biệt thị phi. khi phát có người nhà ngoại trừ nam tử tới gần, mặc kệ có ý đồ hay , hết thảy phá hư! Nếu là có ý đồ làm loạn, thiến!"




      Tô Ngưng Tô Dung nhìn Thiên Hạo Đế kính ngưỡng như thần "RẮC...A...Ặ..!! Kéo" vỡ vụn rồi, tâm tình có chút sa sút, trầm giọng : "Vâng!"




      Thiên Hạo Đế xoay người, ánh mắt lưu chuyển, đánh giá Tô Ngưng Tô Dung trong chốc lát, ý thức được hai vị trước mắt này cũng coi là mỹ nam tử khó có được, trong nội tâm khỏi chua chát, mực xem trọng Tô Ngưng Tô Dung lưng toát ra mồ hôi lạnh, mới trầm giọng : "Hai người các ngươi... cho phép đánh chủ ý Minh Châu quận chúa của trẫm!"




      Tô Ngưng Tô Dung huynh đệ sinh đôi tâm ý tương thông, lập tức cùng : "Thuộc hạ dám!"




      Nghĩ tới đây, Tô Ngưng Tô Dung vừa nhìn nhau, trong nội tâm suy nghĩ giống nhau, gật đầu, nhìn về phía Minh Châu quận chúa ăn mặc giống thiếu niên chậm rãi tới.




      Huynh đệ bọn họ nhìn lại nhìn, vẫn cảm thấy Minh Châu quận chúa bất quá chỉ như vậy, đẹp đẹp, nhưng mà mỹ nhân kim kinh còn nhiều mà, Hoàng Đế bệ hạ người quá lo lắng!




      Triệu Đàn cùng Tô Ngưng Tô Dung song song hướng Nam An Vương phủ phương hướng đến.




      Triệu Đàn muốn nhảm, ngay vào điểm chính: "Thủy Thất Thủy Thập Tứ thế nhưng là Thanh y Vệ Tần công công an bài, Hoàng Thượng chỉ thị huynh đệ các ngươi đến Nhuận Dương làm cái gì?"




      Tô Ngưng Tô Dung bờ môi khẽ nhúc nhích, ý chỉ Thiên Hạo Đế giao cho bọn , theo cá nhân mà vô cùng hèn mọn bỉ ổi, nên lời.




      Tô Ngưng nghiêng mắt liếc nhìn Tô Dung, ý bảo Tô Dung trả lời. Càng nghĩ, Tô Dung : "Hoàng Thượng chỉ thị huynh đệ ta bảo hộ an toàn quận chúa, nghe theo quận chúa phân phó!"




      " ?" Triệu Đàn giống như cười mà phải cười nhìn bọn , "Ta đây nhờ các người việc được chứ?"




      Tô Dung Tô Ngưng khom người : "Thuộc hạ nghe theo quận chúa sai khiến!"




      Triệu Đàn thấp giọng vài câu.




      Tô Ngưng Tô Dung tuy rằng cảm thấy chuyện này áp lực có chút lớn, nhưng vẫn đồng ý.




      Triệu Đàn trước sai người tìm đại ca Triệu Tử cùng nhị ca Triệu Sam, là mẫu thân mời bọn đến nội viện Duyên Hi Cư dùng bữa tối, sau đó mình cũng qua.




      Giờ Dậu vừa qua khỏi, Triệu Tử Triệu Sam hai huynh đệ dắt tay nhau mà đến.




      Nhìn hai nhi tử tuấn mỹ cao gầy, nam an thái phi Chu Tử khỏi rất là vui mừng, sờ lên Triệu Tử, nhéo nhéo Triệu Sam, hỏi han ân cần âu yếm phen, lúc này mới thả hai đứa con trai.




      Triệu Đàn ở bên, cố tình hãm hại nhị ca Triệu Sam, nàng vốn là sai người châm trà cho hai ca ca, chính mình thổi g ly cho đại ca Triệu Tử, cười hỏi: "Đại ca, nhà mới của nhị ca như thế nào?"




      Triệu Tử tiếp nhận nước trà, nhấp miếng mới : "Vị trí vừa vặn, có chút thanh nhã."




      Triệu Đàn đem chén nước trà khác đưa cho Triệu Sam, cười : "Nhị ca, biết cái này nhà mới này chuẩn bị cho vị hồng nhan tri kỷ nào ở đây?"




      Triệu Sam nghe vậy, lông mày nhướng lên, bên cùng muội muội mặt mày kiện tụng, bên liếc mẫu thân, phát mẫu thân cùng phụ thân hôn đại ca, có chú ý tới bên này, lúc này mới yên lòng lại, thò tay vặn chặt lỗ tai Triệu Đàn, hung ác : "Hư nha đầu, cánh cứng cáp rồi, dám đến vuốt râu hùm nhị ca của ngươi hả!"




      Lỗ tai Triệu Đàn bị Triệu Sam nắm chặt, sợ đau dám giãy giụa, thực thò tay vặn chặt eo Triệu Sam, miệng : "Nhị ca, ngươi lại khi dễ ta nhưng ta lại muốn cho cha cùng mẹ!"




      Triệu Sam cùng Triệu Đàn cười đùa, Triệu Tử bưng nước trà dương dương tự đắc mà uống. ra là có tâm , chẳng qua là xưa nay vui buồn ra, mang mặt nạ quen, cho nên thoạt nhìn vẫn là bộ dạng nhõm tự tại.




      Triệu Đàn cùng Triệu Sam cười đùa trong chốc lát, trải qua vô số lần cò kè mặc cả, Triệu Đàn mục đích đạt thành, lúc này mới hài lòng thả nhị ca đáng thương, còn thò tay giúp đỡ Triệu Sam sửa sang lại dây cột tóc khảm ngọc bích, phong phạm quan tâm ca ca muội muội.




      Triệu Sam bị muội muội bấm véo vài cái, bắt chẹt rồi phen, vốn có chút đầy bụi đất, thế nhưng là muội muội phen này hầu hạ, lập tức vui thích, vẻ mặt cười đắc ý.




      Triệu Sam xưa nay thông minh tháo vát, quý trọng hàng dệt tơ cùng xa xỉ phẩm buôn bán khắp Đông Phương đại lục Tam quốc, tuy nhiên lại luôn bị Triệu Đàn uy hiếp —— Triệu Sam tự xưng là phong lưu phóng khoáng, muốn vì đóa Tiểu Hoa buông tha cho cả hoa viên, mà mẫu thân đại nhân nam an thái phi lại ghét nhất nam tử phong lưu.




      Cho nên, Triệu Sam ở nơi đây bị muội tử duy nhất Triệu Đàn thường thường kinh ngạc, bị bắt chẹt rồi lần lại lần.




      Bất quá, với tư cách ở ngoài đứng xem Triệu Tử, cảm thấy Nhị đệ này đối với bảo bối muội muội bắt chẹt, ngược lại là có chút ngọt ngào.




      Dùng qua bữa tối, huynh muội ba người lại cùng cha mẹ ngồi xuống uống trà.




      Phụ thân Triệu Trinh thích chuyện, cho nên Triệu Tử bọn họ đều là cùng mẫu thân chuyện phiếm, đem phụ thân Triệu Trinh lạnh lùng bị bỏ rơi qua bên.




      Bữa này trà uống trọn vẹn canh giờ, Triệu Trinh bị vắng vẻ ở bên canh giờ. muốn thư phòng, nỡ bỏ bọn khó được đoàn tụ; muốn ở lại chỗ này, là bị bốn người mẫu tử kia bỏ qua thể diện mất sạch.




      Triệu Đàn ba người thấy phụ thân mặt tuy rằng mây trôi nước chảy, nhưng mà lông mi càng nhíu càng nhanh, trong nội tâm đều là cười thầm. Đợi phụ thân Triệu Trinh mặt ràng kiên nhẫn, Triệu Tử Triệu Sam lúc này mới đẩy muội muội, phái muội muội làm đại biểu đến chỗ phụ thân.




      có tri kỷ tiểu áo bông thân cận, Triệu Trinh lập tức vui mừng, cảm thấy mỹ mãn mà nghe con thầm ngừng.




      Mãi cho đến rồi giờ Hợi, huynh muội ba người lúc này mới ra Duyên Hi Cư.




      Cùng đại ca tách ra trước, Triệu Đàn giống như vô tình ý nói: "Hôm nay ta chỗ chi nương tỷ tỷ nước ăn sủi cảo, nghe nàng phải về kim kinh!"




      Triệu Tử dừng chút, gật đầu, vội vàng rời .




      Ngày hôm sau, Triệu Đàn giả trang nam trang, có mang thị vệ, thân mình đến địa điểm ước định cùng Tô Dung Tô Ngưng.




      Tô Ngưng Tô Dung sớm chờ ở nơi đó.




      Bọn hành lễ, ba người đồng loạt lên phía trước, bộ dạng nhàn nhã tản bộ.




      Tô Ngưng vừa vừa thấp giọng : "Huynh đệ của ta có làm nhục sứ mạng!"




      Mắt Triệu Đàn sáng lên, chuyên chú nhìn về phía Tô Ngưng.




      Tô Ngưng hơi trầm ngâm, : "Vương gia giờ Hợi khắc cưỡi ngựa ra Vương Phủ, hai vị thiếp thân thị vệ Phàn Huyền cùng Bạch Giác theo bên người."




      Triệu Đàn bên chậm rãi tới, vừa : "Đại ca bọn nơi nào?"


      huyetdu, HoanHoan, Thiên Thanhh14 others thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 23: Xuất phát vào kinh gặp lại Liễu Ly



      Tô Ngưng : "Nam An Vương Diên Khánh phường đầu phố quán “canh chua sủi cảo Tần kí”, sau đó cùng chi nương cùng chỗ ra!"




      Triệu Đàn thuận miệng hỏi câu: "Sau đó sao?"




      Huynh đệ Tô Ngưng Tô Dung mặt ra vẻ xấu hổ, gì.




      Huynh đệ bọn họ tự phụ võ công cao cường, đêm qua theo Nam An Vương tiễn đưa nữ tử được kêu là chi nương trở về, vừa nghe được chi nương lớn mật hướng Nam An Vương thổ lộ, lại bị ám vệ Nam An Vương vây quanh, song phương đánh nhau trận.




      Triệu Đàn nhìn bọn , phát mắt phải Tô Ngưng có chút xanh, cái cằm Tô Dung có đạo vết đao nhàn nhạt, liền đoán rằng hai em này là bị ám vệ đại ca Triệu Tử đánh, cười : "Bị đánh rồi hả?"




      Tô Dung Tô Ngưng vội hỏi: "Đúng vậy a! Đúng a!"




      Hai huynh đệ ngay ngắn xoa xoa thái dương đổ mồ hôi.




      Chủ đề thích hợp với thiếu nhi nhưng lại là thể đề cập ở trước mặt Minh Châu quận chúa , bị Hoàng Đế bệ hạ biết, vết thương đau nhức này chỉ là chuyện , vạn nhất nếu như bị thiến, lão Tô gia nhưng là phải tuyệt hậu rồi sao!




      Ba người giả bộ tản bộ, dọc theo Nam An Vương phủ rời vòng, lại vòng trở về.




      Hồi phủ trước, Triệu Đàn hỏi Tô Dung Tô Ngưng: "Ta nhớ được các ngươi từng qua, bệ hạ cho các ngươi nghe ta phân phó?"




      Tô Ngưng Tô Dung im lặng gật đầu.




      "Ta đây muốn nhờ các người việc!" Triệu Đàn mắt to cong cong cười đến sáng lạn, " Điều kiện tiên quyết là hại người bị thương, làm cho nghi thức đính hôn đại ca của ta sửa đến mùa xuân sang năm!"




      Nàng muốn can thiệp chuyện của đại ca, thế nhưng nếu như đại ca mang nàng gặp Tần chi nương, đại khái là trong nội tâm cũng do dự, nàng có thể nào giúp đỡ ca ca của mình đây?




      Ca ca có lẽ là cần có thời gian nhìn ràng lòng của mình a!




      Tô Ngưng Tô Dung cúi đầu: "Vâng!"




      Bọn , năm đó Minh Châu quận chúa nhu thuận đáng như thế nào biến thành cái lão điêu ngoa nữ như vậy muốn phá hư hôn của đại ca mình!




      đợi Tô Ngưng Tô Dung hành động, ngày hôm sau, Triệu Tử chính mình bẩm báo với phụ thân Triệu Trinh, nhận được thánh chỉ lập tức vào kinh, nghi thức đính hôn kéo dài thời hạn cử hành.




      mực muốn tiếp nhận việc phụ thân thuận miệng đáp ứng hôn ước với Tôn gia, chuẩn bị thừa dịp kéo dài thời hạn, cùng Tôn gia kiên quyết hảo hảo chút, đem chuyện này giải quyết hoàn mỹ.




      Triệu Trinh cũng hiểu được lúc này đính hôn vô cùng vội vàng, vì vậy đồng ý thỉnh cầu của Triệu Tử.




      Giải quyết xong chuyện này, Nam An Vương Triệu Tử mang theo Nhị đệ Triệu Sam cùng muội muội Triệu Đàn xuất phát kim kinh —— để bảo đảm đón kịp giao thừa, cử hành là Thiên Hạo Đế phía sau đại điển, bọn cầm roi thúc ngựa chạy tới kim kinh.




      Chạng vạng tối hai mươi tám tháng chạp ngày hôm đó, huynh muội Nam An Vương Triệu Tử tới trạm dịch Nam Môn ngoài cửa kim kinh, bao hết cái Thượng viện, chuẩn bị nghỉ ngơi rửa mặt tìm hiểu tình hình trong thành.




      Lúc này Liễu Ly, cùng đường đệ hoàng thái tử Đông Xu Trúc Tranh cùng chỗ cỡi ngựa ra Hoàng Cung Tây Môn, cỗ xe đẹp đẽ quý giá theo ở phía sau, bên trong ngồi ngay ngắn chính là tỷ tỷ của Trúc Thuyên cùng thiếp thân thị nữ Oanh Oanh.


      Đánh xe đá vuông màu xanh rải liền mặt đất, tiếng vó ngựa, thanh xe ngựa lộc cộc, hướng vào tây thành đợi sứ giả ngoại quốc Linh hải khách quán.




      Liễu Ly —— tại đổi tên là Trúc Sanh —— ngồi lưng ngựa, thủy chung ngồi ngay ngắn. từng mang theo cười yếu ớt mặt, hôm nay có vẻ tươi cười, tựa hồ mang theo tầng lãnh ý.




      Thời điểm ngang qua phủ Minh Châu quận chúa, Liễu Ly khỏi nhìn thoáng qua, nhớ tới Triệu Đàn, trong mắt toát ra tia ấm áp —— đáng nhưng lại đau lòng Bánh Hấp , biết hôm nay ra sao...




      Sương mù vào buổi hoàng hôn rất nhanh bỏ lại hành cung ở sau lưng.


      Bọn đến Linh hải khách quán lúc màn đêm buông xuống nửa đêm.




      Vừa mới vào cửa chính của khách quán, còn chưa đến sân nơi bọn cư trú, Liễu Ly bọn liền gặp đoàn người Thất vương gia Vân Ấm của Ô Nôn.




      Vân Ấm lần này là cùng cháu trai là Thái Tử Ô Nôn Vân Đoan cùng Nhị điệt nữ Vân Thụy Nghiên đến kim kinh, bọn lần này tới đây, là vì tham gia đại điển phong hào của Thiên Hạo Đế Đại Kim, mặt khác cũng là muốn cùng Đại Kim quan hệ thông gia, thể để cho Đông Xu giành trước.




      Thủ lĩnh song phương ra mặt, sau giả vờ giả vịt phen liền đường ai nấy . Ô Nôn là Vân Đoan ra mặt, Đông Xu là Trúc Tranh ra mặt, hai vị thiếu niên sống ở cung đình khéo giả cười mang mặt, chút hàn huyên liền phần mình mà . Mục tiêu của bọn lần này thế nhưng là nhất trí, đều là muốn cầu thân Đại Kim thiên chi kiều nữ Minh Châu quận chúa, coi như là tình địch.




      Ngày hôm sau, Thiên Hạo Đế Triệu Đồng luôn luôn trầm ổn vội vội vàng vàng hạ triều sớm, mang theo Tần Ngọc Y cùng Phàn Thanh vào cửa cung cửa lầu, để ý giá lạnh, đứng ở lan can cửa lầu phía sau nhìn qua quảng trường bên ngoài cửa cung, trông trông đợi đợi.




      Trước mắt hai nước Ô Nôn cùng Đông Xu đều là do Thái Tử vào kim kinh cầu hôn, mục tiêu của bọn đương nhiên là thiên chi kiều nữ Minh Châu quận chúa Triệu Đàn rồi, cho nên Thiên Hạo Đế muốn Triệu Đàn vào kinh lúc này, thế nhưng là từ khi biết được tin tức Triệu Đàn theo Triệu Tử Triệu Sam xuất phát, vẫn ngóng nhìn, thẳng đến hôm qua nhận được tin báo đoàn người Nam An Vương Triệu Tử đến dịch trạm Nam Môn, lúc này tâm mới thấy an toàn.




      Lúc này đúng là lúc đại thần sau khi hạ triều xuất cung, tốp năm tốp ba đám đại thần xuất ở cửa cung, đợi xe ngựa ở bên ngoài cửa cung lập tức xông tới.




      Dòng xe cộ hối hả rút cuộc tản ra, thế nhưng Minh Châu quận chúa xe ngựa thủy chung chưa từng xuất .




      Trong ánh mắt Thiên Hạo Đế Triệu Đồng sáng rọi càng ngày càng mờ nhạt, toàn thân bị thất vọng thất lạc bao phủ, ủ rũ như mất cái gì, giống như tiểu cẩu bị ném bỏ.




      Nhìn Thiên Hạo Đế từ vừa mới bắt đầu cao hứng bừng bừng tràn ngập chờ mong, biến thành bộ dáng ủ rũ tại bị vứt bỏ, Tần Ngọc Y cùng Phàn Thanh nhiều năm qua mực hầu hạ ở bên cạnh Thiên Hạo Đế, trong nội tâm đều minh bạch Thiên Hạo Đế cần làm chuyện gì, đều đều cảm thấy ổn, nhưng mà cũng biết chỉ cần liên quan đến Minh Châu quận chúa, Thiên Hạo Đế bình tĩnh, cho nên đành phải bình tĩnh.




      Lúc này, cái tiểu thái giám lên cửa lầu, lặng lẽ đối với Tần Ngọc Y vài câu.




      Tần Ngọc Y hơi suy nghĩ chút, tiến lên khuyên giải : "Bệ hạ, Hồ Quý Tần chỉ thị tiểu Mạnh tử tới vấn an người!"




      Hồ Quý Tần là nữ nhi của Thái Phó Hồ, chính là bạn khuê phòng của Minh Châu quận chúa, Tần Ngọc Y muốn mượn nàng đến để dời lực chú ý của Thiên Hạo Đế.




      Thiên Hạo Đế cũng nghĩ đến rồi, chuẩn bị rời , bỗng nhiên liền thấy phía cuối quảng trường xuất cái đội kỵ mã, tinh thần Thiên Hạo Đế chấn động, nhìn chăm chú hướng , lại phát chỉ có ngựa có xe, thoáng cái lại bị thất vọng bao phủ.




      Đội kỵ mã càng chạy càng gần, Triệu Đồng đột nhiên cảm giác được người giả thiếu niên cưỡi ngựa đỏ thẫm kế bên Triệu Tử Triệu Sam nhìn qua có chút quen thuộc, mày rậm mắt to, phải Triệu Đàn là ai?




      Lòng của lập tức bị kinh hỉ bao phủ, xung ngựa lên trước chạy xuống cửa cung.




      Thấy Thiên Hạo Đế ra đón, Triệu Tử Triệu Sam từ lập tức đến ngay, muốn hành lễ, lại phát Thiên Hạo Đế vẻ mặt tươi cười tới, đối với Triệu Đàn lập tức mở ra hai tay.




      Đạp chân chuẩn bị trở mình xuống ngựa, Triệu Đàn nhìn Sủi Cảo ca ca mở ra hai tay, có chút quýnh. Thế nhưng là nhìn lại chút , ánh mắt, cõi lòng Sủi Cảo ca ca tràn đầy chờ mong, đành phải vươn cánh tay, cho phép Sủi Cảo ca ca đem mình ôm xuống.




      Thiên Hạo Đế ôm lấy Triệu Đàn, liền phát Triệu Đàn so với lúc rời kim kinh nặng ít, nhìn lại Triệu Đàn chút, phát sắc mặt nàng hồng nhuận, da thịt non mềm mịn màng, chân dài eo , trong nội tâm lập tức cũng rất là vui mừng, ôm muội muội còn nhảy lên cái.




      Triệu Tử Triệu Sam nhìn nhau cười cười: bệ hạ còn có ý thức được Triệu Đàn là đại nương!




      Triệu Đàn mười sáu tuổi bị Sủi Cảo ca ca dùng tư thế ôm công chúa ôm vào trong ngực, cảm giác tốt chút nào, nàng nhíu mày vỗ lên người Thiên Hạo Đế cái, ý bảo đem mình buông xuống.




      Triệu Đàn luôn luôn là khắc tinh của Thiên Hạo Đế, nàng mất hứng, Thiên Hạo Đế mặc dù có chút lưu luyến rời, nhưng vẫn là lập tức đem nàng để xuống, lại kỹ càng đánh giá phen, vui vẻ nói: "Bánh Hấp , ngươi cao lớn cũng hấp dẫn hơn rồi!"




      Triệu Đàn luôn luôn là nhu thuận hiểu chuyện đấy, thế nhưng là vừa đến nơi có Triệu Đồng nàng liền khống chế nổi tính tình của mình, trở nên điêu ngoa.




      Nàng bị Sủi Cảo ca ca ôm lâu như vậy, thẹn quá hoá giận rồi, được nghe còn gọi mình "Bánh Hấp ", lập tức cong miệng lên, căm tức nhìn Triệu Đồng.




      Triệu Đồng vô cùng lanh lợi, lập tức sửa lời : "Minh Châu quận chúa, trẫm thế nhưng là lưu lại cho ngươi ít thứ tốt!"




      Triệu Tử Triệu Sam biết Triệu Đàn như vậy là cậy sủng sinh hư, thế nhưng là Triệu Đàn cùng Thiên Hạo Đế là chung hình thức, lần lượt cái nguyện đánh cái nguyện sủng, bọn cũng có cách nào, chẳng qua là trong nội tâm đều có ý định đợi trở về Vương Phủ kim kinh, muốn hảo hảo mà cùng Triệu Đàn chút như thế nào quân thần chi đạo (đạo làm vua-thần tử).




      Thiên Hạo Đế nắm tay Triệu Đàn, có chút đau đầu Triệu Tử Triệu Sam theo ở phía sau, ở thái giám thị vệ vây quanh, hướng chánh điện lớn mà .




      Đến chánh điện lớn, Thiên Hạo Đế chỉ thị cung nữ dẫn Minh Châu quận chúa tẩm điện phía sau Ôn Tuyền Trì thay y phục, và Triệu Tử Triệu Sam ở lại trong Thiên Điện uống trà đàm luận.




      Triệu Đàn biết ba cái ca ca này là cố ý ly khai mình, sợ là có chuyện muốn thương nghị, tuy rằng vui, cũng chỉ theo cung nữ Ôn Tuyền Trì của Thiên Hạo Đế.




      Trong chánh điện giữ lại phần lớn số lượng quần áo trước kia của Triệu Đàn, tắm rửa hoàn tất, nàng mặc tùy ý bộ áo màu trắng có đường viền váy là nhũ kim loại, cho phép cung nữ hầu hạ mình chải đầu ăn diện, choàng áo choàng bằng áo lông Bạch Hồ ở bên ngoài mà Thiên Hạo Đế vừa mới ban cho, lúc này mới ra Ôn Tuyền Trì tới Thiên Điện.




      Thấy muội muội xinh đẹp non mịn, Thiên Hạo Đế vừa vui mừng vừa kiêu ngạo, kêu Triệu Đàn đến ngồi ở bên cạnh mình.




      Triệu Đàn vừa mới định ngồi ghế đôn bằng gỗ trầm hương ở bên cạnh Thiên Hạo Đế, Tần Ngọc Y canh giữ ở ngoài điện liền tiến đến bẩm báo : "Bệ hạ, sứ giả hai nước Ô Nôn và Đông Xu cầu kiến!"




      Thiên Hạo Đế vô thức muốn cự tuyệt, vừa muốn mở miệng, Triệu Đàn lôi kéo ống tay áo của , đôi đôi mắt - đẹp nhìn , khẽ gật đầu.




      lập tức sửa lời : "Để cho bọn họ ở Ngọc Lê các chờ!"




      Triệu Đàn theo Thiên Hạo Đế, nhìn ra nghênh tiếp sứ giả Ô Nôn và Đông Xu, trong nội tâm "thình thịch" trực nhảy.




      đống người Đông nghịt đứng ở nơi đó, ngay ngắn hướng khom mình hành lễ, thế nhưng là, Triệu Đàn vẫn là liếc nhìn Đông Xu Quận Vương mặc lễ phục đỏ thẫm thêu Tỳ Hưu, dáng người cao ngất hồ ly ca ca.




      Nàng mắt to tĩnh mịch hề chớp mắt nhìn chằm chằm vào .




      Liễu Ly cảm nhận được Triệu Đàn nhìn mìnhchăm chú, đối với Triệu Đàn, mắt hoa đào ôn hòa vui vẻ, mở trừng hai mắt.




      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Canh [2] dâng ~
















    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 24 Tranh thủ yến hội tiếp nhận tình cảm

      Tầm mắt Liễu Ly rất nhanh rủ xuống dưới, lông mi dài che ở sóng mắt, mặt như cũ là bộ dáng bình tĩnh có sóng.




      Triệu Đàn thậm chí hoài nghi, vừa rồi là ảo giác của mình.


      Triệu Đàn nhìn Liễu Ly, Thiên Hạo Đế Triệu Đồng cũng nhìn Liễu Ly. cảm giác, cảm thấy Triệu Đàn đối với Liễu Ly muốn xa rời đến quá phận rồi, cho nên mới phải chỉ thị Thanh y Vệ Tô Dung Tô Ngưng liên hợp tỷ tỷ Trúc Thuyên của Liễu Ly , đem Liễu Ly Đông Xu.




      Vừa rồi Liễu Ly đối với Triệu Đàn chính là nháy mắt, thiếu chút nữa đem Triệu Đồng tức chết —— ngươi tuổi lớn như vậy rồi, có thể nào ngấp nghé muội tử tuổi của ta!



      Triệu Đồng hận đến nghiến răng, trong lòng chửi bới Liễu Ly vô số lần, hận thể làm cho Liễu Ly ở trước mắt biến mất. bên dùng " nhẫn đại mưu bị loạn " tự an ủi mình, bên làm ra vẻ tươi cười hòa ái dễ gần, đối với Ô Thổ cùng Đông Xu sứ bày ra vẻ mặt ôn hoà mà hỏi han ân cần.



      Thái Tử Ô Nôn Vân Đoan năm nay mới mười sáu tuổi, mặt tròn mắt sâu sắc sảo, lông mày đen và lông mi dày, bờ môi đỏ tươi, dáng người nở nang, nhìn qua càng giống nữ hài tử. biết đối tượng mình cầu hôn là Minh Châu quận chúa Triệu Đàn, con mắt lớn đen lúng liếng hướng Triệu Đàn bên này ngó nhiều lần, lại phát con mắt vị Minh Châu quận chúa xinh đẹp này lặng lẽ liếc về phía chỗ ngồi Đông Xu Thái Tử Trúc Tranh, nhìn chút, bao lâu lại nhìn chút.


      Vân Đoan háo thắng thoáng cái bị kích thích…


      Đông Xu Thái Tử Trúc Tranh là thiếu niên trắng nõn cao gầy, ước chừng mười bảy mười tám tuổi, dung mạo tuấn mỹ dị thường, thêm vai rộng eo chân dài, nhìn qua khí khái hào hùng bừng bừng.



      và Đông Xu Úy Vương Trúc Sanh đứng chung chỗ, đường huynh đệ hai người đều là ngoại hình xuất chúng tuấn mỹ cao gầy, ngũ quan nhìn qua lại biết ở đâu có chút ít tương tự, bởi vậy rất là gây chú ý ánh mắt của người ngoài.



      Buổi tối, tự nhiên là yến hội cung đình long trọng.




      Lần này yến hội chia chỗ ngồi nam và nữ.




      Chỗ ngồi nam bên kia do Thiên Hạo Đế làm chủ, ăn uống linh đình phi thường náo nhiệt.




      Triệu Đàn ngồi chỗ ngồi nữ, cũng là hoa khoe màu đua sắc, ganh đua sắc đẹp.


      Ngoại trừ mấy cái sủng phi của Thiên Hạo Đế, ghế còn có bốn vị quận chúa Đại Kim, Ô Thổ nhị công chúa Vân Thụy Nghiên cùng Đông Xu Thọ Sơn quận chúa Trúc Thuyên.




      Triệu Đàn lần đầu tiên thấy mấy vị đường tỷ muội.



      Mọi người đều biết, Thiên Hạo Đế Đại Kim có tỷ muội ruột thịt, cũng có con , cho nên Đông Xu cùng Ô Thổ cầu thân là Đại Kim quận chúa. Gia gia Thiên Hạo Đế có con nối dõi đa dạng, phân tán ở từng dãy đất phong, quận chúa cũng nhiều vô số kể, vừa độ tuổi chừng hai chục người, cho nên Thiên Hạo Đế sai người ở vừa độ tuổi quận chúa chọn lựa bốn vị phù hợp, cùng nhau lên kim kinh dự tuyển.



      Lúc này dự họp yến hội ngoại trừ quận chúa Minh Châu, còn có Xạ Dương quận chúa Triệu Lệ Nhã, An Dương quận chúa Triệu Miểu, Kỳ Dương quận chúa Triệu Thụy Hà cùng Hán Dương quận chúa Triệu Bình.


      Mấy vị quận chúa này dung mạo hơn người, đặc biệt Kỳ Dương quận chúa Triệu Thụy Hà đẹp nhất, cũng vô cùng cao ngạo nhất.




      Triệu Đàn ở những trường hợp này có chút ít trầm mặc, chẳng qua là mỉm cười lắng nghe mà thôi, ngẫu nhiên nhiều hơn mấy câu.



      Nàng tuy rằng muốn ít xuất , thế nhưng mỗi người đều biết nàng là muội muội để trong lòng Thiên Hạo Đế, tưởng nhớ là thể được, nhất là bốn vị phi tử kia của Thiên Hạo Đế, đều tránh khỏi có người nịnh bợ.


      Thiên Hạo Đế cùng hậu cung của so sánh với ba vạn người oanh oanh yến yến của phụ hoàng Triệu Chính, quả thực là con người toàn vẹn thanh tâm quả dục giữ mình trong sạch—— hậu cung chỉ có bốn vị phi tử.




      Bốn vị phi tử này toàn bộ tham dự yến hội đêm nay, vị trí phần cao nhất là Hồ Quý Tần, Hồ Quý Tần là con của Thái Phó Hồ Phi Đồng, vào cung vẫn chưa tới năm, mặc dù được tính là sủng ái đặc biệt, thế nhưng là dựa vào Thiên Hạo Đế thanh tâm quả dục mà , nàng được xem là vị hậu phi trong bốn vị được sủng ái nhất rồi.




      Triệu Đàn ăn ít đồ ăn, vừa ngẩng đầu, liền thấy vị nữ tử mỹ mạo mặc lễ phục Quý Tần Tam phẩm bưng chén ngọc hướng mình tới, phải Hồ Mạn là ai?




      Thấy vị Hồ Mạn tỷ tỷ này lâu ngày gặp, Triệu Đàn khỏi cười cười.




      Hồ Mạn thân mật đối với Triệu Đàn ra: "Trong đại điện có chút buồn bực, cùng tỷ tỷ ra ngoài hít thở khí!"




      Triệu Đàn đứng dậy thuận theo nàng ra.



      Ngày mới chuyển đêm, bầu trời bắt đầu nổi lên bông tuyết, lúc này mặt đất trước đại điện lên tầng tuyết trắng hơi mỏng, mấy thái giám tuyết đọng nền gạch đường, phát ra thanh sàn sạt.



      Tâm Hồ Mạn cao ngất, lòng chỉ muốn lấy vị trí cao nhất hậu cung kia, thế nhưng là ngày mai chính là giao thừa rồi, giao đêm phong hào phía sau đại điển, Hoàng Hậu Điền Lệnh Uyển tiến cung, nàng lại chỉ là Quý Tần.




      Phụ thân Điền Lệnh Uyển là Điền Tử Kính, chức quan còn có cao bằng phụ thân của nàng Hồ Phi Đồng, Điền Lệnh Uyển lại được Thiên Hạo Đế nhìn trúng, liền lập làm chính cung hoàng hậu, về sau giẫm ở đầu mình rồi.



      Nghĩ tới đây, Hồ Mạn cũng có chút rầu rĩ vui.




      Triệu Đàn nhìn Hồ Mạn buồn bực vui, trong lòng biết phiền não của nàng, thế nhưng theo vị trí của mình, an ủi như thế nào đều thích hợp, vì vậy sang chuyện khác: "Ta lần này trở về, đem cho ngươi chút ít đồ chơi kỳ lạ quý hiếm, sai người đưa đến Tùng Lan Điện!"



      Hồ Mạn thu liễm khuôn mặt u sầu, nở rộ nụ cười : "Đa tạ muội muội rồi!"




      Hai người đứng ở nơi đó, đến gia . Triệu Đàn hỏi: "Nghe ca ca ngươi kết hôn rồi, hay là tứ hôn bệ hạ?"



      Hồ Mạn cười tươi như hoa, thanh xinh đẹp : "Bệ hạ long ân, cha và thần thiếp vô cùng cảm ơn!"




      Triệu Đàn kinh ngạc nàng làm sao những lời này, lại nghe sau lưng truyền đến thanh Thiên Hạo Đế Triệu Đồng: "Triệu Đàn, có tuyết rơi ra đây làm cái gì? sợ lạnh sao?"



      Nàng xoay người, thấy Triệu Đồng mang theo Tần Ngọc Y tới.




      Hồ Mạn vội vàng hành lễ, dịu dàng : "Thần thiếp tham kiến bệ hạ."



      Triệu Đồng đưa tay nâng đỡ.




      Chỗ ngồi nam và nữ kỳ cách nhau rèm cừa, lúc Triệu Đàn cùng Hồ Quý Tần ra, ngồi ở ghế chủ trì cao, đương nhiên thấy rất ràng rồi. Bởi vì lo lắng bên ngoài có tuyết rơi sợ Triệu Đàn bị cảm lạnh, cho nên ra lệnh cho người lấy áo choàng Triệu Đàn ra.


      Thiên Hạo Đế Triệu Đồng từ trong tay Tần Ngọc Y lấy áo choàng lông chim đỏ thẫm, mở ra choàng người Triệu Đàn, bên buộc dây còn bên lải nhải: "Đông lạnh dễ chịu lắm sao? Lớn như vậy còn biết nóng lạnh!"



      Hồ Mạn vẻ mặt xinh đẹp mỉm cười, đứng ở bên làm nũng : "Bệ hạ rất thiên vị, thương Minh Châu quận chúa, thương thần thiếp !"




      Triệu Đồng mỉm cười, chỉ thị Tần Ngọc Y: "Gọi cung nữ hầu hạ Quý Tần đưa cái áo khoác ngoài tới đây, miễn cho Quý Tần nương nương của ta bị đông lạnh hư mất!"


      Hồ Mạn mặt ửng đỏ thẹn thùng vô hạn, sóng mắt như nước, liếc nhìn Thiên Hạo Đế.




      Triệu Đồng ở ngay trước mặt muội muội, thấy Tần phi làm nũng như thế, toàn thân trách được bực bội, cau mày liếc Hồ Mạn.



      Triệu Đàn thấy đùa nghịch bịp bợm, vội vàng cười : "Muội muội cáo lui trước!"




      Nàng hành lễ, quay người rời .




      Triệu Đồng nhìn bóng lưng Triệu Đàn rời , nàng lại mang giày thêu gót nhọn, mặt đất tuyết bóng loáng, lo lắng nàng trượt chân.




      Hồ Mạn bất tri bất giác đứng bên cạnh Thiên Hạo Đế, nàng dịu dàng : "Bệ hạ, Minh Châu quận chúa muốn đưa cho thần thiếp đồ vật kỳ lạ quý hiếm đó?"


      Quả dời thành công lực chú ý của Triệu Đồng: "Vật quý hiếm gì?"



      Sauk hi tiệc tan, Triệu Đàn mặc áo choàng Thiên Hạo Đế sai người chuẩn bị, theo đại ca Triệu Tử cùng nhị ca Triệu Sam trở về Vương Phủ kim kinh.




      Cao lão thái phi còn chưa có ngủ, ngồi ở dưới đèn đợi huynh muộibọn họ .



      Huynh muội ba người bái kiến tổ mẫu, sau đó cùng tổ mẫu trò chuyện trong chốc lát.




      Đêm khuya, Triệu Tử Triệu Sam ở ngay tại nhà kề chính viện của tổ mẫu, Triệu Đàn ở lại trong phòng cùng tổ mẫu, nghỉ ngơi cùng chỗ.



      Tổ tôn hai người nằm ở giường, Cao lão thái phi đến hôn Triệu Đàn: "Bất kể như thế nào, tổ mẫu với ngươi cha cùng đại ca ngươi rồi, là tuyệt đối cho phép ngươi lấy chồng ở xa, vô luận là Đông Xu hay là Ô Thổ, ai ai gả gả, dù sao ngươi thể chịu tội như vậy được!"


      Triệu Đàn nghe được thoại lý hữu thoại của tổ mẫu (*câu có hàm ý khác), hỏi vội: "Tổ mẫu, bất kể là Đông Xu hay là Ô Thổ, gả đều là Thái Tử Phi, vì sao chính là chịu tội?"


      Cao lão thái phi thò tay vuốt ve tóc dài Triệu Đàn trải gối đầu bên cạnh, thở dài : " Đông Xu cùng Đại Kim ta nhiều năm chinh chiến, sớm giải được tử địch, Úy Vương Trúc Hành trước kia chính là là chết ở tay cha ngươi; về phần Ô Thổ, tuy rằng cùng Đại Kim những năm này kết minh giao hảo, thế nhưng là đường xá lại càng là xa xôi, nếu như ngươi gả , tổ mẫu muốn gặp ngươi cũng liền khó khăn, tổ mẫu nỡ bỏ ngươi a!"



      Triệu Đàn gì.




      Nàng thế mới biết, nguyên lai nhà mình cùng nhà hồ ly ca ca là kẻ thù truyền kiếp. Thế nhưng, nàng cũng muốn gả cho Vân Đoan, cũng muốn gả cho Trúc Tranh, nàng thầm nghĩ cùng hồ ly ca ca cùng chỗ, vĩnh viễn xa rời nhau.


      Triệu Đàn quyết định gặp hồ ly ca ca lần.




      Giao thừa, Triệu Đàn lần nữa gặp Liễu Ly.



      Lần này, Liễu Ly giống như nhìn thấy nàng, câu cũng . Ngược lại là tỷ tỷ của Thọ Sơn quận chúa Trúc Thuyên ngược lại nhiệt tình bắt chuyện, mời Triệu Đàn tháng giêng mùng sáu đến Linh hải khách quán tham gia yến hội chính mình tổ chức.



      Nàng nhận ra Thọ Sơn quận chúa Trúc Thuyên này chính là Chu Thuyên cướp hồ ly ca ca. Triệu Đàn nhìn thoáng qua Liễu Ly mặt biểu tình, tiếng đáp ứng.






      huyetdu, HoanHoan, Thiên Thanhh16 others thích bài này.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 25: chuyện với nhau - đêm khuya tới chơi

      Tướng mạo Trúc Thuyên diễm lệ, ngũ quan tinh xảo, lông mày lá liễu, mắt hoa đào, cùng Liễu Ly có chút tương tự. Tuy rằng trang điểm rực rỡ, nhưng bởi vì điểm tương tự ấy, Triệu Đàn nhìn nàng, tựa như thấy hồ ly ca ca, trong tưởng tượng cảm thấy thân thiết.



      Hồ ly ca ca để ý tới nàng, vị Thọ Sơn quận chúa này lại rất nhiệt tình, dường như đem chuyện lúc trước hết thảy quên mất rồi, thân mật gọi Triệu Đàn là "Muội muội", cho phép Triệu Đàn gọi mình "Trúc tỷ tỷ", còn hỏi tới chuyện lý thú khi còn bé của đệ đệ Liễu Ly.




      Triệu Đàn đơn giản ra hai câu, chính mình cũng phải cảm thấy như thế nào buồn cười, Trúc Thuyên cười đến run rẩy hết cả người, : "Đệ đệ của ta tuy rằng đổi tên Trúc Sanh rồi, thế nhưng là trong tưởng tượng của còn cảm giác mình là Liễu Ly, gọi Trúc Sanh, điểm phản ứng cũng có, nếu là gọi Liễu Ly đâu rồi, lập tức trả lời!"



      Triệu Đàn nghe xong, cũng cười.




      Hồ ly ca ca tự cho là rất thành thục, thế nhưng Triệu Đàn nhận thấy, đôi khi, tựa như tiểu hài tử uốn éo.


      Các nàng ở góc trong cung điện, bên cạnh cung nữ cầm khay bưng trà dâng nước lui tới.



      Trúc Thuyên cùng Triệu Đàn chuyện vui vẻ, cung nữ giơ khay qua bên người các nàng, trong khay để rượu bình ngọc cùng bốn cái chén ngọc.



      Trúc Thuyên mỉm cười đem cung nữ gọi lại, với Triệu Đàn: "Đàn muội muội, nay Dạ tỷ tỷ phải đảo khách thành chủ rồi!"



      Nàng mỉm cười cho phép Chu Đàn chọn trước cái ly: " Trong vương ở kinh đô Đông Xu, đệ đệ của ta, cứ đến mùa đông, ta cùng đệ đệ đều ưa thích Liên Tửu Đông Xu, nhất là vào đông, uống chén Liên Tửu đun nóng, toàn thân đều thấy dễ chịu!"




      Trúc Thuyên đích thực từ khay của thị nữ cầm lấy bình ngọc, châm ly cho Triệu Đàn, mình cũng rót chén, nâng lên chén với Triệu Đàn, sau đó hơi ngửa đầu, uống hơi cạn sạch.




      Triệu Đàn nhìn nàng uống, mình cũng thử uống vào. Cảm thấy mùi rượu nhạt, mang theo mùi thơm lá trúc, uống rất ngon.


      Ở giữa đại điện ca múa ầm ĩ, thanh thổi sáo thanh ca hát xa xa truyền đến, xa vời mà du dương, Triệu Đàn cùng Trúc Thuyên đứng ở đó nghe trong chốc lát, lại uống mấy chén, lúc này mới cáo từ rời .




      Trúc Thuyên cùng Triệu Đàn chuyện phiếm, Liễu Ly liền đứng cách xa. đã nghe được Trúc Thuyên mời Triệu Đàn.


      Triệu Đàn rời , Liễu Ly lạnh lùng liếc Trúc Thuyên, tỷ đệ gần gũi là có đấy, nhưng có phải là cùng Trúc Thuyên hay .




      Đối với tỷ tỷ hám lợi đen long, từ thủ đoạn, trong nội tâm Liễu Ly ngoại trừ chán ghét vẫn là chán ghét.


      Trúc Thuyên mời Triệu Đàn, có gì hơn là muốn lợi dụng Triệu Đàn, sợ là muốn tác hợp mình với Triệu Đàn, cho Trúc Tranh cầu hôn thành công.




      Nghĩ tới đây, Liễu Ly cảm thấy có chút đau đầu.



      mực đem Triệu Đàn thành thân muội muội thương bình thường, nghĩ đến Triệu Đàn thành thê tử của mình, cảm thấy dường như bình thường, là khó tiếp nhận.




      Trúc Thuyên hướng về Liễu Ly dung đưa tới.




      Lễ phục Xu Hoàng tộc Đông luôn luôn thiên về phong phú đẹp đẽ quý giá.



      Nàng mặc người lễ phục quận chúa Đông Xu màu đỏ hoa lệ, thêu thùa vô cùng tinh xảo,:chất vải tươi đẹp đẹp đẽ quý giá, làm lộ ra dung mạo diễm lệ, có thể hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh.



      Lễ phục Quận Vương Đông Xu người Liễu Ly cũng là như thế, màu đỏ thẫm, thêu thùa sắc vàng tinh xảo phức tạp, hoa lệ vô song, dung nhan Liễu Ly cũng là như thế.



      cũng hề ăn diện chải chuốt, chẳng qua là dùng nước tắm rửa mà thôi, thế nhưng ràng là hề ăn diện chải chuốt, lại dường như trời cao họa tỉ mỉ, tinh xảo, lại lại dẫn cỗ lãnh ý.


      Thiên Hạo Đế mang theo Điền Hoàng Hậu đoan chính thanh nhã đẹp đẽ quý giá xuất đại điện, yến hội vào lúc này bắt đầu, tiếng chúc mừng vang lên, Liễu Ly ra ngoài.




      Trúc Thuyên theo.



      Trong đại điện là vui mừng náo nhiệt, ngoài điện là mảnh yên tĩnh, chỉ có tiếng hoan hô mơ hồ truyền đến.




      Nhóm thái giám lẳng lặng đứng ở trước điện, cấm quân mặc áo giáp cầm lưỡi mác im ắng canh giữ ở trong đình viện.




      Phía trước Thanh Viễn điện cao cao, bay lên góc mỏ diều hâu còn tan tuyết đọng, vài cọng cỏ hoang trong gió rét lạnh rung.


      Liễu Ly xác định chung quanh ai, mới mở miệng : "Nếu như ngươi là dám đả thương Triệu Đàn, chớ có trách ta..."




      quay người nhìn Trúc Thuyên phía sau, mặt tuấn mỹ như vẽ ra nụ cười ác độc: "Dù cho ngươi là tỷ tỷ của ta..."



      Chân Liễu Ly nhàng đập mạnh mặt đất cái, gạch Lưu Ly xanh biếc mặt đất lập tức xuất vân mảnh hình dáng mạng nhện hướng ra phía ngoài kéo dài, mực nứt ra đến dưới chân Trúc Thuyên.




      Trúc Thuyên mặt cười quyến rũ bỗng đông cứng lại.



      Liễu Ly là đệ đệ cùng mẹ với nàng, thế nhưng thời gian hai người chung đụng quá ít, tâm tình Liễu Ly lại ổn định, cho nên đến nay vẫn được suy nghĩ chân trong nội tâm của .


      ràng võ công cao cường, lại thất thủ bị người của nàng bắt; muốn trở về Đông Xu, lại ngoan ngoãn theo nàng trở về; muốn sinh hoạt theo khuôn phép hoàng tộc cũ, lại nguyện ý nhận tổ quy tông kế thừa tước vị; ràng hận mẹ của mình tuân thủ nữ tắc dẫn đến bị vứt bỏ ở đầu đường Nhuận Dương, nhưng như cũ vẫn quỳ gối dưới gối mẫu thân gọi ra hai chữ " mẫu thân" này...



      Trúc Thuyên nhìn cực giống đệ đệ của mình, lại so với chính mình cao hơn rất nhiều, bắt đầu mỉm cười: mặc kệ mục đích của ngươi là cái gì, mục đích của ta rất đơn giản rất rồi —— ta muốn hưởng thụ vinh hoa phú quý, mà thực được mục tiêu này, chỉ có thông qua ngươi, thân đệ đệ của ta!




      Nàng rời bước, bởi vì khoảng cách gần quá, nàng có chút chờ mong: "Ngươi nhìn ra sao? Cái tiểu nha đầu kia mê muội ngươi rồi, ta cũng chỉ là khẽ đẩy cái mà thôi!"




      Mặt Liễu Ly trắng nõn thoáng cái trở nên đỏ bừng, lỗ tai đều đỏ, nhìn tỷ tỷ, cảm thấy Triệu Đàn cùng mình đều bị vũ nhục rồi: "Ngươi suy nghĩ nhiều quá a, Triệu Đàn chẳng qua là đem ta làm ca ca!"


      "Ca ca? Hắc hắc!" Trúc Thuyên nhếch cặp môi đỏ mọng nở nụ cười, "Có nữ hài tử thỉnh thoảng lại nhìn lén ca ca của mình sao? Có nữ hài tử nào ánh mắt bao hàm khát vọng nhìn mình chằm chằm ca ca sao? Có nữ hài tử —— "



      "Câm miệng!" ngón trỏ Liễu Ly thon dài nhắm ngay Trúc Thuyên, cuống họng Trúc Thuyên liền phát ra được thanh nào, đành phải trợn mắt trừng Liễu Ly, Liễu Ly trừng nàng, phẩy tay áo bỏ , tay áo rộng bị gió khua lên, dường như nở rộ như đóa hoa diễm lệ.



      Yến hội cung đình sợ là đến nửa đêm mới có thể chấm dứt, Triệu Tử vẫn thể rời , Triệu Đàn cùng Triệu Sam lặng lẽ rời .



      Trở lại Vương Phủ kim kinh gần đến giờ Tý nửa đêm rồi, tổ mẫu sợ là sớm nghỉ ngơi, Triệu Đàn cùng với nhị ca Triệu Sam cùng Tùng Đào Uyển. Triệu Sam đem Triệu Đàn đưa về Lê Hương viện, nhìn nàng buồn ngủ, lúc này mới trở về nội viện Tùng Đào Uyển.



      Triệu Đàn mệt mỏi ngày thêm nửa đêm, sớm mỏi mệt chịu nổi, ngã xuống giường, cảm giác trời đất quay cuồng, cảm giác chóng mặt rất lâu cũng có biến mất.




      Nàng còn chưa tới kim kinh, tổ mẫu sớm nhận được tin tức, sớm sai người thu thập Lê Hương viện.




      Gối đầu mềm mại hương thơm, đệm ấm áp, làm cho thân thể của nàng triệt để buông lỏng.



      Thân thể mệt mỏi buông lỏng, thế nhưng đại não vẫn trấn tĩnh như cũ.




      Triệu Đàn từ giường ngồi dậy.




      Phía sau Lê Hương viện, chính là nơi ở của Liễu Ly.



      Triệu Đàn nhớ tới Liễu Ly, áo lụa mùa hè đen mỏng buộc vòng quanh thân hình cao gầy, nhuyễn đao màu đen quấn quanh kỹ càng trong lưng áo, tóc dài ẩm ướt rối tung tại sau lưng, mắt hoa đào trong đen thăm thẳm, cặp môi đỏ mọng trơn bóng môi mím chặc...



      Đại khái là chậu than bên trong tường kép đốt quá nhiều, Triệu Đàn cảm thấy toàn thân khô nóng, từng lỗ chân lông thân thể tựa như đều bị tắc nghẽn, nóng đến khó chịu. Nàng đá văng ra chăn màn, lăn lộn giường. Thiếu nữ trưởng thành dường như có nhiều chỗ là nàng khống chế được, nhất là lúc nhớ tới Liễu Ly.




      Triệu Đàn cảm giác mình người khô nóng khó chịu, dường như từ trong xương cốt lộ ra từng cơ ngứa ngáy tê dại, phảng phất có cái gì muốn từ trong cơ thể hoạt động, lại cũng biết phải như thế nào mới có thể ra ngoài.




      Nàng từ giường đứng lên, cởi quần áo khỏi người, lại cởi quần lót, trần trụi mà nằm lỳ ở giường, đợi thân thể khôi phục bình thường.



      Thế nhưng thân thể vẫn khó chịu, Triệu Đàn ôm gối đầu, thấy dễ chịu chút.




      Lúc cái bóng đen kia tiến vào, Triệu Đàn phát ra rên rỉ nhàng, thân thể tuyết trắng che đậy ở giường đỏ thẫm giãy dụa.


      Tác giả ra suy nghĩ của mình: ngày mai nhập V, mọi người đều muốn mạc mạc canh đâu rồi, canh ba đâu rồi, hay vẫn là canh năm đây?


    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :