1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

THIÊN GIỚI HOÀNG HẬU - Ngô Tiếu Tiếu (147/147)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      CHƯƠNG 25 - LONG PHƯỢNG ĐẤU (HẠ)
      Chẳng lẽ họ cho rằng nàng thực đơn giản chịu vào cung như vậy sao? Nếu muốn làm cho nàng vào cung đối phó lão bà, vậy chung quy phải trả chút thù lao cho nàng phải sao? Nàng có khả năng ở mãi trong hoàng cung, đến lúc nào đó khẳng định cần tiền a.

      Mộc Thanh Dao tiếng vừa dứt, Mộc Ngân thân mình run lên, biết nàng lại muốn làm gì, vươn tay ra kéo nàng: "Dao nhi?"

      Trong thượng thư phòng, ngoại trừ Mộc Ngân sắc mặt bên ngoài khó coi, còn người khác sắc mặt cũng khá hơn chút nào, nhất là thái hậu nương nương cùng quý phi nương nương, hai người cùng nhau nhìn sang, ánh mắt hận thể ăn nàng, nữ nhân này còn muốn thế nào? Ngôi vị hoàng hậu bị nàng đoạt, còn muốn làm gì?

      Mọi ánh mắt, đồng loạt nhìn lên nữ nhân này, chờ nàng tiếp.

      Mộc Thanh Dao thấy tất cả mọi người nhìn nàng, cũng khẩn trương, thản nhiên nhìn về phía nam nhân ngồi cao, hai tròng mắt nguy hiểm nheo lại , trong đôi mắt đen bắn ra những mũi nhọn khiếp người, cấp tốc trực tiếp nhìn về phía nàng, Mộc Thanh Dao cười mỉm, nhàn nhạt mở miệng.

      "Nếu hoàng thượng quyết định muốn lập Thanh Dao làm hậu, như vậy Thanh Dao xin hỏi chút, có hay có sính lễ?" (TT: Tỷ đúng là nhân vật nữ chính hiếm có nha, đòi sính lễ với vua.. cơ mà ta thích hehe)

      Lời vừa ra, nhiều người phải sợ hãi, tất cả mọi người dùng ánh mắt khó có thể tin nhìn Mộc gia tam tiểu thư quỳ mặt đất , nàng có lầm lẫn , trước giờ chưa từng nghe qua có người đòi sính lễ của hoàng gia, có thể ngồi vào địa vị cao như vậy, bao nhiêu gia đình tình nguyện đem tài sản trong nhà để đưa ra ngoài, mà nàng ngược lại, dĩ nhiên muốn sính lễ của hoàng đế?

      Thái hậu đuôi mắt khẽ động, khóe môi lên tựa tiếu phi tiếu, tà tà liếc nhìn hoàng thượng, cái gì cũng , chờ mong hoàng đế làm sao thu thập tàn cục như vậy?

      Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương lãnh trừng mắt nhìn tam muội, thực muốn bóp chết nàng a, các nàng vừa mới từ trong quỷ môn quan tránh được kiếp, nàng lại đẩy họ vào lại bên trong nữa, nhìn phụ thân bị hù dọa đến sắp chết, nữ nhân đáng hận này.

      Liễu Thiên Mộ cùng Mộ Dung Lưu Chiêu lại lần nữa quan sát vẻ mặt trấn định, trí tuệ rạng rỡ của nữ nhân này, muốn nhìn chút nàng có đùa hay , đáng tiếc nữ nhân kia chỉ chăm chú, hơn nữa rất thản nhiên, có chút nào sợ hãi, hai nam nhân giật mình, nữ nhân này đúng là to gan lớn mật a.

      Mộc Thanh Dao căn bản để ý tới những người khác, trực tiếp nhìn lên chỗ Huyền đế ngồi, khuôn mặt tuấn mỹ tơ vân chưa hề thay đổi, mắt như vực sâu, chỉ có khóe môi lên tia cười yếu ớt, cái cười kia như dòng suối se lạnh chảy mang theo tia hàn ý lãnh quyết, trầm giọng mở miệng.

      "Có" (TT: cũng quái ko thua chị nha... xứng đôi ^^)

      "Tốt, như vậy tiểu nữ hi vọng sính lễ có Nam Hải trân châu. San hô hướng châu. Kim phách hướng châu các loại, phượng hoàng, ngọc như ý đôi, thanh ngọc bạch ngọc trang sức đôi, Phỉ Thúy thủ xuyến. Mã não thủ xuyến mỗi thứ đôi, vàng ròng nạm đá quý đôi, bạch ngọc uyên ương đôi, kim hạng quyển (vòng đeo cổ)bốn cái, kim phượng trâm bằng trân châu đôi, điểm thúy khảm nạm cùng điền bạch ngọc phượng điểu trâm đôi, trầm hương mộc nạm ngọc như ý thanh, tụ ngọc như ý thanh, dệt kim màu bình sứ tứ đối, lang hồng ngọc hồ xuân đôi, vạn đạo sơn thủy bức, mạnh hi sơn thủy bức, triệu khoan sơn thủy bức, phạm cung nữ đồ bức." (TT: ack ta xỉu....edit đoạn này hoa cả mắt luôn -_-')

      Trong Thượng thư phòng tất cả mọi người ngây người, ngoại trừ thanh lành lạnh sung sướng kia, còn có hưởng nào.

      Thẳng đến Mộc Thanh Dao xong, mọi người còn có phục hồi tinh thần lại, trời ạ, nữ nhân này đúng là công phu sư tử ngoạm, dám muốn nhiều đồ như vậy, mấy thứ này giá trị đắt như ở thiên giới, kẻ phản ứng đầu tiên chính là mộc thừa tướng, tiếng đông vang lên hôn mê bất tỉnh, nguyên lão hai triều cứ như vậy trực tiếp bị nữ nhi làm cho hôn mê bất tỉnh, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương vừa nhìn thấy phụ thân ngất , lập tức khóc lên.

      "Phụ thân, phụ thân? Ngươi thế nào?"

      Tiếng khóc này khiến mọi người phục hồi tinh thần, nhìn phía nữ nhân gây nên mầm tai vạ, nàng mang vẻ mặt thân thiết nhìn thừa tướng cha, giống như tai nạn này cùng nàng quan hệ.

      "Người đến, truyền ngự y tiến vào, kiểm tra chút cho mộc thừa tướng."

      "Dạ, hoàng thượng, " A Cửu rất nhanh xuống truyền ngự y, vừa nghe danh mục sính lễ của mộc tam tiểu thư, mặc dù có ngất , ước chừng kinh sợ cũng , mộc tam tiểu thư đúng là quá lớn mật, công nhiên hướng hoàng gia đòi sính lễ, còn liệt ra chuỗi dài danh mục, chuyện quái lạ mỗi ngày đều có, nhưng đây là lần đầu tiên từ khai thiên lập địa mới có chuyện thế này.

      Thái hậu nhìn hết thảy trước mắt, bỗng nhiên tức giận, sắc mặt hòa hoãn xuống, nhìn về chỗ ngồi bên , thấy vẻ mặt hắc chìm của hoàng thượng.

      "Hoàng nhi, ngươi cũng thấy đấy, mộc tam tiểu thư chỉ là nữ nhân tham mộ hư vinh, còn làm cha mình tức giận đến ngất , thực là làm nghiệt a, thương cảm mộc thừa tướng thái độ làm người luôn luôn ngay thẳng, mà lại sinh nữ nhi bất hiếu như thế, nữ nhân như vậy căn bản xứng làm hoàng hậu."

      Mộc Thanh Dao vừa nghe thái hậu , ánh mắt lóe ra bất định, nàng căn bản vốn muốn ngồi vị trí này có được hay ? Thái hậu là kiếm chuyện để , nhưng mà có thể từ hôn đương nhiên là chuyện tốt.....

      Bất quá, hoàng thượng quả nhiên cũng chẳng nghĩ như vậy, thanh yếu ớt lạnh lùng vang lên: "Mẫu hậu, trẫm nếu đáp ứng nàng, lại thể nuốt lời, vua của nước có thể nào giữ lời, dùng cái gì để đứng trong thiên hạ, đứng vạn dân."

      Leng keng hữu lực thanh vang ở trong thượng thư phòng, thái hậu sắc mặt lập tức chìm xuống, nghĩ tới hoàng thượng cố chấp như vậy, tốt, vậy xem chút có chết ai nào?

      "Nếu hoàng nhi quyết định, vậy ai gia liền vì hoàng nhi chuẩn bị đại hôn."

      "Tạ mẫu hậu thành toàn."

      Mộc Thanh Dao vừa nghe mẫu tử hai người , cảm giác như bị quất cái vào mặt, nàng cũng làm khó như vậy, vì sao còn muốn cho nàng tiến cung, xem ra người nam nhân này người có tính bám dai rất mạnh, nhất định phải làm cho nàng tiến cung, như vậy liền cho nàng tiền , lấy tiền tài giúp người tiêu tai, nàng có mảy may áy náy tâm tư, ngược lại vô cùng yên tâm thoải mái.

      "Tiểu nữ tạ ơn quá hoàng thượng."

      Việc này định thành kết cục, vẫn quỳ gối bên người Mộc Ngân, Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương nước mắt lưng tròng nghiêng người nhìn tam muội, vì sao hoàng thượng kiên trì muốn cho nàng tiến cung làm hậu a, các nàng nỗ lực nâng cao chính mình, muốn làm cho hoàng thượng vui lòng, kết quả lại thành công, mà nữ nhân này làm mọi cách khiêu khích hoàng thượng, còn đòi thiên giới sính lễ, vậy mà hoàng thượng dĩ nhiên đáp ứng.

      Lúc này A Cửu đem ngự y cho đòi tiến đến, ngự y đầu tiên vội vàng cấp hoàng thượng cùng thái hậu hành lễ, Mộ Dung Lưu Tôn phất tay mệnh lệnh ngự y kiểm tra cho mộc thừa tướng.

      Kỳ thực Mộc Ngân lo lắng tỉnh lại, chỉ là muốn mở mắt ra, vừa rồi bị hoảng sợ quá độ, nhất thời bất tỉnh , bất quá rất nhanh liền tỉnh...

      Vừa nghe hoàng thượng kêu ngự y khám và chữa bệnh cho , phải làm lộ sao? Lập tức mở mắt, chậm rãi mở miệng: "Hoàng thượng, lão thần có việc gì."

      " có việc gì là tốt rồi."

      "Tạ ơn hoàng thượng quan tâm, thần muốn cáo lui, " còn nữa, thực biết kế tiếp, Tam nha đầu còn làm ra chuyện to gan lớn mật gì nữa.

      "Lui ra , A Cửu, lập tức tiễn mộc thừa tướng cùng mộc tam tiểu thư hồi phủ, mặt khác đem danh mục sính lễ mộc tam tiểu thư liệt ra , phân phó nội vụ phủ lập tức bắt tay vào giải quyết."

      Mộ Dung Lưu Tôn xong, u đồng tà ám bắn về phía Mộc Thanh Dao, khóe môi vẻ ra tiếu ý, Mộc Thanh Dao, ngươi ra thiên đại điều kiện, như vậy có năng lực thừa nhận ân huệ lớn như vậy, bằng đừng trách trẫm trở mặt vô tình... (TT: cũng tàn nhẫn ko ít nhỉ =.:)

      Bất quá nhìn nữ nhân này tĩnh táo cơ trí, can đảm cẩn trọng, cũng đáng cái giá này.

      Mộ Dung Lưu Tôn khuôn mặt tuấn mỹ che phủ tầng nhu hòa lộng lẫy...

      "Dạ, hoàng thượng, " A Cửu giữ cửa, tiến lên cung kính mở miệng: "Mộc thừa tướng, tiểu nhân dìu ngươi ."

      A Cửu dẫn hai tiểu thái giám tự mình đở dậy mộc thừa tướng, sau này vị này chính là phụ thân của hoàng hậu, đương triều quốc trượng, nho thái giám, cũng dám đắc tội a? Bên cạnh Mộc Thanh Dao Tam tỷ muội cũng đứng lên.

      Mọi người đều chuẩn bị lui ra ngoài, Liễu Thiên Mộ nãy giờ vẫn trầm mặc sắc mặt lạnh lẽo lời nào, bỗng nhiên mở miệng: "Chờ chút?"
      snow_angel_lily thích bài này.

    2. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      CHƯƠNG 26 - CUNG MÔN ĐẦU

      Liễu Thiên Mộ cung kính ôm quyền cao giọng mở miệng: "Thiên mộ có việc khải tấu?"

      "?" Mộ Dung Lưu Tôn đôi lông mài dài nhướng lên, ánh mắt sắc bén quét về phía sư huynh mình, Liễu Thiên Mộ khuôn mặt thanh tú xuất sắc khoát lên vẻ ôn hòa bóng loáng, từng chữ mở miệng: "Hi vọng hoàng thượng dâng Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương vì phi."

      "Cái gì?" Mộc Ngân kêu lên, lời vừa ra, tất cả mọi người la hoảng lên, Mộc Ngân cùng Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu hai người sắc mặt càng xấu xí, cùng nhau giận dữ trừng về hướng Liễu Thiên Mộ, nam nhân này là có ý gì? Hoàng hậu còn chưa vào cung, dĩ nhiên làm cho hoàng thượng nạp phi, thực là đại nghịch bất đạo, nhất là Mộc Ngân đưa tay bụm ngực, thiếu chút nữa lại ngất , nữ nhi tiến cung, tên ghê tởm này, còn muốn hai nữ nhi khác của tiến cung, Tam tỷ muội cộng thị nhất phu, làm sao có thể như thế, lập tức phản đối.

      "Lão thần đồng ý."

      Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu hiếm khi đứng cùng chuyến tuyến với Mộc Ngân: "Thần đệ hi vọng hoàng thượng nghĩ lại."

      Mộ Dung Lưu Tôn sắc mặt ngao, mâu quang khiếp người bắn về phía sư huynh, hai người trừng mắt đấu nhau, kỳ thực hoàng đế biết, sư huynh làm như vậy là có mục đích, bởi vì thủy tinh cầu bị đánh nát, trong Mộc gia Tam tỷ muội, rốt cuộc ai mới là nữ nhân kia, căn bản ai biết được, tuy mộc tam tiểu thư thái độ làm người cơ trí khôn khéo, lại can đảm cẩn trọng, nhưng trong lòng thể nghi ngờ, nàng rốt cuộc có phải là người mà sư phụ hay ?

      Vẫn đứng ở bên người hoàng thượng, thái hậu nương nương tức giận, nghe thế sắc mặt đột nhiên thay đổi ít, ánh mắt tính toán vừa chuyển, quay đầu nhìn phía hai nữ nhân bên người mộc thừa tướng, hai nữ nhân kia trong mắt mảnh quý mến, phải lòng hoàng thượng, chuyện này có chút ý nghĩa, Mộc gia nữ nhi muốn làm hoàng hậu, vậy dứt khoát cùng nhau tiến cung , lập tức chậm thanh mở miệng.

      "Hoàng nhi, hậu cung huyền vị rất nhiều, ai gia nhìn hai vị thiên kim tựa hồ cũng thích hoàng thượng, bằng cùng nhau tiến cung phụng dưỡng hoàng thượng , xem như thành tựu cho đoạn giai thoại."

      Mộc Thanh Dao thờ ơ lạnh nhạt nhìn hết thảy trước mắt, vẫn nghĩ tới phát sinh loại tình này, Liễu Thiên Mộ là tiểu nhân, dĩ nhiên làm cho Tam tỷ muội cùng nhau tiến cung, nam nhân này phải nhặt được thiên đại tiện nghi sao, nàng nghĩ hoàng thượng cự tuyệt, bởi vì nếu muốn dùng thủy tinh cầu để chứng minh chính bản thân, tất nhiên có biện pháp, tuy tại làm cho nàng tiến cung, nhưng đáy lòng bọn họ tựa hồ có phân nghi hoặc, chẳng thà cho Tam tỷ muội song song tiến cung, chỉ là bọn tại sao muốn dùng thủy tinh cầu để nghiệm được hoàng hậu? Mộ Dung Lưu Tôn đời kiêu hùng như vậy, theo lý làm loại chuyện tình vô lý này, như vậy nhất định là cất giấu càng sâu tầng bí mật, nó là cái gì?

      Mộc Thanh Dao muốn được nhập thần, bên cạnh mộc thừa tướng sớm vội vàng quỳ xuống: "Hoàng thượng, trăm triệu thể, nếu để cho Tam tỷ muội tiến cung, thiên hạ vạn dân hoàng gia như thế nào đây? hoàng thượng hoang dâm vô đạo, tức phải trúng quỷ kế của tiểu nhân sao?"

      Mộc Thanh Dao đỡ thân thể của cha, thừa tướng cha đúng là trung thần, quan tâm tới nữ nhi, đều thứ nhất nghĩ đến chính là sợ lời đồn đãi bất lợi đối với hoàng thượng, bất quá nếu như Tam tỷ muội thực tiến cung, chỉ sợ rằng thanh danh hoàng thượng thực rất bất lợi.

      Mộ Dung Lưu Tôn sao mà nghĩ đến đều này, ánh mắt xoay mình lạnh lùng nhìn xuống, lăng hàn lên tiếng: "Mộc lão thừa tướng đứng lên."

      "Tạ ơn hoàng thượng."

      Mộc Ngân thở phào nhõm, hoàng thượng nếu cho đứng lên, tất nhiên để cho hai nữ nhi khác của tiến cung, hoàng thượng phải người hồ đồ, trong đó quan hệ lợi hại, thể nghĩ ra, Liễu Thiên Mộ vừa nghe Mộc Ngân , lông mày chau lại, trong lòng thầm kêu tự mình lỗ mãng, chỉ lo chuyện sư phụ giao cho, nhưng lại đem chuyện trọng yếu như vậy quên , may là mộc lão thừa tướng ngăn trở, bằng chỉ sợ hoàng thượng dẫn đến danh tiếng tốt.

      "Là Thiên Mộ lỗ mãng."

      Liễu Thiên Mộ lui ra phía sau bước, đứng ở bên thân Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu, nam nhân lãnh khốc con ngươi lạnh nhạt giận dữ trừng mắt , đều là chuyện tốt ngươi làm, muốn hại hoàng huynh ta sao.

      Vốn việc này có thể kết thúc, ai ngờ Mộc gia hai vị thiên kim, lúc nãy nghe làm cho các nàng tiến cung, từ lâu sắc mặt ửng đỏ, nai con dường như nhảy loạn trong lòng, có thể vào cung phụng dưỡng hoàng thượng, là ý muốn của các nàng, thử hỏi trong thiên hạ này, còn có ai có thể so sánh được với hoàng thượng, hoàng thượng chỉ tuấn mỹ vô trù, hơn nữa mưu lược kinh người, trọng yếu nhất là hậu cung cũng nhiều phi tần, mặc dù Thanh Dao tiến cung, cũng mới chỉ có hai vị phi tần, dù cho hai người các nàng có tiến cung, bất quá mới bốn nữ nhân nghĩ vậy nên các nàng cam tâm tình nguyện tiến cung (TT: hai kẻ ko có não này...-_-), ai biết cuối cùng lại bị hủy bỏ, lập tức hai tỷ muội nhìn nhau, đều ùm tiếng quỳ xuống.

      "Tiểu nữ nguyện tiến cung phụng dưỡng hoàng thượng."

      "Thanh châu, thanh hương, các ngươi làm gì? hồ đồ gì đó."

      Mộc Ngân nét mặt già nua tức giận đến tái nhợt, hai người nữ nhi này thực là bại hoại, nào có Tam tỷ muội song song phụng dưỡng người nam nhân, mặc dù người nam nhân kia là vị hoàng thượng cao quý nhất đương triều, các nàng làm như vậy là hãm hại hoàng thượng mang tiếng bất trung bất nghĩa, bại hoại danh tiếng của hoàng thượng.

      "Xin phụ thân thành toàn."

      Mộc Thanh Hương cùng Mộc Thanh Châu căn bản đứng dậy, đây là các nàng cam tâm tình nguyện tiến cung, cùng hoàng thượng quan hệ, mà các nàng với Thanh Dao cùng tiến cung ngày, cũng phải hoàng thượng cưới Thanh Dao trước, sau đó mới cưới các nàng, đó mới là...

      Thái hậu thấy cục diện trước mắt, mâu quang híp lại, cười rộ lên hiếm thấy, vẻ mặt từ ái tới, vươn tay nâng dậy Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương: "Khó có được người như hai nha đầu các ngươi có tình có nghĩa, nếu thích hoàng thượng, liền cùng nhau tiến cung đến phụng dưỡng hoàng thượng ."

      "Thái hậu."

      Mộc Ngân cùng Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu đồng thời kêu lên....

      Thái hậu đở dậy Mộc gia nhị tiểu thư, xoay người nhìn lại hoàng thượng, mặt phong vận năm xưa vẫn còn, xuân phong đắc ý nhàn nhạt mở miệng: "Hoàng thượng, để Tam tỷ muội cùng nhau tiến cung ."

      "Mẫu hậu?" Mộ Dung Lưu Tôn khuôn mặt đột ngột chìm xuống, ánh mắt sâu u như chứa nhiều ám tiễn, muốn mở miệng ngăn cản chuyện này vì mộc thừa tướng vẫn trợ giúp sửa trị triều cương, thể đem ba nữ nhi của lão đều kéo vào vũng bùn trong hậu cung, bất quá thái hậu cướp lời trước bước,.

      "Việc chọn tú vốn là thủ tục hậu cung, hoàng thượng chọn hoàng hậu, như vậy ai gia vì hoàng thượng dâng lên mấy vị phi tử cũng quá đáng, nếu như hoàng thượng đồng ý, như vậy mộc tam tiểu thư cũng cần tiến cung."

      Lời vừa ra, Mộc Thanh Dao thiếu chút nữa vỗ tay hoan nghênh, tốt, chủ ý này tệ, nàng vốn là vô ý tiến cung...

      "Mẫu hậu?"

      Mộ Dung Lưu Tôn ánh mắt quỷ mị làm cho người ta sợ hãi, trầm nhìn thái hậu nương nương, trong thượng thư phòng thoáng chốc bao phủ băng sương, đáng tiếc thái hậu nương nương căn bản nhìn biểu tình hoàng thượng, vung tay cái lạnh giọng: "Việc này cứ quyết định như vậy..."

      Thái hậu dẫn quý phi nương nương ly khai, trong thư phòng, hoàng thượng khôi phục lãnh tĩnh, ngao quét mắt vòng, cuối cùng phất phất tay: "Đều lui ra ."

      "Dạ, hoàng thượng."

      Tất cả mọi người rời khỏi thượng thư phòng, A Cửu cung kính phái thái giám tiễn mộc thừa tướng hồi phủ, cũng dặn tiểu thái giám đem danh mục sính lễ quà tặng mà mộc tam tiểu thư liệt kê cầm về.

      Đợi được mọi người , A Cửu bước vào thượng thư phòng, chỉ thấy hoàng thượng tuấn mỹ mặt hàn đầm u khí, đôi hắc đồng thị máu thầm phát sáng, giống như ánh mắt dã thú lợi hại tàn nhẫn, hung hăng nhìn chằm chằm giữa trung, A Cửu cẩn thận tới: "Hoàng thượng."
      Ino thích bài này.

    3. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      CHƯƠNG 27 - CÀNG GIA PHÁP HÀNH HẠ
      Mộ Dung Lưu Tôn hơn nửa ngày lên tiếng, mẫu hậu, ngươi chờ, trẫm bắt được sư phụ nổi danh tài năng đến trừng phạt ngươi...

      "Chuyện gì?" Hoàng thượng khôi phục lãnh tĩnh, yếu ớt nhìn A Cửu, A Cửu thấy hoàng thượng như vậy, thương đến cực điểm, kỳ thực thế nhân chỉ biết Huyền đế minh thần võ, mưu lược kinh người, lại người nghĩ đến, cũng là người được làm bằng máu thịt, cũng có những đều thể làm được, nghe năm đó hoàng thượng từng tận mắt thấy mẹ đẻ mình là Lý hoàng hậu bị thái giám trong cung hại chết, sau đó hoàng thượng cũng từng mấy lần gặp nguy hiểm, cuối cùng tiên hoàng phải đem đưa đến người bạn cũ, như vậy mới có thể bảo toàn .

      "Băng Tiêu có tin tức đưa về, Trưởng Tôn Trúc thực ở Huyền Nguyệt quốc, các nàng phát ."

      A Cửu cung kính báo cáo, Mộ Dung Lưu Tôn khóe môi lộ vẻ tà mị tiếu ý, dường như ám dạ Tu La, trầm ổn nội liễm mở miệng.

      "Làm cho Băng Tiêu lưu ý hướng của , tùy thời bẩm báo, tạm thời nên kinh động , xem có ý đồ gì?"

      "Dạ, hoàng thượng."

      A Cửu lui ra ngoài, bên trong thượng thư phòng lại rơi vào yên tĩnh, tuấn mỹ nam nhân vẫn ngồi ở trường kỷ, thân hình cao ráo to lớn tùy ý nằm nghiêng ở minh hoàng trường kỷ, đầu tóc đen thả xuống trước ngực, hai tròng mắt khẽ nhắm lại, lông mi dài che giấu những ám nhọn trong ánh nhìn sắc bén, tạo thành mảnh tương hòa, như vậy xuất trần mà nhiễm bẩn...

      Mộc phủ.

      Ở đại sảnh, mộc thừa tướng vẻ mặt uy nghiêm ngồi ở ghế chủ tọa, bình tĩnh nhìn xuống ba nữ nhi đứng, mâu quang thầm ngó chừng Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương, bất ngờ quát tiếng.

      "Quỳ xuống."

      Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương lại càng hoảng sợ, dám ngỗ nghịch thừa tướng cha, ùm tiếng quỳ xuống, chỉ có Mộc Thanh Dao hai tay chấp sau lưng, nâng cao ngực đứng thẳng, ba người song song kêu tiếng: "Cha." (TT: thở dài... có nhiều con quá làm chi, con đẹp nhiều lại càng mệt nữa)

      Mộc Ngân nhìn phía Thanh Dao đứng thẳng, ánh mắt hoang mang ngớt, hôm nay tất cả chuyện phát sinh ở thượng thư phòng, thiếu chút nữa lấy mạng của , nữ nhân này là nữ nhi của sao? Thế nhưng trái phải nhìn đánh giá cả buổi, nàng là con của sai a, nhưng gan dạ sáng suốt này là từ đâu mà nhô ra đây?

      Mộc Ngân nghi hoặc ngớt, Mộc Thanh Dao u nhiên nhìn liếc mắt cái thừa tướng cha cùng hai tiểu thư Mộc gia, thản nhiên mở miệng: "Phụ thân, ta mệt mỏi, muốn xuống trước nghỉ ngơi."

      Mộc Ngân phất phất tay, nữ nhi này qua được bao lâu là quốc mẫu, đánh cũng phải mà mắng cũng phải, chỉ có thể làm cho nàng trở về.

      " về nghỉ ngơi , bất quá đừng quên liệt kê danh mục sính lễ ra."

      "Dạ, phụ thân."

      Mộc Thanh Dao gật đầu, thần tình thản nhiên theo chính sảnh lui ra ngoài, quản gia trung thúc ở ngoài ngoài cửa, vừa nhìn thấy nàng ra, cung kính cẩn thận mở miệng: "Tam tiểu thư, thái giám chờ người đưa danh mục sính lễ?"

      "Được rồi, đợi lát nữa ta đưa cho Lục nhi đem tới."

      "Dạ, tiểu thư, " Trung thúc gật đầu, trước cửa Mai Tâm vươn tay ra kéo thân thể tiểu thư, hai người cùng nhau hướng mộc phủ thanh viện mà , hôm nay chuyện xảy ra trong thượng thư phòng, nàng biết ràng lắm, bất quá cuối cùng lại biết tiểu thư được phong làm hoàng hậu, hơn nữa hoàng thất còn hạ thiên giới sính lễ.

      là làm cho người ta thể tin được...

      "Tiểu thư, người phải muốn tiến cung sao?" Mai Tâm cẩn thận tỉ mỉ hỏi, nàng xem ra tiểu thư lông mài nhíu lại vui, giọng hỏi, Mộc Thanh Dao bất đắc dĩ thở dài: " có biện pháp, nếu như ta kháng chỉ tuân, sợ rằng mộc phủ gặp tai ương rất lớn, ta thể hại người khác."

      "Tiểu thư?"

      Mai Tâm khinh niệm câu, biết cái gì cho phải, việc này nếu như đến phiên nữ nhân khác, nàng nhất định dối trá làm ra vẻ, nhưng nàng tin tiểu thư là thực muốn tiến cung, thế nhưng thánh mệnh định, tiến cung cũng phải tiến cung...

      Mộc phủ ở đại sảnh, Mộc Ngân giáo huấn nữ nhi.

      "Hai người các ngươi có biết tội ?"

      Mộc Thanh Châu cùng Mộc Thanh Hương khó có được nhất trí cùng lắc đầu như vậy: "Nữ nhi biết?"

      "Các ngươi lại muốn cùng nhau tiến cung phụng dưỡng hoàng thượng, việc này còn thể thống gì, phải biết rằng các ngươi làm như vậy, hại hoàng thượng mang tiếng bất trung bất nghĩa, ta phụ thân các ngươi đời minh đều hủy ở trong tay của các ngươi?"

      Mộc Ngân nặng nề vỗ bàn cái, coi như thoáng cái già vài tuổi, hôm nay mọi chuyện xảy ra thực ngoài ý muốn của , đầu tiên là Dao nhi phá vỡ thủy tinh cầu của hoàng thượng, tiếp đến hoàng thượng muốn phong Dao nhi làm hoàng hậu, nhưng càng kỳ quái hơn chính là, Dao nhi cũng dám cự hôn, đây có lẽ là nữ nhân kỳ lạ nhất đời, cuối cùng cũng đồng ý rồi, đồng ý đồng ý còn đòi ra thiên giới sính lễ, là muốn mạng già của mà, tối ly kỳ vẫn là hai nữ nhi quỳ kia, lại muốn cùng muội muội tiến cung phụng dưỡng hoàng thượng, điều này còn ra thể thống gì nữa.

      "Phụ thân, vì sao Thanh Dao có thể, chúng ta thể, hơn nữa hậu cung cũng có bao nhiêu phi tần, chúng ta vì sao thể vào cung?"

      Mộc Thanh Châu đúng lý hợp tình kêu lên, Mộc Thanh Hương làm nền gật đầu...

      "Hai người các ngươi là đồ bất hiếu? Còn dám cãi bậy, hôm nay ta đánh chết các ngươi, phải là cha ngươi?"

      Mộc thừa tướng phẫn nộ đứng lên, dù chính tay đánh chết hai kẻ khốn kiếp này, cũng để cho các nàng tiến cung gây tai họa cho hoàng thượng: "A trung, a trung?"

      "Lão gia?"

      Mộc phủ quản Trung thúc, rất nhanh chạy đến, nhìn bộ mặt tức giận của lão gia, khẩn trương hỏi: "Lão gia, làm sao vậy?"

      "Lấy gia pháp đến cho ta, ta muốn đánh chết hai đứa nữ nhi bất hiếu này?"

      Mộc Ngân bình tĩnh mệnh lệnh, đúng lúc này, mộc phủ cửa lớn tràn vào đống người, chính là mộc đại phu nhân cùng mộc Nhị phu nhân, dẫn theo đống nha hoàn ma ma vọt vào, xem ra có người mật báo cho các nàng, hai nữ nhân sắc mặt đều có chút khó coi, đại phu nhân vừa vọt vào, liền hướng người Mộc Ngân đánh tới: "Ngươi đánh nữ nhi của ta, trước hết đánh chết ta , ta muốn sống, ta muốn sống."

      Mộc Nhị phu nhân cũng ở bên kêu: "Lão gia, ngươi bỏ qua cho Hương nhi , các nàng đều là con của ngươi a."

      Mộc phủ đại sảnh loạn thành đoàn, Mộc Ngân trãi qua màn trong cung, hơn nữa bị đại phu nhân va chạm, rốt cuộc kiên trì nổi, thân thể nghiên cái, hướng mặt đất ngã xuống, trong nháy mắt, tiếng thét chói tai ngừng, tiếng kêu khóc mảnh.

      "Lão gia, lão gia?"

      Mộc thừa tướng rốt cuộc chịu nổi đả kích, cấp hỏa công tâm ngã bệnh, mộc phủ dưới đều lo sợ yên, cũng may đại phu, chỉ mộc lão gia can hỏa dồi dào, kinh hãi quá độ nhất thời hôn mê, cũng có trở ngại lớn, kê khai hai thang thuốc hảo hảo điều trị liền có gì đáng ngại.

      Bữa tối đó, Thanh Dao đến nhà chính vấn an thừa tướng cha, dẫn hai nha đầu trở lại Thanh viện, hôm nay cả ngày nàng cũng có chút mệt mỏi...

      Gió đêm nổi lên, đèn lồng chập chờn, ánh nến lúc sáng lúc tối, vô cùng quỷ dị, Mai Tâm cùng Lục nhi bất an ngẩng đầu đánh giá xung quanh, đêm nay trăng, trời tối như mực, giống như tấm vải đen khổng lồ bao phủ lên đỉnh đầu, làm cho người ta thở nổi.

      "Tiểu thư?"

      " thôi, có việc gì, " Thanh Dao ngước mắt quét vòng, thần sắc có chút lãnh, trong đêm tối, tựa hồ có đôi mắt theo dõi các nàng, nhưng bằng vào năng lực của nàng có cách nào xác định vị trí của người kia, càng biết là ai núp trong bóng tối rình coi nàng, xem ra nàng phải có chút tính toán mới được, ánh mắt đột ngột u hàn trầm xuống, có số việc nàng bị cuốn vào...
      linhdiep17Ino thích bài này.

    4. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      CHƯƠNG 28 - ÂN CỨU MẠNG
      đường trở lại Thanh viện, cũng xảy ra chuyện gì, xem ra người kia cũng có ác ý, bất quá loại cảm giác bị người khác giám thị thấu triệt khó chịu.

      Trong phòng ngủ, Mộc Thanh Dao đứng phía trước cửa sổ, vẫn nhúc nhích nhìn ngoài viện, thanh trúc bị ánh nến chiếu lên loang lổ mê ly, nhàng chập chờn, Mai Tâm cầm cho nàng bộ áo ngắn quần soóc đặc chế, giọng hoán nàng: "Tiểu thư, nước chuẩn bị xong, tắm ."

      "Ừ, " Thanh Dao gật đầu, dứt bỏ mảnh sương mù dày đặc trong lòng, theo phía sau Mai Tâm hướng phòng tắm cách vách mà , phen rửa mặt đơn giản, trở về phòng ngủ nghỉ ngơi, bởi vì lúc tắm rửa làm ướt tóc, Mai Tâm ngồi ở bên giường dùng khăn lau khô tóc cho nàng.

      "Tiểu thư, ngủ sớm chút , ngày mai còn có việc phải làm."

      Thanh Dao gật đầu cái, mâu quang trầm mặc nhìn phía Mai Tâm, hai đám hỏa hoa ở dưới mắt của nàng toát ra, giống như huyến lệ xán lạn nở hoa, thấy Mai Tâm ngẩn ngơ, mím môi nở nụ cười, đứng lên cẩn thận tỉ mỉ buông sa trướng cho tiểu thư .

      "Ngươi cũng lui xuống nghỉ ngơi ."

      "Dạ, tiểu thư, " Mai Tâm đáp lời, chậm rãi lui ra ngoài, phòng ngủ của tiểu thư bên trong chia làm hai tầng, nàng nằm ngay gian ngoài, tiểu thư có cái gì cần, chỉ cần phân phó tiếng, nàng lập tức nghe được.

      Trong phòng ngủ, Mộc Thanh Dao mở to hai mắt nhìn sa trướng đỉnh đầu, mặt lồng tầng sương mỏng, ánh mắt ngao.

      Là ai núp trong bóng tối rình coi nàng?

      Tối nay xuất sao? Theo tình hình nay mà nhìn, nàng bị cuốn vào trung tâm của trận tranh giành kinh thiên động địa, nếu hoàng thượng cho nàng vào cung làm hậu, như vậy nàng cũng đừng nghĩ toàn thân trở ra, cũng có thể lùi bước, tất nhiên muốn thế phải có sách lược vẹn toàn...

      Còn có khuya hôm nay thừa tướng cha rất khác thường, lôi kéo tay nàng liên tục truy vấn.

      "Thanh Dao, ngươi đến tột cùng là ai? Ngươi phải là nữ nhi của ta."

      Xem ra mộc thừa tướng cũng phải ngốc, nữ nhi tự mình nuôi mười tám năm, thường xuyên tiếp xúc làm sao mà điểm cũng biết, nhưng người trước mắt ngoại trừ hình dạng như nhau, những cái khác đều có mảy may tương tự nào.

      Cái này kêu nàng trả lời như thế nào đây, chỉ sợ nàng , thừa tướng cha cũng tin tưởng, tội gì làm phiền lòng thêm...

      Cũng may cuối cùng nàng trả lời qua loa tắc trách cho xong, mặc kệ thừa tướng cha có tin hay , thích cách nữ nhi xử những việc xảy ra trước mắt bình tĩnh, tự nhiên, thành thạo, vì thế thừa nhận.

      Thanh Dao nghĩ đến đây, chậm rãi ngủ, hôm nay là ngày nàng mệt mỏi .

      Sáng sớm ngày thứ hai, quản gia Trung thúc liền có chuyện chạy qua đây: "Tiểu thư đâu? Có nương muốn gặp tiểu thư?"

      Lục nhi bưng chậu nước đứng ở hành lang, cung kính đáp lại: "Tiểu thư, còn có thức dậy đâu? Trung thúc trước hết để cho người đem vị nương kia mời đến Thanh viện, chờ tiểu thư tỉnh gặp nàng."

      "Tốt " Trung thúc liền lui ra ngoài, Lục nhi bưng nước vào phòng ngủ của tiểu thư, ở gian ngoài Mai Tâm thu dọn đồ đạc, cũng vừa nghe bên ngoài có tiếng nên ra, giọng hỏi: "Chuyện gì xảy ra?"

      Lục nhi thả bồn nước tay xuống, dùng ngón tay chỉ vào trong phòng, cẩn thận mở miệng: "Trung thúc qua đây, vị nương muốn gặp tiểu thư, ta cho người dẫn qua đây, tiểu thư chưa tỉnh lại à?"

      Mai Tâm muốn lắc đầu, sáng giờ nàng nghe thấy trong phòng có động tĩnh, sợ rằng tiểu thư còn có tỉnh lại.

      Thế nhưng đạo thân ảnh xinh đẹp từ bên ngoài tới, hai nha đầu vừa ngẩng đầu, phải tiểu thư là người phương nào, tiểu thư sớm thức dậy, nhìn nàng mồ hôi giọt, khuôn mặt đỏ ửng, nguyên lai là luyện võ, tiểu thư đúng là chăm chỉ nha? Mai Tâm cười, tới hầu hạ Mộc Thanh Dao.

      "Tiểu thư tại sao gọi nô tỳ vậy?"

      "Ta thấy ngươi ngủ say, nên gọi ngươi, tự mình ra ngoài hoạt động gân cốt chút, có việc gì, ngươi nên ngạc nhiên."

      Mộc Thanh Dao nhàn nhạt mở miệng, rửa mặt phen rồi : "Vừa nghe các ngươi có người muốn gặp ta, ai a?"

      " biết, Trung thúc vị nương, sáng sớm tới, nô tỳ để cho Trung thúc đem người mang tới" Lục nhi làm hết phận bẩm báo, Mộc Thanh Dao gật đầu cái: "Được rồi, ăn ăn sáng , thuận tiện nhìn xem là ai muốn gặp ta?"

      "Dạ, tiểu thư, " chủ tớ ba người cùng nhau ra khỏi phòng, theo hành lang về phía trước, rất nhanh tới phòng khách, ở phòng khách, Tiểu Liên đem đồ ăn sáng chuẩn bị xong.

      Mộc Thanh Dao vừa mới ngồi xuống, liền nghe được ngoài cửa có thanh của tiểu nha đầu vang lên: "Tiểu thư, người mang tới."

      Mai Tâm tới trước cửa nhàng phân phó: "Vào , tiểu thư ở dùng bữa ở đây?"

      đạo mảnh khảnh thân ảnh tới, thướt tha, giống như mềm mại có xương, dáng điệu uyển chuyển, cước bộ vững vàng, Mộc Thanh Dao liếc mắt cái liền nhìn ra nha đầu kia có võ công, bước nhanh nên chưa mất vẻ mạnh mẽ, phô trương cũng lỏng lẻo, xem ra thân thủ cũng tệ lắm, nàng bất động thanh sắc ngước mắt đánh giá nữ tử đứng thẳng ở dưới, mặt mày quyên tú, tinh tế gầy yếu, bộ dạng yếu đuối, giống như trận gió có thể thổi bay nàng, chỉ có đôi mắt vẫn sâu ngang tàng ngạo nghễ.

      "Ngươi muốn gặp ta."

      Mộc Thanh Dao nhàn nhạt mở miệng, nàng nhớ mình từng thấy nữ tử như vậy, Dù là ký ức trước kia cũng có người này.

      "Tiểu nữ tạ ơn mộc tam tiểu thư cứu mạng."

      "Ơn cứu mạng?" Mộc Thanh Dao nghiền ngẫm lập lại mấy chữ này, nàng nhớ bản thân mình có thể cứu qua ai? Chẳng lẽ là, trong đầu linh quang chợt lóe, phải là người bị mấy kẻ trong khách sạn ném chứ, nàng nhớ đó là nam tử, nghĩ tới là nữ nhân, cũng có chút ngoài ý muốn.

      "Nhấc tay chi lao, hà tất khách khí."

      Mộc Thanh Dao dùng xong đồ ăn sáng, Mai Tâm lên phía trước cung kính đưa khăn lau, hầu hạ tiểu thư, Lục nhi cùng Tiểu Liên đem đồ bàn thu thập xuống, phòng khách thoáng cái an tĩnh lại.

      Nữ tử đứng dưới kia nghe xong Mộc Thanh Dao , ánh mắt lên vẻ hi vọng, xoay mình hướng mặt đất nhất quỳ: "Tiểu nữ có chuyện muốn nhờ?"

      Mộc Thanh Dao vẫn ngồi ở phía nhúc nhích, Mai Tâm vô cùng kinh ngạc khiêu mài, đưa tay rót chén hương trà cho tiểu thư, lẳng lặng đứng ở bên hầu.

      " nghe chút."

      Thanh Dao thanh thanh duyệt nhu nhuận, nghe ra mảy may cảm xúc, nhàn nhạt nhìn nữ nhân quỳ, nữ nhân này có phải hay có điểm quá mức, nàng cứu nàng ta lần là ngoại lệ, có khả năng có lần thứ hai, trừ phi? Ánh mắt đột nhiên nheo lại, nghiêm túc đánh giá nữ tử mảnh khảnh, lông mài nhắn, mắt to, sắc mặt có chút vàng, thân thể đơn bạc, có thể là dinh dưỡng đầy đủ tạo thành.

      "Cầu tam tiểu thư cứu ta cha mạng."

      Nữ tử quỳ xuống xoay mình dập đầu lên xuống liên tục, giống như cái chùy đánh trống thùng thùng rung động, Mai Tâm đầu lông mày chau lại, đau lòng dứt, nha đầu kia, đầu có là hòn đá cũng được làm thế, vậy còn dập đầu quá mạnh, nếu quả có khó khăn, tiểu thư nhất định bàng quan đứng nhìn, nàng thái độ làm người tuy rằng lạnh lùng, nhưng tâm địa từ thiện, bằng ngày đó cũng cứu nàng.

      "Được rồi, chút tình huống ."
      linhdiep17Ino thích bài này.

    5. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      CHƯƠNG 29 - MUA TỶ
      Mộc Thanh Dao lên tiếng ngăn cản nàng, nha đầu kia cuối cùng cũng đình chỉ động tác, nâng mặt, cái trán nhuốm máu chảy ra nhè , giống như dùng bút điểm chút mực hồng, tô điểm cho khuôn mặt càng lộ ra mê hoặc, chẳng còn tia ngông nghênh nào, chỉ có lòng chua xót ủy khuất vô tận.

      "Nhà của chúng ta trước kia là mở tiêu cục, làm ăn cũng tệ, có lần phụ thân nhận chuyến tiêu, rất trọng đại, nếu như thuận lợi, tiêu cục chúng ta nâng cao danh tiếng, phụ thân rất vui vẻ, ai biết chuyến tiêu đó khi qua Phong Mang Sơn, bị bang thổ phỉ chận cướp, tiêu cục cũng hoàn toàn sụp đổ, khi đó nương vừa mới sinh muội muội xong, thân thể vốn tốt, lại bị người ta đuổi ra khỏi nhà nên bị đả kích rất lớn, lần ngã bệnh dậy nổi, lâu sau qua đời, nương chết , phụ thân rất tự trách, thế nhưng các đệ muội hãy còn , cố gắng kiên cường chống đỡ để chiếu cố mọi người, cứ như vậy kéo dài được mấy năm, rốt cuộc cũng chịu đựng được, lần ngã bệnh nằm liệt giường, nhưng trong nhà chúng ta vật đáng giá cũng có."

      Tiểu nha đầu nước mắt tràn ra trong hốc mắt, nhưng lại quật cường kìm nén, sửng sờ cho nó chảy ra...

      Mộc Thanh Dao đôi mắt sâu thẳm nhìn xuống, nghĩ tới nha đầu này, hoàn cảnh như thế trãi qua cũng dễ dàng, bất quá nàng thân võ công, vì sao đánh cướp, người bình thường bị ép đến đường cùng đều phải làm như vậy, nàng có thể giữ mình trong sạch sao ?.

      "Ta xem ngươi có võ công, vì sao tự mình nghĩ biện pháp? Ta nghĩ làm thế càng dễ dàng chút, hà tất cầu người."

      "Ta?" Tiểu nha đầu im lặng hồi, trong đôi mắt lên lệ khí ngoan, nhưng chỉ là chuyện trong nháy mắt, rất nhanh liền biến thành yên tĩnh, trầm ổn mở miệng: "Phụ thân làm cho mấy người tỷ đệ chúng ta lập lời thề nặng, cho phép bất luận kẻ nào làm ra chuyện thương tổn khác người, nếu như cho biết, liền nhảy vào lưu giang."

      Thanh Dao nghe xong, có chút bội phục cái người chưa từng gặp mặt kia, đúng là nam tử hán, bất quá nàng cũng làm chuyện nhàm chán, ngước mắt nhìn nha đầu còn quỳ phía dưới: "Ngươi tên là gì."

      "Triệu Tiểu Đại."

      Tiểu Đại liễm mày trầm giọng mở miệng, tuy rằng bần cùng, nhưng có chút tự ti nào, dù là cầu người, cũng rất thản nhiên, thẳng lưng thẳng eo mà quỳ, Mộc Thanh Dao nhìn nàng, nhưng ra động tâm tư, nàng rất nhanh vào cung, Triệu Tiểu Đại là người có tài, bên người nàng thể có người như vậy, tuy Mai Tâm cùng Lục nhi rất trung thành, nhưng các nàng cùng Triệu Tiểu Đại so ra vẫn có chỗ thua kém, mấy người các nàng cả năng lực tự vệ cũng có, nhưng Triệu Tiểu Đại có võ công, quan trọng nhất nàng là loại người có ân tất báo, tinh thần ấy từ trong xương phát ra ...

      "Tiểu đại, ta tùy tiện ra tay giúp người, lần trước là ngoài ý muốn, lần này ngươi nếu muốn ta giúp ngươi, chỉ có thể dựa vào chính ngươi."

      "Dựa vào chính ta?" Triệu Tiểu Đại nghe được Mộc Thanh Dao cự tuyệt, con ngươi thoáng cái thất vọng vô cùng, nếu như mộc tam tiểu thư giúp nàng, nàng còn có thể có biện pháp nào? Cũng thể tự bán thân đến thanh lâu , hơn nữa bằng hình dáng của nàng cũng bán được giá tốt a.

      Bên cạnh Mai Tâm nghe tiểu thư giúp Tiểu Đại, sắc mặt lóe lên cái, đành lòng kêu lên tiếng: "Tiểu thư?"

      Mộc Thanh Dao giơ lên tay ngăn cản Mai Tâm , sắc mặt lãnh chìm xuống, Mai Tâm đâu còn dám thêm câu nào, chỉ là đồng tình nhìn Triệu Tiểu Đại.

      "Như vậy , ta cấp cho ngươi con đường, ngươi có thể tự đem mình bán cho ta, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi nhất định phải đánh bại ta, nếu như ngươi có thể đánh bại ta, ta liền lưu lại ngươi, ngươi có thể ra cái giá tiền, nhưng từ nay về sau ngươi còn là họ Triệu, ngươi chỉ là người của ta, ta cho ngươi sống ngươi liền sống, cho ngươi chết, ngươi liền chết..."

      Mộc Thanh Dao ánh mắt băng hàn, ngữ khí thanh tuyệt tàn nhẫn, tuyệt đối cho người ta có ý hoài nghi nàng bất cứ lời nào, Mai Tâm khẽ run lên cái, quay đầu nhìn Triệu Tiểu Đại, biết nàng lựa chọn thế nào?

      Tuy rằng điều kiện rất hà khắc, nhưng đối với Triệu Tiểu Đại mà thua gì thiên đại vui mừng, nàng vốn là tính làm trâu làm ngựa để báo đáp mộc tam tiểu thư, tại tự mình đem bán cho nàng lại có gì khác biệt, nếu như có thể tự ý ra cái giá tiền, nàng nhất định có thể đem phụ thân cùng đệ muội dàn xếp rất tốt, như vậy hy sinh mình nàng, đổi lấy hạnh phúc của cả nhà, nàng nằm mơ cũng muốn đem bán mình để đổi lấy cuộc sống an nhàn cho người nhà .

      "Hảo, ta bán."

      Triệu Tiểu Đại nhàng lên tiếng trả lời, tầm mắt trực tiếp đón nhận ánh mắt của Mộc Thanh Dao, học mười chín năm võ nghệ, kết quả là cuối cùng cũng có đất dụng võ, nàng rất vui vẻ, hoàn toàn khác lúc trước, vẻ tuyệt vọng cũng tan biến, giống như ánh rạng đông toát ra từ chân trời, nàng muốn nắm vững cơ hội này.

      "Như vậy làm cho ta xem chút, ngươi giá trị bao nhiêu tiền?"

      Mộc Thanh Dao thanh vừa vang lên, người chạy nhanh ra bên ngoài, Tiểu Đại cũng cam lòng ở phía sau, mới vừa rồi trong nháy mắt, nàng nhìn ra mộc tam tiểu thư võ công kém, cho nên nàng cần đem hết toàn lực đánh bại mộc tam tiểu thư, như vậy mới có thể làm cho nàng mua mình.

      Hai cái thân ảnh phá phòng mà ra, nhanh chân chạy ra ngoài sân.

      Mai Tâm cả kinh, vội vàng đuổi theo, ở trước cửa đụng phải Lục nhi cùng Tiểu Liên hai nha đầu, thất kinh truy vấn: "Mai Tâm tỷ tỷ, xảy ra chuyện gì? Tiểu thư tại sao cùng nương kia đánh nhau."

      " có việc gì, tiểu thư cùng nàng luận võ, chúng ta mau qua xem ."

      Thanh viện phía trước có chỗ đất trống, cỏ xanh biếc, đóa hoa cẩm chướng nở thành khóm lại có thêm thúy trúc trong góc điểm xuyến, gió thổi qua, mùi hoa xông vào mũi, lúc này ở thảm cỏ xanh, giữa trời và đất có hai thân ảnh đỏ vàng, quấn lấy nhau, màu vàng chuyển động lấn át, quang ảnh sáng quắc, coi như hai đóa hoa nhảy múa cùng cánh bướm bay, làm cho người ta nhìn say mê dời mắt.

      Mai Tâm cùng Lục nhi các nàng biết võ công, chỉ thấy hai cái bóng dáng quần đấu ở chỗ, căn bản phân ai thắng ai thua, chỉ biết cái mặc hoàng y kia chính là tiểu thư, hồng y chính là tiểu đại, tiểu thư sử dụng Trường Lăng, mà tiểu đại trong tay là bả nhuyễn kiếm, nhuyễn kiếm mềm mại giống như cái dây lưng, lăng hàn run rẩy xâm nhập, ngân quang bay qua, nhưng thành trường kiếm lợi hại, kéo ra vô số đóa kiếm hoa hướng thân tiểu thư đâm tới, kiếm mau, người còn mau hơn, kích còn chưa trúng, xoay người lay động lướt qua, tư thái ưu nhã, nhàng, giống như cành liễu, ở theo gió đung đưa, mềm mại có xương...

      Ba nha đầu thấy vậy trợn mắt há mồm, thở cũng dám thở mạnh, rất sợ kinh động tới tiểu thư, làm cho nàng phân tâm, bất quá trường lăng của tiểu thư bỗng nhiên hóa thành đầy trời mảnh , ở trong gió bay lả tả rơi, giống như đầy trời mưa hoa, bay xuống từ trung...

      Hai người chậm rãi theo giữa trung rơi xuống, Mộc Thanh Dao khóe môi lồng vẻ tiếu ý, chậm rãi mở miệng: " tệ, cái giá ."

      Thanh của nàng vừa rơi xuống, tiểu đại tay run lên, nhuyễn kiếm hóa thành dây lưng bó buộc bên hông, đứng thẳng nhìn đáy mắt Mộc Thanh Dao mà hy vọng, nhìn ra nàng là nghiêm túc, lập tức ngưng mài trầm giọng: "Hai nghìn hai."

      "A, " Lục nhi cùng Tiểu Liên kêu lên, nàng cái gì đó? Lại muốn hai nghìn hai, nữ nhân này là ai a, quá mức?

      Bất quá Mộc Thanh Dao vẫn chưa cáu, con ngươi đen sắc bén như chứa ánh lửa, vươn tay ra: "Tốt, thành giao."
      Ino thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :