1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Theo đuổi đến cùng - Phiên Chương (Full- Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,953
      ☆, Chương 40

      [ Chương kết. Ba năm sau ]

      Mùa xuân năm mới, nhánh cây, tuyết đọng dày đặc dần dần tan chảy thành nước giọt tiếp giọt rơi xuống, rửa sạch những mầm non mới nhú ra từ những nơi đáng lẽ là lá cây vàng úa.

      Tiết Hà đứng tước cửa trại giam thành phố S, ngước nhìn lên cửa, đứng đúng hướng mặt trời chiếu đến, ngày đó là ngày đẹp trời, ánh mặt trời rất sáng cũng rất ấm áp, có cảm thấy chói mắt.

      thanh cửa sắt mở ra truyền đến từ dưới chỗ nhìn, cúi thấp đầu lập tức nhìn thấy cha mình ra từ nơi đó.

      Bước chân rộng, mặc dù là mái tóc đen lúc trước hoa râm, nhưng nhìn vẫn giống cha mình ngày trước.

      Ba năm cuối cùng trôi qua yên lặng gió bão, bây giờ rốt cuộc có thể ngồi tâm với cha về những chuyện quá, bao giờ giống như trước kia nữa trong những năm tháng này, mỗi khi nghĩ muốn chuyện vài câu với cha, luôn có cảnh sát đứng bên cạnh, vẫn quên nhắc nhở thời gian sắp hết.

      "Cha, hoan nghênh trở lại." cười lên phía trước, tới trước mặt Tiết Hải Đằng.

      Tiết Hải Đằng nhìn bốn phía xung quanh Tiết Hà, lúc này mới phát ra chỉ có mình tới, lại nghĩ tới trong khoảng thời gian này cũng hề nghe thấy con trai nhắc đến Lục Liên Tiếu, ông lập tức hỏi: "Con bé nhà họ Lục, đến đây cùng với con sao?"

      Tiết Hà lắc đầu cái, vẫn cười : "Là con cho Liên Tiếu biết, gần đây hành trình của ấy quá nhiều. Còn nữa, là vì con muốn nhờ cha số chuyện riêng, muốn chuyện với cha cũng muốn để cho ấy nghe thấy."

      Tiết Hải Đằng vỗ vỗ lưng con trai, tay nắm chặt cánh tay con trai, muốn kéo : "Vừa vừa ."

      Nhưng sức lực của con trai rất lớn, thái độ cũng rất bướng bỉnh, lại muốn hết mọi chuyện ở chỗ này mới ằng lòng rời : "Cha, chuyện này con có chút gấp, cho nên phải ở chỗ này."

      Tiết Hải Đằng vừa nghe, bản thân mình vội, ung dung nhìn con trai.

      Chỉ thấy Tiết Hà lấy cái hộp ra đưa tới trước mặt cha, mở ra ngay trước mặt cha, bên trong là chiếc nhẫn. Kim cương rất lớn, phản chiếu ánh mặt trời còn vô cùng chói mắt.

      "Cha mẹ Lục phản đối cob và Lục Liên Tiếu nữa, cho nên cha, con hi vọng cha có thể đồng ý."

      luôn chờ được cầu hôn Lục Liên Tiếu chờ cho tới tận bây giờ, đợi đến khi Tiết Hải Đằng ra tù, khi người nhà có thể đoàn tụ với nhau sống qua ngày, mới có thể còn gánh nặng gì đưa ra lời hứa hẹn làm bạn cả đời với Liên Tiếu.

      Tiết Hải Đằng cười nhìn con trai, Tiết Hà trước mặt ông, trải qua nhiều năm như vậy rốt cuộc cũng trở thành nam tử hán, rốt cuộc cũng biết bảo vệ mọi người, cho nên làm sao ông lại phản đối chứ.

      Gật đầu cái, mỉm cười lên đường về nhà cùng với con trai.

      **

      Ban đêm, ngày valentine ở thành phố S, thoạt nhìn mỗi năm mỹ lệ hơn, cũng càng ấm áp hơn.

      Trong tòa cao ốc Thiên Trạch đèn điện sáng rỡ, qua lại đều các cặp tình nhân đến mua đồ, để cho phù hợp với khí của lễ tình nhân, vô số bài hát tình được chiếu ở xug quanh, khí tương đối hoàn hảo.

      Tay Doãn Sắt cầm bút vẽ, ngồi trong cửa hàng Thi Sắt vẽ bản thiết kế trang phục mới cho mùa hè.

      Trong đại sảnh Thiên Trạch lúc này bởi vì có rất nhiều người nên có chút ồn ào, thanh thỉnh thoảng truyền đến trong phòng thiết kế vốn yên tĩnh, nhưng hoàn toàn ảnh hưởng tới ý tưởng thiết kế của .

      Vẽ nét cuối cùng, cầm bản thiết kế lên cẩn thận xem lại lần, váy dài màu đỏ tươi có tay, phía có gắn đá quý, vừa là hoa lệ vừa chói mắt, thoạt nhìn là thiết kế làm cho vô cùng hài lòng.

      cười khép bản thiết kế lại, ra cửa Thi Sắt, tới đại sảnh Thiên Trạch.

      Do Thiên Trạch tổ chức buổi biểu diễn thời trang lớn nhất, mọi việc cũng được chuẩn bị xong xuôi hết, chỉ còn lại mười phút nữa là bắt đầu buổi biểu diễn. tới chỗ ngồi trước sân khẩu được chuẩn bị cho mình, ngồi xuống.

      bàn trước mặt, có danh sách tất cả các nhà thiết kế tham gia lần này.

      mở ra, nhìn lần lượt các tên tuổi trong đó, lần này, những nhà thiết kế tham gia vào buổi trình diễn ngoài ra, còn có rất nhiều người mà quen biết, cũng có những người vừa mới nổi tiếng.

      Lục Dĩ Trạch đến đây trước khi bắt đầu buổi biểu diễn năm phút.

      "Sắt Sắt, Liên Tiếu tối nay con bé đến được."

      đặt hộp quà hơi nhưng dài vào lòng bàn tay Doãn Sắt, ngồi vào chỗ bên cạnh : "Đây là quà tặng Liên Tiếu mua cho em trước khi ra nước ngoài."

      Mở nó ra, bên trong là cái vòng tay vô cùng tinh sảo mặt thạch .

      đến màn trình diễn, ánh đèn trong phòng đều bị tắt , chỉ chừa lại chiếc sân khấu, chiếu về phía trước. Lắc tay phản xạ ánh sáng bởi vì xung quanh tối đen mà được tôn lên, lúc này nhìn vào nó là chói mắt.

      " xinh đẹp", Doãn Sắt mỉm cười nhìn quà tặng trước mặt, quả nhiên là Lục Liên Tiếu hiểu sở thích của hơn là Lục Dĩ Trạch, "Cái này còn đẹp hơn cái dây chuyền mua cho em nhiều."

      cười với Lục Dĩ Trạch, cố ý chỉ vào chiếc dây chuyền cổ mình, mặt dây chuyền là hình trái tim bằng kim cương trông vô cùng nổi bật.

      "Nhưng nhớ là người nào đó sau khi nhận được món quà này lại vui vẻ cả tuần lễ, chẳng lẽ nhớ lầm sao?"

      Doãn Sắt từ chối trả lời vấn đề này, quệt mồm nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn buổi biều diễn bắt đầu.

      Lục Dĩ Trạch lại kéo tay sang, cúi đầu mỉm cười, lấy vòng tay từ hộp quà tặng ra, đeo lên cho . cổ tay trắng nõn của Doãn Sắt đeo vòng tay lóng lánh, xem ra càng thêm xinh đẹp.

      Cúi đầu nhàng hôn cái lên tay vợ , nắm tay , cùng nhìn lên sân khấu.

      . . . . . .

      Cùng lúc đó, lễ trao giải thưởng điện ảnh mỗi năm lần lại diễn ra, các minh tinh bắt đầu bước lên thảm đỏ.

      chiếc Land Rover màu đen dừng lại trước thảm đỏ, từ phía xuống là Lục Liên Tiếu, ngôi sao vô cùng nổi tiếng trong hai nam qua, cùng với bạn trai mà công khai thừa nhận trước đây, cũng là ông chủ của , ông trùm giải trí Tiết Hà.

      người mặc bộ lễ phục do nhà thiết kế riêng của thiết kế, cũng là người bạn thân tốt nhất của – Doãn Sắt, thiết kế là bộ váy ngắn màu đen, cổ tay cũng đeo đồ trang sức kim cương cao cấp nhất, đối diện với người đàn ông đẹp nhất, tự tin cười với ánh đèn flash qua trước mặt ký giả.

      Ba năm trước, khỏi bệnh rời khỏi thành phố A, theo Tiết Hà trở về thành phố S, cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới ngày giống như hôm nay, có thể trở thành ngôi sao được mọi người chú ý.

      Lần này đến đây, là bởi vì năm ngoái có quay bộ phim về bác sĩ tâm lý và tội phậm, với diễn biến tâm lý của tội phạm vô cùng phức tạp, lần nổi tiếng, đạt được những đánh giá tốt của người trong ngành, cũng cũng dành được rất nhiều giải thưởng lớn khác.

      Còn Tiết Hà, trải qua ba năm này, dùng số tiền bán Hòa Ngu còn lại, mở ra công ty , lãi mẹ đẻ lãi con đến cuối cùng, mở được công ty lớn ở thành phố S đủ để chống lại Thiên Trạch.

      Trong ba năm, vừa cạnh tranh vừa hợp tác với Thiên Trạch, sau khi kiếm đủ tiền lại mua lại Hòa Ngu, cũng lấy đó là sức mạnh để trợ giúp, tuyên truyền cho Lục Liên Tiếu.

      Lễ trao giải thưởng điện ảnh lần này, Lục Liên Tiếu được đề cử giải thưởng vai nữ chính xuất sắc. Sau khi nhận được thiệp mời, lập tức gọi điện thoại cho Tiết Hà: " có thể đến thảm đỏ với em lần ?"

      Được lần thảm đỏ với Tiết Hà, là tâm nguyện của .

      Nhưng mà khi nghe Tiết Hà với là có thể, cũng ngờ là sau khi hết thảm đỏ Tiết Hà lại dừng ở khu vực dành cho khách quý, quỳ gối xuống cầu hôn với mình.

      "Liền tiếu, ra càng hy vọng có thể cùng em đến thảm đỏ hôn nhân, cả đời đều đó bước xuống."

      "Lục Liên Tiếu, gả cho nhé."

      Diễn viên xung quanh, từng diễn vô số cảnh tượng như thế, nhưng chỉ khi nào thấy cảnh đó, mới có thể chân chính cảm nhận được giờ khắc này tươi đẹp đến mức nào.

      Tất cả đều đồng loạt vỗ tay, kêu to "Đồng ý ", nhưng mà Lục Liên Tiếu chỉ cầm lấy chiếc nhẫn trong tay Tiết Hà, với : "Chờ lúc kết thúc, em cho biết em có đồng ý hay ."

      Cười cảm ơn với nhừng người ồn áo xung quanh, kéo Tiết Hà về chỗ ngồi.

      Cuối cùng tới lúc công bố giải thường dành cho "Vai nữ chính xuất sắc nhất", khi người trao giải đọc đến tên của , cười đứng dậy lên bục lĩnh thưởng.

      Khi đọc diễn văn sân khấu, trong ánh mắt của chỉ có mình Tiết Hà.

      lan man cảm ơn rất nhiều người giống như trước kia nữa, lần này muốn dành nhiều thời gian hơn cho người khác.phuonganhlqd

      nhìn về phái Tiết Hà dưới sân khấu : "Mới vừa rồi có người dưới sân khấu hỏi tôi câu, tôi trả lời ấy, cho nên vào lúc này tôi muốn trả lời người đó, để tất cả các bạn có mặt ở đây chứng kiến tâm ý của tôi."

      "Nội dung trả lời, nhiều ít chỉ có ba chữ."

      "Em đồng ý."

      giơ cao tay phải cầm chiếc cúp giải thưởng lên, tay còn đeo chiếc nhẫn nhận của Tiết Hà trước khi lên sân khấu. Camera quay gần hơn, tất cả mọi người đều nhìn thấy ràng.

      Tiết Hà ngồi ở dưới sân khấu, nhìn màn hình kia, nhìn thấy nụ cười hạnh phúc trong mắt , chỉ cảm thấy cố gắng nhiều năm như vậy, tất cả tất cả đều chưa từng uổng phí.

      Lấy điện thoại di động ra, quên gọi cú điện thoại cho Lục Dĩ Trạch: "Liên Tiếu đồng ý lời cầu hôn của tôi, vừa mới đồng ý."

      Buông điện thoại xuống, đứng lên theo mọi người, dùng sức vỗ tay. Khi nhìn thấy Lục Liên Tiếu bước xuống sân khấu chạy về phái mình, cũng về phía trước.

      Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, kéo tay , cười ôm vào trong lòng.

      "Liên Tiếu, chúc mừng em giành được giải thưởng."

      cười trốn vào trong ngực , tránh ánh đèn flash, lắc đầu cái.

      ", nên là —— chúc mừng ngày tốt lành, tìm được người đẹp đôi."

      **

      Lục Dĩ Trạch để điện thoại di dộng xuống, trở lại sân khấu biểu diễn ở Thiên Trạch.

      Fashion show tiến hành được nửa, người on còn ở chỗ ngồi ban đầu nữa, ở nửa giờ trước ra phía sau sân khấu, bắt đầu chuẩn bị trang phục trình diễn của mình.

      Những thiết kế mới của Doãn Sắt sắp bắt đầu trình diễn, nghe lần này thiết kế của sửa đổi phong cách già dặn hơn chút. Lúc ấy muốn hỏi nhiều hơn chút, Doãn Sắt cũng từ chối trả lời, muốn để đến xem, bí mật được tiết lộ sân khấu.

      trở về chỗ ngồi, chờ đợi màn biểu diễn bắt đầu.

      Tiếng nhạc lại vang lên lần nữa, căn phòng cũng đột nhiên trở nên an tĩnh.

      Cuối sân khấu hình chữ T người mẫu ra theo nhạc, chiếu vào tầm mắt tất cả mọi người dưới sân khấu.

      Người mẫu vóc dáng thon dài, phía là âu phục, phía dưới là váy bồng hoặc là quần bó sát.

      Màu sác đơn điệu, hoặc hồng hoặc đen, đặc biệt phong cách cắt may đường cong, vừa cho thấy vóc người tuyệt đẹp của phái nữ, lại thể kiên cường đặc biệt của người phụ nữ.

      Đây là Doãn Sắt sửa lại từ bộ sưu tập đầu tiên của mình, kết hợp rất nhiều phong cách nay, thay đổi vài chi tiết, nhưng mà xét về tổng thể phong cách vẫn giống như trước kia.

      Người xem dưới sân khấu thấy bộ sưu tập như vậy, khi mới bắt đầu, vẻ mặt cũng giống như những khán giả thưởng thức bộ sưu tập của trong cuộc thi thiết kế ở trường đại học, nhưng bộ trang phục này tiếp nối bộ trang phục kia được các người mẫu thể , biểu cảm của họ cũng trở nên sinh động hơn, cuối cùng, lúc kết thúc tiếng vỗ tay vang lên như sấm.ddiieenndllqd

      Lục Dĩ Trạch cười nhìn Doãn Sắt ra từ phía sau sân khấu, thay bộ trang phục do mình thiết kế đặt tên là "true me", áo tây kết hợp với váy ngắn, nhìn qua giống như thiếu nữ mười mấy tuổi theo đuổi mình năm nào.

      và người xem cùng nhau vỗ tay, mặt nở nụ cười dịu dàng, ánh mắt nhìn về phía Doãn Sắt tràn đầy tình .

      chờ Doãn Sắt đứng sân khấu chào cảm ơn mọi người, còn phải hỏi câu muốn hỏi từ rất lâu rồi.

      Chờ đến khi xong việc, tới phía sau sân khấu, hỏi Doãn Sắt mới vừa tháo xong trang sức.

      "Sắt Sắt, nếu như nhiều năm trước vẫn từ chối em như vậy...em tiếp tục theo đuổi bao lâu?"

      Doãn Sắt trả lời thế nào?

      lại kéo tay Lục Dĩ Trạch, dẫn rời khỏi đại sảnh Thiên Trạch phồn hoa, tiếp tục để ý tới fashion show tiến hành có thuận lợi hay , cũng quan tâm người xem dưới sân khấu có cảm thấy thích thú hay nữa.

      dẫn đến cửa chính Thi Sắt, bởi vì ở đây có chương trình khuyến mại giảm giá nên tập trung rất nhiều người.

      cũng trả lời câu hỏi kia, cười với : "Lục Dĩ Trạch, cảm thấy, chúng ta cũng nên trải qua ngày lễ tình nhân đáng nhớ sao?"

      Trước kia khi phải là người , chỉ có Từ Sắt Sắt theo đuổi bám lấy Lục Dĩ Trạch, bị Lục Dĩ Trạch vô tình cự tuyệt.

      Trong năm năm rời xa nhau, hai người cách xa vạn dặm thể nào gặp nhau.

      Sau khi kết hôn mặc dù là ở chung chỗ, nhưng mà có đống chuyện tạp nham, khiến cho bọn họ thể nào hưởng thụ ngày lễ tính nhân chỉ có hai người.

      Sớm oán hận, bây giờ ra miệng, ánh mắt hơi oán trách nhìn chằm chằm Lục Dĩ Trạch.

      Lục Dĩ Trạch cười cười: "Vậy sau này hoãn tất cả mọi chuyện lại, chỉ cở cùng với em, có được ?"

      "Hoãn tất cả mọi việc, chẳng phải là Thiên Trạch tổn thất rất nhiều sao?" Doãn Sắt lẩm bẩm mở miệng nhạo báng .ddiieenndllqd

      Khi Doãn Sắt xong câu đó bầu trờ cũng bắt đầu bắn pháo hoa, trái tim có nhiều màu sắc và hình dáng khác nhau nổ tung ở trời, là xinh đẹp.

      Lục Dĩ Trạch gật đầu cái, lấy tay viết ra con số: "Đại khái tổn thất nhiều như vậy, đơn vị có thể là ngàn vạn."

      "Cho nên, Lục phu nhân, có lẽ em phải thận trọng suy tính đến ngàn vạn đấy." Cố ý cường điệu hai chữ "ngàn vạn", lại trở về chủ đề chính, "Sắt Sắt, em vẫn chưa trả lời câu hỏi của đấy."

      biết như thế nào, nhưng mà rất muốn biết rốt cuộc là dũng khí của từ đâu tới, đuổi theo rồi lại đuổi theo bị từ chối ba năm, đau lòng muốn chết rời năm năm sau, lại vẫn chắc chắn mình nhất định gả cho , cho nên ngựa ngừng vó chạy như bay trở lại.

      Doãn Sắt cười đôi tay áp lên mặt , nhón chân lên hôn . Lực hôn rất mạnh, kỹ thuật hôn bởi vì trải qua nhiều năm rốt cuộc cũng trở nên thành thạo.

      Nụ hôn vừa kết thúc, lại cười nhìn về phía Lục Dĩ Trạch, nhìn khóe môi bị dánh son nước của biến thành màu đỏ, đưa tay lau giúp , trong mắt nở nụ cười tràn đầy tình ý, trả lời câu hỏi kia.

      "Ừ, vậy em vẫn đuổi theo, vẫn đuổi theo."

      "Đại khái là theo đuổi đến cùng, đuổi theo cho đến khí Lục Dĩ Trạch thể trở thành người của em."

      Cười tuoi, với câu này xong, bầu trời lại bắt đầu đốt loạt pháo hoa mới, ánh mắt của lần nữa lại bị pháo hoa cướp .

      Pháo hoa rất đẹp, nhưng mà quá mức ngắn ngủi, thời gian ở trời chỉ là phút, sau đó biến mất thấy nữa.

      Nhưng tình của Doãn Sắt với Lục Dĩ Trạch, mặc dù rực rỡ như pháo hoa, nhưng mà lại lâu dài hơn pháo hoa rất nhiều.

      nhiều năm như vậy, vẫn giống như trước đây, thay đổi, toàn tâm toàn ý chỉ vì , toàn tâm toàn ý cũng chỉ , mà cũng như thế.

      Cuối cùng cũng nghe được câu trả lời hài lòng, Lục Dĩ Trạch ôm vào lòng, cùng xem pháo hoa trời, còn nghe lẩm bẩm bên tai pháo hoa rất đẹp.

      cười lặng lẽ câu bên tai .

      Doãn Sắt nghe xong, nhìn pháo hoa nữa, nghiêng đầu nhìn về phía Lục Dĩ Trạch ôm .

      Người đàn ông đẹp trai bảnh bao, vẫn cậu thiếu niên mà thích nhất trong trí nhớ, khiến cho vừa nhìn là nhìn chớp mắt. nhìn lúc lâu, thấy mình trong ánh mắt , bất tri bất giác cười tươi như hoa.

      mới vừa với mình, trong mắt , nụ cười của còn đẹp hơn pháo hoa, muốn tiếp tục nhìn thấy hạnh phúc như vậy.ddiieenndllqd

      "Sắt Sắt, em biết ngày hè nào đó tám năm trước cái gì ?"

      "Cái gì?" ngẩng đầu lên, cười hỏi chồng.

      . . . . . .

      Trong trí nhớ vẫn là cái ngày hè hỗn loạn, hay cũng là vào cái ban đêm xảy ra rất nhiều chuyện kia.

      Khi đó kết quả trúng tuyển giống như Từ Sắt Sắt mong đợi, nhào lên giường mình gào khóc. Gọi điện thoại cho Lục Dĩ Trạch cũng cúp máy, nghe tiếng khóc của mà mình lại cười đất rất vui vẻ.

      Cũng phải bởi vì cười nhạo thể thi đậu đại học A, càng phải cười vì cảm thấy may mắn, từ giờ còn ai bám theo mình nữa.

      Mà ngược lại nó là nụ cười pha trộn chút mất mát cùng vời hạnh phúc, với bên kia: "Từ Sắt Sắt, ra cho dù em có đỗ đại học A hay nhiều năm sau cũng là người của em."

      "Ừ, cam chịu rồi."

      ra tiếng lòng của mình, mặt còn là mang theo chút ấm ức bởi vì phục mình lại bị thất bại trước Từ Sắt Sắt.

      Bên kia, khóc quá lâu, khóc đến khàn cả giọng , tiếng khóc nỉ non cũng sắp dừng lại rồi. Thiếu niên nhìn về phía điện thoại cười tiếng, nhấn nút kết thúc cuộc trò chuyện.

      Lau nước mắt, Từ Sắt Sắt còn sức để khóc nữa, nhìn cuộc điện thoại mới vừa bị cắt đứt, vẫn cảm thấy khó chịu vì thất bại, suy nghĩ nhiều tại sao cuộc điện thoại vẫn được kết nối, cũng thể nhớ hoặc là nghe được câu kia của Lục Dĩ Trạch.

      Nhưng mà cũng quan trọng, bởi vì câu kia, ngày từng ngày trôi qua từng bước từng bước biến thành thực.

      Dĩ nhiên, sau ba năm Lục Dĩ Trạch lại với .

      "Lúc đó là —— Từ Sắt Sắt, em."

      "Congratulations, chúc mừng em rốt cuộc cũng thành công, đuổi kịp ."
      Last edited by a moderator: 3/3/16
      cô gái bạch dương thích bài này.

    2. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      hay quá cảm ơn bn nhìu

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Cut 001 Tâm kết PK Tâm kiếp

      Nhân vật Tư Du này là Lục Liên Tiếu dành được.

      Hoặc cụ thể hơn và chuẩn xác hơn chính là mình Lục Liên Tiếu len lén dành được sau lưng Tiết Hà.

      Ban đầu, khi đạo diễn Vương cực kỳ nổi tiếng trong giới chiêu mộ diễn viên đóng vai nữ nhân vật chính cho phim mới từng mời Lục Liên Tiếu quay phim thử, nhưng mà còn chưa gặp được Lục Liên Tiếu bị Tiết Hà chặn lại trước, uyển chuyển cự tuyệt.

      Tiết Hà với ông là, tạo hình của nhân vật hợp với Lục Liên Tiếu.

      Bộ này phim điện ảnh vẫn chưa được quay này tên là“Tâm Kiếp”, nội dung chủ yếu là tình giữa bác sĩ tâm lý và tội phạm, thông qua việc điều trị tâm lý cho tội phạm dẫn đến vạch trần chân tướng .

      thể , đây là kịch bản vô cùng tốt, cộng thêm đội ngũ sản xuất, tổ chế tác cũng vô cùng tốt. Nếu như Lục Liên Tiếu có năng lực khống chế được nhân vật tội phạm này, vậy nhất định tạo ra ảnh hưởng rất tốt đến công chúng.

      Dĩ nhiên, cũng có thể khiến cho chỉ dựa vào bộ phim, trở thành ngôi sao tỏa sáng nhất trong làng điện ảnh.

      Nhưng Tiết Hà căn bản là dám để cho Lục Liên Tiếu thử. năm trước khi Lục Liên Tiếu khỏi bệnh rời khỏi bệnh viện, bao giờ muốn để cho tiếp xúc với tất cả mọi thứ liên quan đến bệnh tâm lý của .

      Cho nên về bộ phim này, hề cho Lục Liên Tiếu biết, cũng bao gồm cả chuyện đạo diễn Vương muốn mời.

      **

      Nhưng mà cuối cùng Lục Liên Tiếu vẫn nhận diễn nhân vật này, tất cả đều là nhờ trình độ của chính Lục Liên Tiếu.

      Ngay từ nửa năm trước, trong buổi họp báo của nhãn hiệu nào đó, gặp được đạo diễn Vương.

      Ngày đó, nhãn hiệu nổi tiếng kia mời đến rất nhiều minh tinh, cực kỳ may mắn, vô tình gặp được đạo diễn Vương, bởi vì lúc trước vẫn xem phim điện ảnh của ông, cho nên mới hỏi dự án phim điện ảnh mới, sau khi nghe ông đề cập tới, cũng từ khi đó, Lục Liên Tiếu chú ý tới bộ phim này.

      Cho nên vừa nghe đến việc tuyển vai nữ chính, Lục Liên Tiếu lập tức nhao nhao muốn thử, nhưng biết Tiết Hà luôn suy nghĩ quá nhiều, tất nhiên ngăn cản mình, cho nên mới gạt người đại diện và Tiết Hà, lặng lẽ chạy tới chỗ quay phim thử.

      Vốn là đạo diễn Vương bỏ qua, có ý tưởng tìm kiếm diễn viên khác, định tìm diễn viên có tư cách và từng trải vào vai diễn, hơn nữa tính toán rằng thông báo kết quả vào ngày hôm sau, ngừng việc tuyển chọn diễn viên, kết quả là đúng lúc đó Lục Liên Tiếu tìm tới cửa.

      Hai mắt đạo diễn Vương tỏa sáng, cười dẫn Lục Liên Tiếu đến chỗ quay phim thử.

      Năng lực diên xuất của Lục Liên Tiếu vẫn luôn rất tốt, lúc trước thuận lợi tỏa sáng là bởi vì có vai diễn thích hợp với . Hơn nữa bộ phim điện ảnh mới này liên quan đến đề tài tâm lý, mà đúng là Lục Liên Tiếu từng trải qua căn bệnh tâm lý, có thể diễn vô cùng sinh động, diễn cách tự nhiên và có thể tạo ra hiệu quả tốt nhất.

      "Lúc trước, ra tôi vì chuyện tuyển diễn viên nên tới tìm tổng giám đốc Tiết, nhưng mà khi đó bị từ chối." Đạo diễn Vương có phần coi trọng Lục Liên Tiếu, khi đưa Lục Liên Tiếu ra ngoài đến thàng máy với .

      Lục Liên Tiếu hoàn toàn biết chuyện này, lắc đầu cái cười với ông: "Có thể là vì Tiết Hà băn khoăn lo lắng cho tôi tương đối nhiều thôi."

      Hẹn thời gian gặp mặt lần sau để dàm phán hợp đồng với đạo diễn Vương xong, hai người cũng thêm gì nữa, vào thang máy trở về Hòa Ngu.

      **

      Ban đêm, Lục Liên Tiếu tới nhà Tiết Hà, đưa bản hợp đồng photocopy đạo diễn Vương đưa cho đặt trước mặt Tiết Hà.

      "A Hà, em muốn diễn vai này, thông qua quay phim thử rồi."

      ngồi vào chỗ đối diện với Tiết Hà, nhìn . Tiết Hà lật bản hợp đồng, giống như là do dự.ddiieenndllqd

      "Liên Tiếu, em biết ——"

      Còn chưa dứt lời bị Lục Liên Tiếu cắt đứt, xem ra sụ rát muốn nhận diễn nhân vật này..

      " sao, sao cả, tự em cũng cảm thấy có vấn đề gì. Em rất thích bộ phim điện ảnh này, cả nhân vật này nữa." đưa tay lắc lắc cánh tay Tiết Hà làm nũng, náo loạn lâu Tiết Hà mới mở miệng.

      "Vậy khi em đóng phim, nếu như có vấn đề gì nhất định phải gọi điện thoại cho ."

      Nhận được đồng ý của Tiết Hà, Lục Liên Tiếu cười gật đầu: " thành vấn đề, yên tâm , vậy em gọi điện thoại cho Sắt Sắt báo cho ấy biết đây."

      Lục Liên Tiếu vui vẻ cầm điện thoại di động lên ra ban công, tiếp theo ở chỗ đó liên tục truyền đến tiếng cười hi hi ha ha, Lục Liên Tiếu vô cùng vui sướng thông báo với Doãn Sắt ở đầu bên kia điện thoại là lập tức tham gia quay phim.

      Tiết Hà nghe tiếng cười sang sảng quen thuộc này, nhìn hợp đồng mấy lần, là vì ban ngày, chuyện của công ty quá nhiều, khiến cho cảm thấy rất mệt mỏi, nên để hợp đồng sang bên ngày mai xem lại, tựa vào ghế sa lon nhìn ra ngoài cửa kính, Lục Liên Tiếu đứng quay lưng về phía .

      Trong trí nhớ, lần đầu tiên mình gặp Lục Liên Tiếu là lúc nào?

      vĩnh viễn quên cái ngày đó, ở ngoài trường bị đám côn đồ bao vây đánh trận, nhếch nhác đến độ cả khuôn mặt đều là vết thương nằm mặt đất, lúc thức dậy cả người toàn là bụi.

      Chuông tan học vang lên, học sinh tan học qua lại rất nhiều. trốn tiết học cộng thêm đánh nhau với người bên ngoài trường, bị nhà trường phát đưa đến phòng giáo vụ dạy dỗ trận, thời gian giáo dục vừa đúng tiết.

      Khi ra, khập khiểng trong trường học, học sinh mới vừa tan lớp tránh cũng kịp, nhìn thấy lập tức cách xa, sợ mình cũng chật vật chịu nổi giống như vậy.

      đến bồn rửa tay rửa sạch miệng vết thương, vỗ bụi người, để ý tới ánh mắt người ngoài.

      Sau khi rửa xong, lúc xoay người muốn , có nữ sinh từ phòng học phía trước chạy tới.

      Dáng dấp nữ sinh này là rất đẹp mắt, tóc dài đen nhánh dài đến eo, buộc tóc nơ con bướm buộc gọn mái tóc lại, trán là phần mái chia ba bảy, dưới trán là đôi đôi mắt to mà trong sáng.

      Đây là lần đầu tiên nhìn thấy Lục Liên Tiếu vẫn hay được các bạn nam sinh bên cạnh nhắc tới, cũng là lần đầu tiên trong đời trái tim đập loạn nhịp vì nữ sinh.

      phải là chưa từng nhìn thấy nữ sinh xinh đẹp, nữ sinh có khí chất cũng phải là chưa từng thấy qua, nhưng cố tình chính là thích Lục Liên Tiếu, khiến cho giống như khối đồng nát sắt vụn bị thanh nam châm là Lục Liên Tiếu hấp dẫn cần lý do.

      Dĩ nhiên nếu như vào thời điểm đó, có Từ Sắt Sắt đột nhiên từ trong ngõ ngách nào đó nhảy ra, chỉ sợ còn chìm đắm sâu hơn.

      Từ Sắt Sắt kêu to tiếng "Òa", hù dọa Lục Liên Tiếu, cũng hù dọa Tiết Hà đứng cách xa.

      Vậy mà Lục Liên Tiếu vốn có phong cách thục nữ bởi vì nhìn thấy bạn tốt nên thay đổi tác phong, trực tiếp đánh lên cổ Từ Sắt Sắt, hai người về phía Tiết Hà, dọc đường còn vừa cười vừa .

      Khi đó quan hệ giữa Từ Sắt Sắt và Tiết Hà, đại khái cũng giống như quan hệ giữa Từ Chấn Phi và Tiết Hải Đằng. Cho nên khi và Lục Liên Tiếu cùng nhau qua bồn rửa tay, thấy Tiết Hà rửa mặt, vẫn quên mỉa mai câu.

      "Ơ, Tiết Hà, kẻ thù của cậu đúng là ít nhỉ."

      Lúc bình thường mà Từ Sắt Sắt mình như vậy, nhất định là cãi lại, nhưng khi nhìn thấy Lục Liên Tiếu mỉm cười, đầu lưỡi của giống như là bị gãy, còn gì để , chỉ có thể kìm nén, trừng mắt liếc Từ Sắt Sắt.

      Nhưng mà lúc đó Lục Liên Tiếu hoàn toàn nhớ đến người tên là Tiết Hà này, cho nên khi Tiết Hà lái mô tô chặn đường Lục Liên Tiếu, để cho hóng gió với mình câu đầu tiên mà Lục Liên Tiếu hỏi chính là: "Xin hỏi là ai, chúng ta học cùng trường sao?"

      Tiếp theo đó, chính là Từ Sắt Sắt lao ra vừa đạp vừa đá đuổi .

      Nghĩ lại quá khứ xem lại tại, là chênh lệch quá nhiều.

      Từ Sắt Sắt thích gây chuyện cũng giúp ít trở thành Lục phu nhân vẫn tha thiết ước mơ, tên côn đồ cắc ké Tiết Hà đâu rồi. trở thành ông chủ lớn có trách nhiệm, mà Lục Liên Tiếu theo đuổi lúc đó, sau khi trải qua bao đau khổ cuối cùng cũng ở lại bên cạnh .

      Thời gian Lục Lục Liên Tiếu gọi điện thoại cho Doãn Sắt cũng lâu, sau đó lập tức trở về phòng khách, cười cầm cái túi đặt ghế sô pha lên: "Em phải trở về thành phố S chuyến, Sắt Sắt Thi Sắt sắp chụp ảnh cho trang phục quý sau rồi."

      Hôn cái lên mặt Tiết Hà, hẹn gặp lại vói Tiết Hà xong lập tức chạy ra cửa giày. Khi mở cửa, bị Tiết Hà theo phía sau cùng ra cửa kéo lại: " và em cùng nhau trở về."

      **

      Mười giờ sáng ngày hôm sau, Tiết Hà lái xe đưa Lục Liên Tiếu đến cửa nhà họ Lục.

      Lục Liên Tiếu cởi dây an toàn, hỏi Tiết Hà: "Ăn cơm trưa rồi hãy nhé?"

      Tiết Hà lắc đầu cái: ", gần đây công ty bên này có vài hạng mục cần xem chút, sợ ở lại kịp thời gian. Cho nên, ngày khác lại đến."

      Tiết Hà như thế, ra vẫn là sợ đối mặt trực tiếp với Lục Dật Phàm, mỗi lần gặp mặt đều cảm thấy có chút lúng túng, Lục Dật Phàm cũng thế, cho nên nghĩ rằng cứ phát triển từ từ.ddiieenndllqd

      Lục Liên Tiếu cũng cưỡng ép, đẩy cửa xe ra phất phất tay với .

      Nhìn Lục Liên Tiếu trở về nhà, Tiết Hà mình lái xe , vội đến công ty. Đầu tiên đến chỗ trại giam, bởi vì đột nhiên rất muốn gặp cha.

      Tiết Hải Đằng ở đây hơn năm, nhìn qua tinh thần cũng tệ lắm, chuyện qua lại với con trai giọng vẫn tràn đầy sức mạnh những cũng hơi lo lắng: "Con và con nhà họ Lục như thế nào?"

      Tiết Hà báo cáo đúng : "Bác trai và bác đều đồng ý cho con và ấy ở chung chỗ, về cơ bản có vấn đề gì."

      "Định bao giờ kết hôn đây?" Tiết Hải Đằng nhìn con trai, năm nay Tiết Hà hai mươi lăm tuổi, mặc dù số tuổi như vậy là cũng còn trẻ, nhưng Tiết Hải Đằng vẫn cảm thấy càng kết hôn sớm càng tốt.

      " nghiệp diễn xuất của Liên Tiếu mới bắt đầu, vẫn nên đợi mấy năm nữa ."

      Chờ thêm hai năm nữa, muốn đợi đến khi Tiết Hải Đằng ra tù rồi mới tiếp tục suy nghĩ vấn đề này.

      Những lời này ra ngoài nhưng mà tất cả đều biểu lộ hết mặt.

      Tiết Hải Đằng nhìn ra được dụng ý của con trai, gật đầu cái.

      **

      Tháng chín cùng năm, bộ phim quay xong. Cuối tháng mười hai, tổ chức lễ công chiếu, phim được chiếu tại các rạp.

      Lúc ấy những người đến xem phim ngồi chật kín cả rạp, hết ngày này đến ngày khác, dường như mỗi buổi chiếu phim đều chật kín người.

      Người ngoài khen ngợi như nước thủy triều, ngoại trừ tình tiết bóp cổ tay dứt có hơi bị đảo ngược chút ra mọi người đều khen vai diễn nữ phạm nhân bị bệnh tâm lý của Lục Liên Tiếu dứt miệng.

      Bộ phim điện ảnh “Tâm Kiếp” thành công, khiến Lục Liên Tiếu có được tấm thiệp hồng, hợp đồng cứ cái lại tiếp cái, Hòa Ngu cũng bắt đầu lăng xê Lục Liên Tiếu cật lực, sau thời gian trở thành siêu sao.

      "Lục tiểu thư, sau khi chúng tôi xem phim xong, đều rất tò mò rằng làm thế nào mà có thể diễn đạt nhân vật Tô Du này hoàn mỹ như thế, xin hỏi có thể cho chúng tôi biết được ?" Ký giả phỏng vấn hỏi.

      Lục Liên Tiếu nhìn vào màn hình, người mặc bộ váy ngắn tới đầu gối màu hồng mà trước đó vài ngày Doãn Sắt đưa đến cho , thoạt nhìn giống đơn thuần như nước, rất khó có thể gắn liền và nhân vật nữ sinh u ám trạng thái bất thường trong phim lại với nhau.

      "Đạo diễn Vương của bộ phim “tâm kiếp” này ra cũng có thể gọi là tâm kết. Tôi vô cùng thích nhân vật Tô Du này, đầu tiên, trong lòng ấy có nhiều chuyện, là người ảo tưởng, bởi vì xảy ra quá nhiều chuyện, trong lòng có rất nhiều khó có thể gỡ bỏ khúc mắc."

      tiếp: " cố xem ra là ngoài ý muốn lại khiến cho bị mọi người hiểu lầm là giết chết chị mình, cho nên trở thành người bị tình nghi ngờ phạm tội giết người trong vụ án như bình thường, nhưng bởi vì tận mắt thấy chị mình qua đời cho nên mắc bệnh tâm lý, thể nào ra khỏi miệng, vì vậy gặp được nhân vật nam chính chính là bác sĩ tâm lý của ."

      "Nếu như mà tôi tôi từng trải qua chuyện tương tự như vậy, mọi người có tin hay ?"

      nghịch ngợm hỏi lại ký giả, ký giả bị cuốn hút cũng cười lắc đầu tin tưởng.

      Tiết Hà ngồi dưới sân khấu nhìn bạn mình bị mọi người vaay quanh cách đó xa, trong lòng chắc chắn cũng có chút hài lòng và tự hào.

      Lại nghĩ đến việc lúc trước mình băn khoăn lo lắng quả là dư thừa, có lẽ có vài thời điểm đối mặt trực tiếp với vấn đề còn tốt hơn là trốn tránh.

      Giống như và người nhà họ Lục từng phí hết tâm tư để cho Lục Liên Tiếu nhớ lại tất cả mọi chuyện xảy ra bảy năm trước, khiến Lục Liên Tiếu sống mơ mơ hồ hồ trong suốt năm năm, cuối cùng phải là cũng bị nhớ lại?

      Cười lắc lắc đầu, tiếp tục nhìn lên bên sân khấu trả lời các câu hỏi.

      **

      Sau khi được vô số người chứng kiến màn cầu hôn, vào hôm sinh nhật hai mươi bảy tuổi hôm đó, Lục Liên Tiếu trở thành dâu được chú ý nhất toàn thành phố.

      Hôn lễ cả đời chỉ có lần được tổ chức xa hoa nhất ở khách sạn cao cấp, Tiết Hà khéo léo từ chối tất cả giới truyền thông phỏng vấn tham gia vào hôn lễ, chỉ là muốn dành cho Lục Liên Tiếu kỷ niệm hôn lễ khó quên nhất, muốn bị bất cứ ai quấy rầy.

      thảm đỏ, Lục Liên Tiếu khoác tay Lục Dật Phàm về phía .

      Khúc quân hành kết hôn bất chợt vang lên trở thành khúc nhạc dễ nghe nhất thế giới.

      cười dịu dàng, nhìn càng ngày càng đến gần, cũng dùng ánh mắt liếc về phía khách mời.

      Phù dâu Hùng Lâm và phù rể Thi Dương ở cuối thảm đỏ nhìn bọn họ, hình như còn lặng lẽ thảo luận chuyện gì đó.

      Doãn Sắt ngồi bên cạnh Lục Dĩ Trạch xem ra kích động sắp khóc đến nơi, Liên Ngọc Thanh cũng lau nước mắt vừa trào ra.

      Mà sau khi nhìn vào mắt cha Tiết Hải Đằng, ông cười gật đầu với cái, giống như là khen ngợi con trai của mình vào thời khắc này có bao nhiêu tuấn bất phàm, khiến cho ông kiêu ngạo biết bao.

      Khúc nhạc vừa dứt, Lục Liên Tiếu đặt tay vào lòng bàn tay đưa về phía trước.

      Tiết Hà nhìn Lục Liên Tiếu, mặc áo cưới hoa lệ nhất do Doãn Sắt tự mình thiết kế trong khoảng thời gian dài đến nửa năm, đôi mắt cong cong cười với .

      Lục Dật Phàm rời khỏi thảm đỏ, lạp tức đến phần thề ước trong hôn lễ kiểu phương Tây, sau khi người chủ trì xong, để mục sư tiếp tục.ddiieenndllqd

      Lục Liên Tiếu thừa dịp mục sư lên, trong khoảng thời gian ngắn kéo ống tay áo Tiết Hàg cái, hỏi vấn đề: "Tiết Hà, tại có nhiều người thích em như vậy, lo lắng em bị cướp chút nào sao?"

      Lo lắng Lục Liên Tiếu bị người khác cướp ? Hình như chưa từng có.

      Bởi vì tin chắc rằng trong lòng Lục Liên Tiếu được rất nhiều rất nhiều người thích kia ngôi sao long lanh nhất, nhất định là – Tiết Hà.

      Hơn nữa vĩnh viễn đều như vậy.

      . . . . . .

      Lúc này mục sư tới trước sân khấu, nhìn đôi vợ chồng mới cưới ở phía dưới chuẩn bị trò chuyện ho tiếng.

      Tiết Hà vốn cười, mặt lập tức trở nên nghiêm nghị, nhìn về phía Lục Liên Tiếu sắp trở thành vợ của mình .

      ——"Thân ái, Tiết phu nhân, chỉ cần em phân tâm là tốt rồi."

      ——"Cho nên tại chúng ta. . . . . . Nên tuyên thệ rồi!"
      Last edited by a moderator: 3/3/16

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :