1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

The Switch - Lynsay Sands ( 22c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      18.1

      "Mmmm," Charlie thầm đầy thoả mãn khi làn nước ấm, mềm mại như lụa quấn quanh cơ thể . Có cảm giác như hàng mấy ngày trời mới được tắm rửa. Nó quả thực là hàng mấy ngày trời, nhận ra với tiếng thở dài, nhưng kiên quyết xoay tâm trí của mình ra khỏi ý nghĩ đó. muốn nhớ về vụ bắt cóc của mình, về cái xe ngựa khủng khiếp nọ, hay cái cảnh trong ngôi nhà tồi tàn của người đánh cá. còn hơn cả hạnh phúc nếu được quay lưng lại với Gretna, theo đúng nghĩa đen. Charlie rời Gretna Green bằng cách ngồi phía trước Radcliffe lưng ngựa. mua con vật này cho chuyến về ở chuồng ngựa thuê nơi đổi ngựa lúc tới nơi, và còn hơn cả nhõm, nài nỉ cưỡi ngựa với . Bên cạnh những phản ứng khó chịu của với việc du hành, lý do đơn giản là có đủ chỗ trong cái xe ngựa đó cho tất cả mọi người. Thậm chí chỉ với Tomas, Beth, Bessie, bà Hartshair và lũ trẻ của chị ở bên trong, nó trông cực kỳ đông đúc rồi.

      Họ phải rong ruổi đường gần như cả ngày trước khi ngang qua quán trọ có đủ phòng để cung cấp cho tất cả bọn họ.

      Quán trọ này. ngả đầu ra sau, dựa vào thành chiếc bồn tắm và ngó quanh căn phòng. Nó được trang bị đồ đạc lưa thưa với chỉ chiếc giường và, ngay tại là cái bồn tắm. Căn phòng xíu, nhưng sạch . Chưa kể, đặt cạnh chiếc xe ngựa bị nhốt suốt hai ngày qua, căn phòng trọ này có vẻ như là lâu đài tráng lệ nhất.

      Cánh cửa mở ra khiến cứng người lại và ngó quanh khi Beth trượt vào phòng. Em và những người khác vẫn tiếp tục chén bữa ăn thịnh soạn mà bà vợ ông chủ quán trọ phục vụ khi Charlie rời khỏi phòng sinh hoạt chung. Dạ dày , vẫn còn nhạy cảm sau vụ say xe mà phải chịu đựng, Charlie xoay xở chỉ ăn được vài miếng trước khi lui về nghỉ ngơi ở căn phòng của bọn họ để tắm rửa.

      "Trời, trông là tuyệt," Beth thở dài, ngó cái bồn tắm với chút ghen tị khi tới gần.

      "Đúng thế," Charlie lầm bầm, sau đó bắt đầu lỳ cọ bản thân. "Chị nhanh thôi, nhưng em có thể cần nước sạch khi chị xong. Chị cần phải tắm."

      "Ồ, đừng có lo lắng. cần phải vội vã đâu. Em có bồn tắm chuẩn bị cho mình ở phòng của bọn em rồi."

      "Phòng của bọn em?" Charlie nhướn lông mày. "Em ở đây với chị à?"

      ". Tomas và em ở phòng bên cạnh." đỏ mặt cách xinh đẹp, nhưng Charlie khó mà chú ý khi cau mày.

      "Nhưng chị nghĩ—Ý chị là, Radcliffe chỉ có thể thuê năm phòng ở đây."

      "Vâng."

      "Ừm, bà Hartshair và lũ trẻ của chị ấy ở phòng, phải ?"

      "Vâng."

      "Và Bessie ở phòng?"

      "Vâng."

      "Còn Tomas và em ở phòng, chị ở phòng này, và chị cho là Stokes—Ồ! Radcliffe chắc phải ngủ cùng Stokes," nhận ra và nhõm, nhận thấy Beth cứng người lại.

      "Charlie?"

      "Gì?"

      "Radcliffe ngủ cùng với Stokes."

      nghiên đầu lên vẻ tò mò. "Ừm, vậy ta ngủ ở đâu? Ồ, chắc chắn ta bắt Stokes ngủ ở chuồng ngựa chứ?"

      ", Charlie..." ngập ngừng, sau đó sấn tới. " ấy ở đây... với chị. Chị giờ kết hôn rồi."

      chớp mắt trước những lời đó. "Kết hôn? , Beth, Radcliffe chỉ thế để ngăn cản việc chị phải cưới Carland thôi."

      Beth lắc đầu. "Chị kết hôn rồi."

      "Nhưng chị chưa bao giờ kết hôn với Radcliffe."

      "Có, chị có."

      "Beth, chị nghĩ chị có thể nhớ được việc gì đó như thế. Chị chưa bao giờ cưới Radcliffe."

      "," đồng ý. "Em thay chị cưới."

      "Cái gì?" ngó em mình cách ngây ngốc, hiểu được ý nghĩa những từ đó chút nào.

      "Em ăn mặc như Charles, kết hôn với ấy, và nhại lại chữ ký của chị trong bản—"

      "Cái gì?" Charlie đột ngột ngồi thẳng dậy trong bồn tắm, khiến nước toé ra khắp mọi nơi.

      " ấy hai người sắp kết hôn. Rằng hai người làm tình."

      Charlie đỏ mặt trước những lời đó, giận dữ kéo về nét mặt . "Radcliffe giỏi 'buôn dưa bán muối'. Bên cạnh đó, cả hai bên phải nhau nó mới là làm tình."

      "Chị ấy?" Beth hỏi đầy quan tâm, và cái cau mày của Charlie sẫm lại.

      "Tất nhiên là chị ta rồi. Sao lại được chứ? Người đàn ông đó là đáng . Ngọt ngào, hào phóng, thích phiêu lưu mạo hiểm—"

      "Thích phiêu lưu mạo hiểm?" Beth hổn hển, cắt ngang . "Người đàn ông đó bảo thủ như cỗ xe ngựa chúng ta tới đây ấy."

      "Vớ vẩn. Chỉ cần nhìn những cuộc phiêu lưu chúng ta có từ khi gặp ấy."

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      18.2

      Beth lắc đầu với tràng cười. "Charlie, chị mới là người mang những cuộc phiêu lưu này tới."

      "Có lẽ." nhún vai. "Nhưng chị thể làm được nếu có Radcliffe." Khi Beth nhìn đầy ngờ vực, Charlie thở dài. " ấy đặt chúng ta dưới bảo hộ của mình và đưa chúng ta tới London. Nếu ấy làm thế, chúng ta giờ mục nát ở nhà của Ralphy rồi."

      "Charlie, chị bao giờ mục nát. Bên cạnh đó, ấy chỉ làm thế vì bao đồng thôi." Khi Charlie lắc đầu, Beth nhướn lông mày. " phải ư?"

      ", Beth. Tất cả những gì ấy phải làm để xoa dịu bản tính hay bao đồng của mình là cảnh báo chúng ta, hay thậm chí là cho chúng ta khẩu súng. Hay ấy có thể đá chúng ta ngay khi ấy đưa chúng ta tới London an toàn. Nhưng ấy làm thế, ấy đưa chúng ta về nhà."

      Beth cau mày trước những lời đó, bản thân chưa bao giờ cân nhắc tới điều đó. "Có lẽ chị đúng, nhưng em vẫn thấy Radcliffe là người ưa mạo hiểm. Chỉ cần nhìn vẻ nhặng xị của ấy về lũ chó con. ấy cổ hủ."

      " ấy cũng nhặng xị lên khi giải cứu Bessie và bà Haitshair," Charlie cười phá lên. "Nhưng đó chỉ là ở ngoài miệng thôi, cách để giấu bản tính tự nhiên của ấy. Chị với em bao nhiêu lần rồi, đừng bao giờ nghe người , hãy nhìn hành động của ta để thấy trong trái tim ta có gì. người có thể rất nhiều điều họ có ý như thế. Ví dụ như Jimmy và Freddy, những người mà em đánh cuộc xem ai có thể quyến rũ được nhiều quý tộc nhất, em có nghĩ họ những điều như thế với những rằng họ cố tình khi họ đặt kế hoạch quyến rũ?"

      "Vâng, nhưng—"

      " nhưng nhị gì hết," Charlie cắt ngang, sau đó thở dài. "Được rồi, nhìn theo cách này. Radcliffe nhặng xị lên vì việc của Bessie, nhưng cuối cùng ấy lại là người thông báo ấy là hầu của em và thuê ấy. Em có nghĩ ai đó như Phu nhân Mowbray thuê ấy với tư cách là hầu ?"

      "Ôi, Lạy chúa lòng lành, ." Mắt Beth mở lớn. "Bessie được đào tạo gì cả. Phu nhân Mowbray trả khoản tiền lớn cho người hầu thạo việc."

      "Chính xác. Với bà Hartshair cũng vậy. Thế nhưng Radcliffe thuê cả hai bọn họ bất chấp những lời càu nhàu của mình. Thận chí còn nhận luôn cả lũ trẻ của bà Hartshair. Và rồi cả lũ chó con nữa. ấy có thể từ chối cho chị khoản tiền để cứu chúng và đó là điều tốt nhất, hay thậm chí là trả tiền cho gã nông dân đó, khăng khăng gã ta giữ chúng và dùng món tiền để nuôi chúng. Nhưng ấy làm thế. ấy như gã hà tiện, nhưng hành động của ấy lại phủ nhận điều đó." liếc xuống làn nước trong thoáng, sau đó thêm vào, " lão hà tiện già nua bảo thủ nào lại có thể sở hữu cảm xúc nồng nàn như ấy."

      "Chị có ấy," Beth cách nhõm.

      "Phải."

      "Vậy chị cố huỷ bỏ cuộc hôn nhân chứ?"

      cười cay đắng. "Chị có thể sao? Bác Henry cố ép chị kết hôn với kẻ nào đó, và có Chúa mới biết lần này ông ấy tìm được ai vì chị bị huỷ hoại rồi."

      "Chị nghe hạnh phúc chút nào hết," Beth lầm bầm đầy lo âu.

      "Em có hạnh phúc nếu kết hôn với Tom, cậu ấy nhưng lại biết cậu ấy có mình ?"

      "Ôi, Charlie, ấy chắc chắn phải chị! Sao ấy có thể chứ?"

      " như thể em ấy," Charlie lầm bầm đầy chế giễu, sau đó thú nhận, " ấy bảo với chị ấy chị."

      " ấy bảo chị?" thở hắt ra đầy kinh hoàng.

      "Chà, ấy với Charles," giải thích với tiếng thở dài. "Chị hỏi ấy có ấy—chị— ấy , 'Tôi ' "

      "Ôi, Charlie." Mắt em ngập đầy nước cảm thông.

      Nuốt xuống cục nghẹn bất thình lình ở cổ họng, Charlie thẳng lưng lên chút và liếc ra chỗ khác. "Em tốt nhất là nên . Bồn tắm của em giờ chắc chuẩn bị xong rồi."

      Beth ngập ngừng, sau đó dường như nhận thấy Charlie cần được ở mình, miễn cưỡng gật đầu và chậm chạp di chuyển tới phía cánh cửa. "Ngủ ngon."

      "Ngủ ngon," Charlie lầm bầm khi cảnh cửa đóng lại, sau đó nặng nề thở dài và tiếp tục gội đầu.

      *****

      Radcliffe vươn tay tới cánh cửa, sau đó dừng và rút lại, để cánh cửa vẫn đóng. là lỳ quặc, bất thình lình lo lắng cách tài nào giải thích được. Đây là đêm tân hôn của , nhưng nó phải là đêm đầu tiên của với Charlie—vậy nên nó phải là lý do đằng sau lo lắng bất thình lình này. nghi ngờ ngọn nguồn của nó là là chắc chắn của về việc dâu mới của phản ứng ra sao khi biết bây giờ họ kết hôn. biết phải mong đợi điều gì. ấy có hạnh phúc vì điều này ? Hài lòng? Phẫn uất? ấy im lặng trong suốt quãng đường rời khỏi Gretna. Và hề sẵn lòng hỏi xem ấy nghĩ gì về đề tài này. ấy tức giận việc Beth nhân danh kết hôn với ? ấy chào đón với nụ cười ngượng ngùng, hay quẳng cái gì đó nặng nề và đầy ác ý vào đầu ngay khi bước chân vào phòng?

      Radcliffe mỉm cười đầy chế giễu. nghi ngờ hầu hết đàn ông đều chịu đựng nỗi lo lắng này vào đêm tân hôn của họ, nhưng họ hề có vợ như Charlie. Xinh đẹp, thẳng thắn, duyên dáng như Charlie. nghi ngờ những ngày bình yên, tĩnh lặng của ở vùng quê chấm dứt. Cuộc đời bất thình lình trở thành cuộc phiêu lưu. Thậm chí lên giường bây giờ cũng mang theo chút yếu tố nguy hiểm.

      có muốn quãng thời gian trời quang mây tạnh đó trở lại ? Radcliffe nhớ lại những ngày êm ả, tất cả pha trộn thành trước khi có cuộc gặp gỡ bất ngờ với Charlie và Elizabeth, sau đó những cuộc phiêu lưu hoang dã tận hưởng từ khi họ bước vào cuộc sống của . tự cười lặng lẽ với bản thân mình. nghĩ buồn cười khi Clarissa bám "cậu nhóc" dai như đỉa. Biết rằng là con khiến ký ức đó thậm chí còn đáng cười hơn. Sau đó nhớ lại Charles lưng gã nông dân, chiến đấu vì mạng sống của những chú chó con đó, và lấy làm kinh ngạc trước can đảm của . Sau đó tới lúc bị trói vào chiếc giường ở nhà thổ với cái mụ Aggie-dùng-roi-da cưỡi lên ... bắt đầu lại cười lục khục to hơn, sau đó chớp mắt đầy kinh hoàng. Lạy chúa lòng lành! đưa vợ mình tới nhà thổ, nhận ra, mất hết cả tinh thần. Và đó là cách vợ tìm thấy , đứng trước cánh cửa, mắt mở lớn, miệng mở ra thành chữ O đáng báo động.

      *****

      Charlie nhanh chóng hoàn tất việc tắm táp của mình sau khi Beth rời —với bộ quần áo bẩn thỉu mặc suốt hai ngày là lựa chọn duy nhất của —là quấn chiếc ga trải giường quanh người theo kiểu Rôma và di chuyển tới để ngồi trước lò sưởi, chăm sóc tới những bím tóc dài ẩm ướt của mình. Mái tóc của có lẽ gần khô khi lần đầu tiên nghe thấy tiếng tay nắm cửa lắc .

      Tim đập sầm vào ngực, quay người, mắt mở lớn, nhìn chằm chằm vào cánh cửa. Khi có gì xảy ra và cánh cửa tiếp tục ở trạng thái đóng, hơi thư giãn và quay trở lại việc chải những ngón tay vào mái tóc mình trước lò sưởi, chỉ để dừng lại lần nữa trong thoáng sau đó khi tiếng cười lặng lẽ khe khẽ vọng tới qua cánh cửa. mất chút công sức nào cũng nhận ra đó là tiếng cười cực kỳ dễ phân biệt của Radcliffe.

      Nghĩ rằng chuyện với ai đó ở ngoài hành lang, Charlie tiếp tục với mái tóc của , nhưng khi nghe thấy dấu vết nào của giọng khác và tiếng cười của Radcliffe vọng đến lần nữa, tò mò thẳng thế trong vội vã tới mở cửa. Giờ nhìn chăm chăm vào vẻ mặt còn hơn cả kinh khiếp của và cau mày chắc chắn.

      Tại sao lại nhìn như thế? thấy quyến rũ hay—

      " đưa em tới nhà thổ!"

      Charlie chớp mắt trước lời bình luận nổ ra từ môi , sau đó nhõm và tò mò liếc dọc ngang khắp hành lang. " mình ư, quý ông của em?"

      "Gì cơ? Ờ, phải," lầm bầm cách xao nhãng khi bước vào phòng và đóng cánh cửa lại.

      "Vậy sao lại cười?" Charlie hỏi đầy tò mò, bám theo ngang qua phòng, phần thừa của tấm vải lanh quấn kéo theo phía sau .

      " —Ờ, chà..." cau mày với . "Em nghe thấy sao? đưa em tới nhà thổ, vì Chúa."

      "Hmmm," Charlie lầm bầm, nhận thấy vẻ nhợt nhạt nhuốn màu lên da . "và sòng bạc nữa."

      tái nhợt trước những lời đó, sau đó mắt mở lớn thành hai lỗ rộng vĩ đại ở đầu "Lạy Chúa lòng lành, chúng ta ngủ cùng chiếc giường từ tối đầu tiên chúng ta gặp nhau!"

      "Em nằm tấm chăn vải lanh trong khi ở dưới nó, nếu điều đó khiến thấy khá hơn."

      di chuyển tới chỗ lò sưởi và giơ tay về phía nó như thể chúng lạnh giá, nét mặt là bất khả thi cho để đọc. Túm chặt lấy tương lai của bằng cả hai tay, lầm bầm, "Và đó là cách em muốn ngủ tối nay hả?"

      liếc quanh cách sắc bén, sau đó theo ánh nhìn của tới tấm vải lanh quấn quanh mình trong dáng vẻ bất thình lình nhận ra là quyến rũ và đáng say mê nhất. Sau quãng ngập ngừng thoáng qua, lại gặp ánh mắt lần nữa, giữ chặt lấy mắt bằng ánh mắt khi bình tĩnh với lên và tháo cái áo choàng rộng theo kiểu La Mã cổ đó. Nó rơi xuống sàn nhà có lấy tiếng thầm, và hất cằm lên đầy thách thức. có thể , nhưng muốn , và với thích thú thông thường của với cuộc sống, nhận bất cứ cái gì nó đề nghị.

      Radcliffe nuốt xuống. Vợ lời nào. Nhưng ấy cần. Hành động của là câu trả lời đủ rồi, cho là thế khi cái nhìn của trượt xuống bờ ngực phong phú với núm vú dựng đứng đầy kiêu hãnh, trượt ngang phần bụng khẽ nhô lên của , dọc theo những đường cong của hông tới hai đùi và bắp chân hình dáng đẹp tuyệt, trước khi trượt ngược lên tới khuôn mặt .

      "Charlie xinh đẹp, thẳng thắn, đầy quyến rũ của ," thở những suy nghĩ lúc trước của mình ra thành lời. Hành động, tư thế, dáng vẻ kiêu hãnh của dường như là hình ảnh thu của tính cách của . Thẳng thắn và đầy đam mê. Chúa kính , con là gã đàn ông may mắn nhất, nghĩ cách choáng váng, sau đó nâng bàn tay, chìa ra cho . "Đến đây nào."

      Khi cứng người lại, sau đó ngập ngừng, nghĩ họ sắp bắt đầu cuộc chiến ý trí chắc chắn tới, vì phải là người để bị ra lệnh vòng quanh. Nhưng thay vì đứng nguyên tại vị trí của mình và cầu tới với , tiến vài bước về phía trước, rút nửa khoảng cách giữa họ, sau đó dừng lại, đôi mắt đầy thách thức.

      Thông điệp của ràng. gặp ở giữa đường nhưng đó là khoảng cách xa nhất . Carland đánh kháng cự công khai này ngay lập tức. Radcliffe chỉ đơn giản là mỉm cười và rút gọn phần còn lại khoảng cách giữa hai bọn họ bằng hai sải chân ngắn.

      Hãy để những gã đàn ông khác chiến đấu vì vâng lời, quyết định khi cánh tay vòng lại quanh cơ thể ấm áp mềm mại của . có Charlie. Đó là ý nghĩ sáng suốt cuối cùng của trước khi cánh tay vợ vòng quanh cổ .

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      19.1

      Charlie ngó xuống chiếc nhẫn xoay xoay ngón tay mình và thở dài. Chiếc nhẫn cưới của . Radcliffe đưa nó cho ở quán trọ mà họ ở lại sau khi rời Gretna Green. Đó là hai tuần trước. Trong hai tuần sống cuộc sống của người phụ nữ được cho là kết hôn. nghĩ về nó với tư cách được cho là bởi vì hoàn toàn chắc chắn cuộc hôn nhân của họ là hợp pháp, vì tham dự cũng như ký vào sổ đăng ký. Mặc dù thế, Charlie cảm thấy là kết hôn... Và nó đúng là khốn khổ như sợ nó thế. phải Radcliffe đối xử với tệ hại. chỉ đơn giản là đối xử với như đa số các ông chồng ở London đối xử với vợ họ. tốt bụng và dịu dàng, thậm chí là quan tâm. may, chuyện với nữa. theo cái cách khi nghĩ là Charles. Khi đó họ có những cuộc thảo luận và tranh cãi vĩ đại. thảo luận hằng hà sa số những vụ đầu tư với , lắng nghe ý kiến của như thể chúng rất có cơ sở. Giờ có xu hướng tạo nên cái khí kẻ cả và điệu bộ làm vừa lòng với , dù điều gì. Và đơn giản là từ chối về bất cứ vấn đề kinh doanh nào.

      Charlie thể hiểu được điều đó. nghĩ nếu tặng cho thêm nụ cười kiểu "em--là--tạo-vật-quý-giá" của , quẳng cái gì đó vào . Nơi duy nhất còn đối xử ngang bằng với là ở giường. may, Radcliffe dường như có vấn đề về tập trung vào các vấn đề liên quan tới tài chính ở giường. đó lâu mà trở nên bị sao nhãng bởi những thứ tài sản thuộc sở hữu liên quan gì tới tri thức của và ngược lại làm bị sao nhãng.

      "Thưa phu nhân?"

      Charlie liếc quanh để thấy Stokes dựa vào khung cửa phòng khách. "Gì vậy?"

      "Phu nhân Seguin, Nữ bá tước Chiltingham, tới gặp ."

      nhõm vì có cái gì đó làm sao nhãng khỏi những suy nghĩ của mình, Charlie vội vã tiến về phía trước và vượt qua ông ta tiến vào hành lang.

      "Bessie!" chào đón cách nồng nhiệt, sau đó nụ cười của chết ngay tắp lự khi nhìn thấy đôi mắt ngập đầy nước và bàn tay siết chặt lại của . Lao tới phía trước để siết chặt lấy những ngón tay lạnh ngắt, chai sạn vì làm việc, cau mày đầy lo âu. "Bessie thân ! Chuyện gì vậy?"

      "Ôi, em thể chịu được nữa!" Bessie kêu lên đầy đau khổ. "Tất cả bọn họ là lũ kền kền bẩn thỉu, hung tợn rỉa rói em. xấu sau lưng em, và thậm chí là trước mặt em, gọi em là con bò nhà quê và—"

      Giọng vỡ ra thành tiếng thổn thức và Charlie ôm lấy chặt, thầm nguyền rủa cả xã hội London vì cư xử quá dễ đoán trước như vậy. Elizabeth ngập tràn sợ hãi trong chuyến về London, e sợ tai tiếng bùng nổ khi xã hội thượng lưu biết về trò cười của họ. Khi đó Charlie bảo đảm với em rằng tất cả rồi ổn thôi. hề nghi ngờ điều đó, với cả hai người đàn ông là thành viên của tầng lớp quý tộc, cộng thêm cái thực tế là hầu hết London ước muốn được tham gia vào những vụ đầu tư của Radcliffe, ai nhiều về hành động đầy tai tiếng của họ. Và đúng. hề bị lên án, họ được chào đón như những nữ hùng trong tiểu thuyết lãng mạn. Ít nhất là ở trước mặt. Bessie may mắn như thế. Charlie sợ rằng ấy có thể , và đúng trong việc lo lắng. Xã hội thượng lưu bao giờ tha thứ cho người thuộc tầng lớp lao động vì việc dám vượt lên giai cấp của họ như thế.

      Mặc kệ cái thực tế là ai biết rằng Seguin vì nhầm lẫn mà cưới —cả Carland và bác Henry đều câm như hến—xã hội thượng lưu tha thứ cho hầu vì cưới thành viên của xã hội thượng lưu. Miệng lưỡi bàn tán mọi lúc mọi nơi và tin đồn mọc lên như nấm sau mưa. Có những lời rỉ tai rằng tống tiền ép ngài ấy phải cưới mình. Những lời xì xào khác lại là Seguin cưới để chọc tức Beth khi ngài ấy nhận ra cưới người khác. Thậm chí còn có suy đoán rằng gia đình ngài ấy thừa nhận cuộc hôn nhân này và cố huỷ bỏ nó. Nhưng trong lúc đó, Bessie bị sắp đặt cách thoải mái trong căn nhà trong thành phố của Seguin, dưới vây hãm ngớt của những vị khách tò mò tới trước cửa nhà để xem xét như thể loại động vật nào đó bị nhốt ở trong lồng.

      tiếng gõ cửa kéo Stokes ra khỏi nơi ông lảng vảng cạnh Charlie và Bessie thổn thức. theo dõi ông mở cánh cửa ra trả lời và nhìn thoáng thấy cậu nhóc thó bậc cửa, sau đó cậu nhóc chìa cho Stokes là thư rồi chạy biến.

      "Nó gửi cho Đức ông," ông thông báo khi bắt được cái liếc đầy dò hỏi Charlie khi ông quay lại. "Tôi đặt nó ở bàn trong thư viện."

      Gật đầu, Charlie hướng Bessie về phía căn phòng vừa mới ra. "Sau đó ông có thể mang cho chúng tôi chút trà vào trong phòng khách, được , Stokes?"

      Khi ông gật đầu, dẫn Bessie vào trong phòng, hối thúc ngồi vào trong ghế, và ngồi xuống để ngó vào khuôn mặt đầy đau khổ của với vẻ quan tâm. "Nó tệ đến thế ư, Bessie?"

      "Nó chỉ đơn giản là khủng khiếp. Em thà cọ bô tiêu tiểu của người bị bệnh liệt giường còn hơn ở với mấy mụ già đầy ác ý hàng ngày đến trước cửa nhà em."

      "Ôi, trời." Charlie vỗ vỗ bàn tay , cố gắng cau mày trước cái ý tưởng cọ sạch mấy cái bô tiêu tiểu của người bị bệnh lâu ngày. ở trong tình trạng linh khủng. "Sao em đơn giản là chỉ thị cho người quản gia của mình thông báo là em có nhà?" dịu dàng đề nghị khi Stokes bước vào với khay trà, sau đó trắng nhợt khi Bessie bất thình lình chĩa cái nhìn giận dữ vào .

      "Em làm thế!" Bà nữ bá tước mới với vẻ chua chát. "Ông ta chịu nghe. Ông ta cực kỳ vui sướng khi nhìn em quằn quại vì bẽ bàng trước lòng nhân từ dịu dàng của những người đàn bà đó. ai trong nhà Seguin nghe lời em. hầu của em thậm chí còn thèm giả vờ nghe thấy lời gọi của em. Đầu bếp chịu chuyện với em, và tất cả những gì em ăn là bánh mì lạnh ngắt và pho mát được đập bộp xuống mặt bàn bởi người đàn bà già nua cáu kỉnh, người là người hầu kiểu gì đó, mặc dù em biết là cái gì. Thậm chí ai xuất để lau chùi nơi đó, ít nhất là kể từ khi em tới. Ngôi nhà lạnh lẽo, trống huếch trống hoác, bụi phủ dày và..." rùng mình. "Tất cả chỉ là khởi đầu khó ưa. Khi thời gian trôi với sao lãng này, nó trở nên khá gớm ghiếc."

      Charlie khẽ giật mình khi Stokes, người tới đứng yên bên Bessie bùng nổ vì giận dữ, đập sầm khay trà xuống mặt bàn với tiếng rầm. Nhận thấy cơn cuồng nộ khuôn mặt ông, biết ông giận thay cho Bessie và đồng cảm với ông. Stokes có những cảm xúc ràng về việc người hầu nên cư xử và nên cư xử như thế nào. Dường như ông tán thành cách cư xử của mấy người hầu mới của Bessie. Hắng giọng, Charlie cúi người về phía trước và lại vỗ vỗ vào tay . "Vậy em phải làm cuộc thay đổi."

      "Sao cơ? Làm thế nào mà em có thể thay đổi mọi việc được?" hỏi, mất hết cả tinh thần.

      " điều thôi, em phải ngừng nghĩ mọi thứ là của Seguin. ta ngỏm rồi. Ngôi nhà còn là nhà của Seguin nữa, nó là của em," dịu dàng chỉ ra khi Stokes đặt tách trà phía trước mặt người phụ nữ, gật gù đồng ý với nữ chủ nhân của ông trong khi làm.

      "Và những người hầu cũng còn là người hầu của Seguin nữa, mà là của em. Nếu họ nghe lời em, em phải thay thế họ. Cũng như vậy, nếu em thích khí ảm đạm của ngôi nhà, em nên thay đổi nó."

      "Chị khiến nó nghe đơn giản," Bessie kinh ngạc.

      "Nó đúng là đơn giản," Charlie dịu dàng trấn an , nhưng Bessie tiếp tục có vẻ chắc chắn.

      "Nhưng chuyện gì xảy ra nếu gia đình của ông ta huỷ bỏ cuộc hôn nhân? Chuyện gì xảy ra nếu—"

      "Nhưng chuyện gì xảy ra nếu họ ?" Charlie chen vào. "Bessie, em thể sống mà cứ dựa vào nếu và nhưng. Ngay lúc này em là Phu nhân Seguin, nữ bá tước của Chiltingham, và họ là người hầu của em. Chỉ có em mới có thể làm gì đó về cách họ đối xử với em."

      thể kìm nén bản thân mình lâu hơn được nữa. Stokes bùng nổ, "Phu nhân Charlie hoàn toàn đúng. nên dọn sạch ngôi nhà . Thay thế tới người hầu cuối cùng chú ý tới khi cầu và thuê người mới."

      Charlie cắn môi để dấu nụ cười khi cân nhắc tới thay đổi của người quản gia kiêm người hầu phòng của chồng mình. Giờ đây ông kết hôn, Radcliffe nhắc tới khả năng dành thêm chút thời gian ở London. cân nhắc tới việc thuê đội ngũ người làm công trong nhà để giảm bớt gánh nặng cho Stokes và bà Hartshair—người nay lấp cả hai chỗ trống là đầu bếp và hầu cho Charlie. Stokes làm ý kiến của mình trước lời đề nghị đó. Trong khi ông hề tranh luận về việc thuê thêm trẻ để làm hầu cho nữ chủ nhân của ông và gánh bớt việc cho bà Hartshair, ông có chút mong muốn nào trong việc chất đầy cả ngôi nhà với những người hầu nhiều hơn thường lệ mà ông phải đuổi theo. Họ có Fred trong chuồng ngựa, người phụ nữ tới vào các buổi chiều để giữ cho nơi này sạch và gọn gàng, và trừ khi họ cảm thấy cần phải tổ chức bữa tiệc tối—điều mà giúp đỡ tạm thời nhiều hơn lệ thường có thể giải quyết—đó là tất cả những gì họ cần. ông già tới độ thể quan tâm tới áo quần của đức ông của mình và trả lời những cái gõ cửa thi thoảng vang lên, Stokes bảo đảm với họ bằng thái độ còn hơn cả ngạo mạn.

      Charlie nghi ngờ là người đàn ông này sợ bị tuột mất số tin tức và những câu chuyện ngồi lê đôi mách ông nay giữ bí mật, nếu ai đó được thuê để trợ giúp ông. Ông khá thích mọi việc như cái cách chúng là.

      "Chị tin là mình biết cuốn sách có thể giúp được em," Charlie lầm bầm, quay chú ý của lại với rắc rối của Bessie. "Nó là cuốn sách về việc quản lý ngôi nhà và đội ngũ nhân công đông đảo như thế nào viết bởi Nữ công tước gì-gì-đó."

      "Ồ, phải đấy." Stokes gật đầu đầy hăng hái. "Tôi tin là tôi biết muốn đến cuốn sách nào và tôi chắc chắn là Đức ông có bản sao ở trong thư viện. Tôi lấy nó cho chứ, thưa phu nhân?"

      ", để tôi lấy," Charlie . "Như vậy tôi có thể kiểm tra xem liệu có những cuốn sách khác ấy có thể thấy có ích. Sao ông ngồi xuống và xem xem liệu tự bản thân mình ông có thể nghĩ ra những cách thông thái nào khác để giúp đỡ ấy."

      Gật gù, Stokes ngồi xuống với vẻ nghiêm túc và đối diện với người phụ nữ, lơ đãng với tới tách trà chưa dùng tới của nữ chủ nhân của mình khi ông bắt đầu thuyết giảng cho đội ngũ người làm đàng hoàng nên cư xử như thế nào. Charlie xoay xở để nén lại tiếng cười khúc khích của mình cho tới khi ra khỏi phòng. khó có thể nhớ lại Stokes, người hầu chính trực, còn hơn cả cứng nhắc của mình khi lần đầu tiên tới đây với Beth. hề chú ý tới thay đổi diễn ra ở người đàn ông trong suốt thời gian qua. Ít nhất, cho tới khi chuyến từ Gretna Green về nhà. Ông dường như thoát khỏi cái vỏ bọc đúng mực hoàn toàn bao phủ ông trước đây.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      19.2

      Charlie quy trách nhiệm việc ông hoàn toàn thả lỏng ra là nhờ có bà Hartshair. Người đàn ông này ràng là mê mẩn người phụ nữ đó. Và ông rất có khả năng cũng say như điếu đổ hai đứa con của chị. Bà Hartshair cũng dường như cảm mến người đàn ông, và Charlie nghĩ tất cả mọi chuyện đều tuyệt diệu. Nhà Hartshair xứng đáng có người đàn ông tốt trong cuộc đời của họ sau tất cả những gì ông Hartshair bắt họ trải qua. Charlie thể nghĩ ra bất cứ ai tốt bụng và đáng tin hơn Stokes.

      Trượt vào trong thư viện, Charlie nhanh chóng tìm thấy cuốn sách được đến. Kéo nó xuống khỏi giá, đặt tập giấy nặng trịch đó lên mặt bàn và quay lại để duyệt qua giá sách tìm kiếm xem có thêm bất cứ cuốn sách nào có thể giúp ích cho tình huống này . Ngay khi chọn được thêm ba cuốn sách nữa, quay trở lại bàn để lấy cuốn đầu tiên, chỉ để đóng băng khi tia nhìn của chạm phải lá thư Stokes đặt ở bàn nơi ông chủ của ông nhìn thấy nó khi quay về. Lá thư được cuộn và buộc lại bằng sợi ruy băng màu đỏ như máu. Giống y như lá thư của gã tống tiền. Da đằng sau gáy dựng lên, nhàng đặt những cuốn sách xuống bên bàn, chìm vào chiếc ghế tựa khi đọc những từ được viết ở đó.

      Nếu mày muốn biết nhân dạng của người tống tiền dâu của mày, hãy đến nơi của Aggie lúc mười giờ.

      Charlie hạ thấp lá thư xuống để liếc chiếc đồng hồ quả lắc bức tường ở gần cửa. Sao ư, kém mười phút nữa là tới mười giờ! Radcliffe thậm chí còn có nhà. bao giờ đọc lá thư và tới đó đúng giờ được để—

      Cau mày, lắc đầu. Nhân tiện, sao lại cần tới cơ chứ? Giờ họ kết hôn rồi.

      Bên cạnh đó, bí mật việc và Elizabeth đào tẩu nổi tiếng trong khắp giới thượng lưu và được tha thứ. Chà... dù sao cũng là hầu hết bọn họ, nghĩ với cái nhăn mặt và liếc xuống phần còn lại của lá thư.

      Nếu mày xuất , tao cho rằng là mày ngại việc cả London biết rằng vợ mày tới nhà thổ trước đám cưới của hai người.

      Charlie rên rỉ khi đọc được những lời này. Cuộc phiêu lưu nho đó là điều duy nhất cả xã hội thượng lưu hề hay biết. có thể tưởng tượng được cơn tranh cãi cuồng nhiệt nổ ra nếu việc Phu nhân Radcliffe là khách quen của nơi dâm ô như thế.

      Vò nát lá thư trong tay, giận dữ quẳng nó ngang qua phòng và vội vã đứng dậy vòng qua bàn và ra khỏi thư viện. Chỉ cái liếc về hướng phòng khách cho thấy rằng bà Hartshair tham gia vào cuộc thảo luận của nhóm cố vấn nho quanh khay trà và rằng diện của bản thân bị chú ý đến, Charlie chuyển hướng về phía cầu thang và lao lên.

      Mặc kệ những lời đảm bảo của với Radcliffe, Charlie vẫn có bộ quần áo mặc trong thời gian đóng vai Charles. hiểu được tại sao đường về nhà của họ cứ nhất mực rằng phải phá hủy tất cả chúng, nhưng rồi chỉ đơn giản lầm bầm tán thành với và đưa chúng cho Stokes để bỏ những gì ông thấy phù hợp... ngoại trừ bộ lúc này vừa moi từ trong chiếc rương ở dưới chân giường. Lúc này nghi ngờ rằng có thể chồng hi vọng tránh được chuyện gì đó như thế này xảy ra. Radcliffe rất giỏi với những chi tiết và bỏ qua cái thực tế gã tống tiền, kẻ bán đứng cho ông bác của mình vẫn ở ngoài đó và có thể liên lạc lại với họ. Charlie nghĩ tới điều đó. cho rằng bây giờ kết hôn, an toàn. cho rằng chồng , theo cách riêng của , cố bảo vệ . Nhưng rất có khả năng mạo hiểm việc bị hủy hoại hơn là để cho ăn vận như người đàn ông và gặp cái gã tống tiền lần nữa và cứu bản thân mình nhỉ?

      Rất có thể, nghĩ với cái cau mày nhăn nhó khi cởi quần áo. Đàn ông có thể rất phi lý ở vài thời điểm! Tóm lấy dải dây buộc, nhanh chóng quấn ngực mình lại, cau mày trước khó chịu cần thiết đó. Sau đó mặc áo quần nam giới vào. Buộc tóc mình ra sau gáy, trượt nó xuống dưới áo sơ mi của , và chụp bộ tóc giả lúc này bẩn như chuột lên đầu mình.

      Di chuyển tới chỗ chiếc rương đặt cạnh bàn, sử dụng chiếc chìa khóa treo quanh cổ mình để mở nó và nhanh chóng vốc vốc đầy tiền. Sau đó Charlie vội vã ra khỏi phòng, chạy xuống cầu thang và thẳng ra ngoài cửa trước mà lời nào với bất cứ ai. Họ cố ngăn ra ngoài, và tốn rất nhiều thời gian để thuyết phục họ rằng làm điều đúng đắn. Charlie có thời gian để lãng phí. mạo hiểm việc gã tống tiền chán chờ đợi Radcliffe tới và đến địa điểm khác với thông tin có.

      Bản thân mình, lo lắng việc thông tin này bị lộ ra. . Mối bận tâm chính của là vì Radcliffe. Vụ tai tiếng bùng nổ nếu trò hề đó lộ ra cái giá bẽ bàng phải trả chỉ vì cố gắng cứu khỏi cuộc sống khủng khiếp, hay sống mà như chết, với Carland. xứng đáng được hưởng những điều tốt đẹp hơn. nợ những điều tốt đẹp hơn. Và để tâm đến việc nhận được nó, nghĩ cách kiên quyết khi gọi chiếc xe ngựa thuê và trèo vào trong sau khi to điểm đến cho người đánh xe.

      xe ngựa đến nơi của Aggie tốn rất ít thời gian. nhớ lại rằng lần đầu tiên đến đây lâu hơn, nhưng đó có thể là do tình huống. Khi đó mong đợi được ở đêm tại câu lạc bộ hay chỗ nào đó cũng thú vị như thế. nôn nóng mong tới nơi. Hôm nay, cực kỳ lo lắng về việc đến đó.

      Khi chiếc xe ngựa dừng lại, Charlie ngó ra ngoài cửa sổ trước mặt tiền của nhà thổ, sau đó miễn cưỡng bước xuống và đưa cho người đánh xe đồng xu.

      "Tôi nghĩ họ mở cửa, thưa ngài," người đàn ông bình luận, cũng nhận thấy bầu khí im ắng và tĩnh lặng quanh ngôi nhà. Cứ như thể như tất cả những người trú ngụ trong đó, thậm chí cả bản thân ngôi nhà cũng ngủ, hay là chờ đợi. ta lắc đầu. "Họ rất có khả năng vẫn giường sau tối qua. Ngài có chắc ngài muốn nơi nào khác chứ?"

      ". Ở đây là được rồi. Cảm ơn," Charlie lầm bầm, quay người chậm rãi bước về phía cánh cửa. dành thoáng để hít vào hơi sâu trước khi gõ cửa, sau đó xoay xở để chùn bước khi nó được mở ra bởi gã khổng lồ, kẻ nhìn với vẻ hồ nghi và cái bụng sôi ầm ầm, "Chúng tôi vẫn chưa mở cửa."

      Hắng giọng, hếch cằm lên và thông báo với vẻ kiêu kỳ hết mức có thể tập hợp được, "Ông được vinh dự phục vụ cho Radcliffe. Có người đợi ta."

      Đôi lông mày màu đỏ rậm rạp của ta nhướn lên trước những lời đó, nhưng ta ngay lập tức bước vào trong. Charlie chắc lắm liệu ta nghi ngờ việc xác nhận là được mời đến, hay là việc ta tin cậu nhóc trẻ ranh thanh mảnh trước mặt là Đức ông Radcliffe. quan tâm. chỉ đơn giản là lờ tịt thái độ của ta và bước vào trong, háo hức muốn việc này qua và quay về nhà sống tiếp cái cuộc đời hoàn hảo, nhưng ít ra là hài lòng nhất với chồng .

      "Lối này." Quay người, ta dẫn ngang qua hành lang và lên gác. Nhận ra căn phòng ta dẫn chính là căn phòng chạm trán với Bessie, Charlie ngập ngừng muốn bước vào cho tới khi nhận ra người đàn ông đứng cạnh cửa sổ quay lưng về phía căn phòng.

      Thở ra hơi như là tiếng thở dài cam chịu, thẳng xương sống lên và sải bước vào phòng với vẻ dũng cảm giả vờ, sau đó nhảy lên vì ngạc nhiên khi cánh cửa đóng sầm lại đằng sau . Gã đàn ông cạnh cửa sổ hề phản ứng lại với thanh ấy. Sau vài phút tích tắc trôi qua và ta vẫn quay lại đối mặt với , Charlie từ bỏ lãnh đạm giả vờ của và ngọ nguậy đầy khổ sở. "Sao đây?"

      "Chà," gã đàn ông lầm bầm và quay lại để đối diện với , để lộ ra khẩu súng lục cầm trong tay.

      cú choáng váng tới thể tin được chay dọc khi nhìn chăm chăm vào thứ vũ khí đó. Cú choáng váng thứ hai chạy dọc qua khi nâng tia nhìn lên để nhìn vào mặt .

      "Norwich!" hổn hển, tia nhìn của di chuyển từ khuôn mặt tới khẩu súng cầm khi nó được thả rơi cách ẻo lả bên người của . Khẩu súng trông hết sức quen thuộc với , mặc dù có cơ hội nào để nhìn thấy nó trước đây. người khó có thể trưng bày súng ống ở buổi vũ hội và phòng khách, và đó là những nơi duy nhất Charlie có cơ hội gặp trai của người đàn ông mà em Radcliffe kết hôn. " làm gì ở đây?"

      ta nhìn cách ngây ngốc, sau đó nhìn xuống thứ vũ khí cầm và nhìn về phía khung cửa sổ, cái cau mày khiến lông mày ta nhăn lại. "Tao..." ngập ngừng, sau đó cau mày và nhìn trừng trừng lại vào , cười gằn chút và kết thúc với tiếng thở dài. "Mày biết tại sao tao ở đây."

      "Tên tống tiền?" khô khốc . "Từ đầu , đúng ?"

      khe khẽ nhún vai. "Sống ở London khá là đắt đỏ."

      "Làm sao biết chúng tôi ở đâu?"

      "Tao quen biết sơ qua với bác mày. Tao thậm chí còn ở ngôi nhà ở miền quê của mày lần. Chỉ ghé qua cái thôi," thêm vào khi nhận thấy vẻ mặt nghi ngờ của . "Bác mày nợ tao ít tiền và tao đến để lấy. Tao ở đó đủ lâu để giới thiệu cách thích đáng, nhưng tao có nhận ra mày và em quay trở lại từ làng khi tao rời khỏi xe ngựa." Thở dài, ta di chuyển sang bên phải vài bước để đặt khẩu súng lên chiếc bàn cạnh giường, sau đó dựa lưng vào bức tường bên cạnh đó, khoanh tay trước ngực và chân bắt tréo lên mắt cá trong tư thế khá thư giãn khi tiếp tục. "Tuy nhiên, lúc đầu tao nhận ra mày. hơn năm kể từ khi tao nhìn thấy hai đứa mày. Sau đó, mày cũng thông minh khi giả trang thành thằng nhóc." ta khen với nụ cười toe toét bất thình lình, nếu dưới tình huống khác, nhận thấy chúng duyên dáng. "Rất khéo léo."

      " đủ khéo léo nếu vẫn nhận ra chúng tôi."

      "Ờ." ta vẩy vẩy tay. " ra đó phải là lỗi của mày. Sau cùng , nó giúp tao biết được là Radcliffe có người thân thích nào hết. Điều đó khiến tao băn khoăn bọn mày là ai. Tuy nhiên, tao có thể tìm ra được nếu bọn mày đổi cả tên tuổi nữa."

      Charlie thở dài trước những lời đó. Tên tuổi của bọn họ là phần sơ hở nhất trong toàn bộ kế hoạch. Nhưng sau khi nó cho Radcliffe, họ quyết định rằng Charlie và Elizabeth cũng đủ chung chung rồi—vì đó là những cái tên thuộc hoàng gia—và rằng họ có thể chót lọt được với nó. Bên cạnh đó, nguy cơ bị nhận ra dường như giảm so với việc sử dụng những cái tên giả và buột miệng sai khi gọi nhau bằng những cái tên , hay quên mất và trả lời cái tên giả kia. Tuy nhiên, nếu nó phải cái thực tế là họ chưa bao giờ ở London và rằng chỉ có vài người từng đến nhà sau cái chết của cha mẹ họ, họ bao giờ có cơ hội đó.

      "Mày nên để Radcliffe tiến hành cuộc gặp gỡ này."

      Charlie liếc cách sắc lẻm, cực kỳ lo âu vì giọng điệu hối tiếc và mệt mỏi của . "Phải, ừm, ấy rảnh. ấy thậm chí còn có mặt ở nhà và lá thư có rằng nếu ấy xuất , ông ra cho cả xã hội thượng lưu biết. Bên cạnh đó, sao ấy phải trả cho ? Chúng tôi cũng lừa ấy à."

      " ta biết mày là phụ nữ?"

      nghiêm trang lắc đầu. " có nghĩ ấy kéo tôi đến nhà thổ nếu ấy nhận ra tôi là phụ nữ ?"

      "Lập luận được đấy," ta gượng gạo , và lắc đầu. "đây là nơi lần đầu tiên tao nhìn thấy mày, mày biết chứ?"

      Charlie khẽ nghiêng đầu trước những lời đó. " sao?"

      "Phải. Tao nhìn thấy mày lẻn ra khỏi trong những căn phòng và trượt xuống hành lang, kiểm tra mọi cánh cửa cho tới khi mày chuồn vào căn phòng này. Mày tìm kiếm cái gì?"

      "Radcliffe," lầm bầm, nhớ lại đêm đó.

      "Tao nhận ra mày là đàn bà ngay lập tức."

      Charlie giật mình trước lời xác nhận đó, sau đó lắc đầu, buồn dấu vẻ thể tin được của mình. "Ờ, phải đấy. Phần còn lại của London bị lừa, nhưng phải ."

      ta chỉ đơn giản là nhún vai. "Tất cả chỉ là cách biểu thôi, tao cho là thế. Nếu lần đầu tiên tao gặp mày ở nhà hát hay buổi vũ hội, tao có thể cũng bị lừa. Nhưng lần đầu tiên tao nhìn thấy mày ở nhà thổ." Khi chỉ đơn giản là nhìn cách ngây ngốc, tiếp tục, "đàn bà ở đây mặc mọi loại trang phục để làm hài lòng khách hàng của họ, và khi lần đầu tiên tao nhìn thấy mày từ phía sau khi mày ra khỏi căn phòng phía cuối hành lang."

      nhướn lông mày lên. "Thế sao?"

      "Hông mày quá phì nhiêu và đẹp tuyệt để có thể làm thằng nhóc. ra là khá xinh xắn và hấp dẫn, và vì tao chưa bao giờ thấy phần phía sau của đàn ông hấp dẫn hết, mày phải là đàn bà." ta cười toe toét cách dâm đãng khi đỏ mặt, nhưng vẫn tiếp tục, "Tao nghĩ mày là mới đóng giả để phục vụ gã nào đó."

      "Tôi hiểu rồi." Charlie hắng giọng. "Vậy là khi chúng tôi được giới thiệu với với tư cách là em họ của Radcliffe—khi biết ấy có người thân nào nữa— cộng hai với hai và quyết định tống tiền chúng tôi."

      "Mày khiến tao nghe có vẻ khá hèn hạ," ta lầm bầm với cái cau mày.

      " phải sao?" tinh quái hỏi.

      cười chút hài hước nào. " hèn hạ như tao sắp trở thành đâu." ta lầm bầm dưới hơi thở, sau đó cầm lại khẩu súng của mình .

      Tia nhìn của Charlie tự động rơi xuống khẩu súng, nhận ra hoạ tiết và tên họ viết tắt được khảm vào phần thép báng súng. "Quán trọ."

      ta cau mày trước những lời thốt ra khe khẽ. "Cái gì?"

      "Đó là nơi tôi nhận ra khẩu súng của được mua ở đó," giải thích. " quán trọ đường tới London. Người chủ quán cho tôi xem nó. Ông ấy rằng ông ấy có được nó khi chàng, kẻ thua hết số tiền của mình cho người khách quen của quán và cố quỵt tiền bằng cách lẻn . Khẩu súng đó trông giống hệt khẩu của . ra nó có cùng họ tên viết tắt đó," nhớ lại, và cau mày khi cố nhớ xem những chữ cái viết tắt ở đó là gì.

      "R.N."

      "Phải," Charlie lầm bầm vẻ chắc chắn. Radcliffe kể với rằng tên của Norwich là George, được đặt theo tên nhà vua.

      "Chữ R viết tắt cho Robert. trai tao," giải thích. "Robert Norwich. Chúng là của ấy. bộ phù hợp, mày thấy đấy. Chúng được chuyển sang cho tao khi ấy chết và tao giữ chúng vì những lý do rất uỷ mị, điều là lý do tại sao tao đơn giản là đưa nó cho tay chủ quán trọ thay món tiền trả nợ, còn hơn là mạo hiểm bị bẽ bàng vì bị tóm khi chuồn lúc nửa đêm."

      " phải cực kỳ quý trai mình."

      "Ồ, chúa tốt lành, , tao ghê tởm ," cười phá lên, sau đó cau mày với khẩu súng cầm trong tay. "Tao phải quay trở lại quán trọ đó và lấy lại khẩu súng kia ngay khi tao có tiền của Radcliffe."

      Charlie khẽ lắc đầu vẻ hoang mang. "Sao lại thế? vừa ghê tởm trai mình. Sao lại muốn khẩu súng của ấy? Và tại sao lại có những tình cảm uỷ mị với chúng khi ghét ấy đến thế?"

      "Là bởi vì tao dùng chúng để xử ta."

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      20.1

      Charlie đăm đăm nhìn người đàn ông ở trước mặt với vẻ hoảng hốt. "...?"

      " giết ," Norwich chậm rãi lặp lại như thể với con ngốc. "Phải. Bằng chính khẩu súng lục của ta. Mày có tưởng tượng được ? Nó quả là giây phút huy hoàng của đời tao. Tao vẫn có thể nhìn thấy vẻ mặt của như thể ta giờ đứng trước mặt tao vậy." ta ngó vào khoảng trong thoáng, thưởng thức những tưởng tượng trong tâm trí mình, sau đó thở dài. "Được rồi, nó quả là phiền nhiễu của cuộc đời. Những việc hài lòng như vậy phải đợi lâu và cảm giác buồn bã thoáng qua khi cuối cùng chúng cũng tới."

      Charlie ngọ nguậy cách nôn nóng. "Chúng ta có thể quay lại cái phần giết trai mình chứ?"

      "Ơ, ta vẫn chưa kết thúc mẩu hội thoại đó sao. Tao nghĩ chúng ta xong rồi chứ. Mày còn thích biết gì nữa?"

      Charlie hít vào hơi sâu, cố sắng để lọc ra những câu hỏi chắn ngang qua tâm trí . "Tôi được kể rằng ấy bị giết bởi lũ kẻ cướp."

      "Chà, tao khó có thể cưỡi ngựa quay lại nhà mà hét lên rằng 'tao bắn , tao bắn trai mình.' " ta nhún vai. "Trong vùng lũ kẻ cướp hoành hành, bọn chúng là mục tiêu dễ dàng để đổ tội."

      ngập ngừng. Đây là câu hỏi thấy khó nhất, ngay cả khi biết câu trả lời như thế nào. "Còn vợ ấy? Em của Radcliffe?"

      "Aaaaà. Mary. Mary dễ thương. Phải, tao cũng giết cả ta."

      "Sao có thể?"

      ta giơ khẩu súng ngắn trong tay lên. " bộ phù hợp, nhớ ? Hai khẩu súng lục, hai viên đạn, hai cái chết."

      ", ý tôi là ấy là em của chính . Và ấy..."

      " ra, nó phải là em gì của tao." Điều đó khiến ngẩng phát lên. " phải...?"

      ". Lão Norwich già cũng phải là cha tao. ta chỉ cho tao tên tuổi của mình thôi... Vì cái giá." thưởng thức vẻ tò mò chắc chắn của trong thoáng, sau đó giải thích, "Mẹ ta là nhân tình của nhà vua. Bà ta có bầu mà ông ta, kết hôn rồi, trả cho Norwich khoản để cưới mẹ ta và cứu bà ta khỏi bị tai tiếng. Đó là lý do tại sao tên ta lại là George. Đặt theo tên của cha ta."

      ta toe toét trước đôi mắt mở lớn của . "Mày thấy đấy, mày có vinh hạnh được chuyện với người, dưới tình huống khác, là đức vua, hay ít nhất là hoàng tử."

      "Và nhà vua trả cho Norwich để—"

      "Phải. món hồi môn bằng cỡ tiền chuộc cho ông vua. Tuy nhiên, tao nghĩ Norwich bị thuyết phục bởi nó nếu phải là nhà vua cầu xin. ta cần tiên và theo mọi phương diện ta người vợ đầu của mình cực kỳ và muốn tìm kiếm thay thế. Tuy nhiên, có ai mà dám với nhà vua hở?

      "Tôi cho là ai dám," lầm bầm, lông mày nhăn tít lại khi cố tiếp thu tất cả những việc vừa biết. "Đó là lý do tại sao ông giết Robert, vì ấy là con trai của Norwich, và—"

      "Tao giết vì tiền," ta chen vào với vẻ thích thú. "Tao ghét vì chính bản thân . ..." Norwich lắc đầu, giận dữ bởi mình có khả năng chuyển ý nghĩ thành lời " hoàn hảo. Đẹp trai, mạnh mẽ, duyên dáng, thông minh. ta là quả táo trong mắt cha mình. ta thể làm việc gì sai trái. Đàn bà , đàn ông ngưỡng mộ . ta luôn làm tao trông tệ ." Trở nên kích động, ta lại lại vài bước, sau đó quay người, hét lên, "Tao! Con trai của nhà vua. Vậy mà bên cạnh ta tao trông quá đỗi tầm thường. Chưa bao giờ giỏi giang như thế. Chưa bao giờ thông mình như thế. Chưa bao giờ đẹp trai như thế. Ngay cả mẹ tao cũng thương ta. Và thừa kế mọi thứ khi lão già đó chết. trở thành công tước, trong khi tao, con trai của nhà vua, tước vị, tài sản đất đai," ta lầm bầm vẻ chua chát, sau đó dừng lại và thẳng người lên, hít vào hơi sau trước khi tiếp tục gần như là tự mãn, "Nhưng tao cho thấy. Ồ, phải, tao lập được cách để lấy được tất cả. Đất đai, tước vị, tài sản. Thậm chí là vợ nữa."

      "Ông —" Charlie nghiến răng lại trước khi kịp hỏi, nhưng có thể tự mình hiểu được nó.

      "Cưỡng bức ta?" cau mày. "Lạy Chúa lòng lành, . Mày nghĩ tao là loại người gì?"

      Charlie khó có thể trả lời câu hỏi đó. Lạy Chúa lòng lành, gã đàn ông đó vừa mới thú nhận tội sát nhân và tống tiền, nhưng được cho là phải biết ta kẻ đường giới hạn khỏi việc cưỡng bức?

      ", như tao , tao lên kế hoạch để đoạt được tất cả. may, Mary còn hơn cả làm mọi thứ rối tung lên bằng việc có bầu." ta lắc đầu vẻ ghê tởm. "Tao có ý định giết Robert. Tất nhiên rồi, tao ở đó để an ủi người góa phụ tang thương. Rồi thời gian ngắn ngủi sau đó, tao có ý định giết Radcliffe. Vì ta có người thân nào khác, điều mà tao điều tra—nhân tiện, đó là lý do tại sao tao biết mày và em thể là em họ của —Mary là người thừa kế duy nhất. Sau đó, trong khi ta quay cuồng bởi hai mất mát liên tiếp như vậy, tao tính cưới ta, biến tất cả chúng thành của tao. " ta thở dài hơi và bước ngang qua căn phòng. "Nó là kế hoạch hoàn hảo... Nhưng buổi sáng, ngay trước khi kế hoạch của tao vào hành động, Robert thông báo rằng Mary mang thai." Dừng lại phía trước lò sưởi, ta bất thình lình quét tay cách dữ dội dọc theo bề mặt lò sưởi khiến cho chiếc đồng hồ quả lắc và vài cái chân nến rơi loảng xoảng xuống sàn. Charlie nhảy lên, sau đó ngó vẻ lo lắng khi quay người đối diện với .

      " kẻ thừa kế hủy hoại mọi thứ, tất nhiên rồi. Tao mất bình tĩnh," thông báo với cái nhăn mày duyên dáng. "Và trong cơn oán hờn và giận dữ tao quyết định giết luôn ta. Ngay sau khi bọn họ rời tới nhà Radcliffe, tao tìm khẩu súng lục của Robert, nạp đạn, và cưỡi ngựa tới điểm giữa của cả hai sản. Đó là ngày ẩm ướt. Lạnh lẽo. Tao nhớ khi đó bàn tay mình cứng đờ bởi cái lạnh và tao sợ rằng mình thể bóp cò được khẩu súng. Nhưng rồi, cuối cùng, tao thấy họ cưỡi ngựa vòng qua ngã rẽ. Bọn chúng cười phá lên vì chuyện gì đó và trao cho nhau ánh mắt thương. Tao bước ra khỏi cái cây, nhắm vào ngực Mary và bắn. ta thậm chí còn hét lên. ta chỉ đơn giản là cứng người lại chỗ ngồi của mình, sau đó đồ nhào xuống đất. Robert hét lên tên của ta và lao xuống đất, vội vã tới bên ta. nâng ta vào trong vòng tay mình, đung đưa ta và thầm tên ta hết lần này đến lần khác. thậm chí còn thèm nhìn quanh khi tao tiến đến, cho tới khi tao đứng ngay bên cạnh . Sau đó ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào tao với vẻ ngây ngốc, và với giọng là đáng thương, 'George, Mary bị bắn rồi.' Tao , 'Phải. Tao bắn ta.' Sau đó, khi nhận biết lên khuôn mặt của ta, tao nâng khẩu súng kia lên, khẩu súng kia của , và bắn ."

      thở ra hơi sau đầy thỏa mãn. "Đó là khoảnh khắc tao thích thú nhớ tới với thỏa mãn to lớn trong hàng năm trời... Tuy nhiên, tao có hối tiếc vì theo sát kế hoạch ban đầu. khi tâm tính tao dịu lại rồi, tao nhận ra rằng tao có thể theo sát kế hoạch ban đầu của mình tới từng chữ , ngoại trừ khi tao kết hôn với Mary, tao đáng lẽ phải dàn xếp vụ ngã ngựa hay trượt ngã ở cầu thang dẫn tới hoặc là khiến ta bị sảy thai đứa con của Robert hoặc là cả hai người đều chết. Tình huống nào xảy ra cũng giải quyết tình trạng tiến thoái lưỡng nan đó cách hoàn hảo, và tao có thể tiêu xài gia sản của cả Radcliffe."

      " gia sản vẫn còn chưa đủ sao?" hỏi với vẻ kinh tởm.

      "Như tao , sống ở London khá là đắt đỏ. Bên cạnh đó—như mày có thể đoán được, nhờ có việc liên quan tới khẩu súng của Robert—tao khá là thích mấy trò may rủi. Khi tao thắng, tao thắng đậm. Nhưng khi tao thua—" ta thản nhiên nhún vai. "Tiền bạc khá là hạn hẹp. Bọn chủ nợ dần trở nên khó chịu với những lời đe dọa của bọn chúng. Đó là lý do tại sao tao khá là hạnh phúc khi tao nghe thấy rằng Radcliffe cưới mày."

      Charlie gặp rắc rối trong việc chạy theo những lý luận của . Việc kết hôn với Radcliffe liên quan gì tới trò cờ bạc của ? Trừ khi—

      "Khi đó tao nhận ra rằng Chúa cho mình cơ hội thứ hai."

      "Chúa liên quan gì tới trò điên rồ này!" Charlie hổn hển.

      Mắt mở lớn đầy trang trọng đến nỗi gần như là tỉnh táo. "Em sai rồi, em . Những vị vua của nước là hậu duệ chính thống của Chúa. Dòng máu của Ngài chảy trong huyết quản của chúng ta. Chúa cực kỳ hài lòng với những gì ta làm. 'Dieu et mon droit' "(Chúa trời và quyền lợi của chúng ta)

      Nếu nghi ngờ về tỉnh táo của lúc trước, giờ còn nghi ngờ gì nữa. Gã đàn ông này bị điên. Tuy nhiên, vẫn cố gắng lý lẽ với . "Chắc chắn rồi, Norwich, có tin là Chúa muốn tống tiền chúng tôi?"

      "Tống tiền?" có vẻ sửng sốt. "Tao có ý định tống tiền mày nữa."

      Giờ bối rối. "Nhưng lá thư... cầu Radcliffe gặp ở đây..."

      "Tao nó bảo mang tiền hay đồ trang sức nào ?"

      "," nhận ra với cái cau mày. "Vậy , cái gì—"

      "Tao định giết , tất nhiên rồi." Khi tái nhợt trước những từ ngữ dễ dàng đó, mỉm cười. "Mày kết hôn với Radcliffe. có người thân nào khác. Khi chết mày thừa kế tất cả. Sau đó tao cưới mày và tất cả chúng là của tao."

      trông thỏa mãn với bản thân mình cách khủng khiếp, và còn hơn cả khiếp hãi của Charlie, có thể nhận thấy điều đó, nếu biết tất cả mọi chuyện biết ngày hôm nay, và nếu Radcliffe ở nhà, nhận được lá thư, giữ đúng cuộc hẹn và bị giết, rất có khả năng, đến lúc nào đó, bị quyến rũ bởi gã đàn ông đẹp trai, hấp dẫn trước mặt và cưới bao giờ biết giết chồng mình. Nhưng giờ biết. " mong đợi rằng nếu bằng cách nào đó xoay xở để giết được chồng tôi, tôi sẵn lòng kết hôn với đấy chứ?"

      ta cau mày. " may, đó là rắc rối mày tạo nên bằng cách thay tới đây hôm nay. Mày đáng lẽ được biết bất cứ điều gì trong tất cả chuyện này. Tao sợ là mày còn hơn là làm rối tung kế hoạch của tao lên. Bằng cách nào đó, nó gần như là lặp lại cái ngày Mary và Robert chết."

      Charlie cảm thấy nỗi sợ hãi đâm thẳng vào rệt và sắc nét. quái lạ, đây là nỗi sợ hãi đầu tiên cảm thấy kể từ khi nhận ra rằng Norwich là gã đàn ông chĩa súng vào . Giờ , khi nhớ lại vẻ bình thản kể lại cái cách Mary phải trả giá vì làm rối tung kế hoạch của , thấy lo sợ nhiều hơn cho cuộc sống của mình.

      *****

      "Thưa đức ông! Tạ ơn Chúa đức ông về nhà."

      Radcliffe quay người khỏi cánh cửa đóng để thấy Stokes từ phòng khách vội vã tiến về phía với bà Hartshair và Bessie bám theo sát gót. Nét mặt của người đàn ông luôn trầm tĩnh đủ để khơi nên nỗi lo lắng trong lòng Radcliffe. "Chuyện gì thế? Charlie đâu rồi?"

      "Tôi... cái đó... Tôi biết," người đầy tớ thú nhận với vẻ tuyệt vọng. " ấy lấy cuốn sách cho Bes—phu nhân Seguin, và ấy trở lại. Khi chúng tôi kiểm tra thư viện, nó trống rỗng. Chúng tôi tìm kiếm hết cả căn nhà nhưng ấy chỉ đơn giản là có ở đó. Tôi biết phải làm gì nữa. Tôi biết ngài ở đâu để có thể gửi tin tới cho ngài và..." Giọng ông kéo dài ra cách đau khổ.

      Radcliffe nhìn ông chằm chằm vẻ ngây ngô. "Ý ông là ấy chỉ đơn giản là biến mất?"

      "Ừm..."

      Khi Stokes ngập ngừng, có vẻ như lúng túng, Radcliffe hỏi, " ấy bao lâu rồi?"

      "Trước buổi trưa," ông miễn cưỡng thú nhận. "Tôi gửi lá thư tới cho Phu nhân Elizabeth để hỏi liệu ấy có ở đó , nhưng vẫn chưa nhận được câu trả lời."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :