1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

The Switch - Lynsay Sands ( 22c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      3.1

      Ông chủ quán trọ là người đàn ông vạm vỡ, năng ầm ĩ. Charlie chiếm lấy ghế ở bàn, nhận lấy cốc bia ông ta mang tới, sau đó nhấp từng ngụm khi cân nhắc tới việc làm thế nào để đặt vấn đề với ông ta về khẩu súng. Sau lúc, liếc quanh căn phòng, trống ngoại trừ và người chủ quán, và vẫy ông ta lại gần.

      "Ngài còn cần gì nữa, thưa ngài?"

      "Bầu bạn, nếu ông phiền, ông chủ. Ngồi ."

      Mắt mở lớn, ông chủ quán ngập ngừng trong thoáng, sau đó lấy bình rượu mới và chiếc cốc vại cho bản thân ông ta. Quay trở lại, ông ta ngồi vào chỗ đối diện với Charlie, đổ đầy lại cốc của , sau đó rót cho bản thân ông cốc và họ uống trong yên lặng thân thiện trong lúc.

      "Tôi nghe rằng có thể có nguy hiển đường ," cuối cùng cũng bình luận.

      "Vâng." Ông chủ quán gật đầu trang trọng. "Mặc dù tôi lo lắng gì hết, thưa ngài, với Đức ông cũng ngài. Ngài ấy tự mình đối phó với mọi chuyện rất tốt."

      Charlie gật gù. "Hôm nay ấy dạy tôi bắn súng."

      Ông chủ quán cười toe toét tới tận mang tai. Ông nhìn thấy hai người bọn họ ngoài cánh đồng. "Cậu học được thôi," ông ta đầy cảm thông.

      Charlie liếc lên, sau đó mỉm cười gượng gạo. "Phải."

      Vươn người tới phía trước, ông chủ quán lại đổ đầy cốc của , và Charlie liếc xuống đầy ngạc nhiên. nhận ra rằng uống nhanh đến vậy. Quyết định là phải uống chậm lại, hỏi, "Ông có súng lục ?"

      "Ồ, có chứ. khẩu tốt, thưa ngài. Muốn xem nó ?"

      Charlie gật đầu đầy háo hức và người đàn ông có khuôn ngực vạm vỡ nhấc mình ra khỏi chiếc bàn và vội vã ra khỏi phòng. Charlie nhấm nháp cốc bia của mình khi đợi, ngẩng đầu lên khi người đàn ông quay lại, khẩu súng lục ở trong tay.

      "Đây." Ông ta đặt khẩu súng lên bàn đầy thận trọng, sau đó rót thêm rượu cho cả hai bọn họ khi Charlie nâng thứ vũ khí đó lên. Nó dường như là khẩu tốt, dài mười ba inch với báng súng bằng thép được khảm những hoạ tiết hoa văn. Mắt mở lớn khi chú ý đến những chữ viết tắt R.N. được khắc bằng tay báng súng, đoán cách chắc chắn là ông chủ quán trọ thể nào có đủ tiền để mua khẩu tốt như thế này.

      "Có nó từ quý ngài," ông ta thông báo, chú ý đến thích thú của đối với mấy chữ cái viết tắt. " thể trả hoá đơn của ta được. Bị vướng vào trò đỏ đen với những người khách khác trong quán trọ. Thua hết tiền. Tóm được ta chuồn vào lúc nửa đêm. ta thà đưa cho tôi khẩu súng còn hơn là để bản thân mình bị bắt giam."

      " là việc tồi tệ. Chuồn khỏi quán trọ vào lúc nửa đêm."

      Charlie gần như đánh đổ cốc rượu của trước những lời đó và liếc lên cách sắc nhọn để thấy Radcliffe đứng phía , ánh cười chứa đầy trong mắt .

      "Tôi nghĩ ngài lên giường rồi, thưa ngài," cáu kỉnh bình luận, ngọ nguậy chỗ ngồi của mình và đưa trả lại ông chủ quán khẩu súng.

      "Chúng ta ngủ cả ngày rồi," Radcliffe chỉ ra, chiếm lấy chỗ tại bàn và vẫy tay ra hiệu cho ông chủ quán ngồi lại khi ông ta định nhỏm dậy. "Đừng rời vì ta. Ta nghĩ nên tham dự với cả hai người."

      "Tôi chỉ lấy cho ngài chiếc ly thôi, thưa Đức ông," ông chủ quán trọ đầy hạnh phúc, vội vã rời khỏi chiếc bàn.

      Charlie theo dõi ông ta rời với tiếng thở dài. Ông ta vui mừng khôn siết khi mọi việc lại trở nên thế này. phải thường xuyên mà, cho là thế, hai thành viên có địa vị trong xã hội lại ngồi uống với ông ta. xấu hổ là thể nào chia sẻ hài lòng với ông ta, nhưng ngay tại giây phút này, Charlie ước Radcliffe ở bất cứ nơi nào ngoại trừ nơi này.

      "Chỉ còn chưa đến ngày đường là tới London tính từ quán trọ tiếp theo chúng ta dừng chân."

      Charlie liếc sang Radcliffe khi ta tiếp tục.

      "Tôi gửi người đưa tin từ đó để cầu chiếc xe ngựa thuê. khá gần rồi và tôi nghĩ tốt nhất cậu và em mình nên bị nhìn thấy tới nơi. Cậu có thể ở lại tại ngôi nhà trong thành phố của tôi và tôi giới thiệu hai người như em họ của tôi. Điều đó cho các cậu chút thời gian trước khi dối trá bị khám phá và ông bác các cậu tìm ra các cậu ở chỗ nào. Với chút may mắn, khi đó chúng ta gả chồng cho ấy rồi."

      ta im lặng trong chốc, sau đó tiếp tục với kế hoạch của ta dành cho bọn họ, "Tôi đưa cậu tới chỗ người buôn đồ trang sức tôi biết ngày kế tiếp sau khi chúng ta tới nơi. Ông ta trả đúng giá cho chỗ đồ trang sức của mẹ các cậu. Mặc dù vậy, tôi khuyên đổi hết chúng ra tiền mặt ngay lập tức đâu. Chỉ đủ tiền trả cho tủ quần áo và tiến hành vài khoản đầu tư nên làm thôi. Bản thân tôi cũng tới thành phố để đầu tư vào dự án mạo hiểm. Cậu có thể muốn cân nhắc tới nó. Nó khá là rủi ro, nhưng nếu tất cả đều tốt đẹp, nó có thể rất có lãi đấy."

      Charlie chỉ đơn giản là ngồi chớp mắt trước người đàn ông đó, sững sờ chút trước tất cả những gì ta . ta đề nghị nhiều hơn bảo hộ rất nhiều, và những gì ta đề nghị đáng sửng sốt. Nhà, bảo hộ, và trợ giúp của ta. Với giúp đỡ của ta, có thể gây dựng cả gia tài và gả Beth cho người đàn ông an toàn, dễ thương, người mà con bé thích ...

      Nếu là Charles chứ phải Charlie, tự nhắc nhở bản thân mình và thở dài. Trong hai người bọn họ, Beth phải là người ở trong mối hiểm hoạ. Con bé bị đau khổ khi cưới Seguin, nhưng nó được chăm sóc đầy đủ. Nguy hiểm chính là bản thân Charlie, và khó có thể tìm được đức ông chồng với tư cách là người đàn ông.

      Thở dài, lắc đầu đầy tiếc nuối. Nó quả là ý tưởng rất dễ thương, nhưng thể mạo hiểm để Beth ra mắt xã hội thượng lưu. Ngay cả với cái tên giả. Lựa chọn an toàn nhất của bọn họ là đào tẩu đến chỗ Ralphy. Với điều đó trong tâm trí, kiên quyết đợi cho tới khi Radcliffe ngủ, sau đó đưa ra đề nghị với ông chủ quán rượu về khấu súng.

      "Cậu nhóc có vẻ hơi khó ở chút, thưa ngài," ông chủ quán bình luận đầy ngạc nhiên. " quen với đồ uống mạnh, tôi dám chắc là thế."

      Radcliffe liếc sang vẻ mặt còn hơn cả ngây ngốc của Charles và mỉm cười gượng gạo. "Và ta là ông đúng," đồng ý khô khốc, vội vã vươn tới để túm lấy gáy cậu nhóc khi cậu ta bất thình lình lảo đào về phía trước trong khi vẫn ngồi tại chỗ của mình với vẻ rất chắc chắn là sắp đập mặt vào bàn.

      "Cậu ta quá chén và say bí tỉ rồi," ông chủ quán cười phá lên.

      "Phải." Thở dài, Radcliffe thẳng người dậy, vẫn giữ đầu cậu nhóc thẳng lên, sau đó nâng cậu ta lên trong vòng tay .

      " cậu bạn gầy trơ xương phải ?" ông chủ quán bình luận, liếc qua cậu nhóc nằm mềm rũ trong vòng tay người đàn ông. "Trông rất giống em cậu ta. Hành động cũng rất giống ấy nữa. Tuy nhiên cậu ta trở thành người đàn ông tốt khi cậu ta lớn lên."

      "Phải." Radcliffe hướng đến cầu thang. " trả thêm tiền khi ta thanh toán ngày mai. Cảm ơn vì bầu bạn của ông và chỗ rượu."

      " có gì, thưa ngài. Hân hạnh là của tôi."

      Radcliffe ẵm Charles lên phòng họ, liếc mắt đầy tò mò tới khuôn mặt của cậu nhóc khi di chuyển. giống nhau giữa cặp sinh đôi đáng ngạc nhiên, và giờ khi ông chủ quán trọ nhắc đến nó, họ quả có cách cư xử rất giống nhau. Thỉnh thoảng cậu nhóc có vẻ điệu đà tiểu thư. Nó có lẽ là vì dành quá nhiều thời gian bầu bạn với Beth, cho là thế, điều chỉnh lại cậu nhóc trong vòng tay mình để mở cửa phòng của họ. Cậu ta loại bỏ những cung cách này dễ dàng sau thời gian làm bạn với cánh mày râu, nghi ngờ gì hết. Nó trở nên ràng từ cuộc hội thoại ở bữa tối là trai và em dành hầu hết, nếu phải là toàn bộ, thời gian ở cùng nhau. Điều đó chẳng có gì là ngạc nhiên khi người thân thuộc duy nhất ở quanh là ông bác của họ.

      Đá cánh cửa đóng lại với chân ủng, Radcliffe bước tới chỗ chiếc giường và nhàng đặt cậu nhóc lên nó, nhận thức cảm giác nhõm kỳ quặc khi làm thế. cảm thấy thoải mái tí nào khi chạm vào cậu nhóc. chú ý đến điều đó vào chiều nay trong khi dạy cậu ta bắn súng. cảm giác kỳ quặc thiêu đốt xuyên qua người tại điểm khi đặt vị trí mình phía sau cậu nhóc, tay vai cậu ta, tay kia tay cậu ta để giúp cậu ta ngắm bắn. Lúc này tâm trí xua ký ức đó , như khi di chuyển thân thể mình ra khỏi gần gũi của Charles ngay lúc đó.

      Radcliffe có đời sống tình dục khỏe mạnh và đưa rất nhiều đàn bà lên giường của , hoặc là giường của họ nếu tình thế cầu. khá là hoang mang bởi phản ứng của mình với cậu nhóc trẻ tuổi, mảnh mai này. Có thể là do giống nhau của cậu nhóc với em cậu ta, bất thình lình quyết định, cả người trước giải thích đơn giản đó. hai tuần kể từ khi chia tay với nhân tình gần đây nhất của . nghi ngờ gì việc kiêng khem trong chuyện chăn gối gần đây của , cộng thêm cậu nhóc này giống cách đến kinh ngạc với em cậu ta, là nguyên nhân của phản ứng đầy lúng túng bên trong của .

      Lời giải thích loằng ngoằng này hoàn toàn có nghĩa đối với . Mặc kệ cái thực tế là hề chú ý tới bất cứ phản ứng nào về việc chạm vào khi ẵm vào trong quán trọ khi họ mới tới đây, quyết định rằng ra là bị cuốn hút bởi Beth. luôn luôn yếu đuối trước những đường cong mềm mại, và thừa những thứ đó. Chính là người mà phản ứng lại khi chạm vào trai của .

      tuyệt vọng tin vào điều này đến nỗi rất có khả năng đưa lên giường, ngoại trừ rằng chưa hề quan tâm tới hôn nhân và phải là loại để chơi đùa. Đặc biệt khi được cho là ở dưới bảo hộ của . cho là phải tới thăm nhà chứa ngay khi họ tới London. Khi đó mọi thứ ổn thoả cả thôi.

      Cái nhìn chăm chăm của rơi cậu nhóc ngủ giường của họ và gật đầu. đưa Charles cùng với . Cậu nhóc có thể đánh giá cao bài học nhập môn bước vào tuổi trưởng thành.

      Radcliffe đặt câu hỏi tại sao biết rằng cậu nhóc ngây thơ về vấn đề xác thịt, chỉ đơn giản là chấp nhận hiểu biết đó. cũng đặt câu hỏi tại sao sẵn lòng cởi đồ cho cậu nhóc và chuẩn bị cho cậu ta ngủ. chỉ đơn giản là quay người và tới phía bên kia chiếc giường và bắt đầu tự mình thay đồ. cởi áo khoác, áo sơ mi và với tới để tháo cái quần ống túm của mình ngập ngừng. Ánh nhìn của trượt tới cậu nhóc có khuôn mặt ngọt ngào nằm giường, quyết định mặc quần và tránh mặc đồ ngủ đêm hôm đó. cũng chẳng băn khoăn gì nhiều cho quyết định đó khi thổi tắt nến, sau đó bò lên giường, cẩn thận sắp đặt bản thân mình sao cho phần thân thể nào bên dưới tấm chăn vải lanh của chạm vào cậu nhóc.

      Radcliffe nằm mơ về tình nhân gần đây nhất của , Lena. Họ ôm ấp ở giường, tay quấn chặt lấy nhau. ta lầm bầm ngọt ngào với , đôi môi đầy đặn của ta chà sát những nụ hôn lên khắp ngực khi ta với xuống dưới bằng tay, bao bọc và vuốt ve cái vật đàn ông của .

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      3.2

      Thở dài đầy thoả mãn, mở mắt và ôm người đàn bà đó vào gần hơn chút, sau đó cứng người lại. Người đàn bà trong vòng tay phải là đàn bà chút nào hết. Đó là Charles Westerly say ngủ. Bàn tay vuốt ve ra là đầu gối của cậu nhóc quẳng qua người đầy phóng túng khi cậu ta ngủ. Cậu nhóc quấn quanh như thể cậu ta là ả điếm ấm áp trong đêm trời lạnh, và tệ hơn là, bản thân Radcliffe phản ứng lại với gần gũi đó theo cái cách ả điếm nào có thể khơi dậy được. cứng như cây gậy vậy.

      Nguyền rủa cách thô lỗ, vật lộn thoát ra khỏi vị trí bên dưới cậu nhóc với nỗi sợ hãi tương ứng, đứng lại đôi chân của mình, và quay lại trừng mắt nhìn cậu nhóc như thể nó là lỗi của cậu ta vậy.

      Giật mình tỉnh giấc bởi xô đẩy và bật xóc, Charlie đột ngột ngồi dậy, liếc nhìn xung quanh đầy báo động.

      "Gì? Chuyện gì thế?" cậu nhóc hét lên. Charlie chỉ vừa mới tỉnh giấc, nhưng hình như thấy được sợ hãi của Radcliffe như bệnh dịch lây lan và tìm kiếm giải thích. Ý nghĩ đầu tiên của cậu nhóc chắc hẳn phải là họ bị trộm. Lăn mình nằm úp bụng xuống, cậu ta cúi xuống để ngó vào gầm giường, hiển nhiên là cả người khi cậu ta nhận thấy những chiếc túi vẫn ở đó. Lôi chiếc lên, cậu ta giật nó mở ra, sau đó thở dài khi cậu ta thấy chỗ đồ trang sức vẫn chưa bị đánh cắp.

      Nhắm mắt lại, cậu nhóc hít vào hai hơi sâu, sau đó quay người lại nhìn chăm chăm vào Radcliffe, người vẫn đứng gần chiếc giường, quắc mắt nhìn cậu ta gần như là cuống nộ. hoang mang hiển ràng khuôn mặt cậu nhóc, cậu ta lăn người nằm thẳng lưng lại, sửa thẳng bộ tóc giả đầu cậu ta, và ngồi dậy. "Gì thế?"

      Chớp mắt, Radcliffe nhìn trừng trừng cậu nhóc trong thoáng, sau đó kiên quyết nhìn chỗ khác. Cậu nhóc hoàn toàn nhận biết được chuyện gì vừa mới xảy ra. cái nhìn vào lòng cậu nhóc đủ để cho biết rằng Charles hề bị khuấy động vì cuộc chạm trán tẹo nào, dù có ngủ hay .

      Quay lưng lại với cậu nhóc, sợ rằng cậu ta chú ý tới khuấy động của chính Radcliffe, tóm lấy chiếc áo sơ mi của mình và nhanh chóng trượt người vào trong nó, lầm bầm, "Ác mộng," như là để giải thích.

      nhanh chóng hoàn tất việc mặc đồ, mặc dù có thể cảm thấy cái nhìn chăm chăm đầy hoang mang của cậu nhóc chiếu vào lưng . Ngay khi hoàn tất, Radcliffe giật lấy chiếc túi của và hướng ra cửa. "Rửa ráy , sau đó đánh thức em cậu dậy. Chúng ta rời ngay khi chúng ta ăn xong."

      đóng cánh cửa phía sau mình lại với tiếng sầm lớn.

      Lắc đầu trước kỳ quặc của đàn ông, Charlie liếc xuống chiếc túi kéo ra từ dưới gầm giường. Nhanh chóng đóng nó lại, di chuyển tới chỗ bồn rửa để rửa ráy, tâm trí tua lại cảnh đêm hôm trước. cương quyết ngồi lâu hơn Radcliffe ở dưới nhà, sau đó ngã giá với ông chủ quán rượu về khẩu súng. Có vẻ như thất bại thảm hại. thể nhớ gì nhiều về cái phần sau đó của buổi đêm. Ông chủ quán cứ tiếp tục đổ đầy cốc của cứ tiếp tục uống. cố ý, nhưng bằng cách nào đó cứ mỗi lần quay qua lại nuốt xuống nhiều rượu hơn. thậm chí còn nhớ là lên giường tối hôm qua. cho là cái thực tế rằng về giường ngủ có nghĩa là thể mua được khẩu súng.

      Thở dài, liếc nhanh về phía cái cửa đóng kín, sau đó giật bộ tóc giả ra khỏi đầu . Gãi đầu với cả hai tay, di chuyển lại chỗ những chiếc túi của mình để moi ra chiếc lược. Ngồi xuống bên của chiếc giường, lấy mái tóc dài đến eo của mình ra khỏi lưng áo sơ mi, tháo sợi dây buộc chặt nó thành cái đuôi dài ở cổ , sau đó chải chiếc lược vào nó. Cảm thấy nó nhờn vì bẩn, và tưởng tượng nó nhìn còn tệ hơn, nhưng ngạc nhiên gì. đội cái mớ tóc giả trời đánh thánh vật đó hai ngày hai đêm rồi, đầu mướt mát mồ hôi phía dưới nó. Tuy nhiên, nó vẫn khó chịu bằng nửa cái băng vải quấn chặt quanh ngực , và tóc làm lưng phía dưới chiếc áo sơ mi ngứa ngáy.

      Charlie thích được thả ngực ra khỏi cảnh tù tội của nó. Ngay cả chỉ lâu đủ để hít vào hoặc hai hơi là sâu. cũng thích được gội đầu và tận hưởng cuộc tắm táp dễ chịu lâu. Nhưng bất cứ lựa chọn phía nào cũng quá là rủi ro để thử. Radcliffe có thể quay trở lại bất cứ lúc nào.

      Nghĩ về người đàn ông đó khiến Charlie thở dài đầy đau khổ. Thực tế rằng xoay xở để mua được khẩu súng hay chuồn với Beth đập vào ngay khi thức dậy. Giờ . Điều đó có nghĩa là thêm ngày đường nữa cách khỏi địa điểm trong dự định của họ.

      Đặt chiếc lược sang bên, buộc lại mái tóc của mình và kéo cổ áo xa khỏi da đủ để có thể trượt cái bím tóc vào lại trong áo sơ mi của .

      thể hối tiếc về việc thể đào tẩu được. Radcliffe rất tốt với họ. cảm thấy đúng khi chuồn khỏi vào lúc nửa đêm.

      tiếng gõ cửa khiến cứng người lại trong thoáng, sau đó Charlie nhanh chóng tái định cư lại mở tóc giả đầu và đứng dậy khi cánh cửa mở ra, thư giãn khi đầu Beth thò vào ngó quanh nó.

      "Chà, tốt quá. Chị có mình." Trượt vào bên trong, di chuyển tới cạnh chỗ Charlie đứng.

      "Chị thể lấy khẩu súng được," Charlie bắt đầu xin lỗi.

      "Tốt," Beth đột ngột . Khi Charlie chớp mắt đầy ngạc nhiên, nhún vai. "Em muốn chạy trốn khỏi Đức ông Radcliffe. Bên cạnh đó, em nghĩ rằng sau cùng ở tại thời điểm này London có lẽ là điểm đến tốt nhất cho chúng ta. Nghĩ mà xem. tốt hơn biết bao nhiêu nếu đến chỗ của Ralphy với tiền hơn là đồ trang sức? Và với trợ giúp của Radcliffe, chúng ta chắc chắn có được cái giá phải chăng với những món đồ trang sức của mẹ. Sau đó chúng ta có thể lên đường tới chỗ Ralphy... nếu chúng ta phải."

      Cái nhìn chằm chằm của Charlie hẹp lại trước những lời đó. "Em có ý gì khi nếu chúng ta phải?"

      "Ừm..." khẽ mím môi. " ý nghĩ loé ra trong em là chúng ta có thể muốn được ra mắt."

      "Beth, chúng ta thể!" Charlie thở hổn hển mất hết cả tinh thần.

      "Sao lại ?"

      "Sao lại hả? Em có ý gì? Câu trả lời hiển nhiên quá rồi còn gì nữa. Giây phút Bác Henry nghe thấy chúng ta xuất ở London, bác ấy —"

      "Sao bác ấy có thể nghe được chứ?"

      "Làm sao bác ấy lại ?" Charlie phản bác lại cách mất kiên nhẫn.

      "Bác ấy nghe nếu chúng ta tên của mình," Beth chỉ ra cách đơn giản.

      Charlie đảo mắt trước những lời lẽ đó. "Ờ, phải. Chị chắc chắn là cái tên giả có thể lừa thiên hạ được. Chính xác em nghĩ có bao nhiêu cặp sinh đôi ở quốc này chứ, Beth? Và bao nhiêu trong số họ em tin là ở độ tuổi của chúng ta và có khả năng dự buổi ra mắt năm nay chứ? Và bao nhiêu người có tóc nâu mắt đen chứ?"

      "Sao chúng ta phải với họ chúng ta là sinh đôi chứ?"

      "Em nghĩ họ chú ý à?" Charlie khô khốc hỏi.

      ", em ... Charles."

      Charlie cứng người lại trước những lời đó, nhận thức kéo về tràn ngập người . Nó nhanh chóng kéo theo nỗi đau đớn cố dấu bằng cách quay mặt . "Chị hiểu rồi. Em muốn chị tiếp tục cái vụ giả vờ vớ vẩn này để em có thể ra mắt," lầm bầm đầy đau khổ.

      "Charlie," Beth thầm, vươn tới để chạm vào cánh tay , nhưng chị sinh đôi của giật ngay ra.

      "Cũng ổn thôi."

      ". Chị hiểu nhầm rồi. Em nghĩ cả hai chúng ta đều tìm lấy ông chồng."

      Charlie cười cay nghiệt trước những lời lẽ đó. " khó cho chị để quyến rũ ông chồng với tư cách là người đàn ông, em à."

      " nếu chúng ta đổi vai là người." Khi Charlie nhìn trân trân vào cách ngây ngốc, Beth giải thích, "Chúng ta có thể đổi qua đổi lại. đêm chị trai, còn em là em , và đêm tiếp theo chúng ta đổi lại. Với cách đó chúng ta có thể khuyến khích bất cứ người nào mà chúng ta chọn. Cuối cùng chúng ta có thể ra khi chúng ta chắc chắn về người đàn ông trong diện nghi vấn."

      Charlie vẫn lặng yên trước những lời đó và đối diện với . "Em đổi vai để giả làm con trai à?"

      Beth gật đầu trang trọng, môi nhè cong lên sau thoáng và huỷ hoại hiệu ứng đó. " ra là, có vẻ như chị càng ngày càng có nhiều trò vui vì là con trai, Charlie."

      "Trò vui?" Lông mày dựng lên trước những lời lẽ đó.

      "Phải. Well, nhìn mà xem. Hôm qua Đức ông Radcliffe dẫn chị tập bắn. Sau đó tối qua chị thức suốt cả đêm uống rượu cho tới khi chị say bí tỉ biết trời đất là gì."

      "Say bí tỉ biết trời đất gì?" Charlie nhìn trừng trừng vào em , kinh hãi.

      "Phải. Vợ ông chủ quán rượu kể với em tất cả chuyện đó rồi. Chồng bà ấy kể cho bà ấy rằng chị uống gần gallon rượu nặng pha nước của ông ấy (= 4.546 lit , hoặc 3.785 lít Mỹ), sau đó say biết trời trăng gì như con cá. Đức ông Radcliffe phải bế chị về giường ngủ."

      "Ôi, ." Charlie chìm vào bên giường đầy thiểu não.

      Beth theo dõi đầy tò mò trong chốc, sau đó bình luận, "Mặc dù hôm nay chị chẳng có biểu gì là đau nhức vì nó, phải ?"

      Charlie chớp mắt trước những lời lẽ đó của , sau đó liếc lên cách ngạc nhiên. ", chị hề. Sáng nay chị cảm thấy khỏe như vâm."

      "Hừm. Bác Henry luôn luôn phàn nàn về chuyện đầu đau như búa bổ vào buổi sáng sau đêm uống thả cửa."

      "Phải," Charlie đồng ý với cái nhăn mặt. Người đàn ông đó đủ tệ để sống chung trong thời kỳ tốt đẹp rồi, nhưng ông ta tài nào chịu đựng nổi khi bị đau nhức bởi di chứng sau đêm quá chén. "Tuy nhiên Cha chẳng bao giờ bị đau nhức buổi sáng hôm sau, phải ?"

      "." Beth mỉm cười rạng rỡ. "Em cũng rất muốn thử uống say."

      "Beth," đánh vào em mình với thích thú nhiều hơn là chỉ trích.

      "Chà, tại sao lại chứ? Chị luôn có tất cả những trò vui mà." Beth những từ đó cách trêu trọc, sau đó thình lình thở dài và thú nhận. "Em chán phải luôn luôn là người biết phải trái rồi, chị biết đấy."

      Charlie bắt đầu phản đối trước điều đó, sau đó nhớ lại khó chịu vào đêm hôm trước khi Beth mong đợi cách hoàn toàn tự nhiên rằng nghĩ ra kế hoạch giải quyết được tất cả những rắc rối của họ. Đó là vai trò đầy tự nhiên của họ. Charlie luôn luôn nảy ra hết kế hoạch dại dột này đến kế hoạch dại dột khác, và Beth, với tính cách biết đúng sai tự nhiên của , tán thành hay phản đối. Nếu Beth phản đối, Charlie loại bỏ kế hoạch. Nếu đồng ý, họ tiến hành nó. Giờ Charlie nhận ra rằng phụ thuộc vào những cảm giác của Beth nhiều như Beth phụ thuộc vào những kế hoạch mạo hiểm đầy cám dỗ của . Chuyện này thay đổi dễ thương đây. "Ai cũng phải thử đôi giày mới trong thời gian," lầm bầm.

      Beth chớp mắt trước những lời đó. "Gì cơ?"

      "Em nhớ câu chuyện mẹ vẫn kể cho chúng ta khi chúng ta còn bé à? Về công chúa, người có đôi giày mềm rất dễ thương ấy? ngày chị họ ấy đến thăm với đôi giày cứng màu đỏ tươi với cái móc khoá bằng bạc sáng chói. Chúng ràng là quá với công chúa. Tuy nhiên ấy vẫn khăng khăng đòi thử chúng và chúng cho đến khi chân ấy phồng giộp lên trước khi từ bỏ chúng và quay trở lại đầy biết ơn với đôi giày mềm dễ thương của ấy. Mẹ bài học của câu chuyện là ai cũng phải thử đôi giày mới trong thời gian, chỉ để cuối cùng nhận ra rằng người đó thích đôi giày cũ của chính họ hơn. Chị băn khoăn liệu đó có phải là chính xác điều mẹ muốn hay ."

      Beth mỉm cười. "Mẹ luôn luôn rất thông thái, phải ?"

      "Phải. Cha cũng thế." Charlie thở dài. "Chị đều nhớ họ rất nhiều."

      Chìm vào chiếc giường bên cạnh , Beth luôn tay vào tay chị mình và siết . "Em cũng vậy."

      Họ cùng lặng yên trong thoáng, sau đó Charlie đột ngột đứng lên. "Well. Vậy chúng ta London, đổi chỗ đồ trang sức của chúng ta ra tiền mặt, mua tủ quần áo mới, và tìm cho mỗi người chúng ta ông chồng." Mỉm cười, liếc sang em mình. "Lạy chúa tôi, Beth. Chị tin là em nảy ra kế hoạch mạo hiểm đầy cám dỗ đầu tiên của mình rồi đấy. Em có nghĩ nó có hiệu quả ?"

      Beth nhún vai. "Thử cũng chẳng mất gì. Chúng ta luôn luôn có thể chạy trốn đến chỗ Ralphy nếu nó hiệu quả."

      "Hừm." Charlie gật gù, sau đó mỉm cười. "Gần như là hoàn hảo. Tối qua Radcliffe đề nghị cho chúng ta ở nhờ và giới thiệu chúng ta như là em họ của ta."

      " ấy làm thế?" Mắt Beth mở lớn đầy ngạc nhiên. ' là dễ thương."

      "Phải."

      "Chị có nghĩ chúng ta nên kể với ấy chúng ta đều là con ?" Beth hỏi, trông có vẻ lo lắng.

      " nếu em muốn thử các trò vui mà đàn ông thường làm."

      Beth gật đầu trang trọng. "Vậy chúng ta phải giữ bí mật nó."

      "Vậy khi nào em muốn đổi vai? Giờ ư?"

      Beth ngập ngừng, sau đó lắc đầu lầm bầm, "Có lẽ khi chúng ta tới London."

      Mắt Charlie sáng lên vì ngạc nhiên trước những lời đó. "Sợ phải chung giường với Đức ông Radcliffe ư? ta khó có khả năng bổ nhào vào em với tư cách là cậu nhóc."

      khẽ mỉm cười trước những lời đó, nhưng nhún vai. "Tuy nhiên, em vẫn hài lòng với việc chờ đợi."

      "Như em muốn, Beth."

      Cánh cửa mở tung khiến cả hai bọn họ quay lại để ngó Radcliffe khi trừng mắt nhìn vào trong phòng hướng về phía họ. "Điều gì khiến hai cậu lâu quá vậy? nào, chúng ta phải ăn và lên đường."

      "Vâng, thưa ngài." Charlie mỉm cười rộng với ta, sau đó cúi xuống để nhấc lên trong những cái túi của họ ở bên cạnh chiếc giường. Beth di chuyển tới chiếc kia, nhưng Radcliffe ở đó trước .

      "Tôi mang nó, bé. Em nên bận tâm đến. Nó khá là nặng. nào, chúng ta xuống cầu thang thôi. Cả hai cậu ăn sáng càng sớm, chúng ta càng rời khỏi đây nhanh. Ngày mai các cậu được thưởng thức tiện nghi của chuyến xe ngựa tới thành phố."

      "Nghe dễ thương," Beth lầm bầm đường ra khỏi cửa, và Charlie mỉm cười trước những từ ngữ dịu dàng của . Phải, dễ thương khi được tận hưởng tiện nghi của chiếc xe ngựa sau mấy ngày họ cật lực cái yên ngựa dạng chân cứng nhắc đó, bụi phủ kín mặt họ. Nó chắc phải như thiên đường vậy.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      4.1

      Xe ngựa là phát minh của quỷ dữ.

      Charlie đến kết luận đó trong vòng tiếng đồng hồ của chuyến . chưa bao giờ phải xa nhà. Cha mẹ chẳng hề thích thú gì việc du lịch và thích việc dành thời gian của họ ở nhà với các con . Vì thế cha mẹ chỉ sở hữu có hai cỗ xe ngựa. Cỗ xe, họ sử dụng vào cái đêm họ chết, bị phá huỷ trong cuộc tay nạn giết chết họ. Bác Henry bán cỗ xe còn lại vào năm ngoái khi tiền bạc của gia đình bị thu hẹp lại. Lúc này khi Charlie rất biết ơn bởi việc bán cỗ xe ngựa đó , họ vấp vào cái ổ gà đường và gần như bị nẩy lên và hạ cánh xuống sàn xe. bao giờ sở hữu trong những phát minh quỷ quái này.

      Chộp lấy chỗ ngồi của mình, nghiến chặt hai hàm răng lại với nhau và cầu nguyện rằng họ chẳng phải xa nữa mới tới London. Họ có vẻ như là hàng ngày trời rồi, và chắc chắn rằng nếu họ sớm đến thành phố, bị đặt vào trong tình thế cực kỳ nguy hiểm là nôn hết cả vào vị chủ nhà đáng mến của họ. thể chịu đựng được cái hộp tẹo thiếu khí mà ba người bọn họ bị nhồi nhét vào lâu hơn được nữa.

      Nhận thấy vẻ mặt đầy quan tâm của Beth, nặn ra nụ cười trấn an vì lợi ích của em , sau đó nhắm mắt lại và cố tưởng tượng bản thân ở bất cứ nơi nào khác ngoại trừ cái xe ngựa thuê cứng ngắc, ngột ngạt xóc nảy, lắc lư con đường đầy những ổ gà này. Chắc chắn ai sẵn lòng leo lên trong những phương tiện chuyên chở này, nghĩ cách tuyệt vọng, mở mắt lần nữa và điên cuồng chộp lấy tay nắm cửa.

      Nhìn thấy ý định của , Beth hét lên báo động, kéo lấy chú ý của Đức ông Radcliffe. Nhìn lướt qua vẻ xanh rớt khuôn mặt Charlie và cái cách quờ quạng tới cánh cửa, Radcliffe hét lên cảnh báo với người đánh xe, cả người khi chiếc xe ngựa dừng lại. Charlie mở tung cánh cửa và loạng choạng ra khỏi xe. quỳ gối cỏ ở bên chiếc xe ngựa và tống hết bữa sáng của ra vệ đường. Radcliffe xuất phía sau .

      "Ôi, trời."

      Liếc quanh trong nỗ lực thở hổn hển mất hết tinh thần, Charlie thấy Radcliffe nắm lấy cánh tay Beth và giục quay lại xe ngựa, nhưng em chẳng để vào tai. Mở chiếc túi luôn lủng lẳng mang theo ở cổ tay, Beth lấy ra lọ thủy tinh và quỳ xuống bên cạnh . "Đây, Charlie, uống . Nó làm cho dạ dày dịu lại."

      Charlie nhìn cái về phía lọ thuốc em chìa ra cho và quay để nôn tiếp. Thay vì thoái chí, Beth kiên nhẫn đợi tình trạng nôn mửa chấm dứt, sau đó chìa cái lọ thủy tinh về phía chị lần nữa. Lần này, Charlie nhận lấy cái lọ và thậm chí là xoay xở để nuốt được xuống chút chất lỏng phá chế đựng trong đó. Sau đó run rẩy đứng lên đôi chân của mình và lảo đảo về phía sau để yếu ớt dựa vào cỗ xe ngựa.

      Charlie nghe Radcliffe hắng giọng. Người đàn ông đó quay lưng lại với lề đường và đứng bắt chéo tay sau lưng khi ta, đợi Charlie thu thập lại bản thân . Sau lúc, ta liếc cách dò hỏi. "Cảm thấy khoẻ hơn chưa? Giờ chúng ta quay trở lại xe ngựa được chứ?"

      Charlie nhắm mắt lại trước viễn cảnh đó, rên rỉ, sau đó đẩy mình ra khỏi xe ngựa và lại quỳ cỏ lần nữa. Beth ngay lập tức ở bên cạnh , lầm bầm dịu dàng khi giữ bờ vai run rẩy của chị mình khi nôn.

      Radcliffe theo dõi cả trai và em từ bên cạnh chiếc xe ngựa và thở dài. Mọi thứ được ổn lắm trong hai ngày qua. phải chịu đựng khủng khiếp vì tàn dư của cuộc rượu chè quá chén khi cuối cùng cũng xoay xở để trai em xuống ăn sáng và sau đó khởi hành ngày hôm trước. Còn hơn cả kinh tởm của , mặc kệ số lượng rượu cậu nhóc nốc, Charles có vẻ như chẳng hề phải chịu đau nhức đó. Cậu ta vô cùng vui vẻ trong suốt quãng thời gian cưỡi ngựa hôm qua, mỉm cười và hạnh phúc chuyện phiếm với em cậu ta, trong khi Radcliffe cảm thấy như thể đầu sắp sửa nứt toác ra làm đôi. còn hơn là biết ơn khi họ đến quán trọ, nơi họ nghỉ lại đêm qua.

      Radcliffe ngay lập tức thuê người đưa thư từ ngôi làng gần đó để cưỡi ngựa tới London và đem về cỗ xe ngựa của . Sau đó tham dự với cặp đôi vào bữa tối trước khi nghỉ sớm để chăm sóc cho cái đầu của , chỉ để lại thức giấc lúc giữa đêm, nhận thấy rằng cậu nhóc lại quấn quanh như thể lớp da thứ hai vậy. may, cũng nhận thấy, còn hơn cả mất tinh thần, rằng khá là thích thú với trải nghiệm đó.

      Để giải thoát bản thân mình, Radcliffe chuồn xuống khỏi giường và dành phần còn lại của buổi đêm ngồi chiếc ghế tựa, nhìn trừng trừng cách cáu kỉnh vào ngọn lửa lò sưởi. Trải nghiệm vừa rồi chỉ càng thuyết phục hơn bao giờ hết rằng phải tới thăm nhà thổ ngay giây phút tới London.

      Chiếc xe ngựa của tới vào lúc rạng đông. may, người đánh xe đâm vào ổ gà lúc trời tối khi vội vàng lên đường và chỉ xoay xở để đưa cỗ xe tới quán trọ trước khi bánh xe trước rụng rời ra. Sau khi sắp xếp để chiếc xe được sửa và theo họ trở về thành phố, Radcliffe tới ngôi làng gần đó để thuê chiếc xe ngựa. Cái xe hai bánh ngựa kéo cũ rích, ọp ẹp, tẹo này là tất cả những gì có thể đạt được. Dùng nó di chuyển cũng ngang như tra tấn. chắc chắn là mọi cái răng của bị rung lắc cho tới khi rụng rời ra chỉ sau giờ đầu tiên. Nếu mở miệng ra, mọi cái răng ở trong đó rất có khả năng bổ nhào ra ngay lập tức.

      Giờ lại có cậu nhóc nôn mửa để quan tâm tới nữa. Tuy nhiên tệ hơn là, phản ứng dữ dội của cậu nhóc với việc xe khiến phản ứng còn hơn cả tương tự trong bản thân cũng tăng lên theo. Radcliffe chắc chắn là nếu đứng đó thêm khoảnh khắc nữa, cũng quỳ gối xuống cỏ và tống hết bữa sáng của ra. Đột ngột nguyền rủa, lao và sải những bước dài dọc theo con đường để tìm kiếm khí trong lành.

      "Đây, đây," Beth thủ thỉ, vuốt tay dọc theo lưng của chị mình đầy dịu dàng khi Radcliffe sầm sập bỏ .

      Charlie rên rỉ khi những thứ cuối cùng chứa trong dạ dày của rời bỏ cơ thể , sau đó đổ sụp về phía sau tránh xa khỏi cái đống lộn xộn để nằm xuống đất đầy đau khổ. Sau chốc, mở mắt để ngó cách nghiêm nghị vào em . "Chị chết đây," thông báo đầy cam chịu.

      Beth khe khẽ mỉm cười trước lời thông báo đầy kịch tính và lắc đầu. ", chị . Chỉ là bị say xe thôi."

      "Say xe?" Charlie cau mày. "Nó là cái quỷ gì vậy?"

      "Nó là cách mẹ vẫn gọi. Cha cũng bị thế. Cha thể chịu đựng được việc trong những phương tiện chuyên chở khép kín. Chị nghĩ tại sao cha mẹ lại thích du lịch chứ?"

      Mắt Charlie mở lớn sau đó hẹp lại trước em . "Vậy tại sao em lại ốm chứ?"

      Beth nhún vai. "Em cho là em thừa hưởng tình trạng thể chất khoẻ mạnh từ mẹ."

      "Chúng ta là song sinh, Beth. Giống nhau như đúc ở mọi khía cạnh, đúng ?"

      "Hình như là giống nhiều như thế." Thở dài, Charlie chậm rãi ngồi dậy và trừng mắt nhìn cái xe ngựa. "Cái máy kỳ cục chết tiệc đó. phát minh ma quỷ."

      "Phải. Nó quả là khó chịu," Beth lầm bầm với tiếng thở dài, sau đó liếc lần nữa. "Chị có nghĩ là bây giờ chị có thể giữ lại thuốc trong dạ dày ?"

      Charlie gật đầu và uống từ cái lọ Beth nâng lên miệng . Hi vọng chỗ thuốc làm yên dạ dày của , đứng dậy mà ở nguyên tại chỗ ngồi, cái nhìn chăm chăm của di chuyển dọc theo con đường mòn trống trải. "Radcliffe đâu mất rồi?

      Beth ôn tồn nhún vai. "Em cho là ấy tìm miếng đất (để nôn – summerwind210) của riêng ấy dọc theo con đường rồi. Bản thân ấy trông cũng hơi xanh."

      cảm giác hài lòng đáng ngạc nhiên tràn ngập Charlie trước những lời đó. " hả?"

      "Chị cần phải trông hài lòng trước viễn cảnh đó thế đâu,"

      Beth nhắc nhở cách khô khốc và Charlie nhăn mặt.

      "Mà sao chị lại nên chứ? Gã đàn ông đó hoàn toàn là quái vật với chị hai ngày vừa qua. Em chú ý à?"

      "Có, em có. Em băn khoăn chị làm gì với người đàn ông đáng thương đó để khiến ấy cáu kỉnh như thế."

      "Làm gì với ta á? Sao, chị chẳng làm gì hết," Charlie chối phăng đầy ngạc nhiên, nhưng nghi ngờ của Beth vẫn cau mày. "Chị chẳng làm gì hết, chị với em rồi. ta thức dậy như thế buổi sáng sau hôm uống rượu với ông chủ quán rọ. Chị nghĩ có lẽ ta phản ứng với đồ uống giống bác Henry."

      Beth cân nhắc điều đó trong thoáng. "Điều đó giải thích tâm trạng của ta hôm qua. Nhưng thế còn hôm nay?"

      Charlie nhún vai, ràng là chẳng hứng thú gì. "Có lẽ cảm giác khó chịu vì quá chén của ta kéo dài hai hoặc ba ngày."

      "Hừm. ấy..." Beth bắt đầu, dừng lại khi chiếc xe ngựa vòng qua chỗ rẽ và lăn bánh về phía họ. Nó dừng lại đằng sau chiếc xe ngựa của họ và từ bên trong xe người phụ nữ lớn tuổi, trẻ và người đàn ông trẻ hơn Radcliffe vài tuổi nhìn chăm chăm vào họ đầy tò mò trong thoáng trước khi cánh cửa xe mở tung và người đàn ông bình thản bước ra ngoài.

      tiếng hít vào sâu bất thình lình của Beth kéo cái nhìn của Charlie lại vào . Mắt em trở nên to hơn và còn hơn là sững sờ. Lông mày nhướn lên, Charlie đứng dậy, giờ tay ra cho em để giúp con bé đứng lên, sau đó quay lại để đối diện với người đàn ông giờ dừng lại trước mặt bọn họ.

      "Tôi có thể giúp gì được chăng?" người lạ mặt hỏi, tặng cho Beth nụ cười quyến rũ.

      Mặc kệ cái thực tế là câu hỏi được hướng vào Beth, Charlie là người trả lời. Em lúc này có vẻ như có khả năng trả lời. nhìn trân trân vào người đàn ông với vẻ còn hơn là mơ màng và Charlie thể dù chỉ trong có phút hiểu tại sao. ta cũng khá hấp dẫn, cho là thế, cau mày trước mái tóc màu nâu cát và những đường nét mạnh mẽ của ta. Cái nhìn của rơi xuống để xem xét dáng hình của ta. Cao và gầy. tệ, nhưng phải gu của . " tốt vì đề nghị, nhưng trừ khi đổi xe ngựa với chúng tôi, thể làm gì được đâu."

      Khi người đàn ông chớp mắt còn hơn cả ngây ngô và xoay xở dứt ánh mắt ra khỏi em để quẳng cái nhìn bối rối về phía , Charlie nhăn mặt và giải thích. "Chúng tôi với... họ của chúng tôi," , lắp bắp với những từ ngữ. " may, xe ngựa của ấy bị gẫy bánh và chúng tôi buộc phải thuê cái phương tiên chuyên chở này để tiếp tục chuyến ."

      Người đàn ông ngó cách hoài nghi vào cái xe cà tàng đỗ ở bên lề đường, sau đó bước bước về phía trước để nhìn vào bên trong, lông mày của ta nhướn lên khi ta quay lại. " họ ở lại phía sau với xe ngựa của ta à?"

      "Sao? Ồ, . ấy lang thang dọc theo con đường để hít thở khí trong lành. ấy quay lại ngay thôi, nghi ngờ gì."

      "À." ta gật gù trang trọng, mắt ta lại quay trở lại Beth lần nữa. ta có vẻ ngập ngừng. Ngay khi ta miệng để cất tiếng, người trẻ hơn trong hai người phụ nữ, vẫn còn là , lảo đảo ra khỏi xe ngựa và vội vã lao về phía trước để túm lấy cánh tay ta.

      "Lạy Chúa, Tomas, chúng ta phải để nghị họ chung xe ngựa với chúng ta thôi. Họ thể lắc lư vào thành phố trong cái đó được. Nó chắc phải khó chịu lắm. Đề nghị họ chung xe với chúng ta , Tomas. mà." nhóc kết thúc lời nài nỉ nho như hết hơi của mình với nụ cười sáng chói chĩa thẳng vào Charlie. Khi tiếp theo đó nhóc chớp chớp hàng lông mi theo cách chỉ có thể gọi là khiêu gợi Charlie cứng người lại cách thoải mái và bất thình lình thấy đôi giày của hấp dẫn đến lạ kỳ. Con nhóc đó tán tỉnh với , lạy chúa tôi. thể tin được!

      "Em có..." Tomas bắt đầu, và Beth bước bước háo hức về phía trước.

      "Ồ, điều đó dễ thương."

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      4.2

      Charlie nhăn mặt trước cái giọng hụt hơi của em và liếc lên để thấy con bé và Tomas cười ngoác miệng với nhau như hai kẻ ngốc bị sét đánh. cái siết đột ngột của những ngón tay quấn quanh cánh tay kéo chú ý của Charlie trở lại trẻ, người bất thình lình sán gần lại bên cạnh , mỉm cười ngước lên từ phía dưới hàng lông mi dài của nhóc.

      "Chúng ta dọc con đường và tìm họ của nhé?"

      Hoàn toàn chắc chắn có tia nhìn của loài thú ăn thịt trong đôi mắt đó, Charlie quyết định cách dứt khoát, ngay lập tức giơ tay lên để thoát khỏi những móng vuốt quắp lấy . "Tôi dám làm phiền đến mức đó. Tôi tự mình gọi ấy về."

      "Nó cần thiết."

      Tất cả họ đều quay lại khi người đàn ông được đề cập tới thông báo trở lại của ta.

      "Radcliffe!" ngạc nhiên của Tomas có thể thấy ràng. "Tôi biết cậu có hai người em họ đấy." Bước lên phía trước, ta chìa tay ra chào đón. Radcliffe bắt lấy tay ta và gật đầu thân mật đáp lại.

      "Mowbray. Rất vui gặp lại cậu."

      "Phải. chúng tôi ngang qua xe của cậu và dừng lại để xem liệu có gì ổn . Em họ cậu giải thích là xe ngựa của cậu bị gãy bánh và cậu buộc phải thuê cái xe cà tàng này." ta ra hiệu về phía cái xe ngựa được nhắc đến. "Chúng tôi đề nghị chung xe với chúng tôi cho phần còn lại của chuyến , nếu điều đó là chấp nhận được?"

      Radcliffe ngập ngừng. Cái nhìn của trượt tới Charles, sau đó tới , người lúc này dai dẳng quấn tay ta vào cánh tay của cậu nhóc. Chú ý đến khó chịu của Charles và cái cách cậu ta có vẻ như cố gắng với bằng nét mặt của cậu ta rằng nên từ chối việc nhờ xe, gật đầu trang trọng. "Điều đó đáng trân trọng," trả lời, quyết định rằng tốt cho cậu nhóc thưởng thức chút chú ý của nữ giới. Dù cậu ta có thích hay .

      *****

      "Và thế là Maman sắm tủ quần áo mới toanh cho buổi ra mắt của em. Mẹ nghĩ em đính hôn ngay thôi. nghĩ sao hả, Charles?"

      Charlie chớp mắt trước cái giật mạnh ở cánh tay và liếc lên nhóc với vẻ mặt còn hơn cả ngây ngốc. Clarissa Mowbray là mảnh dẻ, có khuôn mặt ngọt ngào, mái tóc màu cát nhưng ta ngừng bi bô kể từ khi Radcliffe chấp nhận lời đề nghị nhờ của trai ta. ta cứ huyên thuyên về những thứ tầm thường tạp nham vụn vặt trong suốt quá trình vận chuyển hành lý từ chiếc xe thuê tới xe ngựa nhà Mowbray, dừng lại chỉ đủ lâu để sắp xếp chỗ ngồi. ta xoay xở để được nhồi vào băng ghế giữa Charlie và Radcliffe, trong khi trai ta được ngồi giữa Beth và người phụ nữ lớn tuổi ở băng ghế bên kia.

      Người phụ nữ lớn tuổi, hoá ra lại là Phu nhân Gladys Mowbray, người mẹ goá bụa của Tomas và Clarissa. Người phụ nữ này bị lãng tai, điều trở nên hoàn toàn hiển nhiên khi Clarissa hét lên lời giới thiệu. Nó cũng giải thích tại sao bà ghìm cương việc tán gẫu của con mình lại. Charlie đau khổ đủ để, trước tình trạng đó, quyết định rằng rất có khả năng chứng điếc của Phu nhân Mowbray như cách phòng thủ đối với việc huyên thuyên của nhóc. Bình thường Charlie phải lấy làm xấu hổ trước ý nghĩ nanh ác như thế, nhưng nhận thấy rằng là khó để mà thở khi tất cả bọn họ bị nhồi vào trong gian như thế này, mà cần có con nhóc ngốc nghếch lấy hết phần khí trong chiếc xe ngựa ngột ngạt để tràng giang đại hải những chuyện tầm phào ngốc nghếch. Charlie rất chắc chắn rằng ngất vì thiếu ôxi.

      "Chị chắc chắn là ấy đồng ý với lời tiên tri của mẹ em," Beth lầm bầm, trừng mắt với chị trả lời ngay lập tức. "Phải thế , trai?"

      "Ờ, phải. nghi ngờ gì," Charlie lầm bầm khô khốc, liếc ra ngoài cửa sổ.

      "Tôi nhớ là từng nghe cậu có em họ."

      im lặng chết chóc ngắn ngủi trước những lời của Phu nhân Mowbray. Người phụ nữ đó im lặng như tảng đá trong suốt vài tiếng vừa rồi của chuyến , và Charlie ngại nếu bà cứ giữ nguyên tình trạng như thế. Lời bình luận của người phụ nữ đó gửi cơn ớn lạnh sợ hãi chạy dọc xuống cổ . Quay sang sắc lẻm, liếc Radcliffe để xem trả lời câu hỏi đó như thế nào. Còn hơn cả nhõm đối với , trông hoàn toàn điềm tĩnh và thậm chí còn xoay xở được nụ cười và nhún vai.

      "Elizabeth và Charles là em họ hai đời bên thông gia của tôi."

      "Tôi hiểu." Cái cách Phu nhân Mowbray ngó từ Radcliffe sang khiến Charlie cứng người thoải mái. ở nguyên trạng thái đó trong suốt phần còn lại của chuyến , chống chọi lại với cảm giác say xe và tránh cái nhìn chăm chăm đầy suy đoán của Phu nhân Mowbray khi Clarissa huyên thuyên về những thứ vô nghĩa. nhõm vô cùng khi họ cuối cùng cũng tới London và được thả xuống tại ngôi nhà trong thành phố của Radcliffe.

      Họ được chào đón ở cửa bởi người đàn ông tóc xám, cao gầy, người ứa ra bầu khí trang nghiêm thể thẩm thấu được. Radcliffe giới thiệu ông ta là Stokes, cầu ông ta chỉ phòng cho Beth và sắp xếp bồn tắm cho , sau đó ra hiệu cho Charlie theo . dẫn vào thư viện, sau đó dành vài phút phác hoạ những gì quyết định họ nên làm để chuẩn bị cho buổi ra mắt của Beth.

      Charlie lắng nghe cách nôn nóng, tâm trí bị sao nhãng bởi ý nghĩ cuối cùng cũng được tháo bỏ bộ tóc giả khủng khiếp, cởi bỏ quần áo, tháo băng cái lớp vải quấn như tra tấn này, và chìm vào bồn nước ấm dễ chịu. Khi Radcliffe cuối cùng cũng kết thúc, đồng ý với những gợi ý của cách sốt sắng và đào tẩu ra khỏi phòng để thấy Stokes đợi để dẫn lên gác. Ông ta chỉ phòng cho , thông báo với rằng em ở trong căn phòng ăn thông liền kề, và để lại mình với bồn nước nóng đầy ăm ắp.

      Charlie vừa mới cởi bỏ lớp quần áo nam giới cuối cùng của xong và bước vào bồn nước cánh cửa bất ngờ mở toang. Thở dốc, thả mình xuống nước, nhấn chìm người xuống với ý định trốn khỏi bất cứ đó là ai, chỉ để bật lên như lò xo, khiến nước bắn tung toé ra khắp mọi nơi trong giây sau đó khi ai đó gõ gõ lên đầu . vuốt nước ra khỏi mắt và nhào nặn cách điên cuồng về lời giải thích nhận ra tiếng cười khe khẽ của Beth. Cáu kỉnh là phản ứng tiếp theo của Charlie.

      "Đừng có làm thế," rít lên, trừng mắt đầy giận giữ với em song sinh của mình. "Chị suýt bị đau tim đấy. Chị nghĩ đó là—"

      "Em xin lỗi, chị ," Beth xoay xở để lầm bầm qua những tiếng khúc khích của .

      Thở dài, Charlie thả lỏng người trong bồn nước, cái nhìn của di chuyển từ đôi gò má hồng hào sạch đến mái tóc gần như khô của em mình. "Em tắm nhanh thế."

      "Hừm," lầm bầm, chìm vào cuối giường. "Em quá mệt, em sợ là em ngủ quên trong bồn tắm mất. Em thích tắm nhanh cho xong ."

      Charlie gật gù hiểu ý. Bản thân cũng nghĩ có thể ngủ quên trong làn nước ấm áp như lụa này nếu chỉ có nửa cơ hội.

      "Em giúp chị gội đầu nhé?"

      "Ừa, cảm phiền em." Charlie lầm bầm, khẽ ngồi thẳng dậy khi em quỳ cạnh chiếc bồn.

      Cả hai người họ đều im lặng trong thoáng khi Beth gội đầu cho và Charlie tắm phần còn lại của thân thể , gột bỏ hết bụi bặm và đất bẩn từ những ngày du hành của họ. Sau đó Beth hỏi Radcliffe muốn với về chuyện gì.

      Hạ thấp chân xuống lại làn nước để sả sạch chỗ xà phòng, Charlie thở dài. " ta muốn với chị về kế hoạch của ta đối với chúng ta."

      "Như thế nào?"

      " ta gửi tin nhắn cho người thợ may trong thành phố. Madame Decalle, cầu diện của bà ta ngày mai để đo quần áo cho chúng ta."

      "Chúng ta?"

      "À, em hoặc chị. Tuỳ thuộc vào ai là em ngày mai." cảm giác được hơn là nhìn thấy em gật đầu đáp lại những lời đó.

      " ấy còn dự định gì nữa?"

      " ta định đưa Charles, phụ thuộc vào ai trong chúng ta là Charles vào ngày mai, tới chỗ người bán đồ trang sức để đổi vài món đồ thừa kế của chúng ta ra tiền mặt, sau đó đến người thợ may đồ nam giới để đo vài bộ lễ phục."

      Cả hai người bọn họ đều yên lặng trong chốc, sau đó Charlie liếc qua vai hướng vào em mình và với , " ta cũng muốn đưa Charles đâu đó tối nay. Chị nghĩ, vì em muốn đổi vai là trai, em thích được ra ngoài tối nay hơn là chị."

      "Tối nay?" Tay Beth vẫn còn ở tóc , sau đó đẩy khẽ vào vai Charlie, giục ngả ra sau xa hơn vào trong làn nước để sả sạch tóc . Cả hai bọn họ đều im lặng khi họ sả sạch chỗ xà phòng, sau đó Beth đứng dậy và di chuyển lấy chiếc khăn vải lanh cho .

      Đứng trong bồn nước, Charlie nhận thấy cái cau mày của em khi quay trở lại với chiếc khăn vải lanh và nhướn bên lông mày khi nhận lấy nó. "Chị nghĩ em muốn đến lượt làm trai."

      "Vâng, nhưng—" Nhún vai, Beth di chuyển lại về phía chiếc giường để nhón lấy chỗ quần áo Charlie thả rơi ở đó. " phải tối nay Charlie," cuối cùng . "Em mệt lắm. Vì chuyến , em nghĩ thế. Em quen với nó. Chị có thể ra ngoài tối nay được ?"

      "Nếu em muốn," Charlie đồng ý, mặc dù ước có cách gì khác. cũng còn hơn cả kiệt sức bởi chuyến của họ. Cam chịu đêm chè chén với Radcliffe, Charlie bắt đầu mở cuộn vải cầm, chỉ để cứng người lại và liếc qua vai trong cơn sốc khi cánh cửa phòng ngủ bất thình lình bật mở tung.

      Radcliffe tắm, thay đồ, sau đó quay trở lại thư viện để đợi Charles, nhưng cậu nhóc có vẻ như dành quá nhiều thời gian trong bồn tắm của mình. Quyết định giục giã cậu nhóc nhanh lên, chạy lên cầu thang, sau đó dọc theo hành lang tới cánh cửa phòng của Charles. nôn nóng tới mức hoàn toàn quên mất cách cư xử của mình và ào vào phòng, miệng mở ra để giục cậu nhóc nhanh lên. Cảnh tượng xảy đến với cướp mất những từ ngữ khỏi miệng và bỏ lại đứng đó, há hốc miệng ra thất thần, vì hình như là phải đến phòng của Charles mà là của Elizabeth.

      Trần truồng như ngày được sinh ra. Nước chảy xuống từ những đường nét dồi dào của . đứng nửa như quay , liếc qua vai để nhìn , đông cứng lại chỗ, choáng váng mặt, và tấm khăn vải lanh được mở ra nửa trong tay .

      Trong khoảnh khắc, tất cả những gì Radcliffe có thể làm được là nhìn chằm chằm. là Aphrodite (nữ thần tình và sắc đẹp trong thần thoại Hy lạp) vươn dậy từ bờ biển đầy bọt sóng. Astarte (nữ thần của người Phonenicia, tượng trưng cho tình và khả năng sinh sản) trong vẻ lộng lẫy của ta. là sắc đẹp bằng xương bằng thịt. Mắt trượt khắp đường cong bờ vai và dừng lại đầy đặn ngọt ngào của bên ngực khi nó vươn ra từ cánh tay khoanh lại của . Sau đó tia nhìn của rơi dọc theo đường cong ở lưng nơi những hạt nước lấp lánh trong ánh nến như những hạt kim cương tấm nhung màu hồng nhạt cạnh mái tóc màu đen bí nằm ẩm ướt và mượt mà ở giữa lưng của , được bố trí giữa xương bả vai của . Lướt theo chiều dài của nó xuống là những đường cong ngon ngọt của mông , nhìn theo dòng suối nước giọt từ mái tóc ướt đẫm của , đổ xô xuống những đường cong và chạy dọc theo phần phía sau đùi trước khi quay trở lại tham dự với làn nước ở trong bồn.

      Nó là con đường bàn tay bất thình lình ngứa ngáy muốn chạm vào, nhận ra, và nhận ra vùng đất tăm tối ý nghĩ của đưa tới, nhanh chóng tập hợp lại bản thân đủ để quay và đối diện với cái hành lang đứng án ngữ. Lầm bầm lời xin lỗi, kéo cánh cửa đóng lại phía sau mình và dựa vào bức tường bên cạnh nó, kinh ngạc nhận thấy bản thân mình run rẩy.

      Charlie chĩa đôi mắt mở to vào em . Beth đứng đông cứng lại bên cạnh giường, sốc và vẻ mất hết tinh thần khuôn mặt . Lầm bầm dưới hơi thở của mình, Charlie nhanh chóng bước ra khỏi bồn tắm và quấn tấm khăn vải lanh quanh mình khi vội vã tới bên em . "Nhanh lên, giúp chị mặc đồ," ra lệnh gọn lỏn, đẩy để đánh thức khỏi trạng thái đông cứng.

      "Mặc? Nhưng ấy nhìn thấy—"

      " ta nhìn thấy em."

      Beth chớp mắt trước những lời đó khi Charlie quẳng chiếc khăn vải lanh ẩm ướt sang bên và giật cái quần chẽn từ giường lên và bắt đầu xỏ vào. ", em nghĩ ấy chú ý đến em tí nào. ấy quá bận nhìn hau háu vào chị."

      " ta bận nhìn hau háu vào em," Charlie trang trọng sửa lại, giờ xong việc với cái quần chẽn, sau đó quay người túm lấy cái dây vải để siết chặt ngực . Liếc nhìn em vẫn trông đầy bối rối, Charlie nôn nóng chỉ ra, " ta nghĩ là em ở trong bồn tắm, Beth."

      Em đỏ mặt xấu hổ khi bắt đầu giúp quấn ngực Charlie lại lần nữa. "Nhưng chúng ta giải thích thế nào về việc em ở trong bồn tắm của chị?"

      Charlie cân nhắc vấn đề đó khi buộc tóc của mình ra sau gáy, sau đó túm lấy đuôi tóc và trượt nó vào trong lưng quần trước khi chui vào áo sơ mi của và nhanh chóng cài khuy.

      "Chúng ta đổi phòng," thông báo, tóm lấy bộ tóc giả và đóng sầm nó lên phía mái tóc ướt đẫm của trước khi túm lấy áo jacket và vội và tới chỗ cánh cửa ăn thông giữa hai phòng ngủ của bọn họ. "Giờ đây là phòng em."

      "Nhưng—" Beth bắt đầu, nhưng bị cắt ngang khi cánh cửa nối hai phòng đóng lại phía sau chị .

      Phải mất vài phút trước khi Radcliffe khiến bản thân bình tĩnh lại được đủ để cảm thấy có thể đối diện với bất kỳ ai. phải việc nhìn thấy Beth khoả thân gây ảnh hưởng đến như vậy. Nó là phản ứng của đối với . Trong suốt ba ngày kể từ khi chạm chán với Charles và em cậu ta, Radcliffe chẳng cảm thấy gì hơn tình cảm của bậc bề đối với . Những cảm xúc và phản ứng của đối với cậu nhóc lại là vấn đề hoàn toàn khác. Cơ thể phản ứng lại với gần gũi của cậu nhóc trong giấc ngủ của . Điều đó đáng lo ngại. Và sau đó, tất nhiên, bắt đầu phân tích mọi phản ứng nhặt có với cậu nhóc, lựa chọn ra từng nhịp đập nhặt nhanh hơn của trái tim và từng cảm giác náo nức nhặt cậu nhóc khuấy động lên trong .

      Giờ cho là nỗi sợ hãi của chính là vấn đề. Vì hình ảnh Beth đứng đó, trần truồng đầy lộng lẫy khơi nên gì, ngoại trừ khao khát hoàn toàn khoẻ mạnh thuần khiết trong . Người phụ nữ đó trông ngon lành như món vịt quay trang trí đầy đủ được đặt bàn khiến người ta chảy nước miếng. Radcliffe còn hơn cả nhõm. tràn ngập niềm vui. biến thành kẻ có những khuynh hướng khác thường như vài nhà quý tộc, những kẻ trở nên buồn chán với cuộc sống của mình với những chai rượu vang bất tận, gú, và hát hò, tìm kiếm con đường hứng thú khác. Trong khi luôn luôn coi những gì người làm đằng sau cánh cửa đóng là việc riêng của ta, chưa bao giờ nghi hoặc những cảm xúc đó có trong bản thân . Giờ biết vẫn ổn.

      Mỉm cười gượng gạo trước ngốc nghếch của mình, Radcliffe thẳng người dậy khỏi bức tường và kéo mạnh cổ tay áo của . quá lâu rồi mới cho phép bản thân mình cảm thấy mến ai đó, khá là nhầm lẫn mến của dành cho cậu nhóc thành cái gì đó hoàn toàn khác. là vô cùng xấu hổ, đấy. rất biết ơn rằng là người duy nhất nhận thức thấy ngốc nghếch của chính .

      Lắc đầu, quay xuống hành lang và bước tới cánh cửa cạnh đó. định với tới tay nắm cửa, sau đó túm được bản thân mình và thay vào đó giơ tay gõ cửa. Cái gõ cửa chưa bao giờ vang lên. Thậm chí cả các khớp ngón tay của cũng chạm vào mặt gỗ, cánh cửa được kéo mở để lộ ra Charles thở ra hơi đứng đó, chớp mắt với đầy ngạc nhiên.

      "Radcliffe."

      "Charles." nhõm vẫn còn dâng cao trong , thái độ lịch thiệp của Radcliffe với cậu nhóc còn hơn cả nụ cười ấm áp. "Tôi vừa mới tới để xem cái gì giữ chân cậu lâu vậy."

      "Ồ... xin lỗi, tôi, ơ... à, tôi có chuyện với Beth trước khi tôi tắm và thay đồ. Kể cho ấy ngày mai làm gì và tất cả."

      "Tất nhiên rồi." Nụ cười của nhạt tí nào. " ấy hài lòng với phòng của mình ư?"

      "Gì cơ? Ờ... Ừm... ấy thích phòng kia hơn. Xanh da trời là màu thích của ấy." Cậu nhóc dừng lại. "Sao? đến đó trước để tìm tôi à?"

      "Tôi e là thế. ra, tôi sợ là, nghĩ rằng đó là phòng của cậu, tôi thậm chí còn buồn gõ cửa mà cứ thế là thẳng vào. Hoàn toàn thô lỗ."

      Mặc kệ những lời lẽ của mình, thể xoay xở để trông ít nhất là buồn khổ vì cố đó, mặc dù biết với trai của xì căng đan. Thay vào đó, cậu nhóc nhìn khô khốc và kéo cánh cửa đóng lại phía sau cậu ta. "Chà, tôi chắc chắn là có thiệt hại nào xảy ra. Con bé ngủ hả?"

      Vẫn mỉm cười, Radcliffe lắc đầu. ". ra là tôi sợ rằng tôi tóm trúng khi ấy bước ra khỏi bồn tắm." Khi Charlie nhướn bên lông mày trước tông giọng của , khẽ cau mày. "Tôi , tất nhiên rồi, xin lỗi ngay khi có thể."

      Cậu nhóc lắc đầu và theo sau Radcliffe khi dẫn đường xuống đại sảnh. Hà, Radcliffe nghĩ, bẽ bàng của việc bước vào khi em của cậu nhóc tắm sớm nhạt với buổi tối phía trước. Nó là cuộc phiêu lưu thực thụ đầu tiên của cậu nhóc với tư cách là người đàn ông. Họ ra ngoài London. Radcliffe băn khoăn liệu Charles có bất cứ nghi ngờ gì về nơi cậu ta được đưa đến . Có lẽ cậu ta nghĩ Radcliffe đưa cậu ta tới sòng bạc nào đó. Hay nhà hát. Hay trong những câu lạc bộ của cánh đàn ông cậu ta chắc chắn được nghe về.

      Charles bất ngờ tới. Họ đến nhà thổ.

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      5.1

      Chuyến khá là ngắn, nhưng Radcliffe khẳng định điểm đến của họ là cả ngạc nhiên. Charles cố đoán khi họ cưỡi ngựa qua những con phố tối tăm của London, hi vọng rằng nếu cậu ta trúng nơi họ hướng đến, có thể xác nhận suy đoán của cậu ta, nhưng Radcliffe chỉ đơn giản là mỉm cười bí và lắc đầu trước mỗi suy đoán mà cậu ta đưa ra.

      Cậu nhóc cả thất vọng và dần mất tò mò cỗ xe ngựa cuối cùng cũng dừng lại. Radcliffe bước ra khỏi phương tiên chuyên chở đó và thấy bản thân mình đứng con phố rải sỏi ở phía trước ngôi nhà còn hơn cả chẳng có gì đáng chú ý.

      bối rối khuôn mặt, Charles quay sang Radcliffe. "Chúng ta ở đâu thế này?"

      "Nơi của Aggie," là câu trả lời điềm tĩnh của khi bắt đầu leo lên con đường dẫn tới cửa trước.

      "Nơi của Aggie," Charles lặp lại chẳng vui vẻ chút nào. Radcliffe mỉm cười khi nhận ra cậu nhóc chưa bao giờ nghe đến nơi này. Cậu nhóc nghĩ họ uống rượu cười đùa với những cậu trai trẻ dòng dõi quý tộc ở London. Giờ , cậu ta nghĩ họ tới thăm, rằng đây là nhà của trong những người bạn của . là tẻ nhạt làm sao! Radcliffe cười lặng lẽ.

      " nào. Đừng có lề rề vậy." Radcliffe đợi cho tới khi cậu nhóc tới bên cạnh , sau đó gõ cửa. biết liệu đó có phải là cách thâm nhập thông thường để vào được cơ ngơi này hay . chưa bao giờ tới thăm nơi của Aggie trước đây. chỉ mới nghe đến nó thôi. nghi ngờ có người đàn ông nào khác ở London mà chưa từng nghe đến nơi của Aggie hay , mặc dù bản thân chưa bao giờ thích thú những nơi như thế này. thích cái thói quen kém hào nhoáng hơn là chọn lấy nhân tình và giữ cho ta lộng lẫy trong suốt thời gian mối quan hệ của họ, hơn là tận hưởng đa dạng mặc dù kém chất lượng hơn từ những của Aggie. Tuy nhiên khó có thể đưa Charles tới chỗ nhân tình của mình, nếu ngay lúc này . Trong bất cứ trường hợp nào, cũng ngáng đường bọn họ.

      Người đàn bà béo tốt ra mở cửa chẳng thể là bất cứ ai khác ngoại trừ Aggie khét tiếng. Mái tóc của bà ta màu đỏ đồng, khuôn mặt của bà ta là tấm bản đồ London với tất cả những con phố ngang dọc của nó, và thân thể bà ta cực kỳ giống với trái cà chua chín nẫu sẵn sàng bị nứt ra ở những khía quả. Mất hết tinh thần trước diện này, Radcliffe chỉ vừa đủ thời gian để xoay xở che đậy vẻ sốc của và trưng ra nụ cười hơi chút thoải mái.

      "Chà chà, giờ , chúng ta có gì ở đây? Hai quý ông cao quý tới và gọi già Aggie này. cần phải lảng vảng ngoài bậc cửa như thế, thưa ngài. Vào . Nơi của Aggie mở cửa để kinh doanh mà."

      Radcliffe cố quyết định xem liệu có thực lòng ước muốn trải nghiệm việc này Charles ngọ ngậy bên cạnh, thu hút lấy tia nhìn của . Nhớ đến lý do đằng sau chuyến tham quan này, thẳng vai lên và gật đầu. Sau cùng nó là cho cậu nhóc mà. Tốt nhất là hoàn thành cho xong việc vặt vãnh này .

      Charlie trố mắt ngây ngô nhìn người đàn bà phía trước họ cách ngạc nhiên. chưa bao giờ nhìn thấy người nào như bà ta trước đây. Bà ta mặc chiếc váy bằng lụa đỏ tươi, mặc dù từ "mặc" có khả năng mô tả cách chính xác. Nó có vẻ hơn là bà ta chảy tràn qua lớp vài đó.

      Chắc chắn Radcliffe nhầm lẫn? Đây thể là nơi có ý đưa bọn họ đến. Người đánh xe chắc chắn nhầm đường. Những chuyển động phía sau Aggie khiến chú ý và cố ngó qua người đàn bà. Nhiệm vụ bất khả thi. Bà ta lấp đầy ô cửa như cái bánh put-đinh lấp đầy cái bát vậy, tràn cả ra cạnh bên về phía khung cửa ra vào.

      Như thể cảm nhận được nỗ lực muốn nhìn qua mình, bà ta bất thình thay đổi tư thế, cho phép Charlie có cái liếc thoáng qua vào căn phòng được thắp đèn đằng sau. Thứ được để lộ ra cho thấy sau đó thậm chí còn gây sốc hơn là bản thân người đàn bà đó. Đó có khoảng mười đến mười hai người đàn bà ở khắp mọi nơi, và lượng đàn ông tương đương. Tất cả bọn họ đều chuyển động, rượu chè và cười cợt và—Lạy Chúa lòng lành—những người đàn bà đó gần như khoả thân! Họ cũng ràng là những kẻ phẩm giá thấp kém. Ta có thể gì khác về người đàn bà, kẻ cho phép gã đàn ông mò mẫm dọc xuống phía trước chiếc váy có thể nhìn xuyên qua như thể ta tìm kiếm chiếc kính mắt bị rơi ra và trúng xuống phần ngực áo của ta chứ?

      Chắc chắn hiển nhiên là họ ở nhầm nơi rồi, tự trấn an bản thân, sau đó há hốc miệng ra với Radcliffe khi người đàn bà di chuyển sang bên và bất thình lình làm cứ chỉ như bước vào.

      " nào, nhóc. Cậu thấy nơi này như được khai sáng vậy." để cho có nhiều lựa chọn, Radcliffe túm lấy cánh tay và kéo vào với ta.

      Charlie cảm thấy còn hơn cả là con gà tây trong bữa tiệc Giáng sinh. Giây phút bị đẩy vào trong phòng, nửa số đàn bà bất thình lình bổ nhào vào . Tất cả bọn họ đều gù gù và thủ thỉ ngọt ngào về việc cậu nhóc trẻ tuổi đáng ra sao và lớn lên thành người đàn ông đẹp trai và vạm vỡ thế nào. Họ cũng để tay mình còn hơn cả tự do nữa, trượt nó ngang qua ngực . người thậm chí còn véo mông và bình luận trở thành món hàng chặt khít ra làm sao.

      Cái véo đó như thúc đẩy để đánh bật Charlie ra khỏi thình trạng bị sốc của . Bất ngờ quay ngoắt , tiến ra phía cửa ra vào, chỉ để bị Radcliffe túm lấy cổ áo và kéo đứng thẳng đơ lại.

      "Thư giãn ," ta ra lệnh, dường như lờ mờ ngạc nhiên trước vẻ sợ hãi khuôn mặt khi cố gắng đào tẩu. Bản thân ta cũng có vẻ như bị áp đảo chút, nhưng Charlie khó mà chú ý được. Với những người đàn bà đổ xô vào như bầy sói đổ xô vào cái đùi cừu, tìm kiếm bất cứ lối thoát hiểm nào. Radcliffe chỉ vào cái -văng trống kê dọc theo tường, và kéo Charlie qua phía đó. ta chỉ vừa mới kịp đẩy ngồi xuống nó trong những người đàn bà đưa cho ta cốc đồ uống gì đó. Radcliffe ngay lập tức đưa nó cho Charlie, sau đó thẳng người lại. "Ngồi đây và thư giãn . Tôi có lời muốn với Aggie."

      Trước khi Charlie có thể phản đối vì bị bỏ rơi, Radcliffe mất và bầy sói tiến lại gần hơn. Hai người trẻ nhất là nhanh nhất. Charlie phải nghĩ họ trẻ hơn nếu có bất cứ hứng thú nào trong việc đoán. Mặc dù hề, khi họ nhanh chóng tràn về phía trước và thả người ngồi ở mỗi bên của cái -văng, mỗi người bám chặt lấy bên cánh tay và kéo nó áp vào ngực họ. cau có và tập trung vào việc giữ cho ly đồ uống của khỏi bị đánh đổ người đàn bà thứ ba ngã người ngồi vào trong lòng .

      "Giờ ," người đàn bà trong lòng gù gù, quấn cánh tay của ta cách kiên quyết quanh cổ Charlie. "Em nghĩ em và chàng có thể là bạn tốt."

      "Vậy nghĩ sai rồi," bên cánh tay phải của Charlie lầm bầm cay đắng. " biết là Aggie thích giữ tất cả những cậu nhóc trong trắng cho bản thân bà ta mà."

      "Aggie là con bò cái già tục tĩu," người đàn bà trong lòng nhấm nhẳng cách cáu kỉnh, sau đó mỉm cười ngọt ngào với Charlie và thủ thỉ. "Chàng thích có em hơn là con mụ lăng loàn già khú bụng phệ đó, đúng ? Nhìn xem em có gì cho chàng đây. Aggie chẳng có thứ gì ngon lành như chúng hết." Người đàn bà kéo mạnh cái áo yếm gần-như-nhìn-xuyên-qua-được của ta xuống với tay, để trần bộ ngực của ta ra khi ta bắt đầu cố gắng cách dịu dàng nhưng gì lay chuyển được ấn vào gáy Charlie với bàn tay kia.

      Charlie nhìn trừng trừng cách kinh hoàng vào ngực người đàn bà đó khi chúng bị kéo tới gần hơn. Đối với chúng có vẻ như hai quả cầu màu hồng nhạt sưng phồng nhất quyết khiến ngạt thở khi chúng tới gần mặt .

      " phải là người duy nhất ở đây có thứ gì đó để đề nghị." Trước khi Charlie có thể bị chết ngạt bởi bộ ngực đồ sộ đó, cảm thấy tay của người đàn bà bên trái trượt vào giữa và người đàn bà trong lòng . Bàn tay đó trượt xuống phía dưới đũng quần .

      Hét lên mất hết cả tinh thần, Charlie đột ngột nhảy dựng lên, hất tung Nàng Ngực Trần xuống sàn nhà ngay khi Radcliffe xuất phía trước .

      "Tạ ơn Chúa," thở hổn hển, hoàn toàn quên khuấy mất vai trò mà diễn và quăng mình vào vòm ngực của người đàn ông đó. "Đưa tôi ra khỏi đây, Radcliffe. Ngay lập tức."

      Phản ứng đầu tiên của Radcliffe là vòng cánh tay cách đầy bảo vệ quanh . Sau đó, cau mày, thay vào đó đẩy ra. "Hành động đúng với tuổi của cậu nào, Charles. Họ là gì khác ngoại trừ đám đàn bà. Cậu thấy bất cứ ai trong số họ hấp dẫn ư?"

      "Hấp dẫn! Họ là bầy sói cái." Charlie quắc mắt nhìn lạnh lùng. "Tôi muốn về nhà. Ngay lập tức."

      Làu bàu, Radcliffe cau mày, cái nhìn của chuyển tới những người đàn bà ở trong tình trạng nghi vấn. ta có vẻ như cân nhắc đến những lời lẽ của , sau đó lầm bầm gì đó về việc Aggie đúng và việc nó đáng để đánh cược.

      bực bội đến thế, khi Radcliffe " nào," nhõm lướt ào qua . theo ra khỏi phòng tới nơi mụ điếm già Aggie đợi cạnh cầu thang với người đàn bà trẻ hơn. Họ bỏ qua cơ sở kinh doanh với những lời đề nghị phóng đãng cho vài trò cờ bạc nào đó, là kết luận của . nhõm với nhận thức này đến nỗi theo cách háo hức khi người đàn bà già hơn rẽ và dẫn lên cầu thang. Radcliffe và người đàn bà kia theo sau.

      Ở những bậc cùng, Aggie rẽ phải và dẫn họ dọc xuống hành lang, sau đó hướng về phía căn phòng thứ ba dọc theo sảnh ngoài.

      Charlie theo bà ta vào và bước qua người đàn bà đợi sẵn để ngó quanh căn phòng. cái giường khổng lồ kêu gào chú ý khi bước vào. Những tấm ga trải giường và lớp phủ ngoài của nó màu đỏ máu đến độ khác thường. Đối với Charlie, nó trông còn hơn cả tục tĩu. Ngoài nó ra còn có cái rương, cái ghế, và tủ quần áo. có chiếc bàn nào với những người đàn ông ngồi chơi bài, có bàn chơi bài cào nào hết, có gì giống nơi bài bạc.

      (bài cào (baccarat) : trò này các lá bài từ 2-9 giữ nguyên giá trị, quân At có giá trị bằng 1, J,Q,K bằng 0, người chơi cộng điểm các quân bài vào, nếu quá 10 điểm điểm là chữ số hàng đơn vị (ví dụ tổng bằng 13 điểm là 3) thế nên 9 là giá trị cao nhất. Người nào có tổng điểm bằng 9 hoặc dưới 9 nhưng có ai cao điểm bằng thắng)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :