1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

The Bride - Julie Garwood (17c )

Thảo luận trong 'Truyện Phương Tây (Sưu Tầm)'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      11.1

      Chương mười
      gây ra ba trận chiến trong tuần đầu tiên.

      Ý định của Jamie khá chính trực. xác định làm những điều tốt nhất trong tình cảnh của , chấp nhận kết hôn với lãnh chúa. có trách nhiệm là vợ và chăm sóc và những người trong gia tộc của . Bất kể việc điều chỉnh có khó khăn cho Alec như thế nào, né tránh bổn phận của .

      Trong sâu thẳm trong tâm trí tia hy vọng rằng trong khi bận rộn với những nghĩa vụ của , bắt đầu ít thay đổi cần thiết. Vì nếu để tâm đến nó, có thể khai sáng cho những người ở Cao nguyên.

      Những cuộc chiến, lần lượt, rón rén đến với . có ý định xúi giục bất cứ mâu thuẫn nào. , trách nhiệm thuộc về những người Scot, phong tục buồn cười của họ, bản tính ương bướng, và đặc biệt hơn hết là niềm kiêu hãnh gì lay chuyển được. Có phải đó là lỗi của cho việc ai trong những con người man rợ này từng có chút khôn ngoan nào ?

      Jamie ngủ lố bữa trưa của ngày tiếp theo ngày chữa vết thương cho Angus. nghĩ xứng đáng có được nghỉ ngơi dài cho đến khi nhớ ra hôm đó là Chủ nhật và để lỡ buổi lễ misa. Nghĩa vụ của là tham dự buổi lễ, và việc ai buồn đánh thức dậy làm cáu tiết. Giờ phải dùng đồng shilling để mua xá tội cho .

      mặc cái áo khoác màu kem và áo dài màu đỏ ruby, sau đó đeo thêm cái thắt lưng có viền vàng lỏng lẻo quanh eo để nó nằm hông , đó là xu hướng thịnh hành của thời đó. phải đến triều đình, nhưng theo sát những kiểu mẫu mới nhất, ngay cả khi nó gây phiền phức. Tuy nhiên, muốn những người Scot nghĩ chỉ là quê dốt nát. là vợ của lãnh chúa của họ và phải luôn trông đúng mốt. chải tóc, véo hai má để hồng lên, và xem tình trạng của bệnh nhân. Nếu Angus ổn, tìm linh mục và đặt tội lỗi của vào tay ông.

      kinh hoàng với tội lỗi sắp nhận.

      Tuy nhiên, may mắn ở phía . chỉ Angus ngủ yên bình, mà linh mục cũng ở đại sảnh. Ông ở phiên gác ngồi bên cạnh người chiến binh.

      Linh mục định đứng lên khi thấy Jamie đến. “Xin cha cứ ngồi, thưa cha,” Jamie cầu với nụ cười.

      “Chúng ta chưa được giới thiệu cách đàng hoàng,” linh mục lên tiếng. “Tôi là cha Murdock, Lady Kincaid.”

      vẫn có khó khăn để hiểu ông. Giọng của người linh mục mỏng như tóc của ông. brr trong điệu của ông chỉ làm khó thêm. Ông trong nhu cầu khủng khiếp của cơn ho kha khá. Jamie cố chống lại thúc giục trong để ho dùm ông.

      “Cơn đau trong ngực của cha đỡ hơn chưa?” hỏi.

      “Khá hơn, lady, chắc chắn,” cha Murdock trả lời. “Tôi ngủ được nhiều trong đêm. Chất thuốc đưa cho tôi đánh lừa được nó.”

      “Con làm thuốc mỡ để cha xoa ngực,” Jamie . “Cơn ho hết vào cuối tuần.”

      “Cảm ơn , vì dành thời gian giúp đỡ ông già này.”

      “Con phải báo trước với cha, mùi hôi thối của thuốc mỡ làm những người khác tránh xa khỏi cha.” Cha Murdock mỉm cười. “Tôi quan tâm.”

      “Angus nghỉ ngơi tốt ?”

      ấy ngủ, nhưng Gavin kềm giữ ấy lại trước đó. Angus cố xé băng gạc khỏi cánh tay đau. Elizabeth quá buồn khổ đến nỗi ấy muốn đánh thức dậy. Gavin ra lệnh cho ấy ngủ.”

      Jamie cau mày với tin tức đó trong khi khám mấy ngón tay sưng của người chiến binh. hài lòng với màu sắc của chúng. Kế tiếp đặt bàn tay lên trán của ta. “Cơn sốt bắt được ấy,” . “Những lời cầu nguyện của cha cứu ấy.”

      , thưa ,” linh mục phản đối. “ chính là người cứu ấy. Chúa quyết định để Angus cho chúng ta, và với thông thái của Ngài, Ngài gửi đến chăm sóc ấy.”

      Lời tán dương của ông làm bối rối. “À, Ngài cũng gửi đến cho cha con chiên tội lỗi,” thốt lên, muốn việc này qua nhanh. “Con bỏ lỡ buổi lễ misa sáng nay,” giải thích sau khi đặt đồng shilling vào tay ông. “Xin cha hãy nhận đồng tiền này cho xá tội.”

      “Nhưng, lady…”

      “Thưa cha, trước khi cha đưa ra trừng phạt cho con, con xin giải thích lý do. Con bỏ lỡ buổi lễ nếu Alec đánh thức con dậy,” . Hai bàn tay đặt ngang hông và hất mái tóc ra sau vai bằng cử chỉ mà theo cha Murdock nhận thấy là duyên dáng. cau mày lo lắng. “Xin cha hãy nghĩ về điều đó, đó là lỗi của Alec. Cha nghĩ thế nào?”

      Linh mục trả lời ngay. “Cha biết ,” tiếp tục, “khi con càng ngẫm nghĩ về việc này, con càng tin chắc chính Alec mới là người nên đưa cha đồng xu của ấy. Vì đây là lỗi của ấy.”

      Cha Murdock khó theo sát chuỗi suy nghĩ của . Ông cảm thấy như thể có cơn gió lốc vừa thổi vào phòng. cơn gió với ánh mặt trời lấp lấnh. Linh mục muốn cười lớn với niềm vui đó. khí ảm đạm lơ lửng trong gia cư của Alec từ khi cái chết của Helena xảy ra tan . Ông chắc chắn. Ông thấy cách mà vị lãnh chúa nhìn vợ của ta trong suốt đêm qua khi giúp đỡ Angus. trông cũng ngạc nhiên như họ … và cũng hài lòng.

      “Thưa cha?” Jamie hỏi. “Cha nghĩ gì về nỗi lo lắng của con?”

      ai có lỗi cả.”

      “Chúng con có lỗi à?”

      Cha Murdock mỉm cười với ngạc nhiên gây ra bởi lời của ông. Lady Kincaid trông rất kinh ngạc. “ rất mộ đạo, Lady Kincaid?”

      có tội khi làm cho linh mục nghĩ thế. “Ồ, ,” gấp gáp. “Con thể để cha tin lời dối như thế. Đó là vì linh mục của chúng con ở nhà… à, ông ấy là người rất mộ đạo, và con phải kể cha nghe rằng những trừng phạt của ông ấy rất rất tồi tệ. Con nghĩ nỗi buồn chán làm ông ấy trở nên khó khăn. Có lần ông ấy bắt Agnes phải cắt tóc. Chị ấy khóc suốt cả tuần.”

      “Agnes?”

      trong những người chị thân của con,” Jamie giải thích.

      “Chắc là lỗi của ấy khủng khiếp lắm,” cha Murdock nhận xét.

      “Chị ấy ngủ gật trong buổi thuyết giáo của ông ấy,” Jamie thừa nhận.

      Linh mục cố phá lên cười. “Chúng tôi quá nghiêm khắc,” ông với vẻ suy nghĩ thận trọng. “Tôi hứa tôi bao giờ buộc phải cắt tóc, Lady Kincaid.”

      là điều đáng tiếc cha sống với chúng con ở đó,” Jamie xen vào. “Tóc của Agnes còn quăn nữa sau khi chị ấy bị buộc phải cắt tóc.”

      “Gia đình của có bao nhiêu người?” linh mục hỏi.

      “Có năm người, tất cả đều là nữ, nhưng người chị lớn nhất, Eleanor, chết khi con lên bảy, vì thế con nhớ chị ấy lắm. Tiếp theo là hai người chị sinh đôi, Agnes và Alice, sau đó là Mary, và con là út. Hầu hết được sinh ra từ Papa,” thêm với nụ cười dịu dàng.

      “Dường như là gia đình toàn hảo,” linh mục nhận xét với cái gật đầu. “Các chị của có đẹp như ?”

      “Ồ, đẹp hơn nhiều,” Jamie tuyên bố. “Mama có mang con khi bà lấy Papa. Ông ấy mất vợ, cha xem, và Mama mất chồng chỉ sau khi bà kết hôn. Với Papa điều đó thành vấn đề. Con trở thành con của ông ngay khi ông cưới Mama.”

      người đàn ông tốt,” cha Murdock bình luận.

      “Đúng vậy,” Jamie thở dài đồng ý. “Chỉ mới nhắc về gia đình của con làm con nhớ họ.”

      “Thế chúng ta về họ nữa,” cha Murdock khuyên. “Xin lấy lại đồng tiền này, và dành nó cho việc hữu ích hơn.”

      “Con muốn cha giữ nó. Chắc chắn linh hồn của chồng con cần đến nó. ấy là lãnh chúa, và phải giết người trong những trận chiến. Xin cha đừng hiểu lầm con, vì Alec bao giờ, bao giờ giết người mà có lý do chính đáng. Mặc dù con biết về ấy nhiều như cha, con tin rằng Alec tự tìm kiếm rắc rối. Trong tim con con biết điều đó là đúng. Cha phải chấp nhận lời của con trong việc này, thưa cha.”

      Alec vào đại sảnh đúng lúc để nghe lỏm được lời biện hộ của vợ cho bản tính của .

      “Tôi đồng ý với ,” linh mục trả lời. Ông nhìn lên và thấy nghiêm trọng trong vẻ mặt của vị lãnh chúa. cố ngăn lại nụ cười thầm.

      “À, giờ ,” Jamie , thở dài nhõm. “Con mừng là cha đồng ý. Mặc dù con hổ thẹn khi thú nhận rằng con mệt mỏi về việc luôn luôn nghĩ về linh hồn của con. Cha Charles làm chúng con phải xưng tội với mỗi ý nghĩ. Có những lần con giả bộ có vài ý nghĩ tội lỗi để dỗ dành ông ấy. Ông ấy là người linh mục tận tâm nhất và chúng con trải qua cuộc sống hiền hòa. có tội lỗi nào xảy ra.”

      Cha Murdock nghĩ người linh mục đó có vẻ là người cuồng tín. “Ở đây chúng ta thoải mái hơn nhiều, Lady Kincaid.”

      “Con hài lòng biết thế,” Jamie đáp. “Bây giờ con kết hôn, con cũng phải quan tâm đến linh hồn của chồng con, và nếu điều đó đủ để làm tóc con bạc , con biết có điều gì nữa. Thưa cha, con tin rằng chúng ta trở thành những người bạn tốt. Cha nên bắt đầu gọi con là Jamie, cha có nghĩ thế ?”

      “Điều tôi nghĩ là, Jamie, trái tim nhân ái. luồng khí trong lành mà cái lâu đài lạnh lẽo này cần đến.”

      “Đúng vậy, thưa cha, ấy có trái tim nhân ái,” Alec xen vào. “ ấy phải khắc phục được thiếu sót ấy.”

      “Có trái tim nhân ái phải là thiếu sót.”

      Jamie thầm cảm ơn vì nhấn mạnh lời đó khi vẫn còn nhìn vào vị linh mục, vì khi quay lại đối mặt với chồng , thể lên lời nào. Thay vì thế thở gấp.

      Alec nửa ở trần truồng.

      Alec ăn mặc như người man rợ. mặc cái áo trắng nhưng nó là thứ quần áo văn minh duy nhất che phủ cơ thể khổng lồ của . Cái áo chỉ được phủ phần bởi khăn sọc phủ vai . Phần còn lại của cái khăn quấn quanh eo. Nó được xếp thành những nếp gấp lớn, được giữ yên với cái thắt lưng buộc thấp dưới eo, và chỉ phủ đến nửa đùi. Giày đen, với những vết mòn màu xám, chỉ che phần đôi chân vạm vỡ của .

      Đầu gối của phơi trần như đôi mông của đứa trẻ.

      Alec nghĩ sắp ngất . trở nên phát cáu khi kiên nhẫn đợi quen với quần áo của , sau đó , “Angus thế nào?”

      “Xin ngài làm ơn nhắc lại?”

      vẫn nhìn chằm chằm vào đầu gối của . “Angus,” Alec lặp lại với chút nhấn mạnh hơn.

      “Ồ, vâng, Angus, dĩ nhiên,” trả lời, gật đầu vài lần.

      Khi thêm từ nào nữa, Alec ra lệnh, “Nhìn vào mặt ta khi ta với em, vợ.”

      Jamie giật mình với cứng rắn trong lời khiển trách của . nhanh chóng làm theo lời .

      Alec chắc chắn đỏ mặt của có thể nhen lên ngọn lửa. “Em nghĩ là bao lâu em quen với việc nhìn thấy ta ăn mặc như thế này?” hỏi, bực tức của hiển nhiên.

      nhanh chóng phục hồi. “Như thế nào?” hỏi, mỉm cười ngây thơ.

      nụ cười chế giễu làm dịu miệng . “Liệu ta luôn phải lặp lại lời cho em?”

      nhún vai trả lời. “Ngài có điều gì muốn với tôi à?” hỏi.

      quyết định làm bối rối thêm. “ vợ, em thấy ta mảnh vải, nhưng giờ em phản ứng…”

      nhanh chóng che miệng . “Tôi cảm nhận trần truồng của ngài, ông chồng. Tôi thấy ngài trần truồng. Hai việc đó khác nhau”.

      buông rơi bàn tay khi nhận ra vừa làm gì, sau đó bước lui. “Hãy nhớ đến cách cư xử của ngài trước linh mục, Alec.”

      đảo mắt hướng lên trời. nghĩ cầu xin kiên nhẫn. “Bây giờ cho tôi biết ngài muốn gì với tôi.”

      “Ta muốn chuyện với Angus,” Alec trả lời. bước về phía cái giường, nhưng Jamie bước đến chặn đường . Hai bàn tay của nắm chặt bên hông.

      ấy ngủ, Alec. Ngài nên với ấy sau.”

      thể tin được những gì vừa nghe. “Đánh thức ta dậy.”

      “Tiếng gầm của ngài vừa làm thế đấy,” lầm bầm.

      thở sâu. “Đánh thức ta dậy,” ra lệnh lần nữa. Với giọng hơn, “Và, Jamie?”

      “Vâng?”

      “Đừng bao giờ bảo ta nên hay nên làm.”

      “Tại sao?”

      “Tại sao à?”

      Trước khi tìm lại can đảm để trả lời phải gợi nhớ lại rằng chồng hứa bao giờ giận dữ với . Vẻ mặt trông kinh khủng. “Tại sao tôi phải bao giờ bảo ngài cái gì nên làm hay nên làm?”

      biết thích câu hỏi của . Hàm của nghiến chặt. Mấy thớ thịt co lại, lần, sau đó thêm lần nữa. tự hỏi biết chồng luôn có nỗi ưu phiền thế này hay nó chỉ vừa xuất gần đây.

      “Đó là cách thức ở đây,” cha Murdock thốt lên.

      Linh mục khò khè trong lúc ông rời khỏi ghế và nhanh đến đứng bên cạnh Lady Kincaid. lo lắng của ông dễ dàng bị nhận ra. Ông biết Alec Kincaid trong nhiều năm, hiểu ánh mắt của , và mưu cầu can thiệp vào thái độ của Jamie trước khi tức giận của Alec nổ ra. Sớm hay muộn Jamie học được nguy hiểm của việc đặt câu hỏi cho người có uy quyền như thế. Cho đến lúc đó, linh mục quyết định ông phải giám sát . “ ấy chỉ vừa ở đây thời gian ngắn, Alec. Chắc chắn là ấy có ý định thách thức .”

      Alec gật đầu. Jamie lắc đầu. “Con có ý định thách thức ấy, thưa cha, mặc dù con muốn cách láo xược. Con chỉ muốn ấy giải thích tại sao con thể với ấy nên làm gì. ấy thế với con thường xuyên.”

      cả gan nhìn cách bực tức. “Ta là chồng và lãnh chúa của em, vợ. Hai lý do đó có thẩm quyền với em ?”

      Thớ thịt cằm lại căng lên. Jamie thích thú với điều đó. tự hỏi chất thuốc nào nên đưa để giải thoát khỏi nỗi khổ sở đó, sau đó quyết định quan tâm vì trừng mắt với .

      “Thế nào?” Alec ra lệnh, bước bước đe dọa về phía .

      lùi lại inch. Vì Chúa, bước bước về phía . Alec ngạc nhiên. từng thấy những người đàn ông trưởng thành chạy trốn an toàn, nhưng người phụ nữ bé này liều lĩnh cố đứng thẳng trước mặt .

      Quỷ quái, thừa nhận nó với vẻ mặt nhăn nhó, đứng thẳng trước mặt .

      Linh mục lại cố xen vào. “Lady Kincaid, có dũng khí khuyến khích cơn giận của ấy à?”

      “Alec nổi giận với con,” Jamie tuyên bố, trừng mắt vào chồng . “Alec là người đàn ông rất kiên nhẫn.” Vì nhìn Alec, bỏ nhỡ vẻ mặt kinh ngạc của người linh mục.

      ấy hứa, thưa cha. ấy bao giờ phá vỡ lời hứa đó.”

      Chúa ơi, sao mà nhử . Alec thể sắp xếp tâm trí là muốn bóp cổ hay hôn . “Em cố làm ta hối hận vì lời hứa phải vợ?”

      Jamie lắc đầu. “, mặc dù thái độ của ngài khiến tôi muốn thế. Làm thế nào chúng ta có thể thích hợp với nhau nếu ngài học cách thích nghi? Alec, tôi là vợ ngài. Vị trí của tôi được phép …”

      ,” Alec tuyên bố, giọng cứng như đá. “Và nếu có thích nghi nào ở đây, em chính là ngườiphải làm. Ta chưa?

      Vẻ mặt đề nghị cãi lại . Jamie phớt lờ. “ người vợ có nêu lên ý kiến của ấy?”

      ấy .” Alec thở dài trước khi tiếp tục. “Ta thấy em hiểu lề lối ở đây, Jamie, và vì thế ta thứ lỗi cho thái độ láo xược hôm nay. Nhưng sau này…”

      “Tôi láo xược,” Jamie phản đối. “Tôi chỉ muốn làm vấn đề này trong đầu óc thấp kém của tôi. Xin hãy cho tôi biết,” thêm.
      “Nhiệm vụ của tôi với tư cách là vợ của ngài là gi? Tôi muốn bắt đầu sớm nhất khi tôi có thể.”

      “Em có bất cứ nhiệm vụ nào cả.”

      phản ứng như thể vừa đánh . Alec thấy giận dữ lóe sáng trong đôi mắt khi bước lùi bước. biết điều gì làm phản ứng lạ kỳ như thế. biết rằng quan tâm đến nhiều như thế nào sao?

      đoán biết vì ném cho lời xấc láo khác.

      “Mọi người vợ đều có nhiệm vụ, và cả những ý kiến.”

      “Em có.”

      “Với luật lệ của Scotland hay luật lệ của ngài?”

      “Của ta,” trả lời. “Em được giải thoát khỏi những vết chai trong lòng bàn tay của em, Jamie. Ở đây em phải là nô lệ.”

      thở cách bị xúc phạm. “Ngài ám chỉ tôi là nô lệ ở quê nhà?”

      “Đúng vậy.”

      “Tôi phải thế,” đáp lại trong tiếng gần như hét. “Có phải tôi đáng kể với ngài vì thế ngài để tôi tìm lấy vị trí của tôi ở đây, Alec?”

      trả lời, vì biết la lối vì việc chết tiệt gì.

      Angus bị đánh thức bởi mệnh lệnh từ lãnh chúa của , sau đó hỏi nhanh bằng tiếng Gaelic. Tâm trí của người chiến binh bị thương . Mặc dù giọng ta yếu ớt, ta vẫn trả lời các câu hỏi của Alec với cách súc tích. Khi lãnh chúa của xong việc hỏi han, Angus cố mỉm cười và hỏi có thể theo cuộc săn được .

      Alec từ chối với cái nhíu mày. Jamie nghe thấy với người lính rằng ngay khi ta cảm thấy khỏe hơn, ra lệnh chuyển ta đến lều của ta, nơi mà vợ của ta chăm sóc ta.

      rời đại sảnh mà lời với vợ nhưng Jamie theo sau . “Alec?”

      “Chuyện gì thế?” cáu kỉnh và quay lại đối diện .

      “Ở quốc việc người chồng hôn chào buổi sáng vợ là điều thích hợp,” láo. tuyên bố điều đó mà biết rằng biết về nó.

      “Chúng ta quốc.”

      “Điều đó thích hợp ở mọi nơi,” lầm bầm.

      “Thích hợp ở đây khi người vợ mặc khăn choàng của chồng ta. ”

      “Vậy đó là lề lối ở đây, phải vậy ?”

      “Thính giác của ta đủ tốt, vợ. Em cần phải lên giọng với ta.”

      Alec giữ giọng cứng rắn. Đó là cố gắng khó khăn. thất vọng của quá ràng. muốn chạm vào . Alec xác định vừa tiến đến ranh giới mà cần chế ngự . cảm thấy chút xíu ăn năn hối hận nào của việc sử dụng hấp dẫn cơ thể của nhau để thu lợi cho thất vọng với bản thân vì nghĩ về nó sớm hơn. đoán mặc khăn choàng của vào cuối tuần này, đặc biệt nếu từ chối chạm vào trong lúc này.

      “Alec, tôi có thể để những đồng tiền của tôi ở đâu?” hỏi.

      “Có cái hộp mặt lò sưởi phía sau em,” trả lời. “Đặt mấy đồng shilling của em với những đồng tiền khác nếu em muốn.”

      “Liệu tôi có thể mượn đồng tiền của ngài khi tôi cần ?” hỏi.

      “Ta bận tâm,” qua vai.

      cau mày giận dữ với cái lưng của , tức tối vì thậm chí buồn chào tạm biệt , sau đó tự hỏi có ý định gì khi với lấy và mang thanh gươm tường.

      “Cha có biết ấy đâu , thưa cha?” hỏi sau khi Alec rời đại sảnh.

      săn,” cha Murdock trả lời khi ông ngồi xuống ghế cạnh Angus.

      “Nhưng phải cho bữa tối chứ?”

      thưa . ấy săn những người làm Angus ra nông nỗi này. Khi ấy tìm thấy họ, họ tốt số đâu.”

      Jamie biết với những người chiến binh, trả đũa được xem là liêm chính. Tuy vậy, thích nó. chút nào. Bạo lực chỉ sinh ra bạo lực, đúng sao? Nó cũng là chủ đề mà và chồng bao giờ đồng ý với nhau.

      Jamie thở dài cam chịu. “Con lấy thêm vài đồng tiền cho cha,” với linh mục. “Chỉ có chúa biết vào cuối ngày có bao nhiêu xá tội mà người đàn ông đó cần.”

      Cha Murdock cố mỉm cười. Ông tự hỏi Alec có biết chọn tốt như thế nào . “ có những ngọn lửa cháy sáng những ngọn núi của chúng ta,” ông với Angus, phớt lờ là người chiến binh trở lại giấc ngủ.

      “Cha ,” Angus thầm .

      có nghe thấy cách Alec và dâu của ấy thét vào mặt nhau? Nếu mắt của mở, thấy những tia lửa.”

      “Tôi có nghe.”

      nghĩ gì về ân nhân của , Angus?”

      ấy làm ta phát cuồng lên.”

      “Đến lúc rồi.”

      Angus gật đầu. “Đúng vậy, đến lúc rồi. Ngài Kincaid có đủ đau khổ rồi.”

      ấy biết phải làm gì với ấy. Tôi có thể vậy với cách mà ấy nhìn ấy.”

      “Có phải ấy đưa cho cha đồng tiền mỗi khi Alec làm ấy bực tức?”

      “Tôi tin là vậy.”

      Cha Murdock cười lặng lẽ khi ông vỗ vào đầu gối của ta. “ ấy có thời gian để thích nghi với cuộc sống của chúng ta ở đây. Nhưng điều đó là niềm vui cho lão già này quan sát.”

      Jamie quay lại với linh mục, đặt vào tay ông nhiều đồng tiền hơn, và hỏi ông tại sao ông mỉm cười.

      “Tôi nghĩ đến mọi thay đổi mà phải làm, thưa ,” linh mục thú nhận. “Tôi biết điều đó dễ dàng với , nhưng rồi thị tộc này nhiều như tôi vậy.”

      “Thưa cha, cha có nghĩ đến điều này , rằng chính thị tộc làm nên tất cả những thay đổi này?” Jamie hỏi, mắt lấp lánh tinh nghịch.
      Linh mục nghĩ chọc ghẹo ông. “Tôi sợ rằng đặt vào những mục tiêu thể với tới,” ông với với cái xì mũi thích thú.

      thể với tới như thế nào, cha cho là như thế nào?” hỏi. “ thể như việc con ăn hết con gấu khổng lồ?”

      “Đúng, thể như thế.”

      “Con có thể làm được.”

      “Bằng cách nào?” linh mục hỏi, dễ dàng rơi vào bẫy của .

      “Cắn miếng lần.”

      Cha Murdock lại vỗ đầu gối và phá lên trận cười, mà theo sau bởi cơn ho. Jamie nhanh về khu vực ngủ, trộn loại thuốc mỡ hôi thối như hứa với ông, và trở về bên cạnh ông. “Cha phải đợi hoặc hai tiếng để thuốc có ngấm trước khi cha bôi lên ngực.”

      Người linh mục chấp nhận lời đề nghị của với cái nhíu mày. “Mùi của nó như nó bị hư, thưa .”

      “Mùi quan trọng, thưa cha. Con hứa với cha là nó giúp cho cơn ho của cha.”

      “Tôi tin , Jamie.”

      “Thưa cha? Cha có nghĩ Alec phiền lòng nếu con nhìn ngó lầu?”

      “Dĩ nhiên , thưa . Bây giờ đây là nhà của .”

      “Mấy cái phòng có người ở ?”

      Linh mục lắc đầu.

      “Thế con có thể chuyển những đồ đạc của con đến trong những căn phòng, con có nên làm vậy ?”

      “Bà muốn chuyển… thưa , Alec thích rời ấy đâu.”

      “Chính Alec là người con nghĩ đến,” Jamie phản đối. “ có chỗ nào riêng tư ở dưới này, thưa cha. Con chắc rằng ấy thoải mái hơn nhiều ở trong những căn phòng lầu. Cha hỏi ấy chứ, thưa cha?”

      Ông thể từ chối cầu của . Lady Jamie có nụ cười quyến rũ nhất. “Tôi hỏi,” ông hứa.

      Cha Murdock hài lòng ngồi cạnh Angus và nghỉ ngơi. Ông hầu như ngủ cho đến khi tiếng rít của kim loại chà xát vào đá làm ông chú ý. Ông quay về phía tiếng động và thấy Lady Jamie vật lộn với cái rương to. đẩy đồ vật ra khỏi phòng ngủ đầu tiên lầu.

      Linh mục nhanh chóng băng ngang đại sảnh và bước lên lầu. “ cố làm gì thế, Jamie?” ông hỏi.

      “Con nghĩ con dùng phòng ngủ phía trước, thưa Cha,” Jamie trả lời. “Nó có cửa sổ đẹp và rộng.”

      “Nhưng tại sao chuyển cái rương này?”

      “Nó chiếm quá nhiều chỗ,” Jamie cắt ngang. “Đừng căng thẳng quá, thưa cha. Con đủ mạnh để di chuyển nó.”

      Linh mục phớt lờ khoác loác của và nhúng vai vào việc đưa cái rương vào căn phòng thứ hai. “ nên làm rỗng nó trước khi di chuyển,” ông tuyên bố.

      Jamie lắc đầu. “Con có quyền nhìn vào bên trong. Đó phải là tài sản của con, và ai cũng có quyền với những thứ riêng tư của người đó.”

      “Cái rương này của Helena,” cha Murdock tuyên bố. “Tôi nghĩ rằng có thể nó bây giờ là của , Jamie.”

      Trước khi đáp lời, linh mục quay ra và đến cửa. “Tốt nhất là tôi nên trở về chỗ của Angus. Tôi phải trông chừng ta cho đến khi Gavin đưa Elizabeth quay lại.”

      “Cảm ơn giúp đỡ của cha,” Jamie gọi với theo.

      làm việc mãi, cha Murdock xác định trong giờ sau đó. Ông vẫn nhìn lên căn phòng ngủ, tự hỏi làm gì. Khi Elizabeth vào đại sảnh, cha Murdock quyết định xem việc gì làm Jamie bận rộn.

      vẫn ở căn phòng thứ hai. Hai ngọn nến được thắp sáng, làm cho căn phòng ánh sánh dịu. Lady Jamie quỳ trước cái rương. vừa khép mắt khi cha Murdock vào.

      tìm được thứ gì hữu ích à?” linh mục hỏi.

      Ông nhận ra khóc cho đến khi ngẩng đầu lên nhìn ông. “Chuyện gì thế? Chuyện gì làm buồn phiền thế?”

      “Con là ngu ngốc,” Jamie thầm. “ ấy chết và thậm chí con biết về ấy, thưa cha, nhưng con khóc như thể ấy chính là chị con. Cha kể cho con về Helena chứ?”

      “Alec nên kể cho ,” cha Murdock .

      “Làm ơn ,” Jamie van nài. “Con muốn biết chuyện gì xảy ra. Con chắc chắn Alec giết ấy.”

      “Chúa ơi, ,” linh mục đồng ý. “ nghe chuyện đó từ đâu thế?”

      “Ở quốc.”

      “Helena tự giết chính mình, Jamie. ấy nhảy xuống từ đỉnh ngọn núi bãi chăn thả súc vật.”

      phải là tai nạn sao? phải ấy ngã sao?”

      , đó phải là tai nạn. ấy bị bắt gặp.”

      Jamie lắc đầu. “Con hiểu, thưa cha. ấy hạnh phúc ở đây sao?”

      Người linh mục cúi đầu. “ ấy phải bất hạnh khủng khiếp, Jamie, nhưng ấy che giấu cảm xúc tốt. Chúng tôi quan tâm đến ấy với cách mà chúng tôi nên làm, bây giờ tôi nhận ra. Cả Annie và Edith nghĩ ấy có kế hoạch tự tử ngay từ khi ấy được gả cho Alec.”

      “Alec tin như vậy à?” Jamie hỏi.

      “Tôi đoán vậy.”

      “Cái chết của ấy phải làm ấy tổn thương khủng khiếp.”

      Cha Murdock bình luận về lời tuyên bố đó, nhưng ông tin rằng đúng. rằng Alec bàn luận về Helena là bằng chứng của việc chủ đề đó vẫn quá nhạy cảm.

      “Thưa cha, tại sao người phụ nữ suy ngẫm về tự tử lại bận tâm đến việc mang tất cả đồ vật dấu của ấy về nhà chồng? Thậm chí ấy gói ghém quần áo của trẻ con,” Jamie tiếp tục. “Và những mảnh vải linen tuyệt đẹp nữa. Cha nghĩ việc đó là kỳ lạ với ai…”

      ấy suy nghĩ kỹ lưỡng,” cha Murdock phản đối.

      Jamie lắc đầu. “, thưa cha. Con nghĩ ấy tự tử. Con chắc chắn đó là tai nạn.”

      trái tim nhân hậu, và nếu điều đó làm cảm thấy tốt hơn, tôi đồng ý với .”

      Ông giúp Jamie đứng lên. thổi tắt hai ngọn nến và bên cạnh người linh mục xuống lầu. “Con cầu nguyện cho linh hồn của ấy mỗi đêm, thưa cha,” hứa.

      người đầy tớ nhanh vào đại sảnh, nhận ra Jamie và la lớn, “Chị của ở đây, thưa .”

      Jamie vỗ vào tay của cha Murdock. “Đó chắc là Mary,” giải thích với người linh mục. “Cha thứ lỗi cho con chứ?”

      ở nửa chừng đến cửa trước khi cha Murdock gật đầu chấp thuận. “Con mang Mary vào gặp cha,” qua vai.

      Jamie nhanh ra ngoài, nụ cười chào đón môi . Tuy nhiên ngay lúc thấy hình dáng của chị , nụ cười của biến mất. Mary
      đầy nước mắt. Jamie nhìn quanh để tìm Daniel, sau đó nhận ra chị mình.

      “Làm thế nào chị tìm được đường đến đây, Mary?” hỏi sau khi ôm chầm chị .

      “Lúc nào em cũng là người duy nhất lạc đường, phải chị,” Mary .

      “Em chưa bao giờ lạc,” Jamie phản đối. “Bây giờ chị ngừng khóc lóc .” nhận ra có vài người chiến binh quan sát họ. “ nào, chúng ta bộ để có thể chuyện riêng tư. Chị phải với em chuyện gì làm chị buồn phiền.”

      Jamie kéo mạnh chị dọc theo con đường dẫn đến sân trong bên dưới. “Có ba người của Daniel chỉ chị đường đến đây,” Mary giải thích khi lấy lại bình tĩnh. “Chị láo với họ, Jamie. Chị là chị được phép của Daniel để đến thăm em.”

      “Ồ, Mary, chị nên làm thế,” Jamie . “Tại sao chị đơn giản với Daniel là chị muốn gặp em?”

      “Em thể với người đàn ông đó bất cứ điều gì,” Mary lầm bầm. nhấc vạt bliaut màu vàng và lau đôi mắt. “Chị ghét ta, Jamie. Chị chạy trốn.”

      được, chị thể có ý định như chị .”

      “Đừng có với vẻ quá kinh tởm thế, em . Chị ghét ta. Chị với em. ta dữ tợn và bất công. Khi chị kể cho em nghe chuyện gì xảy ra, chị thề rằng em cũng ghét ta.”

      Họ đến lổ hổng bức tường bao. Jamie và chị ngồi xuống rìa đá thấp. “Được thôi, Mary, kể cho em nghe chuyện gì xảy ra,” Jamie khuyến khích. “Ở đây chúng ta khá riêng tư.”

      “Đó là điều đáng xấu hổ,” Mary cảnh báo. “Nhưng em là người duy nhất chị có can đảm về chuyện đó, em .”

      “Thế nào?” Jamie kích.

      “Daniel cầu chị trao thân cho ta.”

      Câu rơi tõm giữa họ. Jamie vẫn đợi Mary thêm, và Mary vẫn đợi phản ứng của Jamie.

      ta có lý do ?”

      “Có,” Mary trả lời. “Và lúc đầu chị nghĩ ta là người rất chu đáo. ta ta cho chị thời gian để quen với ta.”

      ta là chu đáo,” Jamie thừa nhận. nhíu mày, tự hỏi tại sao Alec thể lòng thương cảm như thế với . Sau đó nhớ lại Alec có lòng thương cảm để thể với bất cứ ai.

      Mary bật khóc. “Chị cũng nghĩ thế, như chị với em. Sau đó ta với chị là ta rất hài lòng với chị vì chị làm em phải bảo vệ chị khi những người đàn ông đó tấn công chúng ta. ta nghĩ chị phải che chắn cho em.”

      “Tại sao?”

      “Vì em là em của chị.”

      “Chị giải thích với ta rằng em được huấn luyện tốt hơn chị nhiều…”

      “Chị cố giải thích nhưng ta nghe chị. Và khi ta xúc phạm chị lần nữa. Chị nhận là chị nhiều điều bất công với ta. Tuy nhiên…”

      ta gì?”

      ta chị lạnh như con cá, Jamie, tất cả những người phụ nữ đều như thế.”

      “Ồ, Mary, đó là điều tử tế để với dâu mới.”

      “Đó phải là điều tệ nhất, Jamie,” Mary lầm bầm. “Khi chúng tôi đến nhà của ta, có người phụ nữ béo mập, xấu xí đợi ta. Ngay lập tức ta ném mình vào cánh tay Daniel. ta cũng từ chối. Họ hôn nhau trước mặt chị. Em nghĩ gì về chuyện đó?”

      “Chị đúng, chị .”

      “Chị đúng?”

      “Chị làm em ghét ta.”

      “Chị thế với em,” Mary tuyên bố. “Thế nào? Chị nên làm gì? Chị bao giờ tìm được cách về với Papa, và chị chắc chắn là người của Daniel bao giờ tin nếu chị với họ là chị được phép của lãnh chúa của họ để trở về quốc.”

      , em nghi ngờ việc họ tin lời láo đó,” Jamie đồng ý.

      “Chị muốn có Papa.”

      “Em biết chị muốn, Mary. Em cũng nhớ ông ấy nữa. Thỉnh thoảng em cũng muốn trở về nhà.”

      “Alec có nghĩ em lạnh như con cá ?”

      Jamie nhún vai. “ ấy thế.”

      “Alec có tình nhân ?”

      “Cái gì?”

      “Alec có tình nhân ?” Mary lặp lại.

      “Em biết,” Jamie trả lời. “Có lẽ ấy có người phụ nữ khác,” thầm. “Ôi, Chúa ơi, Mary, em nghĩ về khả năng đó.”

      “Chị có thể sống với em ở đây , Jamie?”

      “Chị có chắc là chị muốn chứ?”

      Chị gật đầu. “Mary, chị có biết khi lần đầu tiên chúng ta gặp các đức ông chồng, em nghĩ Daniel là người tử tế hơn. ta mỉm cười và dường như hài lòng với sắp xếp.”

      “Chị cũng nhận thấy thế,” Mary . “Jamie, thế nếu ta đúng”? Nếu chị lạnh như con cá? Có những người phụ nữ thể đáp lại vuốt ve của người đàn ông. Chị nghĩ dì Ruth là người như thế. Em có nhớ dì ấy bất công với chồng của dì ấy như thế nào?”

      “Dì ấy bất công với tất cả mọi người,” Jamie xen vào.

      “Chị biết điều này làm em xấu hổ, nhưng chị tự hỏi…”

      “Vâng, Mary?”

      “Có phải tất cả mọi người đàn ông đều giống như Daniel, hay giống như Alec nhiều hơn… Ồ, chị biết chị hỏi điều gì nữa. Bây giờ chị quá kinh khiếp để cho phép Daniel chạm vào chị, và tất cả là lỗi của ta.”

      Jamie biết làm thế nào để giúp Mary, nhưng quyết định thử. “Mary, em phải bắt được Alec trước khi ấy săn,” thốt lên.

      “Em cần cho phép của ấy để chị ở lại à?” Mary hỏi, khiếp sợ của hiển nhiên. “Nếu ta sao?”

      “Em cần cho phép của ấy,” Jamie khoác loác, cố làm cho lời dối nghe có vẻ . “Em cần phải với ấy về chuyện khác. Chị hãy đến đại sảnh và đợi. Em đến với chị ngay khi em với Alec xong. Sau đó chúng ta hoàn thành thảo luận này, em hứa.”

    2. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      11.2

      Jamie nhìn theo chị rời trước khi bắt đầu xuống đồi. nghĩ hẳn nhìn thấy con đường bên dưới Alec và người của rời hay chưa.

      Ngay khi bước ra bên ngoài bức tường bị chặn bởi hàng những chiến binh. Họ lấp kín những mảnh ván gỗ con đường ngang hào. nghĩ họ từ trời rơi xuống. Chắc chắn họ còn khó bị vượt qua được hơn bức tường. Chết tiệt nếu phải nhìn lên từng người .

      “Tại sao các chặn đường tôi?” hỏi người đàn ông râu đỏ ngay trước mặt .

      “Mệnh lệnh, thưa ,” người lính tuyên bố.

      “Của ai?”

      “Ngài Kincaid.”

      “Tôi rồi,” Jamie đáp, cố nén bực dọc trong giọng . “Và chồng tôi rời khỏi pháo đài chưa?”

      “Chưa,” người lính trả lời. nụ cười làm dịu đôi mắt ta. “ ấy đứng phía sau .”

      tin ta cho đến khi quay lại và đối mặt với bộ ngực của Alec. “Ngài di chuyển như cái bóng,” lầm bầm khi lấy lại bình tình.

      “Em định đâu vậy?” Alec hỏi.

      “Tôi tìm ngài. Tại sao ngài ra lệnh cho người của ngài chặn đường tôi?”

      “Dĩ nhiên là vì an toàn của em.”

      “Vậy tôi là tù nhân trong khi ngài vắng?”

      “Nếu em muốn nghĩ theo hướng đó,” Alec trả lời.

      “Alec, tôi muốn cưỡi ngựa vào buổi chiều hôm nay. Nếu tôi hứa với ngài tôi chạy trốn. Chắc chắn…”

      “Jamie, ta chưa bao giờ nghĩ em chạy trốn,” Alec phản đối, bực tức của rành rành.

      “Thế tại sao?”

      “Em lạc đường.”

      “Tôi bao giờ lạc đường.”

      đúng.”

      “Nếu tôi hứa lạc đường?”

      để thấy nghĩ câu hỏi đó ngu ngốc như thế nào. Gavin đến bên cạnh lãnh chúa của ta, nắm lấy dây cương của ngựa của Alec. Trước khi Jamie có thể giải thích nhu cầu cần với về Mary, thúc ngựa .

      chặn đường . “Mary ở đây.”

      “Ta thấy ấy.”

      “Tôi phải chuyện với ngài về chị tôi trước khi ngài . Đó là chuyện rất quan trọng, Alec, nếu tôi làm phiền ngài.”

      “Ta nghe đây, vợ. Hãy mong muốn của em.”

      “Ồ, , chuyện đó riêng tư,” Jamie hấp tấp giải thích.

      “Tại sao?”

      Jamie cau mày. Người đàn ông ngoan cố này muốn làm cho mọi việc dễ dàng với . đến bên cạnh , chạm ngón tay vào đùi, và , “Kincaid, tôi cầu được chuyện với ngài cách riêng tư. Ngài ngài cho tôi tất cả nếu có thể. Điều này dường như có thể chấp nhận được.”

      nhìn xuống đất trong khi suy nghĩ. biết thắng khi nghe thở dài, nhưng vẫn kêu lên tiếng ngạc nhiên khi với xuống và nâng lên ngựa cách dễ dàng. Jamie chỉ đủ thời gian ôm chặt eo trước khi con ngựa phi nước đại. Alec dừng lại cho đến khi họ ở xa những người đàn ông và bức tường.

      Jamie vuốt lại váy. Họ ở giữa những cây cối. ném cái nhìn xung quanh chỉ để chắc chắn là họ chỉ có mình. Sau đó nhìn chăm chú vào hai bàn tay.

      kiên nhẫn của Alec gần như mất cho đến khi vợ của đột nhiên thốt lên, “Tại sao ngài chờ đợi để ăn nằm với tôi?”

      được chuẩn bị cho câu hỏi đó.

      “Alec, Daniel chờ đợi với quan tâm về cảm xúc của Mary. ta muốn chị ấy biết về ta hơn. Ngài nghĩ gì về việc đó?”

      “Ta nghĩ chắc chắn ta muốn ăn nằm với ấy, nếu ta làm, đó là điều ta nghĩ.”

      “Và ta chiếm lấy em vì ta muốn,” tiếp tục. “Em muốn ta, phải sao?”

      “Đúng,” Jamie thú nhận. “Ý của tôi là, , phải ngay lúc đầu. Nghe này, Alec, chúng ta về vấn đề của Mary chứ phải của tôi.”

      phớt lờ bối rối của . “Em thích nó.”

      cho biết , biết rằng tính kiêu ngạo của hoàn toàn chế ngự được. “Tôi thích.”

      “Nhìn ta.”

      “Tôi muốn.”

      “Ta muốn em nhìn ta.”

      chầm chậm nâng cằm lên, bắt nhìn vào mặt . Alec thấy đỏ bừng mặt. thể cưỡng lại hành động cúi xuống và hôn lên vầng trán nhăn của .

      “Ngài có thích nó ?” hỏi.

      “Em thể biết à?”

      “Daniel mọi phụ nữ đều lạnh như cá,” với cái gật đầu, sợ rằng nghĩ trêu chọc.

      Alec phá lên cười.

      “Chẳng có gì buồn cười cả,” nghiêm trang. “Và ngài chưa trả lời câu hỏi của tôi.”

      “Câu hỏi nào?” chọc.

      “Tôi có lạnh như cá ?”

      .”

      thở phào nhõm. “ người vợ cần nghe những lời này, Alec.”

      “Em có muốn ta ăn nằm với em ngay bây giờ ?”

      “Giữa ban ngày à? Lạy chúa !”

      “Ta làm tình với em ngay bây giờ nếu em lấy tay ra,” giọng khàn khàn.

      nhận ra hai bàn tay ôm chặt đùi trần của . Ngay lập tức buông ra. “Thế việc tôi mặc hay mặc khăn choàng của ngài thành vấn đề nữa, như ngài đề nghị trước đây.”

      “Ta đề nghị, ta tuyên bố đó là . Em mặc khăn choàng của ta trước khi ta chạm vào em lần nữa. Bây giờ em hỏi xong chưa?”

      “Ngài giận dữ?”

      .”

      “Ngài nghe có vẻ giận dữ.”

      “Ngừng việc thách thức ta.”

      “Ngài có người đàn bà khác ?”

      Alec xác định chưa bao giờ hiểu cách suy nghĩ của . dựng lên những lo lắng ngớ ngẩn. “Có thành vấn đề với em nếu ta có?” hỏi.

      gật đầu. “Có thành vấn đề với ngài nếu tôi có quan tâm đến người đàn ông khác?”

      “Quan tâm?”

      “Ngài biết ý tôi rồi đó.”

      “Ta cho phép điều đó xảy ra, Jamie.”

      “À, tôi cũng thế.”

      “Em như thể chúng ta ngang hàng với nhau, vợ.”

      biết làm tức giận. muốn vuốt nết nhăn khỏi trán . “Ngài vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi, Alec.”

      , ta có người phụ nữ nào khác cả.”

      mỉm cười. “Em lạnh lẽo,” . “Và em xúc phạm ta với câu hỏi như thế.”

      “Làm sao mà tôi xúc phạm ngài được?”

      “Vì đó là trách nhiệm của ta để làm em nóng bỏng. Và em nóng bỏng, Jamie, đúng ?”

      Vẻ kiêu ngạo của an ủi , mặc dù hoàn toàn biết tại sao. “Có lẽ,” thầm, nhìn chằm chằm vào miệng , “Và có lẽ , ông chồng. Dường như tôi quên mất.”

      quyết định nhắc cho nhớ. giữ gương mặt bằng hai bàn tay và hạ thấp miệng. Jamie nhắm mắt chờ đợi.

      Miệng chiếm lấy miệng đầy sở hữu, lưỡi đút vào và kéo ra trong nhịp điệu gợi tình làm trái tim đập như vỡ. cố kéo ra khi nhận ra đầu hàng của , nhưng Alec để rút lui. Miệng trượt miệng hết lần này đến lần khác, đói khát, hoàn toàn, và nhanh chóng quên mất việc ngừng lại.

      làm bừng cháy nhiều hơn nữa. Jamie bắt chước hành động của , lúc đầu bẽn lẽn, sau đó liều lĩnh, cho đến khi lưỡi của họ cọ xát vào nhau theo cách gợi tình nhất, kích thích nhất. Khi rên rỉ và theo bản năng ép sát vào , biết đó là lúc nên dừng lại. chiếm lấy ngay bây giờ nếu lấy lại tự chủ để đè nén những xúc cảm cuồng nhiệt của .

      Khỉ , hoàn toàn nóng hơn cả . Với tiếng gầm gừ luyến tiếc, kéo ra khỏi . phải cạy hai tay đặt vai . Ngay lập tức Jamie vùi mặt vào góc cổ của . Hơi thở dồn dập, như thể vừa chạy quãng xa lên dốc, và nhận ra hơi thở của ồn ào gồ ghề. Nhận thức đó làm nghĩ nụ hôn tác động đến cũng nhiều như tác động đến .

      Hy vọng của tiêu tan khi , “Nếu em xong những câu hỏi ngu ngốc, ta trở lại với những việc quan trọng hơn.”

      Làm thế nào mà dám quá chán chường như thế sau khi chia xẻ thân thiết tuyệt vời với ? “Ngài cần phải hành động như thể tôi là gì cả chỉ quấy rầy ngài, Alec.”

      “Em là thế,” đáp với cái thở dài. thúc ngựa tới ngay khi Jamie đẩy ra khỏi . Ngay lập tức kéo mạnh lưng vào ngực . Người phụ nữ này cần phải học để hiểu vị trí của trong gia cư của . là ông chủ của , lãnh chúa của , và tốt hơn hết là nên bắt đầu chấp nhận đó sớm.

      “Ngài biết sức mạnh của chính ngài,” lầm bầm.

      , vợ. Chính em là người hiểu hết sức mạnh của ta.”

      run rẩy với cứng rắn trong giọng của . “Có phải ngài …”

      nên cả gan hỏi ta có phải ta tức giận với em,” gầm lên.

      đoán có câu trả lời. Người đàn ông này giận dữ, và thế là xong. Chúa ơi, tai rung rung trong tuần. “Ngài cần phải thét vào mặt tôi,” . “Tôi chỉ định hỏi ngài là Mary có thể …”

      “Đừng làm phiền ta với những rắc rối của chị em,” ra lệnh. giọng khi thêm, “Gia đình của em luôn được hoan nghênh đến thăm.”

      cuộc viếng thăm hẳn là những gì trong đầu , nhưng quyết định làm phiền đủ cho ngày rồi.

      “Tâm tính của ngài quá khó đoán,” nhận xét khi họ trở về bức tường bao và Alec giúp xuống ngựa.

      “Alec?”

      “Gì nữa?”

      “Tôi nghĩ tôi dùng mỗi ngày trong hai tuần trước khi tôi mặc khăn choàng của ngài. Có lẽ ngài dùng thời gian đó để học cách … để quan tâm đến tôi chút.”

      Alec cúi xuống, tay nắm lấy cằm của , và , “Quan tâm đến em? Khỉ gió, , ngay lúc này ta thậm chí thích em.”

      trong cơn giận và thất vọng vì tin là dám giễu cợt . Nhưng ánh mắt đau đớn của làm hối hận. nhận ra hoàn toàn châm chích . Và trông như thể muốn khóc.

      Jamie đột ngột giật ra khỏi và để thấy tức giận như thế nào. gợi cho nhớ đến con mèo hoang. Và cũng trông như thể muốn khóc nữa. Alec vô cùng hài lòng. Và nhõm.

      “Tôi cũng hoàn toàn thích ngài, Kincaid.”

      có kiểu cách cà chớn khi cười với . “Ngài quá kiêu căng ngạo mạn,” thêm. “Đúng, tôi ưa ngài chút nào.”

      Alec ra dấu cho người của , sau đó lại cúi nhìn xuống vợ của . “Em dối.”

      “Tôi bao giờ dối.”

      , em dối, Jamie, và giỏi chút nào.” quay khỏi chồng và bắt đầu leo lên đồi. Alec ngắm , hình dung đẹp như thế nào khi mặc khăn choàng của . Đột ngột quay ngoắt lại và gọi , “Alec? Ngài cẩn thận chứ?”

      phản ứng lại với nỗi lo sợ trong giọng của . gật đầu, cho thấy thứ mà nghĩ là muốn, nhưng thể tự ngăn lại việc thêm.

      “Ta nghĩ em hoàn toàn thích ta, English. Em đổi ý quá nhanh?”

      có.”

      “Thế tại sao…”

      “Nghe này, Kincaid, đây phải là lúc thích hợp cho cuộc thảo luận dài dòng,” Jamie . nhanh chóng quay lại bên cạnh để cuộc đối thoại của họ bị những người lính của nghe lỏm. “Ngài có việc săn bắn của ngài. Và tôi có Mary để an ủi chị ấy. Tôi cầu ngài phải cẩn thận, Alec.” Bàn tay chạm vào đùi bắt đầu vuốt ve. Alec nghi ngờ việc nhận thức được hành động đó. Ánh mắt lo lắng của chiếu thẳng vào mặt . “Làm như vậy chỉ để chọc tức tôi.”

      “Em có biết là em gọi ta là Kincaid bất cứ khi nào em giận dữ ?”

      bấu vào đùi . “Tôi bao giờ giận dữ,” tuyên bố. “Thậm chí khi ngài giao nhiệm vụ cho tôi,” thêm với cái gật đầu. “Liệu tôi sắp xếp lại nhà bếp trong khi ngài xa được ? Việc đó làm cho tôi có việc để làm, Alec, và thực ra tôi cầu những người khác làm. Tôi chỉ chỉ dẫn cho họ thôi.”

      có can đảm để từ chối . “Em nhấc ngón tay chứ?”

      “Tôi làm.”

      gật đầu. Trước khi có thể chặn lại nữa, bảo lấy tay ra khỏi chân , nếu kéo với .

      trông như thể tin lời đe dọa đó.

      phải thở dài với thái độ của . Sau đó gạt khỏi tâm trí và quay chú ý sang những chiếu cố quan trọng hơn. Nó chỉ kéo dài được đến cuối ngày, khi Gavin bắt kịp , nhớ lại lời của Jamie về việc giúp chị khuây khỏa.

      nghĩ ý của cuộc viếng thăm lâu trong ngày.

      ràng ý của là mãi mãi.

      Đúng, đủ hiểu khi Gavin loan báo rằng Lady Kincaid sắp xếp nơi náo cho chị .

      Thị tộc Ferguson tuyên bố chiến tranh.

    3. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      11.3

      Alec biết Daniel hẳn phải giận điên. ra lệnh Gavin trở về lâu đài để trông chừng vợ , sắp đặt người chiến binh đáng tin cậy khác phụ trách việc săn, và hướng ngựa về lãnh địa Ferguson.

      có thể chặn Daniel ở gần ranh giới phân chia lãnh địa của họ. Alec cưỡi ngựa mình – thong thả, - nhưng Danial có đội quân kèm. Tất cả được trang bị vũ khí cho trận chiến.

      Alec bắt ngựa dừng lại và đợi chuyển động đầu tiên của Daniel.

      lâu. Daniel rút gươm, ném lên để mũi kiếm găm chặt vào phần đất ngay trước ngựa của Alec.

      Hành vi đó là dấu hiệu tuyên bố chiến tranh. Giờ Daniel đợi Alec lặp lại nghi thức đó. Biểu của Daniel bất động, nhưng nhanh chóng chuyển sang kinh ngạc khi Alec lắc đầu, từ chối ném vũ khí của .

      dám từ chối khai chiến?” Daniel rống lên. ta quá giận đến nỗi những gân máu hằn cổ.

      “Mẹ kiếp tôi từ chối,” Alec rống lại.

      thể.”

      “Tôi làm đấy.”

      Đến lượt Daniel lắc đầu. “ chơi trò gì vậy, Alec?“ muốn biết, mặc dù còn thét như thể phun than hồng khỏi miệng.

      “Tôi chiến đấu cho cuộc chiến mà tôi muốn thắng,“ Alec tuyên bố.

      muốn thắng?“

      “Tôi muốn.“

      “Tại sao ?“

      “Daniel, thành tin rằng tôi muốn có hai phụ nữ trong gia cư của tôi à? “

      Câu hỏi đó lấy giận dữ của Daniel. „Nhưng...“

      „Nếu tôi thắng, tôi có Mary sống với Jamie cho đến cuối đời. đòi hỏi quá nhiều ở tôi đó, bạn à.“

      đồng ý đưa chỗ trú ngụ cho vợ tôi?“ Daniel hỏi. nụ cười thư giãn nở mặt .

      „Tôi đồng ý,“ Alec trả lời bực tức.

      „Vợ của cả gan bảo vệ Mary khỏi tôi, Alec. Khỏi tôi. Và vợ của tôi để cho ấy làm thế. Nấp sau lưng của ấy như đứa trẻ.“

      „Họ là người , Daniel. Lỗi của quên việc đó.“

      „Đúng,“ Daniel thở dài thú nhận. „Tôi quên mất. Tuy nhiên tôi mong vợ của tôi hành động cách nhát gan. là xấu hổ cái cách mà ấy làm với em ...“

      ấy nhát gan, Daniel,“ Alec xen vào. „ ấy được dạy dỗ theo cách đó. Tất cả các chị của Jamie tin rằng ấy luôn bảo vệ họ.“

      Daniel cười. „Tất cả bọn họ đều ngớ ngẩn.“

      „Đúng vậy,“ Alec đồng ý. „Chúng ta là bạn bè quá lâu để cho những người đàn bà đó gây nên mối bất hòa giữa chúng ta. Tôi đến đây với lòng tin vào , Daniel, để đề nghị... , để cầu đến lãnh địa của tôi và đưa vợ về.“

      „Có phải tôi vừa nhận được mệnh lệnh?“ Daniel hỏi, cười.

      „Đúng.“

      „Và nếu tôi vẫn khát khao chiến đấu?“

      „Thế tôi tiếp ,“ Alec lè nhè. „Nhưng luật phải đổi.“

      Daniel bị mắc mưu với điệu cười trong giọng của Alec. „Thế nào?“

      „Người thắng nhận cả hai dâu.“

      Daniel ngửa đầu ra sau và phá lên cười. Alec giúp bị mất mặt trước người của . để ta hạ bệ mà có vẻ như người thua trận. „ từ bỏ phần thưởng của , Alec, nhưng trái tim của tôi ấm áp khi biết cũng có thời gian dễ thở với vợ của .“

      ấy thích nghi.“

      „Tôi nghi ngờ với Mary.“

      „Cần có bàn tay cứng rắn, Daniel.“

      Daniel giải tán những người chiến binh của trước khi đáp lại lời Alec. „ bàn tay cứng rắn và lời phỉnh nịnh, Alec. Người phụ nữ đó ngừng phàn nàn từ khi chúng tôi về đến nhà. có biết , ấy giận dữ với việc tôi có tình nhân.“

      Alec mỉm cười. „Họ buồn cười,“ .

      „Có lẽ tôi để ấy ở lại với Jamie...“

      „Thế có chiến tranh, Daniel. Mary thuộc về .“

      nên thấy bọn họ, Alec.“ rút gươm dưới đất lên, đặt vào vỏ trước khi thêm, „Vợ của bảo vệ Mary, tromg khi ném những lời sỉ nhục vào tôi. ta gọi tôi là con heo.“

      từng bị gọi tệ hơn thế.“

      „Đúng, nhưng chỉ những người đàn ông, và họ sống đủ lâu để hoênh hoang về điều đó.“

      „Vợ tôi có tính tình nóng nảy,“ Alec mỉm cười thú nhận.

      „Tôi ước gì chút của ấy chuyển cho Mary. Người phụ nữ hành động như con thỏ hoảng sợ.“

      „Tôi ở giữa cuộc trả thù những kẻ tấn công Angus khi tôi được thông báo cố này,“ Alec chuyển đề tài.

      „Chúng tôi nghe chuyện xảy ra,“ Daniel trả lời. „Thế nào nếu tôi tôi săn với ? Tôi hiểu những nam tước núi?“ Daniel hỏi, đề cập đến những người đàn ông chiếm ngang những thị tộc của họ và tạo thành đơn vị riêng. Họ được gọi là những nam tước vì đó là tước hiệu của quốc, và vì thế nó là cái tên chướng tai gai mắt nhất mà những người ở Cao Nguyên có thể tìm được. Điều đó cũng thích hợp, giống như những người , người đàn ông núi đó cũng là những người đê tiện chiến đấu có danh dự và đạo đức.

      được hoan nghênh, Daniel, nhưng đầu tiên phải dẫn Mary về nhà. có thể đuổi kịp chúng tôi ở gần đỉnh Peak.“

      ai trong số họ thêm cho đến khi họ đến lâu đài của Alec. Jamie đứng bên cạnh chị trong sân trong. mỉm cười khi thấy chồng cho đến khi nhận được ánh mắt . Nụ cười của biến mất.

      „Ồ, Chúa ơi, Daniel trông như thể ta muốn giết chị,“ Mary thầm, nhích đến gần Jamie hơn.

      „Mỉm cười, Mary, nó làm ta bối rối,“ Jamie hướng dẫn.

      Alec xuống ngựa và chầm chậm tiến đến vợ . mỉm cười. Chúa ơi, nét mặt của có thể làm sữa đông đặc lại. Jamie thở hơi sâu. „Ngài xong cuộc săn bắn, Alec?“

      lờ câu hỏi của . „Có phải em đưa Lady Ferguson nơi nấp?“

      “Nơi nấp?“ Jamie lặp lại. „Tôi chưa bao giờ nghĩ đến điều đó, ông chồng.“

      „Trả lời ta“.

      giận dữ trong giọng của đốt cháy như thanh kim loại nóng bỏng. „Tính khí của Jamie bị chọc tức. Làm thế nào mà dám phê phán trước mặt khách khứa?“ „Mary hỏi tôi để chị ấy ở lại, và tôi cho phép chị ấy,“ . „Nếu ngài muốn gọi nó là nơi nấp cứ xem là thế. Tôi bảo vệ Mary.“

      „Bảo vệ khỏi chồng ấy?“ Alec hỏi, trông hoài nghi.

      „Đúng, khi người chồng để xảy ra chuyện đấm đá tàn nhẫn,“ Jamie trả lời. dừng lại để cau mặt với Daniel, sau đó quay lại chồng . „ ta xâm phạm đến những cảm xúc êm dịu của chị ấy, Alec. Ngài muốn tôi phải làm gì?“

      „Ta muốn em chỉ bận tâm đến những công việc của riêng em,“ Alec cáu kỉnh.

      ta tàn bạo với chị ấy.“

      „Đúng vậy,“ Mary la lớn, bị ảnh hưởng bởi cơn giận của Jamie. „Nếu tôi thấy thuận tiện để sống ở đây, tôi tìm đường trở về quốc.“

      „Tôi dẫn đường,“ Jamie lầm bầm. khoanh hai tay lại và đợi Alec phản ứng lại đe dọa đó.

      „Em kết thúc ở Normandy,“ Alec đoán.

      Trước khi Jamie có thể trả lời, Alec quay sang Mary. nhìn chằm chằm vào cho đến khi rời khỏi vợ ; sau đó kéo mạnh Jamie vào lòng. Cái ôm của cứng như thép. Jamie kháng cự, biết điều đó là bất khả kháng. Thêm vào đó, vừa nhận ra cha Murdock đứng những bậc thang và quan sát họ.

      muốn người đàn ông của Chúa nghĩ cư xử như tiểu thư quý phái.

      “Tôi trở về nhà với , Daniel,” Mary la lớn.

      thách thức được đáp ứng. Daniel di chuyển với tốc độ đáng ngạc nhiên với người to lớn như thế. Trước khi Mary hét xong, nhận ra mặt vùi vào lòng Daniel yên ngựa.

      Jamie tuyệt vọng cố giữ vẻ nghiêm trang trước tình huống tàn ác đó. Mary đáng thương bị lôi lên yên ngựa như bao tải lúa mạch. là bỉ mặt, nhưng Jamie vẫn mong Mary gây ồn ào. Hơi thở giận dữ như ống bể của gây chú ý nhiều hơn tình cảnh đáng thương của .

      “Tôi thể đứng bất động ở đây trong khi ta xúc phạm chị ấy như thế này,” Jamie thầm.

      “Ồ , em có thể,” Alec tuyên bố.

      “Alec, làm cái gì .”

      “Ta chen vào, và em cũng thế,” trả lời. “Mary nông nổi, Jamie. Tính khí nóng nảy của Daniel gần như đáng sợ bằng tính khí của ta. Chị của em làm chồng ấy bị nhục nhã.”

      Jamie nhìn theo Daniel và Mary cho đến khi họ biến mất bên kia cầu hào.

      ta làm đau chị ấy chứ, Alec?”

      Nỗi lo sợ của . Alec nghĩ nó vô lý. “ ấy cắn, nếu đó là những gì em lo ngại,” trả lời. “Bây giờ Mary là vấn đề rắc rối của ấy.”

      “Chị ấy bỏ quên ngựa.”

      ấy cần đến.”

      Jamie nhìn lên miệng Alec, nhớ lại cảm giác bởi nụ hôn của . Đó là ý nghĩ ngu ngốc, đặc biệt là lúc này, với rắc rối của Mary vẫn chưa được giải quyết, nhưng dường như thể dừng lại.

      “Có lẽ tôi đen ngựa đến cho chị ấy vào ngày mai,” Jamie , tự hỏi làm thế nào để hôn lần nữa.

      rời khỏi ra xa. chưa muốn rời . “Alec? Ngài tâm tính của Daniel hầu như nóng nảy như của ngài, nhưng ngài với tôi là ngài có tâm tính nóng nảy. Điều đó mâu thuẫn kỳ lạ, ngài có nghĩ như thế ?”

      “Em hiểu nhầm rồi,” Alec trả lời. “Ta là ta để lộ tâm tính nóng nảy của ta với em.”

      bắt đầu xuống đồi. Jamie nâng gấu váy và đuổi theo . “Khi nào ngài mất bình tĩnh?”

      thể kháng cự lại cám dỗ này. Vợ của quá dễ bị nhử. quay lại vì muốn thấy mỉm cười. “Khi có chuyện gì đó đáng quan tâm. Chuyện gì đó quan trọng.”

      Hơi thở hổn hển của làm nụ cười mở rộng thêm.

      “Jamie?”

      “Chuyện gì thế?” giọng nghe như muốn bóp cổ .

      “Đừng làm phiền ta nữa.”

      Đó là lời xúc phạm cuối cùng mà nhận được từ . “Nhìn này, Kincaid, cần thiết lặp lặp lại việc ngài coi tôi quá thấp kém. Tôi hiểu ngài muốn ngụ ý điều gì,” tuyên bố. “Nếu tôi chạy trốn, thậm chí ngài đuổi theo, đúng ?”

      trả lời .

      “Dĩ nhiên ngài đuổi theo tôi. Tôi quá tầm thường để ngài để tâm đến đúng ?”

      “Đúng, ta đuổi theo em.”

      Jamie phải hạ ánh mắt nhìn xuống đất vì sợ rằng quay lại và thấy lời của làm tổn thương đến như thế nào.

      Tại sao để tâm việc có đuổi theo hay ? Người đàn ông này là người Scot man rợ, nhắc nhủ bản thân.

      “Ta gửi vài người theo sau em.” Cuối cùng quay lại và kéo vào cánh tay. “Nhưng vì em đâu cả, nên câu hỏi này quan trọng, đúng ?”

      “Tôi trở nên vô cùng ghét ngài, Alec Kincaid.”

      “Em nên làm gì đó với tâm tính của em, English.” vuốt bày tay ngang má . “Cố giữ khỏi rắc rối khi ta xa.”

      đoán đó là lời tạm biệt, khi thúc ngựa và bắt nhìn theo .

      Bàn tay chạm vào bên má nơi Alec vuốt ve.

      Sau đó ưỡn thẳng vai và giật tay ra.

      hầu như ghét . Hầu như.

      Co nhớ lại cho phép sắp xếp lại nhà bếp. Đó chỉ là việc cỏn con, nhưng nó vẫn là khởi đầu. Cuối cùng cần đến trợ giúp của , khi thấy ngôi nhà của đẹp hơn nhiều.

      Jamie ưỡn thẳng vai và lên đồi. Tốt nhất nên bắt đầu ngay.

      mỉm cười hăng hái. Alec giao cho nhiệm vụ.

      Hết chương 11.

    4. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      12.1

      Chương 12

      Tin đồn về khả năng trị thương xuất sắc của Lady Kincaid lan truyền Cao nguyên nhanh như cơn bão. Tuy nhiên, câu chuyện về hồi phục của Angus bị thổi phồng, vì bản thân được nghĩ là đủ ấn tượng để cần phải thêm thắt xung quanh nữa. Việc kể lại cũng luôn được bắt đầu với những cách như nhau, với tuyên bố là người chiến binh Kincaid vừa được ban lễ, và chỉ cách cái chết hơi thở. mở đầu luôn đạt được những kinh ngạc mà mỗi người kể chuyện đều muốn thấy.

      Những thành viên trong những thị tộc tham dự lễ hội mùa xuân thường niên ở lãnh địa Gillebrid nghe được tin tức nửa ngày sau khi họ được thông báo là Angus chết. Lydia Louise, em của Angus và là người họ hàng của vợ , Elizabeth, ở trạng thái khó khăn. Đầu tiên than khóc với đau đớn cho cái chết sớm của trai , sau đó than khóc với niềm tin sâu sắc với hồi phục thần kỳ của . Vào lúc cuối ngày, người phụ nữ phải bị chuốc lượng lớn rượu mạnh và được mang vào giường.

      người nào ở thị tộc McPherson tham gia lễ hội. Người thủ lĩnh già chỉ có đứa con, đứa bé trai chỉ ba tháng tuổi, hành động cách khó ở mà thị tộc đoan chắc là sắp chết. Đứa trẻ kế thừa tính tình ngang bướng từ người cha, đột nhiên trở nên ghét cay ghét đắng dòng sữa của mẹ nó. Những cơn ọc sữa sớm làm cho nó quá yếu để bú.

      Lãnh chúa McPhernon tìm an ủi trong những khu rừng thanh bình của ông. Nỗi đau buồn của ông gần như kiềm chế được. Ông khóc lóc như đứa trẻ vì ông chắc chắn tin rằng khi ông trở về nhà ông phải chôn cất con người cùng tên đó.

      Thị tộc Ferguson liên minh với McPherson chống lại những người đánh cá đáng ghét, thị tộc McCoy. Mối hận thù tồn tại qua quá nhiều năm đến nỗi ai có thể nhớ được nguyên nhân. Trong khi đó thị tộc Kincaid là đồng minh với thị tộc McCoy, kể từ khi chiến binh McCoy kéo lưới được Kincaid chết đuối sông, và từ đó thị tộc Kincaid vì ơn nghĩa, đứng về phía thị tộc McCoy chống lại thị tộc McPherson.

      Nhưng khi lời bàn tán về khả năng trị bệnh của Lady Kincaid đến tai Lady Cecily McPherson, bà ta phớt lờ những luật lệ Cao nguyên.
      Cecily McPherson thương lượng với quỷ dữ để cứu con của bà. về kế hoạch với ai, bà ẵm đứa bé đến lãnh địa Ferguson và cầu xin giúp đỡ của Lady Ferguson. Mary rất thương cảm cho tình cảnh đáng thương của người phụ nữ. Vì Daniel vẫn săn những người tấn công Angus, phải bận tâm xin phép . Ngay lập tức ẵm đứa bé đến chỗ Jamie.

      Dĩ nhiên tất cả những người chiến binh Kincaid đều biết đứa trẻ thuộc về ai, vì mọi người núi đều biết chuyện của người khác. Tuy nhiên ai đề cập với nữ chủ của họ là chăm sóc cho con trai của kẻ thù của họ. Họ cho rằng điều đó làm bận tâm. Lady Kincaid là người , và vì thế cũng ngu dốt về mối hận thù tồn tại lãnh địa của họ. cũng là phụ nữ, và bản năng làm mẹ của chắc chắn có ý nghĩa hơn hẳn chiến tranh. Cũng quan trọng như quá hiền dịu để hiểu về mối hận thù, và từ cách thức cầu được chăm sóc cho Angus trước kháng cự của Alec, cho thấy rằng động vật nhắn quá ương nghạnh để có thể hiểu được.

      Tuy nhiên, Gavin biết chuyện gì xảy ra nếu đứa bé chết đất Kincaid. Sau khi ném cho đứa bé cái liếc nhìn thương cảm, chắc chắn chiến tranh là thể tránh khỏi. ra lệnh quân lính chuẩn bị cho cuộc chiến, gửi hai người đưa tin lần theo vết Alec, và sau đó kiên nhẫn đợi thị tộc McPherson tấn công.

      Đứa bé mập mạp và tươi tắn sau bốn ngày toàn bộ quân lính của McPherson đến cầu cái xác của đứa bé để an táng.

      Gavin chỉ cho phép lãnh chúa và hai người khác vào. Với Marcus bên cạnh, đứng đợi bậc thang của lâu đài.

      Jamie chỉ mới đặt đứa trẻ vào giường của Alec khi nghe thấy những tiếng la thét vọng lên từ sân trong lâu đài. nhanh chóng ra ngoài để xem tất cả những náo động này do đâu, nhưng nhanh chóng dừng lại bậc thang cao nhất khi thấy ba người chiến binh trông đáng sợ lưng ngựa. Ngay lập tức biết họ phải là người của Kincaid, vì mảnh khăn choàng của họ hoàn toàn đen.

      “Ta rời khỏi mà có con trai chết của ta,” người đàn ông lực lưỡng ở giữa rống lên. “Và khi ta trở lại, có máu vung vãi với tiếng than khóc của các người, máu của Kincaid.”

      “Có ai chết à, Gavin?” Jamie hỏi.

      Người phó thủ lĩnh trả lời quay lại. Jamie nghĩ muốn rời mắt khỏi những người lạ. chắc chắn thể đổ lỗi cho Gavin, vì những người lạ trông như loại người tấn công khi quay lưng lại. “Lãnh chúa McPherson đến để đòi lại con trai của ông ta.”

      giận dữ trong giọng của Gavin làm Jamie giật mình. nhận được căng thẳng trong khí, sau đó nhận ra ba người lạ nhìn chằm chằm vào . vươn thẳng vai để phản ứng lại thô lỗ của họ.

      ta có phải là người phụ nữ của Kincaid ?” người đàn ông ở giữa rống lên.

      “Đúng vậy,” Gavin trả lời.

      “Vậy ta là người cướp con trai ta.”

      Có phải người lãnh chúa phải thét lên ở mỗi từ? Jamie thể tin được đây là cha của đứa bé có tâm tính ngọt ngào như thế. Người thủ lĩnh là người đàn ông già, với đôi lông mày rậm rạp che hầu hết cặp mắt tối của ông ta. đoán mùi ông ta cũng rậm rạp như vẻ bề ngoài.

      Marcus quay lại nhìn Jamie. Mặt tỏ ra bất cứ dấu hiệu nào cho thấy nghĩ gì. “ lấy đứa bé ,” ra lệnh.

      “Nhanh lên, mụ đàn bà.”

      Jamie chỉ vừa bắt đầu quay vào lâu đài người lãnh chúa thét lớn mệnh lệnh đó. ngừng lại, sau đó chầm chậm quay lại đối mặt với ông ta.

      “Tôi lấy,” .

      “Ta muốn đứa con trai chết của ta.”

      Thính giác của bao giờ như cũ nữa. Người đàn ông thù địch rống lên như con gấu bị thương. Jamie cố kiềm chế. tự nhắc rằng xét cho cùng, người đàn ông nghĩ rằng con trai của ông chết, và nỗi đau buồn cướp lấy cách cư xử đúng đắn từ ông.

      lời thốt ra cho đến khi Jamie quay lại. bế đứa bé ngủ trong tay. Đứa bé trai của người lãnh chúa được che phủ hoàn toàn bởi cái mền len dầy để bảo vệ cậu khỏi ngọn gió rét buốt.

      Gương mặt của người thủ lĩnh già biểu lộ phản ứng. Jamie đến bên cạnh ông ta và kéo tấm mền khỏi gương mặt của đứa bé.

      “Đưa nó cho ta.”

      “Ông phải ngừng la thét,” ra lệnh với giọng thấp. “Nếu ông đánh thức đứa bé này sau tất cả những khó khăn mà tôi phải làm để ru ngủ, ông phải trả giá. Tôi chưa?”

      “Đánh thức nó dậy?”

      “Tôi vừa cầu ông hét lên,” Jamie nhắc ông ta với tiếng gần như là thét. Ngay lập tức hối hận cho cơn bùng phát của vì đứa bé mở mắt và bắt đầu bồn chồn trong tay . ngừng lại để cúi xuống mỉm cười với đứa bé, sau đó nhìn lên cha của nó.

      bỏ nhỡ ngạc nhiên vụt qua gương mặt của người thủ lĩnh khi đứa con bé bỏng của ông cử động.

      “Giờ ông thấy ông làm gì? Tiếng thét của ông làm đứa trẻ bối rối,” Jamie lầm bầm. đưa đứa bé ụp lên vai và bắt đầu vỗ lên lưng nó. Ngay lập tức nó ợ tiếng lớn. “ đứa con trai ngoan,” ngâm nga sau khí đặt cái hôn nhanh lên đỉnh đầu trọc của nó.

      Vẻ mặt của cứng rắn khi quay lại vị lãnh chúa. “Tôi bao giờ hiểu tại sao Chúa lại ban phước cho ông đứa bé đáng như thế. Đứa trẻ bé bỏng này chỉ vừa được cho ăn bữa trưa và nếu ông quấy rầy nó, nó nôn ra.”

      Người thủ lĩnh đáp lại lời của . Jamie miễn cưỡng đưa nó cho người cha. nhận thấy hai tay của người đàn ông run rẩy khi ông ẵm đứa con của ông. “Tôi có vài chỉ dẫn cho ông trước khi ông ,” .

      Người chiến binh già trong lúc lâu. Ông liếc xuống con trai của ông trong khi ông cố lấy lại bình tĩnh, lúc này ông thể biểu lộ bất cứ niềm vui nào, vì như thế làm yếu vị trí của ông trước những người Kincaid, nhưng nó là kỳ tích gần như thể khiến mắt ông căng phồng. Đứa bé ợ lên tiếng mạnh mẽ nữa trong im lặng đột ngột, sau đó mỉm cười ngọt ngào điêu luyện như thể nó biết đấu tranh của cha nó và thận trọng thử sức chịu đựng của ông.

      “Nó chết.”

      “Ông thét cho nó chết nếu ông cứ tiếp tục thét,” Jamie tuyên bố. “Giờ xin chú ý vào tôi, thưa ngài. Ông với vợ ông là chỉ cho đứa trẻ bú sữa dê.”

      “Ta .”

      Jamie phản ứng như thể bị sét đánh. Trước khi vị lãnh chúa phản ứng lại, vồ lấy đứa bé khỏi tay ông ta, đặt lưng nó vào ngực, và bắt đầu bước dọc theo con ngựa của ông. “Thế ông có thể trở về mà có con trai ông, McPherson. Tôi để ông giết chết nó với ngu dốt của ông. Hãy trở lại khi nó đủ lớn để tự lo liệu.”

      Đôi mắt tròn, và sáng của vị lãnh chúa mở lớn ngạc nhiên. Ông nhìn vào Gavin, sau đó quay lại Lady Kincaid. “Đưa nó cho ta.”

      “Trước hết ông phải hứa với tôi là chỉ cho nó bú sữa dê.”

      “Nó bú sữa mẹ.”

      “Nó thích sữa mẹ.”

      vừa sỉ nhục vợ ta?”

      Jamie ước gì có sức mạnh để đánh bại người đàn ông già này. “Tôi cho ông nghe ông cần phải làm gì để đứa bé này sống sót,” thét lên. “Nó thể chịu đựng thêm trận bệnh nào nữa.” di chuyển đến gần vị lãnh chúa hơn, cho đến khi chỉ còn cách đầu gối ông inch, sau đó , “Hứa với tôi.”

      Cái gật đầu đột ngột của ông ta làm hài lòng. đặt đứa bé vào tay cha nó lại, sau đó về phía Gavin và Marcus. “Ông là người đàn ông vô ơn nhất mà tôi từng gặp,” lầm bầm.

      “Vô ơn?”

      Ông ta lại rống lên. Jamie xoay người lại, hai bàn tay đặt bên hông, và ném cho người chiến binh cái nhìn có thể đốt cháy. “Đúng vậy, vô ơn,” thét lại. “Ông nên thể cảm kích của ông, McPherson, chứ phải thét vào tôi.”

      Cặp mắt của vị lãnh chúa híp lại. người đàn ông rống lên. “Chúng ta về chiến tranh nếu ta nhận được thứ gì ta muốn.”

      “Những gì ông cần là cú đá thích đáng vào mông, con dê già,” Jamie thét lại. “Và đó là thứ mà ông nhận lấy nếu ông thể tôn trọng ở tôi.”

      lấy con trai ta.”

      thể tin được ngu ngốc của người đàn ông. Con ngựa của ông ta cũng đáng ghét như ông ta. Ngay khi người đàn ông già nới lỏng cương, con vật cố đớp miếng vai của Jamie. McPherson dường như muốn điều khiển ngựa cũng như điều khiển cơn nóng giận của ông ta.

      phải xin lỗi,” ông gầm lên.

      Jamie đẩy con ngựa của ông ra xa trước khi trả lời thách thức đó. “Làm thế nào mà ông dám cầu tôi xin lỗi? Tôi lấy con trai ông và ông biết thế. Ông có thể ngồi đó cho đến khi ông mục nát ra, nhưng ông nhận được lời xin lỗi nào từ tôi.”

      Đứa bé bắt đầu kêu khóc, làm phá vỡ tập trung của Jamie. “Ồ, đưa con trai ông về với mẹ cậu ấy ,” ra lệnh, “Và đừng có mà cả gan trở lại đất Kincaid cho đến khi ông học được vài cách cư xử.”

      Người thủ lĩnh trông như thế ông ngứa ngáy tấn công . Trái lại ông miễn cưỡng nới lỏng dây cương. Ngay lập tức con ngựa cố nếm vai của Jamie lần nữa. tát con ngựa, mạnh hơn.

      McPherson gầm lên phản ứng. “ ta đánh con ngựa của ta,” ông thét lớn. “Các người thấy chứ. Người phụ nữ của Kincaid đánh con ngựa của ta. Sỉ nhục vợ của người đàn ông còn chấp nhận được, nhưng tấn công con ngựa của ông ta …”

      “Ồ, lạy Chúa tôi,” Jamie ngắt lời. “ hoặc tôi đánh ông.”

      Khi người chiến binh ở bên trái của vị lãnh chúa với lấy gươm của ta, Jamie kéo con dao găm từ cái vỏ trong thắt lưng. quay sang ta, nhắm đích và , “ lấy tay khỏi vũ khí của hoặc là thấy con dao găm của tôi cổ họng của trước khi thở hơi thở kế tiếp. Và khi tôi gây ra vết thương,” thách thức, “tôi điều trị nó.”

      Người chiến binh ngập ngừng trong vài giây ngắn ngủi, sau đó làm như cầu. Jamie gật đầu. “Giờ khỏi đất của tôi ,” ra lệnh khi đặt con dao lại chỗ cũ.

      Đột nhiên kiệt sức. để mất kiềm chế trong khoảng thời gian dài. cũng có chút xấu hổ với cư xử của , và biết ơn Gavin và Marcus vô cùng vì ở đó để chứng kiến tâm trạng được giải phóng của .

      Dĩ nhiên tất cả là lỗi của McPherson. Chắc chắn người đàn ông này sống trong cái hang. Ông ta có cách cư xử như con vật hoang dã. Ông ta có thể khiêu khích người thánh thiện thét lên.

      Lúc này rút lui dường như là lựa chọn hợp lý. Jamie quay lại, ý định của là bước vào lâu đài mà hoang phí ánh mắt qua vai. định xua đuổi những người McPherson cách thô lỗ nhất.

      kinh ngạc dừng lại khi thấy hàng lính phía sau . Tất cả đều được vũ trang và sẵn sàng cho trận chiến. Trong khi Jamie nhận ra đủ nhanh, đó hẳn làm đầu bắt đầu quay vòng vòng. , chính là Alec Kincaid đứng giữa những người lính, người mà gây chú ý hoàn toàn đến và gây ra cơn nhức đầu như thế này cho .

      Thế, chết tiệt, chắc chắn thấy hết.

      Jamie xấu hổ. Đột nhiên ước gì chỉ cần quay lại và trở về quốc.

      chắc ai là mối đe dọa lớn hơn. Ánh mắt của Alec có thể thổi bay lông lưng cừu. Lãnh chúa McPherson so sánh với ông chỉ trông như vị thánh.

      Alec khoanh tay trước ngực. Hai chân mở rộng – dấu hiệu xấu, và vẻ mặt của cũng cứng rắn như phần còn lại. Đó là hình ảnh mà thấy cái ngày những tên vô lại tấn công họ. Vậy mà nghĩ lúc đó trông buồn chán.

      Bây giờ biết hơn.

      vẫn là phần đặt cược an toàn hơn, xác định. Nếu định giết , chắc chắn làm cách riêng tư, cho là thế với cái run rẩy trượt xuống dạ dày. đủ quan trọng với để làm tình huống đó qua . , chắc chắn mất thời gian để làm việc đó cho đến tuần sau.

      lời với khi lại bên cạnh . chỉ đơn giản đẩy ra phía sau lưng và bước lên bước. Ngay lập tức bức tường những người đàn ông vây quanh .

      Cái khiên được tao ra từ những người chiến binh che tầm nhìn của , cả khi nhón nhân và cố nhìn qua vai Marcus.

      Những từ ngữ giận dữ tuôn trào giữa hai người thủ lĩnh to lớn. Jamie đông cứng người khi nhận ra Alec giữ thể diện cho . tấn công bằng cách công kích việc trong hai người của McPherson dám động vào gươm trước mặt Lady Kincaid. Ồ, Alec điên giận. Điên giận khủng khiếp.

      có tính khí nóng nảy, và Jamie đua với những lời cầu nguyện cảm ơn đến đấng tạo hóa vì tính khí đó nhằm vào .

      Sau đó nghe thấy từ ‘chiến tranh’ đáng ghét được rống lên lần nữa. McPherson cầu cuộc chiến và Alec thể có được nhấn mạnh nào hơn với đồng ý của .

      Lạy Chúa, làm gì?

      Alec bao giờ tin việc này phải hoàn toàn là lỗi của . Nếu kiềm chế được tính khí nóng nảy, có lẽ ngăn ngừa được cuộc chiến này.

      Những người lính rời cho đến khi những người McPherson xa xuống đồi. Jamie quyết định tốt nhất là nên trước khi chồng chuyển chú ý sang . Chắc chắn định chạy trốn, tự nhủ. , chỉ cần chút thời gian để sắp xếp lại vấn đề lộn xồn này. Nếu may mắn, mất hoặc hai ngày.

      quay lưng lại Marcus và bắt đầu leo lên các bậc thang. Chỉ ngay khi nghĩ thoát khỏi nhận biết của Alec, túm lấy cánh tay . nhàng chút nào khi bắt quay lại nhìn . Vì Marcus và Gavin nhìn họ, quyết định mỉm cười. Tuy nhiên cái quoắc mắt giận dữ của Alec làm thay đổi thái độ.

      “Em có muốn giải thích ?” hỏi. Giọng êm dịu như tiếng ngáp của con sư tử.

      ,” Jamie trả lời. “Tôi thích.”

      thích câu trả lời của . Bó cơ hàm của lại cong lên nhưng cái giật cưỡng lại được. Cái nắm cánh tay tăng mạnh lên cho đến khi những đốm tàn nhang chuyển sang màu hồng.

      cương quyết đón lấy ánh mắt của để biết được sợ ánh mắt tàn nhẫn của , nhưng thậm chí kéo dài đủ lâu cho cái chớp mắt đầu tiên.

      “Đứa bé bị bệnh,” .

      “Và?”

      “Tôi chăm sóc cho nó.”

      “Làm thế nào mà đứa bé của McPherson đến được đây?”

      “Tôi tự hỏi việc đó đấy,” .

      “Trả lời ta.”

    5. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      12.2

      cao giọng, nhưng Jamie biết giận điên. quyết định dỗ dành đưa ra câu trả lời thẳng thắn. “Alec, tôi chỉ cố làm điều đúng đắn. Thậm chí nếu tôi biết đứa bé đó thuộc về người đàn ông già cáu kỉnh như thế, tôi vẫn chăm sóc cho nó. Đứa bé đau đớn. Ngài muốn tôi quay lưng với nó à?”

      “Ta muốn em trả lời câu hỏi của ta,” nhắc.

      “Ngài kết tội Mary.”

      “Mary có liên quan trong chuyện này à?” Alec cầu. lắc đầu, và , “Ta nên ngạc nhiên mới phải.”

      “Mary mang đứa bé đến. Vợ của McPherson đưa con của bà ta cho Mary, van nài tôi giúp đỡ.”

      Cuối cùng Alec thả tay ra. Jamie ngăn lại mong muốn chà xát cánh tay để xoa dịu cơn đau. “Giờ ngài có xu hướng giận dữ với Mary vì quấy rầy, đúng Alec?”

      buồn trả lời . Gavin ném cho cái nhìn thông cảm, sau đó hỏi Alec, “Daniel có biết chuyện này ?”

      ấy thể biết,” Alec trả lời. “ ấy săn với tôi. Nếu ấy thẳng về nhà, bây giờ chắc là ấy tìm hiểu được. Với lòng kính chúa, ấy khóa ta lại.”

      “Mary có trái tim nhân hậu,” Jamie xen vào. “Chắc chắn Daniel nổi giận với chị ấy vì giúp đứa trẻ bị bệnh.”

      “Em vào trong ngay,” Alec tuyên bố, lờ biện hộ của cho chị.

      Thái độ lạnh lùng của làm đau buồn. Chỉ có Chúa biết lẽ ra nên quen với cách thức ngang ngược của . xa nhà bốn ngày đêm dài dằng dặc, nhưng chắc chắn nhớ .

      “Tôi chưa sẵn sàng vào trong,” Jamie trả lời, làm Gavin và Marcus ngạc nhiên. Tuy nhiên Alec trông ngạc nhiên chút nào. trông có vẻ chịu đựng. “Trước tiên tôi có câu hỏi dành cho ngài.”

      Alec thở dài mất kiên nhẫn. “Marcus, gửi vài người theo sau McPherson cho đến ranh giới,” ra lệnh trước khi chuyển chú ý sang .

      “Thế nào? Câu hỏi gì?”

      “Tôi tự hỏi ngài có săn tốt .”

      “Có.”

      “Vậy ngài tìm thấy những người đả thương Angus?”

      “Đúng.”

      “Và?”

      “Và cái gì?”

      “Ngài có giết ai ?”

      nghĩ đó là câu hỏi lố bịch nhất mà nhận được. thầm nó và ném cho Gavin cái nhìn lo lắng. Alec biết thứ gì làm nên vợ . trông tức tối với . Người phụ nữ này quá vô lý để bận tâm.

      Nhưng rất hấp dẫn. chỉ xa bốn ngày đêm ngắn ngủi, nhưng nó dường như nhiều hơn thế, lâu hơn nhiều. thú nhận đó làm tâm trạng của đen tối. vẫn ăn mặc quần áo của nhận ra tội lỗi đó ngay tức – và bắt đầu nhận ra cũng cứng đầu như . Thậm chí có lẽ còn nhiều hơn. “Sáu, bảy,” với giọng cứng rắn. “Em có muốn biết cách ta giết họ ?”

      lùi bước, quên mất đứng bậc thang. Alec nắm lấy vai để giữ khỏi ngã “Thế , ta cho là em muốn biết?”

      đẩy hai bàn tay ra. “, tôi muốn biết ngài giết họ như thế nào, ngài là người đàn ông thể tin được, nhưng tôi muốn biết số lượng chính xác. Là sáu hay bảy?”

      “Tại sao ta phải biết?” hỏi, ràng là cáu tiết. “Ta ở trong trận đánh mệt nhọc, Jamie. Ta có thời gian để đếm.”

      “À, ngài nên đếm,” Jamie lầm bầm. “Sau này tôi cầu ngài đếm kỹ lưỡng. Đó là tối thiểu những gì ngài làm.”

      “Tại sao?”

      “Vì là tôi chỉ còn lại tám shilling, đó là lý do.”

      biết về chuyện gì. Tuy nhiên ngạc nhiên, chưa bao giờ hiểu về chuyện gì. Màu sắc rời khỏi gương mặt , gợi nhớ ghét những trận đánh nhiều như thế nào. đoán muốn giết bất cứ ai. Đó là ý tưởng kỳ diệu mà thể làm ngừng mỉm cười. Chúa ơi, chắc là giết gấp đôi số lượng đó. Trận đánh kinh khủng. Tuy nhiên định chia xẻ thông tin đó với Jamie.

      “Ngài mỉm cười, Alec. Nó có nghĩa là ngài trêu chọc tôi?”

      “Đúng,” láo, nghĩ cách xoa dịu .

      ném cho cái nhìn cho biết tin . Sau đó nâng gấu váy và nhanh vào lâu đài.

      “Alec,” Gavin , “ ấy nghĩ gì xảy ra khi đánh nhau với kẻ thù?”

      “Tôi biết khỉ gì.”

      Gavin cười. “Nhân tiện,” chuyển đề tài, “Franklin cưỡi ngựa đến để những thị tộc đường về nhà từ lãnh địa Gillebrid. Họ có mặt ở đây chậm nhất là trưa mai. số người từ thị tộc Harold bám theo. Họ muốn thể lòng kính trọng của họ.”

      “Chết tiệt,” Alec gầm lên. “Họ muốn nhìn thấy vợ của tôi.”

      “Đúng, ” Gavin cười thầm. “Sắc đẹp của ấy trở thành huyền thoại. Và việc ấy cứu Angus. Bất cứ ai có đau nhức hoặc tổn thương cắm trại bậc cửa của chúng ta.”

      “Angus thế nào rồi?”

      “Bây giờ dễ bảo.”

      “Ý của là gì?”

      ấy muốn trở lại với công việc. Vợ của bắt gặp ngay khi ấy rời khỏi ngôi nhà tranh của ấy. Elizabeth đến cầu khuẩn giúp đỡ.” Gavin cười lớn trước khi tiếp tục. “Tôi có thể nghe thấy Angus la thét đường đến cửa lâu đài. Khi tôi đến đó…”

      ấy lên giọng với Jamie à?”

      ta có lý do để làm thế,” Gavin giải thích khi thấy cơn giận của Alec bùng lên. “ ấy lấy mất kiếm của ta.”

      Alec nhướng mày. “Thế ấy có lý do,” thừa nhận với nụ cười. “Chuyện gì xảy ra sau đó?”

      ấy lớn tiếng với ấy, nhưng ấy bắt ta quay lại giường trong vài phút.”

      Alec về phía chuồng ngựa, hai tay chắp sau lưng. Gavin bên cạnh . “Tôi tin bất cứ ai trong thị tộc Harold, đặc biệt là những thằng con trai đáng ghét của ông ấy,” , quay lại đề tài về những vị khách đến.

      “Hai cậu sinh đôi à?”

      “Justin gây ra rắc rối,” Alec tuyên bố. “ ta quen với việc lấy bất cứ thứ gì ta muốn.”

      nghĩ ta theo đuổi vợ của người đàn ông à?”

      ta . Người đàn ông đó sinh ra những đứa con còn đê tiện hơn cả vua của quốc.”

      “Với vẻ đẹp trai của ta, phụ nữ có thể quỳ dưới chân ta. Kỳ lạ là Phillip, mặc dù có vẻ ngoài hoàn toàn giống, nhưng bản tính trái ngược. ta quá nhút nhát để làm bất cứ thứ gì.”

      “Tôi cũng tin cậy Phillip,” Alec lầm bầm.

      Gavin mỉm cười. “ như người đàn ông quan tâm đến vợ của ta, Alec.”

      ấy là vật sở hữu của tôi,“ Alec phản đối. “ ai được xúc phạm ấy trừ tôi.”

      ấy cảm thấy dễ dàng ở đây,” Gavin nhận xét. “Dĩ nhiên công việc giao cho ấy giúp được phần nào, nhưng Edith vẫn làm cho thời gian sống ở đây của ấy khó khăn. ta bất tuân bất cứ mệnh lệnh nào mà Jamie đưa ra. Annie cũng tốt hơn. ta lời với Jamie.”

      Alec trả lời, vì vừa nhận ra Jamie nhanh xuống mấy bậc thang. “Em định đâu đấy?” thét lớn.

      “Đến chỗ người thợ rèn,” Jamie thét lại. ngoặc ở khúc quanh và nhanh chóng biến khỏi tầm mắt.

      Alec lắc đầu. “Người phụ nữ ngu ngốc sai hướng.”

      Gavin tặc lưỡi. “Alec, ấy nài nỉ tôi đưa thêm việc cho ấy. Tôi thể để ấy làm công việc nặng nhọc, di chuyển mấy tảng đá, nhưng tôi muốn đưa cho ấy vài thứ…”

      về việc gì thế?” Alec hỏi. “Di chuyển mấy tảng đá nào?”

      Gavon ném cho lãnh chúa của cái nhìn lúng túng. “Mấy tảng đá trong nhà bếp,” nhắc.

      Vì Alec tiếp tục cau mặt, Gavin giải thích, “ cho phép ấy dời nhà bếp, phải à?”

      Alec nhún vai. “Có lẽ,” thú nhận. “Trong khoảnh khắc yếu đuối. Nhưng sắp xếp lại bất cứ thứ chết tiệt nào mà ấy muốn sắp xếp thể tốn nhiều hơn giờ đồng hồ.”

      “Sắp xếp lại?” Gavin ngạc nhiên lặp lại. Chúa giúp , bắt đầu cười.

      “Việc gì đáng cười thế Gavin?” Alec cầu. “Có phải vợ của tôi với …”

      , ấy làm chính xác những gì cho phép,” Gavin , suýt nghẹn. “ thấy ngay thôi, Alec. Đó ngạc nhiên thích thú,” hấp tấp thêm khi Alec gần mất kiên nhẫn. “Tôi muốn tiết lộ điều đó.”

      Cha Murdock nhanh đến bên cạnh người lãnh chúa, lấy toàn bộ chú ý của . Áo choàng màu đen của ông bay phấp phới trong gió. “Alec, là tiện lợi, tôi có vài lời muốn với .”

      Cả Alec và Gavin ngay lập tức cố ngược hướng với linh mục. Mùi hôi thối tỏa ra từ người ông làm chảy nước mắt. Vì lòng tôn kính, Alec đề cập đến mùi hương của ông. Tuy nhiên Gavin, ít khéo léo. “Lạy chúa tôi, cha Murdock, cha làm gì thế? Cha có mùi như thức ăn của lợn.”

      Linh mục cảm thấy bị xúc phạm. Ông cười và gật đầu. “Đúng là tôi có mùi hôi, chàng trai, nhưng tôi cảm thấy tốt hơn trong nhiều năm. Jamie đưa cho tôi loại hồ đặc biệt để dán lên ngực. ấy cũng trộn loại thuốc khác cho tôi. Cơn ho của tôi gần như hết.”

      Ông bước lên bước. Alec vẫn đứng tại chỗ, nhưng Gavin vội vàng bước lui bước. “Giờ đủ về sức khỏe của tôi và tiếp tục với câu hỏi quan trọng,” ông , đối mặt với Alec. “Vợ của đưa cho tôi tất cả shilling của ấy,” ông vừa vừa mở hai rộng hai tay đưa ra những đồng tiền. “ ấy muốn mua những xá tội. Tôi đủ cam đảm để với ấy là ở đây chúng ta dùng tiền đồng.”

      Alec lắc đầu. “ ấy lo lắng quá nhiều về linh hồn của ấy. Đây là khuynh hướng của mấy người , nếu tôi lầm.”

      Linh mục nhoẻn miệng cười. “Linh hồn của ấy chẳng được quan tâm, Alec.”

      “Thế tại sao?”

      “Chính là linh hồn của .”

      Gavin lấp tràng cười của với tràng ho. “Tôi đếm thấy bảy shilling,” với Alec.

      “Tám,” cha Murdock sửa lại. “ ấy đồng dùng trong trường hợp phòng khi trí nhớ bị nhẫm lẫn. Tôi hiểu ấy muốn gì.”

      “Đàn bà ngu ngốc.”

      ấy chu đáo,” cha Murdock cãi. “Giờ cho tôi biết tôi phải làm gì với những đồng tiền này.”

      “Đặt chúng vào cái hộp mặt lò sưởi,” Alec nhún vai gợi ý.

      “Như muốn,” linh mục đồng ý. “Trong lúc chúng ta về người vợ bé đáng mến của , tôi thắc mắc có cho phép ấy sử dụng trong những căn phòng trống lầu hay . ấy bảo tôi hỏi , Alec,”

      “Tôi thấy tổn thất nào trong việc đáp ứng cầu này,” Alec trả lời. “ ấy muốn dùng căn phòng để làm gì?”

      “Làm phòng ngủ của ấy.”

      “Quỷ sứ.”

      “Con trai, việc gì phải nhặng xị lên thế,” cha Murdock xoa dịu. Ông có thể thấy vị tâm trạng của lãnh chúa ươn lên nhanh như con cá bị phơi nắng quá lâu. Ông bật thốt câu hỏi kế tiếp. “Đương nhiên là ấy có thể cưỡi ngựa con sườn đồi trong đất Kincaid phải ? Nó giúp ấy có việc để làm. Tôi có thể ấy nhớ điên cuồng khi xa.” Lời nhận xét cuối làm dịu vẻ mặt của Alec. “Dĩ nhiên là ấy nhớ tôi,” khoác loác. “Tốt thôi, cha Murdock. Hãy với ấy là ấy có thể cưỡi ngựa nếu ấy có người hộ tống.”

      thể nghĩ là ấy trốn , Alec? ấy nhớ nhà, nhưng tôi…”

      “Thưa cha, người phụ nữ đó thể tìm được đường ra khỏi căn phòng có duy nhất cửa. , con nghĩ ấy cố quay về quốc, nhưng chắc chắn ấy lạc đường. ấy có khả năng định hướng.”

      “Đúng vậy,” linh mục đồng ý với ánh mắt lấp lánh. “ ấy có thiếu sót như bầu trời trong xanh.”

      “Cha tự mâu thuẫn rồi,” Gavin xen vào. “Bầu trời trong xanh có chút thiếu sót nào cả.”

      “Với người đàn ông lòa mắt có đấy,” cha Murdock trả lời, nhìn chăm chú lên Alec. “Nếu vợ của quá thấp kém, tôi vui vẻ xem xét việc hủy hôn.”

      “Cha được làm thế.”

      Alec định lên lời phản đối mạnh mẽ về đề nghị lố bịch của linh mục. Cha Murdock cố tình ám chỉ việc hủy hôn có thể dễ dàng được thực . Alec biết rơi vào bẫy của ông, vì vừa thú nhận quan tâm đến Jamie nhiều như thế nào. “Tôi mệt lử với những chuyện về đàn bà,” lầm bầm. “Gavin? có nghĩ là có thể giữ vợ tôi gây ra cuộc chiến nào nữa trong khi tôi lưu tâm đến những việc khác?”

      ấy hỏi về Helena.”

      Câu lặng lẽ của linh mục lọt thỏm giữa họ. Alec chầm chậm quay mặt về phía cha Murdock. “Và?” hỏi, giọng có xúc cảm. “ có biết ấy được kể rằng giết Helena ?” Alec lắc đầu. “ ấy nghe chuyện ngồi lê đôi mách bẩn thỉu này khi nào?” Gavin lên tiếng.

      “Trước khi Alec đến nhà ấy,” cha Murdock trả lời.

      ấy có hỏi cha về ?” Gavin hỏi khi nhận ra Alec định hỏi linh mục thêm.

      ,” cha Murdock trả lời. Ông ném cho Gavin cái cau mày hài lòng. “ ra, ấy với tôi là ấy bao giờ tin vào chuyện tầm phào đó. ấy cũng nghĩ Helena tự sát. ấy tin đó là tai nạn. ấy có trái tim nhân hậu, Gavin, và ấy hoàn toàn tin cậy vào chồng.”

      Alec gật đầu. “Đúng, ấy tin chuyện đó,” tuyên bố. Giọng đầy tự hào. “Jamie là người phụ nữ nhân hậu, chu đáo.”

      “Đúng thế,” Gavin đáp.

      “Dĩ nhiên, ấy có chút ương bướng,” cha Murdock thú nhận. “ ấy cứ cằn nhằn tôi để tôi đưa công việc cho ấy. Tôi tin là ấy muốn trở thành phần của gia đình này, Alec. ấy dần , con trai à. Hãy đối xử tử tế với ấy.”

      Alec hoàn toàn tin lời của linh mục về việc Jamie trở thành , nhưng toét miệng cười với khả năng đó.

      “Giờ tán dương ấy vì những nỗ lực cho nhà bếp, phải Alec?” linh mục . “ nghĩ thế nào về phần phụ thêm? Nó khá xinh xắn, giờ những người đàn ông ngừng càu nhàu.”

      “Cha về chuyện gì thế?” Alec hỏi. Cha Murdock liếc nhanh Gavin, sau đó quay lại Alec. “Nhà bếp, Alec. Chắc là quên việc cho phép Jamie di chuyển tòa nhà.”

      “Tôi làm gi?” Alec gầm lên.

      Linh mục hấp tấp lui bước để tránh xa cơn thịnh nộ của Alec. “ ấy là được cho phép của sắp xếp lại nhà bếp, Alec. nhắn ngọt ngào láo đâu. Hay là quên…”

      Ông ngừng bênh vực chủ của ông khi Alec bước về phía cửa lâu đài. “Gavin, ấy trông rất… kinh ngạc.”

      “Kinh ngạc? Đúng thế,” Gavin đáp lại. “Tốt hơn hết cha nên giữ Jamie tránh xa cho đến khi sấm sét của ấy yên. Có lẽ ấy vừa nhận thấy lổ hổng …”

      Tiếng rống bất bình của Alec tràn ngập sân trong. “ ấy thấy,” cha Murdock thầm. “Ồ, xin chúa giúp chúng con, Jamie đến.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :