Chương 49: năm
Edit: August97
ngày này, hai người vừa mới ra về từ chỗ Tần Lãng, gặp phải người.
Trần Tiêu Hoan phía trước, cúi đầu nghĩ tới vấn đề Tần Lãng đề cập đến, mới vừa quay đầu lại muốn suy nghĩ của mình với Cố Ngự Lâm, ngờ lại gặp mặt , cảm thấy hơi sửng sốt.
lạnh lùng nhìn thẳng , nhưng lời , cũng phải là với .
“Cố Ngự Lâm, hôm nay là thứ bảy.”
“Hàng Hàng?” Giọng Cố Ngự Lâm mang theo vẻ hoài nghi, còn có… vui mừng… tận lực kìm nén.
“Hôm nay là thứ bảy.” Tống Hàng Hàng lại lặp lại, đưa mắt nhìn .
“Em... em chính là Tống Hàng Hàng?” Trần Tiêu Hoan hiểu ra, bừng tỉnh .
Tống Hàng Hàng quay lại nhìn , trong ánh mắt có thêm mấy phần địch ý, sau đó lại nhìn Cố Ngự Lâm, bộ dáng bình tĩnh chất vấn, nhịn được di di chân, trong giọng có mấy phần gấp gáp, “Thứ bảy! Cố Ngự Lâm! phải nên cho em lời giải thích sao?”
“Hôm nay có giờ học chuẩn bị cho việc tranh tài, quên trước với em!” giải thích, nhưng trong lòng cũng biết câu trả lời này căn bản thuyết phục, lúc này mới bắt đầu trách cứ chính mình rảnh rỗi, mù quáng dò xét làm gì chứ.
Lịch học của rất bận, cửa hàng cũng có đủ chuyện
biết, mà vừa mới vào Đại học M cũng bị xoay như chong chóng, trừ mỗi thứ bảy hàng tuần, hai người mới được thư thả đôi chút, vì vậy ngày thứ bảy trở thành thời gian cố định gặp nhau của bọn họ, chỉ cần đối phương thông báo trước, cố định thời gian hẹn gặp nhau ở cạnh lối ra vào tàu điện ngầm cạnh Đại học A.
Mà tuần tới, muốn tham gia cuộc tranh tài, nhưng lại trước cho Tống Hàng Hàng, hôm nay phải học bổ trợ.
Chỉ vì, sợ bộ dáng bình tĩnh của Tống Hàng Hàng, sợ đối phương lạnh nhạt, luôn bị động tiếp nhận lời đề nghị của , giống như với – người bạn trai này, chút cũng thèm để ý.
hy vọng dường nào chủ động, quan tâm tới , mặc dù… Là chất vấn.
Về Trần Tiêu Hoan, ra vẫn luôn ràng mấy lời đồn tạp nham kia, nhưng chủ động ngăn lại, đó là chút tự ái của phái nam tác quái trong con người .
muốn biết, có còn để ý đến nữa , nhất là sau khi biết những lời đồn đại này.
“Bạn học, có phải bạn hiểu lầm gì hay ?” Trần Tiêu Hoan đứng bên chợt cao giọng, có mấy phần khí thế của người lãnh đạo.
Trần Tiêu Hoan cũng biết những lời đồn kia, hoặc là chẳng muốn phủ nhận hoặc có thể có những nguyên nhân khác… cho rằng Cố Ngự Lâm cũng thèm để ý đến mấy chuyện đó giống , hôm nay xem ra, hình như phải.
Tống Hàng Hàng nhìn , bình tĩnh mở miệng, “Chuyện của chúng tôi cần người khác xen vào. Cố Ngự Lâm, nếu bây giờ giải thích được cho em câu trả lời hợp lý, sao, trong vòng ba ngày, điện thoại di động của em vì mà mở. Chuyện như vậy em cũng phải chưa từng gặp qua, cần lo lắng em tiếp thụ nổi.”
xong, trước khi kéo lại, xoay người rời .
Tống Hàng Hàng muốn nghe Trần Tiêu Hoan chuyện, thậm chí muốn đứng trước mặt Trần Tiêu Hoan. thừa nhận đối phương cũng có nơi nào tốt, nhưng như vậy khiến nhớ tới vẻ mặt kiêu ngạo kia, đứng trước mặt đàm luận, xa xa bằng Trần Tiêu Hoan, ai mới xứng đôi.
kiêng kỵ bất kỳ chút rạn nứt nào, trong lòng của cũng mảy may hoài nghi điều đó.
Cho nên chỉ có thể dùng bình tĩnh để che giấu, giả trang chính mình để ý.
Trước tiên Cố Ngự Lâm gọi điện thoại giải thích với , đón nhận.
Hòa hảo, đại khái như lúc ban đầu thôi. Trong lòng ràng Cố Ngự Lâm với mình là lòng dạ, yên ổn chỉ là tâm lý mâu thuẫn của bản thân , vì khó cả đôi đường mà nghi ngờ, lại cố ý đặt tâm tư sang nơi khác, nhưng lại quá nhạy cảm.
Hai người chung đụng trở nên cẩn thận, thậm chí Cố Ngự Lâm còn suy tính buông tha giờ lên lớp của Tần Lãng để tránh va chạm, nhưng lại sợ phụ kỳ vọng của thầy giáo Tần.
Trần Tiêu Hoan nhìn thấu lo lắng của , vì lời đồn bắt đầu từ , hãy để giải quyết, bình thản tìm Tống Hàng Hàng, xác minh tỏ thái độ về mối quan hệ với Cố Ngự Lâm, rằng đó chỉ là quan hệ bình thường.
Sau đó lâu, Tống Hàng Hàng và Trần Tiêu Hoan giải thích được trở thành bạn tốt, đối phương biết chuyện Tiểu Na tìm đến , bắt Tiểu Na phải xin lỗi với , cũng biết dùng biện pháp gì dần dần dập tắt lời đồn, hai người vẫn giữ phương thức liên lạc với nhau, đối phương có tình hình đặc biệt hẹn đến trung tâm thể thao tập thể dục.
Cá tính hào phóng của Trần Tiêu Hoan, khiến dần dần quen thuộc. Đều giống nhau, chuyện hồ đồ, chuyện lớn chững chạc, hăng hái mười phần với công việc, lại khiến hai người càng ngày càng thân thiết hơn.
Cuối tháng mười, Cố Ngự Lâm giành được giải nhì trong cuộc tranh tài thiết kế hệ thống máy tính toàn quốc, đến những chuyện khác, chỉ bằng kiện này gây tiếng vang khắp Đại học M.
Khi đó, Tống Hàng Hàng dưới giúp đỡ của Hứa Nghiêu Thực, mở rộng quy mô của “Nghệ Tâm” ở Thành phố K lên gấp đôi, trở thành trong những mảng màu đặc sắc của thành phố K.
Tháng mười hai, sau khi Cố Ngự Lâm được Tần Lãng đề cử, trở thành thành viên trẻ tuổi nhất trong đoàn kỹ sư cải tạo công trình máy tính và mạng lưới Internet cho hệ thống thị chính thành phố K, ban đầu được những chuyên gia khác tán thành, càng về sau độc lập công phá số cửa ải kỹ thuật khó khăn, trong khoảng thời gian ngắn quyền thế nâng cao, trở thành đại công thần trong ngành khiến thiết cải thiện hệ thống thị chính ở thành phố K.
Khi đó, “Nghệ Tâm” khai trương chi nhánh thứ ba ở Hàng Châu. ngày trước khi khai trương, Tống Hàng Hàng xin nghỉ theo Hứa Nghiêu Thực bay đến Hàng Châu, sau khi giải quyết xong công việc, hai người thư giãn hai ngày, cũng dám ở lâu, vội vã rời .
Last edited by a moderator: 14/12/14