1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thanh Sắc Cấm Dụ - Miêu Diệc Hữu Tú (c69 New~~)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 39
      Edit: Ishtar

      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG] [​IMG] [​IMG]
      Lang Hi mày nhếch lên, hai mắt nặng nề nhìn chằm chằm .


      Hàn Tả Tả đột nhiên hoàn hồn, chột dạ rụt người lại, thanh càng ngày càng , run rẩy muốn cứu vãn : "Là, đương nhiên... Ý của em là … chú tư như vậy là sinh long hoạt hổ mạnh mẽ, cần bổ… !"


      Lang Hi trầm mặc nhìn chằm chằm , thẳng đến khi Hàn Tả Tả xương cốt rã rời đầu hàng, mới thản nhiên mở miệng: "Ý của em hiểu được."


      Hàn Tả Tả mờ mịt mở lớn miệng: "A?"


      Cư, cư nhiên hiểu được?


      Bất quá chú tư rốt cuộc là hiểu được cái gì...


      Lang Hi hảo tâm giải thích nghi hoặc cho : " hiểu, em muốn ... Chúng ta luyện thuật song tu trong phòng có thể tinh thần dư thừa, thân cường lực mãnh!"


      Hàn Tả Tả: "..."


      Lang Hi đứng lên, xoay người vươn tay, thản nhiên đem Hàn Tả Tả từ chỗ ngồi ôm lên.


      Hàn Tả Tả lập tức hoảng sợ trừng mắt nhìn : " lại muốn làm gì?"


      Lang Hi vừa vào phòng vừa trấn an : "Yên tâm, ôm em tắm... Đêm nay tu luyện!"


      Tu em !


      Sớm muộn gì nổ tan xác mà chết!


      Hàn Tả Tả sợ chút cẩn thận kích thích đến Lang Hi, làm cho ma tính của lại trổi dậy ép buộc lần nữa, mặc dù trong lòng như có vạn con ngựa rầm rập chạy qua, cũng dám thể ra ngoài, ngoan ngoãn tùy ý Lang Hi tắm rửa cho , sau đó bị ôm đến giường, lập tức cuộn tròn, lăn vào trong chăn bao chặt cơ thể sót miếng thịt nào.


      Lang Hi nhìn thấy buồn cười, lau khô tóc còn ướt, nhấc chăn lên, đem ôm vào trong lòng.


      Hiếm khi có bị túng dục quá độ đến mơ màng mà ngủ...


      Hàn Tả Tả ngáp cái, miễn cưỡng ghé vào trước ngực Lang Hi, đột nhiên nhớ tới cái gì, chọc chọc hỏi: "Đúng rồi, Lạc nhị gia cư nhiên điều tra chúng ta, còn biết quan hệ của chúng ta!"


      Lang Hi sắc mặt hờn giận : "Lúc ngủ còn nhắc ta làm gì, mất công lại ghê tởm đến mất ngủ."


      Hàn Tả Tả kinh ngạc ngẩng đầu, tìm tòi nghiên cứu nhìn : " đúng nha, chú tư và Lạc nhị gia có phải từng tiếp xúc với nhau hay a?"


      thể trách Hàn Tả Tả mẫn cảm, là thái độ Lang Hi bình thường đối với ai cũng đều bộ sao cũng được, giống như lúc này cảm xúc lộ ra ngoài, ràng tỏ vẻ chán ghét, đúng là có hai nha!


      Lang Hi sắc mặt đen lại, hai mắt lộ ra vẻ chán ghét chịu nổi, nhàng bâng quơ : "Có lui tới."


      Vô nghĩa, Hàn Tả Tả bất mãn hung hăng chọt , đương nhiên biết hai người nhất định có lui tới, Vinh Hiển cùng Khôi Hoằng, cơ hồ tương xứng, cùng nhau chiếm lấy truyền thông giới, có thể có chút xíu giao thiệp nào mới kỳ quái đó!


      Lang Hi thở dài: "Khi đó nghiệp vừa mới ổn định... Khâu Lâm theo dốc sức làm việc bao nhiêu năm tổ chức sinh nhật, cậu ta lần đầu tiên đòi quà tặng, đương nhiên là cho."


      Lang Hi ánh mắt vui tiếp tục nhớ lại: "Cậu ta thích thu thập vật phẩm trang sức cất giữ, muốn tặng cái di động hiệu Vertu. Lúc ấy tìm được cái cuối cùng còn sản xuất nữa, muốn mua cho cậu ta, Lạc Hưởng Ngôn lại nhảy nhảy tranh muốn lấy dỗ phụ nữ. cùng ta ganh đua, cạnh tranh công bằng thua cũng có gì..."


      Hàn Tả Tả khó có thể tin trừng lớn mắt: "Chỉ bởi vì thua ta cái điện thoại di động, cho nên ghi hận đến bây giờ?"


      Lang Hi lắc lắc đầu: " có thua, dù sao cũng có thể thay bằng thứ khác, làm gì lãng phí nhiều tiền như vậy? Cho nên tranh đến cuối cùng liền vứt bỏ!"


      Lang Hi vui nhíu mi: "Sau đó họ Lạc đột nhiên phát bệnh, trở mặt giận dữ, giựt lấy chiếc điện thoại kia gỡ toàn bộ viên đá quý đó xuống, ta chính là nhìn trúng mấy viên đá này, lấy ra làm thủy tinh cầm chơi."


      Hàn Tả Tả bỗng nhiên tỉnh ngộ, có thể hình dung được lúc đó Lạc nhị gia là như thế nào nghiến răng nghiến lợi vừa gỡ đá quý, vừa vênh váo tự đắc khiêu khích...


      Đáng tiếc... Đối tượng ta khiêu khích là chú tư, phương thức này đối với người khác còn có chút hữu dụng, nhưng đối với chú tư mà , chỉ như thằng ngốc!


      Quả nhiên, Lang Hi trong mắt lên vẻ khinh thường thập phần ràng: " lúc đó có ý tốt hỏi ta, có phải lúc ra cửa quên uống thuốc hay , ta để ý , cũng thèm nhiều lời với ‘loại người’ này, cố ý tìm danh thiếp chuyên gia tâm lý cho ta, giới thiệu ta xem bệnh, ai biết ta cư nhiên lý, xé rách tấm danh thiếp..."


      Hàn Tả Tả gì vỗ trán, sâu sắc cảm thấy còn sức phản ứng lại nữa.


      đơn giản nghe xong vài câu có thể hoàn toàn hiểu được, biết hai người lúc đó phân cao thấp như thế nào mà đến tình trạng này!


      Lang Hi luôn để ý cảm thụ của người khác, cảm thấy tốn nhiều tiền như vậy mua chiếc di động rất đáng giá, cho nên thu tay, còn Lạc Hưởng Ngôn lại cho rằng cố ý ra giá với ta, nâng giá lên cao để chơi ta.


      Lạc Hưởng Ngôn thích sỉ diện, luôn xem trọng mặt mũi hơn hết, huống chi còn có bạn theo bên cạnh, tự nhiên chỉ có thể cắn răng chịu thiệt, nhưng lại cam lòng, cho nên mới làm ra hành động ngây thơ như vậy.


      Lang Hi tư duy giống người bình thường, hai người bất quá là hiểu nhau, cho nên mới dẫn đến hiểu lầm sâu như vậy!


      Hàn Tả Tả yên lặng trở mình, sâu kín : "Chú tư, hai người bọn cũng hẳn là sai, do vận mệnh chệch hướng mà thôi."
      Last edited by a moderator: 2/8/14

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 40

      Edit: Ishtar

      Mùa hè sắp đến, Hàn Tả Tả rốt cục cũng sắp được nghỉ hè rồi.


      Nghỉ hè năm nay, Hàn Tả Tả lấy cớ là bận làm thêm, đương nhiên tiếp tục ở bên ngoài, cần mỗi ngày ở Chu gia bó tay bó chân, liền cảm thấy tự do hơn rất nhiều.


      Đại học Hàn Tả Tả học ở thành phố T được rất nhiều người ngưỡng mộ, cũng phải là vì trường học rất tốt, mà là nó có đặc điểm rất nổi tiếng: nghỉ đông như nghỉ hè, nghỉ hè như nghỉ sinh.


      Có thể ở bên ngoài sống tự do tự tại, Hàn Tả Tả vô cùng mừng rỡ hưởng thụ kỳ "Nghỉ sinh" này.


      Hàn Uyển đối với hành động càng ngày càng xa lánh của con mình vô cùng lo lắng bất mãn.


      Hàn Tả Tả luôn luôn chịu ngồi yên, trước kia cũng lợi dụng kỳ nghỉ đông và nghỉ hè làm thêm du lịch linh tinh mọi thứ, nhưng là dứt khoát chịu về nhà.


      Huống chi, từ ngày bà gả vào Chu gia tới nay, Hàn Tả Tả vẫn luôn thường về nhà, qua nửa năm, số lần trở về vô cùng ít ỏi hiếm hoi.


      Hàn Uyển ưu sầu với Chu Minh Nghĩa: "Tả Tả lúc này bắt đầu phản nghịch ?" (ý bác là thời kỳ nổi loạn khi trưởng thành)


      Con nhà mình tuy rằng khiến bà lo lắng, nhưng dù sao vẫn là nha đầu chưa tới hai mươi tuổi, tâm tư con tinh tế mẫn cảm, hơn nữa đột nhiên người mẹ luôn sống nương tựa lẫn nhau với mình lại gả cho người ta, khó tránh khỏi con bé chui vào trong vỏ ốc của mình.


      Chu Minh Nghĩa ngược lại rất yên tâm, ông thực thích Tả Tả thông minh và kiên cường, an ủi vợ : "Con trưởng thành có suy nghĩ của riêng mình, con bé mong muốn được tự lập tự trải nghiệm cuộc sống cũng là chuyện tốt đó chứ, so với thằng tiểu tử Chu Hoằng kia suốt ngày chơi bời đánh nhau con bé có ý chí hơn nhiều!"


      Hàn Uyển thở dài: "Tả Tả mình ở bên ngoài, em đây phải lo lắng con bé chịu thiệt sao!"


      Chu Minh Nghĩa cười cười, lắm để ý : "Nha đầu kia, rất lợi hại à nha! xem, trừ phi tự con bé cam tâm tình nguyện, bằng đúng là có ai có thể ăn hiếp nó được!"


      Hàn Uyển mất hứng: "Con bé dù có lại lợi hại cũng vẫn còn , mấy năm gần đây xã hội phức tạp, con bé làm sao ứng phó được chứ!"


      Hàn Uyển trừng mắt nhìn ông liếc mắt cái, bất mãn : "Con kế đúng là bằng con đẻ!"


      Chu Minh Nghĩa cười khổ: "Em sao lại những lời này ..."


      Chu Minh Nghĩa tuy rằng rất thích tính độc lập và thông minh của Hàn Tả Tả, nhưng cũng cảm thấy con bé có hơi được tự nhiên, người trong nhà cả, thế nhưng con bé cứ khăng khăng rạch ròi ràng với Chu gia, ngoài mặt tuy rằng gần gũi thân thiết đúng mực, nhưng rốt cuộc vẫn làm cho người ta cảm thấy xa lạ!


      Chu Minh Nghĩa vỗ vỗ vợ dỗ dành: "Tả Tả phải con bé ở công ty giải trí làm trợ lý sao..."


      "Là người đại diện!" Hàn Uyển kiêu ngạo , " thăng chức làm người đại diện rồi!"


      "Tốt, tốt, tốt, người đại diện!" Chu Minh Nghĩa đề nghị, "Lão Tứ hình như cũng có công ty trong lĩnh vực này, làm ăn cũng rất khá, bằng mai dặn chú ấy chăm sóc Tả Tả nhiều hơn?"


      Hàn Uyển ánh mắt sáng ngời, vỗ tay cái : "Em sao lại quên mất việc này nha? Lát nữa em tự tìm cậu ấy nhờ giúp đỡ, vậy có thành ý hơn!"


      Chu Minh Nghĩa gật gật đầu: "Có lão Tứ ở đó, em nên yên tâm rồi chứ... Bất quá lại , chú tư hình như cũng rất lâu rồi chưa trở về phải?"


      Chu Minh Nghĩa vừa như vậy, Hàn Uyển cũng nhớ ra, chần chừ hỏi: "Phải đợi chú ấy trở về biết đến khi nào nữa?"


      Chu Minh Nghĩa nghĩ nghĩ : " gọi điện thoại cho chú ấy, bảo chú ấy mấy ngày nay về nhà chuyến!"


      "Đừng đừng!" Hàn Uyển ngăn ông lại, "Nhờ người ta giúp đỡ, sao lại biết xấu hổ để người ta cất công chuyến chứ? có biết chú ấy ở chỗ nào ? Vẫn là em tự mình có vẻ thích hợp hơn!"


      Chu Minh Nghĩa ngáp cái : "Vậy , quyết định cuối tuần này, vừa vặn có công việc, cùng với em!"


      Hàn Tả Tả từ làm thêm chuyển thành làm chính thức, đến kỳ nghỉ công việc liền dồn dập, chạy chọt khắp nơi nhằm ém nhẹm scandal của Tang Đồng và Lạc Hưởng Ngôn, đem lực ảnh hưởng khống chế ở phạm vi thích hợp, còn phải chuẩn bị cho show diễn của ấy nữa.


      Hàn Tả Tả vốn tưởng rằng, bận rộn như vậy chắc chắn lơ là Lang Hi, theo như tính tình bá đạo đeo bám người như con nít của , chừng bất mãn vài câu, đau đầu suy nghĩ cả đống biện pháp để dỗ dành , kết quả là cái cũng cần dùng.


      Lang Hi đột nhiên trở nên so với còn bận rộn hơn!


      Liên tục vài ngày, Hàn Tả Tả đều chờ được liền ngủ trước, ngày hôm sau tỉnh lại cũng chỉ có thể nhìn thấy dấu vết gối đầu bên cạnh có người ngủ qua, còn người sớm mất.


      Tuy rằng mấy ngày rồi hai người cũng chưa chạm mặt nhau, nhưng Lang Hi có đêm nào mà về ngủ, Hàn Tả Tả cũng mấy để ý.


      Vào thứ bảy, Hàn Tả Tả cần làm, đem phòng ở từ trong ra ngoài quét dọn sạch lần, lại ra cửa mua chút đồ dùng sinh hoạt hằng ngày.


      Hàn Tả Tả cân nhắc, thứ bảy mà Lang Hi còn phải làm, chắc là xã giao, nên dám gọi điện thoại làm phiền , liền gửi tin nhắn hỏi buổi tối khi nào trở về.


      Lang Hi trả lời lại rất nhanh, cho trước giờ cơm chiều về nhà.


      Hàn Tả Tả vì thế mà làm bàn cơm tối phong phú chờ .


      Lúc Lang Hi trở về trời sẩm tối, vừa vào cửa liền gấp gáp kéo Hàn Tả Tả lại dây dưa thân mật.


      Hàn Tả Tả mấy ngày rồi cũng được gặp , quả có chút nhớ, thuận theo tùy ý ôm mìn, vòng tay ôm cổ chủ động đáp lại .


      Lang Hi đem đầu chôn ở bên gáy của , hít sâu hơi thào : "Thơm quá..."


      Hàn Tả Tả đẩy đầu ra, cố ý dùng giọng điệu ghét bỏ sẵng giọng: "Hôi quá ! lại dưới trời nắng cả ngày, đầy người mùi mồ hôi... Còn nhanh tắm rửa thay quần áo, cơm làm xong rồi!"


      Lang Hi tuy ở bên ngoài cả ngày, nhưng ra cửa ngồi xe, xuống xe cũng ngồi trong phòng điều hòa, làm sao mà người đầy mồ hôi được chứ.


      Bất quá Lang Hi vẫn buông ra, ở trán hôn cái : " là hiền thê, biết có thể làm lương mẫu hay đây?"


      Hàn Tả Tả dùng ánh mắt giống như nhìn người bệnh thần kinh trừng , thể tin hỏi: "Chú tư, đầu bị mặt trời nướng chín rồi sao? chắc phải muốn em sinh con ngay lúc này chứ?"


      Lang Hi trong mắt có cái gì chợt lóe rồi biến mất, xoay người vào trong phòng, vừa vừa thản nhiên : "Em suy nghĩ nhiều rồi, so với 'Kết quả', càng hưởng thụ 'gieo' lạc thú."


      Hàn Tả Tả ngẩn người, nửa ngày mới nghĩ ra ý tứ đùa giỡn trong câu của , xấu hổ ảo não giơ nắm đấm, căm giận hừ : "Gieo, gieo, cho nên loại Durex phổ biến nào cũng dùng, có bản lĩnh với chúng nó gặt ra 'Kết quả' !"


      Hai người vài ngày gặp nhay, dính lại chỗ ‘dây dưa’ ăn cơm chiều, bàn đầy đồ ăn chưa ăn được bao nhiêu, còn càng ăn càng dính, sau khi ăn xong Hàn Tả Tả còn chưa kịp thu dọn bát đũa, bị Lang Hi mạnh mẽ lôi lên giường.


      Khó trách muốn ngày ba bữa đúng số lần quy định...


      Nhịn đói lâu, quả nhiên dễ dàng rượu chè ăn uống quá độ!


      Hàn Tả Tả mệt rã rời, lúc Lang Hi ôm vào tắm rửa ngủ say như chết rồi.


      Mệt mỏi quá độ trái lại ngủ say giấc, Hàn Tả Tả mơ mơ màng màng bị chuông cửa đánh thức, phiền chán lật người lẩm bẩm : "Ai a, sáng sớm quấy rầy mộng đẹp của người ta rồi!"


      Lang Hi cũng buồn bực, còn chưa nghĩ ra là ai tới gõ cửa, chợt nghe thấy bên ngoài giọng quen thuộc lớn tiếng hô: "Chú tư, chú có ở nhà ?"


      Hàn Tả Tả sợ hãi cả kinh, bật phắt dậy, thất kinh hỏi: "Sao lại là ông ấy?"


      Lang Hi nhíu nhíu mày, trầm giọng : "Đừng lo lắng!"


      "Sao có thể lo lắng chứ?" Hàn Tả Tả đè thấp giọng gắt gỏng , "Đều sắp bắt được ‘kẻ thông dâm ở giường’ rồi mà còn bảo em cần lo lắng!"


      Chuông cửa lại bắt đầu vang lên giống như đòi mạng, Lang Hi cao giọng : "Chờ!"


      Hàn Tả Tả gấp đến độ xoay vòng vòng: "Làm sao bây giờ? Nếu em trốn trong tủ quần áo?"


      Lang Hi giữ chặt : " cần, em cứ ở trong phòng đừng lên tiếng, đem cửa phòng ngủ đóng lại!"


      Lang Hi vừa vừa nhanh chóng mặc quần áo: " được em liền trốn vào phòng vệ sinh!"


      Hàn Tả Tả cũng đoán rằng mình chen vào tủ quần áo được, dưới giường chỉ dư có khe hở , căn bản thể trốn dưới sàn được!


      Hàn Tả Tả eo mỏi nhăn nhó sửa sang lại, may mắn đồ dùng của chủ yếu đều đặt ở trong phòng ngủ, chỉ hy vọng phòng khách đừng lưu lại dấu vết gì ràng a.


      Lang Hi động tác rất nhanh, chỉ vài phút liền đem chính mình sửa sang lại như có thể tham dự hội nghị trọng yếu, trấn an hôn Tả Tả, từ trong phòng ngủ ra ngoài.


      Hàn Tả Tả gãi gãi tóc, tay chân dán tại cửa, vểnh tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.


      Lang Hi mở cửa, nhìn thấy bên ngoài đứng hai người khỏi sửng sốt, sao hai chị dâu đều đến đây...


      Chu Minh Nghĩa cười xởi lởi : " ngại a, cuối tuần còn quấy rầy chú nghỉ ngơi?"


      Lang Hi vội vàng hoàn hồn, nghiêng người để cho bọn họ tiến vào, làm như có việc gì : " xin lỗi, vừa rồi ngủ, đợi lâu!"


      Hàn Uyển cười : "Là bọn chị làm phiền chú tư rồi!"


      Hàn Tả Tả sợ tới mức thiếu chút nữa đập đầu lên cửa, sao mẹ cũng chạy tới đây rồi!


      Chu Minh Nghĩa vừa tiến vào phòng khách liền cảm giác đúng, thuận miệng : "Chỗ của chú tư hình như có chút giống với ... So với trước kia có hơi người hơn!"


      Lang Hi mời bọn họ ngồi xuống, rót nước bưng lại đây, nghe vậy thản nhiên : "Đại khái là ở càng lâu càng có hơi người ."


      Chu Minh Nghĩa cũng để ý, vẫn là Hàn Uyển mắt sắc nhìn thấy bàn cơm hỗn độn còn chưa dọn, cùng kia chưa kịp dọn hai phần chén đũa


      "Chú tư có... bạn… ở?"


      Chu Minh Nghĩa theo tầm mắt của Hàn Uyển nhìn qua, lập tức ái muội cười rộ lên: "Ái chà, là lỗi của bọn rồi! Như thế nào, chú tư còn tính kim ốc tàng kiều sao?"


      Hàn Tả Tả vẻ mặt cứng đờ ngồi dưới đất, thần kinh căng thẳng đến cực điểm.


      Lang Hi làm như nghe thấy nhíu nhíu mày: "Ngày hôm qua đồng nghiệp lại đây công tác, giữ lại ăn cơm, quá muộn nên thu dọn."


      Chu Minh Nghĩa vỗ vỗ , cánh tay khoát lên vai , bộ dáng ‘ đây biết cả rồi’ chớp mắt vài cái: "Khó trách trong khoảng thời gian này cũng thấy chú về nhà! Ha ha... Nguyên lai là bận việc a!"


      Giọng điệu này rất chi là mờ ám nha, Lang Hi bất động thanh sắc sang chuyện khác: " hai chị dâu sao lại rảnh rỗi tới chỗ này?"


      Hàn Uyển ngượng ngùng : "Là như vậy, Tả Tả con bé..."


      Hàn Tả Tả chỉ cảm thấy sét đánh ầm ầm, trái tim đều bị dọa đến ngừng đập...


      "... Con bé thân mình ở bên ngoài công tác, chị lo lắng, nghe chú cũng làm trong ngành giải trí, cho nên muốn nhờ chú quan tâm lo lắng cho con bé nhiều hơn!"


      Hàn Tả Tả ôm ngực yên lặng rơi lệ: "Mẹ ruột a, con cưng của mẹ bị cầm thú trước mặt mẹ biến thành phụ nư..."


      Lang Hi trầm mặc , nhất thời phản ứng lại.


      Hàn Uyển vội vàng : "Tả Tả tuy rằng nhìn rất thông minh, nhưng tuổi vẫn còn , lại chưa trải đời, chị cũng là sợ con bé bị người bắt nạt... Con bé lại chuyện gì cũng đều giấu ở trong lòng với chị, hàng ngày đều trở về nhà, chị rất lo lắng! Chú tư à, chú nếu tiện, liền quan tâm con bé chút, cũng cần cố ý chiếu cố, đừng để cho con bé chịu khổ ở bên ngoài là được rồi!"


      Chu Minh Nghĩa khoát tay áo: "Em cứ yên tâm, đem Tả Tả giao cho chú tư, tuyệt đối để cho ai bắt nạt con bé đâu!"


      Lang Hi ánh mắt thâm trầm, mặt chút thay đổi cư nhiên sáng rọi kỳ dị, hồi lâu mới chậm rãi mở miệng : "Chị muốn đem ấy... giao cho tôi?"


      Ngay cả thanh đều chứa tia run rẩy khó nhận biết, có thể thấy được nội tâm mênh mông phập phồng đến dường nào.


      Hàn Uyển gật gật đầu: "Dù sao chú và con bé cũng làm chung ngành, càng dễ biết tình hình của con bé hơn. Đương nhiên, nếu chú tư cảm thấy khó xử ..."


      " khó xử!" Lang Hi trảm đinh diệt sắt , " hề khó xử!"


      Hàn Uyển ngạc nhiên lại vui mừng, bà vốn cảm thấy chú tư tuổi còn trẻ hiểu cách xử làm người, tính tình lạnh nhạt, mặc dù nể mặt bà đáp ứng chiếu cố Tả Tả nhiều hơn chút, chắc cũng làm cho có mà thôi, nghĩ tới bà nhìn lầm rồi, chú tư ràng là ngoài lạnh trong nóng, cư xử rất chân thành a!


      Hàn Tả Tả muốn chết đến nơi rồi, lúc này mà đầu óc chú tư còn bị chạm mạch ngưng hoạt động nữa chứ, lại thốt lên câu kinh người như vậy, hai người bọn họ liền hoàn toàn xong rồi a!


      Lang Hi trịnh trọng hứa hẹn: "Yên tâm, tôi nhất định chiếu cố ấy tốt!"


      Hàn Tả Tả suy yếu tựa vào cửa, vô lực vỗ trán...


      Hàn Uyển cao hứng : "Vậy cám ơn chú tư!"


      Chu Minh Nghĩa cười lên chen vào vài câu, trong lòng tổng cảm thấy lời này hình như có chút thích hợp...


      Hàn Uyển ‘việc lớn’ xong, trong lòng khỏi thả lỏng rất nhiều, đối với Lang Hi liên miên cằn nhằn việc lặt vặt trong nhà.


      "Chú biết con của chị đâu, nhìn thông minh như vậy thôi, chính là trong lòng hay suy nghĩ nhiều, cũng biết giống ai, tính tình khó chịu khó gần, còn đặc biệt bướng bỉnh..."


      Lang Hi còn nghiêm túc lắng nghe, thỉnh thoảng còn "Ân" tiếng, từ từ dẫn đường cho Hàn Uyển tiếp tục ‘ xấu’ con mình.


      Vì thế ngạc nhiên vui mừng phát chú tư nhà mình rất nhiệt tình săn sóc lại hài hước dụ ngọt mẹ già nhà mình, con từ khi nào bắt đầu đái dầm, tất tần tật mọi chuyện thuộc như lòng bàn tay càng càng vui vẻ...


      Hàn Tả Tả nghe mẹ già nhà mình càng càng thái quá, quả thực khóc ra nước mắt, đây là nên cao hứng bí mật của mình vẫn bị phát , lộ ra chút sơ hở, hay là nên lo lắng ánh mắt tốt của mẹ già nhà , đem dê con đưa vài miệng sói nha?


      Chu Minh Nghĩa xem xét cửa phòng ngủ đóng chặt, nhất thời trong lòng có chút nghi ngờ, vội vàng đánh gãy lời vợ : "Được rồi được rồi, về sau có cơ hội lại chuyện tiếp! vất vả có ngày cuối tuần, đừng nên làm phiền chú tư nghỉ ngơi!"




      Chu Minh Nghĩa hướng bà nháy mắt, Hàn Uyển bỗng nhiên tỉnh ngộ cười rộ lên: "Cũng đúng, hiếm khi cuối tuần, vẫn là cùng... Ân, đồng nghiệp!"


      Chu Minh Nghĩa lôi kéo Hàn Uyển đứng lên, cáo từ rời .


      Lang Hi khách khí hai câu tiễn bọn họ ra tận cửa.


      Chu Minh Nghĩa phía trước lén lút tiến lại gần bên tai : "Đừng cất giấu kỹ quá, nên ủy khuất nương nhà người ta! Có rảnh mang em dâu về nhà cho nhìn cái!"


      Lang Hi yên lặng nhìn ông .


      Chu Minh Nghĩa dùng khuỷu tay thúc cái, ra dáng trai tốt cười : " , biết chú da mặt mỏng, giúp chú giữ bí mật !"


      Lang Hi: "..."


      Lang Hi nhìn theo bọn họ rời , vẻ mặt mờ mịt vịn cửa suy nghĩ hồi lâu, lúc này mới đóng cửa về phía phòng ngủ.


      Hàn Tả Tả vẻ mặt sầu não, chậm chạp quay đầu lại, ánh mắt Phiêu Miểu, sâu kín : "Chú tư, vừa mới xảy ra cái gì sao? Em như thế nào cảm thấy em còn chưa ngủ tỉnh?"


      Lang Hi ngồi xổm xuống ôm lấy từ dưới đất lên, cùng nằm lại giường, vô cùng thân thiết vuốt tóc , ôn nhu : "Mẹ vợ dặn , chăm sóc em tốt!"


      Hàn Tả Tả thân thể mềm mại run lên, vươn tay sờ lên khuôn mặt tuấn rắn rỏi của Lang Hi, hung hăng nhéo cái.


      "Chú tư, hôm qua ở bên ngoài ăn lung tung cái gì, sao da mặt lại dày thêm tầng nữa rồi hả?"


      Lang Hi làm như nghe thấy lời của , đem ôm vào trong ngực, mãn vui sướng cảm thán: "Mẹ vợ thực hiền lành!"


      Hàn Tả Tả: "..."


      Hàn Tả Tả nhịn lại nhẫn, nhịn xuống, dùng sức cước đem Lang Hi đá xuống giường.


      Lang Hi bất ngờ kịp đề phòng bị đá ngã mặt đất, cau mày nghi hoặc hỏi: "Em làm sao vậy?"


      Hàn Tả Tả thanh xuýt xoa cười: "Chú tư, nếu nhanh quên chuyện vừa rồi, đừng trách em biết lớn , ngỗ, nghịch, trưởng, bối!"


      Lang Hi lập tức thức thời câm miệng.


      Tác giả ra suy nghĩ của mình:


      Chú tư: "Chào mẹ vợ, chào cha vợ!"


      Trời nắng sét đánh ầm ầm, trực tiếp đem Hàn Uyển đánh ngốc...


      Chu Minh Nghĩa khó hiểu: "Chú tư, chú sao lại đột nhiên hạ thấp thân phận với vậy?"


      Chú tư: "Vì hai người tự đem Tả Tả gả cho em!"


      Hàn Uyển thân mình lung lay, phốc phun ra ngụm nước trong miệng...



      p/s: dạo này công việc mình khá bận, nên ed chậm lại, các bạn thông cảm nha!!!
      Last edited by a moderator: 2/8/14
      Jasmine Thanh Thảo, SiAm, anh88775 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 41

      Edit: Ishtar



      Chu Minh Nghĩa và Lang Hi quan hệ rất thân thiết.

      Đây là đứa em út của Chu gia lưu lạc bên ngoài nhiều năm, theo người mẹ mắc chứng tâm thần phân liệt nhưu vậy, từ khiếm khuyết tình thân của gia đình. Thời điểm trở về nhà mấy người trong gia đình thành gia lập nghiệp, chỉ có ông bởi vì vợ mất sớm, vẫn ở lại nhà chính sống cùng với Chu lão gia.

      Lang Hi sau khi được Chu lão gia công nhận thức dọn về ở trong nhà, Chu Minh Nghĩa cùng sớm chiều ở chung, ngày thường lại quan tâm chăm sóc , cho nên quan hệ giữa hai em ra rất tốt.

      Chu Minh Nghĩa tất nhiên quan tâm đứa em chịu ít khổ cực này của mình, trước kia còn lo lắng bởi vì quá mức thiếu thốn tình thương mà muốn tìm bạn , nay rốt cục vất vả mới có chút manh mối, người làm như ông đương nhiên vui vẻ vô cùng.

      Cho nên sau khi đoán được Lang Hi vô cùng có khả năng quen bạn , Chu Minh Nghĩa nổi hứng nhiều chuyện, đáy lòng hừng hực như thiêu đốt.

      Dọc theo đường đều lải nhải đoán em dâu tương lai tướng mạo nhân phẩm như thế nào, còn vô cùng lo lắng Lang Hi tính cách trầm lắng, hiểu lòng con , khiến cho nương người ta chịu nổi mà đá ...

      Thời tiết nóng bức, Chu lão gia cũng vui ra ngoài, ngồi lâu trong phòng máy lạnh đến nỗi xương cốt đều mỏi nhừ, liền chuyển ghế trúc ra ngồi ở cửa, bên hưởng thụ gió mát lùa vào, bên trêu chọc con vẹt bụi chuyện.

      Nhìn thấy con trai và con dâu cùng nhau từ bên ngoài trở về, Chu lão gia cất tiếng: " trở về rồi sao, trời nóng như vậy hai đứa con chạy đâu đó?"

      Chu Minh Nghĩa vươn tay chọc lồng chim, cười đáp: " đâu cả, đến nhà của chú tư ngồi lát, có chút việc tìm chú ấy hỗ trợ!"

      Hàn Uyển còn đắm chìm trong niềm vui sướng khi phát chú tư nhiệt tâm săn sóc, cũng thuận miệng : "Ba thường chú tư tính tình lạnh nhạt, biết cách cư xử, con lại thấy chú ấy rất giống ba, ngoài lạnh trong nóng, khỏi phải có bao nhiêu hiền hoà!"

      Câu nịnh hót này là khiến lòng người khoan khoái nha...

      Chu Quảng Vinh tâm tình lập tức như được rót mật, trong veo mát mẻ, vui tai vui mắt, bèn có hứng thú hỏi: "Hở? Vậy hai đứa tìm nó giúp hỗ trợ cái gì?"

      Chu Minh Nghĩa lắm để ý : "Cũng có gì, Tả Tả nghỉ hè ở bên ngoài làm thêm, lâu như vậy trở về nhà bọn con cũng hơi lo lắng, vừa vặn chú ấy cũng có hoạt động trong lĩnh vực giải trí này, liền nhờ chú ấy bớt chút thời gian quan tâm Tả Tả, đừng để con bé bị thiệt..."

      Chu lão gia nháy mắt mặt đen thui. @.@

      Chu Minh Nghĩa cong chưa nhận ra, cười tán thưởng: "Ba, chú tư tuy rằng đối với người ngoài lạnh lùng, nhưng với người trong nhà ngược lại! Con vừa nhờ chú ấy giúp chút chuyện như thế thôi, chú ấy lập tức đáp ứng rồi..."

      Hàn Uyển vừa muốn thừa cơ thêm vào chỗ tốt của Lang Hi , chỉ thấy cha chồng sắc mặt càng ngày càng khó coi, hai mắt sắc bén tràn đầy lửa giận.

      "Ngu xuẩn!" Chu Quảng Vinh sắc mặt xanh mét, vỗ bàn đứng lên, tức giận chỉ thẳng vào mũi Chu Minh Nghĩa rống, "Con làm chuyện ngu ngốc gì thế hả!"

      Chu Minh Nghĩa bị hoảng sợ, vài năm nay, ông đúng là rất ít thấy lão gia phát hỏa lớn như vậy.

      Chu Minh Nghĩa sợ ông tức giận hại thân, vội vàng lắp bắp : "Ba, ba... Xin ba bớt giận, trời nóng như vậy ngàn vạn lần đừng nên phát hỏa! cần biết là chuyện gì, đều là lỗi của con... Bất quá, ba, rốt cuộc con sai ở đâu a?"

      Chu Quảng Vinh chỉ tiếc rèn sắt thành thép trừng mắt nhìn ông, sau lúc lâu mới căm giận thở dài: " là... Ngu ngốc, đần đồn, thông minh lại bị thông minh hại!"

      Chu lão gia lông mày dựng thẳng, ánh mắt trừng lớn, trong cơn giận dữ mắng: "Thằng khốn, con mẹ nó đứa lại đứa làm cho ta bớt lo được sao!"

      Chu Minh Nghĩa mờ mịt há miệng thở dốc, nhất thời biết nên đáp lại như thế nào.

      Chu Quảng Vinh mệt mỏi lắc lắc đầu, hiển nhiên muốn cùng ông nhiều lời, khoát tay chặn lại xoay người, chầm chập trở vào phòng mình.

      Hàn Uyển bị dọa đến dám rên tiếng, bà gả lại đây lâu như vậy, cha chồng tuy rằng bình thường thực uy nghiêm, nhưng cũng coi như hòa ái dễ gần, sao đột nhiên lại nổi giận như vậy, sợ tới mức bà cũng biết như thế nào cho phải .

      Huống chi, Hàn Uyển cảm giác được, là bọn họ tìm Lang Hi hỗ trợ chiếu cố Tả Tả, mới khiến cho ông tức giận như vậy.

      Bất quá... Vì sao Chu lão gia lại phản đối dữ dội như vậy nha?

      "Ba ông ấy có hay ..." Hàn Uyển giọng hỏi, " muốn chúng ta làm phiền chú tư?"

      Chu Minh Nghĩa cũng , theo lý mà , ông vui nhất chính là nhìn thấy người nhà hoà thuận vui vẻ, hẳn là đến mức vì chuyện như vậy mà tức giận chứ!

      Chu Minh Nghĩa trấn an vỗ vỗ vai bà : " đâu, em đừng nghĩ nhiều... Có lẽ thời tiết nóng bức, lớn tuổi rồi lại càng dễ phát hỏa, chắc là tâm tình ba có chút bức rức thôi!"

      Hàn Uyển thở dài, muốn cái gì đó, chợt nghe thấy con vẹt bụi bên cạnh vốn sắp bị mặt trời nướng chín dựng thẳng lông, cạc cạc hé miệng, thanh khàn khàn khẽ gọi: "Ngu xuẩn! Ngu xuẩn!"

      Hàn Uyển: "..."

      Chu Minh Nghĩa nhìn chằm chằm con vẹt biết quan sát tình huống kia, sau lúc lâu mới sâu kín : " cuối cùng tính hiểu được, vì sao chú tư lại luôn muốn vặt lông con chim này, đem chưng cách thủy..."



      Tiểu Hôi nghiêng đầu, híp đôi mắt đậu xanh nho , miễn cưỡng liếc ông cái, khinh thường "Dát" tiếng.

      Chu Minh Nghĩa căm giận hừ tiếng, thèm chấp nhặt với con vật này, nắm tay Hàn Uyển : "Vào nhà , trong phòng mát mẻ!"

      Hàn Uyển cùng Chu Minh Nghĩa gióng trống khua chiêng như vậy đến tìm Lang Hi, Hàn Tả Tả đương nhiên thức thời chút.

      Cách vài ngày liền bớt chút thời gian trở về Chu gia, chỉ có đeo bám mẹ của kể chuyện công việc gần đây, còn đặc biệt ở nhà ngủ hai đêm.

      Hàn Tả Tả tốn chút tâm tư cũng uổng phí, chờ lúc rời , Hàn Uyển còn lo lắng như trước nữa rồi.

      Hàn Tả Tả kỳ cũng thoải mái, mẹ bên này dễ ứng phó, khó nhất vẫn là phương diện công tác.

      Hannah đối với biểu của có chút vừa lòng, dù sao tình trạng khó khăn của Lương Tiểu Nghệ tại phần lớn là do tay thúc đẩy.

      Nhưng Hàn Tả Tả cũng có biện pháp, Lương Tiểu Nghệ nếu   ăn chút thiệt thòi, bị thiệt, chính là cùng Tang Đồng .

      Liveshow của Tang Đồng bắt đầu tuyên truyền rầm rộ.

      Mia đối với buổi biểu diễn lần này vô cùng coi trọng, chỉ có rót vào khoảng tiền lớn, thậm chí còn cử đội ngũ ưu tú nhất công ty, muốn chuẩn bị chu đáo cho Tang Đồng.

      Thần kinh Hàn Tả Tả quả thực căng thẳng cực hạn, sợ có chỗ nào chú ý mà dẫn tới sai sót, việc lớn việc đều nhất định tự mình hỏi đến, so với nhân vật chính biểu diễn còn muốn khẩn trương hơn.

      Tang Đồng cũng phải là khẩn trương, chẳng qua ấy dù sao cũng tốt nghiệp đúng chuyên môn, lại từng được đào tạo kỹ năng, hơn nữa sân khấu lớn gì cũng đều tham dự ít, cho nên đối với buổi biểu diễn sắp tới, hưng phấn kích động ngược lại hơi ít chút.

      Hàn Tả Tả ngàn tính vạn tính, nghĩ tới vẫn tính sai.

      Tang Đồng và thầy Dương Húc Văn bị truyền thông tung tin đồn ồn ào huyên náo, có báo còn viết trắng trợn rằng tất cả thành tích Tang Đồng đạt được từ trước tới giờ, hoàn toàn là dựa vào bán đứng thân thể mà có được.

      Mà thầy Dương Húc Văn rất có danh vọng trong giới nhạc, cũng bị liên lụy trong đó.

      Dương Húc Văn từng đào tạo rất nhiều học trò, biết có bao nhiêu người được nổi tiếng. Ca sĩ từng được thầy giúp đỡ, nhưng tại thời điểm mẫn cảm nhất này, cư nhiên đều lựa chọn bo bo giữ mình, thậm chí có người đứng ra vì ân sư câu công đạo.

      Tất cả bọn họ đều sợ vết nhơ "quy tắc ngầm" hắt trúng người mình, liền ngay cả lương tâm cũng có thể cần!

      Hàn Tả Tả tuy rằng sớm dự đoán được loại cục diện này, dù sao ích lợi trước mắt, lòng người phần lớn đều lạnh bạc, cũng tận mắt nhìn thấy, nhưng vẫn khỏi có chút thất vọng.

      Bất quá lúc này, Hàn Tả Tả vẫn phải chấn chỉnh cảm xúc của mình, trấn an người vô tội bị hại - Tang Đồng.

      Hàn Tả Tả vừa mới trở thành người đại diện, để cho nghệ sĩ trong tay liên tiếp gặp khó khăn, lãnh đạo Mia đối với việc này có phê bình kín đáo, nếu phải Hannah và Dương Húc Văn ở giữa lo liệu, phỏng chừng ngay cả công việc cũng khó giữ được.

      Công ty tuy rằng cực lực áp chế việc này, nhưng vẫn chống lại được oanh tạc của giới truyền thông.

      Trong lúc nhất thời, dò xét, trách mắng, lời ác ý đều nhắm vào Tang Đồng.

      So với ngôi sao chỉ mới nổi tiếng, Mia đương nhiên càng coi trọng tổng giám nhạc Dương Húc Văn của họ hơn, nếu thể cứu vãn, đến tình huống tất yếu, công ty ra quyết định hy sinh Tang Đồng, giữ lại Dương Húc Văn – cây hái ra tiền này.

      Những mối quan hệ xa giao của Hàn Tả Tả còn hạn hẹp, chạy đôn chạy đáo khắp nơi nhờ người giúp đỡ hầu như lần nào cũng gặp trở ngại, cơ hồ sắp cùng đường rồi.

      Lang Hi mấy hôm trước xuất ngoại bàn dự án hợp tác quan trọng, phải nửa tháng mới có thể  trở về, tuy rằng chưa hề nhắc tới với , nhưng Tả Tả ở cùng trong khoảng thời gian này cũng có thể nhìn ra tầm quan trọng của hợp tác lần này.

      Mỗi lần gọi điện, Hàn Tả Tả đều phải giả bộ dường như có việc gì, cùng Lang Hi về những việc lặt vặt trong cuộc sống, hề đề cập tới tình trạng quẫn bách của mình lúc này.

      Loại thời điểm này, ngay cả núi dựa duy nhất của cũng có mặt.

      Hàn Tả Tả lâm vào hoàn cảnh tứ cố vô thân.

      Sắc trời khuya, Hàn Tả Tả còn chưa từ bỏ ý định ngồi canh giữ ở bên ngoài khách sạn, chờ vị danh tiếng phóng viên trong giới, hy vọng có thể đả động , giúp Tang Đồng phen.

      May mà tại là mùa hạ, mặc dù ban đêm có gió, cũng cảm thấy lạnh lắm.

      Duy nhất cảm thấy khó chịu chính là tiếng muỗi kêu ong ong vây xung quanh phần da thịt lộ ra bên ngoài của mình như đứa trẻ khi nhìn thấy tiền mừng tuổi vậy đó.

      Hàn Tả Tả hoạt động hai chân, dám dừng lại, bằng cả đám con muỗi này khẳng định bu lại hút no máu mới chịu thôi.

      Thời điểm di động vang lên, Hàn Tả Tả còn tưởng rằng là Lang Hi gọi tới, nhận điện mới phát là Tô Tấn lâu liên hệ.

      Điện thoại vừa được nhận, Tô Tấn liền tuôn ra tràn mắng xối xả, từ việc mắng Hàn Tả Tả đắm mình bon chen trong giới showbiz, đến mắng cái vòng luẩn quẩn này chướng khí mù mịt dơ bẩn ác độc, lại mắng đến đám chó săn xía mở khắp nơi, rồi xuyên tạc chân tướng , vì miếng lợi mà bày mánh lới bỏ đá xuống giếng...



      Hàn Tả Tả mắt thấy Tô Tấn càng mắng càng kích động, sợ mắng tới sáng mai gay, bèn vội vàng cắt ngang lời hỏi: "Tô Tấn, đêm hôm kuya khoắt cậu gọi điện thoại cho tớ chỉ vì mắng người thôi hả? Cậu muốn đốt tiền có phải ? Tôi cũng dư tiền nhàn rỗi ngồi đây cống hiến cho nền kinh tế nước nahf như cậu đâu!"

      Tô Tấn thở hổn hển hút khí, hình như còn lầu bầu hai chữ gì đó, mới phiền muộn : "Tả Tả a, cậu xem, cậu chính là rời tớ được... bao lâu gặp mà cậu liền nghèo túng thành như vậy a!"

      Tô Tấn sâu kín thở dài: "Trước kia cậu còn miễn cưỡng xứng đôi với tớ, nhưng hôm nay... hoàn toàn theo kịp cảnh giới giác ngộ của tớ rồi! Tớ sớm với cậu, thứ thấp kém đó có thú vị gì a..."

      "Tô, Tấn!" Hàn Tả Tả nghiến răng nghiến lợi uy hiếp, "Cậu có tin hay tôi mặc dù so với lúc này nghèo túng trăm lần, cũng có vô số phương pháp cho cậu sống bằng chết!"

      Tô Tấn tình nguyện than thở: "Cậu sao vẫn nóng tính cáu kỉnh như vậy a... Được rồi, chuyện chính tớ gần hết rồi, về phần có thể lĩnh ngộ hay , liền nhìn tu hành của bản thân cậu! Thuận tiện cho cậu tiếng, đại minh tinh Tô Tinh Việt muốn gặp cậu..."

      "Tô lão sư?" Hàn Tả Tả kinh ngạc hỏi, "Cha cậu sao lại muốn gặp tôi?"

      Tô Tấn kiên nhẫn : "Làm sao tớ biết được? Cậu muốn gặp ông ấy tớ liền giúp cậu từ chối..."

      "Đừng đừng!" Hàn Tả Tả vội vàng , "Tô lão sư bằng lòng gặp tôi, tôi đương nhiên rất vui... biết lão sư khi nào có thời gian?"

      Tô Tấn nghĩ nghĩ : "Ba giờ chiều ngày mai , hình như ông ấy ở quán trà Thanh Nguyên?"

      Hàn Tả Tả lúc này đáp ứng, ứng phó với Tô Tấn vài câu liền cúp điện thoại. Nhìn xem thời gian, Hàn Tả Tả rốt cục chờ nổi nữa, chạy vào đại sảnh khách sạn, hỏi hỏi nhân viên lễ tân.

      Nhân viên khách khí mỉm cười : "Ngài ấy rời rồi, ngài ấy nhờ tôi chuyển lời tới , đừng tìm ngài ấy nữa, ngài ấy cũng thể giúp được gì."

      Hàn Tả Tả trong lòng chửi ầm lên, cái gì vô phương, ràng là muốn giúp, chỉ biết nhân lúc người ta cháy nhà mà hôi của!

      Ngày hôm sau, Hàn Tả Tả đúng giờ hẹn, Tô Tinh Việt dù đến trung niên vẫn mị lực vô hạn như cũ, thân nho nhã, hổ là bậc cha chú đức cao vọng trọng trong giới diễn viên!

      Tô Tinh Việt chút kiêu ngạo cũng có, dấu vết đánh giá Hàn Tả Tả, cười ha hả : " ngại quá, trong khoảng thời gian này lịch trình kín hết rồi, chỉ có thể rút ra nửa giờ, còn xin đừng trách!"

      Hàn Tả Tả hơi có chút ngạc nhiên vui mừng, kinh sợ : "Đâu có đâu có, đáng lý ra cháu nên phối hợp với thời gian của Tô lão sư!"

      Tô Tinh Việt cười tủm tỉm vào thẳng vấn đề: "Chúng ta ngắn gọn... Chú biết cháu gần đây gặp chút vấn đề khó giải quyết, nếu cháu cần chú giúp việc gì, cứ việc thẳng!"

      Hàn Tả Tả kinh hỉ vô cùng, vui mừng qua , mới hơi chần chừ : "Tô lão sư, mạo muội hỏi ngài câu, ngài với bọn cháu quen biết, vì sao chịu đứng ra lên tiếng giúp bọn cháu vượt qua tin đồn lần này?"

      Tô Tinh Việt sờ sờ cằm, giải thích : "Vợ chồng chú có quan hệ rất tốt với Dương Húc Văn, Tô gia cũng từng được Húc Văn giúp đỡ ít lần, chuyện này liên lụy đến danh dự của cậu ấy, chú đương nhiên phải ra mặt giúp đỡ rồi!"

      Hàn Tả Tả cảm thấy thích hợp: "Vậy ngài vì sao trực tiếp tìm thầy ấy?"

      Tô Tinh Việt trong lòng chậc tiếng, thầm than nha đầu này quả nhiên dễ lừa gạt mà, mặt lại thể vẻ chua sót: "Thực giấu gì cháu, nếu chú tìm cậu ấy, chắc chắn cậu ấy nhận... Cậu ấy rất sỉ diện, trước kia chú và cậu ấy còn ầm ĩ trận, cho nên mới..."

      Tô Tinh Việt sắc mặt xấu hổ, giống như có gì đó khó , hai mắt cũng càng thêm chân thành: "Hàn tiểu thư, chú biết năng lực của cháu, tin tưởng chú chỉ cần lặng lẽ phối hợp chút, cháu cũng có thể tạo ra cơ hội để trở mình!"

      Hàn Tả Tả nghĩ nghĩ, thầm đoán phải là Dương Húc Văn lúc còn trẻ có tình cảm với Tô phu nhân chứ? Cũng phải là thể nào, dù sao khả năng sáng tạo nghệ thuật của Văn Ca trong giới nhạc rất cao, Tô phu nhân lại là ca sĩ nổi danh, hai người thường xuyên tiếp xúc lại càng dễ dàng lâu ngày sinh tình! Sau đó Văn Ca bị Tô Tinh Việt đánh bại, tam giác hận tình thù kéo dài đến tận bây giờ, sở dĩ Văn Ca thà rằng cam chịu hủy nửa đời nghiệp, cũng chịu nhận giúp đỡ của tình địch ngày xưa?

      Hàn Tả Tả hào hứng suy diễn, bất thình lình Tô Tinh Việt hỏi: "Hàn tiểu thư nghĩ cái gì?"

      Hàn Tả Tả nhanh chóng hoàn hồn, chỉnh đốn lại tinh thần, khụ tiếng : "Cháu cảm thấy lần này nhất định là có người cố ý nhắm vào Tang Đồng, khi như vậy, ngại..."

      Hàn Tả Tả ý tưởng dần hình thành ràng, đơn giản tóm tắt kế hoạch rồi hỏi: "Tô lão sư ngài cảm thấy như thế nào?"

      Tô Tinh Việt sắc mặt có chút kỳ lạ, nhìn chằm chằm ánh mắt của thập phần cổ quái, hồi lâu lắc lắc đầu : "Hàn tiểu thư quả nhiên... Thông minh! Tốt lắm, liền theo như lời cháu mà làm, chú ngày mai tiến hành!"

      Hàn Tả Tả mừng rỡ: "Có Tô lão sư nghĩa khí giúp đỡ, Văn Ca và Tang Đồng, nhất định có thể rất nhanh thoát khỏi khó khăn lúc này!"

      Tô Tinh Việt mỉm cười, cầm tách trà lên : "Vẫn là do kế hoạch của cháu chu đáo... Tốt lắm, cản trở thời gian của cháu nữa, có việc cứ trước , chú uống xong tách trà này rồi !"

      Hàn Tả Tả nghĩ Tô Tinh Việt có thể muốn tránh tầm mắt của mọi người, liền đứng lên lễ phép cáo từ.

      Hàn Tả Tả vừa , Tô Tinh Việt chậc chậc lấy làm kỳ lạ, mưu kế khôn khéo như vậy, Lang Hi rốt cuộc coi trọng ấy ở điểm nào!

      Tô Tinh Việt gọi điện thoại báo cáo: "A hi nha, tình theo như lời cậu mà tiến hành rồi, cậu có thể yên tâm!"

      Lang Hi thản nhiên : " ấy nhận ra được chứ?"

      Tô Tinh Việt cười rộ lên: "Tôi làm việc cậu còn lo lắng gì nữa!"

      Lang Hi thành khẩn cám ơn: "Lần này làm phiền rồi, trở về tôi tự mình tới cửa cảm tạ!"

      Tô Tinh Việt cười vang: "Khách khí cái gì, bé kia cũng phải người ngoài! Nhớ đem cho chị dâu cậu phần quà hậu lễ là được rồi... Tốt lắm, quấy rầy cậu nữa, tôi cúp đây!"

      Tô Tinh Việt vô ý thức gõ gõ mặt bàn, khẽ cười : "Thú vị!"

      Jasmine Thanh Thảo, SiAm, anh88778 others thích bài này.

    4. ngochanh1992

      ngochanh1992 Active Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      143
      Chưa nhảy hố và chuẩn bị nhảy hố <3 mong là tr hay. THANHKS editor edit tr cho sắc nữ chúng m nhé

    5. cuncon

      cuncon Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,786
      Được thích:
      2,154
      hay quá nàng ơi ! hóng hóng hóng quá <3 <3 =D :cool:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :