1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thanh Sắc Cấm Dụ - Miêu Diệc Hữu Tú (c69 New~~)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Xu trần

      Xu trần Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      79
      Thớt đúng. Chưa có tí thịt vụn giắt răng nên chưa tính nha @Ishtar
      :yoyo63::yoyo60:

    2. Libbil

      Libbil New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      2
      Bạn ơi bạn có thể reup lại từ chương 20 tới 28 bạn, hình bị mất hết rồi
      Thank bạn
      aaatieenvuthuhang thích bài này.

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      chuẩn tính đọc lại mà mấy chương có hình mất hết rồi
      aaatieen thích bài này.

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 65

      Trong phòng khí chợt thấp tới cực điểm, quanh thân Lang Hi đầy khí lạnh quả thực có thể đông chết người, mặt bình tĩnh đứng dậy rời .

      Hàn Tả Tả hơi trù trừ rồi cũng đứng lên theo.

      Mới vừa đến cửa hội sở, khóe mắt Lang Hi chợt lóe, ánh mắt khẽ nhúc nhích, dấu vết bước chậm lại.

      Hàn Tả Tả lên đến cùng sóng vai, nghiêng đầu hỏi : "Làm sao vậy?"

      Lang Hi thản nhiên hỏi: "Ăn cơm chiều chưa?"

      Hàn Tả Tả gật gật đầu, trong lòng ấm áp, khỏi thân thiết hỏi : "Ăn rồi, sao?"

      Lang Hi trả lời, đột nhiên vươn tay vén sợi tóc rơi mặt , sau đó thuận tay cẩn thận vén về phía sau tai , : "Nếu ăn rồi, nhanh chút !"

      Hàn Tả Tả bực mình, thầm mắng bản thân tự mình đa tình, nghiêm mặt song song cùng nhau, ai muốn với chứ, lúc này còn chê chậm!

      Lang Hi chẳng chẳng rằng kéo ôm vào trong lòng, chủ động giúp mở cửa xe, sau đó chờ ngồi vào, lại cúi người cài dây an toàn cho .

      Lang Hi đột nhiên phong độ làm cho Hàn Tả Tả cảm thấy khó hiểu, người này mới vừa rồi còn ra vẻ tức giận, lúc này như thế nào băng tuyết tan rã rồi.

      Lang Hi cũng giải thích, đường yên lặng lái xe, lúc này giao thông vô cùng thông thuận, vậy mà lại lái lâu gấp đôi thời gian mới đến nơi, sau đó tiếp tục ga lăng giúp cởi bỏ dây an toàn, mở cửa xe... Hôn rồi ôm lên lầu.

      Hàn Tả Tả bị hành động này của làm cho buồn nôn thân nổi da gà, được thương mà kinh sợ trừng mắt : " sao chứ?"

      Lang Hi ôn nhu cúi đầu, ở bên tai ôn nhu "uhm" tiếng.

      Hàn Tả Tả lập tức kinh ngạc ngậm lại miệng, thái độ này, quỷ dị!

      Vừa về tới nhà, cánh tay Lang Hi đột nhiên siết chặt, cái xoay người đem Hàn Tả Tả đặt ở phía sau cửa, ngay cả đèn đều kịp mở liền hôn xuống.

      Hàn Tả Tả bị đụng trúng khiến phía sau lưng nhói lên, tiếng kêu bị ngăn lại, đầu lưỡi xâm nhập hữu lực mà linh hoạt, giống lưu luyến trong dĩ vãng, mơ hồ mang theo phẫn nộ thể .

      Hàn Tả Tả bị bắt phải thừa nhận nụ hôn thô bạo tiến công, trong lòng lại yên tĩnh lại, tư thái bá đạo cường thế như vậy, mới càng giống tác phong của Lang Hi.

      Hơi thở lẫn nhau sớm quen thuộc, bao lâu Hàn Tả Tả liền mềm nhũn cả người, gắt gao nắm cổ , thử tìm kiếm đầu lưỡi chủ động đáp lại.

      Chiêu này quả nhiên rất hiệu nghiệm, lửa giận của Lang Hi chậm rãi bình ổn xuống dưới, sờ lên bật công tắc đèn tường, quấn lấy lưỡi của ôn nhu chơi đùa, bức còn đường lui, vừa triền miên hôn môi, vừa chậm rãi về phía phòng ngủ.

      Rèm cửa sổ sát đất mở toang, Hàn Tả Tả dù động tình nhưng quên nhắc nhở kéo rèm cửa sổ, Lang Hi hung ác hôn hơi, khiến khó thở, thiếu chút nữa nghẹn mà chết, cũng buông ra, tay vươn ra kéo rèm cửa sổ, tay khác vẫn ôm chặt lấy .

      Chiếc giường kingsize xa hoa rung động kêu đến nửa đêm...

      Lang Hi chút nào cố kỵ tối hôm qua mới vừa bị ép buộc, thân thể còn chưa hoàn toàn khôi phục, đè nặng hưng trí làm bậy, làm đến sung sướng, làm cho Hàn Tả Tả phải cong người lại, thời điểm cuối cùng, ừphía sau tiến vào, khiến cảm thấy phía sau nóng rát đau hỏa ỉ.

      Hàn Tả Tả mỏi mệt đến ngay cả nâng tay cũng đủ khí lực, nặng nề vào giấc ngủ, lẩm bẩm rầm trì thể nghe thấy: "Mẹ nó, ngày mai nhất định phải đổi giường..."

      Hàn Tả Tả trong lúc ngủ mơ vẫn còn nhớ tới ý muốn đổi giường, thề lần này tuyệt đối là lần cuối cùng chiếc giường này quay cuồng! Nhưng ai biết buổi sáng tỉnh lại, lại bị Lang Hi ép buộc lần nữa, bên tai là bản hoà tấu lúc nhanh lúc chậm, khiến bi phẫn muốn chết.

      Chờ tới lúc Hàn Tả Tả thuận lợi trốn , là buổi chiều, cả người mỏi mệt, lái xe tới công ty.

      Vinh Hiển nhìn qua thể so sánh với Mia, bên trong trang hoàng tuy rằng ngăn nắp sáng sủa, nhưng cũng làm mất cảm giác rực rỡ, đẹp giản dị khiêm tốn, làm cho người ta cảm giác dễ chịu đó là điều mà Mia có.

      Hàn Tả Tả vừa bước tới cửa Vinh Hiển liền cảm thấy thích hợp!

      Dường như có vô số ánh mắt luôn đuổi theo mình, gặp gỡ người quen cũng đều là nụ cười ý vị thâm trường.

      Hàn Tả Tả vào thang máy, lập tức gọi điện thoại cho Trử Tự Thần: "Cậu ở đâu, tôi ở công ty!"

      Giọng Trử Tự Thần nghe như kiềm nén: "Tôi ở phòng thu ."

      Hàn Tả Tả mấy chú ý điểm này, thẳng đến phòng thu , xa nghe thấy tiếng trống kịch liệt rung động lòng người, làm cho ô khỏi nhíu nhíu mày, bên trong chỉ có mình Trử Tự Thần, cánh tay để trần văng mồ hôi khắp nơi, vung dùi trống như muốn phát tiết.

      Hàn Tả Tả gọi vài tiếng cậu ta cũng phản ứng, kiên nhẫn giật lấy dùi trống, gõ mạnh lên chiếc đồng la bên cạnh, thanh đinh tai nhức óc sắc nhọn rốt cục làm cho Trử Tự Thần ngừng lại.

      Hàn Tả Tả bỏ dùi trống xuống cau mày hỏi: "Cậu lại phát điên cái gì? Còn ngại bản thân chọc phiền toái chưa đủ nhiều! Tôi cho cậu biết, tôi vất vả mới giúp cậu tranh thủ cơ hội lần này, các đốt ngón tay đều muốn đả thông tốt, chỉ còn bước nữa, cần chính cậu cố gắng tranh thủ!"

      Nghiêm Dực khi quay phim đến người thân cũng nhận, là đạo diễn tính tình táo bạo, ông ấy đối với công việc cẩn thận tỉ mỉ, nếu Trử Tự Thần biểu hợp ý ông ấy, dù là Lạc Hưởng Ngôn hay Lang Hi cũng vô dụng.

      Trử Tự Thần bình tĩnh mắt nhìn chằm chằm cổ , bỗng nhiên vươn tay, tháo khăn lụa của xuống.

      Khăn lụa này là trước khi rời , Lang Hi cố ý nhắc nhở mang theo nhằm che lại dấu vết ái muội.

      Hàn Tả Tả biến sắc, cuối cùng hóa thành vẻ mặt lãnh đạm.

      cần cổ trắng nõn có vài chỗ hồng hồng, mặc dù qua đêm, dấu vết vẫn ràng như cũ, tôn lên làn da trắng mịn của , có thể hình dung tối hôm qua họ kịch liệt thế nào.

      Trử Tự Thần gắt gao đấu tranh hồi lâu, đôi mắt xinh đẹp giờ phút này có thể phóng hỏa, hung hăng ném khăn lụa mặt đất, nghiến răng nghiến lợi hỏi: " báo viết đều là ?"

      Hàn Tả Tả đầu đuôi, đường chạy tới công ty nên còn chưa kịp xem báo hôm nay.

      Trử Tự Thần nắm chặt hai vai , khuôn mặt tuấn tú bị phẫn nộ cùng tuyệt vọng làm cho vặn vẹo, dáng vẻ dữ tợn, hung hăng trừng mắt với hỏi: "Chị và ta ở cùng chỗ?"

      Hàn Tả Tả thở dài, thản nhiên : "Đúng vậy..."

      "Vì sao?" Trử Tự Thần nổi giận, mang theo cảm giác bị phản bội ủy khuất chất vấn, "Vì sao ta có thể, tôi lại được?"

      Trử Tự Thần nắm bả vai càng ngày càng chặt, sức mạnh lớn đến mức muốn bóp nát xương cốt của .

      "Thứ ta có thể đưa cho chị, tôi đều có thể cho!" Đáy mắt Trử Tự Thần mang theo tia cầu xin, "Chị nghĩ muốn cái gì, tôi liều mạng cũng cho chị... Tả Tả, vì sao chị chịu cho tôi cơ hội?"

      Trong lòng Hàn Tả Tả hơi hơi co rút đau đớn, quyết tâm nhìn tới cậu ta, bày ra vẻ mặt lạnh lùng xa cách, bộ dáng cực kỳ giống người đàn ông lãnh khốc khiến cậu ta cơ hồ thở nổi kia.

      Trử Tự Thần hô hấp cứng lại, chậm rãi buông tay ra.

      Hai ngày nay cậu ta thu thập tin tức về người đàn ông kia, hiểu biết càng nhiều, tuyệt vọng trong lòng lại càng lớn.

      phải bởi vì ta so với mình mạnh mẽ hơn rất nhiều, mà là... người đàn ông kia có rất nhiều điểm, giống Hàn Tả Tả đến cực điểm!

      Ví như biểu tình đạm mạc lúc này, hành động mím môi giống nhau...

      Hai người kia tựa như cái bóng của nhau, kiên cường, chỗ nào cố kỵ, chấp nhất, dũng cảm đoạt lấy thứ bản thân muốn có.

      Trái tim của Trử Tự Thần giống như rơi vào hố đen vô cùng tận!

      Hàn Tả Tả khó khăn mở miệng: "Tự Thần, tôi thực xin lỗi, mấy năm nay quan tâm và giúp đỡ cậu tận tình nhưu vậy, khiến cho cậu có cảm giác sai lầm… cậu đối với tôi chỉ là cảm giác quen thuộc mà thôi, về sau cậu gặp được khác, hiểu được, thứ tình cảm cậu dành cho tôi phải như cậu vẫn nghĩ. Tự Thần, cuộc sống của tôi sớm dự định cho người khác, mà cuộc sống của cậu, chỉ vừa mới bắt đầu!"

      Trử Tự Thần đột nhiên cười rộ lên, cười đến nước mắt cơ hồ như sắp chảy xuống, nghiến răng nghiến lợi : "Hàn Tả Tả, chị đừng tự cho là đúng! Chị phải chỉ so với tôi lớn hơn hai tuổi thôi sao, chị dựa vào cái gì kết luận tôi đối với chị là tình thực ? Tôi phục! Lang Hi bất quá chỉ gặo được chị trước tôi mà thôi... tôi buông tay!"

      Hàn Tả Tả lắc lắc đầu, chống lại ánh mắt cực kỳ bi ai quật cường của cậu ta, nhưng câu đều nên lời, chỉ cảm thấy áy náy vô cùng.

      Trử Tự Thần hồi phục lại tinh thần trước tiên, lạnh lùng hỏi: "Chị tìm tôi, có phải bởi vì chuyện bộ phim hay ?"

      Hàn Tả Tả cảm thấy may mắn vì cậu ta đổi đề tài, gật đầu : "Đúng vậy, lần này giành cho cậu nhiều đất diễn tốt, tuy rằng phải nhân vật chính, nhưng cậu yên tâm, tuyệt đối ..."

      "Tôi diễn!" Trử Tự Thần khóe môi nhếch lên, lộ ra nụ cười, trào phúng "Đây là ta bố thí cho tôi, tôi biết! Chị cần khuyên tôi nữa. Tôi diễn!"

      Hàn Tả Tả tức giận, nhắm hai mắt lại lạnh lùng : "Cậu có quyền cự tuyệt! Trử Tự Thần tôi cho cậu biết, cậu nếu làm hỏng bộ phim này, về sau đừng bao giờ xuất trước mặt tôi nữa!"

      Trử Tự Thần trong nháy mắt hoảng hốt, rất nhanh lại ảm đạm, vẻ mặt tự giễu chua sót cười: "Chị lần nào cũng dùng chiêu này, mỗi lần tôi đều nhận thua... chị biết , tôi căn bản làm được việc gặp chị..."

      Khuôn mặt xinh đẹp còn thần thái hăng hái phấn chấn như trước nữa, việc này làm cho vẻ mặt cậu ta, chưa bao giờ tràn đầy đau thương tuyệt vọng như v ậy.

      làm cho cậu ta đau thương đến thống khổ...

      Hàn Tả Tả đau lòng đến cực điểm, bị cảm giác áy náy ép tới thở nổi, muốn gì đó an ủi cậu ta, nhưng lại cảm thấy đối mặt với đôi mắt sạch như vậy, ngôn ngữ gì đều có vẻ như vậy thừa thãi.

      Trử Tự Thần chậm rãi ngồi trở lại ghế, nhàng mà thỉnh cầu: "Hãy cho tôi biết, chị vì sao... ta?"

      Hàn Tả Tả trầm mặc hồi lâu, hình ảnh ở trước mắt nhanh chóng xẹt qua, vừa quay đầu lại mới giật mình nhận ra hai người dây dưa nhiều năm như vậy.

      "Vì sao ấy, làm sao được ràng đây?" Hàn Tả Tả thở dài, hơi hơi rũ mắt xuống, lời nhàng bâng quơ kể lại cuộc tình trong quá khứ nhưng lại lắng đọng trong đó vẻ bình tĩnh tang thương.

      "Khi tôi hiểu được tình cảm của mình, cũng là lúc động tâm với ấy, tôi cho rằng ở cùng chỉ là những năm tháng ngây thơ bồng bột của tuổi trẻ trong hồi ức mà thôi, nhưng bất giác tôi hãm sâu vào trong đó cách nào thoát ra được..."

      Trong căn phòng trống trãi yên tĩnh, Hàn Tả Tả chậm rãi kể lại, từng chữ đều giống như cây đao, hung hăng đâm vào trong lòng Trử Tự Thần.

      Nhưng mặc dù vỡ nát đau lòng đến chết lặng, cậu ta vẫn như cũ muốn buông tay...

      Đây là lần đầu tiên cậu ta thích người, Hàn Tả Tả ở bên cậu những năm tháng trưởng thành, chứng kiến mỗi lần tiến bộ của cậu. cuộc đời của cậu chỉ vừa mới bắt đầu, nhưng với cậu thứ quan trọng nhất trong cuộc đời mình, sớm khắc đầy dấu vết của !

      Muốn cậu buông tay thế nào đây? Như thế nào từ bỏ?

      Nhưng Hàn Tả Tả cho tới bây giờ hề để mắt tới cậu, vô luận cậu cố gắng như thế nào, biến thành bộ dáng trầm ổn mà thích, vẫn chỉ coi cậu như em trai mà thôi!

      Thế nhưng... chẳng lẽ quên rồi sao, cậu cũng ngày trở nên thành thục!

      Trong mắt Trử Tự Thần lần đầu tiên toát ra nỗi đau sâu sắc, nhàn nhạt hứa hẹn : "Tôi cố gắng giành được vai diễn này... chị hy vọng tôi trở thành thiên vương chân chính, như vậy, tôi liền cố gắng..."

      Chờ tôi đứng ở vị trí cao nhất vũ đài, trở thành siêu sao chói mắt nhất người nào có thể sánh bằng, khi đó... Mặc kệ chị ở nơi nào, cùng với ai, ắt hẳn đều thể bỏ qua tôi có phải !

      Hàn Tả Tả nhàng thở ra, nhặt khăn lụa lên, nhìn vào gương thắt ngay ngắn lại, may mà khăn bị dơ, bằng cũng biết nên như thế nào ra ngoài gặp người.

      "Tôi mau chóng đàm phán hợp đồng với bọn họ, cậu cũng phải chuẩn bị nhiều chút... Tự Thần, sau này cậu nhận ra được, cậu xứng đáng giá có được tốt ở bên cạnh!"

      Hàn Tả Tả xong, cảm thấy chống đỡ được, liền vội vàng xoay người rời .

      Trở lại văn phòng mình, Hàn Tả Tả phiền muộn ấn trán, muốn tổn thương Trử Tự Thần, nhưng vào lúc này, mặc kệ làm gì, đối với cậu ấy đều là loại thương tổn!

      Hàn Tả Tả thở dài, tiện tay mở tờ báo bàn ra, liếc mắt cái liền nhìn thấy ảnh chụp thân mật của hai người ngay trang bìa...

      Tin tức chiếm tới hai trang báo, ảnh chụp Lang Hi cúi đầu giúp sửa sang lại mái tóc, còn có nụ hôn nồng nhiệt của hai người qua cửa sổ, ảnh chụp còn khoanh đỏ vẻ mặt hai người trong lúc nồng nhiệt nhất, nhìn thấy khiến người hốt hoảng!

      Hàn Tả Tả kinh sợ qua liền tỉnh táo lại, sau khi cân nhắc, tối hôm qua sau khi ra khỏi hội sở, Lang Hi nhất định là cảm giác được có phóng viên chụp ảnh, mới có thể cố ý cùng thân mật, để cung cấp cho truyền thông tư liệu sống, từ đó làm sáng tỏ quan hệ giữa hai người!

      Được! Được lắm!

      Hàn Tả Tả giận dữ, tay vò nát tờ báo.

      Cái kẻ bá đạo biến thái bằng cầm thú, phân phải trái chỉ lo quấy rầy kế hoạch của mình!

      Nhịn nhiều năm như vậy, phải nghĩ tới việc quang minh chính đại công khai chuyện của hai người, nhưng là... Thời cơ đúng!

      tại đột nhiên làm sáng tỏ, phòng làm việc của phải làm sao bây giờ! Bọn họ phải như thế nào đối mặt người thân! Như thế nào đối mặt với ngăn cản của Chu gia!

      Hàn Tả Tả càng nghĩ càng giận, nhịn được gọi điện thoại, vừa có người nhấc máy liền chửi ầm lên: "Lang Hi, kẻ lật lọng hiểm ác độc tiểu nhân! bị ngã đập đầu trí thông minh tụt xuống dưới rồi hả! Chỉ biết gây ... gây ra việc lớn như vậy tôi xem như thế nào giải quyết!"

      Bên kia yên tĩnh hồi lâu mới ngập ngừng trả lời: "Chị dâu, là em, lão đại họp..."

      Hàn Tả Tả ngẩn người, bật thốt lên hỏi: "Cậu là ai?"

      Giọng của đối phương lập tức biến thành ủy khuất: "Chị dâu... chị quên A Lâm bên người lão đại rồi sao?"

      Hàn Tả Tả đau khổ suy tư, đột nhiên sao lại có tên "A lâm" bên kia điện thoại chuyện với cơ chứ!

      "Khụ, A Lâm à..." Hàn Tả Tả mắng sai người có chút xấu hổ, ngượng ngùng , "Nhất thời nghe ra giọng của cậu, cậu làm ơn bảo Lang Hi tiếp điện thoại giùm tôi!"

      Khâu Lâm ấp úng : "Chị dâu thực xin lỗi, lão đại họp, tại tiện..."

      Hàn Tả Tả nháy mắt phát giận: "Cậu dám gạt tôi!"

      Khâu Lâm lập tức chân chó khuyên giải: "Đừng tức giận đừng tức giận a, chị dâu ngài trăm ngàn đừng nóng giận, tức giận ảnh hưởng sức khoẻ, còn dễ dàng sinh ra nếp nhăn! Chị xem lão đại vẻ ngoài nhìn trẻ trung như vậy, là vì ấy thường bộc lộ vui buồn của mình! Cho nên chị dâu ngài có phân phó gì chậm rãi , trăm ngàn lần đừng nóng giận..."

      Hàn Tả Tả lười nghe cậu ta lời vô nghĩa, kiên nhẫn cắt ngang lời cậu ta: "Tôi biết Lang Hi ở bên cạnh cậu, cậu cho là gạt được tôi lần, còn có thể gạt được tôi lần thứ hai?"

      Khâu Lâm thở dài: "Chị dâu, tình mà , chuyện này thực thể trách lão đại... Nếu phải do chị nhiều năm trôi qua như vậy còn chịu đồng ý, ấy cũng đến mức bị buộc vào cảnh chó cùng rứt giậu nha! Lão đại lúc trước bị chị vứt bỏ, mình xa xứ thê lương biết bao nhiêu, nhưng ấy gặp khó khăn như vậy còn phải bảo vệ Khôi Hoằng! Lúc ấy tình huống kỳ rất nguy hiểm, cơ nghiệp nhiều năm của chúng tôi cơ hồ đều đem đầu tư, chỉ vì muốn dẹp sẵng đường cho chị... Kỳ Khôi Hoằng trong mắt chúng tôi tính là cái gì, đáng để đầu tư kinh phí lớn như vậy! Nhưng lão đại , ấy muốn để lại cho chị Khôi Hoằng sạch , cho chị có thể muốn làm cái gì làm cái đó, cần phải lo lắng phiền não! Lão đại si tình như vậy, nếu em là nữ, xác định chắc chắn đối với ấy khăng khăng mực..."

      Hàn Tả Tả trái tim hung hăng run rẩy, cảm giác vừa chua xót lại chan chát làm cho nhịn được đôi mắt nóng lên, gian nan nuốt nuốt nước miếng, làm như có việc gì đánh gãy cậu ta: "Ý của cậu... Là tôi biết tốt xấu cố tình gây ?"

      Khâu Lâm ‘A’ tiếng, vội vàng tỏ lập trường: " oan uổng nha! Chị dâu ở trong lòng em là nữ thần thể mạo phạm, em dù có can đảm bằng trời cũng dám bất kính với chị dâu!"

      Hàn Tả Tả rốt cuộc nhịn được nữa, đối với điện thoại rống giận: "Vậy cậu cho ta biết, ta chính là con chó hoang điên khùng, thiếu, dạy dỗ.”

      Hàn Tả Tả quát lên sau đó lưu loát cắt điện thoại, khiến Khâu Lâm trợn mắt há hốc mồm tại chỗ.

      Lang Hi đẩy cửa tiến vào, vừa thấy cuộc gọi đến liền hiểu được, nhíu mày đá đá cậu ta: " ấy mắng cái gì?"

      Khâu Lâm muốn lại thôi, dám cho lão đại, trong vài giây ngắn ngủi, lão đại từ con lừa đực ngu ngốc biến thành con chó hoang thiếu dạy dỗ... May mà đều là giống đực!

      Khâu Lâm đảo mắt vài vòng rồi tiến lên : "Lão đại, như vậy đúng, khiến chị dâu tức giận, càng tránh chị ấy, chị ấy có chỗ phát tiết, đối với oán hận cũng lại càng lớn!"

      Lang Hi cho là đúng khoát tay áo: "Lúc này né, càng ầm ỹ lớn hơn!"

      Khâu Lâm nghiêm trang lắc lắc ngón tay: "Nghĩ như vậy là sai rồi! Phụ nữ ấy mà, đều muốn được dỗ dành, các ấy trời sinh bằng tai, lời ngon tiếng ngọt vài câu, dù tức giận đến đâu cũng hết!"

      Lang Hi đối với mấy lời bậy bạ linh tinh của cậu ta cười nhạt, vừa định ấy phải là người như thế, liền giật mình, đột nhiên nhớ lại lần trước Khâu Lâm ra chủ ý, bảo nhường , nhường nhịn đến mức có thể phục tùng... Cuối cùng quả nhiên thành công!

      Lang Hi trầm ngâm hồi lâu, chậm rãi hỏi: "Lời ngon tiếng ngọt... như thế nào?"

      Khâu Lâm trợn tròn mắt, thiếu chút nữa búng máu phun lên mặt lão đại.

      Cậu ta tại thể về phe lão đại rồi, cậu ta bắt đầu đồng tình với chị dâu! Chị dâu quả nhiên tồn tại như vị thần!

      Lang Hi sắc mặt trầm xuống, nguy hiểm nhìn cậu ta.

      Khâu Lâm nháy mắt vặn vẹo ra vẻ mặt nịnh nọt cười: "Cái này khó, mấy từ như bảo bối, tâm can đều nên thử gọi lần! Bình thường tặng những món quà lãng mạn, hoa hay trang sức cái gì đều được, cũng có thể mời chị ấy xem phim ăn tối! Phu nữ thích nhất nghe câu “ em', nhớ nhất định phải ôn nhu thâm tình... Quên , lão đại chỉ cần nghiêm mặt chuyện là thành công rồi!"

      Khâu Lâm rất khó tưởng tượng lão đại uy vũ mặt lạnh mang bộ dang ôn nhu, suy nghĩ này cũng khiến cậu ta giật mình!

      Lang Hi có chút suy nghĩ, muốn hỏi lại, liền nhận được điện thoại, Trử Tự Thần muốn gặp .

      Khâu Lâm lập tức dán tường, muốn chạy ngay ra ngoài.

      Quả nhiên, Lang Hi buông điện thoại mạnh, như muốn bóp nát điện thoại.

      "Khâu Lâm, tới lầu hai Thanh Bãi!" Lang Hi lạnh lùng mở miệng, đứng lên sửa lại cổ áo, "soạt" tiếng liền trở nên uy vũ, "Năm phút sau gặp tình địch!"
      SiAm, KhaiDoanh_347, Hale2058 others thích bài này.

    5. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      Trử tự thần đáng thương phải vào kiếp nam phụ ! xin chia buồn :yoyo64::yoyo64::yoyo64: nhưng @Ishtar có thể đăng lại mấy chap có pic được ko nó ko xem được:yoyo25::yoyo25:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :