1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thanh Sắc Cấm Dụ - Miêu Diệc Hữu Tú (c69 New~~)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 58
      Edit: Ishtar


      Chử Tự Thần tính tình xúc động lại kiêu ngạo phản nghịch, nhưng bộ dạng khá xinh đẹp, thiếu niên trẻ tuổi với khuôn mặt sạch trắng nõn mang theo vài phần hồn nhiên bướng bỉnh,lúc xù lông nụ cười ấm áp như gió xuân, hương vị ngây ngô làm cho đáy lòng người ta sinh ra thiện cảm, mà bộ dáng khi xù lông giơ chân, cũng là nét riêng biệt của tuổi trẻ tô vẻ thêm phần đáng chân chất của cậu ta, khiến người khác dễ dàng khoan dung khuyết điểm ngây thơ khả ái của cậu.

      người mới như vậy, lại ở tại thời điểm bộ phim nhạc kịch được người người chú ý xuất , liền thu hút tầm mắt rất nhiều người, chỉ cần thêm chút lửa nữa thôi, danh tiếng rất nhanh bùng cháy dữ dội nổi như cồn.

      Thành danh, bất quá chỉ là chuyện trong cái chớp mắt mà thôi.

      Chử Tự Thần vẫn còn manh tính cách ngông nghênh của tuổi trẻ, khó tránh khỏi đối với thành công của mình có chút đắc chí.

      Chỉ có Hàn Tả Tả, đối với thiếu niên chọc người trìu mến vẫn ý chí sắt đá như cũ, nể mặt mũi chút nào lưu tình, hắt cho cu cậu gáo nước lạnh, làm cho chút kiêu ngạo mới nhú của cậu ta tan thành mây khói.

      Hàn Tả Tả mắt lạnh giáo huấn cậu ta: "Cậu nếu như 'hùng tâm tráng chí' nhiều như vậy, tôi sớm quăng cậu cho người khác! Miễn cho bị cậu lôi kéo cùng nhau đói chết!"

      Chương trình học của năm thứ ba kết thúc, Hàn Tả Tả tham gia thực tập trong trường, mà lấy công việc ở Mia thay thế.

      Vì thế, Hàn Tả Tả chính thức trở thành nhân viên chính thức của Mia, người đại diện thu vào trừ bỏ tiền lương cố định mỗi tháng, còn dựa theo thành tích mà được thưởng thêm hoa hồng.

      Chử Tự Thần trong khoảng thời gian này bị ép buộc, lá gan sớm teo lại, giận mà dám gì trừng mắt nhìn .

      Hàn Tả Tả cười lạnh tiếng, mới để ý tới bất mãn trong lòng cậu ta, tiện tay quăng cho cậu ta ba cái kịch bản: "Đêm nay trở về xem cho tốt, rồi chọn cái trong số đó!"

      Chử Tự Thần nghĩ tới nhanh như vậy có thể tham dự đóng phim, lập tức vui vẻ ra mặt, làm việc chung mấy ngày qua cậu ta cũng hiểu được tính tình của Hàn Tả Tả, biết tuy năng chua ngoa nhưng lòng như đậu hủ, hơn nữa theo xác thực học được rất nhiều thứ, bị châm chọc khiêu khích vài câu cũng để trong lòng.

      Vui vẻ cầm lấy kịch bản, Chử Tự Thần cười hỏi: " ưng ý cái nào?"

      Hàn Tả Tả bên xem lịch trình hoạt động bên kiên nhẫn xua đuổi cậu ta: "Cậu quan tâm tôi ưng cái nào làm gì! Cậu hãy tự mình chọn trước , đừng chuyện gì cũng đều ỷ vào tôi!"

      Chử Tự Thần thức cả đêm đọc qua lần ba kịch bản, cân nhắc nửa ngày, hôm sau tràn đầy tự tin tìm Hàn Tả Tả : "Tôi xem xong rồi, ‘Con đường ánh sáng’ tệ, câu chuyện về chàng thanh niên cố gắng phấn đấu lên trong giới nhạc, cốt truyện có rất nhiều đất nhiều, những kéo dài được vai trò của tôi trong bộ phim, đồng thời nó cũng là phim thần tượng được thích nay, tình trong câu chuyện là mối tình đầu, khẳng định có rất nhiều người quan tâm!"

      Hàn Tả Tả cười gật gật đầu: " tồi, cậu phân tích rất đúng."

      Trong lòng Chử Tự Thần lập tức lộp bộp trận, kinh nghiệm sống bằng chết những ngày qua cho biết, lúc Hàn Tả Tả mỉm cười khen ngợi , phía sau nhất định còn vế "Nhưng là" .

      Đây là chuyện ấy thích làm nhất, dùng nụ cười ca ngợi bao bọc lấy biên đạn, chờ liếm sạch lớp vỏ bọc đường bên ngoài, ngay lập tức bị tiếng súng ‘pằng’ cái oanh tạc cho tan tác, sau đó phải xum xoe lấy lòng nghe lời .

      Quả nhiên Hàn Tả Tả mở miệng: "Nhưng là... Trước tiên cậu phải biết , nếu tiếp tục diễn những phim như thế nào, hình tượng của cậu bị cố định, về sau muốn thay đổi rất khó khăn!"

      Chử Tự Thần do dự hỏi: "Nhưng phải rất nhiều người đều là như vậy sao? Trước trở thành thần tượng, lại phát triển lĩnh vực phim điện ảnh, từ từ trở thành diễn viên có thực lực..."

      "Nhưng có rất nhiều người bị vây trong những kịch bản ‘não tàn’ như vậy, rồi trực tiếp bị vây chết trong nó!" Hàn Tả Tả lắc lắc đầu, nhìn cậu ta cái cười , "Tang Đồng phải như thế, Lương Nguyên cũng phải... Nhưng cậu nhìn bọn họ tại xem, đều mấy thuận buồm xuôi gió đấy thôi? có thực lực, vì sao ngay từ đầu cố gắng trở thành thần tượng trong chính lĩnh vực thế mạnh của mình?"

      Thần tượng thực ?

      Chử Tự Thần nao nao, trầm mặc xuống.

      Cậu ta vẫn phục Hàn Tả Tả tuổi còn trẻ lại khí thế cường thịnh, cái gì cũng đều đè đầu dắt mũi cậu ta, nhưng mấy ngày nay lần lượt chứng minh, tầm nhìn và kiến thức của bản thân, xác thực bằng ấy.

      Chử Tự Thần biết kỳ sớm có quyết đoán, để cho cậu ta lựa chọn bất quá là vì khảo nghiệm cậu ta, lúc này khiêm tốn hỏi: "Vậy tôi nên chọn cái nào?"

      Hàn Tả Tả ngón trỏ chỉ chỉ kịch bản: "Nó !"

      Cái này, Chử Tự Thần kinh ngạc: " phải chứ?"

      Hàn Tả Tả lựa chọn là kịch bản về đề tài quân , miêu tả nhóm bộ đội đặc chủng chuyên thực những nhiệm vụ đặc biệt đầy gian khổ và mạo hiểm.

      thể trách Chử Tự Thần ngạc nhiên, thời điểm tại phim thần tượng làm mưa làm gió chiếm lĩnh thị trường, còn bộ phim này về đám đàn ông vai u thịt bắp suốt ngày đánh đấm nào thích xem, rất khó để chiếm được rating cao.

      Huống chi, bộ phim này tả thực gần giống với phim tài liệu, chỉ đòi hỏi diễn viên phải có tố chất và thân thể vô cùng vượt trội, còn phải có thể chịu được những pha hành động mạo hiểm và áp lực cực lớn.

      Chử Tự Thần do dự, cậu ta tuy rằng tự đại, nhưng cũng biết bản thân từ lúc lập nghiệp tới nay có thể đạt được danh tiếng cao như vậy, liên quan rất nhiều tới vẻ ngoài điển trai của cậu ta. Nhưng nếu đóng bộ phim này, theo ý nghĩa và bối cảnh phim cậu ta lúc nào cũng phải trưng ra khuôn mặt mộc bôi nước sơn đen thùi, còn phải mặc quần áo bẩn chịu nổi khiêng đạo cụ nặng nề ở trong bùn lăn qua lăn lại... Như vậy tự hủy hình tượng và gạt bỏ những tính cách mà cậu ta có, có thể khiến các fan phản ứng ngược lại hay ?

      Hàn Tả Tả liếc mắt cái liền nhìn ra trong lòng cậu ta suy nghĩ cái gì, thản nhiên : "Đương nhiên, cậu cũng có thể dễ dàng đạt được danh tiếng siêu sao với ‘Con đường ánh sáng’, loại phim truyền hình này cầu cậu phải hành động, chỉ cần khả năng diễn suất của cậu, phối hợp với hàng hiệu, xe thể thao, ngẫu nhiên có cuỗ tình với nàng xinh đẹp, có thể hấp dẫn rất nhiều người ‘não tàn’ với giấc mơ màu hồng! Quyền lựa chọn nằm tay cậu, con đường về sau muốn như thế nào tùy thuộc vào chính bản thân cậu!"

      Chử Tự Thần trầm ngâm lát, ngẩng đầu cười hì hì nhìn : "Tôi với như dây thừng buộc chặt châu chấu, dù thế nào cũng thể hại tôi a... Cho nên tôi nghe lời !"

      Hàn Tả Tả lẳng lặng nhìn cậu ta: "Cậu nếu quyết định, bộ phim này mức độ gian khổ vượt qua tưởng tượng của cậu, có thể cậu phải mình ở trong núi sâu rừng thẳm khó khăn muôn trùng, ăn ngon ngủ được, thậm chí bị cách biệt với thế giới bên ngoài ..."

      Chử Tự Thần kiêu ngạo mà ngẩng đầu lên: "Này tính cái gì? Đối với đàn ông mà , chịu chút khổ cực có gì đâu! Tôi là đàn ông con trai, làm sao có thể sợ chịu khổ!"

      Hàn Tả Tả nhíu mày, từ xuống dưới nhìn cậu ta vòng, vuốt cằm khẳng định : " sai, da dày thịt béo, quả nhiên là được rèn luyện!"

      Chử Tự Thần: "..."

      Hàn Tả Tả an bài cho Chử Tự Thần như vậy khiến cho các lãnh đạo Mia cao vô cùng bất mãn, so với con đường bấp bênh nắm chắc này, bọn họ càng hy vọng ‘đóng vững đánh chắc’, dù sao biểu thường thường, tại Chử Tự Thần cũng bắt đầu thu về lợi nhuận cho công ty.

      Hàn Tả Tả kiên trì với ý kiến của mình, dưới áp lực kháng nghị của mọi người, cuối cùng dùng mọi cách thuyết phục các đồng nghiệp từng quen biết, mới được Mia miễn cưỡng đồng ý để thử sức lần.

      Chử Tự Thần bị quăng đến quân đội tiến hành huấn luyện khép kín, sau hai tháng trực tiếp tới trường quay.

      Hàn Tả Tả tuy rằng ăn khắt khe, nhưng vẫn lo lắng, Chử Tự Thần bất quá vừa mới trưởng thành, cho tới bây giờ chưa chịu qua khổ cực nào, có thể sống sót vượt qua hai tháng huấn luyện sắt đá thực dễ dàng, tại lại phải theo đoàn làm phim vào ngọn núi hoang tàn vắng vẻ để quay, làm cho người ta lo lắng.

      Vì thế trong suốt thời gian bấm máy, số lần Hàn Tả Tả máy bay tăng đột xuất, thường xuyên dành chút thời gian tới đoàn làm phim, đưa chút đồ ăn đến cho mọi người.

      Đợi khi bộ phim hơn hai mươi tập gần tới thời gian đóng máy, Hàn Tả Tả lăn lộn trong đoàn phim đến mức quen thuộc.

      Mà Chử Tự Thần trải qua lần đóng phim gian khổ này, trong mấy tháng ngắn ngủi lột xác từ thiếu niên non nớt, thành người đàn ông chững chạc trầm ổn, khuôn mặt dần dần góc cạnh ràng, bắt đầu biểu ra phong thái thành thục kiên nghị.

      Mà bộ phim này lúc trước được xem trọng vừa mới lên sóng nhận được hưởng ứng lớn, trở thành bộ phim truyền hình tên tuổi được hoan nghênh nhiều nhất, thậm chí vén màn cho phim điện ảnh và truyền hình về quân tăng cao.

      Bối cảnh mạo hiểm kích thích, súng lửa kịch liệt đánh nhau sống chết, bộ đội đặc chủng tuổi trẻ tuấn mặc dù cả người dơ bẩn, cũng che giấu được sức mạnh tuấn mỹ đặc trưng người giống đực.

      Thân thể cường kiện tinh tráng, khuôn mặt khi lưu manh khi lạnh lùng, mồ hôi xen lẫn gợi cảm, hơn nữa quang cảnh nguyên thủy tự nhiên nơi rừng rậm, cái loại dã tính chói lọi nháy mắt phát huy đến mức tận cùng, hấp dẫn vô số người xem, thậm chí ngay cả rất nhiều thiếu nữ thích dạng ‘thư sinh’ ốm yếu, cũng chuyển sang mê tít những người đàn ông cuồng hãn hoang dại này.

      Tiếp theo đó là bộ phim truyền hình lấy chủ đề về nhiệt huyết hào hùng của bộ đội đặc chủng, trong bối cảnh thực tế phim thần tượng thống trị mở ra con đường máu, tiên phong dẫn đầu, tạo ra làn gió mới cho giới điện ảnh.

      Mức độ nổi tiếng của Chử Tự Thần tăng đến chóng mặt, là diễn viên trẻ tuổi nhất trong bộ phim, từ người mới ngây thơ chân chất lại có chút bướng bỉnh, trưởng thành là chiến sĩ thiết huyết kiên định trầm ổn, tính cách của cũng có chút biến hóa, mà đôi mắt vừa bướng bỉnh vừa thiên chân kia lại chặt chẽ bắt lấy tâm người xem.

      Chử Tự Thần đứng trước màn hình trình chiếu bộ phim như chú cún, ve vẩy đuôi vui vẻ chạy đến trước mặt Hàn Tả Tả, trưng ra bộ mặt ‘Khen tôi , khen tôi ’, cao hứng phấn chấn hỏi: "Thế nào, thế nào? Nhìn thấy kiểu đầu mới của tôi chưa, nhìn thấy cơ thể rắn chắc cơ bụng sáu múi của tôi thấy sao... tại rốt cuộc ai dám tôi trông tuổi hơn nữa a ha ha ha ha!"

      thể , Chử Tự Thần tại trổ mã, mang đậm nét đặc trưng riêng, cơ thể thiếu niên mới lớn dường như cao lên ít, áo T-shirt bó sát người cùng vòng eo rắn chắc, càng tôn lên thắt lưng tráng kiện, khí lực mạnh mẽ.

      Hàn Tả Tả yên lặng thả hợp đồng quảng cáo trong tay xuống, chút để ý liếc cậu ta cái, nhàng mở miệng: "Kim cang lực sĩ hả?"

      Chử Tự Thần bi phẫn: "Mặt Lõa Tử muốn phơi nắng đen thui!"

      Hàn Tả Tả bình tĩnh đưa tay phân loại từng hợp đồng quảng cáo, dùng ngữ khí hết sức tự nhiên : "Đúng vậy, cho nên tôi gọi cậu là Hello Kitty nữa!"

      Chử Tự Thần: "..."

      Hàn Tả Tả ở trong vòng luẩn quẩn này từng chút đứng vững gót chân, từ lúc tiến vào làng giải trí, cũng chỉ dẫn dắt hai người, còn lại đều theo người khác, nhưng tại, hai người người là thần thoại trong giới nhạc, người là siêu sao tương lai.

      Thành tựu như vậy thể làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

      Nhưng Hàn Tả Tả nổi tiếng nhất, phải danh hiệu người đại diện hoàng kim của , mà là thủ đoạn cao siêu mây mưa thất thường, cùng với tác phong làm việc mạnh mẽ vang dội.

      Trải qua mấy năm vất vả gần đây, Hàn Tả Tả biến bản thân thành máy móc biết mệt mỏi, liều mạng cố gắng vươn lên, trở thành người đại diện danh tiếng nhất trong giới.

      phải quá đặt nặng hiệu quả làm việc và lợi ích, mà là căn bản có cách nào ngừng lại.

      Hàn Tả Tả khống chế được bản thân, luôn lơ đãng nhớ tới quá khứ.

      Những chuyện qua như thước phim quay chậm khắc sâu vào đầu , làm cho mỗi lần nhớ lại, trái tim đều ỉ đau, kèm theo nỗi nhớ nhung điên cuồng dài vô tận làm cho người ta hít thở thông.

      Đó là khoản thời gian tuyệt vọng nhất trong cuộc đời .

      Từ nay về sau, đều hãm sâu trong bóng đêm vô vọng này, đau khổ giãy dụa, mặc dù đau đến ruột gan đứt từng khúc, cũng có biện pháp xóa nhòa nó.

      Cuối cùng, nỗi đau đớn khôn cùng ấy biến thành sức mạnh to lớn nhất, ngừng thúc đẩy hướng về vị trí đỉnh cao mà từng tha thiết ước mơ.

      Đứng cao nhìn xuống xác thực có thể nhìn thấy toàn bộ phong cảnh, nhưng dù có xinh đẹp đến đâu, bởi vì thiếu người cùng nhau chia sẻ, chỗ cao ấy cũng biến thành nơi tịch giá lạnh mà thôi.

      từng trải cũng tăng dần theo tuổi tác, đối với vấn đề góc dộ nhìn nhận tự nhiên cũng thay đổi, huống chi Hàn Tả Tả là người thông minh như vậy, chỉ cần suy nghĩ lại cẩn thận chút, liền ràng tất cả, Lang Hi là người tùy hứng kiêu ngạo duy ngã độc tôn như thế, làm sao có thể ủy khuất bản thân, thỏa mãn tâm lý trả thù vặn vẹo của người mẹ làm tròn trách nhiệm kia chứ!

      Huống chi, quan tâm cẩn thận tỉ mỉ kia, nỗi sợ hãi yên nếu mất kia, cùng với tính cách ngang tàn bá đạo đó... Nếu phải động tâm, nếu phải đối với mảnh chân tình, làm sao có thể trầm luân trong đó thể tự kềm chế?

      Lúc trước đột nhiên nghe được những lời đó, tuy rằng khiến lòng đau ê ẩm, nhưng cẩn thận ngẫm lại, hẳn tình.

      Hàn Tả Tả rối rắm trăn trở, đối diện với nỗi canh cánh trong lòng.

      tin Lang Hi từ đầu tới cuối đều lừa dối , nhưng cũng sợ đó chẳng qua là tự mình đa tình.

      Thời điểm công thành danh toại, cũng có thỏa mãn như tưởng tượng, nỗi lòng trống rỗng hư càng thêm ràng.

      Vài năm gần đây, trải qua vô số khốn cảnh, từ lúc Tang Đồng lần lượt bị hãm hại cuối cùng bất đắc dĩ rút lui khỏi làng giải trí, từ lúc bị Mia ‘qua sông đoạn cầu’ để người khác cướp vị trí, từ lúc Chử Tự Thần bị người ám hại xuống dốc phanh... Đều là mình đau khổ chống đỡ rồi gắng gượng đứng lên!

      Gian nan mỗi bước đường, Hàn Tả Tả cắn răng chịu đựng, đồng thời, lại dâng lên nỗi hận với người vô tâm biến mất kia.

      buông tay, nhưng lâu như vậy, chút tin tức về cũng có!

      Ai cũng nghĩ đến, nữ vương khôn khéo lạnh lùng trong giới giải trí, cũng bởi vì tương tư, thống khổ mà thao thức cả đêm thể chợp mắt.

      Nửa đêm trong giấc mộng, Hàn Tả Tả trằn trọc miên man trong màn đêm, tùy ý để tưởng niệm giày vò, từng chút cắn xé nỗi lòng tịch mịch của .

      Hàn Tả Tả bi ai cảm thấy tuổi thanh xuân của mình, dường như luôn quanh quẩn trong những giấc mộng hoang đường hàng đêm.

      Nhưng càng hoang đường là, cư nhiên chịu tỉnh lại, cố chấp canh giữ ở trong mộng, lừa mình dối người tìm kiếm chút an ủi nhoi...
      anh8877, ngocbich518, Gariella12 others thích bài này.

    2. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 59
      Edit: Ishtar


      Trời khuya, Lang Hi mình ngồi trong văn phòng trống trải, cầm ly rượu vang, thỉnh thoảng nhấp ngụm , hai mắt tối đen thâm trầm nhìn châm chú vào màn hình máy tính bàn.

      Khâu Lâm gõ cửa tiến vào, ôm đống tư liệu trong tay thả xuống bàn : "Lão đại, trễ thế này sao còn chưa tan tầm?"

      Vừa rồi lúc định về, liền trông thấy văn phòng lão đại vẫn còn sáng đèn, trong tòa nhà này giờ còn vất vả làm việc ắt hẳn chỉ có mình lão đại.

      Vài năm nay ở nước M, Lang Hi càng thêm lạnh lùng ngoan độc, chỉ làm cho đối thủ e sợ, cũng làm cho đám người bọn họ theo nơm nớp lo sợ theo.

      Khâu Lâm thở dài, từ khi trở lại nước M, lão đại vốn chẳng màng chuyện gì, càng thêm lãnh khốc hờ hững, mỗi ngày đều biến bản thân thành máy móc liều mạng công tác, làm hại đám cấp dưới bọn họ kêu rên thôi.

      Lão đại đều làm gương tốt, bọn họ sao dám nhàn hạ ngồi chơi chứ?

      Thời gian này quả thực sống giống người mà!

      Lang Hi cũng thèm liếc mắt nhìn cái nào, vẫn luôn nhìn chằm chằm vào máy tính trước mặt, làm cho Khâu Lâm khỏi tò mò, làm bộ như lơ đãng đứng ở mép bàn, khóe mắt liếc trộm, vừa trông thấy, nhất thời cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

      "Này này này..."

      Lang Hi rốt cục thoáng dời tầm mắt, lạnh lùng nhìn , ánh mắt mang ý cảnh cáo khiến rùng mình, lập tức dời mắt sang chỗ khác.

      Ngay cả nhìn ảnh chụp của ấy chút cũng cho, dục vọng chiếm hữu mạnh đến cỡ này, cũng biết là hạnh phúc hay là bất hạnh của đây!

      Ảnh chụp cũng phải thực ràng, ánh sáng cũng tốt, khung cảnh mờ tối, chính giữa sân khấu là cao gầy quyến rũ, ánh mắt khiêu khích, tay tao nhã vươn ra, tay đỡ thắt lưng mảnh khảnh.

      Đây là lúc Hàn Tả Tả biểu diễn múa bụng trong buổi tiệc tối tại trường học năm đó, được người khác chụp lại đăng diễn đàn của trường.

      Lang Hi tắt máy tính , nhấp ngụm rượu thản nhiên : "Cậu chuẩn bị , cuối tuần sau về nước."

      Khâu Lâm kinh ngạc nhìn : "A? phải sang năm mới trở về sao, còn có nửa năm a..."

      Lang Hi hờ hững nhìn cái: "Tôi chỉ báo cho cậu chuẩn bị sẵn sàng."

      Khâu Lâm nghẹn họng, nhìn biểu tình lạnh lùng của , con người đảo quanh dè dặt khuyên: "Nhưng mà, tùy tiện về nước như vậy, Tôn Hồng Lượng có thể lại đánh chủ ý lên chúng ta hay ?"

      Trong mắt Lang Hi chợt lóe lên sát khí, khinh thường : "Chỉ bằng ta nhiều năm như vậy cũng thể lay động chút căn cơ của Khôi Hoằng, cho dù ta lại muốn động tay chân có năng lực để thực sao?"

      Nếu đám người Tôn Hồng Lượng vô dụng như vậy, lần trước bị buộc ngay cả lão bà cũng giữ được, xám xịt chạy ra nước ngoài là ai chứ...

      Nghe giọng ngạo thị thiên hạ khí phách kia Khâu Lâm ở trong lòng thầm xem thường, yên lặng xoay mặt, sâu kín : "Lão đại, có phải nhìn thấy tìn đồn của chị dâu nên nhịn được nữa hay ?"

      Lời này làm cho Lang Hi sắc mặt có chút mất tự nhiên, trong mắt sát khí càng sâu, nhìn chằm chằm Khâu Lâm chậm rãi hỏi: "Cậu cái gì?"

      Khâu Lâm tự chủ được da đầu run lên, nịnh nọt chân chó sáp lại: " có gì có gì... Về, đương nhiên phải về! Tôn Hồng Lượng là cái thá gì, khoản nợ lần trước còn chưa tính đâu! ta nếu thức thời, liền kéo ta từ chỗ cao kia xuống cạp đất!"

      Lang Hi lạnh lùng hừ : "Cậu kéo?"

      Khâu Lâm: "..."

      Khâu Lâm vẻ mặt cầu xin, Tôn Hồng Lượng cũng phải cục phân chó, muốn kéo liền kéo... Lại cho dù là phân chó, cũng phải kéo liền lôi ra đạp được!

      "Lão đại, sắc trời khuya, em em em... Em có việc trước!"

      Lòng bàn chân Khâu Lâm như bôi mỡ, văn phòng rộng lớn nhất thời lại trở nên vắng vẻ lạnh lẽo.

      Lang Hi cầm cái ly còn sót lại chút rượu uống hơi cạn sạch, đứng trước cửa sổ nhìn ra cảnh sắc huy hoàng bên ngoài, cúi đầu thở dài: "Em ngoan như vậy, muốn phạt em thế nào đây?"

      Trong đêm đen yên tĩnh, thanh sâu kín lại trầm thấp ôn nhu, lộ ra hưng phấn bị kiềm nén đến cực điểm.

      Người nào đó ở thành phố T xa xôi ngoan hung hăng hắt xì cái, rút tờ khăn giấy xoa mũi, giận thể át mắng: "Chử Tự Thần, cậu giỏi đấy, sưng a-mi-đan mà cũng làm như đau trứng, cậu biết hôm nay phải ghi sao! Tôi bỏ ra cả đống hơi sức mới lấy được ca khúc mới từ chỗ Tang Tiểu Đồng về cho cậu, cậu lần này dám làm hỏng, cậu chờ sáu tháng tới lấy khí mà ăn !"

      Chử Tự Thần đau khổ mặt nhăn nhó, là thời tiết thay đổi chết tiệt a, ai có thể nghĩ đến cảm mạo liền cảm mạo đâu? Cậu ta chẳng qua là nhất thời sơ ý sau khi bơi xong liền uống rượu lạnh, nào nghĩ tới đùng cái lăn ra bệnh chứ...

      Sau đó càng bi ai hơn là, còn đem bệnh cảm lây cho Hàn Tả Tả...

      Chử Tự Thần uể oải phấn chấn nổi rụt cổ, ôm hộp khăn giấy đáng thương nhìn , ánh mắt kia vừa ủy khuất lại ai oán, nhìn đến nỗi Hàn Tả Tả nổi cáu được nữa.

      "Quên quên ... Hôm nay ghi nữa, đoạn ngắn mà bị cậu hát hư tới ba , mặt Văn Ca đen thui rồi!" Hàn Tả Tả xoa xoa nước mũi, thuận tay quăng vào trong thùng rác, "Trở về nhớ uống thuốc, nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai nếu lại là bộ dạng nửa sống nửa chết như hôm nay... Chử Tự Thần, cậu biết thủ đoạn của tôi rồi đó!"

      Chử Tự Thần rất nghe lời gật đầu ngừng, mấy năm nay cùng tiến cùng lui, cậu ta hiểu tính tình Hàn Tả Tả, như vậy, cậu ta giả bộ đáng thương hồi, lập tức tránh được trận mắng té tát của .

      Chử Tự Thần trong lòng vụng trộm vui mừng, mặt vẫn giả bộ bi thảm đáng thương, khàn khàn cổ họng hỏi: " uống thuốc chưa?"

      Hàn Tả Tả liếc mắt nhìn cậu ta: "Cậu tự chăm sóc tốt cho mình là được rồi!"

      "Đừng a!" Chử Tự Thần vội vàng giữ chặt tay lắc lắc, ôn nhu cười , "Tả Tả, thuốc đắng dã tật!"

      Hàn Tả Tả trong lòng nhảy dựng, cúi đầu nhìn tay cậu ta nắm tay mình, nhúc nhích lạnh nhạt : "Cậu hẳn nên gọi tôi là Hàn tỷ."

      Chử Tự Thần trong mắt chợt lóe sáng, vui : "Cái gì chứ, gọi là Tả Tả nghe có vẻ thân mật hơn nhiều nha, quan hệ của hai chúng ta..."

      "Quan hệ giữa hai chúng ta có thân mật như vậy sao?" Hàn Tả Tả rút thay ra thản nhiên , "Tự Thần, trước kia là tôi bất đắc dĩ, thể trơ mắt nhìn cậu càng lún càng sâu, mới có thể tại thời điểm kia đứng ra... Tôi nghĩ, dù sao có ai dám giở trò với tôi, hy sinh chút thanh danh của tôi để cậu có thể tiếp tục biểu diễn, cũng tổn thất bao nhiêu! Tự Thần, tôi là người đại diện của cậu, chăm sóc và lo lắng cho cậu là công việc của tôi, cậu tuy rằng tật xấu đống lớn, nhưng nhìn rất vừa mắt, cho nên, tôi xem cậu như em trai mà thương..."

      Chử Tự Thần sắc mặt trầm xuống, nghiến răng nghiến lợi : "Tôi phải em trai ! Tả Tả, tôi trưởng thành, có thể gánh vác tránh nhiệm của người đàn ông thành thục!"

      "Người chân chính thành thục đem hai chữ ‘thành thục’ này treo bên cửa miệng!" Hàn Tả Tả để ý tới cậu ta trong nháy mắt sắc mặt trầm xuống, ý tứ sâu xa , "Huống chi mặc kệ cậu trưởng thành bao nhiêu... Rốt cuộc so với tôi vẫn hơn hai tuổi, vẫn nên gọi tôi tiếng Hàn tỷ hơn!"

      Hàn Tả Tả nhìn đột nhiên biến sắc mặt, cảm thấy đành lòng, tâm lại buộc phải cứng rắn.

      đương nhiên cảm nhận được tâm tư của Chử Tự Thần, nếu thể đáp lại, bằng sớm kết thúc.

      Chàng thiếu niên ngây ngô phản nghịch ngày xưa nay trưởng thành, bả vai dày rộng, dáng người thon dài, khuôn mặt góc cạnh ràng xứng với đôi mắt trầm ổn kiên nghị, có thể tạo cho người ta cảm giác tin cậy.

      Trong nhất thời có người theo đuổi vừa trẻ tuổi lại thành thục như vậy, bướng bỉnh thích , hùng hồn cầu đáp lại... Hàn Tả Tả động tâm là giả, nhưng dù có hảo cảm, cũng thể mở lòng, vĩnh viễn thể chấp nhận người khác.

      Chử Tự Thần thu hồi nụ cười nhu thuận lấy lòng mặt, biểu tình bình tĩnh kiền lại làm cho người ta kinh hãi, quật cường nhìn : "Hàn Tả Tả, tôi chính là thích , tôi biết muốn cái gì... yên tâm, tôi nhất định cố gắng trở thành người đàn ông có thể cho dựa vào!"

      Hàn Tả Tả được tự nhiên nhìn sang chỗ khác, đôi mắt nóng bỏng kiên định kia ngay cả cùng thể chống đỡ được, tài ăn nhanh mồn nhanh miệng ngày thường nay lại sử dụng được chút nào... Lời thổ lộ đơn thuần chấp nhất như vậy, có là người ‘lưỡi xán hoa sen’ (người khóe ăn ), chỉ sợ đều thể lấy cớ ra lời cự tuyệt.

      Bởi vì những lý do hoa ngôn xảo ngữ kia, đối với tình cảm đơn thuần sạch , đó là loại vũ nhục.

      Hàn Tả Tả thở dài, xoay người, quay đầu lại : "Tôi có hẹn với Tang Tiểu Đồng, trước!"

      Hàn Tả Tả gần như chạy trối chết, bộ dáng chật vật như vậy rất nhiều năm rồi chưa từng nhìn thấy ở .

      Trong giới đều người đại diện kim bài Hàn nữ vương lạnh lùng quyết đoán, thích nhất già mồm át lẽ phải xoay đổi cục diện, tâm kế cũng như lời ác độc làm cho người ta thầm hận, cố tình năng lực lại giống như bộ ngực của , để cho có tư cách ngạo mạn.

      Hàn Tả Tả đường lái xe vào Lạc gia, năm đó Tang Đồng rút lui khỏi giới giải trí, Mia qua sông đoạn cầu, rơi vào đường cùng chủ động đưa đơn từ chức, là Vinh Hiển của Lạc thị lấy chức vụ tổng giám nghệ thuật lôi kéo về dưới trướng.

      Nhưng Khôi Hoằng cũng vươn cành ô liu cho đưa ra những điều kiện tốt), thậm chí so với Vinh Hiển còn tốt hơn rất nhiều.

      Nhưng thể yên tâm thoải mái nhận giúp đỡ của Khôi Hoằng, thể bỏ được khúc mắc trong lòng.

      Tang Đồng kết hôn, tuy rằng cùng Lạc Hưởng Ngôn là khế ước hôn nhân, nhưng hai năm qua cuộc sống gió êm biển lặng làm cho ấy chậm rãi ra từ trong bóng ma.

      Lạc Hưởng Ngôn cũng ở nhà, cà lơ phất phơ nghiêng người ngồi sô pha, nhìn thấy lập tức đứng đắn cười rộ lên: "Ái chà, bạn kia của theo tới đây à?"

      Hàn Tả Tả mỉm cười: "Lâu rồi thấy, Lạc nhị gia miệng vẫn thối như xưa nha!"

      Lạc Hưởng Ngôn lỗ mũi hừ tiếng: "Lâu rồi thấy, vẫn như xưa ‘ngực to óc như quả nho’!"

      Hàn Tả Tả tươi cười thay đổi: " dám nhận, sao so được với Lạc nhị gia, cho dù tất cả chỉ số thông minh đều tập trung đến nửa người dưới, lâu như vậy vẫn chỉ có thể nhìn, , thể, ăn."

      Sắc mặt Lạc Hưởng Ngôn nháy mắt đen thui, xem thường quay đầu với người gọt hoa quả trong phòng bếp: "Lão bà, em vợ lại bắt nạt nè!"

      Hai người này luôn nhìn nhau hợp, mỗi lần gặp mặt là phải gây nhau trận, Tang Đồng sớm thấy nhưng thể trách, bưng mâm đựng trái cây ra, lướt qua Lạc nhị gia ôm gối lăn qua lăn lại làm nũng, cũng thèm nhìn đá cho cái.

      Hàn Tả Tả lộ ra nụ cười thắng lợi.

      Lạc Hưởng Ngôn mặt dày, ương ngạnh ngồi xuống, xoa xoa ngực vẻ mặt ngất ngây cảm thán: "Đánh là thương, mắng là , em lấy chân đá tức là vừa thương vừa !"

      Hàn Tả Tả lập tức lộ ra biểu tình ghét bỏ, nhìn nổi nữa.

      Vài ngày tới là buổi tiệc từ thiện Lạc thị đứng ra tổ chức, Hàn Tả Tả đến đây lúc này cũng là vì cùng vợ chồng Lạc Hưởng Ngôn bàn bạc số chi tiết, thuận tiện xem coi có cơ hội để cho Chử Tự Thần tham dự hay .

      Tang Đồng đối với những việc này luôn có kiên nhẫn, ngồi vui vẻ ăn trái cây, chỉ trong chốc lát ăn xong bàn lớn, còn muốn ăn thêm nên đứng lên: "Tớ gọt thêm dĩa nữa, hai người các cậu sao chịu ăn vậy."

      Tang Đồng vừa , Hàn Tả Tả lập tức có ý tốt cười rộ lên, từ từ hỏi: "Lạc nhị gia, Lương Nguyên về nước rồi a, nghe buổi tiệc từ thiện lần này, ta là khách quý đặc biệt đó nha! Thế nào, cùng tình địch gặp nhau có phải rất kích thích hay ?"

      Lạc Hưởng Ngôn bí hiểm cười rộ lên: "Có kích thích cũng tới lượt tôi đâu, hỏi vợ của tôi cũng là chị em tốt của thử xem, ắt hẳn ai kia từ nước ngoài về đây nhỉ!"

      Đáy lòng Hàn Tả Tả nhảy dựng lên, chậm rãi thu lại biểu tình hỏi: "Lời này của có ý tứ gì?"

      Lạc Hưởng Ngôn vẻ mặt khoa trương lộ ra kinh ngạc, ngạc nhiên kêu: "Ai nha, làm sao có thể biết? Tin tức đều truyền khắp nơi rồi mà... Người tài trợ lớn nhất của buổi tiệc, ông chủ đứng phía sau Khôi Hoằng, hình như là con sói điên thích cắn người của ... trở lại nha!"

      Ngữ khí thay đổi lên xuống, vừa nghe khiến cho người ta xúc động muốn bay lên bóp chết gã này!

      Hàn Tả Tả cảm xúc phập phồng, hung hăng áp chế tình cảm cuồn cuộn dâng lên, ra vẻ như để ý cười, giọng : " có tin hay , tôi có vô số phương thức, khiến cho đời này cũng đừng hòng đạt được thứ muốn!"

      Lạc Hưởng Ngôn nheo mắt, lạnh lùng đáp lễ : "Tôi cũng vậy!"

      Hai người nhìn nhau cười, sau đó hẹn mà cùng hung hăng trừng mắt đối phương.

      nắm nhược điểm của tôi, nhưng đừng quên nhược điểm của cũng nằm trong tay tôi!

      Ishtar: chương sau được gặp lại Tứ Lang rồi :yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      ngocbich518, Gariella, quỳnhpinky13 others thích bài này.

    3. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      chào mừng nàng quay trở lại. theo ta thà bị chém dao sắc còn hơn lag mỗi ngày chờ dao cùn cứa cái. tuy hơi buồn vs đoạn nhưng ngẫm lại lại thấy bình thường, Tả Tả cần thời gian trưởng thành, độc giả cần thời gian hồi phục. hehe. tks nàng

    4. sissido

      sissido Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      65
      Haiz khi nào 2 chị mới trở lại như cũ đây :yoyo44:

    5. phuongnhat

      phuongnhat Active Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      108
      Ôi, đọc mấy chương này đau lòng quá , chị sắp được gặp nhau rồi, hóng quá . Cảm ơn bạn edit nhé :)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :