1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thanh Sắc Cấm Dụ - Miêu Diệc Hữu Tú (c69 New~~)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngochichi

      ngochichi New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      0
      chú tư quá bá đậo. Cảm ơn nàng edit. Cố gắng tiếp tục nhé :))

    2. hanhtay

      hanhtay Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      15
      Lang Hy ca toàn chuyện gây sốc. thanks nàng

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      ôi ôi chết chứ tư thôi.......:yoyo69::yoyo40: phải cong nhậm là HTT có bản lĩnh đấy.hâm mộ cặp này qua :yoyo55: thank nàng nha @Ishtar:cute:

    4. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 48

      Edit: Ishtar

      "Em chỉ được nghỉ vài ngày!" Hàn Tả Tả liếc mắt xem thường, tức giận , " hưởng tuần trăng mật gì chứ!"

      Lang Hi nghĩ nghĩ, đề nghị : "Nếu ... Xin nghỉ đẻ?"

      " sinh?"

      Hàn Tả Tả cười nhạo, lấy chiếc đũa gõ keng keng lên cái chén, trừng mắt nhìn bất mãn oán giận: "Lang Hi, có thể nghiêm túc chút hay ?"

      Lang Hi yên lặng nhìn chăm chú , hai mắt còn viết hai chữ nghiêm túc.

      Hàn Tả Tả: "..."

      Lang Hi thấy tức giận, đánh giá sai biệt lắm, liền từ từ mở miệng hỏi: "Em muốn chỗ nào?"

      "Em cũng chỉ là nhất thời nghĩ ra, vẫn chưa có kế hoạch gì hết." Hàn Tả Tả cau mày suy tư, "Thời gian có vẻ ngắn, có thể đâu chơi được đây? Khẳng định thể ở thành phố T, người quen biết nhiều như vậy, rất dễ dàng bị phát ..."

      Lang Hi trầm ngâm lát, quyết định nhanh : "Để sắp xếp."

      Hàn Tả Tả tất nhiên rất vui vẻ đem mọi chuyện quăng cho , nghe vậy liền vô cùng cao hứng tiếp tục ăn cơm.

      Ngày hôm sau, Hàn Tả Tả tranh thủ tới công ty, bàn giao lại mọi việc trong tay, liền hào hứng phấn khởi bắt đầu nghỉ phép.

      Về đến nhà liền tiến vào thư phòng, Hàn Tả Tả lên mạng tìm những địa điểm du lịch gần gần, còn cố ý dạo vòng các diễn đàn, tìm số bài viết về du học đọc nghiên cứu.

      Tuy rằng Lang Hi hết thảy để sắp xếp, nhưng cũng muốn mọi chuyện đều để làm.

      Hơn bốn giờ chiều, Lang Hi về tới nhà.

      Hàn Tả Tả nghe thấy động tĩnh, từ trong thư phòng ló đầu ra, kinh ngạc hỏi: "Sao hôm nay tan tầm sớm vậy?"

      Lang Hi nới lỏng caravat, thản nhiên hỏi lại: " phải em chơi ư?"

      Hàn Tả Tả vui vẻ cười rộ lên: "Nhìn xem nôn nóng chưa kìa, giống như mấy kiếp rồi chưa được chơi xa ấy! Nhanh lại đây, em chọn vài chỗ thích hợp..."

      Lang Hi thèm để ý tới , trực tiếp vào phòng ngủ, từ trong ngăn tủ lấy ra túi xách va li, bắt đầu từng món xếp ngăn ngay vào trong đó.

      Hàn Tả Tả cũng tới tò mò hỏi: "Làm cái gì vậy? phải sắp xếp hành lí đấy chứ!"

      Lang Hi thản nhiên "Ân" tiếng, bình tĩnh : "Buổi tối bảy giờ máy bay cất cánh, nếu thu dọn nhanh chút có thể ăn được cơm chiều, cơm máy bay rất khó ăn."

      Hàn Tả Tả thể tin được nhìn , thào : "Em còn tưởng rằng em thuộc phái hành động, nghĩ tới so với em còn nhanh hơn, ngay cả vé máy bay cũng đặt xong rồi..."

      Hàn Tả Tả cảm thấy thích hợp, đột nhiên há to miệng, lắp bắp hỏi: "Gì cơ, vé máy bay?"

      Nếu phải Lang Hi ngay cả quần áo của cũng lôi ra nhét chung vào túi xách, Hàn Tả Tả nghĩ tới tại có việc cần công tác chứ!

      "Lang Hi, quên những gì em với đấy chứ, em nhiều nhất chỉ có năm ngày nghỉ phép, được chỗ nào quá xa đâu! chắc cho rằng chúng ta hưởng tuần trăng mật ?"

      Lang Hi kéo khóa túi xách lại, : " quên, nước M cũng xa mấy."

      "Nước M còn xa?" Hàn Tả Tả phát điên, "Chẳng lẽ chỗ đó phải cách địa cầu mới tính là xa sao? Lại ... Em có visa a!"

      Lang Hi dường như có việc gì quay sang, trấn an vỗ vỗ đầu : " giúp em làm xong rồi."

      Hàn Tả Tả nghe vậy, nháy mắt thu lại biểu tình, mị hí mắt lạnh giọng hỏi: ", lén lút lên kế hoạch định lừa em nước M bao lâu rồi hử?"

      Lang Hi là ở nước M lớn lên, tại tuy rằng trở về Chu gia, ở thành phố T cũng có ít sản nghiệp, nhưng tài lực chủ yếu của đều tập trung ở nước M, Hàn Tả Tả cùng ở chung lâu như vậy, đương nhiên ràng chuyện đó. Lúc này nghe thấy Lang Hi ‘nhanh như gió’ giúp thu xếp tất cả, thậm chí ngay cả visa đều chuẩn bị tốt, khiến thể hoài nghi mục đích của .

      Lang Hi thu tay lại, hai mắt sâu lắng nhìn thẳng vào mắt , nghiêm túc : "Em suy nghĩ nhiều rồi!"

      Sau đó xách túi lên, lôi kéo ra cửa.

      Hàn Tả Tả bừng tỉnh, lập tức nắm ngược lại tay , vội vàng hô: "Chờ chút! Cứ như vậy thôi sao? Em, em còn chưa thu xếp đồ đạc..."

      Lang Hi hiển nhiên để ý tới, lôi kéo lập tức ra ngoài, thuận tay đóng cửa lại, cho là đúng : " thu xếp hết rồi, thiếu cái gì đến nước M mua."

      Thời gian quả có hơi gấp, may mắn hai người ra cửa tính là quá muộn, còn chưa tới giờ cao điểm của thành phố T, tuy rằng đường xe cộ có hơi đông đúc, nhưng may mắn vẫn đủ thời gian cho bọn họ kịp ăn cơm chiều trước khi lên máy bay.

      Hàn Tả Tả có chút choáng váng hồ hồ theo phía sau Lang Hi, nhìn thuần thục đăng ký lấy vé, qua cửa kiểm tra... Thẳng đến khi ngồi máy bay thắt dây an toàn xong, Hàn Tả Tả vẫn còn chưa kịp phản ứng.

      Đây gọi là xuất ngoại?

      Hàn Tả Tả gì trừng mắt nhìn người đàn ông bên cạnh, nhìn trấn định tự nhiên lật xem tạp chí, khuôn mặt lạnh lùng được ngọn đèn chiếu xuống phản xạ lại cái bóng của gương mặt, sườn mặt chuyên chú, hình dáng thân thể cường tráng, bên dưới cánh mũi tuấn là đôi môi mỏng hơi hơi hé mở.

      Trừng mắt a trừng mắt a , Hàn Tả Tả ánh mắt liền thay đổi, từ ánh mắt hung ác biến thành tình ý kéo dài, biểu tình có chút si ngốc xuất thần.

      Nguyên lai truyền thuyết là , đàn ông làm gì cả cũng toát lên sức hấp dẫn chết người.

      Bị ánh mắt nhìn chằm chằm như vậy, Lang Hi muốn phát ra được cũng khó, nhíu mày quay sang, liền chống lại vẻ mặt háo sắc tươi cười của Hàn Tả Tả, biểu tình từ từ khẩn trương hẳn lên, lo lắng thấp giọng hỏi: "Say máy bay?"

      Hàn Tả Tả trong ảo tưởng hoa đào bay phất phới, tươi cười thay đổi, trừng mắt nhìn.

      Lang Hi nhất thời càng thêm lo lắng, ghé sát mặt vào cẩn thận quan sát sắc mặt của .

      Tuấn nhan thơm ngon thưởng thức đột nhiên phóng đại ở trước mắt, Hàn Tả Tả cuối cùng cũng phục hồi lại tinh thần, trong lòng nghiến răng nghiến lợi phỉ nhổ bản thân háo sắc, cố gắng khắc chế khuôn mặt lại bắt đầu dần đỏ ửng lên, tầm mắt mất tự nhiên dời , lúng ta lúng túng : " có việc gì..."

      Nghĩ nghĩ cảm thấy thích hợp, như vậy rất bình thường, Hàn Tả Tả hùng hổ quay đầu, giương nanh múa vuốt cả giận : "Có việc cũng là bị dọa! Cũng trước với em tiếng, xuất ngoại liền xuất ngoại..."

      Lang Hi cau mày, nhìn giơ nắm đấm nhe răng trợn mắt, ra vẻ hung ác mặt lại che giấu được ngượng ngùng, hơi nghiêng đầu suy nghĩ, trong lòng liền loáng thoáng hiểu được.

      "Nga!" Lang Hi trong mắt chợt lóe lên ý cười, chút để ý tiếp tục lật xem tạp chí, thản nhiên , " say máy bay, hẳn là choáng váng người rồi."

      Hàn Tả Tả sắc mặt bỗng dưng đỏ lên, tâm tư sâu kín bị vạch trần xấu hổ và giận dữ làm cho hận thể từ máy bay nhảy xuống, đặc biệt là Lang Hi lại hơi hơi gợi lên khóe môi, bao hàm thâm ývô cùng.

      "Bớt tự kỷ !" Hàn Tả Tả lạnh lùng hừ tiếng, đen mặt nhìn ra ngoài cửa sổ tối đen như mực, " mặt cũng chẳng treo biển cấm, em muốn nhìn chằm chằm cũng được sao!"

      " đến mức." Lang Hi chậm rì rì lật tờ tạp chí, "Chẳng qua nhìn đến hoa cả mắt mà thôi."

      Hàn Tả Tả “Xí" tiếng, biết nếu tiếp tục cùng so đo chỉ có chịu thua thiệt mà thôi, thức thời nhắm mắt lại bắt đầu ngủ: “Em mệt rồi!"

      Lang Hi giúp điều chỉnh tốt lưng ghế dựa, lấy chăn phủ lên người , sau đó điều chỉnh lại ánh đèn, vỗ vỗ : "Ngủ , ngày mai mới đến."

      Đại khái chắc là bởi vì có Lang Hi bên cạnh, Hàn Tả Tả ngủ ngon giấc, ngày hôm sau tỉnh lại sắc trời sáng hẳn rồi.

      Hàn Tả Tả ngáp cái, xoa xoa mắt hỏi: "Còn bao lâu mới đến?"

      Lang Hi chậm rãi quay đầu, biểu tình hơi chút mất tự nhiên: “Sắp."

      Hàn Tả Tả kỳ quái nhìn : " làm sao vậy?"

      Lang Hi chậm rãi hoạt động cánh tay, cau mày : " có gì, bả vai tê rần."

      Hàn Tả Tả ngẩn người, lập tức ân cần lại gần, giúp mát xa bả vai, quyệt miệng xin lỗi hỏi: “ phải cả đêm qua vẫn luôn ngồi như vậy chứ?"

      Lang Hi trả lời, Hàn Tả Tả khỏi nhớ tới năm ngoái cùng về quê thăm ngoại, nửa đường cũng ngủ say, Lang Hi sợ đánh thức dậy, thế là lái xe chạy lòng vòng giết thời gian.

      Tối hôm qua bất tri bất giác dựa vào vai , Lang Hi đành lòng đánh thức , liền ngồi như vậy cả đêm.

      Hàn Tả Tả nhìn biểu tìnhhắn dịu xuống, mới dừng tay lại, đứng dậy vào toilet.

      Xuống máy bay, Lang Hi vô cùng quen thuộc nắm tay rời khỏi sân bay, vốn tưởng rằng hai người ở khách sạn, nghĩ tới Lang Hi trực tiếp mang về căn nhà trước kia của .

      Phỏng chừng lâu có người ở qua, căn nhà nho có vẻ vô cùng lạnh lẽo, cũng may trước đó Lang Hi an bài người đến quét tước, mở cửa sổ thông khímột lúc, tóm lại là vẫn có thể ở được.

      Hàn Tả Tả tò mò đánh giá phen, trong căn nhà trừ bỏ ít đồ dùng sinh hoạt hằng ngày, có rất ít trang sức, đơn giản đến cực điểm.

      “Căn nhà này là nơi và mẹ ở lại lâu nhất."

      Hàn Tả Tả vừa nghe, khỏi khẩn trương, che giấu tâm tư vui đùa : " là dẫn em về gặp mẹ chồng sao?"

      Lang Hi nhíu mày: "Nếu em nghĩ như vậy, chuyến lần này của chúng ta chính là tuần trăng mật rồi."

      Hàn Tả Tả hừ : "Nghĩ hay đấy!"

      Bị trêu chọc như vậy, trong lòng Hàn Tả Tả còn khẩn trương như vừa nãy nữa, lơ đãng nhìn đến những tấm ảnh chụp đặt kệ, đó là người phụ nữ gương mặt mộc mạc thanh lệ cùng bé trai non nớt sóng vai mà đứng, bộ dạng hai người có vài phần tương tự, lập tức nhận ra đây là hình Lang Hi và mẹ của mình.

      Lang Hi hồi còn tuy rằng có vẻ ngây ngô, nhưng ánh mắt lạnh lùng kia lại khác gì mấy so với tại.

      Hàn Tả Tả chậc chậc lấy làm kỳ quái, nguyên lai là mặt than trời sinh sao?

      Lang Hi theo tầm mắt của nhìn qua, giải thích : "Đây là lúc học trung học chụp, là tấm hình duy nhất của và bà ấy."

      Hàn Tả Tả lúc này mới phát giác, trong phòng dường như bức ảnh nào, trừ bỏ tấm ảnh này, chỉ còn lại vài tấm ảnh chụp những giai đoạn trường thành của Lang Hi, phần lớn đều là chụp lại những cảnh tham gia sinh hoạt trong trường.

      Lang Hi vào phòng trong, cất gọn hành lí, sau đó mới hỏi: "Đói bụng chưa?"

      Hàn Tả Tả lắc lắc đầu, do dự mở miệng: "Lang Hi, mẹ đối với có hay ... Có vẻ nghiêm khắc?"

      Lang Hi gật gật đầu, vỗ vỗ vào chỗ bên cạnh giường ý bảo ngồi xuống, ánh mắt xa xưa : "Mẹ hơi đặc biệt, bà thích , lại hy vọng so với người khác vĩ đại hơn."

      Mong muốn con mình thành tài, đây đều là suy nghĩ của tất cả các bậc cha mẹ, điều này vô cùng bình thường a!

      Lang Hi sờ sờ đầu của , trầm mặc hồi lâu mới tiếp tục : "Bà trước khi chết bắt thề, tuyệt sửa họ Chu."

      "Vì sao? Bà hận ông nội ư?"

      Lang Hi thản nhiên : "Hẳn là như vậy, càng vĩ đại, Chu Quảng Vinh càng hy vọng nhận tổ quy tông."

      Hàn Tả Tả cảm thấy kỳ quái, nếu mẹ Lang Hi hận Chu lão gia tử, như vậy loại phương thức trả thù nhàng qua loa này có vẻ đến nơi đến chốn! Vả lại chỉ là mang họ Chu, cũng có chuyện gì cả, nếu muốn khiến cho người phụ bạc mình khó chịu đau khổ, sao bắt Lang Hi vĩnh viễn được thừa nhận người cha này?

      Nhưng nếu là hận, như vậy tại sao lại buộc con mình thề vĩnh viễn thay đổi họ?

      Lang Hi hiển nhiên muốn tiếp tục này đề tài, nhìn nhìn thời gian hỏi: "Có mệt , có muốn nghỉ ngơi lát hay ?"

      Hàn Tả Tả nghĩ ra, nhưng cũng tiếp tục truy vấn, nghe vậy cười cười : "Em ở máy bay ngủ được giấc, hề mệt nữa!"

      Lang Hi kéo đứng lên: "Tốt lắm, dẫn em ra ngoài dạo."

      Tại ngã tư của đất nước xa lạ mà xinh đẹp, có những tiếng ồn ào và bầu khí khẩn trương bận rộn như trong thành thị, càng cần lo lắng đường gặp được người quen, Hàn Tả Tả thả lòng bản thân, đường vô cùng thân thiết kéo tay Lang Hi, vui vẻ thích thú vừa chỉ vào từng tòa kiến trúc ven đường vừa tò mò hỏi.

      Lang Hi kiên nhẫn giải thích từng cái cho , đây là nơi sinh hoạt hơn hai mươi năm, mặc kệ là đặc điểm văn hóa, hay là bối cảnh lịch sử, đều vô cùng quen thuộc, tuy rằng chỉ bằng hai ba câu vô cùng ngắn gọn, Hàn Tả Tả vẫn hứng thú dạt dào lắng nghe.

      Lúc ngang qua ngôi trường, Lang Hi dừng lại giới thiệu: "Lúc trung học học ở trong này."

      Hàn Tả Tả lập tức dừng lại cước bộ, đưa máy chụp ảnh trong tay cho , chạy tới cửa pose tạo dáng, cười cao giọng : "Nhanh lên, chụp cho em tấm!"

      Ngôi trường này rất bình thường, có gì nổi tiếng như những trường trung học công lập khác, cũng có kiến trúc đặc biệt, Lang Hi vì sao lại hưng phấn như vậy, bất quá khi nghe vẫn cầm máy ảnh chụp cho vài kiểu.

      Hàn Tả Tả chạy tới cầm lấy máy xem, vui rạo rực reo: " tốt, như vậy chẳng khác gì em qua những nơi từng sinh hoạt trước kia!"

      Hàn Tả Tả cười cười, đột nhiên lôi kéo hỏi: "Nơi này còn có chỗ nào đặc biệt với nữa ?"

      Lang Hi ánh mắt bỗng dưng trở nên ôn nhu, ánh chiều tà hắt tia sáng vàng rực cuối ngày vào khuôn mặt , ngay cả hàn mi ngày thường vẫn luôn sắc bén, dường như đều bị nhu hòa vài phần.

      "Đứa ngốc!" Lang Hi nhàng thở dài, " lớn tuổi hơn em, cảm thấy thực may mắn có thể sớm gặp được em, cùng em trải qua tất cả, giúp em giải quyết những khó khăn, canh giữ ở bên cạnh em để cho người khác cướp em , sau đó chặt chẽ giữ lấy em, cùng nhau hết con đường... Như vậy, như vậy đủ rồi!"

      Hàn Tả Tả chôn ở trong lòng , lắc lắc đầu tùy hứng : " đủ, em cũng muốn về sau mỗi lần nhớ lại, từng khoảng khắc trong quá khứ, đều tự chủ được mà nhớ tới em!"

      Lang Hi nhàng cười, thanh phát ra từ lồng ngực thoáng đượm buồn, gắt gao ôm thở dài: "Chúng ta cùng chỗ, đều cùng nhau nhớ lại mỗi con đường chúng ta qua."

      Cho nên, tương lai sao có thể lo có chung đoạn hồi ức được chứ?

      Những năm tháng có em trôi qua thể nào nào quên, những ngày ở cùng với em mới là hồi ức tốt đẹp gì sánh bằng, mới có thể khiến cho như lần nữa tìm thấy được trân bảo mà gắt gao nâng niu quý trọng.

      Lang Hi trong lòng giống như có thứ gì đó dâng lên, hiểu được cố chấp của , lý giải được tính tình trẻ con tùy hứng của ... Bởi vì ngay cả , lắm lúc đều nhịn được oán giận tận trời, nếu cho gặp được , sao an bài sớm hơn chút, để cho tận mắt chứng kiến trưởng thành của , mỗi đoạn đường trong cuộc sống, đều lưu lại hơi thở và dấu chân rời của .

      Hàn Tả Tả ngẩng đầu, đất nước xa lạ mà tràn ngập lãng mạn, ánh hoàng hôn thiêu đỏ nửa bầu trời, cũng đem những băn khoăn trong đầu đều cháy sạch còn mảnh, chỉ còn lại khuôn mặt tuấn trước mắt gần trong gang tấc.

      Trong lòng tình cảm tràn đầy như sắp tràn ra, Hàn Tả Tả hiểu sao cảm thấy vui mừng, bức thiết muốn làm cái gì đó để biểu đạt tình cảm của đối với .

      "Lang Hi, em muốn hôn ..."

      Lời thầm nho giống như cơn gió thổi qua đáy lòng , mang đến gợn sóng lăn tăn hạnh phúc, Lang Hi ôm lấy khuôn mặt , lòng bàn tay tiếp xúc với da thịt mềm mại nóng rực, cúi đầu ôn nhu lại cẩn thận in dấu nụ hôn của , gắn bó dây dưa...

      Ánh chiều tà tầng tầng nhuộm đỏ cả vùng, tại quốc gia xa lạ, Hàn Tả Tả đắm mình trong nụ hôn ôn nhu ngọt ngào, thành trì trong lòng ầm ầm khuynh đảo, bức tường cứng rắn lạnh lẽo biến thành hồ nước trong veo hiền hòa, lăn tăn từng gợn sóng .

      Hàn Tả Tả cảm nhận tình ý nồng nàn kéo dài, chân nhận ra, ôm lấy cánh tay mạnh mẽ, trở thành chỗ dựa vững chắc nhất trong cuộc đời này của , cả đời rời xa.

      Ishtar: ngọt chết ta rồi các nàng ah:th_43::th_43::th_43: giờ ta đẩy nhanh bộ này. 1 tuần 3 chương nhé. còn khoảng 20c nữa thôi :th_78::th_78::th_78:
      Last edited: 13/9/14
      phương1311, HaYen, ngocbich51815 others thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      mừng quá ,chờ được chương mới rồi :058::058:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :