1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Moé ơiii ngọt chết người r :yoyo17:
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. reallllljun

      reallllljun New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      10
      Ngọt chết tuiii rồi >_<
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Lucky Clover

      Lucky Clover New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      2
      Ngọt sâu răng luôn
      Ngân NhiThảo Icon thích bài này.

    4. phithuytien

      phithuytien New Member

      Bài viết:
      18
      Được thích:
      18
      :th_59:ngọt đến sâu răng nhưng vẫn phải đọc, bồng bồng đợi xem chu chu thể , người ta vừa đẹp trai vừa thông mih đấy :th_77::th_77:
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 41

      Mạnh Bồng Bồng chẳng qua chỉ đùa thôi, ấy thế mà ngờ Minh Nguyệt lại thẳng thắn gật đầu như vậy.

      Ánh đèn trong phòng học chiếu vào làm nổi bật lên làn da trắng nõn của Minh Nguyệt, vào lớp là Minh Nguyệt cởi mũ len ra ngay, hai bím tóc lỏng buông xuống hai bên tai, lúc bé gật đầu mỉm cười, những lọn tóc nhàng vung trước ngực, mi mắt chớp tựa cánh hoa đào, dáng vẻ dịu dàng xinh đẹp đến ngỡ ngàng.

      Mạnh Bồng Bồng tài nào hiểu được, bố mẹ bé đều là luật sư, đảm nhiệm chức vụ ở hai công ty luật là đối thủ của nhau, ở nhà hai người có riêng hai phòng làm việc cho mình, có cuốn “Hiến pháp Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa” cũng chia sẻ, ai dùng của người nấy, sách được trưng bày riêng giá sách của mình.Bọn họ rất ít khi trò chuyện với nhau, mấy việc nhặt trong cuộc sống gần như bao giờ để tâm đến, người này đưa ra quan điểm người kia chắc chắn bác bỏ, chuyện ở công ty lại càng phải chủ đề để họ bàn luận, tài liệu về các vụ án tuyệt đối để lộ cho đối phương biết. rất nhiều lần hai người họ cùng đứng chung tòa án, biện hộ cho thân chủ của mình, tất nhiên có người thắng người thua.

      Bố mẹ bé tựa như hai người xa lạ vậy, nếu bọn họ chung phòng chung giường Mạnh Bồng Bồng thậm chí còn cho rằng bố mẹ mình sắp ly hôn rồi.Mỗi tối từ bảy giờ đến bảy rưỡi là giờ thời , nhà ba người mới cùng nhau ngồi ghế salon, quan điểm của hai vợ chồng mà tương đồng là Mạnh Bồng Bồng lại được bố mẹ dạy cho rất nhiều vấn đề cao sang.

      Lớn lên trong gia đình như vậy, cho nên hai chữ “Tình ” gần như chưa từng xuất trong cuộc đời bé.

      Mạnh Bồng Bồng lớn hơn Minh Nguyệt khoảng tuổi rưỡi, chỉ hơn Chu Tự Hằng vài tháng thôi, mỗi ngày chuyện mà bé nghĩ đến nhiều nhất chính là biết sau khi về nhà có thấy bố mẹ mình soạn đơn ly hôn hay , cuộc thi thành phố tháng sau phải chuẩn bị thế nào, mình có thể giữ vững thành tích , rồi học thuộc từ mới tiếng , làm bài tập toán…

      Bên cạnh Minh Nguyệt lại bắt đầu đọc thuộc thơ cổ, bài thơ tên là “Quan Sư” – Quan quan sư cưu, tại hà chi châu. Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu…”

      Cứ đọc xong câu là Minh Nguyệt lại cười cái, nhưng sợ bị nhìn thấy nên cầm sách che kín mặt, lông mi ngừng run lên.

      Mạnh Bồng Bồng nghe mà ngây người, cẩn thận làm rung tay cầm bút, gạch đường kẻ dài trang giấy.

      “Trời ạ…” Mạnh Bồng Bồng rất quý sách vở, bao giờ phạm sai lầm như vậy. Minh Nguyệt quay sang hỏi thăm: “Làm sao thế?”

      Mạnh Bồng Bồng thu quyển sách lại, là sách lớp 12, bên nét chữ cứng cáp viết tên học sinh nam. bé giữ bình tĩnh lắc đầu: “ có gì.”

      Toán lớp 11 đủ làm cho Minh Nguyệt nhức đầu, cố gắng lắm mới giữ vững được thành tích trung bình, thế mà Mạnh Bồng Bồng học trước chương trình lớp 12 rồi, đúng là khác nhau rệt giữa học sinh giỏi và người thường.

      “Có phải là cái đá bóng cho cậu ?” Minh Nguyệt tò mò hỏi, bé nhớ cái tên này, người đó chính là người từng đá bóng trúng ngực mình, hôm ấy đau đớn vô cùng, Chu Tự Hằng còn tức giận đến mức suýt nữa gọi người vây đánh ta rồi.

      Nhưng cậu ta là hàng xóm của nhà Mạnh Bồng Bồng, đá quả bóng cũng chỉ vì muốn chào hỏi cậu ấy tiếng thôi, Minh Nguyệt phải năn nỉ Chu Tự Hằng mãi cậu mới chịu từ bỏ ý định trả thù.Người kia học bọn họ hai khóa, lúc này bước vào thời kì học hành áp lực của năm cuối cấp, Minh Nguyệt thường nhìn thấy tên ta ở vị trí đứng đầu bảng vàng danh dự.

      Mạnh Bồng Bồng giấu mặt vào trong cổ áo học sinh rộng rãi, “Ừ” tiếng rồi thêm: “ ấy học cũng nhiều rồi, có mấy quyển sách cần dùng nữa nên cho mình.”

      xong, bé tự biết mình hơi nhiều lời, lại cầm sách học từ mới.Mạnh Bồng Bồng lúc học thuộc lòng hề phát ra tiếng, vì bé dùng cái đầu để ghi nhớ.

      Minh Nguyệt liếc nhìn Mạnh Bồng Bồng thêm chút rồi lại tiếp tục đọc sách.

      biết có phải do ảo giác hay mà Minh Nguyệt thấy gương mặt thanh tú của Mạnh Bồng Bồng hơi hồng lên, phá vỡ nghiêm túc thường thấy của nàng.

      Trong lớp toàn là tiếng lật sách xoẹt xoẹt, nhưng ở dãy bàn cuối lại tí tinh thần học tập nào cả.

      Bạch Dương vẫn lo lắng vì chuyện hồi sáng, cái mặt béo núc ních nhăn nhó như mướp đắng, mặt có cặp lông mày là nhìn nét nhất.Cậu ta sợ nhất Mạnh Bồng Bồng, cảm giác như có thể đặt bạn này lên bàn thờ mà cúng luôn được.

      Cậu ta thể làm gì khác hơn là vừa ăn vặt vừa tự an ủi mình: “Mạnh Bồng Bồng tựa như thần tiên, chắc thèm so đo với em mấy chuyện vặt vãnh đâu nhỉ.”

      Chu Tự Hằng chê cười, đùa: “Dê béo, mày sợ Mạnh Bồng Bồng như vậy, ví dụ mà sau này cậu ta có trở thành vợ mày chắc là ngày nào mày cũng phải quỳ ván giặt đồ nhỉ?” Cậu càng nghĩ càng thấy buồn cười.

      Quỳ ván giặt đồ…

      Bạch Dương giật bắn người, từng thớ thịt người cũng rung theo, nghĩ cũng dám nghĩ: “ được… được!” Cậu ta lắc đầu điên cuồng.

      Thấy cậu ta bị dọa sợ như vậy, Chu Tự Hằng cũng trêu nữa, cậu lấy chai sữa trong túi ra, mắt vẫn nhìn Minh Nguyệt chăm chú, ngắm mãi cũng thấy chán.

      Bạch Dương theo tầm mắt của Chu Tự Hằng nhìn Minh Nguyệt, cả lớp đều mặc đồng phục, nhưng Bạch Dương thấy chỉ có Minh Nguyệt và Mạnh Bồng Bồng là nhìn có vẻ dịu dàng thướt tha nhất.

      Cậu ta lại liếc nhìn đại ca, khỏi cảm thấy đại ca nhà mình và Minh Nguyệt cực kỳ xứng đôi, trong phòng học như có dải ánh sáng màu xanh đậm, nhàng kết nối hai người lại với nhau.

      Trời sinh cặp.

      Tự nhiên Bạch Dương nghĩ đến câu này, cực kỳ phấn khích chia sẻ với Chu Tự Hằng: “Đại ca, em cảm thấy và chị dâu đúng là trời sinh cặp.” xong cậu ta còn rất chân thành nháy mắt cái.

      Chu Tự Hằng nghe Bạch Dương lấy lòng, cậu uống cạn chai sữa, vỗ tay ra tiếng: “Mày tinh mắt đấy!” Cậu kiêu căng cực kỳ, quay đầu sang với Bạch Dương: “ cũng thấy thế.”

      Tâm trạng vui vẻ được giữ nguyên đến tận chiều, cả ngày Chu Tự Hằng hề gây chuyện, thậm chí trong giờ còn nghiêm túc giơ tay trả lời câu hỏi của giáo viên tiếng , điều này khiến cho giáo viên lo sợ bất an, thầm nghĩ biết hôm nay lên lớp mình có làm gì đắc tội tiểu ma vương kia hay .

      Ánh mặt trời bên ngoài kia cũng ấm áp tựa như lòng của Chu Tự Hằng lúc này vậy, đến giờ tan học, sắc trời hơi tối, tuyết đọng đường tan hết.

      Chu Tự Hằng cố đạp xe rất chậm rồi, nhưng đường có hạn, bao lâu về đến nhà.

      Cậu nỡ xa Minh Nguyệt, liền kéo bé lại chuyện, tay còn giữ cho .

      Minh Nguyệt cũng nỡ xa cậu, con mới biết nên lúc ở cạnh nhau, ngay cả khí cũng trở nên ngọt ngào chứ đừng là được nghe người mình thương chuyện, là ngọt đến tận tâm can.

      “Dê béo chúng mình là trời sinh cặp đấy.” Chu Tự Hằng cầm hai tay Minh Nguyệt nhét vào túi áo mình, cúi đầu dịu dàng .

      Trời lạnh nên lúc chuyện có hơi phả ra ngoài, dù bay rất nhanh, nhưng nhiệt độ vẫn còn ở lại trán Minh Nguyệt.

      Minh Nguyệt cũng đồng ý, bé ngửa đầu : “Bạch Dương đúng lắm, ngày mai em đưa cho cậu ấy mấy cái bánh bao thịt.”

      “Cậu ta cũng hẳn là đúng.” Chu Tự Hằng mất hứng, ôm Minh Nguyệt cọ cọ.

      “Vậy thế nào mới đúng.” Minh Nguyệt cù thắt lưng Chu Tự Hằng, khiến cậu nhịn được cười.

      Cười xong, cậu đưa hai tay ôm mặt Minh Nguyệt, : “Chúng mình là thanh mai trúc mã, trời sinh cặp.”

      thể có đôi nào thích hợp hơn cậu và Minh Nguyệt nữa, Chu Tự Hằng nghĩ, hai người họ cùng nhau lớn lên, cùng nhau học, từng giai đoạn của cuộc sống đều có bóng dáng của nhau, từ từ thẩm thấu, thể chia lìa.

      Sau khi chân thành xong, ánh mắt cậu bỗng trở nên rất thâm tình.

      Minh Nguyệt nhân lúc cậu cúi đầu, liền vòng hai tay ôm cổ cậu, hôn lên mi mắt cậu cái.

      “Nơi này cũng muốn được hôn.” Chu Tự Hằng sửng sốt lát rồi , tay ôm chặt hông Minh Nguyệt buông, môi chu ra, dáng vẻ lưu manh tiến sát vào.

      Cậu chỉ đùa vậy thôi, có ý muốn hôn , nhưng trong lòng vẫn thầm chờ mong.

      Minh Nguyệt đẩy cậu ra : “!” Sau đó sửa sang lại quần áo và mũ rồi chạy vào nhà.

      bé còn che miệng chạy nữa chứ, như thể giấu đầu lòi đuôi vậy, Chu Tự Hằng dựa vào xe đạp cười, tay sờ lên môi mình.

      Môi của Minh Nguyệt có phần đầy đặn hơn môi cậu, nếu mà hôn

      Chắc là mềm lắm đây…

      Chỉ mới nghĩ đến thôi mà Chu Tự Hằng bình tĩnh nổi, cậu ngẩng đầu nhìn vào nhà Minh Nguyệt, chợt thấy rèm cửa trong chốc lát bị kéo kín lại.

      “Minh đại hiệp, bảo ra ngoài xem Tiểu Nguyệt Lượng về chưa, thế nào mà lại chạy vào phòng con vậy?” Giang Song Lý hơi giận .

      Minh Đại Xuyên nắm chặt rèm cửa phòng con , yên lặng hồi lâu, lời nào mà xuống lầu.

      “Bố.” Minh Nguyệt vào nhà, còn chưa để cặp sách xuống gọi bố, nũng nịu chạy đến ôm tay Minh Đại Xuyên.

      Trong lòng Minh Đại Xuyên cuộn trào sóng dữ, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra dịu dàng: “Hôm nay có lạnh con? Sau này vẫn nên để bố đưa con học , đừng làm phiền Tiểu Hằng nhà người ta nữa.”

      Minh Nguyệt nhìn Minh Đại Xuyên, biết trả lời thế nào Giang Song Lý gọi hai bố con ra ăn cơm.

      làm bàn thức ăn ngon, như bình thường Minh Đại Xuyên chắc chắn khen ngợi phen, nhưng hôm nay lại mang cả sách lên bàn cơm, cố ý để cái bìa lộ ra – “Kiếm thuật tam thiếu gia”.

      “Nhìn bố con , ăn bữa cơm cũng phải mang tiểu thuyết võ hiệp theo, đúng là tẩu hỏa nhập ma.” Giang Song Lý với con .

      “Hừ!” Minh Đại Xuyên lật trang, thản nhiên : “Em hiểu đâu, trong sách là cả kho kiến thức đấy.” nhìn con , “Trong truyện này ấy à, có hai nhân vật là Tam thiếu gia và Mộ Dung Thu Địch, họ là thanh mãi trúc mã nhiều năm rồi, thế mà sau này Tam thiếu gia bội tình bạc nghĩa, bỏ là bỏ, để lại Mộ Dung Thu Địch khi ấy còn mang thai.”

      Minh Đại Xuyên thờ ơ tiếp: “Thanh mai trúc mã cũng đáng tin cho lắm, ở với nhau lâu quá dễ chán.”

      cuốn tiểu thuyết cổ rất hay lại bị xuyên tạc thành như vậy, Minh Nguyệt rụt cổ lại, có tật giật mình, câu của Minh Đại Xuyên khiến bé cảm thấy như bố ngấm ngầm hại người vậy.

      Minh Nguyệt để đũa xuống, cố tỏ ra bình thản, giọng rụt rè : “Cũng phải đâu bố, Dương Quá với Tiểu Long Nữ cũng ở bên nhau rất nhiều năm và sau này cũng chia tay mà.” bé lại quay sang nhìn Giang Song Lý, “Mẹ, mẹ xem có đúng ?”

      Giang Song Lý tất nhiên là đồng ý với con , gắp rau cho Minh Đại Xuyên, : “Ăn cơm cũng ngăn được cái miệng của nữa.”

      Minh Đại Xuyên ghét nhất là ăn rau, hơi mất hứng lầm bầm: “Mấy thằng đào hoa vô tình như thế tốt nhất nên bị đẩy xuống hố sinh tử, cho nó nếm thử tư vị khi bị vong ân bội nghĩa.”

      Minh Nguyệt thầm cắn môi, do dự hồi lâu, cuối cùng thêm câu nào nữa.

      Chu Tự Hằng nằm ghế salon, bỗng cảm thấy lạnh sống lưng, ngước mắt nhìn thấy Chu Xung về, liền gãi mũi chửi: “Con mẹ nó đứa nào nhắc đến ông đấy!”
      ---
      Lộn hết cả ruột :)))) May bé Minh còn giữ được lý trí ko hôn môi thằng Hằng đấy, ko ... :))

      Chương 42: 11/1/18 <3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :