1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 23.1

      Đến chiều trời tạnh mưa, bầu trời trở nên trong xanh.

      Bên ngoài trường có rất nhiều ô tô đỗ, trải dài hết hai bên đường, các bậc phụ huynh ngừng sốt ruột nhìn xung quanh.

      Chu Xung ngồi trong xe chờ con trai ra, ngậm điếu thuốc, mở cửa kính xe ra chuyện với Minh Đại Xuyên: “Chuyện thi cử của con trai tôi chưa bao giờ phải lo lắng, sau này nó nhất định là trạng nguyên, sao hả? Có muốn kết thông gia ? Con trai tôi phải là cực kỳ ưu tú đấy!”

      tựa vào ghế xe, cả người thả lỏng, lười nhác cởi cúc áo đầu ra.

      Chuyện công việc được giải quyết xong, Chu Xung khó có lúc được thoải mái như vậy, dáng vẻ có phần hào sảng hơn mọi ngày.

      Minh Đại Xuyên thấy Chu Xung đắc ý, nhịn được : “Con tôi cần thêm trạng nguyên, vì bố nó trạng nguyên rồi.” nhíu mày nhìn Chu Xung, lời này sai, năm đó Minh Đại Xuyên là trạng nguyên.

      Chu Xung tự nhận là thành đạt trong nghiệp, nhưng trình độ học vấn vẫn là đòn đả kích trí mạng, tiếp nhận khinh bỉ của Minh Đại Xuyên, : “Tôi học hành tử tế gì, nhưng phải vẫn còn có con trai học giỏi đấy sao!” vừa ngóng con trai ra, vừa chuyện với Minh Đại Xuyên: “Đợi nó thi xong tôi dẫn nó du lịch, chơi đùa thỏa thích thời gian, đợt này bận quá, trong lòng cũng cảm thấy có lỗi với nó.”

      Chu Xung thò tay ra cửa xe, vẩy tàn thuốc ra ngoài, Tưởng Văn Kiệt đề cập đến trạng thái của Chu Tự Hằng gần đây cho nghe, cũng khuyên nên chuyện nghiêm túc với con lần.

      Tưởng Văn Kiệt khẩn thiết : “Có nhiều chuyện tôi thay ngài với Chu Tự Hằng, nhưng phải chính miệng ngài tiểu thiếu gia mới chịu tin tưởng.” Chu Tự Hằng tính khí bốc đồng, lúc quyết đoán có đến tám con ngựa cũng cản lại được, cũng chẳng nghe ai khuyên giải, Chu Xung muốn Chu Tự Hằng biết chuyện công ty gặp cố, cho nên Tưởng Văn Kiệt cũng dám .

      “Cậu xem, có phải tôi biết cách làm bố hay ?” Chu Xung vứt điếu thuốc hút hết , lại châm điếu khác.

      Tưởng Văn Kiệt kể cho nghe về việc có người phụ nữ đến tìm Chu Tự Hằng, cũng vì chuyện đó nên mới biết là trường Chu Tự Hằng có mở cuộc họp phụ huynh, lúc đó còn ở trong công ty, bận rộn xử lý đống văn kiện.

      Minh Đại Xuyên yên lặng nhìn lúc, gật đầu đáp: “Đúng vậy.” thở dài, tiếp: “Chu Tự Hằng nhà đứa trẻ hiểu chuyện, gặp phải chuyện như vậy, cùng lắm giận thời gian rồi thôi ấy mà.”

      Minh Đại Xuyên chỉ dùng ba từ đơn giản “Chuyện như vậy” để hình dung lại chuyện xảy ra hôm Thanh Minh.

      và Chu Xung quen nhau lâu, nhiều khi Chu Xung cũng hay tâm với .

      “Những lần làm, công tác, ở nhà chỉ có mình Chu Tự Hằng, chuyện khiến nó vui nhất là mỗi sáng được đến trường học với Tiểu Nguyệt Lượng, vì lúc ấy có người chơi với nó, chuyện nó mong đợi nhất mỗi ngày là được bố đến đón lúc tan học, tôi nhìn mà thấy thương lắm.” Minh Đại Xuyên cười , có đôi khi cảm thấy Chu Tự Hằng rất phiền, nhưng trong lòng vẫn rất quý cậu bé, “Con của ấy à, đừng thấy vẻ ngoài nó thường kiêu ngạo mà lầm, thực ra nó là đứa trẻ cực kỳ nhạy cảm và yếu đuối.”

      Chu Xung tính khí cục cằn, lăn lộn bôn ba nhiều nơi nhưng vẫn học được cách hiểu tâm tư người khác, đầu óc hầu như chỉ dành cho việc cạnh tranh công việc chứ hề biết cách quan tâm đến suy nghĩ của con trai.

      Nghe Minh Đại Xuyên đánh giá, Chu Xung chỉ buồn rầu hút thuốc.

      Cuộc thi kết thúc, học sinh chạy ào ra bên ngoài, Minh Nguyệt hiển nhiên rất vui vẻ, bé chạy nhanh tới như con ong , đến trước mặt Minh Đại Xuyên : “Con chào bố, con chào chú Chu.” Lại quay lại vẫy vẫy tay: “ Chu Chu, bố của ở đây này.”

      Minh Đại Xuyên thấy bé cười mà lòng ấm áp, vuốt tóc con rồi mở cửa xe cho con.

      Chu Tự Hằng tới, hình như có chút ngạc nhiên, sau khi nhìn thấy Chu Xung bỗng đứng im tại chỗ, lúc sau mới tự mở cửa xe rồi ngồi vào.

      Sắc mặt cậu được tốt lắm, mái tóc rủ xuống, Chu Xung sốc lại tinh thần, vui vẻ : “Chào con trai!”

      Chu Tự Hằng đáp, chỉ ngẩng lên nhìn Chu Xung lâu, sau đó lại cúi đầu.

      “Đầu tiên bố đưa con về nhà để cất cặp sách , rồi tối hai bố con mình ra ngoài ăn những món con thích, hai ngày nữa con thích đâu cứ việc chọn, bố đưa con chơi…” Chu Xung dường như cảm nhận được lạnh nhạt của con trai, cứ hồ hởi , nhưng khí nặng nề trong xe thể áp chế nổi.

      Xuống xe, Chu Tự Hằng nghe thấy tiếng cười truyền tới từ trong nhà họ Minh, tiếng Minh Nguyệt ngọt ngào kể chuyện, Minh Đại Xuyên và Giang Song Lý vui vẻ đáp lời.

      Chu Xung cầm cặp sách cho con, lại xoa đầu con : “Nghe chừng Tiểu Nguyệt Lượng lần này thi tốt đây.” lại đắc ý tiếp: “Nhưng mà con trai bố mới là nhất, tiểu tổ tông, con …”

      còn chưa hết câu Chu Tự Hằng ngẩng lên nhìn , vẻ mặt lạnh như băng : “Con nộp giấy trắng.”

      Trong phòng khách rộng lớn, vào giờ khắc này, bỗng yên tĩnh cách lạ thường, giọt nước rơi xuống mái hiên cũng có thể nghe thấy ràng.

      Cổ Chu Xung giống như bị người ta bóp nghẹn, cố gắng trấn tĩnh, : “Con lại lần nữa bố nghe.”

      “Con nộp giấy trắng.” Chu Tự Hằng vẫn lạnh lùng nhìn như cũ, lặp lại lần nữa.

      “Phịch -!” Chiếc cặp sách rơi xuống đất, nền đá cẩm thạch trong suốt phản chiếu lại bóng người, Chu Xung dường như còn cảm thấy cơ thể mình đung đưa.

      Chu Tự Hằng lại đứng nghiêm nhúc nhích, giống như cái cây tùy ý để cho mưa rơi gió thổi.

      “Tại sao lại nộp giấy trắng?! Con có biết là con làm cái gì hả?!” Chu Xung dùng nhẫn nại cuối cùng để hỏi.

      “Con thích nộp nộp thôi.” Chu Tự Hằng thờ ơ đáp, “Dù sao bố cũng có thèm quan tâm đến chuyện con thi thế nào đâu, đúng chứ?”

      câu giải thích hời hợt của con trai khiến Chu Xung tức giận: “Sao bố lại quan tâm chứ! Sao có thể quan tâm được! Mẹ nó chứ, bố mày là người quan tâm nhất đến chuyện này đấy biết ?!” hít sâu hơi rồi tiếp: “Chu Tự Hằng, con mới mấy tuổi hả?! Con cần tương lai nữa sao?! muốn học tiếp nữa hả?! Bố ở bên ngoài lăn lộn vất vả kiếm tiền là vì cái gì!!! Còn phải vì muốn cho con học để có tương lai tốt đẹp hay sao?!!! Vậy mà con lại dùng tờ giấy trắng để báo đáp bố!”

      Chu Tự Hằng phản bác, cậu chỉ yên lặng nhìn Chu Xung, nhưng các ngón tay chậm rãi co lại rồi cuộn thành nắm đấm.

      trầm mặc của con trai làm tức giận của Chu Xung lên tới đỉnh điểm, mấy tháng qua quá mệt mỏi, cơn giận dường như bị bộc phát hết trong lần này, nắm lấy bờ vai gầy gò của con trai, : “Con có biết , bố mong con học giỏi, mong con thi đỗ đại học, mọi thứ bố chuẩn bị hết cho con rồi.Con phải được học trong trường cấp hai tốt nhất, trường cấp ba tốt nhất, đến khi con lớn, bố cũng giúp con vào được trường đại học tốt nhất luôn, con học ở đâu, bố liền mở công ty ở chỗ ấy.Dù cho bố có tiền chăng nữa, có phải đập nồi bán sắt bố cũng tạo điều kiện cho con được ăn học tử tế!”

      “Trước đây bố được học, con có biết , bố hâm mộ những đứa trẻ được học biết bao! Con có biết , bố có tri thức, cho nên lăn lộn trong xã hội cũng khó khăn hơn nhiều.Lúc bố mới mở công ty, có rất nhiều kẻ lợi dụng chuyện bố có học vấn để chơi xấu bố, bố phải bồi thường thiệt hại biết bao nhiêu tiền, cũng gặp biết bao nhiêu gian khổ mới có được ngày hôm nay!”

      “Hi vọng duy nhất của bố chính là con trai bố phải học giỏi, vậy mà…” Chu Tự Hằng bị lay mạnh người, dường như phải gào lên : “Vậy mà con lại nộp giấy trắng! Nộp giấy trắng! Con làm vậy hại đến ai, chỉ tự hại chính bản thân mình thôi! Học tiểu học xong là muốn bỏ học phải ? Được, vậy con cứ giống như bố năm ấy , vào trong núi đào đất tìm thức ăn, lội sông bắt từng con cá, đến công trường vác gạch tự nuôi sống bản thân ! Con bố thèm quan tâm đến con ư? Bố có chỗ nào quan tâm đến con chứ? Bố nuôi con khôn lớn, dứt ruột dứt gan vì con, dành cho con những thứ tốt đẹp nhất đời, có cái gì tốt cũng đều giữ lại cho con hết!”

      xong, chịu đựng nổi nữa, hai chân quỳ rạp xuống đất, nắm chặt bả vai Chu Tự Hằng, hai mắt đỏ hoe nhìn con, khàn giọng : “Chu Xung tôi vất vả nuôi con khôn lớn, vậy mà cuối cùng nó lại hiểu chuyện như thế này đây!”

      “Vậy cứ coi như ông có đứa con trai này !” Chu Tự Hằng nhìn thẳng vào bố, mọi tâm tư chất chứa trong hai tháng nay đều bộc lộ ra hết, “Ông có tình nhân bên ngoài sẵn sàng ở bên ông mỗi tối đó, ông tìm người ta ! Để người ta sinh cho ông đứa con trai ngoan ngoãn khác, rồi ông có thể cho đứa con trai ấy học ở những trường tốt nhất, còn tôi chỉ là đứa hư hỏng, ông nên vứt bỏ tôi , rồi lần nữa nuôi dạy đứa con trai khác!”

      Chu Tự Hằng xong liền cắn chặt môi, gần như sắp bật ra máu, có đau đớn như vậy mới khiến cậu thể chảy nước mắt, cứ thế mở to mắt nhìn Chu Xung.

      Chu Xung tức giận giơ tay lên cao, nhưng thấy tức giận đôi mắt của con trai, lại nỡ xuống tay, cuối cùng bất lực buông thõng tay xuống.

      Điều này khiến cho Chu Tự Hằng thể tin được, cậu mở to mắt ra nhìn, từ bé đến giờ Chu Xung chưa từng đánh cậu bao giờ, thế mà vừa rồi, bố lại có ý định muốn tát cậu cái.

      hi vọng mong manh của Chu Tự Hằng lập tức tan biến, người mà cậu luôn lệ thuộc và sùng bái, có lẽ cũng chẳng hề thương gì cậu cả.

      Chu Tự Hằng dùng sức đẩy Chu Xung ra, lại nhìn lúc nữa rồi mới quay người chạy lên lầu, khóa chặt cửa phòng lại, mình liếm láp vết thương.

      Phòng khách lại trở nên yên tĩnh, Chu Xung ngã ngồi xuống sàn, hai tay run rẩy, móc hộp thuốc lá trong túi áo ra, cầm điếu thuốc lên, lại thấy tay có nước, chính là giọt nước mắt của Chu Tự Hằng khi nãy lúc chạy rơi vào.

      Chu Xung vứt điếu thuốc , mệt mỏi vò tóc, cuối cùng vùi đầu sâu vào đầu gối.

    2. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Rốt cuộc ai đúng ai sai có quan trọng sao? CTH có thông minh cubgx chỉ là 1 đứa trẻ, làm sao hiểu đc nổi khổ tâm của ba Chu khi ông k chứ
      Vy RuRi, A fang, xukem 1 thành viên khác thích bài này.

    3. hargane187

      hargane187 Well-Known Member

      Bài viết:
      180
      Được thích:
      268
      ra tốt rồi..
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      tội chu bu bu quá cơ
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Haizzz ngồi học đọc truyện mà rơm rớm nước mắt.. bubu ngày xưa vất vả lắm TH à :-(((( TH vẫn là trẻ con chưa hiểu truyện. Như ba Minh ... TH vẻ ngoài kiêu ngạo nhưng bên trong yếu đuối lắm :-((((
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :