1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Mup12022010_ Tác giả có chia sẻ là mẹ của chim ko xuất nhé :v Truyện đề cao tình cha con thôi :v
      Cuồng Soái Ca, HoanHoan, susu3 others thích bài này.

    2. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      @Ngân Nhi bubu mới có 37 thôi mà :))) mong Tử Hằng hiểu cho bubu :v truyện xúc động đau thương up vài chương nữa cho tinh thần của chị em phấn chấn chúttt đê :v
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Huhu đọc chương trc thấy thấy chim bị tổn thương thấy thương qá may là tiểu nguyệt nguyệt kịp thời trở lại để an ủi con tim mong manh dễ vỡ của chàng :063:
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 22

      Sau mùa mưa, thời tiết trở nên ấm áp hơn, trời trong nắng ấm, từng đàn chim én từ phương nam bay tới.

      Mà Chu Tự Hằng, dường như cũng phần nào nguôi ngoai, tựa như đêm mưa hôm ấy chưa từng xảy ra chuyện gì vậy.

      Nhưng đó cũng chỉ là Chu Xung tự cho là như thế mà thôi, vì mặc dù Chu Tự Hằng vẫn chuyện nhiều với , nhưng cuối cùng cũng chịu rồi, ít ra cũng có chuyển biến.

      gặp tình nhân nữa, giao cho Tưởng Văn Kiệt nhiệm vụ an bài thỏa đáng cho mấy trẻ đó.

      Vì trời mưa bão nên Nam Thành bị lụt, đất đá trôi nổi, khu vực thành thị cũng tránh khỏi bị ảnh hưởng, các công trình được xây dựng bị tổn hại nặng, thậm chí có nhiều công nhân bị ngã trong lúc làm việc, mặc dù chết nhưng lại bị thương nặng, Chu Xung phải ngày đêm sứt đầu mẻ trán xử lý những cố này.

      những chuyện này cho Chu Tự Hằng, đây là công việc của , mà chỉ muốn bao bọc chở che Chu Tự Hằng, muốn con trai tuổi còn phải lo nghĩ nhiều.

      Chu Xung bận việc đến khuya mới về, việc đầu tiên khi về nhà là vào phòng của Chu Tự Hằng, lúc ấy Chu Tự Hằng ngủ say, Chu Xung cúi xuống hôn lên trán con cái, chỉ như vậy mọi phiền lo mỏi mệt mới tan biến.

      và con trai sống nương tựa lẫn nhau, là chỗ dựa của nhau.

      nằm xuống bên cạnh con, nhắm mắt ngủ.

      Đợi bố nhắm mắt rồi, Chu Tự Hằng mới mở mắt ra, đôi mắt trong veo, chứng minh rằng cậu vẫn chưa ngủ.

      Lại về muộn rồi.

      Chu Tự Hằng nghĩ thầm trong lòng, cậu quay lưng lại với bố, mở to mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, dưới ánh trăng sáng tỏ, khung cảnh trước mắt dần trở nên mờ ảo, cuối cùng cậu ngủ thiếp lúc nào hay.

      Sáng hôm sau, Chu Xung gọi cậu dậy.

      “Tối qua bố đâu?” Chu Tự Hằng đánh răng cùng bố, ra vẻ thờ ơ hỏi.

      Tấm gương trước mặt phản chiếu lại hình ảnh hai bố con, có lẽ vì ở cùng nhau suốt nên tư thế đứng đánh răng cũng rất giống nhau.

      “Dạo này công việc hơi bận, con đừng lo lắng.” Chu Xung đáp, con trai lâu rồi hỏi han quan tâm như vậy, dù chỉ là vô ý hỏi câu thôi, nhưng cũng vui lắm, “Bố kiếm nhiều nhiều tiền cho con, sau này giao lại hết cho con và Tiểu Nguyệt Lượng.”

      Ồ, công việc hơi bận cơ đấy!

      [Bố kiếm tiền cho con đây, tối bố về!]

      Chu Tự Hằng nhớ lại lời Chu Xung hôm Thanh Minh, cậu chậm chạp mở trừng hai mắt, ngẩng đầu nhìn bố trong gương lúc, năng gì, cuối cùng lại cúi xuống rửa mặt rồi xuống lầu như mọi ngày.

      Chu Xung được tinh tế như Minh Đại Xuyên, nhận ra được biến hóa trong ánh mắt của Chu Tự Hằng, chỉ cảm thấy vui vẻ vì con trai lần nữa mở lòng với mình.

      Việc xây dựng công trình được từng bước giải quyết, phía người nhà công nhân bị thương chịu chấp nhận phán quyết bồi thường của tòa án, còn mời nhà báo đến để làm to chuyện này.Giờ là năm 2000, dường như ai nhờ đến dư luận để làm thế cả, chắc hẳn gia đình công nhân bị thương đó có người đứng đằng sau chống lưng.

      Chu Xung tận dụng các mối quan hệ của mình để mời rất nhiều người, đích thân xã giao với người ta, tuy cũng bị những nàng xinh đẹp quyến rũ, nhưng tuyệt nhiên tiến thêm bước.

      Trợ lý và thư ký đều thầm nghị luận, cảm thấy hôm nay Chu tổng như biến thành người khác vậy, hiểu nguyên nhân là gì.Tưởng Văn Kiệt chỉ vùi đầu làm việc, dám nghĩ nhiều.

      Chu Tự Hằng hề biết gì cả, cậu chỉ biết duy nhất việc là đến đêm khuya Chu Xung mới về, người sặc mùi khói thuốc và rượu, kèm theo mùi nước hoa gay mũi, khiến cậu tức giận đến chảy cả nước mắt.

      Tháng năm, Tưởng Văn Kiệt được phân công theo chăm lo cho Chu Tự Hằng.

      Minh Nguyệt và Chu Tự Hằng học cùng khóa, tháng sáu cùng nhau thi lên cấp hai, cả Nam Thành sử dụng duy nhất đề thi chung do bộ giáo dục cung cấp.

      Cuộc thi này nếu lấy thành tích của Chu Tự Hằng ra xét Chu Xung lo lắng chút nào, nhưng vẫn sợ có chuyện ngoài ý muốn, cho nên để Tưởng Văn Kiệt đưa đón con trai mỗi ngày.

      Chu Tự Hằng là đứa trẻ cực kỳ thông minh, chỉ đẹp về ngoại hình mà đầu óc cũng vô cùng xuất chúng, là cậu học trò giỏi mà các thầy luôn mến và coi trọng.Mỗi lần đến kì thi là Minh Nguyệt đều rất ngưỡng mộ Chu Tự Hằng, bố mẹ bé đều rất giỏi, thế mà bé lại học giỏi lắm, nhưng vì luôn cố gắng chăm chỉ nên thành tích học luôn được giữ vững ở tầm trung.

      Giang Song Lý và Minh Đại Xuyên suy nghĩ kĩ rồi, cả hai đều ép buộc con phải đạt kết quả cao, ai hoàn hảo cả, Minh Nguyệt là bé nhân hậu, lại có năng khiếu về vũ đạo, Minh Đại Xuyên muốn con được làm những điều mà con thích.

      “Hồi bé bố có cơ hội làm những điều mình thích, cũng có cơ hội được sở hữu những món đồ mình ao ước, mà giờ con lại được sống trong điều kiện tốt, cho nên bố hi vọng con suy nghĩ kĩ, xem sau này mình muốn theo con đường nào.Bố nhất định giúp con, nhưng cũng mong rằng con có trách nhiệm với cuộc sống mà con lựa chọn.” Minh Đại Xuyên với con trước kì thi.

      Minh Nguyệt vì cuộc thi sắp tới mà lo lắng căng thẳng mãi, bỗng nhiên cảm thấy nhõm hẳn, dường như bầu trời cũng trở nên trong xanh hơn rồi.

      bé gục đầu vào cửa xe, cánh tay trắng trẻo giơ ra vẫy chào Chu Tự Hằng.Minh Đại Xuyên ôm bé ngồi ổn định ghế, thắt dây an toàn lại cho bé, tháng năm đối với các bậc phụ huynh rất quan trọng, Minh Đại Xuyên tuy công việc bận rộn nhưng ngày nào cũng đón Minh Nguyệt, giúp bé giải tỏa căng thẳng.

      Minh Nguyệt bị bố kéo về, liền xấu hổ mỉm cười xin lỗi Chu Tự Hằng.

      Xe của Minh Đại Xuyên rời , Chu Tự Hằng cũng ra mở cửa xe về, cậu hi vọng Tưởng Văn Kiệt tới đón, nếu có thể cậu thích được cùng về với Tiểu Nguyệt Lượng hơn, hoặc là đích thân Chu Xung tới đón.Trong lòng vẫn mong có chút may mắn, Chu Tự Hằng hỏi: “Bố cháu đâu?”

      Tưởng Văn Kiệt suy nghĩ lát rồi : “Chu tổng gần đây rất bận, có nhiều văn kiện giấy tờ cần xử lý.”

      Chu Tự Hằng thoáng nhìn ra cửa xe, thấy các đàn em được bố mẹ tươi cười đến đón về nhà, cậu gật đầu, dáng vẻ như thể mấy để ý, đóng cửa xe lại : “Về thôi.”

      Tưởng Văn Kiệt mở miệng định rồi lại thôi, trong lòng có rất nhiều điều muốn với Chu Tự Hằng.

      Qua kính chiếu hậu, nhìn thấy khuôn mặt trầm tĩnh của Chu Tự Hằng, điều này rất ít khi xảy ra, phần lớn thời gian cậu bé này đều rất kiêu ngạo và sôi nổi, lúc nào cũng tràn đầy sức sống.

      Tưởng Văn Kiệt cảm thấy Chu Tự Hằng có thay đổi , nhưng cụ thể thế nào được, lại nghĩ đến thay đổi của Chu Xung bây giờ, liền buồn rầu thở dài cái.

      Ngày cuối cùng của tháng năm, trường học tổ chức họp phụ huynh, chủ yếu là để dặn các bố mẹ nên tạo áp lực quá lớn cho con cái.Mẹ của Minh Nguyệt đến tham dự, còn Chu Tự Hằng chuyện này cho Chu Xung biết.

      “Bố của con đâu?” Giang Song Lý hỏi Chu Tự Hằng, từ trường đại học Nam Thành tới đây, lúc đến còn buộc lại tóc cho con , hôn cái lên trán con, : “Công chúa của mẹ đáng quá.”

      Minh Nguyệt đỏ bừng mặt, ôm trán chạy ra khỏi lớp.

      Chu Tự Hằng cười đáp: “Bố con bận ạ, đến được.” Sau đó sang chuyện khác, “Dì Giang ơi, Tiểu Nguyệt Lượng là có thể chia nửa mẹ mình cho con đấy, dì họp cho con luôn được ?” đến đây, cậu có phần kích động lạ thường.

      Tất nhiên là Giang Song Lý đồng ý, nhìn Chu Tự Hằng, biết là cậu bé cố gắng tỏ ra tự nhiên thôi, đợi suy nghĩ xong giáo viên bước lên bục giảng rồi.

      Sau hai tiếng, buổi họp kết thúc, Giang Song Lý đưa Minh Nguyệt đến đại học Nam Thành với mình.

      Còn lại mình Chu Tự Hằng, đeo cái cặp sách nặng trữu ra khỏi trường.

      Mùa hè tới, thời tiết bắt đầu trở nên nóng bức, Chu Tự Hằng híp mắt lại vì nắng, cứ thế đứng im chỗ mãi, chờ lúc hoàn hồn lại tay bị người khác nắm.

      người phụ nữ.

      ta mặc cái váy liền màu trắng, tóc buộc nửa, để lộ vùng cổ và vành tai trắng ngần, dưới tà váy là đôi chân trắng như tuyết.

      Chu Tự Hằng rút tay ra theo bản năng, thế nhưng người phụ nữ kia lại chịu buông, khí lực hề , nhưng giọng lại dịu dàng: “Tiểu Hằng, là cháu phải ?” Vừa ta vừa chỉnh lại váy, Chu Tự Hằng để ý thấy mặt ta có trang điểm , nhìn thể thanh tú và dịu dàng như Giang Song Lý được.

      Người phụ nữ cúi người xuống, muốn giúp cậu cầm cặp sách, nhưng vì chiếc cặp nặng quá nên ta khẽ cau mày, nhàng thu tay về: “Tiểu Hằng à, ôi quên mất, quên cho cháu biết là ai.Chúng ta gặp nhau lần rồi đó, nhưng lúc ấy còn chưa kịp giới thiệu.”

      Chu Tự Hằng nghe cái giọng ưỡn ẹo của ta, chịu nổi phải lui về sau bước.

      Cậu nhớ ra người phụ nữ này rồi, chính là người cùng bố cậu vào hôm Thanh Minh.

      ta lại tiếp tục gì đó, vừa vừa nhìn ra đằng sau Chu Tự Hằng, như thể muốn tìm cái gì.

      “Chu Xung đến đâu.” Chu Tự Hằng thờ ơ .

      Người phụ nữ kia cứng đờ mặt, nụ cười trở nên miễn cưỡng.

      Chu Tự Hằng bỗng dưng nở nụ cười, khuôn mặt đẹp rạng rỡ hẳn, đôi mắt sáng như ngọc, : “Tôi với Chu Xung về chuyện họp phụ huynh.”

      Tuy cậu cười, nhưng người phụ nữ lại cảm thấy rét lạnh, ràng trời rất nắng, hai chân ta bị ánh mặt trời thiêu đốt, song lại bị ánh mắt của cậu làm cho đóng băng.

      phải…” ta mở miệng muốn giải thích.

      Tưởng Văn Kiệt từ xe bước xuống đón Chu Tự Hằng, lập tức nhìn thấy người phụ nữ kia.

      còn chưa kịp phản ứng nghe thấy Chu Tự Hằng : “Chu Xung có người phụ nữ khác rồi, hơn nữa, ông ta cũng có tư cách đến họp phụ huynh cho tôi.”

      Chu Tự Hằng xong liền liếc nhìn Tưởng Văn Kiệt, sau đó lên xe, Tưởng Văn Kiệt bị cậu nhìn mà khẽ rùng mình cái.

      Mãi cho đến lúc về nhà, Chu Tự Hằng vẫn gì với Tưởng Văn Kiệt, dáng vẻ như thể ai được quấy rầy.

      Tưởng Văn Kiệt cảm thấy, đây giống như là yên bình trước giông bão vậy.

      Quả nhiên, Chu Tự Hằng đè nén cơn giận trong lòng, và hoàn toàn bộc phát ở kì thi.

      Cậu nộp giấy trắng, thậm chí đến họ tên cũng điền.

      Ngày hôm ấy, Nam Thành đón trận mưa lớn, toàn thành phố đều ngập trong tiếng mưa.
      ---
      Ai hóng bad boy Tiểu Hằng :dai ca: Gì chứ boy đẹp trai nhà giàu chung tình mà còn hư hỏng chút xíu nào chả mê :xitmau:

    5. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Bad boy lớn lên ntn nhỉ?
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :