1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. swanbeauty

      swanbeauty Well-Known Member

      Bài viết:
      323
      Được thích:
      2,516
      Truyện này là truyện ngược phải :yoyo68: truyện ngược trá hình đó . Truyện gì ngược cẩu quá ad:yoyo47:
      Sao tui đọc xong tui cảm thấy bứt rứt thế này :yoyo49:. Muốn đọc nữa nữa luôn ấy
      Chu Tự Hằng chuẩn bị thành bé hư rùi :yoyo37: . Bước ngoặt lớn của truyện :yoyo40:. Hóng a.
      HoanHoanNgân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 21

      Sau ngày mưa của tiết Thanh Minh, Minh Nguyệt từ quê trở về Nam Thành, trận mưa này rất lớn, nước sông Tần Hoài dâng cao, nghe người qua đường thuyền hoa cũng nghỉ hoạt động mấy hôm nay rồi.

      Chưa bao giờ Nam Thành có trận mưa lớn như thế, trường học vì để đảm bảo an toàn nên cũng kéo dài ngày nghỉ, thay đổi này Minh Nguyệt chưa bao giờ nghĩ tới, đến khi trở lại biệt thự, bé mới phát thêm rằng nhà họ Chu cũng thay đổi rất lớn.

      bé để túi hành lý xuống, lấy bánh Thanh đoàn tử đem đến nhà họ Chu, bánh này là do bé tự mình gói, vì Chu Tự Hằng thích ăn thịt nên tăng gấp đôi lượng thịt lên, chiếc bánh tròn núc ních, gạo nếp mềm ngọt và ngát hương thơm.

      (Vào tiết Thanh minh, người Giang Nam có tục ăn bánh Thanh đoàn tử. Để làm được loại bánh này, người ta ép lấy nước loại cỏ mọng có tên là “Tương mạch thảo”, sau đó trộn với bột nếp xay nhuyễn thành thứ bột ướt mịn. Nhân bánh là bột đậu xanh trộn đường. Đặt viên nhân bánh và miếng mỡ lợn vào vỏ bột, vê tròn rồi xếp vào lồng hấp, hấp cách thủy đến chín. Thanh đoàn tử có màu xanh bóng như ngọc, vị mềm, thơm, ăn vào thấy ngọt mà bùi, béo mà ngấy. Nguồn: tuhoctiengtrung.vn)

      giúp việc nhà họ Chu rón ra rón rén ra mở cửa, bước khẽ khàng hơn mọi ngày rất nhiều, sắc mặt có phần khổ sở, nhưng lúc thấy Minh Nguyệt lại cười rất tươi.

      Minh Nguyệt đưa mấy cái bánh ra cho giúp việc chọn cái, giúp việc xua tay, nhìn xung quanh rồi tiến lại gần, ghé vào tai : “Ông chủ và cậu chủ đều được vui, nếu có vấn đề gì mong cháu bỏ qua nhé.”

      xong, lại tiếp tục dọn dẹp nhà cửa.

      Chỉ lơ đãng liếc mắt cái thôi, Minh Nguyệt nhìn thấy trong thùng rác có rất nhiều mảnh sứ bị vỡ tan, bậc thang còn có cả mảnh thủy tinh.

      Chu Xung ngồi cầu thang hút thuốc lá.

      đến bây giờ vẫn thể bỏ thuốc, từ khi Minh Nguyệt còn , luôn thấy Chu Xung cầm điếu thuốc rời tay, rượu rời miệng, mà thói quen xấu này cũng chẳng thèm kiêng kị gì cả. có dáng vẻ tuấn và thành thục, lúc hút thuốc trông rất có khí chất.

      giờ Chu Xung cũng hút thuốc lá, mặc cái áo sơ mi nhăn nhúm, ống tay áo trùm kín tay, như thể mấy ngày giặt. ngồi ở bậc cuối của cầu thang, dáng vẻ bất lực ủ rũ.

      Bên cạnh có để cái gạt tàn thủy tinh, bên trong đầy tàn thuốc, dính cả vào quần áo của , nhưng cũng chẳng quan tâm.

      Minh Nguyệt bước đến gần.

      Càng đến gần mùi thuốc càng nồng hơn, mặc dù cố gắng chịu đựng, nhưng vẫn nhịn được mà hắt hơi cái.

      Tiếng hắt hơi làm Chu Xung phát ra là bé đến, ngẩng đầu lên, dường như phải nghĩ lúc mới nhận ra bé là ai, mỉm cười : “Tiểu Nguyệt Lượng đấy à.”

      Giọng của khản đặc, gần như thành lời, chính cũng cảm thấy ngạc nhiên, đành cười trừ với Minh Nguyệt.

      Minh Nguyệt thấy mắt đầy những tia máu, đỏ rực như ác quỷ, quầng thâm mắt rất đậm, lúc hút thuốc nhìn có phong thái như mọi ngày nữa.

      “Con chào chú Chu.” Minh Nguyệt năng rất nhàng giống y như giúp việc, nghĩ ra được vì sao Chu Xung lại trở nên như vậy, chỉ đưa bánh ra rồi hỏi: “Chú Chu có muốn ăn cái ạ?”

      “Con tặng cho Tử Hằng đấy à?” Chu Xung , đợi Minh Nguyệt trả lời, vội vàng dập thuốc, lau tay vào áo, cẩn thận cầm lấy hộp bánh, “Để chú đưa cho .”

      Hai tay Minh Nguyệt trống rỗng, thấy Chu Xung nhanh chóng chạy lên nhà, đứng ở tầng hai, động tác chậm lại, giống như người bị lạc đường, do dự lúc lâu mới dám gõ cửa phòng Chu Tự Hằng.

      Chu Xung chỉ mới gõ cái thôi, bên trong phòng truyền đến tiếng đồ vật rơi xuống đất, kèm theo đó là tiếng quát của Chu Tự Hằng: “ !”

      Tiếng động quá lớn khiến cho Minh Nguyệt run sợ, giúp việc trốn trong bếp dám ló đầu ra nhìn.

      Chu Xung bị Chu Tự Hằng quát nhưng cũng tức giận, khẽ khom lưng : “Tiểu Nguyệt Lượng có chút quà mang đến tặng con, bố…bố để ở trước cửa phòng con nhé, được ?”

      Trong phòng yên lặng vài giây, lúc Chu Xung còn cho là đợi được đáp án Chu Tự Hằng đáp: “Được.”

      Chỉ từ ngắn ngủn như vậy nhưng cũng đủ làm Chu Xung vui vẻ nở nụ cười, khom lưng, cẩn thận đặt hộp bánh trước cửa rồi rời , vì để Chu Tự Hằng biết khỏi, còn cố tình bước mạnh để phát ra tiếng động.

      Căn biệt thự mới của nhà họ Chu tráng lệ hơn nhiều so với nhà cũ, nội thất sang trọng, màu sắc chủ đạo là trắng đen, trong phòng được thiết kế cửa sổ sát đất để đón ánh nắng vào, nhìn thêm phần ấm áp.

      Nhưng Minh Nguyệt đứng ở đây chỉ cảm thấy rét lạnh, bầu khí căng thẳng bao trùm lên hai cha con họ Chu.

      Minh Nguyệt nán lại lâu hơn nữa, bé chào Chu Xung rồi về nhà.

      Chu Xung hoàn toàn chìm trong thế giới riêng của mình, đến khi nghe thấy Minh Nguyệt chào, mới giật mình, cười : “Ừ, có thời gian con lại tới chơi với Tự Hằng nhé.” Nghĩ lát, tiếp: “Tiểu Hằng nhớ con lắm đấy.”

      “Con biết rồi ạ.” Minh Nguyệt cười híp mắt, “Con cũng rất nhớ .”

      bé vẫn còn là đứa trẻ buồn lo, vẻ mặt tràn ngập ngây thơ đáng , chỉ mấy ngày trước thôi, lúc Chu Tự Hằng cười nhìn cũng giống như bé vậy.

      Chu Xung gật đầu, sau lại tự giễu lắc đầu, cuối cùng phất tay với Minh Nguyệt.

      Minh Nguyệt trở về nhà, kể lại chuyện vừa thấy với bố mẹ, bố mẹ bé đều rất kinh ngạc.

      “Sao lại cãi nhau rồi?” Giang Song Lý , “Tiểu Hằng bố như vậy, mà bố Tiểu Hằng cũng rất tốt với Tiểu Hằng mà nhỉ.”

      Minh Đại Xuyên chỉ rũ mắt suy nghĩ, sau đó xoa đầu con : “Con hãy an ủi Chu Tự Hằng nhé.” Tiếp theo lại vỗ vai vợ, tỏ vẻ mình biết được nguyên nhân.

      Buổi tối, Minh Nguyệt rửa mặt xong liền mặc áo khoác lông, lên ban công nhìn vào nhà họ Chu.

      Mưa ngừng rơi, nhà họ Chu bật đèn, hoàn toàn ngập trong đêm tối.

      Chu Chu ơi! Chu Chu ơi!” Minh Nguyệt giọng gọi.

      Mãi lúc sau phòng Chu Tự Hằng mới sáng đèn, lại thêm lúc nữa, Chu Tự Hằng mới cầm đàn ghita lên sân thượng.

      Cậu mặc bộ quần áo đen, chỉ mới nhìn thoáng qua thôi nhưng Minh Nguyệt cũng cảm thấy ràng là cậu có thay đổi.

      Lúc Minh Nguyệt nhìn cậu, cậu cũng nhìn lại bé.

      Hai chân vắt vẻo ngoài ban công, gương mặt nở nụ cười rạng rỡ ngọt ngào với cậu, hai má lúm đồng tiền xinh như hoa hướng dương.

      Chu Tự Hằng ôm đàn ghita ngồi xếp bằng xuống đất, cậu gì, cũng đánh đàn.

      Cuối cùng Minh Nguyệt phải lên tiếng phá vỡ im lặng: “Bánh Thanh đoàn tử em đưa lúc chiều ăn ngon ?” xong bé lại thêm câu: “Là em tự làm đó nha.”

      Minh Nguyệt mới mười tuổi nhưng biết làm rất nhiều món ngon, bé có gia đình trọn vẹn hạnh phúc, nhưng tính tình hề yếu đuối, vì bố mẹ thường xuyên bận rộn nên học được tính tự lập và kiên trì.

      “Ngon lắm.” Chu Tự Hằng cười nhìn bé, đây có lẽ là nụ cười đầu tiên trong mấy ngày qua của cậu, “Mấy hôm nay chưa ăn gì cả.”

      Nguyên nhân rất đơn giản, vì cậu quá tức giận nên chịu ra khỏi phòng.

      “Vậy may là em tặng bánh cho đấy, có sức mà đánh đàn đâu.” Minh Nguyệt che miệng cười khanh khách, hề hỏi thăm đến chuyện hai cha con họ Chu.

      Chu Tự Hằng đưa tay sờ dúm tóc đầu theo bản năng, khẽ mỉm cười.

      đàn và hát cho em nghe bài nhé.” Chu Tự Hằng , “ hát hay, em đừng để ý nha.”

      Minh Nguyệt trở thành khán giả duy nhất của cậu, bé vỗ tay : “Vâng ạ.”

      Chu Tự Hằng bắt đầu đánh bài “Mẹ là người tốt nhất đời”.

      “Mẹ là người tốt nhất đời,

      Có mẹ con được nâng niu như báu vật,

      Hạnh phúc biết bao khi được mẹ ôm vào lòng,

      có mẹ, con giống như ngọn cỏ mong manh,

      Rời xa mẹ, con biết nơi nào tìm…”

      Cậu vừa đàn vừa hát, nhịp điệu rất chậm, hát cũng chậm, giọng hát càng về sau càng bé dần.

      Đây là bài mà hồi Minh Nguyệt thường hát, là ca khúc đầu tiên Giang Song Lý dạy cho bé, bé hát rất hay, được rất nhiều người khen, nhưng sau này, khi bé biết Chu Tự Hằng có mẹ, hát nữa.

      Chu Tự Hằng chưa bao giờ hát bài này, bây giờ Minh Nguyệt mới biết, ra Chu Tự Hằng lại có thể hát bài này hay đến thế.

      bé rơi nước mắt, nhưng lại lặng lẽ lau , để Chu Tự Hằng trông thấy.

      Bỗng dưng bé cảm thấy Chu Tự Hằng độc.

      Minh Nguyệt cúi đầu lau nước mắt, lại vừa hay nhìn thấy Chu Xung ở dưới nhà, ngồi xổm dưới đất hút thuốc lá, dáng vẻ cũng độc y như Chu Tự Hằng.

      Mỗi lần Chu Tự Hằng hát lại lần, Chu Xung lại hút thêm điếu.

      người ở tầng , người ở tầng hai, mà sao lại cảm thấy xa cách đến thế.

      Chu Tự Hằng đánh đàn rất lâu, đầu ngón tay cũng sưng đỏ cả lên rồi, cậu từ từ dừng lại, chống cằm lên cây đàn, mắt nhìn xa xăm.

      Thường ngày cậu luôn kiêu căng bướng bỉnh, nhưng lúc yên lặng lại trở thành đứa bé già dặn, có phần trưởng thành hơn tuổi.

      Minh Nguyệt giọng hỏi: “ nhớ mẹ lắm à?”

      Chu Tự Hằng sửng sốt, ngơ ngác nhìn Minh Nguyệt.

      Cậu phải trả lời thế nào đây?

      Hồi bé cậu thường hỏi Chu Xung: “Bố, mẹ của con ở đâu?”

      Bố cậu trả lời: “Mẹ con bị cọp ăn rồi, bố mình nuôi con, trao cho con tình thương lớn gấp đôi.”

      Chu Tự Hằng rất tin lời bố , trong thế giới bé của cậu khi đó, bố là người mà cậu sùng bái nhất trong lòng, mà cậu cũng rất hưởng thụ tình thương của bố, hi vọng có bất cứ người nào xen vào, cậu rất muốn hát bài “Bố là người tốt nhất đời”, nhưng tiếc là có bài này.

      có mẹ.” Chu Tự Hằng với Minh Nguyệt.

      “Vậy em chia mẹ của em cho nhé.” Minh Nguyệt cắn ngón tay, .

      Chu Tự Hằng ngạc nhiên nhìn bé.

      “Dù sao sau này em cũng là vợ của mà.” Minh Nguyệt xấu hổ , “À, em còn biết con búp bê tặng em là có đôi đó nha.”

      Nếu xung quanh yên lặng, nếu tiếng gió quá , lời Minh Nguyệt Chu Tự Hằng nghe thấy.

      Mặt của cậu, chỉ vì câu kia, mà từ từ ửng hồng.
      ---
      Hai cái đứa này, làm chị đây mềm nhũn tim rồi :)) Ngọt gì mà ngọt dữ vậy chời :))

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Nguyệt mới sinh ra Chu tuyên bố là vợ con. 11 tuổi Nguyệt Lượng tuyên bố em là vợ . Haizz. Tui ko theo kịp tui này
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Cha bằng vợ là vậy. Khổ thân bị thằng con hắt hủi như cha ghẻ chung gen lặn vậy đó.
      Đôi bạn trẻ sao thả thính chốn đông người hoài vậy. Mấy chị đọc xong mà toàn đập đầu vô gối úp mặt vô chăn hò hét ko đấy. Hằng em hãy với Nguyệt nhi : Nguyệt à em hãy là của đừng là của ai.
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    5. Mup12022010_

      Mup12022010_ Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      138
      Chẳng hiểu sao đọc lại rưng rưng rơi nước mắt :) có lẽ là đầu truyện ngọt ngào đến như vậy mà bây giờ lại xúc động đau thương phát khóc .
      Tiểu Nguyệt Lượng đúng là thiên thần mà, còn bé hiểu truyện biết dỗ dành nữa.. chả ai gét đc bé cả..
      Tử Hằng thay đổi tính cách nhưng trong lòng của cậu chỉ có mình Minh Nguyệt thôi :)))))
      haiz bố Chu chả đáng trách tẹo nào cả.. " may " có Tử Hằng nhưng rất rất cậu.. mới chương trước còn cười bubu trẻ con trốn bụi cây xem con trai tỏ tình mà bây giờ bubu lại ngồi độc hút thuốc...
      biết Bubu có tìm mẹ cho Tử Hăgng nữa ~.~ văn án k thấy nhắc đến sạ này của bubu nha
      A fang, ThiênMinhNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :