1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Rồi cậu nỡ mang chim Hằng nhà tớ sang xứ đào luôn sao?? Take care người đẹp, hông có chuồng chim ngắm là chuyện bé, editor mà mệt mới là chuyện bự <3
      Giang AmyNgân Nhi thích bài này.

    2. Trúc Khải

      Trúc Khải Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      32
      Tác giả của Sinh ra là để em, yaaaa tui thích truyện của tác giả này lắm luôn cơ, truyện của bà này ngọt ê răng (từ thích truyện rồi đến thích tác giả luôn ~>_<~)
      Muốn đọc truyện này quá, nhưng thấy chưa full, chẳng lẽ đợi? ~T_T~
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 11

      Nam Thành sau tuần thời tiết đẹp đột nhiên có bão tuyết, tuyết rơi rất dày, các trường trung học, tiểu học và nhà trẻ đồng loạt được nghỉ học.

      Đây thực là niềm hạnh phúc đối với bọn trẻ.

      Chu Tự Hằng sướng lắm, như vậy cậu có thể ngày ngày chơi với Minh Nguyệt rồi, còn có thể nghịch tóc của Minh Nguyệt, loay hoay làm vài kiểu tóc khác nhau.

      Cậu rất để tâm đến chuyện buộc tóc, còn rất nghiêm túc đến học hỏi mấy giúp việc, chỉ trong tuần mà cậu buộc được mấy kiểu đơn giản cho Minh Nguyệt như là buộc hai bên, tết đuôi sam.Cậu mua cho Minh Nguyệt rất nhiều cặp tóc và váy xinh, đưa bé đến nhà trẻ, sau đó trịnh trọng giới thiệu với các đàn em: “Đây là vợ của , chị dâu của các em.”

      Các đàn em ôm quyền cúi người chào: “Chúng em chào chị dâu ạ!”

      Minh Nguyệt da trắng nõn, bé trợn tròn mắt, cực kỳ ngưỡng mộ Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng đút hai tay vào túi quần jeans, hết sức hài lòng.

      Tuy đều là trẻ con, nhưng Chu Tự Hằng lại có dáng dấp đàn hơn cả, lúc nghe cậu bé , mấy đứa bé hơn mặt mũi đều rất nghiêm túc, môi mím chặt lại.

      Chu Tự Hằng còn thường đeo kính râm, mặc áo len đen áo khoác đen và quần đen luôn, lúc bước trông vô cùng oai vệ.

      Cậu rất muốn chải tóc hất ra sau, nhưng nhúm tóc đỉnh đầu rất bướng, làm thế nào cũng chịu xẹp xuống, cậu đành mặc kệ vậy.

      Năm 1985, bộ phim “Bến Thượng Hải” được phát sóng, sau đó còn chiếu chiếu lại nhiều lần.Câu chuyện của nhân vật Hứa Văn Cường và Phùng Trình Trình tạo nên tiếng vang thời, đừng đến Chu Tự Hằng bắt chước tác phong trong phim, mà ngay cả bố cậu bé là Chu Xung cũng học tập kiểu ăn mặc của Hứa Văn Cường.

      Chu Tự Hằng xử lý được cái đầu của mình, nên lại ra tết tóc hai bên cho Minh Nguyệt.

      Minh Nguyệt có đôi mắt to, lông mi dài, lúc tết tóc cho bé xong, Chu Tự Hằng thầm nghĩ, vợ của mình còn xinh hơn cả Phùng Trình Trình ý chứ! (Editor: Nhân vật này trong phim cũng tết tóc hai bên, nên Hằng Hằng muốn “cosplay” cho mình và Tiểu Nguyệt Lượng giống hai người trong phim đó! :v)

      Tuy hơi ngượng nhưng cậu vẫn chân thành khen ngợi Minh Nguyệt: “Em yên tâm, học theo Hứa Văn Cường đâu, sau này cưới em về làm vợ.”

      Mấy đứa trẻ nghe xong liền ồn ào hô lên: “Hôn ! Hôn !”

      Chu Tự Hằng hơi nhăn mặt, sau đó nghiêng đầu hướng về phía Minh Nguyệt.

      Minh Nguyệt vẫn chỉ toàn xem phim hoạt hình thôi, nào biết Hứa Văn Cường là ai, chẳng qua bé cảm thấy mái tóc của mình được tết rất đẹp, cho nên mới chu môi thơm Chu Tự Hằng cái.

      Chu Tự Hằng sung sướng lắm, lập tức móc tiền trong túi ra, đưa cho đám đàn em mua đồ ăn vặt.

      Nam Thành tuyết rơi, Chu Tự Hằng được nghỉ ở nhà, trợ lý của Chu Xung mang thùng sữa đến cho cậu bé, Chu Xung Hải Nam công tác, vì lại có việc nên thể trở về nhà đúng ngày.

      Chu Tự Hằng cảm thấy hơi mất mát chút xíu, nhưng lại nghĩ trong nhà có ai quản mình càng tốt chứ sao, cho nên lại vui vẻ trở lại.

      “Tiểu thiếu gia có muốn gọi điện thoại cho ông chủ ? Ông chủ rất nhớ cậu đó.” Trợ lý của Chu Xung chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học, vẫn còn rất trẻ, cho nên cũng rất có kiên nhẫn với trẻ con, ta viết số điện thoại vào giấy rồi đưa cho Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng chỉ cao đến thắt lưng ta, cậu cảm thấy thoải mái khi phải ngửa đầu lên để chuyện, cho nên liền đứng hẳn lên bàn trà cao, từ nhìn xuống trợ lý.

      Cậu vốn định nhận lấy mảnh giấy, nhưng lại nghĩ như thế đúng lắm, liền hếch cằm lên : “Bố muốn cháu gọi điện cháu phải gọi sao? Mất mặt chết được!”

      Chu Tự Hằng lại bĩu môi tiếp: “Chẳng lẽ bố thể gọi điện cho cháu sao? Sắp đến sinh nhật của cháu rồi.”

      trợ lý cao hơn mét bảy, mới vừa bước vào xã hội, mặc tây trang lịch , trán còn có mấy nốt mụn , đây là lần đầu tiên đến nhà ông chủ, căn nhà vô cùng sang trọng và lộng lẫy, sàn nhà sáng lấp lánh, cái bàn màu vàng rực rỡ, đâm ra dám lại nhiều, sợ làm bẩn sàn.

      Chu Tự Hằng đứng cái bàn trà làm bằng gỗ lim đắt đỏ, mặt bàn bị cái dép lông của cậu bé giẫm lên, in hằn mấy dấu chân đó.

      trợ lý thầm nghĩ, con trai của ông chủ kiêu ngạo, nghe lời mà cũng hiểu chuyện.

      Lại nhìn dáng vẻ hất cằm ngạo mạn của Chu Tự Hằng…

      lễ phép.

      Con trai của ông chủ cao lớn hơn những đứa trẻ cùng lứa tuổi rất nhiều. lại nhớ đến thùng sữa tươi mà mình đem tới, là hàng nhập khẩu, rất ít khi nhìn thấy, thời điểm này những nhà giàu có hầu như vẫn chỉ dùng sữa bột thôi, thế mà Chu Tự Hằng được uống sữa tươi rồi, chả trách mà lại cao như vậy.

      Đúng là cùng đẳng cấp, thầm nghĩ.

      Gia cảnh của rất bình thường, mỗi ngày đều dậy sớm làm, sợ cấp vừa ý nên phải luôn cẩn thận trong mọi hành động, cố gắng tồn tại được ở cái đất Nam Thành này.

      Chu Tự Hằng đút tay vào túi áo, làm bộ lơ đãng liếc nhìn mấy lần số điện thoại ghi trong giấy, thầm ghi nhớ trong đầu.

      trợ lý : “Ông chủ gần đây rất bận rộn, buổi tối thường xuyên được nghỉ ngơi, nếu muốn biết hơn tiểu thiếu gia hãy gọi điện thoại cho ông chủ nhé.”

      Chu Tự Hằng bực bội lắm, cậu giật lấy tờ giấy trong tay trợ lý, vo tròn lại rồi ném vào thùng rác, căn góc độ cực kỳ chuẩn.

      Cậu : “Gọi cái gì mà gọi! về thôi! Cháu ở nhà với vợ cháu, vui lắm!”

      Chu Tự Hằng xong liền nhảy xuống sàn, giậm chân bước mạnh lên tầng .

      trợ lý thở dài, chuẩn bị ra về.

      Ngay lúc đóng cửa, bỗng nghe thấy tiếng thở dài rất khẽ.

      Vì là người trẻ tuổi nên khắc chế được tò mò, vừa xoay người lại thấy Chu Tự Hằng ngồi bậc thang, đầu dựa vào lan can.

      Cậu bé tự thầm: “Thế mà là sinh nhật con bố ở nhà, đưa con xem xiếc thú, giữ lời gì hết! Chẳng phải bố hay là đàn ông phải trọng chữ tín sao? Việc tết tóc khó như vậy mà con cũng làm cho Tiểu Nguyệt Lượng rồi, mà bố lại về nhà, Chu Xung, bố phải là đàn ông!”

      Cậu bé càng càng nghẹn ngào, còn sụt sịt như sắp khóc, lúc thấy trợ lý nhìn mình, cậu bé liền vội vàng lau mắt rồi đứng dậy, tiếp tục giậm chân lên lầu.

      Căn phòng lớn trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại những chiếc đèn chùm chiếu xuống sàn đá cẩm thạch, ánh sáng tuy rực rỡ nhưng lại lạnh lẽo đến đáng sợ.

      trợ lý nhìn theo Chu Tự Hằng cho đến khi cậu bé bước vào phòng, dáng vẻ của cậu bé còn hiên ngang như lúc nãy, ngược lại có phần ủ rũ đáng thương.

      trợ lý trẻ khẽ thở dài đóng cửa lại, so với ánh sáng nguy nga tráng lệ ở căn hộ cao cấp, vẫn thích ánh đèn vàng ấm áp trong những nhà dân bình thường hơn.

      Chu Tự Hằng chán nản lắm, cậu bắt Minh Nguyệt hát cho cậu nghe, bé có giọng hát vô cùng trong trẻo, đáng và ngọt ngào.

      Chu Tự Hằng cứ muốn bé hát hát lại, mà loanh quanh cũng chỉ có mỗi bài “Mẹ là người tốt nhất đời”.

      Minh Nguyệt hát đến lần thứ sáu rồi, hát xong bé dựa vào đầu gối Chu Tự Hằng hỏi: “Chu Chu ca ca, hôm nay làm sao vậy? vui à?”

      “Làm gì có chuyện đó!” Chu Tự Hằng mạnh miệng đáp, “Em mau hát tiếp !”

      Minh Nguyệt khẽ cắn môi, dùng sức gật đầu.

      bé vừa mở miệng có chuông điện thoại, Minh Nguyệt còn chưa kịp phản ứng Chu Tự Hằng lao ra nghe.

      Là Minh Đại Xuyên gọi đến.

      Chu Tự Hằng muốn cúp điện thoại ngay lập tức, nhưng thấy Minh Nguyệt nhìn mình, cậu liền hào phóng đưa điện thoại cho bé nghe.

      “Baba ạ?” Minh Nguyệt vui đến nỗi muốn nhảy lên.

      Đầu dây bên kia Minh Đại Xuyên hạnh phúc đáp: “Ừ, baba đây con, Tiểu Nguyệt Lượng có nhớ baba ?”

      Minh Nguyệt khua tay múa chân, lời có phần mạch lạc: “Nhớ ạ, thế baba có nhớ Tiểu Nguyệt Lượng ? Tiểu Nguyệt Lượng rất nghe lời nha, baba có ngoan ?”

      “Baba cũng rất ngoan nha.” Minh Đại Xuyên nghe thấy giọng non nớt của con vui sướng lắm, “Baba ở đây rất nhớ con, con ở nhà Chu Chu ca ca có vui ? Ngủ có ngon ?”

      Minh Đại Xuyên và Giang Song Lý mất mấy ngày để thu xếp ổn thỏa ở London, có cơ hội liền gọi điện thoại về ngay.

      Minh Nguyệt trả lời tỉ mỉ từng câu hỏi của , còn hỏi ngược lại là bố có ăn ngon ngủ ngon nữa.

      Cách cái điện thoại nhưng Minh Đại Xuyên cũng có thể hình dung ra dáng vẻ của con nhún chân, hai tay ôm điện thoại, gương mặt trắng trẻo, ánh mắt to tròn.

      Giang Song Lý chờ sốt cả ruột, bèn giật lấy điện thoại để chuyện với Minh Nguyệt, Minh Nguyệt nghe thấy giọng mẹ cười vui lắm.

      Chu Tự Hằng đứng bên cạnh nhìn, phiền muộn vò tóc mình.

      “Chu Chu ca ca, cũng chuyện với baba mama của em , baba mama em cũng nhớ lắm đó.” Minh Nguyệt biết từ lúc nào đưa điện thoại để sát vào tai cậu.

      Chu Tự Hằng há miệng, có phần luống cuống: “Con…”

      Lúc cậu còn chần chừ Giang Song Lý trước, giọng rất dịu dàng, Minh Đại Xuyên cũng chuyện chút.

      Chu Tự Hằng buồn bã đáp lời.

      Cước gọi quốc tế rất đắt, mà cả hai bên đều bị thu phí, nên thêm được lát Minh Đại Xuyên cúp máy.

      Minh Nguyệt rất vui vẻ, khuôn mặt nhắn cười tươi như hoa, tiếng hát cũng hay hơn hẳn mọi ngày.

      Chu Tự Hằng đứng yên bất động nhìn cái điện thoại.

      “Ca ca muốn gọi điện cho chú Chu sao?” Minh Nguyệt ưỡn cái bụng bự đến hỏi.

      phải!” Chu Tự Hằng tức giận, “Em đừng có mà lung tung!”

      Minh Nguyệt rũ mắt xuống, lông mi cong dài như cánh bướm, nhàng kéo vạt áo Chu Tự Hằng: “Vậy Chu Chu ca ca, em nhớ chú Chu lắm, có biết số điện thoại của chú ?”

      “Tất nhiên là biết.” Chu Tự Hằng vỗ ngực, kiêu ngạo đáp, “ chỉ nhìn thoáng qua cái là nhớ ngay.”

      Minh Nguyệt phấn khởi bảo cậu mau gọi điện.

      Chu Tự Hằng nghĩ lát rồi đồng ý.

      Cậu vừa bấm số vừa nghĩ, phải là mình nhớ Chu Xung, mà là bé ngốc Tiểu Nguyệt Lượng kia nhớ.

      Đầu dây bên kia truyền đến tiếng của Chu Xung.

      Chu Tự Hằng kinh ngạc lắm, lần đầu tiên cậu gọi điện thoại mà người nghe lại phải thư kí của bố.

      Trước đây cậu cũng hay gọi điện cho Chu Xung, nhưng lần nào cũng nhận về câu của thư kí: “Tiểu thiếu gia, Chu tổng rất bận, lát nữa mới trở lại, cậu có việc gì gấp ạ?”

      Cậu có việc gì gấp chứ? Chu Tự Hằng nghĩ tới nghĩ lui cũng ra, cũng nên lời, đơn giản là cậu muốn Chu Xung dẫn mình chơi thôi, mấy lần đều như vậy, đâm ra Chu Tự Hằng thích gọi điện cho bố nữa.

      Giọng của Chu Xung có phần mệt mỏi, Chu Tự Hằng run cả tay, vội vàng đưa điện thoại cho Minh Nguyệt.

      Minh Nguyệt : “Chú Chu, là con ạ, Chu Chu ca ca rất nhớ chú đó.” xong bé lại trả điện thoại cho Chu Tự Hằng rồi chạy biến .

      Chu Tự Hằng cầm điện thoại mà biết gì, chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng lên.

      Chu Xung im lặng hồi lâu, sau đó thử dò xét hỏi: “Con trai à?” Giọng khản đặc, cổ họng dường như khô nứt.

      Chu Tự Hằng túm tóc mình, giọng đáp: “Vâng.”

      Sau đó hai bố con đều tiếng nào, trong ống nghe chỉ có tiếng thở.

      lúc lâu sau, Chu Tự Hằng mới cúi đầu : “Bố, có phải tâm trạng bố được tốt ?”

      câu quan tâm của con trai, khiến cho lòng Chu Xung dậy sóng.

      đáp: “ phải tâm trạng bố tốt, mà bố chỉ hơi mệt thôi.”

      Nghe thấy điều này Chu Tự Hằng cảm thấy rất ngạc nhiên.Trong suy nghĩ của cậu, mặc dù bố là người luôn bận rộn, nhưng bố vẫn rất tài giỏi, mặc dù thường giữ lời hứa, nhưng vẫn là nam tử hán đầu đội trời chân đạp đất.

      Chu Tự Hằng : “Chuyện làm bố mệt chắc phải là chuyện rất quan trọng đúng ?”

      Đầu dây bên kia có tiếng hút thuốc của Chu Xung, đáp: “Đúng vậy, rất quan trọng.”

      Chu Tự Hằng nghiêm túc suy nghĩ lát rồi : “Vậy bố về nhà , có tiền cũng sao, con làm chỗ dựa cho bố.”
      ---
      Ngân Nhi: Hai cha con nhà này, cứ làm người ta cảm động :sad:

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      cảm động quá thôi
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Bubu chắc là cảm động tới ngất xỉu luôn rồi
      Hoa Bỉ NgạnNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :