1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Yêu_ nữ

      Yêu_ nữ Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      102
      Các lầu giành hết ý để rồi...a_nô, em học trường công nghệ nên công nhận trai công nghệ đẹp lắm a~
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Lamei

      Lamei Well-Known Member

      Bài viết:
      138
      Được thích:
      607
      "Cảm ơn em ở bên từ khi mặc đồng phục đến khi mặc áo cưới, cũng nguyện ở bên em từ thời thanh mai cho đến lúc bạc đầu".

      Chu Tự Hằng cuối cùng cũng ra câu ngọt nhất nhưng chân thành nhất và khiến người ta cảm động nhất rồi. Bất kể MN dựa vào điều gì để vững tin bên cậu ấy suốt hơn 20 năm qua đó cũng là điều khiến cậu ấy trở thành chàng trai may mắn nhất cuộc đời này rồi. Ngoài kia đâu có thiếu những con người lầm đường lạc lối, những người loay hoay bế tắc trong suy nghĩ làm sao để trưởng thành, nhưng có mấy người có động lực to lớn và thúc đẩy mãnh liệt như Chu Tự Hằng để có thể vượt qua khó khăn đến đỉnh cao chứ. Chu Tự Hằng buộc bản thân phải học cách gánh vác trách nhiệm nhưng hoàn toàn miễn cưỡng, ngược lại cậu ấy vui vẻ chịu đựng, tình nguyện trả giá vì cậu ấy biết nó hoàn toàn xứng đáng, vì MN của cậu ấy có được những gì tốt đẹp nhất do chính bản thân cậu ấy mang đến.

      Xứng đôi vừa lứa như vậy mà cũng có đứa dám chen vào kể cũng dũng cảm quá :)) biết bạn học Thường Diệc Hàm vi vu nơi nào đó đọc mấy tin tức này cảm thấy thế nào nhỉ :v
      hargane187, duongduong, thedark5 others thích bài này.

    3. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Oimeoi cái tus thứ 2 của hằng cảm động vãi :yoyo44: chung đến đây là thấy viên mãn cho đôi trẻ r :yoyo55: à còn mấy bạn cùng phòng của hằng thấy phản ứng của người xem k, yên tâm các thoát ế trong thời gian tới :hoho: còn 3T là max của good boy r nên hi vọng cũng có 1 tình đẹp <3
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      gửi ruby theo cầu
      Lamei, Trang Trang810, Ngân Nhi2 others thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 117

      Lúc Minh Đại Xuyên đọc được dòng trạng thái mới nhất của Chu Tự Hằng cũng là lúc nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.

      So với người có lối suy nghĩ thể già là Chu Xung, Minh Đại Xuyên hoàn toàn khác biệt, ông thích theo đuổi trào lưu, cũng thích khoe khoang, tuy từng du học nước ngoài, nhưng tính cách của Minh Đại Xuyên lại có phần gia trưởng như sống ở chế độ phong kiến vậy.

      Cho nên Chu Xung đặt biệt danh cho Minh Đại Xuyên là “Minh cổ hủ”.

      Minh Đại Xuyên dùng điện thoại của vợ để vào Weiyan, nghe thấy tiếng chuông cửa, ông liền thoát ứng dụng, để lại di động nguyên dạng lên bàn, sau khi chắc chắn là có điều gì bất thường, ông mới chậm rãi ra mở cửa.

      Giờ là thượng tuần tháng mười, ánh hoàng hôn ấm áp buông xuống, tiếng chim ríu rít truyền đến từ bãi cỏ lau, những chú chim bé vỗ cánh bay, làm những cành cỏ lau khô vàng lay động.

      Chim mỏi cánh rồi tự biết bay trở về tổ.

      Mà con Minh Nguyệt của ông lúc này cũng đứng ngoài cửa, vừa mềm mại gọi ông, vừa vui vẻ bước vào nhà.

      Nhưng Minh Nguyệt trở về mình.

      còn dẫn theo nhân vật chính khác trong đoạn clip cầu hôn, người vừa mới đăng dòng trạng thái mới lên Weiyan, Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng đăng tổng cộng ba bức ảnh, bức nào cũng là ảnh chụp chung của hai người, có nhân vật phụ nào khác, thực tế bây giờ cũng như vậy, con ông và Chu Tự Hằng thân thiết đan chặt mười ngón tay vào nhau, thể tách rời.

      Minh Đại Xuyên phải là dạng ngụy quân tử lòng dạ nhen, năm nào ông cũng đóng góp khoản tiền lớn cho các công tác từ thiện, là người cực kì hào phóng, nhưng khi nhìn thấy hòn ngọc quý của mình rúc vào lòng người con trai… Kể cả người này có là thằng nhóc Chu Tự Hằng mà ông nhìn từ đến lớn nữa cũng tránh khỏi cảm giác như chui vào ngõ cụt, cảm xúc ngổn ngang.

      Nhưng ông biểu lộ ra bên ngoài.

      Nét mặt của Minh Đại Xuyên vẫn giống như thường ngày, nhanh chậm về ngồi lại xuống ghế, tay cầm lấy quyển truyện võ hiệp lên rồi mở ra đọc, tay còn lại chút dấu vết lấy quyển sách khác đặt lên tờ báo Nam Thành để che.

      Động tác của ông rất khéo léo lại tự nhiên, Minh Nguyệt mải chuyện với mẹ nên phát ra, chỉ có Chu Tự Hằng là để ý thấy.

      Tờ báo Nam Thành vẫn bị lộ ra góc, Chu Tự Hằng nhìn thấy tên của mình đó, chỉ có vậy, còn thấy giá để truyện võ hiệp của Minh Đại Xuyên có cả mấy tờ báo như báo Tài Chính Và Kinh Tế, báo Kinh Tế, báo Nhân Dân.

      Nếu bảo Minh Đại Xuyên là doanh nhân, có mua mấy loại báo này cũng có gì lạ, nhưng Chu Tự Hằng lại phát thêm ở góc bàn trà có quyển tạp chí giải trí Nam Đô chuyên viết về giới nghệ sĩ.

      Trong nháy mắt, nhìn thấu được suy nghĩ của Minh Đại Xuyên.

      Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, đây là câu tục ngữ của nhà binh, nhưng có vẻ cũng rất hợp lý khi đặt trong tình cảnh con rể đối chiến với bố vợ.

      Ánh chiều tà từ bên ngoài chiếu vào cuốn truyện võ hiệp tay Minh Đại Xuyên, nhưng ông hề phát ra, hiển nhiên, chú ý của ông lúc này đặt trang sách, mà chỉ mải liếc mắt theo dõi nhất cử nhất động của Chu Tự Hằng.

      Dưới ánh mắt sắc như dao bắn từ đằng sau lưng, Chu Tự Hằng vẫn tiếp tục trò chuyện vui vẻ với Giang Song Lý.

      Đây phải là lần đầu tiên đến nhà Minh Nguyệt, hai nhà làm hàng xóm của nhau 26 năm, từ phòng chung cư đến biệt thự, ngày qua ngày, hai nhà cũng dần trở nên quen thuộc và thân thiết.Hồi Chu Tự Hằng còn thường xuyên tới nhà họ Minh ăn chực, lớn lên chút lại lén nhảy qua sân thượng nhìn Minh Nguyệt múa.

      Nhưng đây là lần đầu tiên chính thức dùng thân phận con rể để đến ra mắt nhà bố mẹ vợ, ngay sau khi cầu hôn công khai ở sở giao dịch chứng khoán New York.

      Trong lòng Chu Tự Hằng cực kì căng thẳng.

      Trước đây Chu Xung cũng từng bàn chuyện kết hôn của con trai và Minh Nguyệt với Minh Đại Xuyên, thế nhưng ròng rã bốn năm trời mà thể cạy ra được câu đồng ý của Minh Đại Xuyên, gì đến việc lấy được sổ hộ khẩu của nhà này để đăng ký kết hôn.

      Cho nên ngày hôm nay Chu Tự Hằng cũng sợ là mình lại phải đối mặt với lạnh nhạt của Minh Đại Xuyên.

      cực kì thấp thỏm và bất an, nhưng biểu ra bên ngoài.

      Tuy vậy vẫn phải thể cho tốt, Chu Tự Hằng quyết định chọn chiến thuật tiêu diệt lần lượt từng điểm , trước tiên là phải lấy lòng được Giang Song Lý cái .

      Hôm nay người giúp việc nhà họ Minh có việc phải về sớm nên Giang Song Lý chuẩn bị tự mình vào bếp, Chu Tự Hằng nhân cơ hội xin được vào giúp.

      Giang Song Lý biết Chu Tự Hằng nóng lòng muốn thể mình nên cũng từ chối, nhưng mười ngón tay của đại thiếu gia này dường như chưa từng nấu ăn bao giờ, Giang Song Lý suy nghĩ chút rồi quyết định giữ sĩ diện cho Chu Tự Hằng, để Chu Tự Hằng đứng cạnh giúp: “Con nấu được món gì hả? Đứng đây giúp rửa rau với hâm bát là được rồi.”

      Giang Song Lý vừa vừa lấy chồng bát đĩa ra, nhân tiện mở luôn vòi nước.

      ra trong lòng bà nghĩ rằng con Minh Nguyệt của mình cũng biết nấu ăn, mặc dù đến mức cái gì cũng biết, nhưng chung là giỏi chút nào, cứ thế mà suy bụng ta ra bụng người, Chu Tự Hằng được Chu Xung chiều như vậy, nhất định là cũng biết nấu ăn rồi.

      Chu Tự Hằng thế mà lại hoàn toàn ngược lại với suy nghĩ của Giang Song Lý, ra trong khoảng thời gian sống chung với Minh Nguyệt, học nấu ăn rồi, mà còn nấu rất ngon nữa.

      Minh Nguyệt muốn tốt về Chu Tự Hằng với mẹ mình, cho nên ngay: “Chu Chu biết nấu ăn đó mẹ! Cực kì cực kì ngon luôn, mẹ cứ tin con.”

      như đinh đóng cột, chỉ thiếu mỗi là cầm cờ vẫy ủng hộ Chu Tự Hằng thôi.

      Giang Song Lý bán tín bán nghi, có phần hứng thú nhìn Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng hôm nay tới ra mắt nhà bố mẹ vợ, sau nhiều phen suy nghĩ, quyết định mặc cái áo len mỏng màu xám tro với quần dài đen, lúc này tay cầm con dao, ống tay áo xắn lên, cổ tay di chuyển linh hoạt, thành thạo thái sợi khoai tây.

      Ánh đèn vàng ấm áp bên ngoài chiếu vào trong phòng, làm nổi bật lên thần thái nghiêm túc của Chu Tự Hằng lúc này.

      bật bếp ga lên, đổ dầu vào chảo, chuyện với Giang Song Lý: “Hai bọn con sống cùng nhau ít nhất cũng phải có người biết nấu ăn chứ ạ.”

      Minh Nguyệt ép xong nước trái cây, nghe vậy khỏi ngượng ngùng cười với Giang Song Lý, sau đó lại ủ rũ trừng mắt với Chu Tự Hằng, Chu Tự Hằng theo thói quen xoa đầu cái.

      Chỉ vài giây ngắn ngủi, nhưng vừa vặn lọt vào mắt của Giang Song Lý.

      Tài nấu nướng của Chu Tự Hằng đúng là phụ công Minh Nguyệt ca ngợi, sau khi bưng lên bàn thức ăn thịnh soạn, Chu Tự Hằng hoàn toàn chiếm được cảm tình của Giang Song Lý, còn được mẹ vợ khen là vừa hiểu chuyện lại vừa chín chắn nữa.

      bàn ăn chỉ có bốn người, dù tiếng chuyện có thế nào nữa vẫn có thể nghe thấy, Minh Đại Xuyên vẫn tỏ thái độ gì, chỉ buồn bực yên lặng ngồi ăn cơm.

      Đúng là “Mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thấy thích”, Giang Song Lý giờ hoàn toàn đứng về phe Chu Tự Hằng trong trận chiến này rồi.

      Bà gắp thức ăn cho Chu Tự Hằng, : “Con với Trần Tu Tề làm việc chung với nhau có hòa hợp ?”

      Tự nhiên thấy Giang Song Lý nhắc đến Trần Tu Tề, Chu Tự Hằng có hơi khó hiểu, nhưng vẫn gật đầu đáp: “Có ạ.”

      Minh Đại Xuyên tuy cổ hủ nhưng cũng có quy định là bàn ăn được chuyện, kệ cho mấy người , ông vẫn im lặng ngồi ăn.

      Giang Song Lý vốn phải người thích buôn chuyện, thế mà hôm nay lại khá nhiều: “ nghe bố con bảo là Trần Tu Tề bị kéo xem mắt rồi à?” Bà cười chút rồi liếc nhìn Minh Đại Xuyên, “Trần Tu Tề năm nay cũng 26 rồi mà chưa kết hôn, vậy cũng có bạn , chắc người nhà gấp lắm rồi.”

      Bà thở dài: “Tiểu Hằng, cuối năm nay con cũng 26 rồi nhỉ.”

      Đề tài lần nữa quay lại về Chu Tự Hằng, lập tức nhận ra rằng Giang Song Lý giúp đỡ mình.

      Trong lòng mừng như điên, nhưng ngoài mặt dám lỗ mãng, chỉ khiêm tốn cười gật đầu.

      Giang Song Lý lại : “Trong mấy đứa bạn của các con chỉ có Bạch Dương là khiến cho người ta bớt lo, 22 tuổi tốt nghiệp đại học rồi kết hôn với Mạnh Bồng Bồng, nghe cục trưởng Bạch là vợ chồng son chuẩn bị kế hoạch sinh con đấy!”

      Ý của mẹ Minh Nguyệt quá ràng, nhưng bố của Minh Nguyệt vẫn ngoảnh mặt làm ngơ.

      Ông vẫn cố chấp bày ra nét mặt như hòa thượng gõ mõ, hoàn toàn thay đổi.

      Đến nước này rồi Giang Song Lý càng phải làm tới, bà gắp thức ăn cho Minh Đại Xuyên, : “Cục trưởng Bạch tuổi cũng chênh lệch lắm so với hai vợ chồng mình, thế mà sắp được bế cháu đến nơi rồi đấy.”

      Bà tỏ vẻ buồn bã: “ biết đến bao giờ vợ chồng mình mới được bế cháu đây, mà chả biết có còn sức để bế nữa, già rồi.”

      [Già rồi…]

      Lời này dường như chạm tới đáy lòng của Minh Đại Xuyên.

      Thời gian thấm thoắt trôi, mấy chục năm chỉ như cái chớp mắt.

      Minh Đại Xuyên nhớ ngày Minh Nguyệt ra đời, ngoài bãi cỏ lau vang lên những tiếng côn trùng kêu dứt, nhớ ngày ông dắt tay Minh Nguyệt tập tễnh học , nhớ lúc dẫn Minh Nguyệt ra ngoại thành chơi, nhớ lúc đưa Minh Nguyệt học múa, cũng nhớ cả ngày hai bố con cùng nhau đến Bắc Kinh dự thi…

      Những năm tháng ấy với Minh Nguyệt chỉ ngắn ngủi hai mươi năm, nhưng lại khiến ông và Giang Song Lý già rồi, quãng đường tiếp theo của con , cần có người khác đồng hành cùng.

      Buổi tối Minh Đại Xuyên ngồi salon xem thời , thấy màn hình TV là dáng vẻ thành thục của Chu Tự Hằng khi rung chuông mở cửa phiên giao dịch, tiếp theo là cảnh Chu Tự Hằng quỳ xuống cầu hôn, màn này tuy Minh Đại Xuyên chứng kiến trực tiếp rồi, nhưng vẫn xem xem lại cả trăm lần báo đài và truyền thông.

      Mà bên cạnh ông lúc này, Minh Nguyệt ngồi trước mặt xin ý kiến, chiếc nhẫn ngón tay được tạo hình mặt trăng với những mảnh vụn xung quanh trông như những vì sao.

      Chu Tự Hằng cũng cực kì nghiêm túc ngồi bên cạnh Minh Nguyệt, chiếc áo màu xám tro khiến nét mặt của trở nên hiền hòa hơn nhiều, lạnh lùng như TV chiếu.

      Vô cùng xứng đôi với con ông.

      Thanh mai trúc mã, hai nhóc vô tư.

      Minh Đại Xuyên cuối cùng cũng phải thỏa hiệp, chủ động hỏi Chu Tự Hằng: “Hôn lễ của hai đứa định làm thế nào?”

      từ ngữ nào có thể diễn tả được niềm vui sướng lúc này.

      Chu Tự Hằng ngây ngốc, mãi mới phản ứng lại được.

      trả lời câu hỏi của Minh Đại Xuyên mà lấy từ trong cặp công văn ra mấy món đồ.

      “Đây là 50 vạn mà trước đây chú đưa cho con.” Chu Tự Hằng đặt cái thẻ ngân hàng lên bàn trà, “Con dùng tới mà gửi có kỳ hạn ở ngân hàng, bây giờ con trả lại cho chú.”

      “Đây là lời nhắc nhở của chú đối với con.” đặt chiếc bao cao su bên cạnh chiếc thẻ, “Đối với con, Minh Nguyệt mãi mãi là viên ngọc quý mà con nhất, cho nên con để cho em ấy phải chịu ấm ức dù chỉ chút.”

      “Còn đây là toàn bộ cổ phần của con tại Weiyan.” Cuối cùng đặt bản thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần trước mặt Minh Nguyệt, “Con làm công chứng rồi.”

      Ánh trăng sáng tỏ, trong phòng chút tiếng động.

      Chu Tự Hằng đứng trước mặt Minh Đại Xuyên, thành tâm thành ý cúi đầu, : “Con muốn xin chú cho con được cưới Minh Nguyệt, con nhất định đối xử tốt với em ấy, trọn đời trọn kiếp.”
      ---
      Chương 118: 6/6/18
      Last edited: 5/6/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :