1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Em muốn cưới là chứ k phải thành công của . Nghe xúc động nhưg trc đó t muốn là nguyệt nguyệt à sao em lại để mình hạ giá vậy phải để cho th chim nó cầu hôn tử tế chứ :hoho:
      Bài dự thi t có ý tưởng trong đầu t viết hay nhất có thể và gửi đúng hạn, xinh cứ yên tâm :yoyo12:
      P/s: gửi lời dấu là hôm đăng c111 cũng là ngày t bonus thêm 1 tuổi :050:
      linhdiep17Ngân Nhi thích bài này.

    2. Yêu_ nữ

      Yêu_ nữ Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      102
      cảm động Minh nữ vương a~... bé này chính là động lực cho Chu Chu thành công .
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Theia

      Theia Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      32
      Sau hồi xúc động qua sao tôi lại thấy Nguyệt nhà ta như “gạ hàng giảm giá “ vậy nhỉ :yoyo68::yoyo68::yoyo68:
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 111

      Minh Nguyệt cực kì thích chiếc nhẫn cầu hôn mà tự đeo cho mình.

      Nếu phải lúc cần thiết tuyệt đối tháo ra, mà khi tháo ra lại ngắm nghía cái hình mặt trăng được khắc ở mặt trong nhẫn lúc rất lâu mới thôi.

      Sau khi quan sát nhiều lần, Minh Nguyệt phát độ cong của mặt trăng được chuẩn lắm, còn thấy cả dấu vết qua chỉnh sửa.

      Chu Tự Hằng khó có lúc ngượng ngùng, bỏ qua tự ái, : “ có năng khiếu về điêu khắc cho lắm.”

      bày tỏ cố gắng hết sức của mình để khắc được cái hình mặt trăng này, tuy là người khá tự kiêu, nhưng cũng muốn dùng khổ nhục kế để lấy lòng Minh Nguyệt, luôn cho rằng là người vĩ đại nhất, có gì mà làm được.

      Nhưng Minh Nguyệt lại rất coi trọng tấm lòng của .

      Có qua có lại, sáng sớm hai ngày sau, Minh Nguyệt thắt cà vạt cho Chu Tự Hằng, còn dùng cái kẹp cà vạt mới tinh, : “Bên cái kẹp có hình con ngựa…”

      vừa nhàng , vừa tỏ ý bảo Chu Tự Hằng nhìn kĩ.

      Chu Tự Hằng cúi đầu xuống xem, ánh mắt trước hết là nhìn thấy bộ ngực trắng nõn của Minh Nguyệt, lại liếc nhìn cái kẹp cà vạt, cuối cùng dừng lại ở các ngón tay thon dài trắng mềm của .

      Chu Tự Hằng có phần tập trung, nhưng vẫn đáp lại lời Minh Nguyệt: “Em mong mã đáo thành công đúng ?”

      Sáng hôm nay có hẹn gặp mặt người quản lý của công ty Sơn Hải, cố gắng tìm cho Weiyan con đường, quyết định lần này có hơi vội vã, cho nên Chu Tự Hằng khá căng thẳng và lo lắng, cau mày, mi tâm hằn nếp nhăn.

      Minh Nguyệt kiễng chân vuốt lên nếp nhăn đó, tiện đà vịn vai , sửa lại cổ áo sơ mi cho rồi : “ phải em mong, mà là em tin rằng mã đáo thành công.”

      áp tay lên lồng ngực , vừa vặn chạm lên hình con ngựa được khắc chiếc kẹp cà vạt.

      Chu Tự Hằng cầm lấy tay , hôn lên chiếc nhẫn đeo ngón tay cái.

      Dáng vẻ của vô cùng thành kính, giống như A Nan chấp nhận đánh đổi năm trăm năm để nhận được ưng thuận của Phật tổ.*

      *(Phật Đà A Nan trước khi xuất gia, đường gặp gỡ thiếu nữ xinh đẹp, chỉ lần như thế, từ đó mà mến quên. Phật tổ hỏi A Nan: “Con người con đó đến mức nào?”. A Nan trả lời: “Nguyện hóa thân thành cây cầu đá xanh, chịu năm trăm năm gió thốc, năm trăm năm nắng đổ, năm trăm năm mưa sa, chỉ cầu người con đó qua cầu”.)

      Minh Nguyệt thừa dịp chú ý, cũng kiễng chân hôn lên mắt cái.

      Chu Tự Hằng lập tức ôm chặt lấy , : “Em hôn trộm .” Lời lẽ rất hùng hồn, nhưng lại có ý muốn rời .

      Minh Nguyệt cũng hề xấu hổ mà đáp: “Nữ thần may mắn nhờ em thay nàng ấy tặng cho nụ hôn.”

      Chắc có lẽ nụ hôn của Minh Nguyệt mang đến cho may mắn, sau khi Chu Tự Hằng bước ra cửa, thấy bầu trời trong xanh, những đám mây đen tản hết, chỉ còn lại khoảng trời xanh bao la, khí lạnh mấy hôm nay cũng suy yếu dần.

      Cái tên công ty quản lý vốn đầu tư Sơn Hải cũng được đắp thêm lớp vàng kim rực rỡ dưới ánh mặt trời.

      So với Weiyan văn phòng của Sơn Hải nhìn hoành tráng và xa xỉ hơn nhiều, đây là lần đầu tiên Chu Tự Hằng bước vào công ty vốn mấy tiếng tăm gì này, ngoài dự liệu của , công ty Sơn Hải chỉ nằm ở vị trí đắt đỏ tấc đất tấc vàng ở Bắc Kinh, mà lại còn chỉ được xây có hai tầng.

      Số nhân viên cũng rất ít.

      Còn nửa tiếng nữa mới đến thời gian hẹn, nhân viên dẫn bọn họ vào phòng nghỉ chờ, còn mang trái cây và đồ uống vào, năng lịch , có thể là tiếp đón rất chu đáo.

      Sầm Gia Niên ôm khư khư cái laptop trong tay, nhìn xung quanh lúc rồi : “Em cảm thấy đây giống như công ty ma vậy.”

      Vì muốn chứng minh suy nghĩ của mình là đúng, Sầm Gia Niên còn đưa ra căn cứ: “Cả công ty nhìn qua gần như thấy bóng người, mấy nhân viên rảnh rỗi, lúc trước chúng ta từng tiếp xúc với mấy công ty quản lý vốn đầu tư, các nhân viên ở đó ai là tất bật chạy ngược chạy xuôi cả.”

      nay Sầm Gia Niên chịu trách nhiệm quản lý thị trường, vì có nhiều kiến thức nên tránh khỏi băn khoăn, vừa nghĩ Sầm Gia Niên lại vừa ôm chặt cái laptop hơn chút: “Em cảm thấy chúng ta như tham dự Hồng Môn Yến vậy.”

      Mà Hồng Môn Yến, chính là việc tiếp xúc với bàn rượu và thức ăn ngon, nhưng cũng tiềm tàng rất nhiều nguy hiểm.

      Chung Thần tuổi còn nên chuyện tham ăn là thể tránh khỏi, cậu vừa mới hào hứng cầm quả nho từ trong đĩa trái cây lên, nghe thấy Sầm Gia Niên vậy lại im lặng đặt quả nho về chỗ cũ.

      Xong xuôi, Chung Thần lại học theo mấy , ngồi nghiêm chỉnh, mắt nhìn thẳng.

      Tiết Nguyên Câu đồng ý với suy nghĩ của Sầm Gia Niên, dù gì cậu cũng từng là công tử tiêu tiền như nước, ăn ngồi rồi, tiếp xúc với nhiều chuyện nên có căn cứ để tranh luận với Sầm Gia Niên: “Tôi chắc chắn đây phải là công ty ma, chỉ nhìn cái ghế salon đắt đỏ trong phòng nghỉ này biết.”

      Khoa tay múa chân lúc, cậu lại tiếp: “Hai tầng lầu này nếu là mua chính là thuê, mà có ai thuê nhà mười ngày nửa tháng lại trang hoàng như vậy, nếu người ta muốn lừa chúng ta cũng cần bỏ nhiều tiền như thế làm gì.”

      Nghĩ đến tình trạng suy tàn của Weiyan giờ, Sầm Gia Niên chỉ im lặng .

      Trần Tu Tề vỗ vai Sầm Gia Niên: “Em băn khoăn như vậy cũng đúng, dù gì chúng ta cũng chưa từng nghe đến chuyện công ty Sơn Hải từng giúp đỡ bất kì công ty nào khác, cũng nghe thấy chút thành tựu hay danh tiếng gì từ họ.”

      Sơn Hải xuất cách rất bất ngờ, chút tin tức cũng công bố ràng.

      khiến người ta thể tin tưởng được.

      “Nhưng dù sao nữa bây giờ Sơn Hải là công ty duy nhất muốn đầu tư cho chúng ta.” Trần Tu Tề bất đắc dĩ .

      Trong tình trạng giờ của Weiyan, những người thông minh đều biết đường vòng, nhưng Sơn Hải lại cứ thế thẳng tới tận cửa, bọn họ tự tin rằng mình giải quyết được những vấn đề mà Weiyan gặp phải.

      Đây cũng chính là lý do mà Chu Tự Hằng quyết định tới đây chuyến.

      Nhưng nếu như Sơn Hải làm được điều đó, chắc chắn số cổ phần mà họ muốn sở hữu từ Weiyan là , mà đây cũng là vấn đề tương đối khó khăn đối với những công ty mạng tư nhân, chừng ngày nào đấy, chính những người sáng lập ra công ty bị bọn họ đuổi ra khỏi cửa.

      Chu Tự Hằng đương nhiên hiểu được nỗi băn khoăn của mọi người, mặc dù tâm trạng cũng khá căng thẳng, nhưng vẫn bình tĩnh trấn an: “Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, nếu được chúng ta lại tìm cách khác.”

      Vừa xong cửa phòng được mở ra, nhân viên tiếp đón với bọn họ: “Mọi người bên công ty tôi đến đông đủ rồi, mời các vị cầu thang phía bên tay trái, đến phòng 201.”

      bậc thang và hành lang đều được trải thảm đỏ, những đôi giày da bóng lộn giẫm lên hề gây ra tiếng động.

      Tiết Nguyên Câu sải bước cầu thang, cúi đầu huýt sáo cái.

      Nhân viên tiếp đón theo nên bên cạnh có người ngoài, nhưng dù vậy Trần Tu Tề cũng đồng ý chuyện huýt sáo, : “Chờ khi chúng ta kí hợp đồng thành công huýt sáo cũng chưa muộn đâu.”

      nghiêm túc phê bình nên khiến Tiết Nguyên Câu cảm thấy xấu hổ.

      Nhưng Tiết Nguyên Câu lại giọng đáp: “Em huýt sáo là để tăng thêm can đảm thôi.”

      Tại sao lại phải can đảm?

      Bởi vì con đường phía trước rất mịt mù, xung quanh toàn là gai nhọn, trong tay bọn họ lại nắm giữ sinh tử của cả công ty, cũng nắm giữ cả thành bại của tương lai.

      Mặc dù người là bộ tây trang chỉnh tề, nhưng suy cho cùng tất cả vẫn chỉ là những sinh viên còn rất trẻ.

      Chu Tự Hằng cũng huýt sáo, tạo ra thanh còn vang dội hơn, sau đó cười tươi : “Hôm nay sau cơn mưa, trời lại sáng rồi.”

      Sầm Gia Niên thêm vào: “Mong là Weiyan cũng như vậy.”

      Đây đều là mong đợi của tất cả mọi người, mang theo tâm trạng ấy, cả bọn bình tĩnh vào phòng 201, có cảnh tượng căng thẳng như trong suy nghĩ, người đầu tư ngồi ghế chủ tọa mặt mũi rất hiền lành, thấy bọn họ vừa vào là lập tức cười bảo bọn họ ngồi vào ghế.

      Chu Tự Hằng liếc bảng tên trước mặt ông ta, biết được người này họ Hà, tuổi khoảng dưới bốn mươi, người hơi mập.

      Chu Tự Hằng áp chế ngờ vực trong lòng, ngồi nghe những nhân viên cấp cao của Sơn Hải lần lượt giới thiệu bản thân.

      người mới bước chân vào xã hội, còn chưa đủ lông đủ cánh, Chu Tự Hằng chọn cách thẳng vào vấn đề, lên tiếng nịnh nọt bọn họ, chỉ chào hỏi vài câu là vào chuyện chính luôn: “Chắc hẳn các vị cũng biết tình trạng của Weiyan nay rồi, lần này chúng tôi đến đây là muốn cùng quý công ty thỏa thuận chuyện hợp tác.”

      Tiết Nguyên Câu đứng lên đưa giấy tờ cho bên đối phương.

      Sầm Gia Niên cũng mở máy tính ra, bắt đầu trình chiếu slide.

      Đổng lên tiếng, nhưng môi vẫn giữ nụ cười, có vẻ rất hài lòng với biểu của bên Weiyan, còn giơ tay tỏ ý “Xin mời” với Chu Tự Hằng.

      “Weiyan là công ty chuyên về mạng xã hội…” Chu Tự Hằng bắt đầu giới thiệu về Weiyan, từ các chức năng của ứng dụng, đến quá trình phát triển, phân tích thị trường của công ty.

      Tài liệu trình chiếu được chuẩn bị rất cẩn thận, phối hợp cùng các văn kiện giấy tờ, lên toàn bộ những ưu thế của Weiyan.

      “…Tính đến tháng chín năm nay, số người đăng kí sử dụng Weiyan đạt tới con số 6700 vạn, mỗi ngày có ít nhất hai triệu bài đăng.” Đây là số liệu cuối cùng thu thập được trước khi Weiyan phải đóng cửa.

      Tất cả thoạt nhìn đều rất ổn, nhưng đổng Hà vẫn lên tiếng: “Nhưng giờ Weiyan phải dừng hoạt động, tạo cơ hội cho những trang mạng xã hội khác lên.”

      “Weiyan dừng hoạt động càng lâu càng mất nhiều người dùng hơn, chuyện này chúng tôi thừa nhận.” Chu Tự Hằng có ý muốn giấu diếm, nhưng rất nhanh lại : “Nhưng tôi tin tưởng vào tầm ảnh hưởng của Weiyan đến cộng đồng, chúng tôi là những người khởi xướng ra phong trào thư tình ba dòng, đây là điều ai có thể đoạt được.”

      Vừa nhắc tới thư tình ba dòng, vị quản lý cấp cao xen vào : “Tôi cũng từng đăng kí sử dụng Weiyan, phải công nhận khi đó các cậu khắc phục khó khăn cách rất thành công.”

      Ông ta nhìn loạt những người trẻ tuổi lần, sau đó lại hỏi: “Có thể cho tôi biết công ty nào gợi ý cho các cậu hình thức marketing đó ?”

      “Chúng tôi làm marketing theo cầu của ai hết.” Trần Tu Tề đáp, “Đó hoàn toàn là ý tưởng của Chu tổng.”

      Người đó ai khác chính là Chu Tự Hằng tuổi trẻ tài cao.

      Đổng Hà trao cho bọn họ ánh mắt tán dương, mọi người bên phía công ty Sơn Hải cũng bắt đầu giọng bàn luận với nhau.

      Hai phút sau, đối phương lại đưa ra câu hỏi: “Công ty chúng tôi quả có ý định đầu tư vào Weiyan, chúng tôi muốn dùng 80 triệu đô la Mỹ để lấy được 30% cổ phần và hai ghế trong hội đồng quản trị, biết ý của Chu tổng thế nào?”

      Cuối cùng đến thời khắc quyết định rồi đây.

      Chu Tự Hằng thầm nghĩ.

      Con số mà Sơn Hải đưa ra đúng là tồi chút nào.

      Nhưng mà…

      “Nhiều nhất chỉ có thể là 15% cổ phần, đây là giới hạn của Weiyan.” Chu Tự Hằng thẳng thắn , dù ở thế yếu nhưng vẫn quyết nhún nhường.

      Đổng Hà nhíu mày, nụ cười môi cũng còn nữa.

      Chu Tự Hằng trầm giọng : “Tôi mong đổng tin tưởng, rằng chỉ khi Weiyan nằm trong tay người sáng lập mới có thể giữ gìn trọn vẹn được những giá trị ban đầu.”

      Đây là tư tưởng chung của cả năm người.

      Ánh mắt đổng Hà sáng lên, nhìn Chu Tự Hằng lúc rồi ghé vào tai thư kí , sau đó ra ngoài.

      Các thành viên còn lại trong hội đồng quản trị cũng lần lượt rời , nhân viên tiếp đón bọn họ lần nữa bước vào, bưng trà cho từng người, : “Mấy vị chờ lát, hội đồng quản trị bắt đầu thảo luận.”

      chỉ có trà mà các loại bánh ngọt cũng được mang ra, chỉ có điều lúc đến lượt Chu Tự Hằng, nhân viên đưa trà mà lại đưa cho cốc sữa tươi.

      Chu Tự Hằng khỏi liếc mắt nhìn.

      thích uống sữa tươi, trừ nước lọc ra chỉ uống sữa.

      Nhưng cũng nghĩ quá nhiều, bởi vì thời gian chờ đợi vừa dài vừa buồn chán.

      Hằng, em có thể toilet ?” Chung Thần giọng hỏi.

      với cậu.” Chu Tự Hằng đứng dậy.

      Nhà vệ sinh nằm ở cuối hành lang, Chu Tự Hằng vào mà đứng ở ban công hóng mát.

      Nhưng khi vừa bước ra ban công nghe thấy tiếng chuyện của đổng Hà.

      “Đúng là hổ phụ sinh hổ tử!” Đổng Hà cảm khái, “Chu tổng à, con trai giỏi quá!”

      Khác với uy nghiêm trong phòng họp, lúc này giọng của đổng Hà tràn ngập hâm mộ: “Tiểu Chu đến cuối cùng cũng chịu nhún nhường, Chu tổng, chắc phải khổ tâm lắm.”

      Mà người ông ta nịnh bợ, Chu Tự Hằng thoáng cái nhìn ra.

      Chu Xung đáp lại: “Đâu có đâu có, con trai gặp khó khăn, người làm cha sao có thể đứng nhìn được chứ, lần này phải cảm ơn nhiều.” Chu Xung cũng lịch lại với đổng Hà, còn rút điếu thuốc ra mời.

      Nhưng vừa mới xoay người lại Chu Xung lập tức trông thấy Chu Tự Hằng đứng ngoài ban công.

      Ông có hơi giật mình, tay cầm điếu thuốc khựng lại giữa trung, hồi lâu mới nhét lại thuốc vào túi áo, gãi đầu ấp úng : “Ồ…Trùng hợp quá nhỉ!”

      Những đám mây bầu trời giống như những sợi bông, ánh nắng vàng rực rỡ kéo dài cái bóng của Chu Xung, dáng vẻ của ông khác hoàn toàn với đổng Hà mập mạp, thân hình cao lớn, tuy gần 50 nhưng vẫn rất phong độ tuấn tú, chỉ là hai bên tóc mai có những sợi bạc.

      “Bố.” Chu Tự Hằng gọi.

      Chu Xung hơi bối rối, nhưng vẫn đáp lại: “Ừ.”

      Nào có nhiều trùng hợp như vậy?

      Nào có nhiều Bá Nhạc có con mắt tinh tường như thế?

      Nào có ai lại sẵn lòng giúp đỡ Weiyan trong thời điểm khó khăn như thế này?

      Chu Tự Hằng nhìn hành lang trống trải, nhìn đổng Hà lúc này rời , trong phút chốc hiểu ra, Sơn Hải Sơn Hải, như biển như núi, bố của người bố vụng về, giỏi ăn , tình thương luôn chỉ biết giấu trong tim, thể thốt ra được thành lời.
      ---
      Chương 112: 29/5/18
      Last edited: 27/5/18

    5. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Chuẩn bài r :yoyo36: sau lưng 1 thằng con thành công luôn có 1 ông bố ngồi chầu chực để chống đỡ :hoho: lại chuẩn bị có 1 hồi cảm động lệ rơi trào khoé mắt r :yoyo36:
      pOn, HoanHoan, muyle4 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :