1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Tường thành có 1 vết nứt, để xem CTH còn cố thủ được bao lâu
      Po1468Ngân Nhi thích bài này.

    2. Lamei

      Lamei Well-Known Member

      Bài viết:
      138
      Được thích:
      607
      Dạo này cạn lời, chả biết viết gì. Cứ nghĩ đến mục tiêu rải cẩu lương khắp năm châu bốn biển của tác giả là đủ hiểu, nếu tác giả có sức chắc cái truyện này chả có hồi kết, vợ chồng thằng Hằng có thể ngược cẩu từ ngày này qua tháng nọ bằng triệu tám trăm bảy mươi chín ngàn kiểu khác nhau ấy chứ :v Giờ ta đây chỉ bắc ghế ăn bỏng ngô ngồi coi bao giờ bạn Chu Ngộ ra đời thoyyyyy
      thedarkNgân Nhi thích bài này.

    3. Yêu_ nữ

      Yêu_ nữ Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      102
      Tôi muốn gọi tiếng" đại sư Chu"... cho 101 điểm cho nhịn của Hằng ca, hơn điểm sợ kiêu ngạo
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 108

      Men rượu làm cho người ta choáng váng, Minh Nguyệt lúc này chỉ còn lại ba phần tỉnh táo, bé rất thành , thản nhiên thừa nhận là mình say, nhưng lại còn tự gọi mình là “ thư kí ”.

      Chắc có lẽ vẫn còn canh cánh trong lòng chuyện “Quy tắc ngầm” mà Chu Tự Hằng đề cập đến, nhớ mãi quên, cho nên liền rướn người ra trước, mềm mại nhích lại gần Chu tổng trẻ tuổi tuấn.

      Hôm nay Minh Nguyệt mặc cái váy đen bó sát mông, cạp váy kéo cao, lại ngồi quỳ nên lộ ra cặp chân thon dài trắng như tuyết, bàn chân gập lại áp vào hai bên đùi, các móng chân nhắn màu hồng phấn rất đáng .

      hình ảnh làm rung động lòng người.

      thế Minh Nguyệt còn rất thích làm nũng, tựa như con mèo vậy, cứ cọ gương mặt trắng nõn của mình vào lòng bàn tay Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng biết uống say quá rồi, nhưng vẫn bình tĩnh chuyện với : “Em phải là thư kí , em là bà chủ tương lai mà, em quên rồi sao? với em rồi đó.” Cậu vừa dịu dàng kiên nhẫn , vừa nhàng vuốt mái tóc dài của .

      Thân thể Minh Nguyệt nghiêng về đằng trước, chiếc váy bó làm tôn lên đường cong tuyệt đẹp ở phần mông, Chu Tự Hằng rất muốn làm chút chuyện gì đó, nhưng lại nghĩ say rượu, cho nên quyết định lợi dụng lúc này để làm bậy.

      Nhưng Minh Nguyệt lại hiểu cho nỗi khổ tâm của cậu, mở to mắt nhìn cậu, : “Em còn là thư kí của nữa, là vì bị sa thải sao? Tại sao lại sa thải em? Vì em đáng ư? Hay tại em ngoan?”

      Em vừa ngoan vừa đáng , Chu Tự Hằng thầm trong lòng, hơn nữa còn rất gợi cảm.

      Nhưng ngoài mặt cậu lại nghiêm túc trả lời: “Em được thăng chức chứ phải bị sa thải.”

      Minh Nguyệt uống rượu say nên bướng hơn bình thường rất nhiều, đầu óc cũng suy nghĩ nhanh nhạy được, mơ mơ màng màng nghe cậu , lại nghĩ lát, cuối cùng vẫn ứa nước mắt : “Nhưng em vẫn thấy rất đau lòng, cực kì cực kì đau lòng.”

      buồn bã cúi đầu, chu miệng lên.

      “Em say quá rồi, tắm rồi ngủ giấc thôi.” Chu Tự Hằng xoa đầu , “Sau khi tỉnh dậy em lại vui vẻ ngay.”

      Cậu vốn phải là người biết kiên nhẫn, đúng ra vừa nóng tính vừa ngang ngược, nếu sống ở thời cổ đại có thể coi là bạo quân, nhưng chỉ riêng với Minh Nguyệt là cậu luôn chiều chuộng và dịu dàng.

      Giống như lúc này đây, cậu nhàng dỗ dành lừa gạt Minh Nguyệt, giọng trầm thấp, tựa như những tiên chim* rất giỏi trêu chọc lòng người.

      *(Tiên chim:là những nhân vật trong thần thoại Hy Lạp, họ là những sinh vật nửa người nửa chim và nguy hiểm vì có vẻ đẹp thu hút các thủy thủ cùng với nhạc du dương và giọng mê hoặc của mình để làm những người thủy thủ này say đắm, từ đó mất cảnh giác, làm đắm tàu, và phải trôi dạt bờ biển rồi lạc vào những hòn đảo của họ.)

      Minh Nguyệt lúc này rất dễ dụ, nghe Chu Tự Hằng tin ngay chút nghi ngờ, nhanh chóng quên sạch chuyện buồn, gật đầu như gà mổ thóc : “Vâng ạ, thế em tắm đây.”

      tuy hơi mơ màng nhưng ảnh hưởng gì đến hành động, Chu Tự Hằng xả nước ấm giúp , lại lấy bộ đồ ngủ dài tay từ trong tủ ra đặt lên kệ, chuẩn bị xong, cậu dặn dò mấy câu rồi quay người đến phòng bếp nấu cho bát canh gừng để giải rượu.

      Chu thiếu gia làm xong được bát canh giải rượu hoàn toàn là dựa vào bản năng thiên bẩm, cậu hi vọng bát canh này có tác dụng làm cho Minh Nguyệt tỉnh táo lại.

      Nhưng mọi chuyện như mong muốn.

      Lúc cầm bát canh vào phòng ngủ, còn chưa kịp dụ Minh Nguyệt uống chính cậu lại say, choáng váng làm đổ cả canh ra sàn nhà.

      Minh Nguyệt mặc áo sơ mi đen của cậu, lảo đảo từ phòng tắm ra, quên mang dép nên cứ để chân trần giẫm lên thảm, Chu Tự Hằng muốn bế , nhưng lại cảm thấy việc làm đó chẳng khác nào tự khảo nghiệm khả năng kiềm chế của mình, cho nên còn cách nào khác là chỉnh nhiệt độ điều hòa lên cao hơn chút.

      “Sao em mặc bộ mà chuẩn bị cho?” Chu Tự Hằng nhìn tủ quần áo của mình, nơi đó bị Minh Nguyệt lật tung lên, lại tự tìm quần áo cho mình chứ mặc bộ đồ ngủ dài tay mà cậu để ra sẵn.

      Minh Nguyệt hùng hồn : “Bộ đấy xấu lắm, vừa dài vừa khó coi, em cực kì thích!”

      tới ôm eo Chu Tự Hằng, dáng vẻ đáng thương .

      Sau đó lại ngửa đầu hỏi: “Em mặc cái này được sao?”

      Vóc dáng Minh Nguyệt cao gầy, nhưng so với Chu Tự Hằng vẫn rất bé, áo sơ mi của cậu khi choàng lên người , cho dù có cài hết cúc áo cậu vẫn có thể trông thấy cảnh đẹp trước ngực , trắng muốt tì vết, lại có nội y che chắn nên lại càng quyến rũ.

      Chu Tự Hằng khẽ nuốt nước miếng, trầm giọng đáp: “Được.”

      “Đẹp ?” lại hỏi.

      “Đẹp lắm.” Chu Tự Hằng gật đầu .

      Minh Nguyệt mơ màng vì choáng, nhưng vẫn ngốc nghếch cười khi được Chu Tự Hằng khen, vui vẻ cọ tới cọ lui trong ngực cậu.

      Chu Tự Hằng ôm lấy Minh Nguyệt, rồi lại cẩn thận đụng phải bắp đùi trơn mềm của , chỉ giây đó thôi cũng đủ khiến cậu phát ra chuyện, lập tức hỏi: “Quần lót của em đâu?”

      đến đây Minh Nguyệt lại muốn khóc, bộ dạng trông rất buồn bã, hai mắt ngập nước, nũng nịu với cậu: “Bị rơi vào trong bồn tắm mất rồi, thể mặc được, mà lại mua cái mới cho em.”

      Minh Nguyệt uống say trở nên yếu ớt vô cùng, chuyện cần đạo lý, còn giạng chân dán sát vào người Chu Tự Hằng cọ cọ.

      Cặp chân dài của tỏa sáng trước mắt cậu, xuyên qua lớp quần tây, cậu có thể cảm nhận được mềm mại co giãn của làn da , chiếc áo sơ mi đen càng làm tôn lên làn da trắng như ngọc, chiếc áo này bình thường mặc vào cảm thấy có gì đặc biệt, nhưng Minh Nguyệt mặc nhìn lại rất đẹp và quyến rũ.

      “Để mai mua cho em cái mới nhé.” Chu Tự Hằng khó khăn .

      Minh Nguyệt phát ra thứ nóng rực dưới mông mình, lực chú ý hoàn toàn đặt vào lời của Chu Tự Hằng, nghe thấy được mua quần lót mới, lòng vui muốn nở hoa, ghé vào hôn Chu Tự Hằng hai cái: “Cảm ơn .”

      Hôn xong lại cảm thấy cảm ơn thế này vẫn chưa đủ chân thành, nên lại hỏi: “ có muốn hôn em nữa ?” Sau đó dùng đôi mắt long lanh ngập nước nhìn Chu Tự Hằng.

      Tuy là Chu Tự Hằng có khả năng kiềm chế kinh người, nhưng cũng thể so được với công phu như được tu luyện ngàn năm của Minh Nguyệt.

      Sợi dây cung trong đầu cậu gần như sắp đứt đến nơi rồi.

      Nghĩ Minh Nguyệt còn trong cơn say, cậu hỏi: “ muốn hôn chỗ khác có được ?”

      muốn hôn chỗ nào?” Minh Nguyệt cắn móng tay, dáng vẻ ngây thơ hỏi.

      “Muốn hôn hết toàn thân em.” Cậu đáp.

      Cậu để cho Minh Nguyệt có thời gian suy nghĩ và trả lời, dứt khoát bế bổng rồi đặt lên giường, đây là giường đôi rất rộng rãi lại mềm mại, thừa chỗ cho hai người nằm, nhưng Chu Tự Hằng lúc này lại thích nằm đè lên người .

      Cúc áo sơ mi bị Chu Tự Hằng kéo tung ra hết, những nụ hôn nóng rực bắt đầu từ trán Minh Nguyệt rồi dần xuống, hôn lên môi , lại âu yếm chút ở vùng cổ, lưu luyến nơi núi cao, cuối cùng vùi sâu vào đám cỏ thơm rậm rạp.

      Minh Nguyệt còn chưa uống canh giải rượu, nhưng nhiệt độ nóng rực thiêu đốt cơ thể lại khiến cho men rượu trong người dần dần tan biến.

      Môi lưỡi của Chu Tự Hằng kéo đến trận sóng thần, khiến cho thở dốc ngừng, sóng sau cao hơn sóng trước, cuối cùng đánh bay lên trời.

      lúc lâu sau, Minh Nguyệt mới tỉnh táo lại trong hơi men và cảm giác tê dại, Chu Tự Hằng ôm vào lòng, nhàng hôn từng cái từng cái lên mái tóc .

      “Sao …lại muốn hôn chỗ đó của em?” Minh Nguyệt lúc này tìm lại được cảm giác xấu hổ, chịu ngẩng đầu lên.

      Chu Tự Hằng ghé sát vào tai trái của , đáp: “Vì em.”

      câu tựa như gió xuân thổi vào lòng Minh Nguyệt, khiến cho mơ màng, mãi đến khi Chu Tự Hằng đặt chiếc chìa khóa lạnh như băng vào lòng bàn tay mới giật mình tỉnh táo lại.

      Chiếc chìa khóa màu bạc, lấp lánh dưới ánh đèn.

      muốn em chuyển đến đây ở sao?” Minh Nguyệt khoác tấm chăn lụa, ôm đầu gối, nghiêng đầu hỏi Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng thản nhiên thừa nhận, còn thêm vài mặt tốt của căn nhà: “Nơi này rất gần trường em, cũng gần công ty nữa.” Nhưng cậu vẫn tôn trọng ý kiến của , : “Tất nhiên là nếu em muốn.”

      Lời của cậu tuy ngắn gọn, nhưng Minh Nguyệt lại nghe ra được niềm hạnh phúc và mong mỏi, khiến nhớ lại chuyện cũ, : “Em vẫn còn nhớ là trước kia từng khi nào học năm tư, thuê căn hộ, trồng hoa hồng ngoài ban công, nuôi con chó Samoyed hoặc con mèo Ragdoll, rồi bọn mình sống cùng nhau ở đó.”

      Nghĩ đến chuyện này, Minh Nguyệt liền mỉm cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền.

      “Bây giờ rút ngắn được thời gian rồi.” Chu Tự Hằng cũng cười, chút kiêng dè mà bộc lộ dã tâm, “ muốn bọn mình sống chung sớm chút.”

      Cậu cực kì nghiêm túc nhìn Minh Nguyệt, Minh Nguyệt lập tức gật đầu dưới ánh mắt sáng rực của cậu, nhưng ngay sau đó lại nhớ ra chuyện nên lại hưng phấn hỏi: “Vậy…Hôm nay chuyện …Khi nào công ty chính thức gia nhập thị trường…Chúng mình …Kết hôn…”

      Hai chữ cuối tuy hơi khó , nhưng lại tràn ngập mong đợi và khao khát.

      giọng hỏi: “Có thể rút ngắn thời gian kết hôn luôn được ?”

      Minh Nguyệt tự cảm thấy mình giống như khuê nữ chỉ hận thể gả sớm chút vậy, nên mới biết thẹn mà hỏi câu đấy, nếu Minh Đại Xuyên mà chứng kiến chắc giận đến mức nên lời mất, nghĩ vậy nên Minh Nguyệt cũng dám nữa.

      người mảnh vải che thân, chỉ đắp cái chăn mỏng, Chu Tự Hằng từ đằng sau ôm lấy eo , để cho dựa sát vào lồng ngực cậu.

      Lời cũng chính là điều mà cậu suy nghĩ, đúng là tâm ý tương thông, cả hai đều nghĩ đến cùng chuyện.

      Chu Tự Hằng cảm thấy cực kì vui, lại ôm chặt Minh Nguyệt thêm chút nữa.

      “Minh Nguyệt, tháng chín sang năm là em tròn hai mươi tuổi rồi.” Cậu chống cằm lên vai , dùng giọng thành khẩn để thương lượng: “Nếu lúc đó cầu hôn em liệu em có từ chối ?”

      Từ chối ư?

      Sao có thể có chuyện đó được?

      Minh Nguyệt ngừng lắc đầu, kiên định đưa ra lời hứa: “Chỉ cần cầu hôn em đồng ý.”

      quay đầu lại, hôn lên môi cậu cái.

      Cho nên từ sau đêm ấy, ngày nào Chu Tự Hằng cũng mong thời gian trôi nhanh để mau đến ngày sinh nhật Minh Nguyệt, thậm chí cậu còn tự làm cái đếm ngược, ngày nào cũng nhìn vào đó.

      Weiyan cũng theo từng ngày đếm ngược đó mà ngày lớn mạnh.

      Nhưng kế hoạch có hoàn hảo đến mấy cũng lường trước được thay đổi, ngay khi Chu Tự Hằng cầm trong tay chiếc nhẫn mà mình đích thân đặt làm, tỉ mỉ chuẩn bị buổi lễ cầu hôn, Weiyan lại gặp phải khó khăn lớn chưa từng có.

      Tháng 9 năm 2008, Weiyan bị lệnh cưỡng chế phải tạm dừng hoạt động.
      ---
      Đừng quan tâm chuyện công việc, bàn tay vàng ở khắp mọi nơi thôi các , quan trọng nhất chương này là cái chỗ gì mà vùi sâu vào cái gì mà cỏ rậm gì ấy :))))) Má nó chứ thằng Hằng vẫn còn nhịn ko đến bước cuối đúng là tau phải bái phục :)) Tay ôm chặt mỹ nhân ko mảnh vải che thân, bái phục tập hai :))

      Văn án là 26 tuổi mới cầu hôn cơ, nên là ôi thôi cái nhẫn lại phải cất vào két rồi :018: Khó khăn gì kéo dài bốn năm trời thế hả T_T
      Chương 109: 23/5/18
      Last edited: 22/5/18

    5. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Các bước dạo đầu là 2 đứa nó làm hết sạch sành sanh r còn nốt bước cuối cùng nữa thôi nhưg th hằng nó vẫn nín nhịn đc t cũng thấy phục nó :hoho: đây là liễu hạ huệ version th hằng :hoho:
      A fangNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :