1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 101

      Giữa thời tiết mùa hè của tháng tám, bầu trời gợn mây, chỉ có mặt trời chói lọi, thứ ánh sáng khiến cho người ta phải nheo mắt khi nhìn lên, làm cả những hạt bụi trôi nổi trong khí.

      Nhưng tầng năm của kí túc xá công viên Tử Kinh lại rơi vào khoảng u ám.

      Rèm cửa sổ lá sách che kín ánh sáng bên ngoài, trong phòng bật đèn, chỉ có ánh sáng phát ra từ chiếc máy vi tính, ngừng update các tin tức.

      ai có tâm trạng kéo rèm cửa ra, cũng chẳng ai buồn chuyện với nhau.

      Chu Tự Hằng nhìn vào màn hình, thỉnh thoảng lại hơi híp mắt chút, lạnh lẽo bao phủ gương mặt cậu, khiến cho cậu thoạt nhìn trông như bức tượng có cảm xúc.

      Mặc dù cửa phòng đóng chặt nhưng tiếng ve kêu vẫn vô cùng vang dội, nối tiếp nhau dứt.Trần Tu Tề phiền não đến mức chịu nổi mà phải đạp chân vào bàn, khiến cho chiếc bàn máy theo quán tính mà đung đưa, chậu hoa đặt bàn cũng hơi chao đảo.

      Trần Tu Tề vội vàng ôm lấy chậu hoa, sau đó thở dài cái, tiếp tục ngồi ngẩn người ghế.

      Chu Tự Hằng liếc mắt nhìn cái, phá vỡ bầu khí trầm lặng: “ tại lưu lượng người dùng của Weiyan còn bao nhiêu?”

      Lúc ra những lời này, cậu mới phát là giọng của mình khàn đục, cổ họng như bị lửa thiêu đốt, theo bản năng cậu vươn tay trái ra, cầm lấy lon cà phê hòa tan.

      Nhưng thùng cà phê hết từ lúc nào.

      Lúc này cậu mới nhớ ra là lon cà phê cuối cùng bị cậu lỡ tay làm đổ vào lúc ba giờ sáng hôm nay.

      Chu Tự Hằng giơ tay xoa mặt, động tác có phần thô bạo nhằm giữ cho mình tỉnh táo.

      Giọng của Trần Tu Tề cũng khá hơn cậu là bao, ôm chậu hoa trong ngực, đem số liệu sau khi theo dõi báo cáo với Chu Tự Hằng: “Bây giờ là 11 giờ sáng theo giờ Bắc Kinh, giờ người đăng kí sử dụng Weiyan có thay đổi gì quá lớn, nhưng số người hoạt động …”

      dừng lại chút, khó khăn lắm mới ra được: “Giảm mạnh, khoảng phần ba.”

      phần ba.

      tụt giảm đáng sợ với tốc độ quá nhanh, trang web mới ra mắt được hai tháng, còn chưa kịp có bước đột phá lại cận kề với nguy cơ bị loại bỏ.

      Căn phòng lần nữa rơi vào im lặng.

      Chu Tự Hằng chống tay lên trán, xoa bóp hai huyệt thái dương, mặt hằn những vết gân xanh.

      Con người lúc còn thường mơ tới những siêu hùng, ảo tưởng rằng mình cũng có ngày làm được tất cả mọi thứ, dựa vào chính sức mạnh của mình để cứu vớt loài người.Đến năm mười lăm mười sáu tuổi lại bước vào tuổi nổi loạn, cảm thấy chỉ cần mình dám xông pha là có thể để lại danh tiếng thế giới này.

      Chu Tự Hằng cũng từng có những suy nghĩ ngây thơ như thế, nhưng đến khi cậu hai mươi tuổi, có ước mơ kiên định trong lòng, cố gắng thực hóa nó mới hay rằng…

      Thế nào gọi là “Đường dài đằng đẵng”;

      Thế nào gọi là “Lý tưởng rất phong mãn, thực lắm cốt cảm”.

      giờ thực tế phũ phàng phơi bày ngay trước mắt cậu, dù có muốn đối mặt cũng phải đối mặt, trang web do cậu tay biên soạn sáng chế, dần dần đến thất bại.

      Sau khi Weiyan ra mắt vào tháng năm tạo được làn sóng mới trong nước, trước sau cũng có mấy công ty đưa ra những trang mạng xã hội có hình thức giống như vậy, tuy cũng có ảnh hưởng nhất định với Weiyan, nhưng vẫn chưa tạo thành tổn thất quá lớn.

      thị trường có cạnh tranh mới có tiến bộ, trong gần hai tháng, Weiyan có mấy lần điều chỉnh, nay là bản 3.0, vì rất thích hợp với phần đông nhu cầu sử dụng nên nhận được nhiều lời khen, vươn lên trở thành trong những trang mạng xã hội nổi bật của cả nước.

      Nhưng mấy ngày trước, công ty Tencent* gia nhập và chiếm giữ vương quốc mạng xã hội này.

      *(Tencent Holdings Limited công ty cổ phần đầu tư Trung Quốc với các công ty con cung cấp dịch vụ truyền thông, giải trí, Internet và dịch vụ giá trị gia tăng điện thoại di động, và hoạt động các dịch vụ quảng cáo trực tuyến tại Trung Quốc. Tập đoàn này sở hữu mạng xã hội WeChat với hơn 1 tỷ người sử dụng.Trụ sở chính của công ty ở Nam Sơn, Thâm Quyến, Quảng Đông.)

      Là công ty có khoảng 4,1 tỉ người sử dụng các dịch vụ mạng, Tencent vừa bước chân vào thị trường mạng xã hội là ngay lập tức có được ưu thế về nhân số và quảng cáo, kéo được số lượng người cực kì lớn sử dụng mạng xã hội của họ.

      Chu Tự Hằng sợ việc tranh đấu, nhưng dù cậu có cố gắng thế nào cũng thể địch lại nổi bọn họ.

      “Trong tài khoản của chúng ta còn bao nhiêu tiền?” Chu Tự Hằng nhàng hỏi.

      Tiết Nguyên Câu trả lời: “Khoảng 150 vạn.”

      Trước đó Weiyan có tốc độ phủ sóng khá lớn, ban đầu Chu Tự Hằng chỉ cần trả hai khoản là tiền thuê Server và lương cho nhân viên, nhưng vì lưu lượng người dùng tăng cao dẫn đến dữ liệu bị quá tải, vì vậy Chu Tự Hằng phải thuê thêm rất nhiều Server và nâng cấp kho dữ liệu mấy lần.

      150 vạn thoạt nghe có vẻ nhiều, nhưng nếu Weiyan còn tiếp tục bị giảm số lượng người sử dụng số tiền này nhanh chóng bị mất sạch.

      “Tháng này cần trả lương cho .” Trần Tu Tề , “ là cổ đông của công ty, nên chịu trách nhiệm với việc này.”

      Khi công ty thành lập, dựa theo hợp đồng, Trần Tu Tề và Chung Thần mỗi người chiếm 10% cổ phần của công ty, đồng thời mỗi tháng Chu Tự Hằng cũng trả cho hai người khoản tiền lương kếch xù nữa.

      Tấm lòng của Trần Tu Tề làm cho Chu Tự Hằng cảm thấy được an ủi phần nào, trong lòng rất ấm áp, nhưng cậu vẫn xua tay từ chối: “Còn chưa đến mức hết gạo sạch đạn phải phá phủ Trầm Chu mà.”

      Cậu cười với Trần Tu Tề.

      Nụ cười có phần miễn cưỡng.

      Chu Tự Hằng cũng nghĩ là nét mặt mình lúc này được đẹp mắt lắm, nhưng cậu là tâm phúc của cả đội, thể gục ngã trước được.

      Chu Tự Hằng cảm nhận được áp lực nặng nề đè vai.

      Mấy cậu thanh niên trong phòng cũng giống cậu, ôm ấp nhiệt tình với tương lai, mỗi ngày đều thức khuya dậy sớm, sàn nhà chất đầy hộp cơm và cà phê lon, giống như vừa mở mắt là ban ngày, nhắm mắt lại là chuyện của mấy hôm sau rồi.

      Weiyan vốn phát triển thuận buồm xuôi gió, đột nhiên lại gặp biến cố, ngay cả Trần Tu Tề người luôn trầm lặng cũng phải tỏ ra buồn bực.

      “Chúng ta có thể cắt giảm vài Server.” Chung Thần để con chuột máy tính xuống, ra ý kiến của mình, gương mặt non nớt vô cùng nghiêm túc, “Tổng số Server của chúng ta đủ cho gấp mười lần số người sử dụng tại, bây giờ có thể cân nhắc cắt giảm những Server cần thiết, cắt giảm cả số nhân viên quản lý Server, cân bằng thu chi, như vậy có thể cầm cự đến mùa xuân sang năm.”

      Đây là lời đề nghị rất thực tế, Trần Tu Tề và Tiết Nguyên Câu nghe xong cũng gật đầu đồng ý.

      Nhưng Chu Tự Hằng lại kiên quyết bác bỏ: “ được, chúng ta thể cắt giảm Server.”

      chỉ có giọng mạnh mẽ mà dáng vẻ của cậu cũng cực kì cố chấp: “Người sử dụng đưa ra rất nhiều đánh giá với trang mạng của chúng ta, điều mà họ cảm thấy Weiyan nổi trội nhất chính là tốc độ truy cập mạng rất nhanh, chính vì điều này nên chúng ta tuyệt đối phải duy trì số lượng Server tại.”

      “Nhưng mà…” Chung Thần nhíu mày.

      nhưng nhị gì hết.” Chu Tự Hằng đứng lên, đập tay vào bàn , “Chúng ta phải giữ được điều tốt nhất, có thế mới giữ chân được người sử dụng, tôi tin tưởng Weiyan dễ dàng bị đánh bại, chúng ta còn 150 vạn, chúng ta vẫn còn cơ hội!”

      Ngữ khí của cậu rất nặng nề, kiên định hơn bình thường rất nhiều.

      Chung Thần sững sờ, hốc mắt hơi đỏ lên, nhưng vẫn quật cường gật đầu.

      Tiết Nguyên Câu và Trần Tu Tề ai câu nào.

      Đây là lần đầu tiên Chu Tự Hằng chuyện gay gắt với người khác kể từ sau khi vào đại học.

      Cậu cũng tự ý thức được là mình hơi bị kích động quá mức, dù sao Chung Thần cũng là vì công ty, vì cậu mà suy nghĩ.

      Trong phòng vẫn chỉ là màu u ám, Chu Tự Hằng giật rèm cửa, để ánh mặt trời chói mắt chiếu vào.

      sàn nhà là đống hỗn độn, tách sứ bị vỡ, cà phê lon và hộp thức ăn nhanh.

      Chu Tự Hằng lần nữa vuốt mặt, vỗ vai Chung Thần, thở dài hơi rồi : “Chuyện cắt giảm công nhân viên các cậu xem xét rồi bàn bạc với nhau , tôi ra ngoài có chút việc.”

      Cậu đóng máy tính lại, thay quần áo rồi mở cửa ra ngoài.

      Tính đến lúc này Chu Tự Hằng trải qua hai ngày ngủ, chỉ nhìn vào cái máy tính, hai mắt đầy tia máu, thể tiếp xúc với ánh mặt trời, dưới đất dù chỉ phản chiếu vài tia sáng cũng làm cho mắt cậu đau nhói.

      Thời tiết đẹp, bầu trời trong xanh, những mặc quần áo xinh đẹp, vừa vừa cười đùa chuyện với nhau đường.

      Mấy cậu con trai nhàn nhã chơi vào ngày nghỉ, cậu ván trượt lướt qua Chu Tự Hằng, gương mặt tràn ngập nét cười.

      Nhưng Chu Tự Hằng cười nổi.

      Số lượng người sử dụng Weiyan mỗi lúc thấp , phút này giảm mạnh hơn phút trước.

      Cậu cảm thấy mình giống như người tay trắng mà ôm giấc mơ hoang đường vậy, ở giữa biển rộng nắm được cọng rơm duy nhất, chìm nổi theo từng đợt sóng, sặc từng ngụm từng ngụm nước biển, nhưng mãi vẫn đợi được con thuyền nào đến cứu.

      Hi vọng dường như càng lúc càng xa cậu.

      Cậu bắt tàu điện ngầm hay xe bus mà cứ bộ mục đích, đợi đến khi nghe được tiếng nhạc, cậu mới phát là mình tới phòng tập múa của Minh Nguyệt.

      Nhưng Minh Nguyệt có trong phòng.

      Trong lúc nghỉ ngơi, Chương Chi Vi nhìn thấy cậu, liền chạy đến chuyện: “ tới tìm Minh Nguyệt đúng ? Bạn ấy bây giờ ở đây mà ở phòng làm việc của chủ nhiệm khoa, tầng tòa nhà ngay bên cạnh ạ.”

      Chu Tự Hằng nghe vậy hơi ngạc nhiên.

      “Hôm nay Minh Nguyệt…Tâm trạng được tốt, …” Chương Chi Vi lại, “ nhàng an ủi bạn ấy nhé.”

      Vì sao mà tâm trạng lại được tốt?

      Chu Tự Hằng rất nhanh biết được đáp án.

      nghỉ hè nên sân trường rất vắng vẻ, Chu Tự Hằng đứng ở cửa phòng làm việc, lắng nghe tiếng chuyện bên trong.

      giáo lớn tuổi với Minh Nguyệt: “… giáo được chỉ định làm huấn luyện viên cho nhóm các em có việc bận đột xuất nên thể tiếp tục dạy, mà giáo viên mới ấy cảm thấy khí chất của em phù hợp với bài ‘Mai Hồn’, với lại động tác xoay tròn cuối bài đến bây giờ em vẫn chưa làm tốt, cho nên vị trí múa chính chuyển sang cho Lăng Nhạn.”

      Chủ nhiệm khoa từng chấm thi cho Minh Nguyệt ở kì thi nhập học, lúc ấy mấy động tác quy định Minh Nguyệt làm chưa tốt, nhưng vì bài múa tự do phát huy quá tốt nên chủ nhiệm khoa chấm điểm rất cao cho .

      Sau khi vào học, thấy Minh Nguyệt rất ngoan ngoãn và có thái độ học tập nhiệt tình nên chủ nhiệm khoa càng thêm quý học trò này hơn.

      Nhưng mà…

      Chủ nhiệm để cây bút trong tay xuống, nhìn đứng thẳng lưng trước mặt, thần thái rất bình tĩnh, bà thở dài hơi, : “Còn nửa tháng nữa thôi, nếu như em làm tốt phần múa của bạn…”

      “Thưa , em xin rút lui khỏi nhóm múa ‘Mai Hồn’ ạ.” Minh Nguyệt .

      Chu Tự Hằng đứng bên ngoài, chỉ có thể nhìn thấy lưng Minh Nguyệt, mái tóc hơi rối loạn, dính mồ hôi nên bám vào cổ, dáng đứng của lại thẳng, cộng với chiếc cổ thiên nga, tạo thành hình ảnh rất cương nghị.

      “Giải thưởng của CCTV rất có giá trị đấy.” Chủ nhiệm lên tiếng khuyên nhủ, nhưng chưa đợi đến khi Minh Nguyệt thỏa hiệp liền thấy bé này vẫn dùng ánh mắt bình tĩnh như cũ nhìn bà.

      Tuy nhìn thấy nhiều bé xinh đẹp rồi, nhưng dung mạo của Minh Nguyệt vẫn khiến cho chủ nhiệm phải tán thưởng, bé này hoàn toàn có thể tận dụng ưu thế đó để lấy lòng người ta, buồn bã chảy nước mắt nhìn càng thêm yếu đuối đáng thương.

      Nghĩ tới đây, chủ nhiệm lại hỏi : “Sao em lại bướng bỉnh như vậy chứ?”

      “Bởi vì em biết chuyện này được quyết định rồi, em có chăng nữa cũng vô dụng thôi.” Minh Nguyệt để tay ra sau lưng , “Em cũng biết là, giáo viên hướng dẫn mới của bọn em cũng mang họ Lăng.”

      Hàm nghĩa trong đó cần cũng biết.

      Giọng của Minh Nguyệt từ xưa đến nay vẫn luôn nhàng, là điển hình cho những lớn lên từ vùng sông nước Giang Nam, cách năng cũng rất ngọt ngào, nhưng lúc này đây, lại dùng giọng điệu rất bình tĩnh và lạnh nhạt để lên , khiến Chu Tự Hằng vô cùng đau lòng.

      Trong đầu cậu lên rất nhiều suy nghĩ, ví dụ như đánh con bé cướp vai của Minh Nguyệt trận, hoặc tìm cách đuổi cổ giáo viên mới , nhưng tất cả đều thực tế.

      Cậu vắt hết óc mà mãi vẫn thể nghĩ ra cách tốt nhất để bảo vệ .

      Giống như…

      Cậu của bây giờ, cũng có cách nào giải quyết được gánh nặng vai mình, có cách nào cứu được Weiyan.

      Chu Tự Hằng đưa mắt nhìn bóng lưng mảnh mai của Minh Nguyệt đến xuất thần.

      Ánh mặt trời vẫn cực kì chói chang và nóng bỏng, nhưng đột nhiên Chu Tự Hằng lại có cảm giác mình bị ngâm trong hồ băng.
      ---
      Chương 102: 12/5/18
      Nguyệt ơi, lại đây chị thương ~ :031: Trời ơi con bé của tôi giỏi quá, nếu mà bảo con bé múa ko đẹp bằng con bé kia nên thay vị trí chắc Nguyệt nó chấp nhận thôi dù có buồn đến mấy, nhưng đây chơi bẩn cậy người nhà mà cướp vị trí của người ta thôi chụy đây chả tham gia nữa :061: Đỡ phải mang ấm ức vào người :061:
      *
      Đừng quên event viết cảm nhận về truyện để nhận ruby vẫn diễn ra nha, mạnh dạn lên nào các tình ơi, thích viết gì viết thôi, tôi đây đâu có phải giáo chấm thi Văn đâu mà sợ nào, mà xét thấy các quá e dè với event này nên tôi thông báo luôn là TẤT CẢ các bạn tham gia gửi bài đều được tôi tặng ruby nhé :061:Vui thôi mà, ruby là của các cho tôi, giờ tôi kiếm cớ để tặng lại cho các thôi :))) Ruby làm quà nhiều hay ít còn phụ thuộc vào tình của các dành cho hai đứa Hằng Nguyệt dạt dào ít hay nhiều :)) Thế nha :))
      Cuộc thi viết review, cảm nhận về truyện

    2. Yêu_ nữ

      Yêu_ nữ Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      102
      Uầy. Chuẩn bị lột xác lần 2 cho Chu tổng và Chu phu nhân....hehe
      HanVuongNgân Nhi thích bài này.

    3. Ttnguyen

      Ttnguyen New Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      15
      thương c quá thôi, cứ ra chương đều đều ấy. Khổ thân hai đứa, nhưng mà mong rằng những chương sau có chuyển biến tốt
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. 1900

      1900 Well-Known Member

      Bài viết:
      251
      Được thích:
      1,532
      Ngày nào cũng ol để ngóng chương mới, trong cuộc đời mỗi người đều có những biến cố, tin rằng Hằng Nguyệt vượt qua cách xuất sắc và sáng chói hơn nữa, cơ mà tác giả là mẹ ruột đó
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Lamei

      Lamei Well-Known Member

      Bài viết:
      138
      Được thích:
      607
      Tôi thấy Minh Nguyệt chương này ra dáng ngự tỷ lắm, chơi bẩn chứ gì, được thôi trả dép bố về :)) chung là ở đâu cũng có bất công thôi, MN xem ra được bố mẹ cưng chiều trong lòng bàn tay từ đến lớn nhưng cũng phải bé ngây thơ hiểu gì, cho dù bản thân lòng tranh đoạt có nghĩa là tránh được khỏi mấy cái vòng luẩn quẩn ấy. Cả thằng Hằng, làm gì có ai khởi nghiệp thuận buồm xuôi gió từ đầu đến cuối, gặp phải chuyện này là chuyện khác thôi, sau này cuộc đời còn vả mặt hai đứa nó nhiều lần nữa, tập dần cho quen :))

      vậy chứ vẫn ngóc cổ lên hóng 2 đứa phục thù :v

      --------------------------
      @Ngân Nhi Tôi lòng là tôi viết được 400 chữ rồi nhưng ưng ý nên tôi lại xóa rồi :)) Tôi vẫn chưa biết bao giờ mới viết lại được :-j bảo là bất lực lắm mà :v
      hargane187, HoanHoan, Giang Amy3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :