1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vyvylengoc

      vyvylengoc New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      4
      Mình biết đến Ngân Nhi qua Nhật ký hôn nhân của tôi và thần tượng, đọc xong phải thốt lên rằng ôi mẹ ơi editor edit moe quá chừng, quá dễ thương luôn <3<3<3 đọc review truyện này, cực kỳ hợp gu, chúc Ngân Nhi sớm lấp hố
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. HanVuong

      HanVuong New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      19
      Tính ra Minh nương còn nguy hiểm hơn bạn Hằng nữa :)))))))))
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 78

      Đôi môi của Chu Tự Hằng ấn mạnh lên trán Minh Nguyệt.

      nóng ấm trán khiến cho Minh Nguyệt cảm nhận được khắc chế và quý trọng mà Chu Tự Hằng dành cho mình.

      Cậu có nhiều khi rất hư, trước mặt Minh Nguyệt luôn năng lung tung kiêng dè gì hết, còn hao tổn tâm trí để được ở chung phòng với bé, buổi tối ôm bé ngủ.Thế nhưng cậu lại rất biết kiềm chế bản thân, từng câu đều biểu lộ cách chân thực khát vọng về tương lai.

      Chàng trai này, rất mình.

      Tận sâu trong lòng có giọng phát ra, cho Minh Nguyệt biết điều đó, trái tim bé dường như đập chậm nhịp, cặp lông mi khẽ run lên.

      Lông mi của Minh Nguyệt rất dài, lúc chớp mắt liền cọ vào mặt Chu Tự Hằng, làm cho cậu hơi ngưa ngứa, nhưng ngay sau đó cậu buông bé ra, kéo chăn che kín cổ bé lại, chỉ để lộ mỗi gương mặt trắng trẻo xinh đẹp ra bên ngoài.

      “Xòe tay ra.” Chu Tự Hằng .

      Minh Nguyệt chớp mắt, khẽ cắn môi, ngoan ngoãn làm theo.

      Dáng vẻ này của bé trông cực kì đáng , giống như con thỏ trắng thò móng vuốt ra vậy, trong tay bé là rất nhiều chiếc bao cao su, Chu Tự Hằng tịch thu toàn bộ, trong suốt quá trình cậu luôn cố gắng chạm vào tay bé.

      Lúc này cậu thể nhận thêm chút kích thích nào nữa, quá đau khổ rồi.

      Nhưng Minh Nguyệt lại thông cảm cho nỗi khổ tâm của Chu Tự Hằng, thấy cậu cầm hết chỗ bao , hơn nữa còn đứng lên, bé liền vội vàng kéo vạt áo cậu: “ muốn vứt sao?” bé nóng vội , “Đó là đồ mà Mạnh Bồng Bồng đưa cho em, là ý tốt của bạn ấy mà.” bé cảm thấy đây giống như món quà mà Mạnh Bồng Bồng tặng mình, mặc dù món quà này có hơi đặc biệt.

      Chu Tự Hằng , cứ đứng im cạnh giường, ánh mắt tối sầm lại.

      Minh Nguyệt thấy thế càng sốt ruột, quỳ giường : “Hạn sử dụng tận năm năm cơ.”

      Ngụ ý là thể lãng phí tài nguyên, nhưng có lẽ cũng có cả hàm nghĩa sâu xa hơn nữa.

      bé quỳ thẳng người, cái chăn khoác vai theo đà tuột xuống, chiếc váy ngủ đỏ tươi lần nữa ra trước mắt Chu Tự Hằng, từ góc độ của cậu có thể thấy ràng bộ ngực trắng như ngọc của bé.

      Chu Tự Hằng đoán là Minh Nguyệt mặc nội y.

      Hai câu thơ “Mặt trời lên cao rồi mới dậy, từ đấy vua còn thượng triều sớm nữa”, liên tục quẩn quanh trong đầu cậu.

      Chu Tự Hằng vẫn đứng yên chỗ lên tiếng.

      Minh Nguyệt lại cho rằng cậu thỏa hiệp, liền tách bàn tay của cậu ra, lấy lại cái hộp bao cao su về, bé rất bạo dạn, còn : “Hạn sử dụng là năm năm, bọn mình có thể…giữ lại để sau này dùng.”

      xong, Minh Nguyệt lại chân thành nắm tay Chu Tự Hằng, đôi tay này buổi chiều hôm nay treo móc khóa vĩnh kết đồng tâm và dải lụa đỏ vào động Thiên Môn, Minh Nguyệt hi vọng thần linh nghe được tâm nguyện của hai người, để Chu Tự Hằng nắm tay đến hết cuộc đời.

      Lời của Minh Nguyệt như thể ra ám hiệu, Chu Tự Hằng cúi đầu nhìn bé, trông thấy ràng thích toát ra từ đôi mắt xinh đẹp kia.Minh Nguyệt vẫn còn rất ngây thơ, mà chính vì ngây thơ ấy, Chu Tự Hằng lại lần nữa lên quyết tâm, đưa tay kéo lại chăn cho bé.

      cũng muốn giữ lại để sau này dùng.” Chu Tự Hằng khàn giọng , sau đó lại liếm môi chút, cân nhắc lại từ ngữ rồi tiếp: “Nhưng cái này…chắc bọn mình dùng được đâu.”

      “Tại sao lại dùng được?” Minh Nguyệt ngẩng đầu lên hỏi, xương quai xanh mảnh mai yếu ớt lộ ra, vì tập múa hàng ngày nên nhìn phong thái của bé cực kì duyên dáng và xinh đẹp.

      Tại sao ư?

      Chu Tự Hằng hơi đỏ mặt, nhưng vẫn cố gắng giải thích cho Minh Nguyệt: “Bởi vì loại này phải cỡ của , phải…lớn, lớn hơn chút nữa.”

      Cậu từng có ý định mua bao cao su rồi, mặc dù chỉ mới liếc vội cái thôi, nhưng cậu vẫn ghi nhớ kích cỡ rất kĩ, là học sinh giỏi nên Chu Tự Hằng luôn nghiên cứu cẩn thận mọi vấn đề, điều này được cậu quán triệt luôn cả trong sinh hoạt hàng ngày, luôn rất nhạy cảm với chữ số và kí hiệu.

      Minh Nguyệt hiểu lắm về cái này, thậm chí bé còn chưa nhìn kĩ hình dạng của cái bao cao su, trong đầu chỉ nhớ mấy chữ “siêu mỏng”, “mềm ” thôi.Lúc nghe Chu Tự Hằng , theo bản năng bé liền biến thành học trò nghiêm túc trong học tập, mắt tự chủ được mà chậm rãi lướt từ bụng Chu Tự Hằng xuống dưới.

      Nhưng Minh Nguyệt còn chưa kịp nhìn thấy gì Chu Tự Hằng che kín mắt bé lại.

      “Đừng nhìn…” Hô hấp của cậu trở nên gấp gáp, lòng bàn tay nóng rực, các đầu ngón tay hơi run lên, “Tiểu Nguyệt Lượng, đừng nhìn.” Cậu nhấn mạnh chữ “Tiểu Nguyệt Lượng”, xưng hô này tựa như để nhắc nhở bản thân mình, cũng nhắc nhở luôn cả Minh Nguyệt.

      Trước mắt Minh Nguyệt bây giờ gần như chỉ là màu đen, tia sáng vàng dịu xuyên qua các kẽ ngón tay Chu Tự Hằng, bé buông lỏng vạt áo cậu ra, ngoan ngoãn nghe lời: “Vâng ạ.”

      Chu Tự Hằng thở phào nhõm, nhưng trong lòng vẫn hơi có cảm giác hụt hẫng, đương nhiên rồi, chuyện mà cậu luôn khao khát gần như hoàn toàn có thể thực được, thế nhưng bởi vì quá quý trọng nên cậu bỏ lỡ mất.Nếu Chu Xung mà biết chuyện này nhất định bảo cậu nhát gan cho mà xem, còn nếu Minh Đại Xuyên biết được mắng cậu là đồ hư đốn.

      Nghĩ tới đây, Chu Tự Hằng khẽ cười cái, hiển nhiên là cậu hoàn toàn giống với Liễu Hạ Huệ, trong lòng vẫn bị dao động và lung lay.

      Cậu cầm lấy bộ đồ ngủ, muốn làm cho mình tỉnh táo lại.

      Minh Nguyệt vẫn nhắm mắt, nghe thấy tiếng bước chân và tiếng sột soạt của quần áo, bé mới mở mắt ra.

      muốn tắm sao?” Minh Nguyệt hỏi, chiếc váy đỏ tươi rất hợp với làn da trắng muốt của bé, khiến cho da thịt của bé trở nên căng bóng và quyến rũ.

      “Ừ.” Chu Tự Hằng mím môi, đáp.

      “Nhưng tắm lần rồi mà.” Minh Nguyệt tiếp.

      Chu Tự Hằng phủ nhận, cậu gật đầu, thành đáp: “Nhưng lần này giống lần trước.”

      Vì sao lại giống? Vấn đề này cả hai người đều hiểu, nước lạnh dập tắt ngọn lửa trào dâng trong lòng Chu Tự Hằng, dập tắt những ý niệm quẩn quanh trong đầu cậu, cũng có thể làm cho cậu tỉnh táo hơn chút, phải ngồi nhẩm nhẩm lại bài “Trường Hận Ca” nữa.

      Cách làm giống hệt với hồi sáng.

      Trương Gia Giới hoàn toàn ngập trong màn đêm, bầu trời như bị nhiễm màu mực đậm, mặt sông có ánh sáng, nơi duy nhất có ánh đèn chính là ở động Thiên Môn phía xa kia.

      Minh Nguyệt có thể tưởng tượng ra hình ảnh của chiếc khóa đồng tâm khi được ngọn đèn dầu chiếu vào.

      bé yên lặng hồi lâu, ngay lúc Chu Tự Hằng mở cánh cửa thủy tinh trong phòng tắm ra, bé do dự lên tiếng: “ đừng tắm bây giờ, bị cảm đấy.”

      Tay Chu Tự Hằng đặt tay nắm cửa lạnh như băng, lúc này cậu mới nhận ra nhiệt độ từ cơ thể của Minh Nguyệt nóng bỏng đến thế nào.Cậu thoải mái nghe lời Minh Nguyệt, nhưng quay về chỗ bé mà ra ban công, : “Em đúng, vậy ra ban công hóng gió đây.”

      Giọng điệu của cậu nghe cực kì nhàng, nhưng các đốt ngón tay trở nên trắng bệch.

      Cậu cố tỏ ra bình tĩnh.

      Minh Nguyệt dễ dàng phá bỏ lớp ngụy trang của Chu Tự Hằng: “Nhưng ban công có gió đâu.” Ở Trương Gia Giới núi cao nhà cao, lúc mới đến đây cả hai biết là ở quanh sông có gió mát thổi rồi.

      Minh Nguyệt từ giường bước xuống, chiếc chăn mỏng choàng người tuột ra, chân trần bước từng bước về phía Chu Tự Hằng.

      Bộ váy ngủ gợn sóng dưới ánh đèn, dịu dàng đằm thắm như chính con người Minh Nguyệt, Chu Tự Hằng cúi đầu nhìn sàn nhà, mũi chân của bé nhón lên mà bước , uyển chuyển như khiêu vũ.

      Chân của bé rất đẹp, mũi chân duyên dáng, ngón chân thẳng xinh, phần móng trơn bóng và có màu hồng.

      có thể sờ em mà, Chu Chu.” Minh Nguyệt đứng trước mặt Chu Tự Hằng, dùng ánh mắt chân thành nhìn cậu.

      bé nắm lấy tay cậu.

      Đến lúc này rồi, Chu Tự Hằng sắp chịu nổi nữa, cậu dùng nốt tia lý trí cuối cùng, : “ còn chưa có kĩ năng cởi áo lót trong năm giây.”

      Cho nên thể.

      Cậu liều mạng trấn an bản thân, nhưng trong đầu vẫn ngừng lên hình ảnh bộ ngực trắng nõn của Minh Nguyệt.

      Cậu đoán Minh Nguyệt có mặc nội y, mà Minh Nguyệt lúc này cũng xác nhận luôn suy đoán của cậu: “ cần có kĩ năng đó, bởi vì em có mặc áo lót.” bé rất thành , hơn nữa vì để cho Chu Tự Hằng cảm nhận được hơn, bé còn tiến lại gần thêm bước, tựa sát vào lồng ngực cậu.

      Chu Tự Hằng toàn thân căng cứng.

      Mùi thơm ngào ngạt chui vào mũi cậu rồi truyền đến các dây thần kinh, kích thích mọi giác quan, khiến cho thân thể cậu nổi lên phản ứng mãnh liệt.

      sờ chúng nó .” Minh Nguyệt .

      Giọng bé vừa ngọt ngào lại dịu dàng, Chu Tự Hằng cảm giác như có sợi lông vũ cọ vào tim mình vậy, yết hầu theo bản năng chuyển động dưới. Cậu lui về sau bước, nhắm mắt lại, thành khẩn : “ dám.”

      “Vậy để em sờ nhé?” Minh Nguyệt nắm vạt áo Chu Tự Hằng, nhưng cởi cúc áo của cậu ra mà tiếp tục kiên nhẫn hỏi: “Được ?”

      Bình thường Minh Nguyệt là bé rất ngoan lại hay xấu hổ, đây chắc là lúc mà bé bạo dạn nhất tính đến thời điểm này.

      Chu Tự Hằng cảm giác như bị cướp mất hồn phách, mơ màng đáp: “Được.”

      Có được đồng ý của cậu, Minh Nguyệt liền cởi cúc áo của cậu ra, cả khuôn mặt chôn trong lồng ngực cậu, các ngón tay thon dài vuốt ve dọc theo các đường nét da thịt, chậm rãi lần xuống dưới.

      Hai người đứng cạnh cửa sổ, bên ngoài chỉ là màu đen, Chu Tự Hằng đứng vững nữa, cuối cùng cậu ôm Minh Nguyệt ngồi xuống ghế salon.

      Nhiệt độ bên trong phòng như thể sắp đạt đến mức cao nhất, điều hòa có chút tác dụng nào cả.

      Chu Tự Hằng tay nắm thành quyền đặt ở hai bên, nhúc nhích.

      Có chút bối rối, có chút hưng phấn, có chút căng thẳng, cũng có chút liều mạng buông thả…

      Minh Nguyệt cảm nhận được nóng bỏng trong lòng bàn tay, nhiệt độ từ người Chu Tự Hằng truyền vào bé, cái này hồi học Vật Lý cấp hai được định nghĩa là truyền nhiệt.

      Mà nguồn nhiệt này dường như là có giới hạn.

      Đến cuối cùng, Chu Tự Hằng áp sát mặt vào cổ Minh Nguyệt, hơi thở dồn dập dần bình phục lại, yếu ớt gọi tên bé.



      [Vầng trăng sáng kia, lúc nào mới hái được đây?]

      [Lúc nào cũng được.]



      Tay Minh Nguyệt được Chu Tự Hằng lau sạch , cậu còn vô cùng nghiêm túc hôn lên từng đốt ngón tay, cuối cùng hôn sâu lên mu bàn tay và lòng bàn tay bé.

      Lần đầu tiên Minh Nguyệt làm chuyện này, cũng là lần đầu tiên đối mặt với tình huống như thế, lúc trước bạo dạn bao nhiêu bây giờ ngỡ ngàng bấy nhiêu.

      Mặt bé đỏ hồng, chịu chui ra khỏi ngực cậu, tựa như con thỏ trắng ngoan ngoãn chờ bác thợ săn xử lý.

      Bác thợ săn này được thỏa mãn rồi, lúc này chỉ dịu dàng vuốt ve mái tóc dài và sống lưng bé mà thôi.

      “Vừa nãy có sợ ?” Lông mi Chu Tự Hằng có vương hạt nước rất , trong ánh mắt tràn ngập các loại màu sắc, áo của cậu được mặc lại tử tế, nếu mặt mà ửng đỏ dáng vẻ của cậu vẫn rất đoan chính, nhưng vui sướng lên trong đôi mắt lại làm cho cậu nhìn có phần phong lưu.

      Nghe Chu Tự Hằng hỏi, Minh Nguyệt sửng sốt lúc, ngây ngốc đáp: “ sợ, em chỉ sợ thân thể khó chịu, cũng sợ bị cảm.” bé rất quan tâm và lo lắng cho Chu Tự Hằng, cho nên sau khi suy nghĩ hồi lâu, bé mới xấu hổ hỏi: “Vậy size của là bao nhiêu?”

      tự tay áng chừng qua, cũng có trải nghiệm thực tế.

      Chu Tự Hằng cũng sửng sốt lúc, cậu vuốt tóc Minh Nguyệt, ghé vào tai câu.

      Minh Nguyệt ghi nhớ kĩ, thầm nghĩ sau này mình nhất định mua nhầm loại đâu.
      ---
      Nào nào, các chị em hãy bình tĩnh, hết sức bình tĩnh :))
      Minh nương à, sao có thể đáng đến mức này chứ :))
      Chương 79: 1/4/18 <3
      Mun lùn, Huỳnh Thượng Hỷ, pOn64 others thích bài này.

    4. Lamei

      Lamei Well-Known Member

      Bài viết:
      138
      Được thích:
      607
      @Ngân Nhi xúc động quá nên làm sớm post sớm đấy à:))

      Những gì cần tôi rồi, chương này tôi comment gì hếttttttttt
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @Lamei Mai chơi cả ngày nên đăng sớm để tối mần tiếp chương sau đấy :)) Mà cũng vì hai đứa này kích thích quá làm mình cũng ko dừng lại đc :))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :