1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @h0903nhunhu Đọc "Nhật kí hôn nhân của tôi và thần tượng" em :3 "Quyến rũ nghiệt thủ trưởng" nữa :3 Cổ đại có Sủng phi đường nha :3 thươngggg :04(1):
      linhdiep17, Tồn Tồn, A fang2 others thích bài này.

    2. Giang Amy

      Giang Amy Well-Known Member

      Bài viết:
      261
      Được thích:
      478
      Hahaaaaaa đọc chương này t nằm cười như 1 con điên :hoho: nào bụng ếch 2 cái ti xinh xinh k cho bú đc, nào chưa cưới k đc nhìn body của vợ, nào chim , nào vén váy hôn môi phải chịu trách nhiệm :yoyo36: thôi t cũng đến bó tay vs bạn hằng r
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. tieunhu

      tieunhu Well-Known Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      1,555
      Lâu rồi mới lại có truyện dễ thương như vậy
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. puccamatnai

      puccamatnai Active Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      163
      Hi hi. Nhảy vào ủng hộ đây. Bữa thấy page giới thiệu mà chưa vào đc. Hnay mới vào hóng. Chưa đọc chap nào hết nhưng cứ phải giơ tay . Hí hí

      Mẹ ơi. Tui chịu k nổi mà. Đáng quá bé Hằng ui. Chết mất. Con đường lấy vợ của bé Hằng gian nan vs ba cuồng con lắm đây. Hóng trận chiến nào
      Last edited by a moderator: 25/8/17
      linhdiep17Ngân Nhi thích bài này.

    5. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 5

      kiện con dâu bị Minh Đại Xuyên gạt sang bên, trở mặt thèm chuyện luôn.

      Chu Xung hơi bẽ mặt, nhưng cũng may là Chu Tự Hằng lấy lại chút thể diện cho , cho nên Chu Xung cũng thèm quan tâm đến chuyện đó nữa.

      Nếu bàn đến tính cách bảo thủ ngang ngạnh của Minh Đại Xuyên, Chu Xung vẫn khá thích người này.Hoặc có thể , rất nể Minh Đại Xuyên tuy cha mẹ, nhưng nỗ lực từng bước để đến thành công.

      Giống như Chu Xung vậy.

      Lục triều kim phấn, Kim Lăng đế vương châu.

      (Lục triều kim phấn: Lục triều bao gồm Ngô, Đông Tấn, Tống, Tề, Lương, Trần. Lục triều kim phấn: Ý chỉ cảnh tượng phố phường xa hoa của lục triều.

      Kim Lăng đế vương châu: Kim Lăng là kinh đô đế vương – Nguồn: Wattpad)


      Mặt sông Tần Hoài lấp lánh ánh đèn, tường thành cổ kính rêu phong, Nam Thành, trải qua quãng thời gian dài, vẫn bình yên và thơ mộng đến thế.

      Thời gian trôi , có rất nhiều cái tên được lưu truyền ở Nam Thành, cho đến ngày hôm nay, năm 1990, cái tên nổi nhất chính là Chu Xung.

      cải cách mở ra luồng gió mới cho Nam Thành, chưa tới 30 tuổi mà rất có tiếng tăm.

      Nghe cha mẹ, chỉ mới học hết cấp hai, thậm chí mười năm trước đây thôi vẫn còn sống trong cái thôn sơn nơi mà sinh ra và lớn lên.

      Ở nơi thôn quê có núi Đại Hưng An chạy dài vặn dặm, Chu Xung dùng những con cá cơm bắt được để đổi lấy cái đồng hồ điện tử từ người dân, đó có thể coi là lần làm ăn đầu tiên trong cuộc đời .Sau đó, cầm cái đồng hồ đổi lấy củ nhân sâm của nhà ông bí thư chi bộ trong núi.Ra khỏi núi, lại dùng nhân sâm để đổi lấy tem phiếu mua lương thực, nhưng những tem phiếu này vì bị chuyển giao nhiều lần nên chỉ đổi được vải dệt.

      Đầu năm đó là lúc nền kinh tế của Liên Xô cũ bị đình trệ, ít người chọn làm “thương nhân”, nhưng cũng ít người lại sợ gặp khó khăn phiền phức nên làm.

      Chu Xung rất quyết tâm muốn lên đường ra nước ngoài.

      Tuyến đường sắt từ Bắc Kinh qua Mãn Châu rồi tới Moscow dài hơn chín ngàn cây số, mỗi tuần chỉ có chuyến tàu ra nước ngoài, mỗi chuyến kéo dài sáu ngày sáu đêm.

      Chu Xung mang theo áo khoác da, áo lông, đơn độc chuyến hành trình vừa dài vừa buồn tẻ.

      Chu Xung làm ăn buôn bán, vài năm ai nhìn thấy mặt, đến khi trở lại, mở được cái hộp đêm ở khu Nam Thành ngập trong vàng son, năm sau nữa Chu Xung dùng chậu vàng rửa tay rồi, lại tiếp tục dùng vốn liếng để thực cải cách thành phố cổ Nam Thành, bắt đầu dấn thân vào con đường bất động sản.

      Và tất nhiên đạt được thành công trong lĩnh vực này, trở thành người đầu tiên xây dựng được khu chung cư ở Nam Thành, tấm gương tiêu biểu trong giới bất động sản.

      Chu Xung trẻ tuổi tuấn, lại rất có năng lực, ít gia đình giàu có muốn nhận làm con rể, nhưng lại có khuyết điểm duy nhất, chính là đứa con trai.



      Chu Xung có con trai!

      Chuyện này khi đó là chủ đề nóng ở Nam Thành, Nam Thành lớn lớn , có tí chuyện thôi là người ta đem bàn tán ở khắp các bàn trà quán xá rồi. điểm nhấn nữa chính là, con trai của Chu Xung được người ta đưa đến gửi ở đồn cảnh sát, sau khi xác nhận mới được Chu Xung đưa về.

      ít người chờ mong xem thái độ của Chu Xung như thế nào, Chu Xung phong lưu đào hoa, việc có con sau lần chơi bời thế này dù thế nào cũng hay ho gì.Người ta đoán Chu Xung bỏ mặc đứa trẻ, bởi còn trẻ, nghiệp lại phát triển, sau này vẫn có thể cưới con nhà danh giá có học rồi sinh ra những đứa con khác.

      Nhưng Chu Xung làm thế.

      Sau khi mời người làm giám định ADN, lập tức bế con đăng kí hộ tịch, chỗ điền tên vợ để trống, còn cái cậu nhóc xíu kia trở thành người có quan hệ huyết thống duy nhất với .

      Tuy mẹ đẻ của con trai là ai, nhưng vẫn coi cậu bé như trân bảo.Lần đầu pha sữa cho con uống, vì có kinh nghiệm nên biết Chu Tự Hằng ăn no chưa, nên vẫn cố đút tiếp cho con.Chu Tự Hằng uống no quá nên chớ hết ra bộ tây trang của bố, Chu Xung lại phải mặc nguyên bộ đó để vào họp.Hằng đêm, đều ở bên ru con ngủ, mấy tiểu thư xinh đẹp bên ngoài kia đều chẳng lọt được vào mắt .

      Mặc dù Chu Xung giỏi chăm con, nhưng đối với đứa trẻ mà người bố tốt đến mức thể tốt hơn được nữa rồi.

      hề ngại nhắc đến chuyện đứa con trai của là ngoài ý muốn, cũng ngại khi người ta bàn luận về lai lịch của con, chỉ cần câu “Nó là con trai của Chu Xung tôi” là đủ.Bởi vì chuyện này nên có rất nhiều gia đình muốn gả con mình cho Chu Xung, nhưng cho đến khi Chu Tự Hằng lớn lên chút việc này được lắng xuống.

      Chu Xung thèm để tâm đến việc kết hôn, cảm thấy cuộc sống của mình thế này là quá viên mãn rồi, có cả đống tiền để tiêu xài, lại còn có cậu con trai nữa.

      Đúng, còn có con trai, cậu bé vẫn còn xíu, chưa thể chuyện được với .

      Nhưng, rất đứa con trai này.

      Chu Tự Hằng được đưa đến đồn cảnh sát vào đêm tuyết rơi, đợt tuyết đầu tiên trong năm ở Nam Thành.Chu Xung uống rượu với mấy em xinh đẹp, cầm tay trêu chọc các kiểu, ra cũng nhớ tên của họ, hình như là “Như thị” hay “Ngưng Mi” gì đó, Chu Xung thầm nghĩ, nếu tên bọn họ là “Ngực lớn”, “Eo thon”, hay “Chân dài” quá tốt, như vậy cần khắp nơi tìm kiếm rồi, nghe tên cái là biết ngay.

      Việc bị gọi đến cục cảnh sát đối với Chu Xung mà là chuyện thường như cơm bữa.Đám cảnh sát ở Nam Thành ai cũng muốn bắt hết, vì sau đó bọn họ được tăng lương thăng chức lấy được vợ.Nhưng lần này khác, người khiến phải vào cục cảnh sát phải phụ nữ mà lại là đứa bé mới ra đời quá hai ngày, đứa bé khi đó khóc rất lớn tiếng, gương mặt xíu còn bằng bàn tay .

      Người ta đây là con trai .

      Chu Xung bị nghẹn khói trong lỗ mũi, sặc sụa ho ầm ĩ cả lên.Sau khi bình tĩnh lại, mới tìm người làm giám định ADN cấp tốc, trong ba tiếng đồng hồ, chỉ ngồi im trong phòng chờ, còn phòng bên cạnh vẫn ngừng vang lên tiếng khóc của đứa bé.

      Liệu có phải con của nhỉ? Nếu đúng là phải nuôi thôi, nhưng nuôi thế nào bây giờ?

      Chu Xung ngồi ghế nghĩ ngợi, bên ngoài tuyết rơi ngày nhiều, dưới đất có lớp tuyết khá dày.

      Kết quả cuối cùng cũng có, đứa bé đúng là con của .

      Nữ cảnh sát trẻ tuổi giao lại đứa bé cho , lúc đầu hơi luống cuống, cứ chà lau tay cho hết mùi khói thuốc rồi mới dám bế con, sau lại cởi áo khoác ra bọc kín con lại.

      Mọi hành động dường như theo bản năng vậy.

      Việc còn lại giao cho trợ lý của Chu Xung giải quyết.

      Chu Xung bế con về nhà, tài xế lái xe , nhìn ra ngoài cửa sổ, đêm tuyết rơi lạnh lẽo, những vì sao trông cũng độc, tình cảnh giống như mấy năm về trước, mình ngồi sáu ngày sáu đêm tàu, đến vùng đồng bằng Siberia.

      Nhưng giờ trong lòng ấm áp, có đứa bé có quan hệ máu mủ với , yên bình ngủ say.

      Tài xế là người hiền lành, hỏi: “Ông chủ, con trai của ngài tên gì vậy?”

      Chu Xung theo bản năng sờ túi áo để móc thuốc, nhưng thu tay về ngay, chọc lên mặt con trai : “Gọi nó là Chu Tự Hằng .”

      “Dã độ vô nhân chu tự hoành.”

      Chu Xung mười năm dã độ rồi, có lấy người bạn, nhưng cuối cùng lại có cậu con trai.

      (Chú giải: Chu Tự Hằng đọc đồng với từ Chu Tự Hoành trong câu thơ , trích trong bài thơ Trừ Châu tây giản.

      Độc liên u thảo giản biên sinh,
      Thượng hữu hoàng ly thâm thụ minh.
      Xuân triều đới vũ vãn lai cấp,
      Dã độ vô nhân chu tự hoành.


      Bản dịch thơ của Tương Như:

      Xót thương bến nước cỏ xanh vàng,
      Cây rậm cành cao, oanh hót vang.
      Mưa dịp triều xuân, trời sập tối,
      Chiếc đò quạnh vắng tự quay ngang.


      Nguồn: http://thotinhquehuong.blogspot.com)

      *

      Minh Đại Xuyên từng khoe khoang trước mặt Giang Song Lý rằng, con biết vào lúc mười tháng tuổi.

      Lý tưởng tuy to lớn, nhưng lại thể thực được.

      Minh Đại Xuyên lòng hoài nghi biết con mình có bị ngốc quá , nhưng vẫn rất kiên nhẫn dạy con tập .

      Hiển nhiên hiệu quả được tốt, Tiểu Nguyệt Lượng vẫn chỉ biết cười xinh thôi, có cũng là ngôn ngữ ngoài hành tinh, thỉnh thoảng lại ê a hát rất vui vẻ.

      “Lại đây nào Tiểu Nguyệt Lượng, cùng baba học nhé.” Minh Đại Xuyên bế con ngồi lên salon, mặt đối mặt : “ baba nghe nào, ba ~ ba ~”

      Minh Nguyệt rất ngoan, bé mặc cái váy xinh xinh, tóc mái được kẹp đóa hoa , mắt to chớp chớp như búp bê vậy.Minh Đại Xuyên nghe lời bố ngồi xuống, hai tay đặt hai bên người, cố gắng mở to hai mắt nhìn Minh Đại Xuyên.

      theo baba nào, baba.” Minh Đại Xuyên chỉ vào miệng mình.

      Hai tay Minh Nguyệt khẽ ngắt váy, lại chớp mắt nhìn Minh Đại Xuyên, nom rất vô tội.

      cứ như thầy giáo dạy học sinh ý.” Giang Song Lý nghỉ ngơi chút khi ngồi làm bài, khỏi trêu chồng chút. đọc khá nhiều sách ôn thi nghiên cứu sinh rồi, giờ bắt đầu làm đề.

      đúng là có khác gì thầy giáo đâu! Minh Đại Xuyên lúc nào cũng nghiêm túc, mi tâm nhăn lại, Minh Nguyệt rúc vào ghế salon, co lại thành viên tròn , lặng yên nhúc nhích.

      “Tập trung làm bài , nữ trụ cột tương lai của nước nhà ạ!” Minh Đại Xuyên nhắc nhở Giang Song Lý, Giang Song Lý nghe xong cũng phải rụt cổ lại, dáng vẻ đúng kiểu bị thầy giáo chủ nhiệm mắng.

      Giang Song Lý đáp: “Vâng thưa thầy!”

      Minh Nguyệt hùa theo, hai cánh tay mập mạp đập vào nhau vỗ vỗ, hai mắt vì cười nên híp lại như vầng trăng khuyết.

      Minh Đại Xuyên quay đầu nhìn Minh Nguyệt, Minh Nguyệt liền ngậm miệng lại, cúi đầu xuống, chân nhích tới nhích lui, đầu lắc lư nghiêng ngả, thỉnh thoảng lại ngẩng lên liếc trộm bố cái.Thấy nét mặt bố vẫn thay đổi, bé lại cúi đầu, thấp đến mức sắp chạm đến bụng luôn rồi.

      bé còn bú sữa mẹ, nên có cái bụng rất tròn, lại còn mềm nữa.

      Minh Đại Xuyên dở khóc dở cười, dạy nữa, chỉ quay qua với Giang Song Lý: “Cố mãi mà con vẫn chịu gọi, thôi vậy.”

      Đúng lúc vừa xong Minh Nguyệt bò lên người , hôn lên mặt cái, sau đó rúc vào lòng , xấu hổ cười tủm tỉm.Minh Đại Xuyên khẽ cười : “Con ngoan của baba!”

      Minh Nguyệt là cái áo bông ấm áp, bé luôn cười híp mắt với người thân của mình, Minh Đại Xuyên và Giang Song Lý thường xuyên nhận được những cái hôn từ con .Mà Minh Nguyệt cũng thông minh lắm, biết tận dụng điều này để làm nũng, bé trắng trắng mềm mềm, lúc cười lên khiến cho người nhìn cảm thấy rất ấm lòng.Minh Đại Xuyên hận thể thu con lại rồi mang theo con làm, gặp phải chuyện gì phiền lòng chỉ cần bảo con hôn phát là xong, mọi nỗi âu lo lập tức tan biến hết.

      Điều duy nhất khiến Minh Đại Xuyên hài lòng chính là, Minh Nguyệt cũng hôn hai bố con nhà họ Chu kia.

      bé hôn Chu Xung ít thôi, vì người Chu Xung luôn có mùi khói thuốc khó ngửi, râu của còn cứng nữa, Minh Nguyệt cảm thấy hơi chán ghét.

      Nhưng Chu Tự Hằng giống vậy, cậu bé chỉ lớn hơn Minh Nguyệt tuổi chín tháng, cũng mập mạp, người lúc nào cũng có mùi sữa thơm.Minh Nguyệt thích dính lấy Chu Tự Hằng nhất, Chu Tự Hằng cũng rất thích em, cứ câu vợ hai câu vợ, gọi suốt mà chán, đôi khi Minh Nguyệt nghe nhiều quá phải than thở tiếng: “Ai ~”

      Mỗi lần Minh Đại Xuyên nghe vậy chỉ muốn đá thằng nhóc kia ra chỗ khác thôi, lòng còn thầm mắng Chu Tự Hằng di truyền gien phong lưu của bố nó.

      Thời điểm này Chu Tự Hằng tự hiểu biết rất nhiều thứ, tuy mới chỉ biết năm nay thôi, nhưng cậu bé cũng biết gạt người rồi, đặc biệt là giỏi dụ dỗ Minh Nguyệt lắm.

      Lúc Minh Nguyệt mới chỉ biết bò, Chu Tự Hằng cầm kẹo học theo người lớn trêu chọc bé: “Lại đây với ca ca nào.” Minh Nguyệt cười híp mắt, cố gắng bò đến, cái lắc tay kêu leng keng.Mà chỉ bò đến thôi đâu, còn phải hôn lên mặt Chu Tự Hằng cái nữa mới nhận được kẹo.

      Thêm nữa, Chu Tự Hằng còn hay mua đồ chơi cho Minh Nguyệt, cậu bé có rất nhiều tiền tiêu vặt đó.Buổi tối dạo, cậu bé dẫn Minh Nguyệt vào siêu thị ngắm nghía, nhìn thấy món đồ gì hay là dụ Minh Nguyệt hôn mình cái, sau đó được cậu mua cho món đồ chơi đấy.

      Chu Tự Hằng có lúc pha sữa cho Minh Nguyệt uống, cậu bé pha được ngon lắm, nhưng Minh Nguyệt lần nào uống cũng tỏ vẻ rất ngon, còn hôn cậu bé mấy cái, làm nước miếng dính đầy mặt cậu bé luôn, Chu Tự Hằng cực kỳ tự hào về bản thân.

      Cứ buổi chiều là Chu Tự Hằng lại chạy đến nhà hàng xóm, tuy chuyện dâu bị gạt bỏ, nhưng Giang Song Lý vẫn rất thích Chu Tự Hằng, trẻ con trong khu này nhiều, may khi Minh Nguyệt và Chu Tự Hằng có thể chơi thân với nhau.

      Chu Tự Hằng cầm theo túi kẹo sang, “Con chào dì Giang!” “Con chào chú Minh!” ngọt sớt, sau đó lại diễu võ dương oai đứng trước mặt Minh Nguyệt, đưa túi kẹo cho bé, vừa kiêu ngạo vừa xấu hổ : “Cho em hết nè, thấy tốt với em !”

      Minh Nguyệt rất nhạy cảm với giọng của Chu Tự Hằng, cứ trông thấy cậu bé là cười ngay, nhìn đáng như cục bột vậy. bé theo bản năng bò tới ôm eo Chu Tự Hằng, hôn lên cằm cậu cái, Minh Đại Xuyên giữ con lại, ôm chặt: “Baba còn chuyện với con đó, ngồi yên cùng baba nào.”

      Minh Nguyệt lại ngoan ngoãn ngồi xuống.

      Việc Minh Đại Xuyên dạy Minh Nguyệt quá quen thuộc với Chu Tự Hằng rồi, cậu bé nghĩ lúc rồi khom lưng nhìn Minh Nguyệt.

      Đáng tiếc là Minh Nguyệt vẫn chịu , Minh Đại Xuyên chỉ đành bó tay than thở.

      Chu Tự Hằng tranh thủ tham gia luôn: “Vợ gọi , gọi !” Cậu bé vui vẻ đứng thẳng, cười tươi như hoa .

      Minh Nguyệt lại tưởng trai trêu mình, lại tiến đến hôn Chu Tự Hằng cái.

      phải thế!” Chu Tự Hằng ôm mặt bé, “Em gọi ! Gọi ! Gọi …”

      “Con phải là em gọi tiểu ca ca .” Giang Song Lý xen vào.

      “Đúng rồi.” Chu Tự Hằng nghiêm túc gật đầu, bộ dạng đó khiến cho Giang Song Lý và Minh Đại Xuyên nhịn được cười, “Nếu em gọi tiểu ca ca cho em ăn kẹo.”

      Minh Nguyệt đan hai tay vào nhau, chớp mắt to .

      pha sữa cho em uống nha.” Chu Tự Hằng tiếp tục dụ.

      Minh Nguyệt vẫn chỉ biết ê a thôi, hai mắt híp lại rất đáng .

      “Hay là hôn em cái nhé, hôn em cái, sau đó em gọi tiểu ca ca được ?” Chu Tự Hằng xong mặt hơi hồng, trong suy nghĩ của cậu bé, hôn là việc đại , mỗi lần được Minh Nguyệt hôn, cậu bé tuy rất vui sướng, nhưng lúc hôn lại rất xấu hổ.

      “Quyết định vậy !” Chu Tự Hằng hôn cái rất nhanh, làm Minh Đại Xuyên kịp ngăn cản, sau tiếng “Chụt” vang lên là giọng ngọt sớt đáng gọi: “Tiểu Chu Chu.”

      Đó chính là chữ đầu tiên mà Minh Nguyệt đó.
      ---
      Ngân Nhi: Thôi xong :050: Con với cái, dạy nó tốn bao nhiêu calo mà nó ko chịu gọi baba, vậy mà chỉ cái hun từ thằng hàng xóm mà nó liền :sad: Mà bé Nguyệt cũng ghê lắm, dụ kẹo ko chịu nè, dụ sữa cũng ứ chịu luôn, cuối cùng phải hun bả bả mới chịu gọi :059:
      Xin chia buồn với chú Minh :059: Phen này chú thua thảm hại rồi :059:
      Last edited: 28/8/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :