1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 76

      Rạng sáng hôm sau, Trương Gia Giới có mưa , ánh mặt trời giảm độ sáng, gian bị bao trùm bởi lớp sương mù.

      Cơn mưa tạnh vào lúc trời sáng hẳn, nhưng tiếng mưa rơi trong phòng vẫn chưa dừng lại.

      Trong phòng tắm được bật đèn vàng ấm áp, Minh Nguyệt đứng bên ngoài cửa có thể nghe thấy tiếng nước chảy ra từ vòi hoa sen, rơi xuống dưới sàn và vách tường.

      Chu Tự Hằng tắm.

      Thân hình của cậu thấp thoáng lên qua lớp cửa kính mờ, Minh Nguyệt nhìn vào, thầm nghĩ Chu Tự Hằng nhất định là rất chăm tập thể thao.

      Nhưng dù có khỏe mạnh đến đâu vẫn nên chú ý bảo vệ sức khỏe, cho nên sau khi do dự vài giây, Minh Nguyệt chậm rãi đưa ngón trỏ lên gõ vào cửa, lên tiếng khuyên nhủ: “Chu Chu, đừng tắm nước lạnh nữa, hôm nay nhiệt độ thấp lắm, bị cảm đấy.”

      bé vừa xong tiếng nước trong phòng tắm lập tức dừng lại.

      Chu Tự Hằng yên lặng lát rồi mới hỏi: “Sao em biết là tắm nước lạnh?”

      Mặc dù Minh Nguyệt học Vật Lý giỏi, nhưng những kiến thức cơ bản bé vẫn biết, ngón tay bé di lên cửa kính, mím môi : “Em thấy hơi nước bốc lên kính.”

      Lần này Chu Tự Hằng lại càng yên lặng lâu hơn.

      Trước khi Minh Nguyệt tỉnh dậy là cậu chạy tắm nước lạnh rồi, nguyên nhân cần nghĩ cũng biết, Minh Nguyệt ngủ mạch từ 11 giờ tối đến 6 giờ sáng, cơ thể rất khoan khoái, nhưng Chu Tự Hằng ổn chút nào.

      Minh Nguyệt cầm bình đun nước sôi, sau đó lại quay về gõ cửa phòng tắm: “ ra , em sấy tóc cho .”

      Cửa bị mở ra.

      Chu Tự Hằng quấn khăn tắm quanh hông, thân để trần bước ra, mái tóc ướt sũng, nước chảy dọc từ tai xuống đến cổ.

      Cậu tắm nước lạnh nên làm Minh Nguyệt đứng bên cạnh cũng thấy lạnh theo, khỏi lại nghĩ đến tối hôm qua, cánh tay Chu Tự Hằng ôm chặt eo bé, vô cùng nóng hổi.Cảm giác lúc nóng lúc lạnh làm Minh Nguyệt dám nhìn vào lồng ngực của Chu Tự Hằng, bé cầm chăn choàng lên người cậu, : “Đừng để bị cảm lạnh.”

      Ấm nước sôi, dưới ánh mắt nóng rực của Chu Tự Hằng, Minh Nguyệt quay rót cho cậu cốc nước nóng, pha thêm chút nước lạnh rồi mới đưa cho cậu uống, tiếp đó lại cầm máy sấy sấy tóc cho cậu.

      Suốt quá trình Chu Tự Hằng dám mở miệng câu nào, nhưng Minh Nguyệt vẫn có thể cảm nhận được là cậu rất căng thẳng, cho dù tắm nước lạnh hơi thở vẫn nóng rực như trước.

      Tựa như ngọn núi lửa che giấu những dòng dung nham dưới lớp tuyết đọng vậy.

      Minh Nguyệt sấy khô tóc cho Chu Tự Hằng xong, vừa xoay người xoay người lại thấy cậu mặc quần áo chỉnh tề rồi, áo phông đen, quần dài đen, sống lưng cao thẳng, hai tay đút túi quần, cằm mím chặt, ánh mắt sáng rực, dáng vẻ rất nghiêm trang.

      mặc quần áo nhanh đấy.” Minh Nguyệt tìm chủ đề nhằm phá vỡ ngượng ngập, “Kỹ năng này xứng đáng đứng hạng nhất.”

      Minh Nguyệt đứng bên cạnh cửa sổ, gương mặt được ánh nắng chiếu vào làm nổi bật lên làn da trắng hồng, thay chiếc váy ngắn, để lộ cặp chân dài trắng như ngọc, bên là chiếc eo thon mà đêm qua Chu Tự Hằng ôm rời tay.

      Chu Tự Hằng lập tức thu hồi lại ánh mắt.

      Yết hầu khẽ giật, cậu : “Em rất may mắn đấy, vì bây giờ vẫn chưa có kỹ năng cởi nút áo lót trong năm giây.”

      Giọng điệu của cậu nghe rất nghiêm túc và thành , kết hợp với biểu hồi sáng cậu hoàn toàn có thể bị gắn cho cái danh Liễu Hạ Huệ rồi, nhưng Minh Nguyệt vẫn nghe ra được chút ý bên trong đó.

      Chu Tự Hằng rất đúng, “Bây giờ chưa có kỹ năng”, nhưng có nghĩa là sau này cũng có kỹ năng.

      Minh Nguyệt mặt dày trêu ghẹo cậu: “ còn phải cố gắng học tập.”

      Chu Tự Hằng nhíu mày, nhướn vai tỏ vẻ đồng tình: “ học.” Cậu thong thả bước tới, cúi đầu thương lượng với bé: “Nhưng em phải chờ đó.”

      Minh Nguyệt đáp “Vâng”, sau đó gì thêm.

      Cả hội hẹn nhau lúc 6 giờ 45 phút xuống nhà hàng của khách sạn ăn bữa sáng, Bạch Dương dậy rất sớm, ăn được mấy cái bánh bao rồi, giờ sức ăn của cậu giảm rất nhiều, chẳng qua chỉ là thích ăn ngon mà thôi, chứ cảm giác đói bụng suốt ngày suốt đêm còn nữa rồi.

      Bạch Dương chiếm trước cái bàn , Mạnh Bồng Bồng vẫn chưa tới, nhưng Bạch Dương vẫn thấy vui trong lòng, nghĩ nếu Mạnh Bồng Bồng mà xuống ăn sáng tự cậu mang lên phòng cho bé cũng được.

      Lúc chuyện, Minh Nguyệt nhìn Bạch Dương, thấy bọng mắt của cậu nổi lên quầng thâm rất .

      Rất hiển nhiên, vì Mạnh Bồng Bồng ở ngay phòng bên cạnh, dù có cách nhau bức tường dày Bạch Dương vẫn hưng phấn thôi, tựa như đứa trẻ con rất dễ dàng thỏa mãn vậy.Chu Tự Hằng đôi khi cũng thế, nhưng điểm khác biệt là cậu luôn được voi đòi tiên.

      “Hôm nay thời tiết đẹp quá, nóng lắm.” Bạch Dương vừa ăn bánh bao vừa .

      “Hồi sáng mới có mưa.” Minh Nguyệt .

      bé chỉ lịch đáp lại Bạch Dương thôi, cho khí bàn ăn sôi nổi hơn, nhưng Bạch Dương lại nhíu mày, ghé đầu vào hỏi thăm: “Chị dâu, sao chị biết? Em thấy mặt đất ẩm ướt lại tưởng là sương mù chứ.”

      ra đây là lần đầu tiên Bạch Dương xa nhà, trước đó cậu còn chưa từng ra khỏi Nam Thành, cho nên cậu vô cùng tò mò về Trương Gia Giới.

      “Vì có tiếng mưa rơi…” đến đây Minh Nguyệt chợt dừng lại, trong phòng đóng cửa sổ, mà bên ngoài trời chỉ mưa phùn thôi, theo lý mà thể nghe được tiếng mưa rơi, cho nên cái mà bé nghe thấy chỉ có thể là tiếng nước chảy ra từ vòi hoa sen trong phòng tắm mà thôi.

      Thời gian mà Chu Tự Hằng tắm nước lạnh lâu hơn bé nghĩ rất nhiều.

      Minh Nguyệt nữa, mượn mái tóc dài để che gương mặt, yên lặng húp cháo, từ góc nhìn của Chu Tự Hằng, cậu có thể trông thấy ràng mặt của đỏ lên.Cậu nhếch môi, nở nụ cười vô cùng thỏa mãn.

      Bạch Dương rất giỏi đoán ý qua lời và sắc mặt, cậu nghĩ thầm đêm qua nhất định là có chuyện gì đó xảy ra rồi.Chu Tự Hằng là thanh niên tràn trề sinh lực, lại còn ở chung phòng với mà mình rất nhiều năm, Bạch Dương cảm thấy, chắc chắn là củi khô gặp lửa rồi.

      Cậu suy nghĩ rất hăng say, hơn nữa càng nghĩ lại càng cho là mình đúng, cuối cùng cậu ho khan tiếng, cầm cái bánh bao thịt trong đĩa của mình để vào bát Chu Tự Hằng: “Đại ca, ăn nhiều vào, bổ sung thể lực.”

      Bổ sung thể lực…

      Minh Nguyệt thầm nghĩ, Bạch Dương ngây thơ hẳn là nhắc nhở Chu Tự Hằng rằng hôm nay phải leo núi nên tốn rất nhiều sức, nhưng bản thân lại tự chủ được mà nghĩ đến chuyện đứng đắn.

      Minh Nguyệt liếc nhìn thắt lưng Chu Tự Hằng cái, sau đó cực nhanh dời mắt chỗ khác.

      Chu Tự Hằng nở nụ cười thâm sâu.

      Mạnh Bồng Bồng khoan thai đến muộn, trong lúc đợi xe, bé có ăn bữa sáng mà Bạch Dương đưa cho, Bạch Dương vừa mừng vừa ngượng, tay nắm chặt vạt áo, nhìn chẳng khác nào vợ .

      Hành trình của cả bọn ngày hôm nay đến Thiên Môn Sơn.

      Nơi này có những vách núi dựng đứng hiểm trở cùng với kỳ quan thiên nhiên là động Thiên Môn nên rất thu hút khách du lịch, từ ngày xưa trong thơ Đường miêu tả nơi đây là “Thiên Môn trung đoạn Sở giang khai, bích thủy đông lưu chí thử hồi”. *

      *(Hai câu trong bài Vọng Thiên Môn của Lý Bạch, dịch: Núi Thiên Môn gãy ngang sông Sở, sóng xuôi đông xô đổ về sau.)

      Bây giờ chỉ mới hơn bảy giờ sáng, nhưng dòng người xếp hàng mua vé rất dài, Chu Tự Hằng và Bạch Dương nhận nhiệm vụ đứng xếp hàng, để hai nghỉ ngơi trong khi chờ đợi.

      Mạnh Bồng Bồng nhân cơ hội kéo Minh Nguyệt vào nhà vệ sinh, sau đó lấy cái hộp từ trong túi đưa cho Minh Nguyệt.

      Minh Nguyệt chưa từng dùng cái này, nhưng qua tin tức và những tiết Sinh Học, bé có thể nhận ra được cái hộp này là bao cao su.

      cái hộp có ghi mấy chữ “siêu mỏng”, “mềm ” rất bắt mắt, Minh Nguyệt vừa mới liếc nhìn là ghi nhớ trong lòng.

      Cái này giống như thuốc nổ vậy, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

      “Cậu và Chu Tự Hằng…” Mạnh Bồng Bồng , “Phải…”

      Mạnh Bồng Bồng vốn là người rất thẳng thắn, nhưng lúc này cũng phải vắt óc suy nghĩ, tâm tư xoay chuyển liên hồi, mãi về sau mới : “Cậu phải tự biết bảo vệ mình tốt.”

      Mạnh Bồng Bồng can thiệp vào chuyện Chu Tự Hằng và Minh Nguyệt nhau, cho nên phản đối việc hai người ở chung phòng, nhưng với cương vị là người bạn thân, bé có trách nhiệm phải nhắc nhở Minh Nguyệt về vấn đề này.

      Lúc này Mạnh Bồng Bồng cúi thấp đầu, nhắc đến chuyện nhạy cảm nên mặt bé ửng hồng, nhìn rất đáng .

      Minh Nguyệt đoán hồi sáng bạn này đến muộn chắc là vì ra ngoài mua bao cao su rồi.

      Rất khó tưởng tượng được, rằng vừa lãnh đạm lại chín chắn như Mạnh Bồng Bồng, lại đến siêu thị hoặc hiệu thuốc, dưới ánh nhìn của mọi người, mua hộp bao cao su về cho Minh Nguyệt.

      Trong lòng Minh Nguyệt cảm thấy rất xúc động.

      với Mạnh Bồng Bồng: “Chúng mình chưa có gì…”

      “Sau này có.” Mạnh Bồng Bồng , “Hạn sử dụng của cái này là năm năm.”

      Dường như nghĩ đến điều gì, Mạnh Bồng Bồng : “ chừng Chu Tự Hằng cũng mua rồi ý.”

      Minh Nguyệt xấu hổ, nhưng phản bác, bởi vì bé cũng cảm thấy rất có thể là như vậy.

      Cuối cùng, Minh Nguyệt cầm lấy cái hộp cất vào trong ba lô.

      tiếng sau mới mua được vé, lúc này có thể ngồi cáp treo để lên đỉnh núi rồi, tổng chiều dài của đoạn cáp treo là 7455 mét, sáng nay có cơn mưa nên quang cảnh được bao phủ bởi làn hơi nước, nhìn từ lớp kính thủy tinh ra bên ngoài, cảm giác như lạc trong mây mù vậy.

      Mạnh Bồng Bồng sợ độ cao, Bạch Dương vừa căng thẳng vừa vui sướng khi được bé ôm chặt lấy cánh tay, gương mặt trắng trẻo của cậu đỏ lên, hai mắt sáng rực, lần nữa, cậu cảm thấy cuộc đời viên mãn, sung sướng tựa như thần tiên.

      Trải qua đêm suy nghĩ, tổng kết những kĩ năng học hỏi được từ đại ca Chu Tự Hằng, Bạch Dương lập tức thực hành ngay với Mạnh Bồng Bồng, dịu dàng dỗ dành và động viên bé.

      Lúc xuống cáp treo, Bạch Dương hưng phấn đến mức quên buông tay Mạnh Bồng Bồng ra, mà Mạnh Bồng Bồng cũng chủ động nhắc cậu.

      Bạch Dương cao gầy tuấn tú, Mạnh Bồng Bồng bé đáng , nhìn từ đằng sau trông hai người rất đẹp đôi.

      Minh Nguyệt kìm lòng được mà với Chu Tự Hằng: “Hai người họ hợp nhau đấy.”

      “Em đúng.” Chu Tự Hằng gật đầu, hôn lên má cái, “Nhưng bọn mình vẫn hợp nhau hơn.” Cậu dùng câu thành ngữ để minh họa, “Trời sinh cặp.”

      Minh Nguyệt cũng kiễng chân lên hôn cậu cái.

      Cáp treo dừng ở giữa sườn núi, muốn lên tới đỉnh phải tiếp tục leo bộ, mục đích làm vậy là để du khách cảm nhận được niềm vui sướng khi leo núi, có hai con đường ở hai hướng Đông và Tây, Chu Tự Hằng dẫn cả bọn theo đường hướng Đông, trước khi tới đây cậu tìm hiểu rất kĩ, cho nên có thể đảm nhận được cả trọng trách làm hướng dẫn viên du lịch.

      Mà vị hướng dẫn viên này hiển nhiên là còn có ý đồ riêng, cậu dắt Minh Nguyệt lên cầu thang, rẽ vào khúc cua rồi đến “Động cầu tử”.

      Ném đá nghe tiếng vọng, tiếng là con trai, hai tiếng là con , ba tiếng là sinh đôi.

      Chữ ghi cửa động vô cùng bắt mắt.

      Những nơi vùng sông nước núi non luôn tràn ngập hương khói, trước động cầu tử này cũng vậy, rất nhiều người đến đây cúng bái.

      tin những cái này sao?” Minh Nguyệt hơi xấu hổ, tay nắm vạt váy hỏi Chu Tự Hằng.

      tin.” Chu Tự Hằng , “Nhưng vẫn hi vọng rằng nơi đây chúc phúc cho chúng mình.”

      Răng cửa trắng muốt của Minh Nguyệt cắn môi, cặp lông mi run rẩy trước gió: “Nhưng vẫn còn quá sớm.”

      Bây giờ chưa đến lúc để cầu chuyện con cái.

      Trong ba lô của bé còn để sẵn hộp bao cao su đây này.

      “Đúng là quá sớm.” Chu Tự Hằng cười , “Nhưng vẫn có thể thử lần mà.”

      Ánh mắt cậu chăm chú nhìn Minh Nguyệt, gương mặt bé đỏ hồng cả lên, nhìn xinh đẹp cực kì, dáng vẻ như vừa xấu hổ lại vừa giận dỗi, khiến cho cậu kìm được phải lên tiếng dỗ dành: “Thử lần thôi mà, muốn biết sau này chúng mình sinh con trai hay con , hoặc thậm chí là sinh đôi.”

      Dưới lời dụ dỗ của cậu, Minh Nguyệt nhặt viên đá lên, nhắm mắt ném vào trong động.

      Ném đá nghe tiếng vọng, tiếng là con trai, hai tiếng là con , ba tiếng là sinh đôi.

      “Đông!”

      tiếng vang lên!

      “Là con trai.” Chu Tự Hằng khẽ thầm bên tai Minh Nguyệt.
      ---
      Cái động này thiêng phết nhề :))
      Nguyệt ơi là Nguyệt, kiên định lên em, cứ mềm lòng với thằng này là ko được đâu :)) Chỉ giỏi dụ dỗ con nhà người ta thôi :))
      Mỗi lần edit là bị bọn này ngược cho tơi tả -_-
      Chương 77: 28/3/18 <3

    2. hargane187

      hargane187 Well-Known Member

      Bài viết:
      180
      Được thích:
      268
      Vâng chưa mần j đoán trai hay , vãi cả tương lai
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Lamei

      Lamei Well-Known Member

      Bài viết:
      138
      Được thích:
      607
      Trung tâm của chương này chính là MBB :))) Tuyệt vời!!!

      Các thử nghĩ mà xem, tìm đâu ra được bạn thân như MBB chứ, có những thứ mà MN có, nhưng hề đố kỵ với bạn mình, đối với chuyện của bạn có thể lắng nghe, giúp bạn trút bầu tâm chứ lên giọng dạy bảo, trắng trợn can thiệp theo logic "mình muốn tốt cho cậu" trong truyền thuyết, giờ đến những chuyện "kinh thiên động địa" như qua đêm với bạn trai cũng rất tôn trọng quyết định của bạn mình, chỉ nhàng dặn dò hãy tự bảo vệ bản thân cho tốt. MN đúng là nữ chính sướng nhất rồi, gia đình hạnh phúc, bạn trai thâm tình chiều chuộng, bạn thân tốt kể hết, bản thân vừa xinh đẹp vừa khéo léo dịu dàng...

      Thôi tôi úp mặt vào bánh gato tôi khóc :))

    4. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Hạn sử dụng hẳn 5 năm cơ, dã cả man. Mạnh nương tâm lý quá
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. Yêu_ nữ

      Yêu_ nữ Active Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      102
      Gần trường tôi có circle k bán bcs. Thấy thú vị nên mỗi lần ra đấy tự học là tôi lại mua hộp. Sắp có bộ sưu tập các hãng rồi....thời hạn 5 năm cơ mà
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :