1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 4

      Trẻ con mới sinh thay đổi từng ngày, tựa như bốn mùa trong năm ở Nam Thành vậy.

      Giở lịch ra xem, chỉ mới mùng 8 tháng Chạp, cây tường vi được phủ thêm lớp băng mỏng, dưới đất có lớp tuyết mịn, hoa mai nở trắng cành.

      Minh Nguyệt còn đỏ hỏn như con khỉ con lúc mới sinh nữa, mà trắng trẻo như viên ngọc vậy.Giang Song Lý và Minh Đại Xuyên nuôi con theo sách vở, mới bốn tháng mà trông cứng cáp lắm rồi.

      là mùa đông nhưng khu nhà này quá lạnh, lúc xây dựng được tính đến yếu tố thời tiết thay đổi rồi, việc thiết kế khu nhà của Minh Đại Xuyên khi đó nhận được ít lời khen, công ty của cũng nổi tiếng hơn hẳn nhờ cái khu chung cư Nam Thành này, đơn đặt hàng ào ạt ập xuống như tuyết rơi, cũng vì thế mà ngày càng bận rộn hơn.

      Sau khi hết tháng ở cữ, Giang Song Lý nhận được đồng ý của bố mẹ và ủng hộ của chồng, chuẩn bị thi nghiên cứu sinh. tốt nghiệp chuyên ngành tiếng , Minh Đại Xuyên cũng muốn bắt ở trong nhà làm bà nội trợ.

      “Tuyệt đối được lãng phí tài nguyên!” Minh Đại Xuyên tâng bốc , tương lai chắc chắn trở thành trụ cột của nước nhà. giơ ngón cái lên với vợ chưa từng trải đời của mình, : “Bây giờ bước vào thập niên 90 rồi, phụ nữ thời đại mới này cũng nên có nghiệp của riêng mình!”

      nghỉ lâu rồi nên bây giờ cầm sách lên học phải chuyện dễ dàng, Minh Nguyệt còn quá , rất bám người, Giang Song Lý ở nhà rất bận rộn, chưa đầy ba tháng mà người gầy hẳn rồi.Chu Tự Hằng hề ngại làm phiền người ta, ngày nào cậu nhóc cũng đến chơi với Minh Nguyệt, trở thành người bạn thân nhất của bé.

      Minh Nguyệt luôn tò mò với mọi thứ xung quanh, chịu ở mãi trong nhà, Chu Tự Hằng liền xung phong nhận công việc đưa em xuống sân chơi.Giang Song Lý mặc nhiều lớp áo cho con , sợ bị cảm lạnh, giúp việc của nhà họ Chu cũng theo rời tấc, sợ xảy ra chuyện hay.

      “Chu thiếu gia đưa vợ xuống chơi đấy à?” gia đình trẻ trêu chọc cậu bé.

      Tiểu thiếu gia họ Chu rảnh chuyện với họ, vừa đẩy xe cho em vừa đáp: “Vâng ạ.”

      Nhà kia lại cười : “Hôm nay vợ của tiểu thiếu gia hình như lớn hơn chút rồi nhỉ?”

      Câu hỏi này khiến cho Chu Tự Hằng đẩy xe em bé phải dừng bước, cậu bé mặc áo khoác bò lót lông, đầu đội mũ da , kiêu ngạo quay sang đáp: “Tất nhiên là lớn hơn rồi ạ, chỉ hai ngày nữa là vợ con có thể gả cho con rồi.”

      Cậu bé vẫn còn , thế giới trong mắt cậu bé có lẽ chỉ lớn bằng cái khu chung cư này thôi, thời gian hai ngày đối với cậu bé cũng là quá dài, chuyện duy nhất mà cậu bé nghĩ đến, chính là kết hôn với Minh Nguyệt.

      xong, Chu Tự Hằng chạy ra đứng trước xe đẩy, ngó đầu lại gần : “Tiểu Nguyệt Lượng, trai vậy có đúng ?”

      Minh Nguyệt ngậm núm vú cao su, hai tay vung lên làm cho cái lắc tay kêu leng keng, đôi mắt to tròn nhìn Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng thở dài: “Sao em lại ngốc thế chứ? Mãi mà chưa được.”

      Minh Nguyệt mút mạnh cái núm cao su mấy cái, thèm để ý đến chán nản của Chu Tự Hằng.

      Gia đình kia thấy thế cười ầm lên, em bé mới bốn tháng tuổi làm sao biết chứ? Chu Tự Hằng cũng tuổi chín tháng mới chịu mà.

      Trước đó khi Chu Tự Hằng còn chưa biết , mọi người trong khu cũng hay trêu chọc cậu bé như vậy, bây giờ cậu bé được rồi, giọng điệu con nít làm cho người ta nghe mà lắm.Chu Tự Hằng tuy biết muộn, nhưng câu nào chắc câu đấy, khả năng học hỏi cũng rất tốt, cứ nghe thấy người ta gì là lại yên lặng suy nghĩ lúc, dáng vẻ y như người lớn vậy.

      Chu Tự Hằng rất khó tính, thích để ý đến người lạ, lúc bước cũng luôn hùng dũng oai vệ tràn đầy khí phách, nhưng mỗi khi nghe thấy người ta về vợ của mình, cậu bé nhất định dừng lại lắng nghe, nếu là mấy câu nghe xuôi tai Chu Tự Hằng cực kỳ kiêu ngạo.

      Cuộc sống cứ thế trôi ngày qua ngày, mùa xuân lại đến rồi, nước sông dâng đầy, cây cối đâm chồi nảy lộc, Minh Nguyệt lại lớn hơn chút, còn Chu Tự Hằng ngày càng chuyện lưu loát hơn.

      Người ta bảo trẻ thông minh thường chậm , Chu Tự Hằng hay học theo TV, dần dần có thể tự biểu đạt được ý của mình.Nghe người ta về khoa học trái đất, cậu bé cũng bắt chước theo, đôi khi cũng bị sai, nhưng mọi người mấy để tâm, trái lại còn thấy cực kỳ đáng .

      Nhưng Minh Nguyệt còn đáng hơn Chu Tự Hằng nhiều.

      bé lúc mới sinh cực kỳ xinh xắn hoạt bát, rất ngoan chứ hay khóc quấy, lúc vui vẻ còn cười rất tươi nữa.Chu Tự Hằng tuy còn nhưng có ý thức độc chiếm rất mạnh, lúc cậu bé mà ôm Minh Nguyệt ai được phép giành với cậu bé, lúc để Minh Nguyệt ngồi vào xe đẩy, cậu bé dốc hết sức để đẩy xe .Có đôi khi mấy cho Minh Nguyệt kẹo, nhưng Chu Tự Hằng lại lấy kẹo trong tay bé ra rồi trả lại cho người ta, sau đó lại chạy vào nhà mình lấy hộp chocolate to đưa cho Minh Nguyệt.

      “Thằng nhóc này mà có khả năng có khi nó nhận luôn cả việc cho con bú của vợ cậu mất.Trong nhà có gì tốt nó cũng lấy đưa cho con bé, đúng là có vợ quên cha.” Chu Xung thấy con trai hao tâm tổn trí chăm vợ từ bé, liền quay sang trêu ghẹo Minh Đại Xuyên.

      Minh Đại Xuyên đen mặt lườm Chu Xung.

      Chu Xung tự biết mình đùa hơi quá, liền im lặng đứng hút thuốc.

      Chu Tự Hằng ngày nào cũng uống sữa, nghe bố thế liền vén áo lên, để lộ cái bụng con ếch và hai cái ti xinh xinh.Cậu bé xoa xoa ti, lại nhìn cái bụng to của mình, phiền muộn than vãn: “Tại sao con uống nhiều sữa như vậy mà ti lại có sữa ạ?”

      Chu Xung sặc cả thuốc, hai mắt đỏ bừng, gương mặt vì nén cười nên méo mó cả lại.

      Minh Đại Xuyên miệng co quắp: “Mày có phải bò sữa đâu!”

      “Nếu được làm bò sữa tốt quá.” Chu Tự Hằng phụng phịu , “Con muốn làm bò sữa, khi nào Tiểu Nguyệt Lượng đói bụng em ý xán lấy con, sau đó con có thể mang em ấy về nhà mình, buổi tối lại được ngủ với em ấy, cùng nhau sinh em bé.”

      Minh Đại Xuyên giận đến mức nên lời, mạnh mẽ đá cái vào bàn trà của nhà họ Chu.

      Chữ đầu tiên Chu Tự Hằng là “vợ”, cậu bé từ lần đầu gặp mang tình cảm rất tự nhiên với Minh Nguyệt, lúc nào cũng câu vợ hai câu vợ.Minh Đại Xuyên cũng biết là cậu bé còn , hiểu ý nghĩa của từ vợ, chỉ nghĩ đó là cách gọi thân mật thôi, mà lúc nào cậu bé cũng gọi rất hăng say, mấy lần dạy cậu bé gọi bằng từ khác, nhưng Chu Tự Hằng vẫn bướng bỉnh làm theo ý mình.Chu Xung lại cưng chiều con trai, bao giờ thấy dạy bảo con mình nghiêm khắc, Minh Đại Xuyên biết phải làm gì.

      Chu Tự Hằng đáng khiến cho hàng xóm láng giềng mến, cứ chốc chốc lại lôi chuyện vợ ra để trêu chọc cậu bé.Chu Tự Hằng tuy vẫn chỉ là đứa trẻ ngây thơ, nhưng sau khi nghe người ta trêu cũng hiểu được rằng vợ chỉ là của mình cậu bé mà thôi, ai được cướp hết, cho nên cậu bé lại càng nghiêm khắc với Minh Nguyệt hơn, lúc nào cũng phải quản chặt.

      Nhưng vẫn có lúc mà cậu bé bó tay, đó chính là lúc Minh Nguyệt tắm.

      Minh Nguyệt cực kỳ thích tắm, Minh Đại Xuyên và Giang Song Lý cũng rất thích tắm cho con .Lúc tắm hai tay hai chân như ngó sen của bé cứ đập xuống nước mãi, vui vẻ cười to.Chu Xung cũng có lần đứng nhìn Minh Đại Xuyên tắm cho Minh Nguyệt, chỉ có Chu Tự Hằng là chịu nổi, mỗi lần thấy Minh Nguyệt tắm là cậu bé lại ôm bình sữa chạy lên lầu, chui vào trong chăn trốn.

      Chu Xung dụ dỗ con trai: “Sao con vào nhìn Tiểu Nguyệt Lượng tắm ? Baba con nghe nè, lúc Tiểu Nguyệt Lượng tắm trông đáng cực kỳ ý.”

      Chu Tự Hằng xấu hổ đỏ mặt, miệng vẫn ngậm bình sữa, cúi đầu : “Con còn chưa cưới Minh Nguyệt mà, sao có thể nhìn lúc em ấy mặc đồ được chứ?” xong cậu bé lại bỏ bình sữa ra, lấy chăn che kín đầu, nằm giường lớn lăn lộn.

      Chu Xung nghe thế ngây người, sau đó cười to : “Con mới hai tuổi rưỡi thôi đó!”

      “Có hai tuổi rưỡi cũng là đàn ông!” Chu Tự Hằng nổi giận đùng đùng, bò dậy đạp Chu Xung cái, chu miệng lên, bụng phập phồng, sờ đũng quần rồi gào thét: “Con…Con có chim đấy nhé!”

      Chu Xung nhìn con chim xíu xíu dưới quần con trai, lại nhìn lên cái bụng to tròn nhịn được mà cười to, cười lâu rồi mới cởi áo lên giường ngủ với Chu Tự Hằng, : “Con trai bố hiểu chuyện quá.”

      Chu Tự Hằng được bố khen nên giận nữa, cậu bé co chân rúc vào lòng bố, lại cầm bình sữa lên ngậm, nhắm mắt ngủ.

      Chu Xung thấy con ngủ say cũng ngủ luôn.

      Hôm sau, Chu Xung kể lại mấy lời của con trai cho Minh Đại Xuyên và Giang Song Lý nghe.

      Sau khi sinh Minh Nguyệt, mối quan hệ của hai gia đình có phần thân thiết hơn, ở cái đất Nam Thành rộng lớn này, người ở năm châu bốn bể đều hội tụ tại đây.Chu Xung tới Nam Thành để lập nghiệp, Minh Đại Xuyên cũng vậy, vừa hay lại ở cùng khu chung cư, lại cạnh nhà nhau nên mới gần gũi vậy thôi, chứ có quan hệ đồng hương gì cả.

      Chu Xung tính tình cởi mở phóng khoáng, trước đây từng là dân côn đồ, sau này mới rửa tay gác kiếm, nghiêm túc làm ăn buôn bán.Những bộ tây trang, những chiếc xe hơi đắt tiền xếp đầy gara của ngày hôm nay, cũng che dấu được tính khí mạnh mẽ của .Kể chuyện Chu Tự Hằng xong, còn trêu chọc hai vợ chồng: “Hay là để Minh Nguyệt làm con dâu nuôi từ bé của nhà tôi ? Những gì Chu Xung tôi có, tương lai đều thuộc về Chu Tự Hằng, hai vợ chồng cậu hứa hôn Minh Nguyệt cho nhà tôi, đảm bảo thiệt đâu!”

      Nghe bố vậy, Chu Tự Hằng hai mắt đảo liên tục, biết là nghĩ cái gì, sắc mặt của Minh Đại Xuyên và Giang Song Lý được tự nhiên cho lắm, chơi thôi được, nhưng nếu nghiêm túc lại là chuyện khác.

      Giang Song Lý tính tình dịu dàng, : “Chuyện của con cái, sao có thể được là được chứ? Tiểu Hằng chỉ là tuổi còn , có bạn chơi cùng nên mới thích Tiểu Nguyệt Lượng thôi.”

      Minh Đại Xuyên thẳng thắn hơn, : “ được!” thiệt là thiệt thế nào!! Quá là thiệt luôn ý chứ! Con như châu như ngọc, làm sao phải làm con dâu nuôi từ bé cho con trai người ta chứ? Minh Đại Xuyên cũng đâu phải nuôi được con.

      Chu Xung cũng biết Minh Đại Xuyên là người có học, luôn xem trọng lắm, nghe thế chỉ mỉm cười, rút bật lửa châm điếu thuốc. rất ít khi bị người ta từ chối, hầu như chỉ là từ chối người ta thôi.Mặc dù chỉ là giỡn, nhưng thấy Minh Đại Xuyên từ chối thẳng thừng như vậy trong lòng cũng được thoải mái cho lắm.

      Chu Xung gọi Chu Tự Hằng tới, xoa đầu con : “Con trai, vợ con e là bay mất rồi, bố con mình giữ nổi đâu, hay là thôi nhé.”

      Chu Tự Hằng cúi đầu, cậu bé hiểu hết cả câu, nhưng cũng nghe ra được từ quan trọng, đó là “Vợ bay mất”.

      Bay , phải của mình nữa.

      Chu Tự Hằng vui chút nào.

      Cậu bé quay sang ôm Giang Song Lý mè nheo, cái đầu nấm càng làm nổi bật gương mặt tròn xoe của cậu bé: “Dì Giang ơi, Tiểu Nguyệt Lượng làm vợ con ạ? Làm vợ con tốt lắm, con đưa hết đồ chơi của mình cho em mà.”

      Giang Song Lý nhìn Minh Nguyệt ngồi thảm vừa cười vừa chơi đồ chơi, lại nhìn Chu Tự Hằng, : “Tiểu Nguyệt Lượng làm vợ con vẫn có thể làm bạn con mà, hoặc làm em của con đó, Tiểu Hằng có chịu nào?”

      chịu.” Chu Tự Hằng lắc đầu như trống bỏi.

      Cậu bé chạy đến bên cạnh Minh Nguyệt, giang tay ôm lấy bé, vén váy bé lên rồi nhìn chằm chằm, nhìn xong lại ngượng ngùng ôm lấy mặt Minh Nguyệt, suy nghĩ chút rồi dứt khoát hôn chụt cái lên môi bé.

      Minh Nguyệt da trắng nõn nà như nụ hoa, mái tóc hơi dài, Giang Song Lý lấy cặp tóc cặp cho bé, trông cực kỳ đáng .Minh Nguyệt sau khi bị hôn mãi sau mới có phản ứng, bé mới được nửa tuổi đưa tay che miệng, hai mắt đảo lên, dáng vẻ vừa vui vừa xấu hổ.

      “Con nhìn thấy người Tiểu Nguyệt Lượng rồi, cũng hôn môi em ấy rồi.” Chu Tự Hằng diễu võ dương oai đứng bên cạnh Minh Đại Xuyên, cậu bé còn chẹp miệng, hơi ngọt, là mùi sữa Minh Nguyệt mới uống.

      [Con còn chưa cưới Minh Nguyệt mà, sao có thể nhìn lúc em ấy mặc đồ được chứ?]

      Chu Xung nhớ lại lời của con trai, tâm trạng vui vẻ nhả làn khói đẹp mắt, hỏi: “Sao con lại làm thế?”

      Chu Tự Hằng tuy còn tuổi nhưng khẩu khí lại chút nào: “Cái này người ta gọi là bá vương ngạnh thượng cung.”

      Minh Đại Xuyên tức muốn ngã ngửa.
      ---
      Ngân Nhi : Các có thấy Chu Tự Hằng con có dáng dấp của tổng tài bá đạo ạ? :058:
      Last edited: 24/8/17

    2. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Chu Tự Hằng đáng quá :037:
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      ôi, cái đầu của Chu Hằng sao câu nào chất câu đó thế nhỉ, chết dc
      Vy RuRiNgân Nhi thích bài này.

    4. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Hai ông thông gia, ông xúi dại, ông phá hoại. May mà bé Hằng chưa biết cột 2 bình sữa lên cho vợ Nguyệt ti ti đó, hông hôi là dám ảnh bảo: vợ uống sữa của con, phải chịu trách nhiệm tấm thân xử nhi này của con luôn quá. Mà dám ông ba vợ cho con ti được ổng cũng quải hai vòi sữa lên người mình luôn rồi, team cuồng con cho hay.
      Còn bé Hằng cũng đâu kém chi, trong nhà có gì đem gói cho vợ bé hết, thiếu điều nhà còn ông bubu già mà có giá dám bé cũng đóng gói cột nơ đưa sang vợ rồi. May á nhe, luật pháp quy định 18 mới cưới á, hông tui nghi ảnh đẩy xe nôi vợ lên phường đóng dấu luôn rồi. Team cuồng vợ cho biết. Đúng là 49 gặp 50 rồi. Cuộc chiến giữa con rể còn bú bình và ba vợ hay gato chưa tới hồi kết.
      Cơ mà chim được khoe lung tung, cất kỹ vô mấy chục chương nữa chim mới có đất diễn, cho vô sách đỏ bảo vệ , chớ ở đây team sắc nữ nhăm nhe dữ lắm đó. Hai tuổi zưỡi cũng là đờn ông nghe chưa, chim non cũng là chim á.
      tart_trung, heocon93, levuong13 others thích bài này.

    5. Hoa Bỉ Ngạn

      Hoa Bỉ Ngạn Active Member

      Bài viết:
      115
      Được thích:
      178
      nồng nặc mùi thê nô :))
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :