1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lamei

      Lamei Well-Known Member

      Bài viết:
      138
      Được thích:
      607
      @Ngân Nhi tôi yếu tim nên thường đọc truyện ngược, ăn cẩu lương mãi quen rồi, trình độ cao rồi nhé :v

      Nhưng cái truyện của cũng ác lắm, chúng nó sản xuất đường tận 123 chương liền cũng là thử thách tôi đây mà :))
      Ngân Nhi thích bài này.

    2. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 68

      Mấy ngày nghỉ trong tháng bảy oi bức trôi qua, các học sinh khối 11 của trường Nhất Trung Nam Thành tựu trường sớm, chính thức trở thành những chiến sĩ lớp 12, chiến đấu con đường tiến tới kì thi đại học, thời điểm này hàng năm đều rất đẹp trời, tựa như báo trước cho kết quả cũng tươi đẹp như vậy trong tương lai.

      Thầy Thành đứng bục giảng, người vẫn là bộ đồ bám đầy bụi, mái tóc được cắt gọn gàng, nhìn vừa giản dị lại vừa lịch , đây là giờ lên lớp đầu tiên của ông trong năm học mới này, trước tiên ông với toàn bộ hơn 40 học sinh ngồi bên dưới: “Chúng ta sắp phải bước con đường vô cùng gập ghềnh và khó , phải vượt qua núi cao, băng qua sông dài, bị mưa xối, bị nắng thiêu, bị gai nhọn đâm vào, bị đá lớn đè nặng…Nhưng dù con đường này có khó khăn cách trở bao nhiêu, có nhiều núi đao biển lửa thế nào, các em hãy nhớ, luôn có người làm bạn đồng hành của các em…”

      “Người này phải ai khác, mà chính là bản thân các em, nhưng là bản thân tốt hơn trong tương lai.”

      Thầy Thành cầm lấy phấn, xoay người viết lên tấm bảng đen, vừa viết vừa .

      “Có chí ắt thành, phá phủ trầm chu *, người có công, trời phụ!”

      *(Chữ Phủ là chỉ nồi, còn chữ Châu là chỉ thuyền, nguyên ý của thành ngữ này là đập vỡ nồi và dìm chiến thuyền.Câu này xuất phát từ cuộc chiến tranh giữa nước Sở với nước Tần khi sang giải cứu nước Triệu. Sau khi qua sông, tướng phó của nước Sở là Hạng Vũ ra lệnh cho binh sĩ dìm hết chiến thuyền, đập vỡ nồi niêu, đốt sạch doanh trại, binh sĩ chỉ được phép đem theo lương khô đủ ăn trong ba ngày, qua đó nhằm chứng tỏ đây là một trận tử chiến, chỉ có tiến chứ còn đường rút lui nữa.Ngày nay người ta thường dùng câu thành ngữ này để về việc chiến đấu đến cùng, quyết một trận tử chiến.)

      Ánh nắng vàng rực rỡ tràn ngập bên trong phòng, bụi phấn bay xuống như nhảy múa trong khung cảnh tươi sáng, toàn thân bám bụi của thầy Thành cũng tỏa ra hào quang, vết chai tay vì cầm phấn giảng bài lâu năm dường như cũng tan vào ánh nắng.

      Chu Tự Hằng kìm được mà : “Mấy năm rồi mà chẳng có lấy bộ quần áo mới, nhìn đáng thương như con sói xám ấy.” Nhưng có vẻ như thầy Thành giống với chú hà mã cần cù chăm chỉ hơn.

      Có thể mấy câu kia quá quen thuộc, có thể thầy Thành từng với rất nhiều học sinh y như vậy, nhưng giờ đối với các học sinh năm cuối, những lời đó vẫn rất quý báu.Chu Tự Hằng nhìn bóng lưng Minh Nguyệt, chăm chú nghe thầy , gương mặt trắng trẻo toát lên quyết tâm cao độ.

      Có lẽ cảm nhận được ánh mắt của Chu Tự Hằng, Minh Nguyệt quay người lại, nở nụ cười với cậu, lộ ra hai lúm đồng tiền , tay còn đưa lên làm động tác cố lên, nhìn vừa đáng lại vừa tinh nghịch.

      Chu Tự Hằng cười gật đầu, viết tên mình lên sách, bên còn vẽ thêm vầng trăng.

      Cậu từng ngày thay đổi bản thân, trở thành người tốt hơn, Bạch Dương cũng vậy.

      Từ cuối tháng năm đến đầu tháng tám, chỉ trong vòng hai tháng rưỡi, gần 80 ngày, Bạch Dương tỏa sáng hẳn lên.

      Lợi ích của việc ăn uống kiêng khem và cân bằng dinh dưỡng chính là cậu quăng được đống thịt béo người, gầy cách ràng.

      Giờ đây cậu trở thành cây Bạch Dương cao ngất đúng như tên gọi của mình, gương mặt điển trai với những đường nét cân đối.Chu Tự Hằng biết ra đôi mắt của Bạch Dương lại to tròn như thế, còn có màu nâu nhạt, hơi ánh lên, giống như cát vàng bay sa mạc vậy, cặp lông mi dài, làm giảm đáng và ngây thơ của đôi mắt.

      Bạch Dương ngờ lại rất đẹp trai, sống mũi cao thẳng, đôi môi lúc nào cũng như cười, cặp chân dài, lúc đứng nhìn giống hệt hình dáng của cái cây Bạch Dương xanh ngắt.

      Xem ra cục trưởng Bạch hề đặt sai tên cho con trai mình.

      thay đổi của cậu khiến cả lớp nhận ra, chỉ thầm bàn luận sau lưng rằng “Hình như đứa béo nào cũng có mặt tiềm bên trong phải.”

      Chu Tự Hằng cầm quyển sách nện vào đầu Bạch Dương, sau khi đến lớp câu đầu tiên của cậu ta là “Cuối cùng em cũng có thể mặc được đồng phục rồi.”, làm cho Chu Tự Hằng suýt chảy nước mắt.

      [Người béo luôn có khả năng tiềm ], nhưng quá trình người ta trải qua như thế nào ai hỏi, từ khi bắt đầu tới lúc kết thúc, mọi người chỉ luôn nhìn vào kết quả chứ thèm quan tâm đến quá trình.

      Minh Nguyệt cũng rất ngạc nhiên vì thay đổi của Bạch Dương, với Mạnh Bồng Bồng: “Bạch Dương như biến thành người khác ý.”

      Mạnh Bồng Bồng được đưa vào danh sách các học sinh có khả năng trở thành thủ khoa thi đại học khối chuyên khoa học tự nhiên của thành phố, cho nên ngừng nỗ lực học tập, nghe Minh Nguyệt xong, bé ngẩng đầu lên từ trong đống đề thi, nghiêm túc đáp: “Có giọng của cậu ấy là thay đổi mà.”

      Giọng của Bạch Dương cực kì dễ nghe, trong trẻo như tiếng chuông gió, lúc đọc thơ nghe rất giống với giọng điệu của các thư sinh nho nhã thời cổ đại.

      Minh Nguyệt tỏ vẻ đồng ý, còn bổ sung thêm: “Nhưng mà có vẻ như cậu ấy trở nên thành thục hơn rồi.”

      Khí chất ấy mang đến cho người ta cảm giác rất mơ hồ, thể thành lời.

      Mạnh Bồng Bồng dừng bút, vô thức kéo đường kẻ dài lên giấy nháp, sau khi nhận ra, bé lật sang trang mới, làm như có chuyện gì đáp: “Hình như đúng thế .”

      Lớp mười hai chính thức bước vào tiết học đầu tiên trong buổi sáng tháng tám đẹp trời, có lẽ động viên khích lệ của thầy giáo có tác dụng, cũng có lẽ là do các học sinh tự nhận thức được tầm quan trọng của việc học, nên học kì trôi qua rất ổn thỏa, tựa như con tàu mặt biển lớn, thấp thoáng nhìn thấy được bóng người ở phía bên kia bờ.

      Minh Nguyệt có lẽ là người cập bến sớm nhất, vì kì thi năng khiếu diễn ra vào tháng 1 năm sau.

      bé và Chu Tự Hằng phải chia tay nhau thời gian ngắn, vì bé phải đến Bắc Kinh để thi, mọi thứ được chuẩn bị xong xuôi hết rồi, Minh Đại Xuyên bàn giao lại công việc cho trợ lý, Giang Song Lý xin nghỉ phép ở trường đại học, lòng hướng về kì thi của con .

      Mục tiêu của Minh Nguyệt là thi đỗ vào học viện múa Bắc Kinh, giáo viên dạy múa lâu năm cho suy tính cẩn thận, rằng trường đó là nơi đào tạo rất tốt về mảng múa cổ điển.

      Giang Song Lý trước tuần cùng Minh Nguyệt đến ở trong khách sạn ở gần học viện múa, mới vừa bước vào tháng , khắp nơi bị bao phủ bởi màu trắng của tuyết.

      Rất lạnh.

      Minh Nguyệt đứng trong phòng, dám mở cửa sổ, khẽ hà hơi lên cửa kính, lớp sương mờ lập tức đọng lại, bé đưa ngón tay trắng nõn ra, vẽ lên đó rất nhiều vầng trăng.

      trang điểm và thay đồ múa, lớp vải mỏng manh thể chống đỡ được giá rét, nên bên ngoài phải khoác thêm cái áo lông to dày dài đến mắt cá chân.

      “Tiểu Nguyệt Lượng, xong chưa con? Phải rồi.” Giang Song Lý gõ cửa phòng Minh Nguyệt, .

      Minh Nguyệt đáp: “Xong rồi ạ, con ra ngay đây.”

      bé làm động tác cố lên trước gương, lại hít sâu mấy cái, cuối cùng mới kéo khóa áo lên rồi ra cửa.

      bé vốn gương mặt đẹp dù trang điểm, hôm nay chỉ đánh thêm chút phấn son thôi nhìn vô cùng lộng lẫy, Giang Song Lý tự hào khi có con như vậy, mặt cảm thấy con mình xinh đẹp động lòng người, mặt khác lại bồi hồi vì con lớn quá nhanh.

      Như thể vừa mới hôm qua thôi, còn dắt Tiểu Nguyệt Lượng đến lớp học múa, thế mà nháy mắt lại đưa Tiểu Nguyệt Lượng thi đại học rồi.

      Hôm nay là ngày học viện múa Bắc Kinh tổ chức thi vòng hai, hai hôm trước Minh Nguyệt vượt qua vòng sơ loại cách dễ dàng, nhưng hôm nay dám chắc trăm phần trăm.

      Có lẽ vì tuyết rơi quá dày, trời quá lạnh khiến thả lỏng được cơ thể, đạt đến trạng thái tốt nhất.

      “Ở đây tuyết rơi dày hơn ở Nam Thành.” Ngồi chờ bên ngoài, Minh Nguyệt chuyện với Giang Song Lý và Minh Đại Xuyên.

      “Sau này con phải làm quen với thời tiết ở Bắc Kinh đấy.” Giang Song Lý kéo lại áo khoác cho Minh Nguyệt, Minh Đại Xuyên nghiêm túc đứng bên , yên lặng che gió lạnh cho con .

      Tuyết ở Nam Thành là tuyết vùng sông nước Giang Nam, khi tuyết rơi tạo nên khung cảnh đẹp tuyệt trần xen lẫn ý thơ, mỗi con đường góc phố đều có thể trở thành bức tranh lãng mạn.Ở Bắc Kinh khung cảnh có phần cổ kính trang nghiêm hơn, nhưng cũng rất tráng lệ, thời tiết lạnh hơn so với Nam Thành rất nhiều.

      Minh Nguyệt mới chỉ nhìn thấy tuyết thôi nhớ ngay tới Nam Thành, nhớ đến Chu Tự Hằng.

      bé tới Bắc Kinh được mười ngày cũng là mười ngày tuyết rơi, mỗi bông tuyết bay xuống đều khiến cho bé nhớ tới cậu.

      Vì Minh Nguyệt quá chú tâm vào chuyện thi múa, nên suốt thời gian bé ở đây cả hai mới chỉ chuyện điện thoại với nhau được hai ba lần, mỗi lần quá mười phút đồng hồ, lần diễn ở quốc, tối nào Chu Tự Hằng cũng gọi điện thoại dỗ ngủ.

      Lúc này, Minh Nguyệt thực nếm trải cảm giác tương tư.

      Cuối cùng có thứ tự rút thăm, ngồi chờ lâu quá nên lạnh cứng cả người rồi, chính như vậy mới có thể thử thách được kiên trì và tố chất của các thí sinh, Giang Song Lý và Minh Đại Xuyên lúc này bị ngăn ở bên ngoài.

      Trước khi vào phòng thi, Minh Nguyệt lần nữa quay đầu lại nhìn cái.

      Bên ngoài tuyết vẫn rơi dày, mây đen phủ kín bầu trời, những bông tuyết to như lông ngỗng làm cản trở tầm mắt, khiến nhìn thấy bố mẹ mình.

      Môn thi múa cổ điển được chia làm ba phần, theo thứ tự lần lượt là kiểm tra kĩ năng trình diễn cơ bản, biểu diễn bài tự do ngắn, cuối cùng là thi vấn đáp.

      Trong phòng thi hai bên đều là gương, thí sinh ngồi bên, hội đồng chấm thi ngồi bên gần cửa sổ, cảm giác bị bao trùm bởi lớp kính khiến cho người ta cảm thấy rất hồi hộp và áp lực.

      Minh Nguyệt vô cùng căng thẳng, vì rét quá nên gân cốt thả lỏng được, ở phần thi thứ nhất tuy mắc lỗi nhưng nhìn có vẻ hơi bị cứng nhắc.

      Thấy giáo viên chấm thi hơi cau mày, tâm trạng của Minh Nguyệt thoáng trở nên nặng nề.

      Biểu cảm này mang ý nghĩa kết quả tốt nếu như bé còn tiếp tục như vậy.

      Mặc dù trong phòng thi có bật máy sưởi, nhưng Minh Nguyệt vẫn cảm thấy lạnh, bé cố gắng tự an ủi và động viên mình, song bộ váy mỏng manh người thể khiến cho bé cảm thấy ấm lên.

      “Ở phần biểu diễn tự do em múa bài gì?” giáo lớn tuổi dịu dàng hỏi Minh Nguyệt, đồng thời cũng ngồi dịch về sau chút, mở hé cửa sổ ra, chắc là để cho mát.Mặc dù khí bên ngoài rất lạnh, nhưng bên trong phòng bật máy sưởi nên hơi ngột ngạt.

      “Lương Sơn Bá Chúc Đài ạ.” Minh Nguyệt đáp.

      Đây là bài múa đơn đòi hỏi rất nhiều về kĩ thuật trình diễn và kĩ năng diễn xuất, cơ thể phải vô cùng duyên dáng và uyển chuyển, đồng thời phải bộc lộ được nỗi tương tư, cùng với vui sướng khi hóa bướm rồi gặp lại người thương.Giáo viên của Minh Nguyệt tin tưởng rằng tạo được kinh ngạc cho mọi người khi trình diễn bài này, nhưng Minh Nguyệt nghĩ, chắc hôm nay khiến cho các thầy chấm thi thất vọng rồi.

      Nhạc dạo đầu vang lên chút rồi tạm dừng, dựa theo nguyên tắc phút để chuẩn bị.

      Minh Nguyệt đứng tạo dáng, ngẩng đầu lên, nhìn ra cửa sổ thủy tinh ở phía đối diện.

      Tuyết vẫn rơi dày như thế, xung quanh đều là màu trắng xóa.

      Chu Tự Hằng mặc đồ đen đứng trong đống tuyết, tay cầm que phát sáng giơ lên cổ vũ Minh Nguyệt.

      Tuyết rơi ở Bắc Kinh lúc này tựa như giảm bớt, giống như tuyết rơi ở Giang Nam vậy, dịu dàng và êm ái cách lạ thường.
      ---
      Đấy, bố mẹ bỏ công bỏ việc theo con mà vẫn bằng cái thằng hàng xóm nào đó kia :)) Nhà có con đúng là giữ được mà :))
      À còn nữa, chào mừng Bạch Dương gia nhập vào hàng ngũ hot boy :))
      Chương 69: 13/3/18 <3
      Last edited: 11/3/18

    3. Diệp Cửu

      Diệp Cửu New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      8
      Thích cặp đôi này lắm lun:038: Quăng thức ăn cho chó tá lả tùm lum. Chu Xung là ông bố tuyệt vời!!!! Cho 1000 like lun :yoyo69:
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      nỗi nhớ tương tư với chim là cảm xúc tốt để minh nguyệt hoàn thành tốt bài thi múa
      chúc minh nguyệt thi tốt
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. thedark

      thedark Well-Known Member

      Bài viết:
      297
      Được thích:
      552
      Lại bội thực lúc nửa đêm, Mình nương tương tư ui nên chắc thi ok thôi
      Ngân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :