1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

THANH MAI NGHI KỴ TRÚC MÃ - Tọa Hóa Bồ Đề (48C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 23:Tình bất ngờ.

      Thời gian ngày càng cận kề ngày khai giảng, Nhất Nhất cũng càng ngày càng buồn bực. Dựa vào cái gì Danh Dương khai giảng trễ hơn Nhất Trung chứ? Gia Vũ Đàm Vi bọn họ còn có thể chơi thêm hai ngày, nhóc phải bước vào địa ngục sớm hơn chịu đựng cuộc sống bi thảm .“Mẹ, chuyển con quay lại Danh Dương ?” Đương nhiên còn nguyên nhân khác, kẻ hai mặt ở trường học rồi.

      Đinh mẹ lớn giọng oang oang, cả kì nghỉ hè sao chuyển trường , sớm, tại muốn chuyển cũng còn kịp rồi…… Sức hô hấp vô cùng to lớn, tiếng vọng từng trận từng trận vang khắp toàn bộ 3 lầu. So với tiếng tiêu ma quái của Hoàng Dược Sư càng lợi hại hơn, bạo lực gia đình a ~~~~ Nhất Nhất kêu chít chít đành cầm theo học phí vào nhà ngục.

      Chương trình học của năm hai Cao trung rất khẩn trương, nhưng Nhất Nhất và Gia Vũ đều khôn lỏi trong việc vắt óc đầu óc suy nghĩ để có sống theo cách mình muốn, tuy rằng học cùng trường, nhưng cãi nhau đánh nhau giữa học cũng thấy ít . Có lúc còn tranh thủ thời gian bám đuôi lão đại ra ngoài mở mang kiến thức thần bí tìm hiểu cuộc sống của xã hội đen. Đàm Vi bình thường đều dẫn theo nhóc em, nhóc em dưới soi sáng của Nhất Nhất sớm trở thành nhân vật nóng lòng mong chờ thiên hạ đại loạn, vì thế người ta thường thường nhìn thấy nhóm kì lạ gồm hai chàng đẹp trai cộng thêm hai tên giả trai khoa chân múa tay.

      Gia Vũ ở Danh Dương ‘độ hot’ ngày càng tăng vọt. Tiền nhiệm cực phẩm hot boy Thượng Quan Cẩn Ngôn thi đậu đại học học xa nhà, Đàm Vi tuy rằng đẹp trai nhưng là cũng có chút tà khí, hơn nữa có bối cảnh ông ba là xã hội đen, các nữ sinh chỉ dám từ xa chiêm ngưỡng, càng miễn bàn tới việc theo đuổi cậu ta. Chỉ có bạn học Trịnh Gia Vũ thà thân thiết, luôn luôn gần gũi hòa mình với quần chúng, cho nên người ngưỡng mộ cậu ta và thư tình được nhận cuồn cuộn nước sông Trường Giang chảy mãi dứt.

      Nhất Nhất đối với điều cũng thể lý giải.“Với bộ mặt hắc ám và cái miệng độc địa của cậu cũng có người thích?”

      “Mị lực lớn có biện pháp a.” Gia Vũ đặt tay dưới cắm bày ra pose. Khuôn mặt hắc ám lời cay độc cũng chỉ nhằm vào cậu Đinh Nhị ha ha!

      “Nôn ~~~~” nhóc xoay người nôn điên cuồng,“ quái từ đâu tới á ~~~~” Thái độ nể mặt đó chọc Gia Vũ cuồng tính đại phát, hai lời khóa cánh tay nhóc ngược về phía sau, đem nhóc đặt sofa. nhóc đá chân phản kích, hai nước chiến tranh kết thúc sau khi làm vỡ ly thủy tinh bàn.

      “Chân ngắn như vậy, như thế nào cứ giơ chân liền đá trúng .” Gia Vũ oán hận chạy đến ban công lấy chổi.

      ràng là tay cậu quơ vào, còn trách tớ.” nhóc ngồi xổm xuống nhặt mảnh vỡ thủy tinh lên,“Rót cho tớ cốc nước lại đây.”

      “Tự mình mà rót!”

      “Tớ là khách.”

      “Có loại khách giống cậu sao? Đá cửa vào nhà!”

      “Nhà của tớ tường còn có vết chân chó kìa!” Nhất Nhất trả đũa, đem những mảnh thủy tinh vừa nhặt vất vào cái hót rác thèm để ý nữa, vui tươi hớn hở nhìn vừa quét vừa tìm mảnh vỡ khắp nơi, thầm nghĩ đợi buổi tối Trịnh mẹ trở về mách lẻo. Chuông điện thoại vang lên, nhóc lao tới nghe máy.“Alo ~~~ tìm ai?”

      “Tớ tìm Trịnh Gia Vũ.” Thanh ôn nhu rất êm tai. Có chuyện hay đây?!

      “Cậu là ai a? Làm nghề gì? Tìm Gia Vũ chúng tớ làm gì?” hỏi liên tục như pháo bắn.

      “…… Ách, tớ, tớ là bạn học của cậu ấy, ngài là……” Còn “Ngài” nữa, thực rất thú vị. Nhất Nhất cất giọng ồm ồm :“Dì là mẹ của Gia Vũ, tìm Gia Vũ có việc gì?”

      Sau lưng vươn ra bàn tay cướp lấy điện thoại, giữa trán bị gõ “cốp” cái.“Cậu chờ đó.” Gia Vũ lấy tay che loa thấp giọng uy hiếp, khi nới tay ra mặt rạng rỡ tươi cười.“Alo…… A là cậu, vừa rồi là hàng xóm tớ quấy rối…… phải mẹ tớ, phải……”

      Nhất Nhất ngồi phịch xuống đất ôm bụng cười, vừa mới nhóc nghe được bên kia rệt : Cháu chào dì ~~~~

      “Đinh Nhất Nhất cậu chết chắc rồi!!” Gia Vũ dập điện thoại nhào tới, nhóc chạy nhanh cầm lấy cái chổi làm vũ khí hộ thân giơ lên phía trước.

      “Cẩn thận cái cốc! Được rồi, tớ đánh cậu nữa.” đành mắng vài tiếng cho hả giận, sợ nha đầu kia dùng gậy quét cái chết.

      Nguy cơ được giải trừ, tinh thần buôn dưa lê lập tức nổi lên.“Tìm cậu làm chi?”

      “Xem phim.”

      “Tớ cũng muốn !”

      “Cậu làm bóng đèn hả? Lại tớ còn chưa có đáp ứng đâu.” Gia Vũ chảnh bĩu môi.

      “Cậu xạo .” Đôi mắt nhóc lạnh lùng nhìn , có người theo đuổi giỏi lắm hả, bày ra bộ mặt tự cao tự đai cho ai xem hả!

      “Cần xạo với cậu sao chứ, cậu ta gọi điện thoại tới nhiều lần rồi, thư gửi cũng ít. Bất quá tớ đối với cậu ấy có ý gì.”

      “Cậu ta hình dáng trông thế nào? Có xinh đẹp bằng Mông Mông hay ?” Ở trong lòng Nhất Nhất chân chính được cho mỹ nữ chỉ có Hạ Mông. ra Chu Đình cũng rất xinh đẹp, lại có khí chất, bất quá bởi vì có mối quan hệ với người nào đó nên sớm bị liệt vào danh sách đáng ghét.

      “A,” Gia Vũ ngẩn người,“ có.”

      “Ai ~~~ lâu gặp Mông Mông rồi, tại sao lại ra ngoài chơi?”

      biết.” nhìn chằm chằm vào TV chớp mắt.

      “Tớ điện thoại cho cậu ấy.” Cầm lấy điện thoại liền bấm số gọi.“Alo ~~~~ Mông Mông a, ra ngoài chơi , hôm nay chủ nhật…… A, khỏe? Tớ đến thăm cậu…… Vậy cậu nghỉ ngơi nhiều vào, ăn nhiều chút, nếu cậu gầy tớ đau lòng đó……” Chít chít oa oa chuyện đến hơn 20 phút mới gác điện thoại.

      “Buôn điện thoại.” Gia Vũ nắm điều khiển từ xa ngừng bấm đổi kênh.

      “Mông Mông gần đây làm sao vậy?” Nhất Nhất giật tay áo ,“Luôn nằm ở nhà đọc sách, còn thân thể khỏe, tớ muốn đến thăm cậu ấy lại sao, cho tớ tới thăm.” Trong đầu chợt đột nhiên nghĩ đến khả năng, lo lắng ưu sầu nhìn chằm chằm Gia Vũ “Mông Mông của chúng ta mắc bệnh nan y, tóc rụng hết?!”

      “Miệng chó mọc ra ngà voi! Cậu ta rất khỏe, chắc là muốn chơi. thôi,” tắt TV,“ tìm lão đại.”

      Ngồi xe đến sân huấn luyện dạy lái xe ở vùng ngoại thành, xa xa nhìn thấy thân ảnh quen thuộc ngồi trong xe điều khiển xe rất nhát gan. Điều này khiến Nhất Nhất bị kích thích cao độ, giống như cọp lao ra ngăn ở đằng trước xe hét:“Tớ cũng muốn lái!”

      “A a có người ~~~~” Nhóc em trong đầu “ ong” tiếng, theo bản năng nhắm mắt lại. Đàm Vi lập tức vươn chân ra giẫm vào phanh xe, tay trái theo sát sau liền ấn phanh tay, chỉ nghe thấy lốp xe kêu xèo xèo, khoảng cách dừng lại trước nhóc ước chừng 1 m.

      “Cậu, mẹ nó muốn sống nữa hả!” dữ tợn nghiêm mặt mắng. Gia Vũ sắc mặt trắng bệch, thiếu chút nữa đột quỵ, mở miệng mắng:“Đinh Nhất Nhất cậu điên rồi!”

      “Nhóc em kỹ thuật quá kém……” Nhất Nhất yếu ớt cãi lại. Lúc này mới cảm thấy nghĩ mà sợ, may mắn lão đại tay chân nhanh lẹ.

      Điều khiển viên hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, sợ tới mức sau ót đổ mồ hôi lạnh, Đàm mỉm cười sờ sờ tóc nhóc em:“ có việc gì a đừng sợ, về sau ra ra đường thường xuyên gặp mèo a chó a bỗng nhiên lao ra, quen là được.”

      “Nhất Nhất là người đó?“…… Đinh Nhất Nhất cậu làm tớ sợ muốn chết!” Nhóc em vẻ mặt như đưa đám rốt cục cũng nghẹn ra câu.

      “Gọi chị!” Nhất Nhất khách khí ghé sát đến cửa kính xe dạy dỗ nhóc em,“ biết lớn , thiếu chút nữa cán chết tớ biết ? Kỹ thuật kém như vậy, huấn luyện viên dạy cái kiểu gì thế? Nhìn thấy phía trước có người còn nhắm mắt!”

      “Cút.” Ánh mắt lão đại ác liệt quét đến.“Xuống xe , nghỉ lát rồi lái tiếp.” vòng đến chỗ bên cạnh điều khiển mở cửa xe, đem nhóc em bĩu môi dắt xuống xe. Gia Vũ như nhặt được bảo bối lập tức chuồn lên xe, cười hí hửng, lại khở động xe, chậm rãi lái tiến về phía trước .

      “Cậu ta biết lái xe khi nào……” Nhất Nhất hâm mộ chảy nước miếng ròng ròng, ngoảnh đầu nhìn lại, niềm kinh hỉ lớn hơn nữa ở trước mắt. Lão đại cùng nhóc em chính là miếng em miếng đút cho nhau uống.

      “Nhìn cái gì vậy! Nước miếng đều chảy ra.” Đàm mỉm cười mắng, ném qua cho túi quả mơ. Ảo giác, nhất định là ảo giác…… Nhất Nhất cầm đồ ăn vặt ngồi xổm bên cạnh, nhắm mắt lại đếm 1-2-3, lại mở mắt, hai người vẫn ở sát nhau, trình độ thân thiết đến ngay cả người mù đều có thể nhìn ra là xảy ra chuyện gì. Gia Vũ lái vòng trở về, nhóc bước đến đón chỉ cho xem.“Nhóc em, lão đại, như vậy như vậy……”

      “Mới biết a, ngu ngốc!” Gia Vũ vỗ đầu nhóc thở dài. Kỳ cũng là thời gian trước mới biết, nếu ngày vô tình ngẫu nhiên nhìn thấy lão đại hôn nhóc em, cũng biết là hai người người đó đương.

      “Cậu sao với tớ?”

      cho cậu làm gì, cậu là đồ miệng rộng lại khắp nơi.”

      ai mồm rộng? Tớ xé xác cậu!” Lại xuất ra ma quyền hung hăng dọa. Bên cạnh kia đôi cười hì hì xem hai người nọ gà bay chó sủa, Đàm ngoắc tay gọi bọn bọ qua.

      “Tớ hẳn là nên gọi cậu là đại tẩu?” Nhất Nhất cung kính hỏi nhóc em,“Nhưng cậu hơn tớ.”

      “Cút~~~” Đàm Vi ném hột mơ vào Nhất Nhất. Nhóc em mặt đỏ bừng, cúi đầu ăn.

      “Đứa lớn rồi, quản nổi nữa.” Gia Vũ ngửa mặt lên trời thở dài,“Nhất Nhất a, nhóc em nhà chúng ta phải sửa thành họ Đàm rồi.”

      Đàm Vi cất tiếng cười to.“Còn cười còn cười nữa!” Nhóc em vừa tức vừa thẹn, chỉ vào hai người cấu kết với nhau làm việc xấu kia ra lệnh,“Đem bọn họ trói lại ném xuống sông!”

      Tên tay chân ngồi kia rất phối hợp đem khớp các ngón tay bẻ kêu răng rắc. Nhất Nhất vừa thấy đại tốt, oa tiếng dạng cặp chân vịt chạy nhanh thoát thân, nhóc em hô lớn ở phía sau đuổi theo.

      “Nhóc em đều bị Đinh Nhất Nhất dạy hư rồi.” Đàm Vi nhìn hai tiểu động vật truy đuổi phía trước cười.

      Ai dạy hư ai a, tuổi còn trốn ở góc tường kiss. Gia Vũ rét lạnh phen.

      “…… Nhóc em cậu biết, tớ đều nghe thấy bạn nữ kia kêu tớ là dì!” đường về nhà Nhất Nhất hoa chân múa tay vui sướng kể lại chuyện buổi sáng nghe điện thoại.“Người theo đuổi Gia Vũ thực nhiều như vậy?”

      “Nhiều ! Còn có mấy bạn năm ba đứng trước mặt cậu ta hẹn chơi, tớ đều thấy qua hai lần.”

      “Oa, bạn nữ kia như thế nào ? Gia Vũ trả lời sao?”

      “Uhm…… Giờ tự học tối, bạn nữ kia trực tiếp qua tớ thích cậu. Hắc hắc… Gia Vũ đỏ mặt.”

      “Sau đó sao?”

      “Đinh Nhất Nhất! Thẩm Tư Kỳ!” Gia Vũ ngồi phía trước quay đầu lại, thể nhịn được nữa phá ngang hai người tám chuyện,“Đừng coi tớ là người tàng hình được ? Tớ còn sống!”

      “Đúng, cậu còn sống, có hô hấp.” Nhất Nhất cho câu trả lời khẳng định, xoay mặt lại bắt đầu cùng nhóc em tán gẫu.

      “Cậu quản lý vị kia nhà cậu .” thấp giọng thỉnh cầu. Đàm Vi nắm tay lái huýt sáo.“ xen vào, tự do ngôn luận.”

      Gia Vũ càng thêm bi phẫn, mở cửa xe uy hiếp:“Nếu còn tiếp tớ liền nhảy xuống xe!”

      “Nhảy nhảy , trước tiên đem ví tiền giao ra đây rồi hãy nhảy, tuyệt đối ngăn cản cậu!” Ba người đồng thanh kêu lên.

      Đều là loại người gì chứ.“ nhảy nữa, nhảy rồi biết có bao nhiêu bạn học trong trường khóc các cậu biết .” cắn răng miễn cưỡng cười.


      “Xem kìa, trời sao lại có con bò bay nhỉ?” Nhất Nhất kinh ngạc chỉ ra ngoài của sổ xe.

      “A ~~~~ phải dùng đến bao nhiêu khí mới thổi nổi nó bay lên nhỉ!” Nhóc em phối hợp với nhóc diễn trò. Trong xe cười phá lên, Gia Vũ làm lơ nhắm mắt lại giả chết, nhắm mắt làm ngơ.


      “Thực có rất nhiều người coi trọng ?” Tuy rằng vô cùng đồng ý thừa nhận mị lực của tên hàng xóm, nhưng Nhất Nhất đối loại tình này vẫn rất hiếu kỳ, hạ giọng hướng nhóc em chứng thực,“Có người tớ quen hay ? Xinh đẹp ?”

      “Có vài người khá xinh đẹp, chừng cậu cũng biết…… Ai, cũng lắm, tớ cũng phải học cùng lớp với bọn họ .”

      “Hắc hắc, ngày nào đó tớ tìm Mông Mông hỏi chút. Aiz nhóc em……”

      “Đừng quấy rối!” Gia Vũ đột nhiên trừng mắt t quay đầu,“Đừng làm phiền Hạ Mông, nghe thấy ?”

      “A? Vì sao?”

      “…… vì sao.” ấp a ấp úng nửa ngày mới ra câu.“Dù sao cậu cũng đừng lung tung với Hạ Mông, cái gì cũng đừng hỏi.”

      “Đợi lát nữa về nhà tớ liền gọi điện thoại ngay cho cậu ta.” Nhất Nhất chịu nhất là uy hiếp.

      “Được rồi đừng hỏi ,” Đàm Vi quay đầu lườm nhóc cái,“Hạ Mông thích Gia Vũ.”

      *Comt chút xíu ^^: tiếng Trung ‘ba xạo’, ‘khoác lác’ ‘thổi phồng” dùng từ “ 吹牛(皮)” nghĩa mặt chữ có thể hiểu là “ thổi bò (da) ”, từ này có tích hay lắm, nếu bạn nào thích đọc kĩ vô baidu xem ( biết tiếng có thể google dịch^^). Ta chỉ qua chút, từ này xuất ở lưu vực sông Hoàng Hà, ngày trước giao thông phát đạt, khu đó lại rất khó dùng thuyền để vận chuyển hàng, đường còn có nhiều thác ghềnh, nước xiết, cát trôi…nên người ta kĩ ra cách dùng bè làm bằng da động vật để thay thuyền, lúc đó cũng là dụng cụ truyền thống đặc sắc của vùng sông Hoàng Hà gọi là “ Thuyền da”, người ta giết bò, dê, cừu lột cả mảng da lớn, sau đó ngâm cả tấm da lớn vào nước muối cho rụng hết lông, đem dầu thực vật bôi vào chỗ da bốn chân và cổ, sau đó đem ngâm nước, phơi ánh nắng mặt trời, để nó xốp mềm ra sau đó dùng dây khâu lại thành hình túi chỉ để lỗ hổng , sau đó thổi hơi vào, đóng chặt lại, dùng nhiều cái túi da đó gắn dưới bè gỗ thế là tạo thành cái Thuyền da. Ngày đó cũng có máy bơm khí nên chỉ có cách tự thổi, túi da dê do thể tích nên người có thể thổi được nhưng người thổi cũng phải cần có thể trạng cường tráng, sức thở rất lớn mới thổi được, nếu là túi da bò phải dùng đến vài người mới thổi được. Vì vậy nếu ở vùng sông Hoàng Hà có người thổi được túi da bò người dân ở đó đều cho rằng khoác lác, huênh hoang, khoe khoang. Người dân với kẻ đó là: Ngươi nếu có bản lãnh ra sông Hoàng Hà mà thổi da bò! Từ đó “ Thổi da bò” <吹牛(皮)> được dùng với nghĩa như và được lưu truyền đến nay.
      tart_trunghanhtay thích bài này.

    2. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 24 : Cực phẩm trở về

      Miệng Nhất Nhất biến thành hình chữ O.“Ha ha làm sao có thể. Dừng xe, quay đầu xe lai, tới nhà Mông Mông!”

      “Tớ kém cỏi như vậy sao!” Gia Vũ bị biểu cảm của nhóc kích thích đến nỗi trả đòn gõ bốp cái vào trán nhóc.

      “Ai, tớ chỉ là khó có thể lý giải……” nhóc vuốt xoa chỗ đau bị gõ thào,“Chuyện xảy ra khi nào a?”

      chừng là bắt đầu từ tiểu học, Gia Vũ oh?” Đàm mỉm cười híp mắt vỗ vỗ vô lăng.

      có khả năng!” Nhất Nhất liên tục lắc đầu tỏ vẻ tin,“Gia Vũ hồi bộ dạng khó coi, suốt ngày chảy hai dòng nước mũi, đánh cái khóc, giống như con , Mông Mông nhà tớ làm sao có thể thích loại con trai hay chảy nước mũi được !”

      Đàm Vi phun ra tiếng cười, tay lái đều đánh lệch, ba người khác sợ tới mức vội vàng hô to cẩn thận!

      “Cậu ta điên rồi.” Gia Vũ bất mãn oán giận,“Hạ Mông từ chính là tấm gương của Nhất Nhất, là nữ thần, ai cũng với tới được.”

      đóa flower cắm bãi phân trâu……” Nhất Nhất ôm ngực rên rỉ,“Ôi my heart, ôi my heart……” Trong vòng ngày phải chịu hai lần đả kích, tiếp thụ được !

      “Cậu, mẹ nó cái gì tiếng nước ngoài chứ!”

      Mông Mông thích Gia Vũ? Đánh chết nhóc cũng tin. Trước kia Nhất Nhất luôn luôn cho rằng Hạ Mông thích Cẩn Ngôn, dù sao người thích nhiều như vậy cũng có gì kỳ quái. Nhưng Hạ Mông cư nhiên thích Gia Vũ, thích tên hàng xóm cứ động cái là gầm rít lên kia! Vậy Gia Vũ có thích Mông Mông ? Có khả năng thích, bằng sao lại cự tuyệt các nữ sinh khác? Còn nhận thư tình và lời mời xem phim với người khác. Nhưng nếu thích cũng đúng, hai người cùng nhau học cùng nhau tan học, giúp Mông Mông lấy cơm, giúp cậu ta xách cặp sách, nếu Hạ Mông có xảy ra chút tình huống gì, người sốt ruột nhất chính là Gia Vũ.

      Aiz, tâm tư này khó đoán a…… Còn có nhóc em cùng lão đại, hai người cư nhiên hẹn hò. Nhóc em từ đeo dính người khác, ai đối tốt với nhóc liền dính chặt người đó. Nhóc em thích kề cận Cẩn Ngôn, Cẩn Ngôn lại thường cùng Đàm Vi ở chung chỗ, nhóc em bị kẹp giữa hai bên cũng chẳng có gì lạ, người khác nhìn vào chỉ biết trẻ con chơi cùng nhau, làm sao đoán được ngọn lửa sớm cháy lan khắp đồng cỏ. Đoán là đoán, nhưng Nhất Nhất là loài động vật đơn bào, rất sợ hao tổn tâm trí suy xét loại vấn đề này, cho nên người khác cứ tình của họ, nhóc cứ chơi trò chơi của nhóc, can thiệp vào.

      Còn có mười phút là hết giờ tự học tối, Nhất Nhất nằm bò ra bàn làm đề thi sinh học, mấy thứ lộn xộn a-xít amin, protein, đường glu- khiến cho người ta điên đầu. Enzim trong dịch vị là được trong tế bào vị tuyến hình thành? Oái trong câu trả lời sao lại xuất cả đại văn hào? Đại văn hào Maksim Gorky trôi mênh mông biển lớn…… Xem kìa, có người ở trung bay…… Tiếng chuông vang lên. “Nên về rồi.” Người ngồi cùng bàn theo quán tính bắt đầu sột xoạt sắp xếp, đánh dấu sách vở xem dở, sột xoạt….

      “Ba phút, chờ tớ làm xong đề mục này. chung, tác dụng của chất kích thích đối thực vật sinh trưởng là…… Cái gì xúc tiến thực vật sinh trưởng? Oh, nồng độ thấp. Bản chất hóa học của chất kích thích là……” thanh sột xoạt đột nhiên thấy nữa, đổi thành tiếng người ngồi cùng bàn hưng phấn :“Soái ca~~~”

      “Bản chất hóa học của chất kích thích là cái gì? Cứ quên suốt.”

      “Soái ca a ~~~”

      “Á…… Đẹp cái khỉ mốc gì!” Nhất Nhất đem hai từ “ soái ca” vừa viết lên tô tròn màu đen, đầu vừa nhấc lên, nhìn thấy gương mặt lâu gặp. A a ~~~ gặp quỷ ? Đứng trước mặt là sinh vật giống đực, làn da so với nửa năm trước đen hơn ít, dùng ngôn ngữ lưu hành mà chính là làn da lúa mạch, thực đẹp mắt. Mặt mày tuấn lãng, vẻ ngây ngô biến mất ít, so với trước đây càng nhiều hơn vài phần trưởng thành chững chạc.

      “ Indole -acetic acid(IAA).” đẹp trai mỉm cười nhắc nhở.

      Nhất Nhất đứng bật dậy, ghế phát ra tiếng tạp lớn.“Sao cậu lại tới đây?!”

      “Tới đón cậu tan học a.”

      Đón cái quỷ. nhóc nhìn quanh bốn phía, phát lớp học đại bộ phận bạn học đều về, tay cầm cặp sách nhưng ánh mắt lại nóng bỏng nhìn qua phía bên này. chính xác là, nhìn người con trai đột nhiên xuất gây họa này.

      “Thượng Quan Cẩn Ngôn!” Bên cạnh bạn học nữ kích động kêu,“Cậu còn nhớ tớ ? Tớ là Hà Miêu a, kỳ học trước ngồi cùng bàn với Nhất Nhất, cậu tới trường chúng tớ thi đấu bóng rổ còn ký lên cánh tay tớ!”

      “Xin chào……” Hai mắt Cẩn Ngôn sương mù mênh mông. Ai? Hà Miêu?

      “Nghe cậu thi đậu đại học Q, là lợi hại a, trường học thế nào? Học nghành gì? Chúng tớ sang năm cũng phải thi đại học, cậu giúp chúng tớ tư vấn !”

      Bộ dạng làm quen, lại có nữ sinh chen tới hai mắt nổ đom đóm:“Cậu còn nhớ tớ , tớ là ××× a!”

      “Tớ là ×××, còn nhớ ?”

      “Tớ là……”

      dễ dàng gì thoát khỏi vòng vây đó xông ra ngoài, Cẩn Ngôn vẫn có chút nghĩ mà sợ.“Các nữ sinh trường cậu ……”

      “ … quả quyết đúng .”

      …… Nhiệt tình.” nơm nớp lo sợ khoác chiếc áo khoác lên người. Lúc đến đây thấy nóng quá nên cởi áo khoác ra, sớm biết như vậy, dù có chết nóng cũng vẫn cứ mặc kín trùm kín vào. Nhất Nhất ôm cây cột bên cạnh để tránh cười vỡ bụng mà ngồi phịch xuống đất. Vừa rồi tình hình rất buồn cười, chỉ có bạn học nữ ở trong lớp, còn có lớp khác cũng chạy tới, tên xui xẻo này bị nữ sinh bao quanh, vây quanh muốn chạy cũng thoát, mặt đều nghẹn đỏ bừng… hắc hắc ~~~

      “Cậu cười cái gì?”

      “A, có.” nhóc chạy nhanh nhéo nhéo đôi má vì nghẹn cười mà đỏ bừng.“Cậu trở về khi nào?”

      “Buổi chiều, ở nhà có việc gì nên lại đây.” Cẩn Ngôn nhớ tới nhóc điền bài thi hai chữ “Soái ca”, nhịn được khóe miệng cong lên.

      Nhất Nhất đề phòng dựng thẳng lông mày lên:“Cậu vừa cười cái gì?” Định có ý gì đây?

      có.” đem câu trả lời quăng trở về.

      “Đạp xe tới ?”

      , trời lạnh tớ đều ngồi xe bus. Cậu tới đón tớ?” Hắc hắc, có xe ô tô con đẹp đẽ ngồi rồi.

      “Đương nhiên là .”

      “Xe ở đâu? Đậu bên ngoài trường?”

      “Chỗ kia.” Theo phương hướng ngón tay nhìn, trong nhà giữ xe chỉ trơ trọi có chiếc xe đạp bị khóa. Nhất Nhất tuyệt vọng ôm cây đại thụ bên cạnh bồn hoa nức nở: “Đại ca, mùa đông khắc nghiệt cậu liền đạp xe đạp tới đón tớ? Cậu có biết hôm nay nhiệt độ khí thấp nhất bao nhiêu , 1 độ, về tới nhà tớ thành cục đá mất!”

      “Tớ chở cậu, tớ ở phía trước chắn gió cho cậu lạnh.”

      “Tớ muốn ngồi xe.”

      “Đây là xe a.” thể chuyện với người này a. nhóc vẫy tay ý bảo Cẩn Ngôn khom người xuống, hai lời tiến sát đến phanh áo khoáng của ra.

      “Ấy……” Cẩn Ngôn mặt bắt đầu nóng lên, may mắn là buổi tối nhóc nhìn .“Cậu làm chi?”

      “Cho tớ mặc a, cậu phải là lạnh sao.”

      Nghĩ lệch rồi. thầm mắng tiếng, trong lòng lại có chút thất vọng nho . Cởi áo ra khoác lên người nhóc, lại dùng khăn quàng cổ trùm kín đầu nhóc lại, thoạt nhìn giống như cái bánh chưng lớn.

      “Khởi giá ~~~” Nữ hoàng ở ghế sau lớn tiếng thét to,“Xa phu cậu lạnh ?”

      lạnh.” Áo lông đủ dày, hơn nữa phải dùng sức đạp xe, người rất nhanh liền nóng hầm hập .“Bắc Kinh có vui ? Có đem các món ngon về hay .”

      “Có mứt.”

      “Vịt nướng đâu?”

      mang.”

      “A?” Đặc sản nổi tiếng như vậy lại mang về, lại mang về cái thứ mứt gì đó.

      Ngồi xe đạp cảm giác tệ, Nhất Nhất cười ha ha loay hoay. Từ hồi lên cấp 3 cũng chỉ có thể tự mình đạp xe, trước kia nhóc thích đạp xe, hầu hết thời gian đều ngồi xe của Gia Vũ.

      “Ngồi yên.” Cẩn Ngôn khẽ quát tiếng, thiếu chút nữa điều khiển được ghi-đông xe.

      “Tớ lâu lắm rồi được người khác chở. Ngựa sắt a ~~~~~ cậu chậm chút chậm chút ~~~ ai ~~~~”

      Đem coi như ngựa đúng . Phía trước có hòn đá , đạp xe qua cho biết!

      “A…… bên kia…… A a, ruột đều lộn tùng phèo hết rồi ……”

      “Ôm tớ, tránh ngã xuống .”

      “Cái gì chứ, con đường quỷ này!” Nhất Nhất bám chặt vào cái yên xe đằng sau dám buông tay, thanh run lập cập,“Cậu phải cậu… có bằng lái sao… tại sao … lái xe…của ba cậu,……”

      “Kỹ thuật còn chưa vượt qua kiểm tra, sợ gặp chuyện may.” cái hố lớn! Cẩn Ngôn từ từ nhắm hai mắt chuẩn bị lướt qua.“Ôm sát tớ.”

      “…… A!!!!!” Mông nhóc! nhóc thét chói tai ôm sát thắt lưng , cả người áp chặt lưng .“Con đường này, bình thường rất dễ , lấy đâu ra lắm hố như vậy, người làm quan sao lo sửa chữa lại…… A, cậu nhìn cẩn thận… đường, a a……”

      “Xin lỗi, Mắt tớ bị cận lại quên đeo kính.”

      “Mắt cận thị còn… dám đạp xe, a a á……”
      tart_trunghanhtay thích bài này.

    3. hanhtay

      hanhtay Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      15
      ôi. Nhất Nhất ơi là Nhất Nhất:-(
      . Cẩn Ngôn còn phải phấn đấu nhiều

    4. hanhtay

      hanhtay Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      15
      truyện hay hay quá. ta lót dép ở nhà nàng đợi chương mới nha. nhân vật dễ thương cực kì
      HeidiChen thích bài này.

    5. HeidiChen

      HeidiChen Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      76
      Chap 25: Kỳ nghỉ đông với ‘xiên que’.

      Cẩn Ngôn trở về mang theo cả quà tặng năm mới, tặng cho Đàm Vi cái bật lửa Zippo, Gia Vũ là máy chơi game hình vuông kiểu mới ra của Nga, Minh Nguyệt và các bạn nữ khác là mấy con thú bông hình pikachu.

      “Của tớ đâu?” Nhất Nhất mặt dày hỏi.

      sợi dây màu đỏ thả đung đưa ở trước mặt.

      “Cái này? ăn được cũng chơi được......” nhóc ủ rũ muốn khóc .

      “Cái này dùng để đeo người.” Cẩn Ngôn đem sợi dây này nhét vào trong cái túi màu đỏ, sau đó đeo lên cổ nhóc,“Đừng làm rớt, mang người hoặc là để trong cặp sách, làm mất linh.” May mà mình đoán trước được mà mua cái túi này vì biết chắc nhóc tự nguyện đeo cổ tay đâu.

      “Cái gì vậy a?”

      “Uhm...... Bùa hộ mệnh.”

      Bùa hộ mệnh? Cầm lấy bóp bóp ngắm ngía, trong TV những thứ này thường là miếng giấy màu vàng, dán trán...... Phi! đó là dùng để trừ ma tránh quỷ.

      “Mua ở trong miếu à?”

      “Xin ở Đàm Chá Tự, phải là mua.” Cẩn Ngôn nhấn mạnh chữ “Xin”.

      “Xuy! Thời điểm cậu xin có bỏ hòm công đức ?”

      “Quyên hai trăm đồng.”

      “Đều trả tiền rồi còn phải là mua !” Cẩn Ngôn còn gì để .

      Nửa năm thầy giáo bên cạnh dạy bảo, thành tích tiếng của Nhất Nhất tuột dốc ào ào, cuộc thi cuối kỳ của học kỳ trước lại thi đậu. Cẩn Ngôn sau khi biết chuyện lại lần tới cửa tự đề cử mình. Đinh mẹ đương nhiên vui mừng cười toe toét, cốc vào trán Nhất Nhất cho phép nhóc chơi hai ngày ba mươi, mồng , nhà họ hàng cũng cần phải chúc tết. Nhất Nhất cực kỳ hoảng sợ:“Chỉ hai ngày? Mẹ, mẹ nhẫn tâm!”

      “Nhẫn tâm? Vậy con cứ chơi thoải mái , đợi đến lúc con thi rớt đại học ta và ba con lột da con cho trận xem lúc đó cái nào nhẫn tâm hơn!”

      “Mẹ......” Cầm lấy tay áo của mẹ lắc lắc kéo kéo nửa ngày trời cũng năn nỉ được, đành phải mang vẻ mặt tội nghiệp nhìn thầy giáo kia.

      “Chơi vài ngày cũng sao, cứ để cháu bố trí thời gian.” Cẩn Ngôn trấn an nháy mắt mấy cái với nhóc,“Mỗi ngày buổi sáng hai tiếng buổi chiều hai tiếng, nhiều lắm đúng ?”

      “A? Quá......” Ánh mắt như hai dưỡi dao sắc bén bắn ra, nhóc vội vàng sửa miệng,“ nhiều lắm, chút cũng nhiều!”

      Toàn bộ thời gian nghỉ đông cơ hồ toàn sử dụng cho việc học môn tiếng chết tiệt kia, nhưng Nhất Nhất hiển nhiên thuộc loại vô lại hay giở trò, học chưa đến vài phút đòi ăn, ăn xong này nọ còn muốn ngủ giấc, nếu thầy giáo kia câu nhóc nghĩ ra mười câu ngụy biện cãi lại, tóm lại tìm mọi cách để mình phải chạm vào sách tiếng . thầy giáo thở dài vô số lần, sau đó chỉ có thể an ủi bản thân: Quên , chịu học thêm là tốt lắm rồi.

      Đàm Vi ở Trung Quốc mừng năm mới mà Italy. Nghe mẹ là bà chủ rất lớn ở bên đó, rất nhiều năm rồi trở về thăm chồng và con, Đàm Vi cũng ít nhắc tới người mẹ này. Trước Tiết Nguyên Tiêu ngày trở lại, vừa khéo Cẩn Ngôn còn chưa quay về trường, vài người bọn họ hẹn nhau ăn ở nhà hàng.

      “Nhà hàng Italy?” Nhất Nhất đối với đồ ăn nước ngoài rất hiếu kỳ.

      “Đừng, cái loại thức ăn đó là để cho người ăn sao! Vẫn là món Trung Quốc ngon nhất.” Người mới vừa về nước đối với tư bản chủ nghĩa có hảo cảm.

      “Đều đồ ăn của Italy ăn ngon, món mì gì đó.” Gia Vũ khoa tay múa chân giật lùi,“Có học được vài câu tiếng Ý nào ?”

      “#¥%◎%¥×#¥......” Điểu (chim) ngữ? Nhất Nhất cùng nhóc em hoang mang chớp mắt, làm cho Đàm Vi cười to. Mới tháng, làm sao biết được.

      “...... Mì ống, cá , đồ nướng, còn ốc sên nữa, bữa nào đó chúng ta cũng ăn ốc sên thử xem?” Gia Vũ còn cao hứng về các món ăn Italy,“Đốt lửa nướng ăn......”

      “Có đĩa bay kìa!” Nhất Nhất đột nhiên chỉ vào bầu trời kêu to. Mọi người vội vàng ngẩng đầu tìm kiếm, chỉ nghe tiếng “ái” kêu lên, Gia Vũ bị lọt xuống hố.

      “Ai ồi, sao lại nhìn đường vậy chứ.” Trong miệng nhóc phát ra thanh ‘chậc chậc’, đứng gần kẻ xui xẻo kia vừa thở dài vừa oán giận.

      Nhóc em còn ngây ngốc nhìn chằm chằm bầu trời:“Ở đâu ở đâu?”

      “A, bay mất rồi .”

      “Bay rồi à?”

      “Đồ ngốc.” Đàm buồn cười vỗ vỗ đầu nhóc em. Cẩn Ngôn bó tay lắc đầu. Tiểu nha đầu kia cơ bản chính là cố ý .

      “Đinh Nhất Nhất cậu chết chắc rồi.” Gia Vũ nghiến răng kèn kẹt, vốn tin cái chuyện đĩa bay vớ vẩn đó, nhưng làm sao nghĩ được mục đích của nhóc lại phải là chuyện đĩa bay kia. Cúi đầu nhìn thấy đôi giầy thể thao ướt nhẹp liền tức điên người, tóm lấy kẻ vừa báo cáo sai tình hình quân kẹp dưới cánh tay, tiện thể muốn đem nhóc ném vào cái cống thoát nước có nắp đậy.

      “Đại nhân tha mạng ~~~~” Loại thời điểm này Nhất Nhất rất biết thức thời.

      “Đem cậu ta ném xuống !” Nhóc em vẻ mặt tàn bạo, giống y chang Đàm Vi.

      “A a a cứu mạng a...... Mưu sát a, chú cảnh sát ơi...... Mau gọi 110 phát sinh án mạng rồi......”

      Cơm nước xong xuôi liền kéo nhau hát Karaoke, hát hò đến nửa đêm mười hai giờ mới kết thúc, đám người đến ven đường ăn đồ chiên xiên que. Gia Vũ nhanh tay cướp được cánh gà và cá, chỉ để lại cho Nhất Nhất hai xiên rau xanh.

      “Tớ muốn ăn cá!”

      “Ăn rau mới cao lên được.”

      “Đồ tăm tre!” Nhất Nhất khinh bỉ dáng người gầy như que củi của . Bổ nhào qua muốn cướp đồ ăn trong tay , thái độ ngạo mạn đem tay nhấc cao lên, ‘chú lùn’ cũng chỉ biét ở phía dưới nhảy lên với, với tới.

      “Kiêng ăn tốt, thiếu vitamin.” Nhóc em ăn đến nỗi miệng dính tùm lum dầu mỡ, đột nhiên khịt khịt cái mũi,“A, tớ ngửi được mùi ngô nướng ! Bên kia kìa, đối diện có!” Đàm Vi theo phương hướng ngón tay nhìn, góc đường quả nhiên có quầy hàng bốc lên nhiệt khí.“ là mũi cẩu.” Đàm cười.

      Nhóc em cùng Gia Vũ đều thích gặm ngô, lập tức vui mừng chạy tới. Nhất Nhất thích ăn, nhìn chằm chằm vào miếng thịt gà và nấm trong chảo dầu sôi nuốt nước miếng.“Sao còn chưa chín chứ.”

      “Chiên lâu chút ăn ngon hơn.”

      “Đều 2 phút rồi còn chưa chín!”

      “Chờ thêm phút nữa...... Uhm, nửa phút.” Chủ quán trong lòng thầm, chưa thấy qua nhóc nóng vội như vậy.

      Rốt cục cũng chín rồi, Nhất Nhất cầm lấy xiên que liền cắn, bị phỏng oa oa kêu, chọc chủ quán che miệng cười trộm.

      Cười cái gì mà cười, đối đãi với khách hàng lễ phép! Tức giận vừa thổi vừa cắn miếng ăn, nhìn trái nhìn phải, người đâu? Tìm vòng, thấy đứng ở dưới lầu cửa hàng chỗ rẽ ngoặt có hai cái thân ảnh cao lớn.“...... Bà ấy muốn tớ qua bên đó, tại sức khỏe tốt lắm, quản lý công ty nổi.”

      “Khi nào?”

      “Tớ...... muốn . Ái, cậu được ăn rồi hử?” Đàm Vi hếch cằm. Cẩn Ngôn quay đầu nhìn thấymột con mèo tham ăn giơ những cái xiên que lên ăn đến nổi thở hổn hển, Khắp miệng dính đầy dầu mỡ. Bắt gặp ánh mắt hai người nhìn chằm chằm vào xiên que, nhóc chọn hai xiên rau đưa qua.

      “Cậu ăn thịt, mẹ nó, tớ phải ăn rau hả?” Đàm Vi tức giận nghiến răng,“Đưa cá đây.”

      nhóc ngoan ngoãn đưa ra xiên cá miếng đưa cho .“Vừa rồi cậu muốn đâu?”

      “Sa mạc Sahara.” nửa đùa nửa .

      “Gạt người! Cậu trồng cây?”

      “Uhm, loại rừng phòng hộ.” Cẩn Ngôn cắn miếng rau cười tủm tỉm tiếp lời,“Phòng gió bão, cố định cát, bảo vệ đất đai, phòng ngự thiên tai, cải thiện môi trường duy trì cân bằng sinh thái.” Nhất Nhất liếc cái xem thường. Cứ làm như nhóc bị điếc nghe thấy bằng!

      “Lão đại cậu ràng muốn đâu đó, mở công ty? Ai sức khỏe tốt?”

      “Ba tớ.” Đàm Vi kiên nhẫn cắn xiên cá. A di đà phật, muốn trù ẻo người thân a.

      “Xã hội đen thân thể cũng có lúc khỏe?” Trong phim phải diễn như vậy nha.

      “Ba tớ phải là xã hội đen! Cứ lung tung nữa tớ giết cậu rồi ném xác xuống biển nuôi cá.”

      “Cậu muốn nối nghiệp ba cậu à?” Nhất Nhất để ý tới uy hiếp của , ánh mắt sáng ngời lóe lên hưng phấn cùng hâm mộ,“Vậy cậu chính là lão đại của thàng phố C rồi, tớ theo làm đàn em cậu nhé? Kế nghiệp rồi chắc câu lạc bộ đêm cũng do cậu quản lý, về sau tớ tới đó chơi có phải trả tiền hay ?”

      “Mẹ nó, tên này tớ hết cách quản rồi......” Lão đại buồn bực lẩm bẩm, xoay người hướng quán ngô bên kia bước .

      Cẩn Ngôn im lặng theo. cũng quản được tiểu nha đầu này, tiền đồ mù mịt a.

      Ai cho các cậu quản chứ? Nhất Nhất cắn xiên nấm hướng hai kẻ bỏ đó làm mặt quỷ. Giống như có chút đúng a, vừa rồi mới nghe lão đại muốn “bên kia”, nếu là tiếp quản công việc của ba , địa điểm ngay tại thành phố C, cần phải “bên kia”. Chẳng lẽ là tiếp quản công ty của mẹ ? Nhưng vẫn chưa được hai mươi tuổi có khả năng làm được cái gì chứ...... Quá phức tạp , việc ăn vẫn là quan trọng hơn. Sau khi Đinh Nhất Nhất lớn lên thường thường thở dài, hồi thế nào lại thiếu dây thần kinh phán đoán như vậy, ràng là nghĩ ra chút manh mối lại luôn ngại phiền toái ném qua bên mặc kệ, chỉ biết ăn. Tựa như đối Thượng Quan Cẩn Ngôn, trước kia ràng là hận hận đến nỗi nghiến răng nghiến lợi, nhưng chỉ cần đưa ra sôcôla nhóc liền đầu hàng vô điều kiện. Chỉ số thông minh và tuổi tác vẫn là có quan hệ rất lớn a.
      tart_trunghanhtay thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :