1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thanh mai muốn trèo tường - Lạc Mạc Thiển Thiển Slivia (Full 93c Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 85: Nếu như , xin mời (1)
      Editor: coki (Mèo)

      ta tới rồi?

      Cho dù Lưu chi dương nhưng tôi vẫn biết người mà ta nhắc tới chính là Lục Bách Nghiêu.

      Tôi cúi đầu, nặng nề : "Em muốn gặp ta."

      Sau khi xong tôi muốn bước vào thang máy thân thể lại bị lực cực lớn kéo ra ngoài, thẳng đến chỗ khúc quanh hành lang tĩnh lặng.

      Tôi quay đầu lại nhìn, chắc là Lục Bách Nghiêu? !

      Nhìn thấy trong hốc mắt ta đầy tia máu: " theo , chúng ta bắt đầu lại lần nữa."

      Tôi nhìn ra được ta kìm nén tức giận nhưng Hoàng Vũ Vi mang thai đứa bé của ta làm sao bắt đầu lại được nữa? Chẳng lẽ có thể coi như tất cả mọi chuyện đều chưa từng xảy ra sao?

      "Em , đừng tới tìm em nữa." Ba của Lâm Huy mới vừa qua đời, mặc kệ như thế nào tôi đều nên đưa ông tới hết đoạn đường cuối cùng.

      ta tiếp tục lặp lại: " theo !"

      Tôi nặng nề : "Lục Bách Nghiêu, em kết hôn, em với , đừng tới tìm em nữa."

      Ban đầu tôi trợn mắt nhìn Hoàng Vũ Vi lên xe của ta, ban đầu tôi chờ thời gian lâu như vậy nhưng mà ta đều chưa từng xuất giải thích chuyện gì vậy mà hôm nay lại muốn tôi cùng với ta, hai người chúng tôi bắt đầu lại lần nữa sao? Hừ, tôi làm được! Sau khi say đắm hết mình, sau khi bị thương thấu tâm cam khó mà có thể khôi phục lại như trước được.

      Vừa dứt lời tôi liền kéo váy cưới màu trắng ở dưới đất lên, xoay người muốn rời nhưng sau đó lập tức cảm nhận được vật gì đó lạnh như băng, cứng cứng chỉa vào lưng của tôi.

      Tôi quay đầu nhìn lại, là súng? !

      Tôi chỉ mới thấy qua đồ vật này ở trong TV còn ở ngoài đời thực cũng chỉ thấy mấy đứa trẻ chơi súng giả, mặc dù chỉ là chơi đùa với nhau nhưng cũng dọa tôi đến mức hồn vía bay hết lên trời!

      Tôi biết làm thế nào mà Lục Bách Nghiêu có được thứ này nhưng dựa vào nét mặt của tôi có thể khẳng định đây tuyệt đối phải là súng giả.

      Ánh mắt của ta bình tĩnh nhìn tôi, từng chữ từng câu: "Hoặc là theo , hoặc là cùng chết!"

      Cả người tôi hoàn toàn ngây ngẩn, biết trả lời như thế nào.

      ta nghiêm túc?

      Nếu như tôi cùng với ta ta và tôi chết sao?

      Tôi hoảng hồn, thần trí ngây dại, đợi đến khi ý thức của tôi từ từ trở nên ràng trở lại tôi bị Lục Bách Nghiêu kéo lên xe.

      Lục Bách Nghiêu lái rất nhanh, xe chạy như bay ở đường, mặc dù người tôi có thắt dây an toàn nhưng vẫn có cảm giác giống như cả người muốn bay ra ngoài.

      Tôi hỏi Lục Bách Nghiêu: "Chúng ta đâu?"

      ta để ý tới tôi, tiếp tục lái xe nhanh, mãi cho đến lúc sau ta mới đột ngột dừng xe ở cửa Cục dân chính.
      "Cục dân chính?" Tôi nhìn ba chữ to ở trước cửa, trong nháy mắt cả người hoảng hồn: "Chúng ta tới đây làm gì?"

      Lục Bách Nghiêu tháo dây an toàn, đứng dậy xuống xe, quăng cho tôi câu: "Kết hôn!"

      Kết hôn?

      Vậy còn ta và Hoàng Vũ Vi sao?

      ta muốn kết hôn với tôi?

      Tôi kinh ngạc theo Lục Bách Nghiêu xuống xe, mặc người bộ váy cưới màu trắng cực kỳ nổi bật nên mới vừa xuống xe lập tức có đám người bu tới vây xem.

      Hôm nay cũng phải là ngày đặc biệt gì nên người tới đăng kí cũng nhiều lắm nhưng mỗi cặp đôi đều là em em gắn bó như keo như sơn khác với bộ dáng lạnh lẽo của tôi và Lục Bách Nghiêu giống như là người xa lạ .

      Mọi chuyện tiếp theo gần như đều là do Lục Bách Nghiêu tự mình giải quyết, tôi chỉ có nhiệm vụ điền vào tờ đăng kí, sau đó hai người chụp hình, nộp hộ khẩu, cuối cùng nhận giấy đăng kí kết hôn ra chỉ mất có 40 phút.

      Tôi từng ảo tưởng qua tình huống tôi và Lục Bách Nghiêu đăng kí kết hôn nhưng lại hoàn toàn giống như là hôm nay, hai người ở đây, dưới tình huống này, tới cục dân chính đăng kí kết hôn.

      Tôi chợt nhớ tới thời điểm ký tên, tôi ngây ngẩn nhìn cột ký tên lúc, hồi lâu cũng chưa dám viết xuống.

      Tôi từng hỏi lại mình nhiều lần, mình chuẩn bị xong chưa?

      Nhưng mà cho đến cuối cùng tôi vẫn biết đáp án của mình là cái gì.

      Tôi hỏi Lục Bách Nghiêu: "Lục Bách Nghiêu, chắc chắn muốn kết hôn với em sao?"

      Giọng của Lục Bách Nghiêu trầm: "Nếu em hi vọng kết hôn với người nào? Ký tên , cho em cơ hội đổi ý!"

      Tôi kinh ngạc ký tên mình, sau đó giao cho nhân viên của cục.

      Nhân viên nhận lấy tờ giấy, cẩn thận từng li từng tí hỏi tôi: " à, chắc chắn là tự nguyện sao?"

      Tôi ngơ ngác ngẩn người tại đó, cuối cùng giọng của Lục Bách Nghiêu tốt trả lời giúp tôi: " ấy tự nguyện!"

      Sau đó ta lôi kéo tay tôi rời khỏi cục dân chính.

      Trong 40 phút ngắn ngủi tôi và Lục Bách Nghiêu đăng kí xong. Lúc ra, tôi kinh ngạc : "Hình như em còn chưa thích ứng được."

      Lục Bách Nghiêu khẽ cười tiếng: " có việc gì, người có thể co cũng có thể duỗi."

      Ánh mắt của ta quan sát người tôi từ xuống dưới, thấy tôi mặc màu áo cưới trắng trong mắt tràn đầy ghét bỏ, chân mày ràng cau lại: " đưa em về nhà trước, em vào trong nhà sắp xếp chút sau đó chuyển qua chỗ của ."

      Trong toàn bộ quá trình tôi cảm giác giống như mình hoàn toàn ở trạng thái chân lơ lửng, Lục Bách Nghiêu tôi đều làm theo như vậy, giống như mình nằm mơ, biết có phải là sợ ta vui liền nổ súng bắn tôi hay .

      Chờ khi ta xe lái đến dưới lầu nhà tôi tôi mới dám hỏi ta: "Chúng ta kết hôn rồi Hoàng Vũ Vi làm thế nào?"

      Lục Bách Nghiêu hỏi ngược lại: "Chuyện này có liên quan gì đến ta?"
      Last edited by a moderator: 12/12/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Tôi bị ta chẹn họng lập tức nên lời, phát càng ngày mình càng hiểu được Lục Bách Nghiêu nữa rồi. Khoảng thời gian trước phải xì căng đan của ta bay đầy trời sao? Hôm nay tại sao lại có thể có quan hệ gì với ta?

      ta thấy sắc mặt tôi buồn bực, than tiếng, : "Chờ em dọn đồ xong, về tới nhà em muốn hỏi cái gì đều cho em biết, được ?"

      "Ừ." Tôi gật đầu cái, xuống xe, sau đó lên lầu dọn đồ đạc của mình.

      Lúc tôi chuẩn bị xách hành lý xuống lầu phát Lục Bách Nghiêu đứng ở cửa chờ tôi, hai lời bước tới xách hành lý tay tôi.

      Sau đó tôi theo Lục Bách Nghiêu trở về nhà ta, vừa bước vào phòng cảm giác quen thuộc liền ập tới. Dù sao tại chúng tôi hồ đồ đăng kí kết hôn nên có rất nhiều lời vẫn nên mở lòng ràng.

      Tôi ngồi ở ghế sa lon, hỏi ta: " và Hoàng Vũ Vi tới bước đó rồi hả?"

      Lục Bách Nghiêu rót cho tôi ly trà nóng, trả lời: "Chưa từng bắt đầu."

      "Nhưng báo chí. . . . . ."

      Lục Bách Nghiêu è hèm câu: " báo vẫn thảo luận thao thao bất tuyệt là gay, em có tin ?"

      Chuyện này là có xảy ra.

      Lúc xì căng đan của Lục Bách Nghiêu và Hoàng Vũ Vi hot nhà bình luận nổi tiếng công khai đống chứng cứ của mình lại còn ở báo chí phát biểu dõng dạc, hùng hồn viết bài cường điệu phân tích Lục Bách Nghiêu và Hoàng Vũ Vi ở chung chỗ chỉ là tung hỏa mù, thông qua tất cả chứng cứ của người đó đưa ra kết luận chính là Lục Bách Nghiêu là gay.

      bài viết khiến danh tiếng của nhà bình luận này lên như diều gặp gió, nhiều trang web còn đồng ý với ý kiến này.

      Tôi cho Lục Bách Nghiêu biết lúc đó tôi cũng điên cuồng bình luận, đồng ý với cách này. nên hỏi tôi vì sao lại làm như vậy, thực tế thời điểm tôi làm chuyện này biết mệt tôi cũng có cảm giác mình là đồ ngu ngốc. Mãi cho đến sau đó tôi mới hiểu ra rằng chính là bởi vì càng quan tâm cho nên trong mắt càng chấp nhận được hạt cát.

      Tình tôi muốn là tình tinh khiết tạp chất , được phép phản bội dù chỉ là chút xíu. Mặc dù Lục Bách Nghiêu chia tay tôi xong sau đó mới tìm Hoàng Vũ Vi nhưng người là bạn trai cũ của tôi, người là đối thủ mất còn của tôi, thời điểm hai người ở chung với nhau trong lòng của tôi có hâm mộ chỉ có ghen tỵ, chỉ có hận!

      Cho nên khi Lục Bách Nghiêu đến đây tôi lập tức chột dạ, chỉ sợ ta nhìn ra được cái gì đó.

      Tôi chột dạ nửa ngày lên tiếng, sau đó Lục Bách Nghiêu mở miệng: "Để cho hết , xong mà em có cái gì hiểu cứ hỏi."

      Lục Bách Nghiêu chuyện trong buổi họp lớp ngày đó làm tim ta thương tổn sâu sắc. Vừa vặn khi đó hạng mục Cảnh Trình còn có vài chuyện cần xử lí đồng thời chuyện của hạng mục cũng bị đăng lên nhật báo nên ta cùng với Lục Kỳ Ngôn bận bịu xử lí khối công việc lớn, mọi tinh lực đều đặt ở nghiệp. Sau đó ở trong bữa tiệc ta tình cờ bắt gặp vị lão tổng cố gắng sàm sỡ Hoàng Vũ Vi nên mới ra tay giúp đỡ ta, đây chính nguyên nhân hai người xuất cùng lúc tại khách sạn.

      Sau đó Hoàng Vũ Vi mở miệng nhờ vả hi vọng có thể giúp ta tay, hai người giả vờ lui để chặt đứt tâm tư của vị lão tổng kia đối với ta đồng thời xì căng đan của hai người có thể giúp ta thăng chức còn có thể thuận thế tuyên truyền cho hạng mục Cảnh Trình, thể nghi ngờ là hai bên đều có lợi.

      Vừa bắt đầu cũng muốn có quá nhiều dây dưa với ta nên trực tiếp cự tuyệt cho đến khi Hoàng Vũ Vi nếu như đồng ý ta quên chuyện cũ, sau này cũng tới tìm gây phiền toái nữa.

      Cuối cùng lời này khiến Lục Bách Nghiêu dao động hoặc có thể là vì tôi.

      muốn Hoàng Vũ Vi làm tổn thương tôi đồng thời ta còn có tâm tư khác, hi vọng tôi nhìn thấy xì căng đan hai người ghen tỵ, phát điên.

      Chỉ là ngờ tôi lại bình tĩnh như thế, tựa như có chuyện gì xảy ra.

      Tôi và Hoàng Vũ vi có thù hận sâu đậm sao đây?

      Ngược lại vết thương của ta lại là do tôi gây nên, lúc ấy ta thiếu chút nữa bị lão già cưỡng gian, vạn bất đắc dĩ phải rời quê hương, trời xui đất khiến trong đó cũng có phần lỗi của tôi. Cho nên ta hận tôi cũng có kỳ quái chút nào.

      Trong khoảng thời gian tôi bị tai nạn giao thông nằm viện kia, là tốn hết công sức mới mời được các bác sĩ nổi tiếng đến, là canh giữ ở ngoài phòng giải phẫu tổng cộng bảy giờ, lúc đó tim của vẫn luôn treo ở trung. Những gì xảy ra sau đó phải là mộng mà tất cả đều là , tới tìm tôi, ở bên tai tôi: chờ trở về.

      Chỉ là trong lúc chờ trở về tôi lại phát ta hình như cuộc sống của tôi trôi qua cũng tệ lắm cho nên lùi bước, vẫn đứng mãi ở chỗ đó có tiến lên, mãi cho đến sau này mới lấy dũng khí gọi điện thoại cho tôi, hẹn tôi ăn cơm.

      Ngày đó luôn mực suy nghĩ nên gì mới có thể vãn hồi mọi chuyện nhưng cuối cùng trong lúc vô ý lại phát tôi muốn tìm đối tượng kết hôn mạng nên nhất thời cả người lập tức nổ tung, sư muốn trực tiếp treo ngược tôi lên đánh cho trận, chỉ là bỏ được cho nên chỉ có thể hành hạ chính mình.

      Lúc rời chợt nhận được điện thoại của Hoàng Vũ Vi, ta ở gần đó, sau đó Hoàng Vũ Vi lên xe của , vì phòng ngừa đám Cẩu Tử* theo dõi cho nên lập tức nổ máy xe rời , ngờ chuyện này lại bị tôi nhìn thấy nên mới sinh ra chuyện hiểu lầm.
      *Cẩu Tử: paparazzi đó
      Last edited by a moderator: 12/12/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 86: Nếu như , xin mời (2)
      Editor: coki (Mèo)

      Làm hạng mục lớn trong giới bất động sản vốn là chuyện rất dễ dàng làm cho người ta đỏ con mắt hơn nữa hạng mục Cảnh Trình còn là miếng mồi ngon. Khoảng thời gian đó đối thủ cạnh tranh tìm mọi cách để đối phó với , mặc dù có vệ sĩ bảo vệ nhưng vì an toàn nên Lục Kỳ Ngôn đưa cho khẩu súng để phòng thân.

      Lục Bách Nghiêu tiếp, lúc ấy suy nghĩ rằng sau khi mọi chuyện kết thúc lập tức trở lại tìm tôi, cho phép tôi tìm người kết hôn mạng mà bắt đầu với lần nữa, tất cả những thứ tôi thích đều có thể thay đổi, tất cả những chuyện làm sai đều có thể xin lỗi, chỉ cần tôi có thể cho thêm cơ hội.

      Nhưng mà về sau nghĩ lại lúc đó lại bị người ta theo dõi, nhòm ngó chằm chằm thậm chí có vài lần Hoàng Vũ Vi xém bị bắt cóc cho nên dám tới tìm tôi, sợ liên lụy đến tôi.

      Lục Bách Nghiêu ra người vô cùng ích kỷ, bởi vì muốn bọn người kia làm hại tôi cho nên để cho Hoàng Vũ Vi làm hình nhân thế mạng. Nếu Hoàng Vũ Vi xảy ra chuyện gì đồng ý chịu tất cả trách nhiệm. Mãi cho đến hôm nay Lục Kỳ Ngôn mới tiêu diệt được các thế lực kia cho nên Lục Bách Nghiêu mới có thể an tâm đến tìm tôi nhưng ngờ lại bắt gặp hôn lễ của tôi và Lâm Huy.

      Cuối cùng Lục Bách Nghiêu với tôi: "Đời này thiện lương của đều dành cho em."

      cảm thấy mình là người tốt, chỉ là nguyện ý phô bày tất cả tốt đẹp của chính mình ra trước mặt tôi, giữ lại chút nào.

      Tôi nhớ tới sáng hôm nay lúc ngăn tôi ở khúc quanh hành lang, tôi cùng với mà tôi lại đồng ý, thậm chí tại tôi còn nhớ lúc ấy hốc mắt của ửng đỏ, giọng run rẩy.

      vượt qua hết mọi khó khăn nguy hiểm chỉ vì muốn trở lại tìm tôi, muốn cùng tôi ở chung chỗ, nhưng mà tôi lại cự tuyệt .

      Thời điểm xong câu cuối cùng nước mắt của tôi rơi đầy mặt, người đàn ông này tôi như sinh mạng của mình, vĩnh viễn đặt tôi ở vị thứ nhất, đưa hết tất cả nhiệt tình, tất cả tốt đẹp trong cuộc sống cho tôi, giữ lại chút nào.

      Từ người ngạo ngễ đứng mọi người còn tôi chỉ là thể bình thường hơn trong biển người mênh mông, là sao trời còn tôi là hoa trong nước. Chúng tôi giống như đứng ở hai bờ sông vong xuyên, khoảng cách giữa hai người chỉ là gia thế nhưng vẫn vượt mọi chông gai, từ bỏ thế giới của mình chỉ vì muốn tìm được tôi.

      Nếu muốn cho dù là tốt đẹp đến đâu cõi đời này đều xứng đáng có được nhưng từ đầu đến cuối trong mắt chỉ có mình tôi, còn là người tùy hứng, cực đoan, có chỗ nào hoàn mỹ là tôi đây.

      "Tại sao lại tốt với em như vậy?" Tôi chảy nước mắt, lao vào trong ngực của .

      Tôi sâu sắc đồng thời cũng làm tổn thương sâu sắc nhưng quay đầu lại người tìm tôi vẫn luôn là . Tôi lần lượt cự tuyệt, lần lượt cúi đầu chỉ vì muốn bắt đầu cùng tôi lần nữa.

      " tốt với em còn tốt với người nào nữa?" Lục Bách Nghiêu ôm tôi chặt vào trong ngực, ngón tay luồn vào tóc tôi, than tiếng: "Trở lại là tốt rồi, em trở lại. . . . . . Là tốt rồi."

      Tôi ở trong ngực buồn bực : "Về sau em luôn ở bên ." Mặc kệ xảy ra chuyện gì em cũng dễ dàng buông tha nữa, em giống như em, , sau này em nhiều hơn em.

      tốt, toàn bộ chuyện vui đều kết thúc, chúng tôi rốt cuộc. . . . . . Lại bắt bầu.

      Tôi và Lục Bách Nghiêu bỏ lỡ rất nhiều, khoảng thời gian sau này, tôi muốn lãng phí cũng được lãng phí.

      Hôm sau, Lục Bách Nghiêu theo tôi gặp Lâm Huy, cho ta biết chuyện của chúng tôi và chuyện hôn lễ thể cử hành được nữa, thành xin lỗi.

      Lúc này Lâm Huy vô cùng đau xót khi phải chịu tang cha, ta cũng phải vội vàng làm tang , sắc mặt cực kỳ tiều tụy, nhưng đối với chuyện tôi và Lục Bách Nghiêu ở chung chỗ ta cũng có ngăn cản mà còn chúc phúc chúng tôi.

      "Chăm sóc ấy và đứa bé tốt, ấy là người con , mọi chuyện đều dễ dàng gì." Lúc chi tay, Lâm Huy với Lục Bách Nghiêu.

      Lục Bách Nghiêu nhìn tôi cái, trịnh trọng gật đầu: "Tôi hiểu , về sau tôi chăm sóc cho ấy tốt, bao giờ để cho ấy phải chịu uất ức nữa."

      Lâm Huy trầm lắng nhìn tôi cái: "Em , mặc dù hai chúng ta quen nhau lâu nhưng mà em vẫn đồng ý giúp tay để cho ba an tâm ra , phần tình nghĩa này nhớ suốt đời. Về sau phải sống tốt nếu có chuyện gì cứ tới tìm người này."

      Tôi nhìn khuôn mặt tiều tụy của ta , gật đầu cái, trong lòng thoáng qua chút chua xót cùng khổ sở, tôi hiểu rất đó là loại đồng bệnh tương liên: ", cũng phải sống tốt."

      Chúng tôi chia tay ta, ở phía xa có người đàn ông trẻ tuổi, đẹp trai chờ ta, chờ lúc ta đến gần người đàn ông trẻ tuổi đó khẽ mỉm cười, sóng vai cùng với ta, hai người bọn họ dần dần biến mất trong tầm mắt của tôi và Lục Bách Nghiêu.

      Mặc dù tình đồng tình cực kỳ phổ biến nhưng ở xã hội bây giờ nhất là đối với những người ở thế hệ trước vẫn là chuyện rất khó tiếp nhận. Tôi biết trong tương lai Lâm Huy có thể chính thức giới thiệu người đàn ông này cho mẹ của ta biết hay cũng biết mẹ của ta có thể tiếp nhận việc con trai độc nhất trong nhà thích người đàn ông hay , biết mẹ của ta có thể tiếp nhận được việc mình bao giờ có cháu hay nhưng là bất luận như thế nào tôi đều hi vọng thế giới này mỗi người thiện lương đều có thể tìm được hạnh phúc thuộc về mình, sau đó sống vui vẻ, khoái hoạt.
      Last edited by a moderator: 12/12/15

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Sau đó, Lục Bách Nghiêu dẫn tôi mua đống quà tặng lớn, là muốn đến cửa chào hỏi Lão Phật Gia và ba Lưu.

      Mặc dù trước đây Lão Phật Gia và ba Lưu vô cùng quen thuộc với Lục Bách Nghiêu nhưng mà Lục Bách Nghiêu vẫn kiên trì: "Dù sao chúng ta cũng đăng kí kết hôn rồi, thế nào cũng nên về nhà chuyến, ràng mọi chuyện với ba mẹ."

      Ngày trước tôi vẫn luôn cảm thấy giống như đứa bé vĩnh viễn chưa trưởng thành, mặt dày mày dạn, ngừng đối nghịch với tôi nhưng sau này chung đụng càng lâu, tôi mới dần dần phát ra trong hai người, người chín chắn phải là tôi mới đúng.

      người của có rất nhiều bí mật mà tôi quyết định dùng mấy chục năm còn lại trong cuộc đời mình từ từ khám phá. Mỗi khám phá ra bí mật tôi liền phát người đàn ông này sâu như biển rộng, trong đó chứa đựng vô số bảo vật, rồi lại giật mình nhận ra được làm bạn ở bên cạnh điều may mắn đến cỡ nào.

      Trước tiên chúng tôi về nhà chào hỏi Lão Phật Gia và ba Lưu, lúc đến nơi hai người ngồi tại chỗ chờ rồi.

      Ở trong mắt Lão Phật Gia, tôi hiểu rất mình vẫn là đứa bé chính chắn, nhiều lần muốn đính hôn kết hôn như vậy làm cho hai người vất vả, lo lắng cho tôi.

      Tôi nhìn Lão Phật Gia và ba Lưu, xin lỗi: "Mẹ, ba Lưu, xin lỗi, đồng ý của ba mẹ mà chúng con tự ý đăng kí kết hôn rồi."

      "Là con kéo Tiểu Cận đăng kí kết hôn, mẹ, ba Lưu, ba mẹ ngàn vạn lần đừng trách ấy." Lục Bách Nghiêu tới trước mặt Lão Phật Gia và Lưu, sau đó quỳ xuống lạy lạy làm cho tôi trực tiếp sợ hết hồn.

      Lễ quỳ lạy tuy là lễ nghi truyền thống trịnh trọng nhất nhưng ngoại trừ vào ngày lễ ngày tết con cháu tuổi quỳ lạy ông bà rất ít xảy ra ở người trưởng thành.

      Cổ Ngữ có : Dưới gối nam nhi có hoàng kim. (Dưới đầu gối người đàn ông là vàng. Tức là đàn ông con trai dễ dàng quỳ lạy người khác.)

      Lục Bách Nghiêu là người đàn ông đỉnh thiên lập địa nhưng lại vì tôi mà chịu làm đến mức này, chỉ là tôi, thậm chí ngay cả Lão Phật Giavà ba Lưu cũng bị làm cho hoảng sợ.

      Có được , tôi . . . . . . còn đòi hỏi gì nữa? !

      quỳ xuống trước mặt Lão Phật Gia và ba Lưu, vô cùng trịnh trọng và nghiêm túc cam kết: "Con hi vọng các ba mẹ có thể an tâm giao Tiểu Cận cho con, về sau con nhất định chăm sóc ấy và đứa bé tốt, con ấy nhiều hơn cả sinh mạng của mình."

      Tôi cũng quỳ xuống bên cạnh Lục Bách Nghiêu, cùng với trịnh trọng dập đầu cái, hi vọng ba mẹ có thể tha thứ và thành toàn chúng tôi.

      Lão Phật Gia và ba Lưu nhìn thấy cảnh này, vội vàng đỡ chúng tôi lên, khẽ thở dài: "Ba mẹ cũng có ngăn cản, chỉ cần về sau cuộc sống của hai đứa trôi qua hạnh phúc là được rồi."

      "Cám ơn mẹ, cám ơn ba Lưu."

      Sau đó, tôi và Lục Bách Nghiêu ở lại ăn cơm. Lão Phật Gia xuống bếp, ba Lưu là trợ thủ, hai người chuẩn bị rất nhiều thức ăn phong phú.

      Lúc ăn, thỉnh thoảng Lão Phật Gia lại gắp món ăn cho tôi: "Nha đầu, ăn cá nhiều chút, ăn nhiều cái này về sau đứa bé thông minh."

      "Nha đầu, rau dưa này cũng phải ăn nhiều, phụ nữ có thai quan trọng nhất là dinh dưỡng cân đối, làm mẹ thể quá kiêng ăn."

      "Nha đầu, mẹ đọc sách, phụ nữ có thai ăn nhiều cái này chút cũng tốt."

      . . . . . .

      Trong khoảng thời gian ở lại nhà Lão Phật Gia đây vốn là chuyện thường xảy ra vào mỗi bữa, chẳng qua là khi Lục Bách Nghiêu ngồi ở bên cạnh tôi, lúc ăn cơm cũng khuyên tôi nên ăn cái này ăn cái kia, giống như về phe của Lão Phật Gia vậy.

      Hiển nhiên bây giờ Lục Bách Nghiêu bị Lão Phật Gia thu vào dưới trướng thành công thu, trở thành chiến tướng dũng mãnh xếp sau ba Lưu: "Đúng vậy, mẹ rất đúng, vợ, em phải ăn cái này nhiều chút."

      "Đến đây, nghe mẹ, cái này cũng phải ăn nhiều chút." Khi Lục Bách Nghiêu gắp miếng cà rốt lớn đặt vào trong chén của tôi, tôi liền nhìn ta chằm chằm, thực ý nghĩ muốn bóp chết ta đều có!

      Ai biết Crayon Shinchan thích ăn ớt xanh nhiều như thế nào tôi cũng thích ăn cà rốt nhiều như vậy, tại Lục Bách Nghiêu gắp cho tôi gần nửa chén cà rốt, hột cơm cũng nhìn thấy được nữa rồi! (Bị cà rốt che đó)

      Cứng rắn được, tôi chỉ có thể áp dụng chính sách mềm dẻo. Tay tôi ở dưới bàn lôi kéo chéo áo của , đáng thương thỉnh cầu: "Em muốn ăn cà rốt. . . . . ."

      Lục Bách Nghiêu nhìn bộ dáng của tôi, có vẻ cũng hơi mềm lòng rồi, muốn đưa đũa gắp bớt cà rốt bỏ qua chén ta nhưng vừa thấy chiếc đũa đưa đến chén tôi bị Lão Phật Gia ngăn lại: "Tiểu Lục, mẹ với con rồi, con thể cứ nuông chiều nha đầu này như vậy được, hai đứa phải suy nghĩ cho đứa con của mình chút."

      Lục Bách Nghiêu vừa bắt đầu còn mềm lòng nhưng sau khi nghe xong lời Lão Phật Gia giống như nhất thời nghiệm ra chân lí , đưa đũa trở về, gắp cà rốt trong chén tôi nữa.

      Lão Phật Gia có Lục Bách Nghiêu còn chưa đủ, cuối cùng còn kéo theo cả ba Lưu: "Lão Lưu, ông , có phải nha đầu này nên ăn cà rốt hay , có vậy đứa trong bụng mới được bồi bổ tốt được."

      Cho dù Lão Phật Gia có gì, dù là bà sai ba Lưu cũng hề có khí tiết đúng, kiên quyết đứng cùng chiến tuyến với Lão Phật Gia.

      Vì vậy ba thắng , tôi vinh quang ăn hơn nửa chén cà rốt, tuyên bố thảm bại!

      Hừ hừ, tôi nhất định trở lại!

      Sớm muộn gì Lão nương cũng sinh em bé!
      Last edited by a moderator: 12/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 087: Oai phong hùng dũng khí phách hiên ngang.
      Editor: coki (Mèo)

      là chuyện hai người nhưng kết hôn lại là chuyện của hai nhà. Sau khi tôi và Lục Bách Nghiêu trở về nhà mẹ đẻ chuyến người này vô cùng lo lắng dẫn tôi về nhà họ Lục!

      May mắn lúc trước Lưu chi Dao những lời tốt đẹp về tôi trước mặt mẹ Lục cho nên quan hệ của tôi và bà mới trở nên hòa hoãn. Vì vậy thời điểm tôi và Lục Bách Nghiêu đến biệt thự nhà họ Lục mẹ Lục còn chê bai tôi như lúc trước mà trực tiếp chạy đến xoa bụng tôi. Tôi có thể cho rằng mẹ Lục nhìn tôi bằng ánh mắt tràn đầy trìu mến bởi vì trong bụng của tôi có cục thịt cho nên địa vị của tôi liền “vèo vèo vèo” bay lên tận chín tầng mây ?

      Sau khi công phá được lô-cốt có độ khó cao nhất, Lục Bách Nghiêu liền kéo tôi và cục thịt trong bụng trực tiếp lên lầu tìm ba ta.

      Tôi cho rằng trước đây lúc tôi và Lục Bách Nghiêu chuẩn bị kết hôn ba Lục chào đón tôi bây giờ sau khi chuyện kết hôn của tôi và Lục Bách Nghiêu thất bại ông càng muốn nhìn mặt tôi rồi nhưng mà Lục Bách Nghiêu lại ỷ vào đứa bé trong bụng tôi, cực kì có khí tiết kéo tôi lên lầu tìm ba ta!

      Lục Bách Nghiêu lôi kéo tay tôi, ỷ vào phe mình có ba người liền ức hiếp ba ta chỉ thân mình: "Dù sao bọn con cũng đăng kí kết hôn, đứa bé cũng sắp ra đời, ba phải ràng chuyện, phải con cầu xin đồng ý của ba mà là thông báo ba biết thôi!"

      "Thằng nghịch tử này! Cút ra ngoài cho ba!"

      "Dù sao cháu trai của ba cũng ở chỗ này, ba có bản lãnh đuổi luôn cháu ba ra ngoài !"

      Ặc. . . . . .

      Tôi có thể cho Lục Bách Nghiêu biết ngày đó thời điểm nằm giường tôi có nằm mơ thấy đứa bé này là , thế nào đều là cháu phải là cháu trai có được ?

      Chỉ là nếu bây giờ tôi thẳng ra đây coi như là trực tiếp vạch trần ?

      Ặc . . . . . Tôi vẫn nên câm miệng thôi.

      Im lặng là vàng. . . . . .

      Tôi chỉ là tiểu trong suốt, tôi chỉ cười cười lời nào. . . . . .

      Cuộc giằng co của Lục Bách Nghiêu và ba Lục mới vừa tiến hành được nửa mẹ Lục vô cùng lo lắng trực tiếp vào giết toàn bộ, bộ dáng "Tôi có cháu trai tôi sợ ai, tôi có cháu trai ai đụng đến nó tôi giết toàn bộ" đáng đánh đòn, ở trước mặt ba Lục trực tiếp kéo tôi và Lục Bách Nghiêu , để lại cho ba Lục bóng lưng kiêu ngạo cùng ba đôi mắt .

      Như vậy kế hoạch phá được lô-cốt lớn là ba Lục đại công cáo thành bởi vì đường xuất đại tướng địch quân là mẹ Lục phản bội!

      Sau đó tôi và Lục Bách Nghiêu ở lại trong biệt thự nhà họ Lục buổi, nhà bọn họ bày ra các loại thức ăn mỹ vị cho tôi nếm thử lần, kết quả cuối cùng là tôi vác cái bụng được thổi lên gấp đôi ra khỏi nhà tuy vậy nhưng rốt cuộc toàn bộ kế hoạch gặp trưởng bối của tôi và Lục Bách Nghiêu thuận lợi hoàn thành!

      Nhưng biết vì sao ông trời lại bắt đầu bất mãn với tôi.

      Ngày hôm sau khi tôi và Lục Bách Nghiêu gặp trưởng bối trang đầu của các tờ báo đều đồng thời đưa tin về tôi và Lục Bách Nghiêu, lại còn nhanh chân nhanh tay đưa ra hình chụp ở nhà Lão Phật Gia và nhà họ Lục, tiêu đề đều là "Lục thiếu bắt cá hai tay, tình mới vui mừng, tình cũ Hoàng Vũ Vi tinh thần chán nản” , tôi muốn bọn họ rằng bọn họ xác định trước đó có họp kín với nhau sao? Tại sao lại đồng tâm hợp lực như vậy?

      Trong những tấm ảnh mà phóng viên chụp mặc dù có tấm nào chụp được chính diện tôi và Lục Bách Nghiêu nhưng chỉ cần là người bị mù chỉ cần nhìn cái là có thể nhận ra ngay Lục Bách Nghiêu ôm phải là Hoàng Vũ Vi, dù sao bộ ngực tôi và bộ ngực như cơn sóng lớn mãnh liệt của ta hoàn toàn cùng đẳng cấp đúng ?

      Vừa bắt đầu bởi vì các bức ảnh đều mơ hồ ràng cho nên người biết tôi khẳng định nhận ra tôi, cho nên tôi chỉ cần kiên trì "Bụng to lòng cũng rộng lượng" chấp nhặt với đám Cẩu Tử vất vả kiếm ăn này.

      Nhưng sau mấy ngày bởi vì tôi lại trực tiếp ngây ngô trong nhà ra khỏi cửa cho nên bọn Cẩu Tử đào được tin tức của tôi liền bắt đầu đưa ra các loại suy đoán.

      Thậm chí còn có tờ báo dùng tựa đề bắt mắt " thủ đoạn và đại gia cao phú suất", bình thường nếu đụng phải những chủ đề tương tự như “Người phụ nữ tâm cơ thủ đoạn” này tất cả mọi người kể cả tôi đều nguyện ý ở chung chỗ vui vui vẻ vẻ tán chuyện thế nhưng khi đến phiên mình tôi liền trực tiếp muốn khóc cho bọn họ xem rồi !

      Tôi nhìn những bài báo ngày càng rầm rộ phân tích từ chuyện tôi là nhân viên của tập đoàn Lục thị sau đó làm như thế nào để sáng tạo ra các cơ hội vô tình gặp mặt Lục thiếu, rồi thành công bắt được miếng mồi ngon Lục thiếu này như thế nào, cuối cùng cuộc sống lên ra sao, hôm nay trong bụng lại mang thai đứa bé lại càng thêm ân ân ái ái ở trước mặt Hoàng Vũ Vi. Trong bài báo thậm chí còn xuất vài người tự xưng là biết hết mọi chuyện tôi làm thế nào để sáng tạo các cơ hội vô tình gặp mặt Lục Bách Nghiêu ở phòng giải khát, thang máy, cửa công ty…
      Last edited by a moderator: 12/12/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :