1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thanh Mai Đấu Trúc Mã - Mễ Lộ Lộ (10 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 5.1

      Edit: Bạch Lê

      ” Ò ó o o!!” Tiếng gà gáy cất lên như giục giã.

      Gà gáy lần thứ ba Thượng Quan Tiểu Mai nằm giường đột nhiên mở trừng hai mắt.

      Đó là mơ a?…. Nhưng … tại sao… mơ mà lại giống hệt như thực vậy?

      Thượng Quan tiểu Mai tỉnh lại, tứ chi đau nhức, đầu óc lộn xộn, mắt hoa cả lên. Nàng chẳng kịp suy nghĩ gì, thấy trước mắt tấm màn tơ màu trắng muốt.

      Màu trắng. . . . . .

      đúng, đây phải là khuê phòng của nàng a!

      Thêm nữa, nàng ngửi mùi thơm trong sương phòng này, hoàn toàn khác biệt, phải mùi hương quen thuộc của nàng.

      Mùi hương này, khiến cho người ta thẹn thùng nha. . . . . .

      “Ngô. . . . . .” Nàng cắn môi dưới, mùi hương ngọt ngào này làm nàng thấy vô cùng bất an.

      Là mơ sao? Nàng hỏi lại lần nữa.

      Đáng tiếc, khi Thượng Quan Tiểu Mai vén chăn bước xuống nàng mới biết tất cả đều chỉ là tự mình an ủi mình.

      Đó phải là mơ, căn bản chính đêm qua nàng động tình a!!

      Nàng mắc cỡ đỏ mặt, vội vội vàng vàng nhặt y phục đêm qua.

      Thừa dịp trong phòng có ai, đợi chút nữa nàng có thể an tĩnh mà rời . . . . . .

      Bất thình lình, cửa phòng mở toang, dọa nàng sợ hãi vội lùi lại về trong giường. Nàng ôm chặt quần áo, dám thở mạnh tiếng, nhìn chằm chằm bóng người qua màn tơ trắng.

      ! Hạ Nhĩ Trúc!

      bưng khay thức ăn đặt lên bàn, liền đó bước tới trước giường.

      “Tỉnh rồi hả?” Hạ nhĩ trúc cười khẽ, nhìn thân thể co lại như con tôm của Thượng Quan tiểu Mai.

      Nàng mím môi, muốn trả lời.

      Thấy nàng gì, tự mình vén màn tơ bước vào trong, thấy vẻ mặt nàng ủy khuất vô cùng.

      “Tại sao trả lời ta?” Hà Đại thiếu gia ngồi xuống giường, liếc mắt hỏi. [nhướn mày hỏi]

      Muốn nàng gì? Hừ! Nam nhân biết xấu hổ kia đoạt trong sạch của nàng, chẳng lẽ nàng còn phải mở miệng tạ ơn hay sao?

      Đáp lại , dĩ nhiên là đôi mắt giận trừng trừng của nàng.

      “Thế nào ? Xem nét mặt ngươi, chẳng nhẽ là ta khi dễ ngươi?” cười cười, đồng thời đưa cho nàng bộ xiêm y màu xanh ngọc bích mà nàng thích, “ ràng chính là ngươi đêm qua đánh lén ta.”

      “Ngươi. . . . . .” Nàng căm hận cắn răng, “Chớ .”

      “Tại sao muốn ta ?” cười, quan sát nàng nhận lấy xiêm y rồi vội vã mặc lên người.

      “Chuyện tối hôm qua là ngoài ý muốn.” Nàng phải thừa dịp nha hoàn còn chưa tới khuê phòng của nàng để trở về, bằng cả đêm nàng về tất có chuyện. Chưa kể chuyện xấu hổ với Hạ Nhĩ Trúc mà truyền ra bên ngoài chắc chắn khiến nàng nhục nhã mà chết mất!!!

      “Ngoài ý muốn?” Hai chữ này đưa tới tai của Hạ Nhĩ Trúc xong, ánh mắt nét hài lòng.

      phải sao?” Nàng cùng là hai kẻ đối đầu, thể bảo chịu trách nhiệm với nàng được!

      Huống chi. . . . . . Nàng cũng mà!

      “Chúng ta có thể thành thân.” Hạ Nhĩ Trúc đưa ra đề nghị hoàn hảo.

      Cưới nàng, là chuyện cầu cả đời này cũng được.

      “Nghĩ khá lắm ha.” Nàng đeo đuổi suy nghĩ khác, trả lời cho qua.

      Trong nháy mắt, gương mặt trở nên thập phần thâm sâu.

      “Ngươi lại lần nữa.” nhích khóe miệng cười khẽ, trông thoạt nhìn tựa như con báo hoang, có thể trong phút chốc đem nàng ra ăn sạch .

      nghĩ tới dữ dội như vậy, nàng có chút giật mình nhưng….

      . . . . . . Là tức cái gì?

      Nữ nhân nghe thấy nam nhân nguyện ý chịu nhận trách nhiệm, phải là cũng cảm thấy rất cao hứng hay sao? Nhưng nàng tại sao lại cảm thấy phiền lòng như vậy a?

      nhảm! Nàng cùng từ đối đầu nhau như thù nhân, ngay cả tâm đầu ý hợp chút cũng có, hôm nay đột nhiên muốn kết hôn với nàng, còn phải là bởi vì xảy ra chuyện xấu hổ đó hay sao?!

      Nhưng mà nàng muốn như vậy a, đó là chuyện ngoài ý muốn, lại là chuyện hạnh phúc cả đời, huống chi, nàng cũng còn biết người rốt cuộc là người nào. . . . . .

      Nàng muốn làm vật thay thế, giống như muội muội Thượng Quan Tiểu Điệp bị thay thế tân nương.

      “Ngươi cảm thấy. . . . . . Chúng ta đột nhiên trở thành phu thê có chút kỳ quái hay sao?” Nàng trốn tránh mắt mắt u của , , “Cho nên ngươi cần vì chút chuyện này mà ủy khuất cưới ta.”

      mở miệng, trầm mặc lâu, giữa hai người tồn tại áp lực nặng nề, làm nàng thấy bất an trộm dò xét vẻ mặt của .

      Lúc này, hiểu được nàng đối với tình cảm chưa ràng, vậy cũng cần quá miễn cưỡng nàng, nếu tiếp tục bức bách nàng, sợ rằng chỉ phản hiệu quả.

      Đối phó với nàng, chỉ có thể lấy lợi lộc để đem ra dụ dỗ, cùng với bày mưu bẫy kế để cho nàng ngoan ngoãn nhảy xuống hố.

      “Chúng ta chơi trò chơi.” Đôi môi mỏng của nở ra nụ cười.

      “Sao a?” Nàng nháy mắt, nghiêng đầu hiểu hỏi .

      “Ngươi đánh lén ta, phải là vì ta biết đám hàng kia sao?” Trong mắt chứa thâm cơ.

      này muốn dùng thủ đoạn, làm sao có thể qua được !

      “Ngươi nguyện ý cho ta biết tung tích đám hàng kia sao?” Mắt Thượng Quan Tiểu Mai sáng bừng lên thấy .

      Nàng chưa từng tranh giành với chỉ vì nhóm hàng, thần bí như vậy, có thể thấy được nhóm hàng này là thượng đẳng trong thượng đẳng, mới có thể để cho người khiêm tốn như mà trở nên lén lén lút lút vậy a.

      “Đây mới là mục đích của trò chơi.” nâng cằm của nàng lên, “Chỉ cần ngươi ở đây trong hai mươi ngày, cùng ta ra cửa hàng bán nhóm hàng này trước, tìm được bọn họ rồi, như vậy chính là ta thua, tùy ngươi xử trí như thế nào đều được.”

      a?” Nàng hưng phấn hỏi.”Muốn ngươi đem danh hạ cửa hàng đóng cửa cũng được?”

      thành vấn đề.” đại trượng phu nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy (1), “Bất quá nếu là ngươi tìm được đám hàng kia. . . . . .”

      “Ta thua.” Nàng ưỡn ngực, bộ dạng bất khuất , “Cái này là đánh cược, ta chắc chắn làm được.”

      “Rất tốt.” đưa ngón trỏ lên miết miết lên môi, “Ta chỉ có cầu —— gả cho ta.”

      “Ta… ta thua!” Chẳng biết tại sao, khuôn mặt nhắn của nàng lại có chút hồng hồng.

      “Ta ngóng mắt mà xem.” cười lạnh tiếng.

      Cùng so dụng thủ đoạn? Nàng chuẩn bị mặc xong mũ phượng quàng khăn đỏ chờ lên kiệu là vừa!

      Thượng Quan tiểu Mai giống như trộm lén la lén lút, muốn lẻn về khuê phòng của mình, lúc leo tường thấy nương áo hồng ngồi ở dưới tàng cây thưởng thức nàng.

      Thượng Quan tiểu Mai bay qua tường sau, vừa quay đầu lại, liền nhìn nương ấy mà thấy giống như soi gương vậy. Đó chính là Thượng Quan Tiểu Điệp.

      “Hi hi!” Thượng Quan tiểu Mai cười khúc khích, tóc nàng đen dài thẳng tựa như thác đổ, có lấy bất kỳ vật trang sức nào.

      “Ngươi leo tường trở lại.” Thượng Quan Tiểu Điệp tay chống cằm, con mắt linh hoạt chuyển động.

      “Ngươi lầm rồi.” Thượng Quan tiểu Mai muốn giả chết nhưng rốt cuộc lại đạp giày muốn rời .

      “Làm như ta tốt như vậy mà hù dọa ngươi?” Thượng Quan Tiểu Điệp kéo ống tay áo của nàng, “Hơn nữa ngươi lấy bộ xiêm y này ở đâu ra?”

      Nàng có hảo ý nhìn Thượng Quan tiểu Mai, rất nhanh nhìn ra toàn thân nàng ta có chút giật mình.

      Tám tỷ muội các nàng xiêm y đều là cùng nhau đính làm, cho nên làm sao có thể có bộ quần áo khác nhau? Nàng ngay cả nhìn cũng nhìn ra làm sao cho được?

      Hơn nữa hai vạt váy đều thêu sắc tươi Lục Hà, còn xiêm y của Thượng Quan Tiểu Mai căn bản là thuê sắc Tương Tú! Chẳng phải các nàng bình thường đều tìm sư phó để may quần áo thủ công đó sao?

      “Tỷ tỷ… chuyện này, cần lo nhiều như vậy… a..” Có đánh chết Thượng Quan tiểu Mai nàng cũng muốn thừa nhận là mình tối hôm qua ở Hạ phủ qua cả đêm.

      “Ngươi cùng Hạ ca ca tình cảm. . . . . .” Thượng Quan Tiểu Điệp che miệng cười trộm, “Tiến triển nhanh chóng như vậy sao?”

      Thượng Quan tiểu Mai dừng bước, quay đầu lại nhìn chằm chằm gương mặt giống hệt nàng, “Chớ nhảm.”

      “Phải ?” Thượng Quan Tiểu Điệp xem thường, nhún nhún vai, “Cần gì phải phủ nhận a?”

      Gương mặt Thượng Quan tiểu Mai giống như là bị người vẽ lên hai vết đỏ ửng, lại phớt phớt hồng, tựa như tháng ba hoa đào nở rộ.

      “Ta mới có phủ nhận.” Nàng chắc nịch trả lời, tuyệt đối thể thừa nhận mình vì Hạ nhĩ trúc mà động tâm.

      mà!” Vậy mà Thượng Quan Tiểu Điệp bỏ qua cho, tiếp tục quấn lấy nàng, “Ngươi có phải vừa mới đến Hạ ca ca chỗ làm khách rồi hay ?”

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 5.2

      Bị hỏi phiền như vậy, Thượng Quan tiểu Mai nhíu mày nhìn Tam muội.

      Tại sao Tam muội lại nóng vội muốn biết đáp án?

      Hay là, Tam muội cũng thích Hạ nhĩ trúc?

      “Ngươi. . . . . .” Thượng Quan tiểu Mai bỗng cảm thấy ảo não, nghĩ rằng chuyện có thể trở nên phức tạp như vậy.

      Nếu Tam muội cũng thích hà nhĩ trúc, nàng thân làm tỷ tỷ, chẳng phải là đoạt tình lang của muội ấy sao?

      Thượng Quan Tiểu Điệp căn bản biết tâm tình của tỷ tỷ nàng, thuần túy chẳng qua là tò mò, muốn ở bên xem cuộc vui, lại cộng thêm thêm củi vào lò mà thôi.

      Hơn nữa nàng cùng Thượng Quan tiểu Mai là tỷ muội sinh đôi, tỉ tỉ tâm tình rối bời, nàng chính sinh đôi muội muội của nàng ta đương nhiên cũng mơ hồ cảm nhận được .

      “Ta tuyệt đối thua.” Nàng nhìn Thượng Quan Tiểu Điệp, cắn răng vừa .

      “Cái gì?” Thượng Quan Tiểu Điệp hiểu ra sao cả.

      “Ta cùng Hà nhĩ trúc đánh cược, ta thua .” Thượng Quan tiểu Mai thốt lên, “Cho nên ta gả cho Hà nhĩ trúc.”

      Thượng Quan Tiểu Điệp sửng sốt, sau hồi, mới lấy định thần trở lại.

      Hạ ca ca rốt cục xuất thủ?

      Này trễ, chậm mười năm.

      “Các ngươi đánh cuộc gì vậy a?” Thượng Quan Tiểu Điệp tò mò hỏi.

      “Chỉ cần ta tìm ra ở chỗ cái nhóm hàng kia, phải đóng cửa .” Thượng Quan tiểu Mai .

      “Đó!” Thượng Quan Tiểu Điệp có chút chột dạ đáp lại.

      Xem ra. . . . . . Định sẵn chính là tỷ tỷ của nàng thua rồi!

      buôn bán biết gian mưu! Đánh cược kiểu này, chỉ có Hạ ca ca mới nghĩ ra được.

      Nhưng nàng cũng vậy, nếu tỷ tỷ đánh cược, sau đó kết quả được công bố. . . . . . Tỷ tỷ của nàng nhất định phát điên mất!

      Bởi vì tỷ tỷ nàng mãi mãi thể nghĩ tới, người liên thủ cùng Hạ ca ca, cũng là người của Thượng Quan phủ .

      Ai! Thượng Quan Tiểu Điệp nhịn được than tiếng. Hạ ca ca cũng quá dã man a!.

      Nàng rốt cuộc muốn muốn trước dọn dẹp tế nhuyễn? Bằng để cho tỷ tỷ nàng phát ra chân tướng , nàng nhất định căng thẳng nha.

      “Ta thua .” Thấy Thượng Quan Tiểu Điệp trầm mặc im lặng, Thượng Quan tiểu Mai hiểu lầm.

      Nàng cho là Tam muội sắc mặt ngưng trọng như vậy, là bởi vì Hà nhĩ trúc muốn kết hôn nàng.

      “Nhưng mà. . . . . .” Thượng Quan Tiểu Điệp cắn môi, có chút khó a.

      Nàng nhận Hạ ca ca, lúc này thực tiện phản bội đổi chủ, nhưng mà đối phương là mình ngu long đông hôn hai tỷ. . . . . .

      Ai nha! là khó quyết định đó!

      “Ta biết ngươi từ trước đến giờ đối với Hà nhĩ trúc có hảo cảm, chúng ta là tỷ muội, lại là sinh đôi, ta tuyệt đối cướp nam nhân mà ngươi thích đâu.” Nàng vỗ vỗ vai Thượng Quan Tiểu Điệp.

      ra những lời này lòng của Thượng Quan Tiểu Mai nhói lên rồi biến mất, vô cùng khổ sở.

      Thượng Quan Tiểu Điệp thể được gì, nhìn Thượng Quan tiểu Mai an ủi nàng mà tròn mắt.

      Tỷ tỷ nàng cái chuyện hoang đường gì vậy a?

      Nàng mới là thích Hạ ca ca đó!

      Trời ạ! Tâm ý nàng đúng là uổng phí mà .

      “Ta mệt rồi, ta về phòng nghỉ ngơi trước.” Thượng Quan tiểu Mai rời , trong lòng có chút đơn.

      “Tỷ tỷ ngốc nghếch của ta! Tỉ nhất định thua đó!” Thượng Quan Tiểu Điệp thở dài nhìn chằm chằm bóng lưng nàng rời .

      Nàng quyết định ——

      Chống tay nghĩ ngợi.

      Ai dạy tỷ tỷ muốn loạn điểm uyên ương phổ!

      Thượng Quan tiểu Mai mới nằm lười ngày, thấy quá rảnh rỗi bèn quyết định đến cửa hàng của hạ nhĩ trúc .

      Bởi vì cho nàng đề đánh cược, đám hàng kia từ thuyền của Hạ gia tháo xuống.

      Vậy nhất định là hướng cửa hàng đưa .

      Vì vậy nàng bèn tới yêm mai cửa hàng ở ngoại thành.

      Đúng lúc Hạ nhĩ trúc cũng ở đây, chỉ huy sư phó đôn đốc công việc.

      Ánh mắt nàng sáng lên, vội vàng bước tới, cẩn thận để ý bị tiểu tì gọi.

      Xa xa, vừa nghe có người kêu “Mai nương” Hạ nhĩ trúc bất giác vì vậy mà nở nụ cười.

      Tính tình của nàng chính là chỗ này.

      Nhưng thích.

      Như vậy có thể ngày ngày nhìn thấy nàng, sợ nàng cả ngày lẫn đêm vì bận rộn chuyện buôn bán của Mai tử mà chạy trốn thấy bóng dáng.

      Gương mặt nàng bừng sáng nụ cười xinh đẹp, che giấu được ẹư hưng phấn, “Hạ Nhĩ trúc, ngươi muốn yêm mai?”

      Chẳng lẽ. . . . . . Kia là đám thần bí thượng đẳng hàng đó?

      “Còn dư lại chút công việc.” coi thường nàng , ánh mắt tính toán, nghiêm chỉnh .

      Nàng cau mày. thể nào chỉ còn dư lại chút việc nha!

      “Ta muốn nhìn chút.” Nàng cắn môi lên trước, muốn nhìn sư phó lật khuấy thùng lớn.

      “Cẩn thận chút.” Hạ nhĩ trúc nhanh tay tóm lấy nàng, kéo vào trong ngực mình.

      mặt đất đặt thùng lớn, cao như nàng nhưng lại rộng gấp mấy lần a, ngay cả sư phó cầm cái xẻng lớn lật khuấy yêm mai trong đó cũng phải cẩn thận sợ bị rơi vào bên trong chiếc thùng lớn đó, huống chi là bộ dạng nàng tuỳ tiện vội vàng như vậy.

      Thân thể Thượng Quan tiểu mai bị bàn tay to lớn của Hạ Nhĩ trúc ôm lấy, nàng có thể ngửi thấy mùi hương từ .

      Ở nơi này khí có vị chua ngọt, nàng còn có thể dễ dàng phân biệt được có ý định gì, khiến khuôn mặt nhắn của nàng lại đỏ hơn.

      “Ngô. . . . . .” Nàng thoáng giãy giụa, sợ mọi người phát nàng cùng từng có “Gian tình” tồn tại.

      khẽ buông lỏng tay, nhưng vẫn là muốn hoàn toàn để cho nàng rời nên đặt tay lên thắt lưng nàng.

      “Cứ như vậy nhìn.” ôm eo của nàng, thực sợ nàng cẩn thận rớt xuống.

      Nàng đành phải ngó đầu ra, nhìn sư phó lật khuấy thùng lớn.

      Qủa mai bị yêm phải chín mọng, hương thơm toả ra ngọt ngào.

      Nàng sáng mắt nhìn lên, biết đây là yêm trước tháng, thể nào là mới yêm.

      “Ta muốn thử .” Giọng của nàng có chút nuối tiếc. Xem ra chính mình đoán sai.

      Lúc này, ngoắc ngoắc tay, gia nhân đưa tới lon Mai tử.

      “Muốn ăn sao?” Đôi môi mỏng của nở nụ cười câu dẫn, hỏi nàng.

      Nàng chu miệng nhắn, thuận tay nhận lấy Mai tử tay .

      Mặc dù ghét , nhưng là yêm Mai tử, quả cùng nàng có chút khác biệt nha.

      Khó trách ! Mai tử của cửa hàng nhà nàng chẳng phân biệt được cao thấp, đều là giống nhau hết.

      có được đáp án, nàng vẫn còn có chút cam lòng.

      “Như vậy ngươi còn chưa hài lòng sao?” giọng thổi bên tai nàng.

      Nàng mím môi, cuối cùng phục rời khỏi ngực .

      “Hừ! Đừng tưởng rằng ta biết ngươi chỉ có gian phòng này yêm mai.” Nàng ngậm khỏa Mai tử, khua lên trước mặt, “Ngươi chắc chắn còn có cả hầm a!”

      liếc mắt. Nàng thế nào tích cực, buông tha là được?

      “Ngươi cùng?” nhìn nàng bằng đôi mắt tà mị, cười cười.

      “Ngươi sợ thua?” Nàng tức hừ hừ, quyết định cùng lên.

      “A!” cười ra tiếng, gì thêm.

      Nếu sợ thua, cũng cần phải an bài hết thảy, hơn nữa còn lão thần khắp nơi, để cho nàng thoải mái ra vào nơi yêm mai, lại để cho nàng tự do ra vào Hạ phủ.

      Nàng thực ngốc nghếch mà còn biết rơi vào bẫy của .

      “Cười cái gì?” Nàng thích cười như vậy.

      thôi!” lắc đầu, gì, nắm lấy bàn tay bé của nàng dắt .

      Đây là sau mười năm , lần đầu nắm tay nàng mềm mại như cây cỏ.

      những buông ra mà còn khéo léo dịu dàng luồn tay vào lòng bàn tay mềm mại của nàng .

      Đời này, chỉ cần có nàng — Thượng Quan tiểu Mai.

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 6.1

      [​IMG]

      Edit : Phi Yến

      Beta : Nguyệt Vỹ

      Thương Quan Tiểu Mai cuối cùng cũng hiểu được, tại sao Hạ Nhĩ Trúc làm mơ dầm lại ngon như vậy.

      làm mơ dầm cho nàng cũng rất đơn giản , nhưng muốn làm ra mơ dầm ngon , phải đặt trong bình, bịt kín, để trong hầm, bên trong phải có nhiệt độ ổn định.

      Nàng từng thấy qua lấy sáp bịt kín bình sứ, phát có gì khác thường.

      Thế cái món hàng kia đâu?

      Nàng tìm đông tìm tây, nhưng cuối cùng vẫn tìm thấy.

      “ Xong chưa” Hạ Nhĩ Trúc ở bên cạnh nàng, hỏi

      Nghiêm túc mà , khuôn mặt nhắn của nàng, rất khả ái.

      tìm được đồ, Thượng Quan Tiểu Mai chu cái miệng nhắn

      “ Hừ” Nàng khẽ rên rỉ, cam lòng ra khỏi hầm

      Vừa lúc rời khỏi hầm, gần đến trưa.

      Vốn Hạ Nhĩ Trúc định đưa nàng đến quán ăn, nhưng vừa mới bước ra, tiểu nương xinh xắn, tay cầm vài hộp thức ăn, nhanh nhẹn bước tới trước mặt :

      - Hạ thiếu gia, ngọ an – nương đó tên là Mịch Ngưng, là tiểu tỳ chuyên chông coi hầm.

      đến Mịch Ngưng, lớn lên xinh đẹp, so với Thượng Quan Tiểu Mai phân cao thấp.

      Nhưng ở trong mắt Hạ Nhĩ Trúc, nữ nhân nào có thể so được với Thượng Quan Tiểu Mai, có thể làm nhớ thương như thế.

      Cho nên dù Mịch Ngưng lớn lên có đẹp ngiêng nước nghiêng thành thế nào, đối với nàng vẫn có tình cảm nào khác.

      “ Tỷ tỷ từ xưa đến nay đều được Hạ công tử chiếu cố, lại nghe được Mai nương hiếm khi đến đây, nên đặc biệt lấy mơ dầm làm thành điểm tâm, muốn cho 2 vị nếm thử” Mịch Ngưng xong, xấu hổ, dám nhìn thẳng Hạ Nhĩ Trúc.

      vậy sao?” Vừa nghe đến việc lấy mơ dầm làm điểm tâm, Thượng Quan Tiểu Mai mặt lộ vẻ vui sướng.

      Nàng rất thích ăn điểm tâm có nhân làm từ mơ. Nhiều mấy cũng ăn được.

      “ Ngươi giúp ta với tỷ tỷ ngươi tiếng cảm ơn” Lần đầu tiên, Hạ Nhĩ Trúc có cự tuyệt ý tốt của Mịch Ngưng, kéo tay Tiểu Mai vào sảnh bên trong vườn.

      Mịch Ngưng sau bọn họ, dĩ nhiên thể chú ý tới hình ảnh tay trong tay của hai người.

      Tim nàng có chút nhói đau, thế nhưng cảm thấy có chút khiếp sợ

      Tuy rằng nàng biết Hà thiếu gia đối với Mai nương rất tốt, đâu cũng nhường nàng , nhưng nàng chưa bao giờ thấy bọn họ thân mật như thế.

      Mịch Ngưng cảm thấy có chút thoải mái. Nàng cắn môi, trong lòng khỏi ghen tỵ với Thượng Quan Tiểu Mai. ( _ _||)

      ra đây chính là Mai nương trong lời đồn.

      Mịch Ngưng sau khi thấy bọn họ ngồi xuống, liền bắt đầu gắp thức ăn cho 2 người.

      Mở hộp thức ăn ra, hương thơm ngát của mơ dầm nhanh chóng lan tỏa trong khí.

      Thượng Quan Tiểu Mai nhìn thấy điểm tâm trong hộp, khỏi nở nụ cười sung sướng.

      Vừa thấy được hai mắt nàng sáng lên, Hạ Nhĩ Trúc liền lấy 1 ít điểm tâm cho nàng.

      Động tác thân mật như thế, càng làm cho Mịch Ngưng chua sót lên lời.

      Nếu Mai nương tồn tại, phải chăng Hạ thiếu gia chú ý tới nàng? Mịch Ngưng trong lòng khờ dại nghĩ, đồng thời, lòng đố kị với Tiểu Mai càng lúc càng sâu, nét mặt của nàng, cũng càng lúc càng thâm trầm. (thế mà cũng nghĩ ra được =.:)

      Song Thượng Quan Tiểu Mai vốn câu nệ tiểu tiết, hoàn toàn biết Mịch Ngưng ghét nàng.

      nương, tỷ tỷ ngươi làm điểm tâm là ngon.” Thượng Quan Tiểu Mai cười híp đôi mắt, nhìn về phía Mịch Ngưng vui vẻ “Ngồi nha! Chúng ta cùng nhau dùng.”

      Mịch Ngưng lấy lại tinh thần, theo bản năng lắc đầu cái

      “ Đừng ngại, ngồi cùng nhau nha?” Nàng nhiệt tình vẫy vẫy tay gọi Mịch Ngưng.

      “ Vậy ăn cùng nhau ” Hạ Nhĩ Trúc nhìn Mịch Ngưng, giọng .

      Hai má Mịch Ngưng càng thêm ửng hồng, cuối cùng thay đổi được, lựa chọn ngồi bên cạnh Hạ Nhĩ Trúc (ta cũng mún ngồi cùng nữa a)

      Vốn 3 người ăn chung có gì là kì lạ, nhưng cứ lúc, Mịch Ngưng lại gắp thức ăn cho Hạ Nhĩ Trúc, đặt vào trong đĩa của .

      “ Hạ thiếu gia, đây là sở trường của tỷ tỷ- bánh thịt nhân mơ, người nhất định phải thưởng thức” Mịch ngưng tươi cười , sau đó lấy ra bình rượu, rót cho Hạ Nhĩ Trúc chén “Còn đây là quả mơ được ủ thành rượu, cũng là tay nghề của tỷ tỷ”

      Hạ Nhĩ Trúc tiếng tạ ơn, chấp nhận đối đãi chu đáo của Mịch Ngưng

      Toàn bộ cảnh này đều lọt vào trong mắt của Thượng Quan Tiểu Mai, lại nhìn thấy Mịch Ngưng hữu ý vô tình để đôi tay mềm mại của nàng ta , khoát lên cánh tay , nàng khó có thể nuốt trôi được buồn bực trong lòng. (ố ô, ghen ồi *che miệng cười gian*)

      Buồn bực, làm cho Tiểu Mai thấy vô cùng thoải mái.

      Tại sao đột nhiên nàng lại cảm thấy mất hứng, Thượng Quan Tiểu Mai căn cắn môi, đưa mắt nhìn về phía Hạ Nhĩ Trúc cùng Mịch Ngưng.

      Nhìn Mịch Ngưng chăm sóc như vậy, nàng phát nàng càng lúc càng buồn bực, càng lúc càng trầm, tựa như tảng đá lớn, đè ép khiến nàng thấy khó thở.

      Chẳng biết tại sao, nàng thấy loại cảm giác này là tệ.

      Hơn nữa… Đáng ghét, còn tặng cho Mịch Ngưng nụ cười đẹp

      Là như thế nào?

      đối với những nương khác đều như vậy sao? Đều miễn phí tặng các nàng nụ cười như vậy.

      Khó chịu, đồng thời, nàng cầm lên miếng điểm tâm

      Chỉ là nàng đặt vào đĩa của , mà trực tiếp đút vào miệng

      “ Cái này ăn ngon đó” Thượng Quan Tiểu Mai cứng rắn, trực tiếp đem miếng điểm tâm nhét vào miệng Hạ Nhĩ Trúc

      Hừ! Tốt nhất là ngươi nghẹn chết ! Tiểu Mai nghĩ mà oán hận

      Hạ Nhĩ Trúc vẫn giận, tiếp nhận ý tốt của Thượng Quan Tiểu Mai

      lúc Tiểu Mai nhét điểm tâm vào miệng , đột nhiên há miệng ngậm ngón tay của nàng, ở trước mặt Mịch Ngưng, mút đầu ngón tay như bạch ngọc ấy của nàng.

      Thượng Quan Tiểu Mai nghĩ tới dùng chiêu này, nhất thời đỏ mặt vội rút tay về.

      Nhưng còn kịp rồi, toàn bộ cảnh này đều lọt vào mắt của Mịch Ngưng

      Hành động mập mờ đó, lọt toàn bộ vào mắt của người bên cạnh, che dấu được quan hệ của hai người.

      Thượng Quan Tiểu Mai rút tay về, phần dính đầy nước miếng của , nàng tức giận trừng mắt liếc cái, rồi lại tiện phát tác.

      Mịch Ngưng nhìn bọn họ liếc mắt đưa tình, tâm, là bi thương.

      “ Mai nương cùng Hà thiếu gia xin chậm dùng, Mịch Ngưng nhớ tới còn có việc, phải về để giúp đỡ tỷ tỷ” xong, nàng liền dời ghế

      Thương Quan Tiểu Mai chăm chú nhìn vào bóng Mịch Ngưng dời , đột nhiên trong lòng dấy lên 1 loại cảm giác quái dị…

      Nàng lắc lắc đầu, ép chính mình được nghĩ lung tung

      Việc tại nên làm, là tìm ra nơi cất giấu nhóm hàng mới phải.

      Thượng Quan Tiểu Mai chưa bao giờ từ bỏ ý định, ngày ngày như cá với nước vui vẻ sau Hạ Nhĩ Trúc, mục đích chính là vì vụ đánh cuộc kia.

      giỡn, cái này đánh cuộc là liên quan đến tương lai của cả hai nha!

      Nàng nghĩ đoạt người của muội muội, vì vậy nàng phải cố gắng tìm ra nơi cất giấu nhóm hàng kia, cho đến khi phải đem món hàng kia lấy ra, nếu nàng giống như Quỷ Hồn theo , cho dù là chân trời góc biển, nàng cũng chối từ, bởi vì nàng thể để bản thân mình thua .

      Đến tối nay, Hạ Nhĩ Trúc lại vào nơi mà các tài tử phong lưu đều thích, lưu luyến muốn về- thanh lâu (=.:)

      Thượng Quan Tiểu Mai trợn mắt, nhìn chằm chằm gian phòng trong thanh lâu này – Nguyệt Ngâm Phường

      Nguyệt Ngâm phường này cũng , là Phượng Thiên thành đệ nhất thanh lâu, bất kể là chuyện làm ăn buôn bán hoặc là Phong lưu nhã sĩ, cũng đều thiên vị Hoa nương Nguyệt Ngâm phường

      Thượng Quan tiểu Mai chưa từng tới nơi này, nhìn Hoa nương của Nguyệt Ngâm phường chào hỏi khách, sắc mặt nàng gần như tái nửa

      Hạ Nhĩ Trúc quay đầu liếc nàng cái, phát bước chân nàng dừng ở cửa, chậm chạp dám bước vào

      “Ta có thể phái người đưa nàng hồi phủ trước.” Hán nén cười, nhưng trong mắt lại lộ ý cười

      cần” Thượng Quan Tiểu Mai cắn răng, hít sâu hơi

      Nàng muốn bị bất kì ai xem thường

      Huống chi nàng là thiên kim Thượng Quan phủ, mọi người đều biết thiên kim Thượng Quan phủ làm việc độc đáo, đến thanh lâu, cũng chẳng có gì là được.

      Hơn nữa các nương ở Nguyệt Ngâm Phương ăn mặc hở hang, cũng chẳng có cái j cả.

      Bởi vì những thứ các nương kia có, nàng cũng có. Nàng còn ngượng ngùng cái gì đây. Thượng Quan Tiểu Mai tự an ủi mình, sau đó tiến lên níu lấy tay áo Hà Nhĩ Trúc, quyết định hướng Đông, nàng cũng hướng đông, tây, nàng cũng tây

      Thấy vẻ mặt cố gắng nhịn xuống của nàng, cũng gì, cứ như vậy mang theo nàng, tiến vào Nguyệt Ngâm phường

      Thượng Quan Tiểu Mai lần đầu đến thanh lâu, coi như là được mở rộng tầm mắt

      Nguyệt Ngâm phường giống hoa phố thanh lâu, cũng phải khách bình thường muốn mua vui là có thể vào, phải là những khách nhân có tài lực, mới có thể vào trong này tìm các nương.

      ra bình thường ngươi hay tới chỗ này” Nàng vẻ mặt chán ghét, trừng mắt nhìn

      “Có lúc tới nơi này chuyện làm ăn” cười khẽ, thèm để ý trong mắt nàng lộ ra tia chán ghét

      “ Lý do?” Nàng hừ tiếng, tức giận, khuôn mặt nhắn quay hướng khác.

      cùng nàng được hoa nương đưa tới gian sương phòng, bên trong sớm có nương ngồi ở trong cùng, trước mặt đặt chiếc đàn tranh, nhưng trong sương phòng có bất kì kẻ nào khác.

      “ Này” Nàng cảm thấy kỳ lạ, cau mày nhìn .

      Đợi hoa nương xuống, mới giọng : “Nơi này dù sao cũng là thanh lâu, nàng lại lấy thân nữ nhi tiến vào, khó tránh bị nghi ngờ,cho nên trong khoảng thời gian ta cùng bọn họ bàn việc làm ăn, nàng hãy ngoan ngoãn đợi ở chỗ này.”

      “Cái gì” Nàng khó tin nhìn ” Ngươi muốn để ta lại chỗ này”

      “Chỉ lúc thôi” mang nàng ngồi đặt lên ghế, lấy điểm tâm cho nàng” Ta mời nương nổi danh nhất của Nguyệt Ngâm Phường đến giúp nàng đánh đàn giải khuây”

      “ Ngươi…” Nàng muốn đứng lên, nhưng hai vai lại bị hai tay của đè xuống

      “ Nàng ngoan ngoãn, ta cố gắng xong mọi việc trong 1 canh giờ” nâng lên cằm nàng, trộm ăn đậu hũ của giai nhân.

    4. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 6.2

      Edit : Phi Yến

      Beta : Nguyệt Vỹ

      Nàng còn chưa kịp trả lời, liền bước chân dài, ra khỏi phòng.

      Nàng muốn theo, nhưng lại bị mấy nương kéo vào bên trong phòng, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng lưng rời .

      nương, đừng e ngại” Các nương của Nguyệt Ngâm Phường đều đẹp như tiên nữ, còn có cái miệng nhắn với giọng ngọt chết người “Mặc dù chúng ta đều là nữ nhân, nhưng Tiểu Thiến bảo đảm tuyệt đối cũng có thể hầu hạ nương.”

      “ Cũng….” Thượng Quan Tiểu Mai muốn mở miệng lại bị các nàng tay lôi kéo, lại trở về chỗ ghế ngồi.

      Mà vốn nương ngồi ở trước đàn tranh, cũng bắt đầu gảy khúc nhi

      Nàng có cách nào, chỉ có thể thở phì phò tức giận, nhìn các nàng tận tâm tận lực đưa điểm tâm cho nàng , nếu chính là vì nàng rót đầy rượu.

      tay cầm ly rượu làm bằng ngọc , Thượng Quan Tiểu Mai đem toàn bộ rượu trong chén ngọc đổ vào bụng.

      “Oa! nương uống giỏi” Tiểu Thiến lại rót đầy chén rượu của nàng

      “ Khó được nhìn thấy nương dũng cảm đến vậy, chút cũng làm ra vẻ” Tiểu Thiến bên vỗ tay, cười tươi nhìn nàng.

      nương, để cho Tiểu Linh giúp ăn điểm tâm” Vừa , đồng thời, Tiểu Linh đem miếng điểm tâm đút vào trong miệng nàng.

      Hừ!

      Thượng Quan Tiểu Mai tuy rằng bất mãn, nhưng nếu tức giận với những nương vô tội này tốt, đành phải há miệng, đem điểm tâm lấy hàm răng cắn nát, làm như cắn tên Hạ Nhĩ Trúc hỗn đản kia, dám bỏ rơi nàng!

      Cũng biết ở những phòng khác, có phải hay cũng có nương như vậy chủ động dính thượng , chủ động để cho ăn đậu hủ. . . . . .

      Đáng giận, đáng giận! Nàng oán hận mắng ở trong lòng

      Rượu quá 3 lần

      Thượng Quan Tiểu Vân oán hận Hạ Nhĩ trúc bỏ rơi nàng, lại tưởng tượng hình ảnh cùng những khác gần gũi, tóc mai chạm vào vành tai, khiến cho nàng bốc hỏa trong lòng.

      tới nửa khắc, khuôn mặt nhắn của nàng đỏ bừng, giống như quả táo đỏ chín mọng

      “ Khốn khiếp” Nàng cắn răng mắng, đưa tay để cái ly đặt mạnh xuống bàn

      “Ai nha! Nàng uống say!” Tiểu Thiến nháy mắt mấy cái, phát bầu rượu ngay giọt rượu cũng còn

      “Vậy chúng ta nhanh thông báo ” Tiểu Linh đề nghị

      Chúng tỷ muội gật đầu, chuẩn bị thông báo cho Hạ Nhĩ Trúc, vừa mới xoay người, thấy Hạ Nhĩ Trúc ở sau lưng các nàng

      “Hạ thiếu gia…”

      “Các nàng xuống trước phất tay áo, bảo toàn bộ các nàng dời .

      Các nàng cúi người, toàn bộ rời , đóng cửa phòng lại

      “Uống…uố…ng” Thượng Quan Tiểu Mai ợ cái, hai mắt say đắm nhìn .

      tới bên cạnh nàng, nhìn nàng cầm bầu rượu rót vào trong chén

      “Di…d.i..” Nàng cau mày, phát cả bình rượu cũng còn, nàng khua lên má đào, tức giận ném bầu rượu sang bên.

      “ Rượu…rượu” Nàng tức giận lẩm bẩm, tìm kiếm lung tung bàn.

      “ Nàng say rồi” thở dài, nghĩ vừa mới dời lúc, nàng biến thành tiểu ma men.

      “Ngô…..” Nàng đưa mắt nhìn về phía , cái miệng nhắn chu lên, tựa như trái quả tươi, dụ hái.

      Cuối cùng, lý trí chiến thắn được dục vọng, chiếm thượng phong đem môi mỏng in lên môi của nàng.

      “Ư…ư…”Môi của nàng đột nhiên bị làn môi ấm áp đặt lên, dán chặt.

      Lưỡi của ở môi nàng miêu tả , nếm rượu lộ dính môi kia.

      Nàng uống đến đầu thất điên bát đảo,vì đôi môi quá mềm mại ấm áp, làm nàng nhịn được lộ ra cái lưỡi, nhàng quấn quít với đầu lưỡi của .

      Nàng cảm giác được đầu lưỡi nóng bỏng của , lửa nóng khiêu khích đôi môi nàng.

      “Ngô…..ư…..” Nàng theo bản năng phát ra tiếng rên, đầu lưỡi ẩm ướt mà nóng bỏng, nhưng làm nàng chán ghét, ngược lại còn khiến toàn thân nàng đều bốc hỏa

      Ngay lập tức, lưỡi của ngừng khua khoáy trong miệng nàng, đùa giỡn, khiêu khích với đầu lưỡi của nàng, thừa dịp lúc lưỡi chiếm lấy lưỡi của nàng bàn tay nhàng dời về phía eo nàng.

      Chưa dứt, nàng dời môi của , ánh mắt đầy ắp hơi nóng, nhiệt tình nhìn

      “Tại sao…….Ta nóng quá?” Nàng giọng hỏi, bởi vì uống rượu, gương mặt nàng càng lúc càng đỏ.

      “Nàng say” khẽ cười tiếng, nghĩ tới nàng uống thả cửa như vậy, đem tất cả chỗ rượu đó uống vào bụng.

      Bộ dáng ngốc nghếch này, khiến thương dứt.

      “Người ta mới có say” Hai tay nàng níu lấy cổ áo , đôi mắt nhìn thẳng vào .

      “Nàng ràng là say” thở dài, bàn tay nghịch ngợm khuôn mặt nhắn nõn nà của nàng.

      “Hừ..hừ” Nàng ở bên tai tức giận “Vì cái gì mà toàn bộ nam nhân đều thích đến thanh lâu chứ?”

      Nàng mặc dù uống say , nhưng vẫn còn rất để ý chuyện này

      “Đến thanh lâu chỉ vì bàn chuyện làm ăn, gặp dịp chơi thôi” Dĩ nhiên, giữ mình rất trong sạch, nếu phải vì đối phó với những vị khách làng chơi kia, chẳng bao giờ có hứng thú đến thanh lâu tìm thú vui

      Tim của , sớm bị nàng chiếm mất, còn thời gian đâu mà tìm những nữ nhân khác.

      “Chẳng lẽ ta như vậy còn hơn được những nương kia sao?” Nàng tức giận, lầm bầm hỏi

      còn chưa kịp trả lời, nàng đứng lên, bàn tay níu lấy vạt áo của , thuận đường kéo xuống

      “Bảo bối, nàng muốn làm cái gì?” mị con mắt, phát động tác của nàng có chút chủ động

      “Ta cũng hầu hạ ngươi như vậy nha” Đừng tưởng rằng nàng uống say cái gì cũng biết. Các nương thanh lâu làm được những gì, nàng cũng có thể học.

      Giống như lúc này

      Nàng đẩy dựa vào mép bàn, đem thân thể xinh đẹp của mình dán lên người , bàn tay bé cởi lớp áo của ra, lộ ra lồng ngực cùng bắp thịt rắn chắc.

      “Nàng muốn hầu hạ ta?” Nếu mừng rỡ là gạt người, mắt chợt lóe lên tia kinh ngạc

      Nàng mở miệng trả lời nữa, mà là muốn lấy hành động để bày tỏ.

      Nàng cúi đầu, ngậm lấy đậu đỏ màu trà trước ngực , đưa ra đầu lưỡi đầy đặn, nhàng qua lại trêu chọc.

      Nàng vô cùng khả ái , thế nhưng giống như cá mút lấy viên đậu đỏ trước ngực

      , lại chỉ vì động tác của nàng, bụng dưới bùng lên hơi lửa, đáy mắt dấy lên 1 tia xuân sắc

      thích nàng như vậy

      chút phòng bị, càng cố ý né tránh khoảng cách đối với .

      Chỉ khi hai người tiếp xúc thân mật với nhau, mới cảm nhận được, ra trong lòng của nàng cũng có tồn tại của .

      Mà nay, lần đầu tiên nàng ở trước mặt nhiệt tình như thế

      Đêm , còn rất dài đây.

    5. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 7.1

      [​IMG]

      Edit : Bạch Lê

      Beta : Phi Phi

      (Chương này cảnh báo mạnh *hít hít*)

      Thanh mai đấu trúc mã

      Thành ngươi, ta phí hết tâm tư

      Bất đắc dĩ ngươi đối với tình cảm khai khiếu quá chậm

      Thủy chung cách nào thể hội ta ngôn hành cử chỉ

      sớm để lộ ra cuộc đời này, phải là khanh lập gia đình. . . . . .

      ———

      ra , Thượng Quan tiểu Mai động tác còn non nớt, nhưng nàng rất có tinh thần học hỏi, đem cơ thể Hạ Nhĩ trúc ra làm trò chơi thăm dò.

      Lưỡi nàng học theo liếm mút đầu ngực bốn phía vòng quanh, bàn tay bé sờ soạng người cởi hết xiêm áo, chỉ còn lại chiếc quần áo.

      Khi nàng giải quyết xong hai đầu ngực của , liền bắt đầu hướng đến cơ bụng hoàn mỹ mà chiến.

      thở hốc vì kinh ngạc, nghĩ rằng nàng so với trong tưởng tượng còn có vài phần tích cực hơn nha.

      “Ngô. . . . . .” cau mày, cơ thể mình như vậy ngờ bị nàng khơi dục hỏa rồi. Hơn nữa đầu lưỡi nàng ngừng linh họat liếm láp bụng , khiến cho bảo bối ngóc đầu thức tỉnh.

      Cuối cùng, nàng đưa tay cởi nốt cả chiếc quần, thấy cảnh tượng hùng vĩ là bắt đầu cương lên rồi.

      Nàng nháy mắt mấy cái, học theo các nương thanh lâu dùng tay vuốt ve cái đó của .

      “Ngô. . . . . .” thở hốc vì kinh ngạc.

      Nàng chẳng qua chỉ là dùng đôi tay bé nghịch ngợm, ngờ khiến tất cả dây thần kinh trong người đều căng thẳng, còn có loạt hưng phấn kích thích xông lên.

      Mặc dù nàng hiểu tình nam nữ rồi tiến đến quan hệ thể xác, nhưng nàng lại dựa vào bản năng mà làm.

      Đầu bị rượu làm cho mê loạn, nàng ngại ngùng nắm lấy nhiệt thiết của .

      Tay nàng vừa nhàng vừa chạm vào, nhiệt thiết càng thêm bành trướng, trường côn tròn bưng trướng phải lại tử lại hồng.

      Nhiệt huyết dâng trào, bảo bối của to lên vạn phần, bàn tay bé của nàng thể nắm hết.

      Nàng biết nên làm sao, vì vậy hai tay nhốt chặt nhiệt Thiết, bắt đầu chậm rãi dưới hoạt động.

      Thân thể của chấn động, phải dựa vào mép bàn, nếu phải hai tay chống bàn, chỉ sợ sớm xung động ôm nàng lên giường ngay.

      Nàng giống như oa nhi ngốc nghếch, tự mình dò xét cơ thể , tìm kiếm phương pháp lấy lòng .

      “Mai nhi. . . . . .” cúi đầu gọi tên của nàng, phát bàn tay bé của nàng nắm nhiệt thiết của , chậm rãi vuốt ve.

      “Hư!” Nàng cau mày, quỳ chân đất, hai tay nhàng sờ nắn.

      Khi tay nàng mềm mại xoa bóp, trường côn tựa hồ giống như có sinh mạng, so với mấy lần trước đó còn có phần bành trướng hơn.

      lát sau, nàng cảm giác bàn tay bé của mình có chút chua.

      Vì vậy, nàng khẽ mở miệng, đầu lưỡi hồng tươi lộ ra, liếm mép mấy vòng.

      “Vật . . . . . .” thấp sá mở miệng, đầu lưỡi nhắn linh hoạt khỏi khiến bị kích thích, “Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .”

      Tiếp tục, nàng há miệng ngậm lấy nhục côn tròn bưng của , để cho khoang miệng truyền hơi nóng bao quanh nhiệt Thiết của .

      Hai tay nắm chặt khăn vải ở mép bàn, khoang miệng nàng ngậm đến trường côn, vừa thoải mái lại vừa ấm áp.

      cúi đầu, thấy nàng vẻ mặt nghiêm túc, nuốt vào thứ nhiệt côn trong miệng ngừng phun ra.

      trầm thấp thở dốc, khiến cho nàng cũng bị kích thích chỗ giữa hai chân, tựa hồ như có người cầm vũ mao gãi ngứa .

      Nghe nhẫn than , nàng bắt đầu cảm thấy cả người có cái gì đúng.

      Khi nàng chuyên tâm giải quyết đồng thời, có thể cảm nhận được nhiệt Thiết của ngừng nhảy đánh ở trong miệng của nàng.

      Hạ Nhĩ trúc cơ hồ bị động tác non nớt của nàng kích thích, khiến cho toàn thân cũng hỏng mất.

      Nàng giống như cá liếm láp đường côn trẻ con nhi, di khẽ khạc ra nóng bỏng lối vào, nữa khẽ liếm lấy nhiệt côn bên cạnh, do tròn bưng tới hai khỏa viên cầu.

      Toàn thân run lên, loại động tác do để nàng làm, càng thêm kích thích vạn phần.

      “Ngô. . . . . . Ừ. . . . . .” Nàng nửa hí con ngươi, tay bé cũng nhịn được hướng về ngực mình, giữa chân lặng lẽ tiết ra hoa dịch, đểcho nàng toàn thân gãi ngứa dứt, ngay cả hai ngực của nàng, cũng cảm thấy thũng trướng cực kỳ.

      Thấy nàng bắt đầu sờ nâng ngực, bàn tay to của tìm đến trước ngực của nàng, kéo ĩiêm y ra, lộ bờ vai thơm mịn trắng như tuyết.

      nâng khuôn mặt nhắn của nàng lên, thấy vẻ mặt nàng.

      Để an ủi nàng, bàn tay phủ hướng yếm nàng, vuốt ve đôi bạch nhũ.

      “Ngô. . . . . . A. . . . . .” Nàng thỏa mãn giống như con mèo rên rỉ, đôi mắt đẹp nheo lại, tiếp tục liếm láp nhiệt thiết của .

      Cuối cùng, nàng dứt khoát ngậm lại, khuôn mặt nhắn trước sau phun ra nuốt vào dục vọng.

      Cái loại cảm giác tê dại đó càng khiến thêm hưng phấn.

      Cái miệng nhắn của nàng hút phải hơi dùng sức chút, để cho thần kinh toàn thân như thắt lại.

      “Ngươi giỏi.” hưởng thụ nàng hầu hạ, bàn tay cũng dùng sức vuốt ve ngực nàng.

      “Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Nàng tẫn trách tiếp tục, đồng thời ngực có an ủi, cảm giác khó chịu nén xuống, chẳng qua là giữa hai chân do thở dốc mà ngượng ngùng tiết ra thủy dịch nhiều hơn.

      “Mau hơn nữa chút, vật .” thấp sá , bàn tay chống đỡ ở phía sau đầu của nàng.

      Nàng nghe lời gia tốc động tác phun ra nuốt vào , khỏi bởi vì thở dốc, cũng bắt đầu cả người tao nhiệt .

      “Đúng. . . . . .” Bộ ngực phập phồng, nhìn khuôn mặt khả ái của nàng .

      Bởi vì tăng nhanh tốc độ, nàng trong miệng nước miếng kịp nuốt xuống, giữa hai chân nóng bỏng phun ra mảnh ướt trắng.

      Bị nàng tân bọt xoạt sáng nhiệt Thiết, càng thêm lại tử lại hồng.

      Nàng ra sức mút nhiệt Thiết của , tất cả nuốt hết, bởi vì bảo bối của vô cùng to lớn, căn bản cách nào ngậm cả.

      Bất quá bởi vì nàng làm vậy mà khiến bộc phát dục vọng, nay đạt tới đỉnh cao nhất.

      Nàng lại phát ra có phần kì lạ, tiếp tục dùng cái miệng nhắn ra sức mút liếm.

      “A! , được. . . . . .” nhíu lông mày, nhiệt thiết chịu nổi nàng làm vậy, bắt đầu phóng đại.

      Rất nhanh, khoái cảm quấn lên toàn thân của , trong cái miệng nhắn của nàng mà phóng ra.

      còn kịp rút nhiệt Thiết ra, chất lỏng nồng đặc kia liền rót vào trong miệng của nàng.

      Nàng có ý hội phát sinh chuyện gì, chỉ cảm thấy cổ họng hồi ấm áp, cùng với cái kia làm màn mùi vị.

      Đột nhiên chất lỏng nồng đặc trào vào, khiến nàng kịp nuốt xuống, mà trong miệng nhục côn cũng vì dư vị mà rung động .

      “Ngô. . . . . .” nhiệt Thiết từ trong miệng của nàng trượt ra, trong cái miệng nhắn đựng nhiệt dịch, nàng ngước mắt, bạch dịch liền từ khóe miệng của nàng tràn ra, dọc theo khoé môi khêu gợi chảy quanh co tới rãnh giữa hai ngực.

      ngồi xổm xuống, nhìn nàng khuôn mặt đỏ bừng kiều tiếu , “Vật , xin lỗi, ta nên đối với ngươi như vậy.”

      Nàng miệng chứa chất lỏng, lắc đầu cái.

      Cuối cùng, đem bàn tay đặt ở trước mặt nàng, “ cần ăn vào, phun ra !”

      Nàng nghe lời đem bạch dịch ói khi lòng bàn tay, phấn bổ nhào gương mặt mang theo xuân ý.

      bế nàng lên, để cho nàng ngồi ở bàn.

      “Bây giờ, đến lượt ta giúp ngươi vui vẻ.” đem bạch dịch bôi ở trước ngực của nàng.

      khí này… khiến cho người ta ngại ngùng a. . . . . .

      nhanh chúng cởi bỏ áo ngoài của nàng, yếm giấu được cặp tuyết lê xinh đẹp mềm mại của nàng .

      “Ngươi là đẹp.” Hạ Nhĩ trúc đôi mắt tà mị, nhìn chằm chằm làn da nõn nà của nàng.

      “Ta nóng quá. . . . . .” Thượng Quan tiểu Mai tay bé thò vào trong yếm nhàng xoa, cũng tà mị nhìn .

      “Nơi nào nóng?” trường chỉ nhất câu, cởi nốt chiếc yếm người nàng.

      “Toàn thân chỗ nào cũng rất nóng a.” Đôi môi đỏ mọng của nàng hé nở, hai tay thon thon che trước ngực.

      “Ngươi muốn ta làm sao?” lấy đầu ngón tay khêu khêu ngực nàng.

      “Giúp ta.” Nàng chủ động mở rộng hai chân mình, vòng hông .

      thích bộ dạng như vậy của nàng, hai tay bao lại hai ngực nàng, bàn tay lấy lòng vuốt ve, nhũ phong kia luồng sóng giọi vào trongmắt .

      “Ngô. . . . . .” Hô hấp của nàng bắt đầu trở nên dồn dập.

      cúi đầu, ngậm đầu ngực nàng mềm mại , đầu lưỡi liếm đỉnh nhũ chơi đùa, đảo quanh.

      “Ngươi mềm, ăn ngon .” mút lấy ngực nàng, lấy đôi môi chụm lấy nhũ hoa của nàng .

      “Hạ Nhĩ trúc. . . . . .” Nàng hô tên của , “Ta nóng quá nha!”

      biết tại sao, nàng vô cùng khát vọng an ủi nàng.

      “Vội vã như vậy sao?” Đối mặt vẻ mặt nàng dâm đãng , nhục côn vốn ủ rũ, lại lần nữa ngẩng đầu.

      đem quần của nàng chọc chọc đùi thon, khiến cho nàng khỏi run rẩy mà trong quần lót cũng bị kích thích.

      “Ngô. . . . . .” Tay bé của nàng vòng qua cổ , mị nhãn câu nhìn.

      Bàn tay khác tới quần lót của nàng, ở cao nhàng dao động.

      Mới bồi hồi chút, đầu ngón tay liền cảm nhận được thủy dịch của nàng, từ từ thấm ướt quần lót.

      Mà ở bàn tay kia, đem ngực của nàng xoa càng thêm nở.

      cúi đầu khẽ cắn đầu ngực của nàng, mút liếm phần nhũ hoa màu hồng nhuận; mà ở giữa chân nàng, là cố ý làm chuyện xấu nơi nhạy cảm , nhàng ma sát đùi nàng.

      “Ngô. . . . . . A. . . . . .” Nàng muốn khép đùi lại, nhưng chỉ là kẹp chặt hơn hông của .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :