1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thanh Mai Đấu Trúc Mã - Mễ Lộ Lộ (10 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 2.2

      Edit: Phi Phi

      Mặc dù Thượng Quan Tiểu Mai là thân nữ nhi, nhưng từ cha vì để cho các nàng cường thân kiện thể, tránh bị người ngoài khi dễ, cho nên mời võ sư đến huấn luyện.

      Tuy rằng nàng chỉ học được chút phòng thân, nhưng ít ra cũng có thể mang hù kẻ khác.

      Giống như… thám thính ban đêm.

      Bay qua tường cao còn làm khó được nàng, chỉ cần trèo dọc tường thành theo gốc mơ cổ thụ của Thượng Quan phủ.

      Trèo tường, còn đơn giản sao?

      Thượng Quan Tiểu Mai còn thay đổi bộ y phục dạ hành riêng, chỉ sợ bị người khác để ý.

      Đến khi Hạ phủ đều tắt đèn nàng mới lặng lẽ lẫn vào.

      Đến nhà kho trữ gạo của bọn họ nhìn trước cái…

      Nàng rón ra rón rén, mười phần giống như bộ dáng tên trộm , vào kho gạo.

      Kho gạo này cửa có khóa, nàng sau khi vào, bắt đầu lục tung, lật bên trong vài túi kiểm tra.

      Chính là tìm được thứ gì kỳ quái.

      Cuối cùng nàng đành buông tha, chuồn ra ra khỏi kho, ở tại chỗ tự hỏi trong chốc lát.

      Dựa vào cá tính cẩn thận của Hạ Nhĩ Trúc, mang đồ vật giấu ở chỗ nào a?

      “Ừ…” – Suy nghĩ hồi lâu, nàng quyết định địa điểm kế tiếp chính là phòng của .

      Tên đểu cáng đó khẳng định đem thứ quý giá nhất giấu ở nơi dễ dàng bị phát .

      Nàng trước hết vào trong phòng tìm tòi, biết đâu tìm được ít dấu vết để lại. Thượng Quan Tiểu Mai như thế an ủi mình, liền vòng qua hướng sương phòng.

      Bởi vì nàng đối với địa hình Hạ phủ rất thành thục, đến trong chốc lát, liền đến phòng của Hạ Nhị Trúc.

      Lúc này đúng là nửa đêm canh hai, ánh nến trong phòng Hạ Nhị Trúc cũng muốn tắt.

      Nàng lặng lẽ mở cửa phòng, lại lặng lẽ đóng lại.

      Trong phòng có tiếng vang nào, mà phía sau bên phải chính là nơi Hạ Nhị Trúc nghỉ ngơi.

      Nàng cắn cắn môi, tận lực nhàng bước , tránh cho đánh thức nam nhân ngủ say bên trong.

      Đem đánh thức chính là điều nên.

      Vì thế nàng cẩn thận, lật chiếc rương trong phòng cùng với những ngăn tủ khả nghi.

      Nhưng mặc kệ nàng làm như thế nào, vẫn là tìm thấy điều gì có liên quan đến cây mơ.

      có khả năng nha!” – Nàng lại chau mày.

      ràng điểm đáng ngờ nhiều như vậy như thế nào ngay cả chút manh mối cũng đều có?

      Hạ Nhĩ Trúc chết tiệt! Rốt cuộc đem tang vật giấu ở chỗ nào rồi?

      Suy nghĩ, nàng quyết định thâm nhập sâu hơn vào ‘hang hổ’.

      Muốn biết… nhất định đem hàng hóa giấu ở bên trong.

      Tâm tình vui vẻ, nàng liền hướng phía sau sương phòng mà .

      Nàng nhàng đẩy ra cửa gỗ, bất chấp bên trong có người hay , cước đạp vào, còn quên đóng cửa.

      Bên trong thanh gì cũng đều có, xa là giường lớn, có nam nhân vững vàng phát ra những tiếng hít thở.

      Hừ! Nàng thầm cảnh cáo chính mình, ngàn vạn lần đừng đánh động Hạ Nhĩ Trúc.

      Nàng lặng lẽ lục lọi trong phòng, giống như động tác vừa rồi.

      lát sau, nàng lại thất vọng.

      có! Trong phòng ngay cả cái đồ vật này nọ cũng chưa từng nhìn thấy.

      Con mẹ nó! Hạ Nhĩ Trúc rốt cuộc dấu chúng ở nơi nào?

      Nàng cắn răng, hận thể gầm ra tiếng.

      Nàng thở phì phì vào trước giường, nhàng đẩy đẩy màn che, bên trong Hạ Nhĩ Trúc tựa hồ ngủ ngon, cũng có phát trong phòng bị kẻ trộm xông vào.

      Còn ngủ như vậy được! Nàng trừng mắt , nắm chặt hai tay, muốn hướng mặt đánh tới.

      Mà đêm hè, vẫn oi bức như cũ.

      Nàng nhìn thấy Hạ Nhĩ Trúc chỉ mặc chiếc quần mỏng, nửa người đúng là có gì che thân.

      Này! Làm cho nàng xấu hổ đỏ mặt.

      Dù sao nàng vẫn còn là tiểu nương mặt mỏng, chưa bao giờ gặp qua nam nhân ngực trần trụi, nàng xấu hổ đến muốn dời ánh mắt.

      Chẳng qua là…

      Nàng lần đầu tiên nhìn thấy ngủ, mắt của nàng nhịn được dừng lại tuấn nhan của .

      Bình thường, luôn mang bộ dáng cáo già, có đôi khi lại hung dữ càng giống dã lang muốn đem người gặm sạch , ngay cả xương cốt cũng chừa lại.

      Nhưng là nay…

      Khi ngủ thậm chí còn hé ra bộ dáng vô hại.

      Mắt nàng trượt dần, dọc theo cổ cho đến trước ngực.

      Lồng ngực của bắp thịt ràng, đường cong hoàn mỹ khiến người khác muốn phạm tội phen…

      A!

      Nàng lấy lại tinh thần, phát tay bé của mình cách ngực khoảng cách .

      Thượng Quan Tiểu Mai, ngươi làm cái gì? Khuôn mặt nhắn nổi trận hồng, vội vàng rút tay về.

      Đêm nay, nàng sắm vai phải là hái hoa tặc nha, mà là muốn tìm buôn bán cái gì.

      Nhưng, nhưng là nam nhân trước mặt…

      Nàng nuốt nuốt nước miếng, nghĩ tới thành ngữ “Tú sắc khả san” Này cũng có thể dùng ở người Hạ Nhĩ Trúc nha!

      , được! Nàng trước phải lo chính .

      Dùng sức lắc đầu, nàng quyết định phải trước tiên tìm ra giấu phê hàng kia ở đâu.

      Nàng xoay người nghĩ muốn rời , đột nhiên có người bắt lấy cổ tay của nàng, dùng sức lôi kéo, cả người nàng bị đè giường.

      Hơi thở Ấm áp phả ra mặt, nàng kích động nhìn cho kỹ, hé ra tuấn nhan phóng đại ánh vào con ngươi của nàng.

      Hạ Nhĩ Trúc bắt lấy hai tay của nàng, hai mắt nhìn chằm chằm nàng.

      ” Ta Tiểu Mai nhi, ngươi liền được kiềm chế được tịch mịch, nửa đêm lén lút đến phòng của ta” – gợi lên nụ cười tà nịnh ngữ khí thập phần ngả ngớn.

      ” Ngươi, ngươi…” – Nàng cắn răng, nghĩ tới đột nhiên tỉnh lại.

      cười tiếng. Chờ nàng cũng thời gian ngắn, nàng rốt cục cũng tiến đến phòng .

      “Sao?” – vì nàng cởi mặt nạ, vẫn là thích thấy nàng trương lên khuôn mặt đáng – “Ta lớn tiếng, ngươi nghĩ ban đêm tập kích ta?”

      “Hạ lưu” – Nàng đỏ hai má, phát cáu khi vặn vẹo – “Ta mới nửa đên đánh lén ngươi”

      ” Bằng ngươi nửa đêm xông vào phòng của ta, nghĩ muốn muốn làm cái gì đây?” – để lên thân thể mềm mại của nàng dưới ngực mình, bụng dưới lại có ngọn lửa bất an xôn xao.

      ” Còn phải ngươi cất giấu mớ hàng kia…” – Nàng oán hận – “Ngươi rốt cuộc đem phê kia giấu ở đâu?”

      cười lạnh tiếng – “Phê hàng Kia gần đây vừa mới dỡ xuống, ngươi tìm thấy”

      ” Gạt người” – Nàng nhíu mày – “ thuyền của ngươi căn bản có”

      ” Nếu ta bị ngươi phát , ta còn có thể kêu Hạ Nhĩ Trúc sao?” – cười nhạt, quên đem gương mặt kề sát nàng.

      ” Vậy coi như” – Xem ra, nàng cho dù đêm nay đột nhập Hạ phủ, cũng thu hoạch được gì.

      Quên !

      A! Nàng đáng .

      ” Ngươi cho là nơi này là chỗ nào?” – khêu mi, tựa hồ bất mãn nàng đưa để vào mắt – ” Ngươi muốn đến đến?”

      ” Bằng ngươi định làm như thế nào?” – Nàng trừng đôi mắt đẹp nhìn , hờn giận đều ra trong ánh mắt.

      ” Đêm còn dài, ta chậm rãi cho ngươi biết”

      Đúng vậy, đêm còn rất dài a.

      chậm rãi cho nàng biết, quên dạy dỗ hậu quả nàng nhóm lửa thiêu hắ

    2. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 3.1


      [​IMG]


      Edit : Mạch Nha Đường

      Beta : Nguyệt Vỹ

      Đêm hè, tiếng ếch kêu, gió luồn qua cửa sổ thổi vào phòng lại thổi tắt ngọn lửa hai người.

      Thượng Quan Tiểu Mai bụng đầy lửa giận.

      Ăn trộm gà được, lại làm mất nắm gạo. Này hàng hóa của nàng tìm được mà ngay cả người cũng phải bồi cho Hạ phủ .

      Hạ Nhĩ Trúc đối với việc Thượng Quan Tiểu Mai tự đưa mình tới cửa cũng có ý định an phận.

      Lồng ngực của áp chặt vào ngực mềm mại của nàng, cảm thụ thân thể mềm mại của nàng, thân là nam nhân sớm vì nàng rung động. Lần này, chính là thừa nhận đối với nàng đặc biệt có tình cảm.

      Kể từ ngày từ Đại Lý chuyển đến Phượng Thiên thành, cùng Thượng Quan phủ làm hàng xóm 10 năm, Thượng Quan Tiểu Mai ở trong lòng lưu lại ấn tượng thể phai nhòa.

      Mặc dù nàng có muội muội sanh đôi, mặc dù các nàng giống nhau như đúc nhưng vẫn có thể dễ dàng phân biệt nàng với Thượng Quan Tiểu Điệp, ngay cả so với Thượng Quan Tiểu Điệp nàng cũng có thể dễ dàng bước vào tim .

      Vì vậy 10 năm nay, tận lực dùng các loại phương thức, ngoài mặt khi dễ nàng, trăm phương ngàn kế bắt nạt nàng, tất cả cũng chỉ vì muốn nàng đối với đặc biệt có ấn tượng.

      Coi như nàng ghét , ghen tỵ … Các loại tâm tình đều tốt, chỉ cần nàng luôn nhớ tới .

      Cho nên cùng nàng đấu mười năm.

      Tối này, rốt cục cũng đợi được nàng chạy vào phòng của , cũng cuối cùng khiến nàng tự dâng mình tới cửa.

      Mỹ vị tự dâng tới miệng, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho đây?

      Cần phải đem nàng ăn lần, ngậm qua lần, mới có thể làm dịu bớt được vất vả chờ đợi mười năm của , dù sao nữ nhân Thượng Quan phủ vô cùng tốt.

      Các nàng quá mức độc lập, quá mức mưu mẹo khôn khéo, nếu muốn tới cửa cầu hôn, chẳng những trước là phải thông qua Thượng Quan lão gia mà còn phải trải qua tính toán tỉ mỉ của Thượng Quan Tiểu Nguyệt mới có thể đem Thượng Quan Tiểu Mai gả cho .

      Những thứ này cũng thành vấn đề, vấn đề lớn nhất, chính là ở Thượng Quan Tiểu Mai.

      Nữ nhân này tựa như ngọn lửa, nếu phải tự nàng thần phục hoặc đáp ứng, căn bản có người trị được nàng.

      Vì vậy mới dùng hết các phương pháp, để cho nàng chú ý tới , để cho nàng cảm thấy cùng nam nhân khác giống nhau, dù có nhiều người theo đuổi nhưng ở trong mắt nàng vẫn phải là người tài giỏi nhất.

      dĩ nhiên làm được.

      Nàng mỗi ngày tâm đều treo ở người , nên có dư thừa tâm lực mà chú ý tới người khác. ( quá gian)

      Tối nay, chính là thù lao mà xứng đáng được nhận. (thù lao =.=!)

      Miếng thịt ngon tự đưa tới cửa, nếu ăn liền rất có lỗi với chính mình.

      “ Hạ Nhĩ Trúc…” Thượng Quan Tiểu Mai cắn môi, phát hơi thở của phảng phất ở mặt nàng.

      “ Ừ” Áng trăng nhàn nhạt xuyên qua cửa sổ mang chút ánh sáng vào, có thể nhìn thấy khuôn mặt nàng, hóa hồng từ bao giờ.

      “ Để cho ta rời ” Thân thể của người nàng, làm cho nàng có cảm giác bị áp bách thở nổi, hơn nữa nhìn tuấn nhan gần như vậy, nàng lại lòng nóng bỏng.

      Tại sao lòng của nàng lại có cảm giác đó?

      Hơn nữa khi hơi thở của lởn vởn trước mặt nàng khiến nàng có loại tâm niệm.

      “ Ngươi cho rằng có người đưa lên miệng điểm tâm ngon, ta dễ dàng bỏ qua sao?” dùng tay nắm chặt lấy hai tay của nàng, đem giơ cao lên, tay khác lại lần mò đến cái eo thon hấp dẫn.

      dùng lực xé ra, đem thắt lưng bó sát vào y phục màu đen cởi ra.

      “ Ngươi muốn làm gì” Nàng cau mày, nhìn chằm chằm động tác của .

      thế nhưng đem thắt lưng của nàng cởi ra, những thế còn cột chặt hai tay của nàng vào thành giường để cho nàng cách nào nhúc nhích.

      “ Đừng nóng vội, rồi ngươi cũng biết” vươn đầu lưỡi phác họa theo cách môi mềm mại ướt át của nàng.

      “ Ngộ, ngộ…” Nàng mím môi, muốn cho thám hiểm vào trong miệng

      Thấy nàng ương ngạnh chống cự như thế, nhếnh lông mày.

      “ Như vậy ngoan cố?” tức giận, chẳng qua là khẽ cười tiếng.

      “ Ngô hừ” Nàng mắt hạnh nhìn chằm chằm , phảng phất lấy ánh mắt mà cho biết———————- thà chết chứ khuất phục.

      Thú vị.

      Bàn tay của vuốt ve khuôn mặt mềm mại nhắn.

      sớm muốn rồi, nhưng bởi vì nàng cá tính khuất phục, đem biến thành địch nhân mà cách xa ngàn dặm, để cho nếm mùi mười năm bế môn quan.

      Mà nay, chính là muốn

      Cũng muốn cho nàng hiểu, thấy đánh lại có nghĩa là mèo bệnh ,mà chính là nam nhân có tính xâm lược.

      Vì vậy lưỡi của đơn giản cạy ra đôi môi đóng chặt của nàng, đầu lưỡi trượt vào cái miệng nhắn của nàng.

      Vừa trượt vào, những tham lam nếm hương vị nước miếng ngọt ngào, còn quấn quít cái lưỡi ấm áp thơm tho.

      Ngọt.

      Đó là loại hương vị để cho sau khi thưởng thức, còn muốn nếm tiếp rung động cùng dục vọng của nàng.

      Chẳng qua Thượng Quan Tiểu Mai nào có đơn giản như vậy liền bị chinh phục.

      Đầu lưỡi của nàng liều mạng hướng ra ngoài chống cự, tránh né đầu lưỡi linh hoạt của .

      Nhưng nàng vốn dĩ phải là đối thủ của , cái miệng đào nhắn cùng cái lưỡi đinh hương nhanh chóng bị chiếm cứ, ngừng quấn quit, trêu trọc.

      “ Ngô ngô…” Nàng cau mày, bởi vì môi mang theo vô vạn xâm lược, muốn phản kháng, nhưng là hai tay của nàng lại bị cột vào giường.

      Nàng chỉ có thể dãy dụa vòng eo, nhưng hành động này lại vô tình khiến bụng dưới của dán vào tâm giữa chân nàng.

      Nụ hôn của tựa như nước xoáy đáy, ngừng đem nàng cuốn vào thể tự kiềm chế, cứ thế mà công chiếm cả người nàng.

      Lưỡi của chính là tha mà quấn chặt lấy lưỡi của nàng, còn môi mỏng mút đôi môi của nàng, từ từ chính phục ý thức phản kháng còn sót lại của nàng.

      biết nàng nhất định thích nụ hôn của , vì vậy lưỡi càng thêm linh hoạt mà trêu trọc khiêu khích, bàn tay cũng lặng lẽ dời về phía bên hông nàng.

      Vì thiếu đai lưng, váy hơi mở rộng, lộ ra bên trong áo lót, cùng với cái yếm như như .

      Bàn tay đem váy của nàng gạt ra, ngay cả áo lót cũng bị mở ra, lại vô cùng hứng thú khi phát cái yếm của nàng màu xanh đậm.

      Nàng màu xanh tựa như nàng rất thích cây mơ.

      “ Ngươi đáng ….” ngậm phiếm môi của nàng, làu bàu .

      Khả ái của nàng khiến nhịn được mà muốn đem nàng ăn sạch.

      Lưỡi của rời môi của nàng, nàng mới có thể thở dốc “ Ngươi tại sao muốn đối với ta như vậy?”

      khẽ cười tiếng, bàn tay to dò vào trong vạt áo của nàng, nắm lấy đôi nhũ phong.

      “ Ai dạy ngươi trước kia luôn tỏ ra bộ dạng rất ngon miệng” Lưỡi của liếm môi nàng.

      “ Ngươi cái đẳng đồ tử…” Nàng cau mày, hi vọng có thể tìm lại được ít lý trí của mình “ Ngươi nếu khi dễ ta, Thượng Quan phủ từ xuống dưới cũng bỏ qua ngươi”

      nhếch mày, bộ dáng thèm đếm xỉa đến nàng “ Vậy như thế nào? Cho dù ta có đối địch với khắp thiên hạ, ta đây cũng khó lòng mà buông tha ngươi”

      Sau khi phun ra lời vàng ngọc, bắt đầu động thủ rút người nàng y phục dạ hành.

      bao lâu, nàng toàn thân cao thấp chỉ còn yếm và quần lót, lại càng tôn lên nước da trắng nõn động lòng người của nàng

      “Ta trả thù ngươi” Nàng cắn chặt rằng phun ra những lời này

      “ Ta cầu cũng được” Hạ Nhĩ Trúc cũng phải là nam nhân dễ dàng bị đe dọa, huống chi chính là ước mọi người khắp thiên hạ biết nàng cùng có “ gian tình”, sau đó có thể trực tiếp đem nàng lấy về nhà, cần như tại, cùng nàng đấu mười năm, nhưng là lòng của nàng vẫn như cũ hiểu ra.

      Nàng hít sâu hơi, vậy mà lời đến đầu lưỡi vẫn như cũ ra được.

      Dù sao cũng là nương, là lại đêm khuya xông vào phòng của , thế nào cũng là nàng thua thiệt.

      Ghê tởm! Người đàn ông này như thế nào nham hiểm như vậy, cư nhiên tính toán đến nàng ban đêm đánh lén vào sương phòng .

      Khi nàng tự buồn bã hối tiếc bàn tay to của cái yếm nhàng mà ma sát.

      Cách cái yếm, bàn tay Khinh Doanh cầm lấy nhũ phong mềm mại kia, phát khéo léo mà cao nhọn, xúc cảm mềm mại giống như banh báo vậy.

      mềm” Tâm thần của toàn bộ đặt ở thân thể xinh đẹp lả lướt của nàng, ánh trăng xuyên thấu chiếu lên cơ thể nàng, da thịt của nàng càng lộ vẻ xinh đẹp vạn phần.

      Dựa vào bản năng tìm kiếm đầu nhũ, ở đầu nhũ nhàng đụng vào, mặc dù cách tầng tơ lụa, vẫn có thể cảm nhận được cảm xúc mềm mại.

      “Ngô…” Nàng khẽ rên 1 tiếng, chưa bao giờ bị nam nhân đụng chạm vào thân thể trinh tiết, hôm nay lại liên tục bị công chiếm.

      đụng chạm, tạo cho nàng cảm giác chưa bao giờ có, phảng phất có người cầm lông vũ , ở nơi mẫn cảm nhất của nàng mà gãi ngứa.

      Kia ngón cái thỉnh thoảng tăng thêm lực đạo cách cái yếm đè ép đầu nhũ, hoặc ở đầu nhủ mà xoay tròn, hai tay đồng thời ở hai nhũ phong của nàng càn rỡ giày xéo.

    3. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 3.2

      Edit : Mạch Nha Đường

      Beta : Nguyệt Vỹ

      (cái chương này khủng khiếp hơn chương kia _ _||, cần cảnh báo mạnh )

      lát sau, đem bàn tay nắm toàn bộ nhũ phong của nàng, lại phát bàn tay vừa vặn nắm giữ nhũ phong tròn trịa hoàn mĩ của nàng, mười ngón tay xoa bóp buông tha nơi mềm mại đầy đặn đấy.

      “ Đừng….” Thân thể nàng giãy dụa, muốn rời khỏi kiềm chế của .

      cách cái yếm tiếp tục xoa nắn bộ ngực của nàng, khiến hô hấp của nàng càng lúc càng dồn dập, mà bàn tay của chính là theo hô hấp của nàng mà phập phồng.

      Động tác của càng lúc càng mạnh mẽ, trong cái yếm hồng môi cũng dần dần thành thục, cách lớp quần áo mỏng, có thể nhìn thấy dựng đứng lên. ( ~~ nàng xem chỗ này nó kì kì) (ta cũng thấy có chút kì, thôi để tạm)

      dùng lấy ngón cái cùng ngón trỏ, nhàng bắt được 2 cái hồng môi, nhàng mà nhéo mà xoay. (cảnh tả thực =.:)

      “ A…” Trong miệng của nàng rên rĩ,hai tay nhịn được nắm chặt thắt lưng .

      “ Có phải hay từ trước tới giờ chưa hưởng thụ qua cảm giác thỏa mản như thế?” nhìn nàng giãy dụa thân thể, tà khí hỏi. ( hỏi hơi bị thừa *bĩu môi*)

      “ Ngươi…” Nàng cảm thấy vừa xấu hổ vừa ngượng ngùng, khuôn mặt nhắn muốn tìm cái động mà chui vào.

      Nhưng nàng tại gần như trần truồng, bị người ta lột gần sạch quần áo, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiếp tục khinh bạc nàng.

      như vậy ngừng trêu trọc, làm cho ngọn lửa trong lòng nàng ngừng lớn lên, giống như củi khô gặp lửa lớn lập tức liền bị cắn nuốt.

      Vì vậy lý trí của nàng, cũng vì bị trêu chọc mà bắt đầu trở nên hỗn độn , đầu nặng nề cách nào suy nghĩ được.

      Nàng còn là xử nữ đơn thuần, căn bản vô lực cự tuyệt đòi hỏi của .

      Huống chi bây giờ an ủi, tựa như gải đúng chỗ ngứa của nàng, thân thể dần nóng lên.

      Thấy nàng phản ứng chân , nhàng ưm lêm tiếng, nụ cười của càng rộ lớn hơn.

      “ Ngươi là 1 nương thành thực” Thân thể mềm mại của nàng nhiệt tình đáp trả lại bàn tay của ,, thân thể cong lên vừa đúng dán chặt vào bụng dưới của .

      “ Ngươi…” Nàng khẽ cắn môi, gương mặt bổng chốc đỏ ửng, giống như đóa hồng mai (??? Hồng mai???)(hoa hồng đỏ???)kiều diễm nở rộ.

      Lúc này, hồng môi nhanh chóng trướng lên đỉnh cao, chạm vào lòng bàn tay , cơ thể nàng cũng chịu yên phận mà uốn éo. (ta chém gió viu viu)

      “ Sao..” cười 1 tiếng. nghĩ tới nàng lại là oa nhi nhiệt tình, rất nhanh liền bị kích thích.

      “ Rất, rất nhột..” Nàng chu cái miệng nhắn, vừa thở hổn hển vừa “ Ngươi đối với ta… làm cái gì?”

      “ Chẳng qua là sờ sờ ngươi, ngươi liền toàn thân trở nên nhột?” ở bên tai nàng thổi khí, nhiệt thiết của chính là lặng lẽ giương lên ép vào nơi giữa chân nàng.

      “ Ngươi đừng những lời mắc cỡ đó nữa” Nàng khó khăn nặn ra lời , kiều mị mà chuyện.

      “ Phải ?” Bàn tay to của rời bỏ nhũ phong của nàng “ Vậy ta cũng giúp ngươi xoa nắn”

      “ A…” Nàng cau mày, ngực nóng bức vì buông tay, cảm giác như cần lấp đầy cái gì đó.

      “ Sao?” Liền thích xem mặt của nàng tràn ngập vẻ ảo não, lành lạnh hỏi.

      “ Nóng quá a….” Nàng thanh nghẹn ngào, thân thể của nàng nổi lên cảm xúc kì lạ, hơn nữa hai chân muốn quặp lại.

      Giữa hai chân giường như có vật gì cứng rắn chĩa vào nàng, khiến cho thân thể của nàng cũng tiết ra chất lỏng lạ….

      “ Ngươi hãy thành thực , muốn ta làm sao nha?” nâng cằm của nàng lên, ép nàng ra lời từ đáy lòng.

      “ Sờ..” Nàng ngượng ngùng tránh ánh mắt của “ Ngực,…” câu chữ cũng ngắt quãng liên tục.

      “ Sờ ngực đúng ?” bàn tay cố ý kéo cái yếm của nàng, kia rất tròn nhũ phong liền được phản chiếu trong mắt . Đầu nhũ vừa tiếp xúc với khí, càng nở rộ, càng kiều diễm hơn.

      “ A…” Nàng thân thể khẽ run lên, so với vừa rồi, cảm giác kia chân hơn.

      Bàn tay của che đậy nhũ phong tròn trịa có gì che lấp, làm xông thẳng vào nàng dòng nhiệt lưu, càng thêm trực đạt chỗ sâu.

      ngươi muốn” dụ nàng, muốn từ trong miệng của nàng ra lời ngon ngọt.

      “ Muốn, muốn…” Nàng kịp suy nghĩ, phản ứng của thân thể đánh bại lí trí.

      Nghe nàng mềm giọng nài nỉ, quyết định cấp cho nàng đêm khó quên.

      Cặp mắt tà mị lướt từ khuôn mặt nhắn thống khổ của Thượng Quan Tiểu Mai, trượt xuống cổ trắng nõn tới xương quai xanh gợi cảm, lại lượn theo đường uốn của xương quai xanh, phát bộ nhũ phong dựng đứng căng tròn.

      nghĩ tới bộ ngực của ngươi của ngươi to…” (>”<) (:)) )Kia mềm mại cảm giác, khiến thích muốn buông tay.

      Khi chạm đến hồng môi cứng rắn như đậu đỏ nàng bất an run rẩy, hơi thở dồn dập khiến cho hai nhũ phong cũng lên xuống theo.

      Hai tay tham lam đùa bỡn đầu nhũ, cuối cùng lại dùng hổ khẩu chắp lên nhuyễn mien vú , lập tức chừng vuốt ve, lập tức hướng vào phía trong đè ép, tạo thành cái hoàn mỹ cống tuyến. (phụt phụt..*máu mũi chảy* ta chịu thôi)

      “ Ngô…” Nàng cắn phiếm môi, dám đem thanh bật ra, chỉ có thể giống con mèo lầm bầm.

      Lúc này, thân thể nàng xinh đẹp tản ra hương thơm động lòng, to gắn đem lỗ mũi gần sát bộ ngực sữa của nàng, sâu hít vào hương thơm cây Trầm Hương.

      Này cặp nhũ phong mà cao vút, màu hồng đỏ bao bọc nhũ phong, khéo léo hồng môi, cùng với bụng bóng loáng… nhịn được ngậm của nàng đóa hồng môi, nhàng gặm nhấm. (*chảy máu mũi lần 2*)

      Đầu lưỡi ở hồng môi vòng quanh, vẫn quên xuống ép nhũ phong, nhũ phong lập tức theo lực đạo đầu lưỡi tạo lõm dấu vết.

      Thân thể của nàng run lên, nhưng có biện pháp ngăn cản đột nhiên tập kích.

      Vì vậy động tác của càng thêm càn rỡ, cái tay còn lại cũng nắm lấy bên nhũ phong bị còn lại, bàn tay nhè nhàng vuốt ve, đầu lưỡi quên khiêu khích lấy đầu nhũ phong kia.

      Nhũ phong sau khi trải qua rửa tội (hay đấy =.=!) của đầu lưỡi, trong nháy mắt màu sắc của đầu nhũ trở nên sáng bóng, càng lộ vẻ diễm lệ, đỏ bừng.
      Thân thể của nàng nhàng run rẩy, mặt nàng rặng mây đỏ lên, hô hấp càng trở nên dồn dập.
      Bàn tay dùng ngón trỏ và ngón cái xoa nắn của nàng đầu nhũ, đầu nhũ bên kia còn lại bị ngậm trong miệng, lấy đầu lưỡi đùa giỡn xâm chiếm.
      Dường như chịu nổi như vậy kích thích. Toàn thân của nàng ngừng run rẩy, giống như con rắn mà uốn éo.
      Nàng cong bụng lên dán chặt vào thân thể , cách lớp quần lót hai chân kẹp chặt vào nhiệt thiết cứng rắn của , cảm giác ấm áp truyền khắp toàn thân .
      muốn nhanh chóng đoạt toàn bộ của nàng, muốn đem nàng chỉnh thành tiểu oa nhi nhiệt tình, vì vậy thả chậm động tác, huống chi cũng muốn nhiệt thiết của khiến nàng sợ hãi. (đừng ai hỏi ta nhiệt thiết là gì nhá >.<)
      “ Hảo, nóng quá..” Nàng giãy dụa thân thể, hai chân bắt đầu mở ra, chủ động kẹp chặt hông .
      “ Ngươi nóng quá làm hỏng chuyện” mút màu sắc xinh đẹp hồng môi, giọng .
      “ Ngô, ngô…” Nàng cau mày, cặp mắt bởi vì hơi quá kích động mà hơi nhắm lại.
      Nàng nhiệt tình chủ động tách ra bắp đùi của mình làm tựa hồ cảm nhận được nhiệt khí được phát tán ra từ quần lót của nàng, dẫn tới cũng cảm thấy toàn thân nóng lên, bắt đầu rút áo của mình. (ta ko nhìn thấy gì hết *che mắt chạy mất*)
      “ Hạ Nhĩ Trúc..” Nàng hô tên của , cánh môi hơi mở ra “ Ta nóng quá…”
      Chẳng biết tại sao, trong cơ thê nàng giống như có cây đuốc thiêu đốt.
      “ Phải ?” làm chuyện xấu đem hông tiến về trước, để cho nhiệt thiết của chống đỡ ở hoa tâm của nàng. (*phụt lần ba*.. tiếp máu khẩn cấp)
      Cái loại cảm giác đó tê dại, nàng cách nào hình dung, nhưng nàng lại cong người lên, càng dán chặt hơn vào vật kia , dường như làm thế khiến nàng thoải mái hơn.
      “ A…” Nàng rên lên tiếng, đầu nhũ có cảm giác như điện giật, “ Hạ Nhĩ Trúc…. Ta, ta giống như muốn ra a..” ( tiểu giải = muốn tiểu???) (haha, Đường nhà ta hỏi được)
      Nàng hiểu hạ thân mình tiết ra chất lỏng, thực chất chính hoa dịch theo bản năng mà tiết ra.
      dừng lại, mị con mắt nhìn nàng thuần chân đích vẻ mặt.
      “ Vậy để ta tới kiểm tra chút” Thấy nàng trầm mê trong bể tình dục, bàn tay to của dần dần rời xuống, tới quần lót, gọn gàn rút đạo phòng tuyến cản trở cuối cùng.
      Phơi bày ra tất cả, đầu tiên là nhu mật đen nhánh lông mềm, tiếp chính là cánh hoa làm cho nhìn được phát ra tiếng than thở….. (haizz, ta cũng than thở, sao cái chương này nó dài thế)
      đẹp” nhàng búng vào cánh hoa
      “ Ừ hư…” Thân thể nàng phảng phất như bị sét đánh ở bên trong, theo bản năng cong lên.
      So với lúc nãy, phản ứng của nàng ràng, thanh so với lúc nãy cũng kiều mị hơn, kích thích hơn.
      “ Đừng nóng vội, ta muốn giúp ngươi kiểm tra kĩ hơn….”

    4. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 4.1

      Edit : Ru (rất tốt bụng giúp đỡ ta, chụt chụt)

      Beta : là ta, Nguyệt Vỹ xinh đẹp *tự sướng*

      (Cảnh báo típ, tiếp tục… ta cấp cứu)

      Chỉ khi có hai người thân mật tiếp xúc

      Ta mới có thể cảm nhận được, trong lòng ngươi cũng có tồn tại của ta

      Nhiệt tình của ngươi, khiến ta thể buông tay

      Ngươi kiều mị, làm ta trăm xem phiền chán. . . . . .

      Hạ Nhĩ Trúc đem hai chân Thượng Quan Tiểu Mai tách ra, lộ ra hoa phùng (thứ lỗi cho vốn từ “sắc” ít ỏi của ta T-T, ta ko biết thay bằng từ nào cho phù hợp a ~) kiều nộn, hoa phùng ôn nhu bộ lông trải gò đồi mịn màng mềm mại. (hức, tác giả miêu tả kĩ )

      Trường chỉ (ngón tay dài) của nhịn được nhàng quét qua bộ lông, có loại xúc cảm lông mềm mại sờ rất tốt.

      Mở rộng bắp đùi nàng, liền có thể nhìn thấy trong hoa phùng ồ ạt tiết ra hoa dịch.

      “Ngươi là nhiệt tình. . . . . .” Ngón tay của dọc theo khe chật hẹp, phe phẩy tiếp xúc qua lại.

      “Thân thể của ta, trở nên kỳ quái. . . . . .” Nhất là sau khi bị chạm đến, trở nên càng giống như có ngọn lửa thiêu đốt.

      Có khối hỏa cầu ở tại trong bụng nàng, tựa hồ sắp nổ tung.

      Đầu ngón tay nhàng dọc theo khe thịt vỗ về chơi đùa, những qua bộ lông đen nhánh, còn tiến đến hang tiết ra hoa dịch.

      “Thực vật nhiệt tình.” Đầu ngón tay giữa của dừng lại ở miệng hoa huyệt, làm cho chỉ phúc lây nhiễm hoa dịch của nàng.

      Chất lỏng ngọt ngào trong suốt kia, thấm ướt ngón tay của .

      lại dùng ngón tay hướng khe thịt lên xuống động, khi tới miệng huyệt lại cố ý vòng vòng quanh tiểu huyệt.

      “Ân a. . . . . . ” Nàng khẽ thốt ra tiếng, giống như là có người khiêu khích thần kinh toàn thân nàng, thân thể nàng kéo căng, hơn nữa giữa hai chân càng thêm cứng ngắc.

      “Thả lỏng, vật .” nghĩ tổn thương nàng, cho nên thấp giọng an ủi nàng.

      “Hai chân của ta. . . . . . Luôn có cảm giác ẩm ướt. . . . . .” Nàng sợ loại cảm giác chưa từng có này, lại từng giọt từng giọt cắn nuốt nàng.

      “Đừng sợ.” đem đại chưởng phủ đạo xinh đẹp của nàng.

      “Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Nàng muốn kẹp chặt hai chân, muốn để cho hoa dịch xấu hổ đừng tiết ra nữa.

      Nhưng lần kẹp chân này, lại khiến cho hai mảnh thịt cọ xát lẫn nhau, cũng làm cho khe thịt hấp thụ ngón tay dài của , khiến cảm giác của nàng càng thêm ràng sâu sắc.

      “Ngô a. . . . . .” Đầu của nàng càng lúc càng nặng trĩu, ngay cả thân thể cũng càng lúc càng nóng.

      “Ngươi ra nhiều.” cố ý để hoa dịch trắng muốt của nàng thấm ướt ngón tay, mới có thể ở trong khe thịt khô khan của nàng di động, “Đây là ngươi nhiệt tình tiết ra hoa dịch thơm ngọt”

      cực kỳ thích nàng đáp lại nhiệt tình như vậy, vì vậy để cho ngón tay vùi lấp ở trong khe thịt, tìm kiếm trong khe thịt rất mê người, cũng rất ngượng ngùng tiểu nhục nha (mộng thịt @@) (nộn thịt đúng hơn o_O).

      Ngón tay vừa chạm đến tiểu nhục nha, liền bắt đầu ở đầu nhàng trêu đùa, để cho chỉ phúc trúc trắc ( lưu loát) đùa bỡn tiểu nhục nha kia.

      Mới bao lâu, tiểu nhục nha rất mau sung huyết, mẫn cảm gồ lên, tựa như nụ hoa đầu nhũ nàng, nở ra mỹ lệ.

      “A. . . . . . A. . . . . . .” Thân thể nàng mẫn cảm thẳng đứng, cơ hồ như lơ lửng giữa trời.

      Thấy nàng hưng phấn như vậy, trong đầu lập tức có ý niệm tà ác.

      Ngón tay của rời hoa phùng của nàng, thay nàng cởi ra hai tay buộc chặt, quyết định trả nàng tự do.

      Nhìn nàng hai gò má như có tầng hoa đào che phủ, căn bản vô lực từ trong bàn tay thoát ra.

      Nàng được buông ra hai tay, lập tức muốn tránh né đụng chạm, vì vậy nửa ngồi ở giường, lộ ra biểu tình kinh hoàng lúng túng nhìn .

      Nhưng khi bàn tay của rời hoa phùng của nàng nàng lại cảm thấy có chút trống rỗng ưu sầu chưa thỏa mãn.

      “Ta. . . . . .” Nàng liếm liếm môi khô khốc, “Thực khổ sở. . . . . .”

      Hai tay nàng biết muốn đặt ở nơi nào, tựa hồ đặt ở nơi nào cũng đều đúng.

      “Nơi này muốn, có phải hay ?” cười khẽ, bàn tay đặt lên khe thịt của nàng.

      “Ngô. . . . . .” Nàng cau mày, thoải mái ngâm nga tiếng.

      Nhưng mà sau khắc. lại tà ác nắm lấy tay bé của nàng, hướng hoa phùng của nàng để xuống!

      Nàng trừng lớn mắt, bàn tay mềm mại chạm đến nơi trắng trẻo nóng ẩm.

      “Sờ thử xem tiểu huyệt nhi nhiệt tình của ngươi.” giống như hướng dẫn trẻ con hiểu chuyện, để cho năm ngón tay nàng tại thịt mềm mẫn cảm thăm hỏi.

      “Ân. . . . . . Ân hừ. . . . . .” Nàng buồn bực, dám đem thanh mắc cỡ ngâm ra.

      Bàn tay của lãnh đạo tay bé của nàng, mở miệng dụ hoặc, “Đến, tự mình tìm nơi ngứa ngáy nhất.”

      Đầu của nàng bị thanh của dẫn dắt, đầu ngón tay tìm được tiểu nhục nha rất mẫn cảm, phản ứng tự nhiên ở tiểu nhục nha vuốt ve.

      “A. . . . . . A. . . . . .” Nàng hừ ra thanh rất thoải mái.

      “Tiếp tục.” Bàn tay to của rời khỏi bàn tay mềm mại của nàng, muốn xem nàng tự mình làm.

      Nàng cắn môi, hiểu lời mở ra bắp đùi, lại tự mình vuốt ve địa phương ngượng ngùng nhất, phải là chuyện nương nghiêm chỉnh nên làm.

      Nhưng là tay bé của nàng như thế nào cũng dừng được, vẫn vuốt ve tiểu nhục nha nhạy cảm kia, hoa huyệt cũng bởi vì rung động, bắt đầu tiết ra ít dịch thủy.

      Nhìn thấy giữa chân nàng bị hoa dịch nhuộm ướt, trong mắt càng dày thêm tà khí nặng nề.

      xuống.” ra lệnh nàng.

      Nàng giống như búp bê vải bị thao túng, chỉ có thể nghe lời , hướng động hoa đào cuồn cuộn dứt tới.

      Vừa chạm đến hoa huyệt kiều nộn, hai chân nàng ngượng ngùng muốn khép lại, lại bị bàn tay to của ngăn cản.

      Nàng chỉ có thể duỗi thẳng hai chân, đầu ngón tay chạm đến thịt mềm ướt đẫm.

      Đây là địa phương thánh khiết nàng cho tới bây giờ cũng sờ qua.

      Tiếp theo, bàn tay to của cuối cùng cũng phủ lên tay bé của nàng, lại đem tay bé dẫn dắt đến phía tiểu nhục nha sung huyết, lần nữa chiếm lĩnh nơi rất mẫn cảm kia.

      “A. . . . . . A. . . . . .” Nàng bắt đầu bật ra thanh mê người.

      phủ tay bé của nàng, cuối cùng đè ép ngón trỏ cùng ngón giữa của nàng, làm cho hai đầu ngón tay đè ép tiểu nhục nha, khiến tiểu nhục nha bị áp bách.

      “Ngô. . . . . .” Nàng khẽ cau mày, trán toát ra mồ hôi.

      mím môi, thêm câu nào, chẳng qua là để cho đầu ngón tay của nàng ở tiểu nhục nha sung huyết rung động vòng quanh.

      Nằng nhắm lại đôi mắt, tay phải bị bàn tay to của dẫn dắt, giày vò nụ nho kia.

      “Chính là như vậy.” Bàn tay to của rời khỏi tay bé của nàng, “Tiếp tục.”

      Nàng giống như tiểu oa nhi nghe lời, dám làm trái lời , tay bé tại tiểu nhục nha rung động qua lại.

      “Ngô a. . . . . . A. . . . . .” Nàng vừa dỗ dành lấy tiểu nhục nha mẫn cảm của mình, tay kia lại bởi vì tịch mịch mà sờ lên bộ ngực chính mình.

      Thấy nàng bắt đầu hành động phóng túng, môi của câu dẫn ra nụ cười.

      “Trước khi ta dừng cho phép dừng.” liền ở bên, nhìn hình ảnh nàng vỗ về chính mình.

      “Ân a. . . . . .” Nàng cắn răng, cong người lên muốn thích ứng loại cảm giác này.

      dòng điện từ người nàng chạy qua, lửa nóng xâm nhập tứ chi bách hài nàng.

      Tiểu nhục nha ở dưới vỗ về của nàng, miệng hoa huyệt ngừng tiết ra hoa dịch.

      Kích thích như vậy đối với xử nữ mà , là quá mức, hơn nữa bàn tay to của lại hướng bộ ngực tịch mịch bên kia của nàng nhào nắn, tại nụ hoa đỏ vừa bóp vừa vân vê, dưới hai tầng kích, thân thể của nàng càng ngày càng bó chặt.

      “A. . . . . . A. . . . . .” Tiếng rên phóng túng kiều mỵ, cũng càng lúc càng dồn dập, “Hạ Nhĩ Trúc. . . . . .” Nàng hô tên của .

      “Ân?” giọng đáp lại.

      “Nóng quá, nóng quá a!” Mái tóc dài của nàng bởi vì hình thức lay động này, có vẻ lăng loạn thôi.

      “Ngô. . . . . .” Thân thể của nàng phảng phất đến điểm giới hạn.

      “Nhanh hơn chút nữa.” muốn làm cho nàng thở dốc.

      “A. . . . . . A. . . . . . được. . . . . .” Nàng cắn môi , có loại khoải cảm khó hiểu muốn cuốn sạch nàng!

      Nhưng là lại đem bàn tay phủ lên tay bé của nàng, cho phép nàng nhanh như vậy vứt bỏ gông xiêng đầu hàng, vì vậy chủ động khiến tốc độ tăng nhanh.

      “A. . . . . .” Nàng được rồi, hai chân kẹp chặt tay của hai người.

      Liên tục chấn động, chẳng những để cho nàng đạt tới cao trào lần đầu, giữa chân cũng chậm rãi chảy xuống hoa dịch ngọt nhầy. . . . . .

      Sau khi nhìn thấy Thượng Quan Tiểu Mai đạt tới cao trào, Hạ Nhĩ Trúc mới bỏ qua cho nàng.

      Tay của hai người rời tiểu nhục nha mỹ lệ, chỉ phúc khẽ lật, bên trong kiều diễm nở rộ, hơn nữa còn dính hoa dịch trong suốt nhầy nhụa.

      Mà nhân nhi xinh đẹp kia bởi vì cao trào, toàn bộ gương mặt hồng lên, ngực cũng bởi vì cao trào, mà để lại mình vết tích năm ngón tay.

      ngoan.” khẽ hôn môi của nàng.

      Chỉ là lại có cứ như vậy buông tha nàng.

      đem thân thể của nàng kéo đến, muốn rèn sắt khi còn nóng.

      “Hạ Nhĩ Trúc. . . . . .” Nàng than , hiểu muốn nàng làm cái gì?

      để nàng nửa quỳ ở giường, còn cởi ra quần dài, lộ ra trường vật cứng rắn như nhiệt thiết (sắt nóng), lại đem thân thể của nàng kéo lên phía trước, vừa vặn để cho dục vọng của ngang bằng gương mặt đỏ gay của nàng.

      “Mở miệng của ngươi ra.” nghịch tóc của nàng, dụ dỗ.

      “Ta, ta . . . . . .” Trường vật hiên ngang kia, khiến nàng có chút chùn bước.

      “Ta dạy ngươi.” phóng ra thanh ôn nhu, muốn hù dọa nàng, “Ngậm nó. . . . . . Nó tại khiến ta căng ra rất là khó chịu.”

      Nàng do dự chút, cuối cùng lấy tay bé đỡ nhiệt thiết của .

      Khuôn mặt nhắm chậm rãi gần sát nhục côn (gậy thịt) (nàng k nên giải thích kĩ thía này, ta chảy máu mũi a) của , vừa mới mở ra đôi môi, đem dao thịt ngậm vào trong cái miệng nhắn.

      Vừa vào đến trong miệng của nàng, cái miệng trắng nõn kia khiến cho thở dài thoải mái tiếng.

      Nhiệt thiết chống đỡ trong miệng của nàng, nàng liền nhíu mày.

      “Ngô. . . . . .” Nàng hừ tiếng.

      Dao thịt của quá mức to lớn, có biện pháp hoàn toàn vào trong miệng của nàng, nhiều nhất, nàng chỉ có thể ngậm nửa.

      “Ngươi làm rất khá.” Hô hấp của bởi vì nàng ngậm mút mà dồn dập.

      “Ngô ân. . . . . .” Nàng giống như trẻ con tốt hiếm thấy, bắt đầu mút đỉnh tròn lớn của . (tiếp máu khẩn cấp, cảnh cáo trẻ k nên xem)

      híp mắt, hưởng thụ môi mút của nàng.

      Trong khi mút lấy, nàng đem nhiệt thiết trong miệng phun ra, lại hiếu kỳ lấy đầu lưỡi khẽ liếm.

      đầu tiên là sửng sốt, sau đó môi mỏng câu dẫn ra nụ cười.

      Nàng ngây thơ, cho rằng chính mình ngậm cây gậy đường.

      “Ngươi là lợi hại, thoáng cái học xong.” để khen thưởng nàng, đưa tay hướng song nhũ của nàng sờ soạng, nâng lên cặp nhũ mềm mại trĩu nặng kia.

      “Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Nàng phát ra thâm dâm mỹ, rất tẫn chức (làm tròn bổn phận) liếm nhục côn, mặt khác, bàn tay to của trêu chọc nụ hoa đỏ trước ngực nàng, trêu chọc đầu mút rất mẫn cảm.

      Liếm láp hồi, nàng lại đem nhiệt thiết của vào trong miệng nhắn, cái lưỡi đỏ trong miệng còn lại là nhàng mút đầu tròn.

      “Ân. . . . . .” từ trong cổ họng phát ra thanh trầm thấp.

      nghĩ tới động tác ngây ngô của nàng, thế nhưng có thể khiến cho phản ứng.

      Nàng giúp mút, nghe được phát ra thanh khoan khoái, nàng cảm giác được hoa tâm của mình cũng bắt đầu tiết ra hoa dịch.

      “Ân. . . . . . Ân. . . . . .” Nàng rất ra sức lấy đầu lưỡi trêu ghẹo, còn dùng tay bé đỡ lấy thô thiết di chuyển tán loạn kia.

    5. snowbell

      snowbell Well-Known Member

      Bài viết:
      1,358
      Được thích:
      286
      Chương 4.2

      [​IMG]

      Edit : Ru

      Beta : Nguyệt Vỹ

      (nốt cái chương này là hết… Haizz, vất vả cho mọi người)

      Thấy nàng ra sức như vậy, bàn tay khác của nhịn được đặt lên lưng trần như tơ gấm của nàng, sau đó trườn xuống, tới mông trắng no đủ của nàng.

      Vốn là lòng bàn tay nâng tiểu nhũ, cũng theo đến mảnh tuyết đồn khác.

      Bàn tay tách ra, Ngón tay khẽ vuốt ve chính giữa tuyết đồn.

      “Ngô. . . . . .” Nàng khẽ nhíu mày, chỗ đó chưa đừng để người ta vuốt ve qua.

      Cánh hoa cúc phía sau bắt đầu lại dao động vài cái, mục đích cuối cùng của là tiểu huyệt trong nộn thịt.

      Tiểu huyệt ướt đẫm thành mảnh, hoa dịch cũng từ giữa hai chân trượt xuống.

      Rất nhanh, ngón tay liền ngập vào trong hoa huyệt.

      Miệng chốn đào nguyên bị đầu ngón tay của xâm nhập, thân thể của nàng cũng theo đó run lên.

      Ngón tay phát ngập vào trong tiểu huyệt của nàng, rất nhanh tiến vào trong khe giữa, còn chưa vào sâu nơi sâu nhất bên trong, liền cảm giác được tường thịt gắt gao hấp thụ lấy ngón tay của .

      Tiếp theo, ngập vào ngón thứ hai.

      “A. . . . . .” Nàng nhịn được phát ra thanh .

      “Đừng ngừng.” rũ mắt, thấp giọng .

      Nàng nghe lời lấy cái miệng hầu hạ nhiệt thiết của .

      “Ngươi giỏi.” Ngón tay dài lại trong cơ thể nàng trở mình quấy nhiễu.

      “Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Cái miệng nhắn của nàng căng ra, mút chặt lấy nhiệt thiết của .

      “Nha. . . . . .” phát ra tiếng than vui sướng, “Vật , đến lượt ta tới khen thưởng ngươi.”

      Dứt lời, ngón tay tiếp đó ngập vào ngón thứ ba.

      Chỉ là cảm giác như vậy, lại khiến nàng nhăn mày. . . . . .

      Đó là nàng cho tới bây giờ đều chưa từng có trải qua!

      Trong miệng bị nhiệt thiết của lấp đầy, nàng có biện pháp ra tiếng đau đớn, chỉ có thể dùng khuôn mặt điềm đạm đáng , hướng lên nhìn .

      “Ta rất ôn nhu.” giọng dụ dỗ nàng, ba ngón tay dài tại bên trong cơ thể nàng bắt đầu chiếm đóng.

      “Ngô. . . . . . Ngô. . . . . .” Nàng ngậm nhục côn của , cái gì cũng ra, nhưng tường thịt của nàng lại có loại cảm giác tê dại bị giày xéo, so với mới vừa nãy càng thêm khiến người ngứa ngáy khó nhịn, lại trong hành lang của nàng chạy bậy.

      Thân thể hai người bọn họ dán chặt, chặt.

      Nàng chấn động mạnh cái, trong miệng ngâm nga mơ hồ, cả người vặn vẹo, trong tiểu huyệt sớm dâm thủy đầm đìa, cũng nóng đến phỏng tay .

      thừa thế móc mấy cái, khiến cho nàng phát ra càng nhiều tiếng than .

      “Ngừng.” dừng lại động tác mút của nàng.

      Nàng đơn thuần cùng ngây ngô, khiến nhiệt thiết của trương ra đến mức lớn nhất.

      Mặc dù nàng chẳng qua là mút lấy, cũng là khiến cho tâm lay động.

      Vì vậy để cho nhiệt thiết rời khỏi cái miệng nhắn của nàng. (o_O)

      Nhiệt thiết của bị nước miếng nàng dính sang, càng lộ vẻ to lớn tím bầm, bộ dáng có chút dọa người.

      Mà ngón tay của cũng đều nhất nhất rời hoa huyệt của nàng, dẫn ra dịch thủy trắng mịn ngọt ngào.

      “Ngô. . . . . .” Nàng thở hổn hển, cái loại cảm giác bị lấp đầy phút chốc thấy nữa, nàng khó hiểu nhìn .

      “Muốn sao?” đem bàn tay chuyển hướng đến trước mặt nàng, “Ngươi coi, ngươi ẩm ướt là lợi hại.”

      “Chớ khi dễ người ta.” Nàng nhô ra cái miệng nhắn, có chút buồn bực .

      “Ngươi muốn ta như vậy khi dễ ngươi sao?” kéo thân thể của nàng, khiến nàng dính vào lồng ngực , lại đem bắp đùi của nàng tách ra, để cho nàng ngồi ở đùi .

      “Ngươi. . . . . . Khiến thân thể ta nóng quá a!” Nàng mới vừa cảm giác được nhiệt thiết kia, chống đỡ ở giữa hai chân của nàng.

      Cứng rắn, có loại dạy người cảm thụ tâm viên ý mãn (sáng nắng chiều mưa, thất thường).

      “Vậy hãy để cho ta giúp ngươi tiêu nhiệt (hạ nhiệt).” khẽ cắn vành tài của nàng, cuối cùng đỡ nhiệt thiết của mình, ở miệng hoa huyệt của nàng cọ xát qua lại.

      “Ách. . . . . .” Nàng cau mày, động tác như vậy khiến hoa dịch giữa tiểu huyệt chảy càng nhiều.

      Sau khi để nhiệt thiết của nhắm ngay hoa huyệt của nàng, liền dùng sức hướng đến đỉnh, chút nào sai lệch chui vào trong động huyệt hẹp của nàng.

      “A. . . . . . A. . . . . .” Nàng kêu , “, đau. . . . . .”

      Nhục côn của cứng rắn vô cùng, so với ngón tay, càng đem hoa huyệt của nàng lấp đầy có bất kỳ khe hở.

      “Ta thả chậm tốc độ.” giọng , bàn tay nắm lấy thắt lưng của nàng, chỉ sợ nàng đổi ý.

      cảm nhận được tiểu huyệt của nàng chậm rãi đem nhiệt thiết của nuốt vào, cũng có thể cảm giác được hành lang của nàng chặt cho tới bây giờ cũng có vật lạ tiến nhập qua.

      “Ngươi , nóng nha!” mừng rỡ , lại lay động thắt lưng.

      “A. . . . . . A. . . . . .” Nàng đem khuôn mặt nhắn chôn ở cổ .

      Bởi vì chấn động, khiến hành lang của nàng đau đớn, nàng mở to miệng cắn bắp thịt ở bả vai .

      “A. . . . . . A, a. . . . . . . Chậm chút, chậm chút. . . . . .” Nàng bên ngâm khẽ, bên dùng tay bé chống đỡ ngực .

      Bàn tay to của di động dời xuống, nắm chặt tuyết đồn của nàng, cũng dần dần bắt đầu khiến eo hướng lên ra sức va chạm.

      cũng nhìn thấy song nhũ của nàng ở giữa trung ngừng lắc lư, tạo thành sóng nhũ mỹ lệ, lóa sáng mắt .

      “Đau. . . . . .” Nàng nức nở , nhưng lại có loại khoái cảm ra lời.

      Nhục côn cọ xát tường thịt hẹp lại ấm áp của nàng, cũng thẳng hướng hoa tâm dồn đến, muốn chọc thủng tia phòng tuyến cuối cùng.

      để nàng tập quen với nhiệt thiết thô lớn, quyết định thẳng đến ở chỗ sâu trong hoa tâm mềm mại chưa có người vào kia.

      Bàn tay nâng lên tiểu tuyết đồn, hung hăng để cho nhục côn toàn bộ dồn đến hành lang bên trong cùng.

      “A. . . . . .” Nàng cúi đầu cắn bả vai , muốn gạt đau nhức xé rách từ trong hoa tâm truyền ra, thẳng đến tứ chi bách hài. (tứ chi ra rời)

      đau, đau. . . . . .” an ủi nàng, để cho đầu tròn đâm xuyên qua biểu trưng xử nữ, liền dừng lại ở trong cơ thể nàng.

      “Ô. . . . . . Ô. . . . . . Ngươi xấu. . . . . .” Hốc mắt nước mắt lăn xuống, nghĩ tới thế nhưng khiến nàng đau như vậy.

      dĩ nhiên dễ dàng như vậy buông tha nàng, vì vậy lại bắt đầu ở trong hoa huyệt nàng ngừng rong ruổi, hướng bên hành lang nàng va chạm, lần lại lần giày xéo hoa tâm.

      Mà nàng đau đớn kéo xuống cũng có duy trì lâu, dao thịt to lớn va chạm khoái cảm rất nhanh liền thay thế cái loại đau đớn áp bức, tiếp theo cảm nhận được chính là loại cảm giác thoải mái ra lời.

      Thô thiết của cũng bởi vì tường thịt của nàng hấp thụ, cảm nhận được chính là loại ấm áp vây quanh, hành lang mềm mại lại ướt dính.

      đầu tiên là bắt đầu co rút nữa người dưới, chậm rãi, nhàng chuẩn bị nhô lên. . . . . .

      “A. . . . . . A. . . . . .” Nàng thực thẹn thùng ôm lấy gáy .

      “Có phải hay rất khoan khoái?” khẽ nở nụ cười.

      Kế tiếp, quyết định lại để nàng có cơ hội thở dốc, bởi vì nhục côn của ở trong tường thịt mềm mại của nàng trương to, chỉ muốn tìm được lạc viên phát tiết.

      Mà hoa huyệt của nàng cũng dồn dập co rút lại, tường thịt bởi vì rong ruổi, tiết ra càng nhiều, càng nhiều dịch thủy.

      “Ân. . . . . . Ân hừ. . . . . .” Nàng bắt đầu kiều phóng túng, cũng kiên trì cắn chặt bờ vai .

      “Ngươi đẹp.” ưỡn thẳng thắt lưng, hướng đỉnh hoa tâm mỏng manh chơi đùa.

      Hai luồng nhũ mềm mại bởi vì tăng nhanh tốc độ, để cho dao thịt ở hoa huyệt trêu đùa đánh mạnh rung động, khiến tại giữa trung dưới lay động, cùng lồng ngực ma sát.

      “Hạ Nhĩ Trúc. . . . . . , thoải mái. . . . . .” Nàng hô tên của , theo chạy nước rút lần lại lần ngâm nga.

      Thanh của nàng càng lúc càng vang dội, bày tỏ thân thể của nàng bị dao động kịch liệt.

      Nhục thiết ngừng đâm vào thủy huyệt của nàng, nơi hai người giao hợp cũng tràn ra dịch thủy.

      Nhìn nàng nhiệt tình đáp lại, nhiệt thiết lần lại lần xuyên qua thủy huyệt kiều nộn của nàng.

      “Nhanh lên. . . . . .” Nhìn khuôn mặt nhắn mê mẩn của nàng, cùng với thân thể ngừng lay động, biết nàng so với nhanh hơn bước đạt đến cao trào.

      “A. . . . . . A. . . . . .” Hoa dịch giống như đê vỡ, thịt mềm còn lại là sung huyết buộc chặt hấp thụ lấy nhiệt thiết của , trong cái miệng của nàng bật ra thanh phóng túng.

      bắt đầu tăng nhanh rút ra đưa vào sí (nồng nhiệt) thiết, dao thịt công kích cũng lần so với lần càng mạnh hơn.

      Ôm thân thể mềm mại suy yếu của nàng, gậy thịt thô bạo vẫn ngừng ra vào hành lang đạt đến cao trao mà co giật kia.

      Thẳng đến nhịp tiết tấu cuối cùng, mới đem trọn cây nhục côn tất cả đều đâm vài hoa huyệt của nàng, từ trong lỗ của đầu tròn phun ra nồng đặc dịch trắng, rót vào trong hành lang, lấp đầy hoa hồ kiều nộn. . . . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :