Cảm ơn bạn edit. Nếu có vấn đề gì khó hiểu có thể hỏi mod hoặc các bạn trong diễn đàn. Rất cảm ơn bạn edit truyện
"Ta muốn chính là người hầu trung thành"-Nghiêm Lệ Chương 4: Tính Mạng Gió lạnh xuyên thấu màn đêm, phảng phất hơi thở của quỷ hồn, làm cho vùng địa phương lạnh cóng đến run rẩy run rẩy. Đêm nay bầu trời sâu thẳm vì sao, thế gian vạn vật như say mê với điệu vũ Ám Dạ của bóng đêm. Hứa Thanh Điểu hơi hơi mở mắt, nhìn ánh đèn ngoài của sổ, giật mình cái, trời tối rồi sao?. Khó chịu cựa người, phát chính mình ngồi ghế phó lái, người mặt bộ váy thuần trắng, tựa hồ là cái váy hồi nãy bận khi bị rơi xuống nước, biết lúc nào khô rồi. Mà người lái xe, vận thân hắc y mặt mang sát khí Nghiêm Lệ. chuyên tâm lái xe, gương mặt chiếu của kính, giống như dãy núi sôi trào trong bóng tối Nhớ lúc trước tại công ty, gương mặt của sắc như đao kiếm, nhưng lại đẹp đến kinh diễm lòng người, khốc như băng sơn, khí chất lại sắc bén, tác phong làm việc rất ác liệt cộng thêm bá đạo, biết làm mê đảo bao nhiêu nhân viên nữ. Trưởng phòng của Thanh Điểu, xưa nay nổi tiếng là “Băng mĩ nhân” lại lòng chung tình với Nghiêm Lệ, thường viện lí do công việc để tiếp cận . Có lần, ta uống say trong tiệc liên hoan, vị “Băng mĩ nhân” thế nhưng ở trước mặt mọi người khóc lóc thổ lộ với Nghiêm Lệ, công bố đời này dù được cũng nhất định phải gả cho . Hứa Thanh Điểu lúc trước vốn nhát gan nghe được lời này liền ngớ người lâu chưa phục hồi được tinh thần. Cho đến bây giờ, vấn , cái người vừa đáng sợ, thần bí lại quỷ dị như thế này, trưởng phòng tại sao lại dám ? “…” Hứa Thanh Điểu vừa lên tiếng, trong đầu đột nhiên lên những mảnh hình ảnh, trong phòng tắm triền miên hôn, khí ẩm ướt, hai người dính vào nhau, thanh rên rỉ. cũng phải đứa , tự nhiên biết ý nghĩa của hành động này là như thế nào. Chẳng lẽ đây là điều muốn sao? Linh hồn đời đời kiếp kiếp thuộc về , lẽ là ….làm quỷ tình nhân của !!!! “Ta chỉ là muốn linh hồn của mà thôi.” Thanh trầm thấp tựa như tủ lạnh giá buốc, rét lạnh, đông cứng người nghe. “Mà thôi”? Vì sao có thể đem loại chuyện này ra thoải mái như vậy, làm như căn bản liên quan đến vậy đó. “Ý tứ..gì chứ?” “Thân thể của vẫn là thân thể chết” Nghiêm Lệ vẫn thẳng tắp nhìn phía trước, hề quay sang nhìn . “Mặc dù nặng sinh, nhưng linh hồn cùng thân thể chưa hoàn toàn hợp thể, mới vừa rồi bị thủy quỷ dọa, linh hồn suýt nữa chạy ra khỏi thân thể…” xong, còn rủa thầm tiếp: “, chết tiệt đúng là con quỷ nhát gan!” “Tôi..” Hứa Thanh Điểu rụt thân người lại, bị bộ dạng tức giận của dọa sợ. “Có vấn đề gì liền trực tiếp hỏi, ta có công phu đoán tâm tư của ” “Là…” Hứa Thanh Điểu cảm thấy rất tự nhiên, cùng người mới vừa rồi hôn mình thảo luận cái vấn đề này, rất ổn, nhưng mà cần phải dũng cảm, thể vĩnh viễn làm con quỷ nhát gan, “, tại sao có thể đối với tôi như vậy, tôi cũng phải là người tình gì gì đó của , , cho dù là cứu tôi, cũng có quyền làm như vậy với tôi!” “Vì cứu ?” Nghiêm Lệ giống như nghe được điều gì đó rất buồn cười, cười nhạo : “Ta là vì cuộc giao dịch. Ta muốn chính là linh hồn của , há có thể để cho thoải mái rời khỏi thân thể trùng sinh?” “Chẳng lẽ, về sau lại muốn làm việc đó?” Hứa Thanh Điểu hai tay che ở trước ngực, phòng bị nhìn “! tôi cho dễ dàng được như ý” chút cũng thích, thích cùng người này làm cái loại chuyện đó đâu (hôn hít, sờ mó…), cho dù là vì sống sót. Đúng vậy, nếu trùng sinh, tuyệt đối làm Thanh Điểu yếu đuối nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mà thiệt thòi chính mình nữa.! Nghiêm Lệ đột nhiên búng ngón tay “tách” vang lên tiếng, trong xe đột ngột tối sầm, nháy mặt lại sáng lên, Hứa Thanh Điểu lúc này bị giam trong lòng ngực , vừa ngẩn đầu, liền nhìn thấy đôi mắt đen sâu thẩm của . Chẳng lẽ muốn hôn sao? , thể, muốn a!.( chị ảo tưởng sức mạnh ha ha) muốn nghĩ cách phản kháng, cổ lại có cảm giác mát lạnh, Nghiêm Lệ đeo cho cái vòng cổ. Mặt vòng cổ hình dạng cây màu đen trường tuyến, phảng phất mặt nước nhiễm liền, chính giữa gắn đầu khô lâu bạch thủy tinh, nhìn kỹ thấy trong thủy tinh có làng khí trắng sôi trào. “ cho rằng ta muốn khi phụ ? Chỉ bằng nhan sắc này của sao?” Nghiêm Lệ phun khí tức lạnh lẽo mặt , đôi mắt sâu và đen có tia tình cảm dao động, “Ta muốn chính là người hầu trung thành, là người chấp hành của hồng quỷ. Thứ này là Quỷ Lộ, là trang bị giúp tồn trữ linh lực. muốn sống sót trong cơ thể trùng sinh này, nhất định phài thu thập đầy đủ tinh lực. Tại thế giới của hồng quỷ, tất cả Hồng Quỷ Chấp Hành Giả đều giúp oan hồn giải quyết tâm nguyện chuyển kiếp đầu thai để mà đổi lấy tinh lực của oan hồn, cũng phải làm như thế, đến lúc Quỷ Lộ của bị linh lực rót đầy, mới có thể cùng thân thể này dung hợp, xảy ra tình như ngày hôm nay suýt nữa hồn phi phách tán” Hứa Thanh Điểu nghe hiểu, ý của là nhắc nhở nếu muốn sống, nhất định phải giúp oan hồn báo thù, đổi lấy tinh lực của oan hồn. “Nhưng mà tôi chỉ là người bình thường, đâu phải chuyện gì cũng làm được?” “Khi thu thập linh lực, dị năng của oan hồn đó tự nhiên dung nhập vào người , giúp chậm rãi trở thành dị năng giả.” Nghiêm Lệ trầm ngâm chút, như đưa ra quyết định “ Liền bắt đầu từ thủy quỷ Lục gia ! muốn báo thù Lục gia, trước tiên nhất định phải làm cho mình sống sót, rồi sau đó mới có thể đạt được năng lực đối kháng với Lục gia cùng thế lực sau lưng bọn họ. Con thủy quỷ kia, làm quỷ linh 45 năm, oán khí rất đậm, nếu thỏa mãn được tâm nguyện của nó, lấy được linh lực của nó giúp chống đỡ được hai tháng” “ muốn tôi giết Lục gia gia!” Hứa Thanh Điểu thể tin nhìn chằm chằm , “Đây làm sao có thể!” Nghiêm Lệ cưới đầu, trong mắt lóe lên tia huyết sắc: “Mềm lòng, chính cũng biết được hậu quà” Hứa Thanh Điểu co quắp chút, nếu mềm lòng, chính là chết! chỉ riêng chết mà còn cả mẹ cùng Thanh Nham cũng chết! “Nhớ kỹ, chỉ là người làm của ta mà thôi, ta thích làm cuộc giao dịch lỗ vốn. Nếu muốn làm Hứa Thanh Điểu yếu đuối, hao phí của ta quá nhiều tinh lực, ta luyến tiếc mà từ bỏ linh hồn của đâu! tại người duy nhất có thể giúp chỉ có mình là Nghiêm Lệ. Nếu ngay cả đều từ bỏ , kia làm sao có thể báo thù? “Tôi hiểu được”. Chỉ là giải quyết tâm nguyện của Thủy quỷ có lẽ tìm được phương pháp khác, vẹn toàn đôi bên? Tuy rằng trong tiềm thức Thanh Điểu cảm thấy đối với quỷ giảng cái gì gọi là “vẹn toàn đôi bên” là loại vọng tưởng, nhưng mà vẫn là muốn thử. “Ta truyền cho linh lực chỉ đủ năm ngày sử dụng. Chính tự mình làm!” Nghiệm Lệ đột nhiên có chút nôn nóng, đem đầy mạnh về ghế phó lái, “Ngồi hảo, ta đưa về nhà!” Hứa Thanh Điểu bị đẩy mạnh, khuỷu tay đụng phải biên cửa kính xe, đau đớn. Nhưng là, khi nghe được hai chữ “về nhà”, vui mừng lấm áp cả cảm giác đau đớn. Lúc này mới phát , con đường này lại quen thuộc như vậy. Bảng hiệu vắt ngang ngả tư đường, tượng điêu khắc học đồng đứng thẳng, hàng ghế dài bằng đồng xếp ngay ngắn bên đường, còn có càng ngày càng gần “chung cư Hoa Đỉnh”. nhớ , lúc từ tiệc sinh nhật của Lục Tân trở về, hôm đó, mẹ có gói sủi cảo, là món thích nhất, Thanh Nham làm xong bài tập, la hét đói bụng, đem sủi cảo ăn hết. Mẹ sợ đói, gói thêm hai chén, còn cười mắng Thanh Nham là quỷ tham ăn. Rốt cuộc, rốt cuộc có thể nhìn thấy mẹ cùng Thanh Nham sống tốt! Tim đập nhanh, nhanh, giống như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực vậy, mắt kiềm được rưng rưng ngấn lệ. “Gia”(nhà) của , rất gần!.