1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tham Hoan - Tửu Nữ Trinh Tử (update C26/52) New~~

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hanh dau

      hanh dau Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      18
      Thanks editor. ..
      tiji thích bài này.

    2. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Thank b!
      tiji thích bài này.

    3. tiji

      tiji Well-Known Member

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      331
      Các bạn ơi...t2 có chương mới nhé....vì mình về quê ăn cưới ít hôm....tối t2 mình up chương mới nhé nhé.....:yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51::yoyo51:
      linhdiep17cô gái bạch dương thích bài này.

    4. tiji

      tiji Well-Known Member

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      331
      Chương 24: Phong ba nổi lên 4
      Edit: Tiji
      Beta: Lạc Lạc
      Cảm giác đau bụng kịch liệt dần dần biến mất, Lâm Sơ Qua cùng mắt to trừng mắt , nhìn nhau hồi, bỗng nhiên cười khanh khách : "Công bằng chút, em để cho sờ, cũng phải để em sờ lại."

      Giống như nữ lưu manh dựa sát vào, Lâm Sơ Qua kịp đợi trả lời, sờ soạng cơ bụng gầy rắn chắc của mấy cái, người chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi tơ tằm màu trắng, mặc dù cách tầng vải vóc, nhưng vẫn cảm nhận được xúc cảm rắn chắc của cơ bắp như tường thành, lại bằng phẳng giống tường thành, lúc lõm xuống, lúc nhô ra, từng khối phân bố đều đều như thanh sô la.

      tận đáy lòng thở dài : "Cứng quá."

      Mạc Hành Nghiêu biến sắc, đè cánh tay thon mịn màng của , hai bàn tay bao bọc tay phải lạnh như băng , dùng nhiệt độ giúp sưởi ấm.

      Lâm Sơ Qua hậu tri hậu giác tỉnh ngộ, hai chữ ngắn gọn lúc nãy kia lại có hàm nghĩa sâu xa vô cùng.

      Điện thoại tủ đầu giường rung ong ong, Mạc Hành Ngiêu cầm lên nhìn màn hình cái, đưa cho .

      Dãy số có lưu, Lâm Sơ Qua chần chờ giây, liền tiếp điện thoại.

      Người ở đầu dây bên kia lập tức tràng: "Lâm Sơ Qua phải , chưa chắc nhớ tôi là ai, tôi dài dòng. Nhắc tới đường Lư Linh, Từ Vĩnh Nam —— cũng chính là ba tôi, có thể nhớ ít nhiều chuyện nhỉ? Căn hộ năm đó ba tôi tặng cho mẹ con mấy người ấy, có thể trả lại cho tôi ?"

      sắc thanh thuý giống như tiếng chuông tan học theo kiểu cũ, kêu leng keng leng keng liên tục.

      Lâm Sơ Qua nghe lời người phụ nữ này , suy nghĩ đầu tiên đúng là muốn giải thích với , sợ hiểu lầm, sau đó lại lạnh lùng đối đãi.

      khỏi cảm thấy bi thương, phụ nữ thời xưa đặt mình ở vị trí thấp xem chồng là Trời, luôn luôn nhìn sắc mặt chồng mà làm việc, cả ngày suy nghĩ làm thế nào mới để chồng mình vui, vì người đàn ông mà lục đục tranh giành tình cảm với những người phụ nữ khác. Nếu đổ lỗi hết thảy cho thời đại, giờ phụ nữ ngày nay cần dựa vào đàn ông nữa, vì sao lại có thói quen đặt mình ở vị trí thấp, lúc nào phỏng đoán suy nghĩ của , rất sợ mất hứng.

      ngẩn người, Từ tiểu thư ở đầu dây bên kia cho là nỡ nhả căn nhà kia, cũng đúng, tiền tới tay có mấy ai chịu trả lại chứ.

      Từ tiểu thư hắng giọng cái, giọng điệu tốt: "Căn nhà đó vốn là của nhà chúng tôi, ba tôi thấy mẹ con đáng thương mới đưa cho , tại mẹ qua đời, mà nhà tôi ——" đột ngột dừng lại, lúc mở miệng tiếp, ta càng sốt ruột: "Tóm lại xin trả nhà lại cho chúng tôi."

      Lâm Sơ Qua : "Xin hỏi Từ tiểu thư ở đâu? Giờ chúng ta gặp mặt , tôi mang hết giấy tờ tới, cần xử lý thủ tục tôi cũng chung."

      ta chợt nghẹn lời, ngờ thoái mải đáp ứng như vậy, sau đó báo địa điểm rồi cúp máy.

      Lâm Sơ Qua từ giường đứng dậy, lục tung toàn bộ tìm giấy tờ nhà, cũng chữ với Mạc Hành Nghiêu.

      ngồi trơ ở bên giường, từ góc độ của có thể nhìn thấy chiếc cằm đầy đặn, hình vòng cung làm người ta say mê của .

      chờ đợi lúc, chờ được lời giải thích của , trong lòng cuồn cuộn tức giận như miếng xốp hút nước, ngột ngạt đè nén trước ngực.

      Nhớ lại lúc trả nhẫn kim cương cho , cuối cùng giữ được bình tĩnh đặt câu hỏi: "Tại sao muốn nhận đồ của người đàn ông khác?"

      Sống lưng Lâm Sơ Qua cứng đờ, nếu giữa bọn họ cũng có chút tín nhiệm, sau này tiếp thế nào.

      cúi đầu kiểm tra cẩn thận giấy tờ lần, rút túi hồ sơ trong hộc tủ nhét tất cả vào đây, : "Người nhận căn nhà là mẹ em, Từ Vĩnh Nam quả vì Lâm Nhã Quý mới hao phí tiền tài, khi ông ta còn trẻ từng theo đuổi bà, nhưng ông ta nghèo quá, Lâm Nhã Quý khi đó cực kỳ nở mày nở mặt sao có thể để mắt tới ông ta? Sau này hoàn cảnh hai người thay đổi, Từ Vĩnh Nam trở nên giàu có, nghe tình cảnh của bà sa sút, thương tình bà mới rộng rãi giúp tiền."

      Móng tay cào cào túi hồ sơ, cười tự giễu: "Mẹ em qua đời, căn nhà do em thừa kế, em từng muốn trả căn nhà cho Từ tiên sinh, ông ta nhận, tại sao, căn nhà vẫn phải trở về tay ông ta. phải của mình mãi mãi là của mình."

      "Từ tiên sinh là người đàn ông tốt.” nhìn cách ý vị sâu xa: " bỏ đá xuống giếng."

      Lâm Sơ Qua giễu cợt, tiếp lời : "Đúng nha, có tình có nghĩa, tướng mạo tuấn, còn hơn mẹ em mấy tuổi, so với mấy người mới gặp mặt muốn nhận em làm con nuôi đó, tốt hơn rất nhiều."

      Ly nước đường kia nguội, Mạc Hành Nghiêu đứng dậy bưng ly nước lên, tới nhà bếp đổ nước đường vào bồn nước, đáy ly còn đọng chút cặn màu đỏ loang lổ. mở vòi nước rửa sạch, cầm ly trở lại phòng khách, rót thêm ly nước đường đỏ nóng hổi khác.

      Lâm Sơ Qua gác khủy tay lên ghế dựa, tựa như có như vào lưng ghế, chớp mắt cái, trước mắt xuất ly nước đường đỏ, bốc hơi nóng nhè lượn lờ.

      nhận lấy uống hớp, lòng bàn tay dán chặt thành ly, nhếch khóe môi: "Mạc tổng, nếu em là Lâm Nhã Quý, mà là Từ Vĩnh Nam, giúp em ?''

      hề do dự: "."

      "Nếu kết hôn rồi sao?"

      "… hỏi ý kiến vợ trước." Xuất phát từ tôn trọng nửa kia, nhưng vợ chỉ có thể là , giả thiết này rất kì lạ.

      cười: "Nên em mới thích ."

      Mang tai nhất thời nóng bừng, ngón tay vuốt vuốt vành tai, khóe môi tự chủ nhếch lên, kéo ghế ngồi đối diện .

      Lâm Sơ Qua uống hết nước đường đỏ, có việc gì lắc lắc ly nước, cặn dưới đáy ly bị khống chế đảo qua trái, lại theo động tác của đảo về bên phải, lặp lặp lại theo vòng tuần hoàn.

      "Từ Vĩnh Nam ở sau lưng vợ ông ta mua nhà cho Lâm Nhã Quý, sau khi vợ ông ta biết, lập tức tới trước cửa nhà ầm ĩ. Gần đó có công viên, thế là đám phụ nữ vừa cắn hạt dưa vừa xem hai người phụ nữ đánh nhau mắng nhau. Ngược lại trợ lý Trương may mắn hơn nhiều, chí ít công ty có bảo vệ."

      Ngày đó có hàng xóm láng giềng nào tiến lên kéo hai người ra, tình cảnh học về nhìn thấy là mẹ , cả người bụi bặm, đầu tóc rối bù ngồi trước cửa gào khóc. Người biết còn tưởng tình nhân của bà vừa chôn cất. Là ai , nước mắt phụ nữ là vũ khí chứ, nhưng vũ khí này phải với ai cũng hữu hiệu, rất nhiều thời điểm chỉ làm tăng thêm trò cười, cống hiến đề tài cho người khác bàn tán lúc rảnh rỗi.

      Vị Từ tiểu thư này từng tìm lần, nữ sinh mới lên cấp hai ở ngay phố xá đông đúc chỉ vào mũi mắng tiện nhân, tóm lấy trút giận xong mới . Cho nên trong mắt mọi người, Lâm Sơ Qua lại thêm thân phận, con của kẻ thứ ba, có trăm miệng cũng giải thích được.

      Có căn nhà mới, mẹ dứt khoát dẫn đàn ông về nhà, bớt khoản tiền mướn phòng kha khá. Đối với cũng là cơn ác mộng.

      Lâm Sơ Qua : "Mạc tổng, làm phiền tạm thời làm tài xế, đưa em đến nhà họ Từ."

      "Được." Lông mi dày cong như đôi cánh của Mạc Hành Nghiêu ngừng chớp, trái tim như ngâm trong nước Hoàng liên[1], cay đắng chịu nổi, vụng về an ủi: "Đều qua rồi."

      [1]Hoàng liên là loài thực vật, dùng làm thuốc, mùi, vị rất đắng.

      tiếng.

      Hai người tới đường Lư Linh, căn nhà lớn đó tuy Mạc Hành Nghiêu chỉ tới lần, nhưng cả đời khó quên. thậm chí nghĩ, nếu chọn ngày đó đưa về nhà, cuộc đời của bọn họ cảnh tượng khác.

      Xa xa nhìn thấy nam nữ đứng trước ngôi nhà lầu đổ nát u ám, Mạc Hành Nghiêu xuống xe trước, vòng qua bên phải mở cửa xe, cầm bàn tay đỡ xuống xe, cùng nhau về phía đôi nam nữ.

      Ánh đèn đường vàng óng ánh xuyên qua thân cây khô gầy, trơ trụi rơi đỉnh đầu , như vô số ánh sao.

      Người đàn ông tóc hoa râm, dáng người cao gầy, đôi môi khô nứt thấm tia máu, ông ta mặc áo khoác màu xám và quần dài cùng màu, đứng thẳng tắp, sừng sững bất động như cây cột đá trắng, khác trời vực Từ Vĩnh Nam trong trí nhớ của Lâm Sơ Qua.

      Nhìn thấy , Từ Vĩnh Nam gãi gãi ót, ấp a ấp úng : "… Công ty xoay vòng vốn gặp trở ngại, chú ——"

      "Từ tiên sinh, căn nhà này vốn là của ông, ông muốn lấy lại cũng là đương nhiên." Lâm Sơ Qua đưa túi hồ sơ tay cho trẻ tuổi, "Từ tiểu thư, nếu ngày mai rảnh, chúng ta hẹn thời gian giải quyết thủ tục."

      Từ tiểu thư khó gần, chỉ hừ mũi tiếng. ta híp mắt nhìn người đàn ông mặc hàng hiệu bên cạnh Lâm Sơ Qua, đuôi mắt buồn bực thoáng vẻ chua xót u oán.

      ta xoay mặt đánh giá Lâm Sơ Qua từ xuống dưới, tò mò : "Lâm tiểu thư thừa kế y bát của mẹ à."

      "Từ tiểu thư." Mạc Hành Nghiêu : "Mời chuyện tôn trọng chút."

      Mắt người đàn ông trầm, tầm mắt lành lạnh quét tới, giống như đứng dưới trời mưa rả rích mùa đồng, lạnh thấu xương lan tràn tới gót chân. Từ tiểu thư giả vờ trấn định, chuyển mắt lui về sau mấy bước.

      Từ Vĩnh Nam trừng con , ta lại làm như thấy, bùi ngùi thở dài: "Xinh đẹp đúng là ưu điểm, khi còn sống có người ra mặt cho , sau khi chết có người giúp lập bia. Lâm tiểu thư còn thiếu ba tôi khoản tiền lập mộ đó, tính trả sao?"

      Lâm Sơ Qua tự biết đuối lý, nhường ta ba phần, nhưng ta lại được voi đòi tiên.

      Trong bụng giống như có con dao giải phẫu đâm chọc lung tung, co rút đau đớn ngừng, Lâm Sơ Qua nắm chặt vạt áo, chẳng quan tâm Mạc Hành Nghiêu nghĩ như thế nào, phản kích: "Chỉ có thể trách gen của mẹ Từ tiểu thư quá kém, kéo cái chân của diện mạo . Thay vì trút giận lên tôi, bằng bán căn nhà lấy tiền phẫu thuật thẩm mỹ, đống đàn ông tranh đọat giúp lập mộ bia. Mà tiền xây mộ bia kia, mười năm trước trả mẹ rồi."

      xong, kéo kéo vạt áo Mạc Hành Nghiêu, giọng : "Chúng ta trở về ."

      gật đầu, thèm nhìn hai cha con họ Từ nữa, cùng xoay người.

      Khu vực ồn ào ngày xưa, nay nhanh chóng biến thành khu vực cũ, đổ nát thê lương, lạnh lẽo như cái nghĩa trang.

      Dường như nhìn thấy mấy người đàn bà tụ tập ở công viên ngồi vây thành vòng tròn, tay cầm quạt lá cọ quạt gió, vừa cắn hạt dưa, vừa nhìn mẹ lẳng lơ cỡ nào, đồi phong bại tục cỡ nào.

      Bóng đêm thăm thẳm, sương mù bay nhàng, trăng sáng mà tròn, giống như đồng tiền những năm đầu dân quốc, chuyển động theo bọn họ, chuyển qua bên cạnh xe hơi.

      Đợi thắt chặt dây an toàn, Mạc Hành Nghiêu hỏi: "Hậu của mẹ em cũng là Từ Vĩnh Nam mình ôm mọi việc?"

      " phải. Ba mẹ Phương Linh giúp em ít, Từ Vĩnh Nam cũng muốn giúp em, nhưng vợ ông ta đồng ý, khi đó em mới lên đại học, sợ bà ta đến tới trường ầm ĩ, liền trả tất cả đồ Từ Vĩnh Nam tặng Lâm Nhã Quý cho bà ta, chỉ còn căn nhà này dọn được. Lần thứ hai nhà họ Từ, bọn họ dọn nhà. Cũng may ngày mai có thể vật quy nguyên chủ."

      sâu kín : "Đàn bên cạnh em đuổi dứt giết hết."

      "Có lẽ ông trời công bằng?" Rốt cuộc có tâm tình đùa giỡn: "Từ em có ba, cho nên vô số đàn ông đuổi tới muốn làm ba em."

      Những người đàn ông theo đuổi mẹ trông bản lĩnh bất phàm, quà tặng toàn là châu báu đồ trang sức, nếu bán nhất định mất nửa. Lâm Nhã Quý còn định mua căn nhà lớn, ra đường phải có xe hơi riêng đưa đón, dăm ba hôm xuất ngoại, quần áo như mấy đại tiểu thư tham gia tiệc trà xã giao vũ hội vậy đều lặp lại, bộ lễ phục thể mặc hai lần, lại là số tiền lớn.

      Nhưng mẹ có thể để lại cho khoản tiền gởi ngân hàng, con số , mặc dù cho đến nay chưa từng dùng qua.

      Cửa sổ xe phản chiếu ánh trăng, Lâm Sơ Qua nhìn bóng trăng mơ hồ tròn đầy này, nghĩ thầm, mẹ hận , cũng nhỉ.
      susu, Phong nguyet, Kimiko8 others thích bài này.

    5. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Hay quá thabks ad
      tiji thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :