1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tham Hoan - Tửu Nữ Trinh Tử (update C26/52) New~~

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thanhxuan

      thanhxuan Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      360
      Tui edit cũng sốt ruột quá nè :032:
      linhdiep17 thích bài này.

    2. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      2 người này có chuyện j nhỉ? hóng chương mới nha, tks ^^
      thanhxuan thích bài này.

    3. thanhxuan

      thanhxuan Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      360
      @ngangong Phần lớn là do mẹ của nữ 9 nàng ạ :yoyo50: mong nàng luôn ủng hộ a~~~ :yoyo45:
      linhdiep17 thích bài này.

    4. thanhxuan

      thanhxuan Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      360
      Chương 5: Bắt đầu gợn sóng 1

      Ngày ấy về nhà vẫn là Lâm Sơ Qua chịu trách nhiệm lái xe, Phương Linh ngồi ở ghế phó lái bên gặm cắn chân gà béo ngậy, bên hỏi bọn khi nãy chuyện gì.

      Mùi chân gà gay mũi thiếu chút nữa làm cho bụng đầy nước trà của có nguy cơ trào ra ngoài. tâm thần yên lái xe, lúc nghĩ về , lúc lại nghĩ về bản thân mà đáp lại vấn đề Phương Linh hỏi.

      Phương Linh yên lặng gặm hết chân gà rồi lau miệng, hít sâu hơi hỏi: “Nếu ta trở thành người vừa mập vừa xấu, còn bị bệnh nan y cùng với vợ có đứa con ba tuổi cậu còn thích ta sao?”

      nghiêm cẩn lo lắng lát mới trịnh trọng đáp: “ ”.

      Phương Linh vỗ tay hai cái rất vui vẻ, có kết luận : “ ta chỉ mập ra mà ngược lại mười năm như nghiệp thành đạt, nhưng ta tại cũng phải người của cậu, xét đến cùng cậu chính là cam lòng mà thôi. Đương nhiên mình tuyệt đối cảm thấy ta đẹp trai.”

      chỉ cười cười phản bác lại lời của bạn tốt.

      như thành vị quan lớn cố gắng làm hết trách nhiệm, tại sao lại thể thích , nhưng nếu có gia đình tuyệt đối mặt dày dây dưa. Bởi vì Lâm Nhã Quý, so với người bình thường càng căm hận những người đàn ông hay phụ nữ có đạo đức thấp kém giống như vậy.

      đời này người đần độn nhiều lắm, đối với người hay đối với bản thân đều có trách nhiệm, chỉ vì phút kích thích ngắn ngủi mà trốn tránh trách nhiệm, đem tất cả lỗi đổ lên đầu hai chữ “Tình ” mà tựa như quên mất, chính người đàn ông cũng từng vì tình mà cùng người phụ nữ vượt mọi khó khăn.

      Như thường lệ thứ hai lại mở cuộc họp, ngồi nhìn cốc nước trước mặt mà ngẩn người, tầm mắt của Mạc Hành Nghiêu nhìn qua tất cả mọi người, trông thấy ánh mắt nhập nhèm tập trung của rất vui.

      Tan họp, nhanh chậm thu thập tài liệu, mà cũng cọ xát nửa ngày mới đứng lên.

      Lâm Sơ Qua muốn nhấc chân ra ngoài sau lưng lại vang lên giọng : “Tôi nghĩ đưa tình cảm xen vào trong công việc.”

      phì cười tiếng, như là thở dài : “Vốn là như vậy, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú lịch của Mạc Tổng tôi liền đánh mất ba hồn bảy phách rồi.”

      lạnh mặt nhìn , như người có xương sống dựa vào cửa, giống như họa tiết của bức tranh khắc vào cửa, giờ phút này như từ trong bức tranh ra, như hư như thực tỉnh tỉnh mê mê.

      Thấy nhìn mình chăm chú, cố ý dùng ánh mắt mê hoặc liếc nhìn , lông mi dày đậm đem tình ý ở đáy mắt loại bỏ, chỉ còn lại duy nhất quyến rũ trắng trợn.

      Hai người im lặng nhìn nhau ai chuyện.

      Hai mắt của giống như hoàn toàn bị hút vào, khắc vào trong đôi mắt đen là hình ảnh của , ánh mắt như nước suối thấm đẫm mềm mại. bỗng nhiên cúi đầu, dùng ngón tay cái hề có sơn móng tay lau qua đôi môi đỏ mọng chút, vươn đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng do khát nước.

      Cổ họng tự nhiên nuốt xuống cái, chật vật chuyển tầm mắt, ánh mắt dừng ở cái cằm xinh đẹp kia, nhịp đập trái tim bị hành động của gây nhiễu loạn, hai tay nắm lại, tiếng khớp xương bị kiềm chế vang lên. hành động của liền có thể làm cho lòng dậy sóng, vô dụng.

      Khóe môi nhếch lên, ánh mắt như đêm đen trìm xuống hề có ý cười: “Lâm Sơ Qua, có biết tại rất giống người ?”

      bước chân chậm rãi về phía , nũng nịu hỏi: “Ai vậy?”

      “Mẹ của .”

      biết Lâm Nhã Quý là tử huyệt của , ngoài dự đoán nụ cười xán lạn gương mặt kia bỗng chốc cứng đờ, nụ cười nhếch lên của người phụ nữ từ hình vòng cung bị kéo xuống.

      Mạc Hành Nghiêu cười cười, trong lòng thế nhưng kỳ dị lại có loại cảm giác hả giận, sau đó hối hận lại thi nhau nổi lên giống như bọt biển.

      chỉ thấy bà ta quá lần, lại có thể nhớ bà ta như vậy?” Tay vỗ về má phải, khuôn mặt lạnh nhạt, lạnh lùng trong ánh mắt kia đều là đùa cợt, “So về thủ đoạn tôi có khả năng theo kịp bà ta, nhưng so về vẻ bề ngoài khách hàng của bà ta đều tôi xinh đẹp hơn bậc. Sao vậy, Mạc Tổng thích?”

      có ý xuyên tạc lời của , cũng lười cãi lại, phiền toái : “ chán ghét.”

      Hoàn toàn ngược lại, nhìn thấy làm bộ dạng nghiêm trang cự tuyệt người đến gần cả ngàn dặm, liền còn tâm trí gì, càng thêm kiểm soát được bản thân.

      Ba bước thành hai bước tới trước mặt , tay để ở eo người đàn ông, gò mà dán ở ngực nghe tiếng tim đập trầm ổn có lực, cười hì hì nâng tay phải lên, ngón tay ở bộ tây trang cao cấp chà xát phen.

      Màu đỏ hóa học tức khắc dính vào quần áo, nhìn màu loang lổ kia như quá hài lòng, chút son màu đỏ còn sót lại giữa ngón tay lần nữa bôi lên tay , mu bàn tay trắng nõn thoáng chốc nở rộ mấy đóa hoa mai màu đỏ.

      nhẫn nại chờ làm xong tất cả những thứ này mới nhàng đẩy cánh tay quấn lấy eo của ra, lấy ở trong túi ra cái khăn tay màu bạc chà lau hai tay.

      Lâm Sơ Qua cười nhìn , nhìn đem chiếc khăn qua vò thành cuộn ném vào trong thùng rác, nhìn rên tiếng ra cửa, sau đó lại dừng bước chân nhìn về phía .

      “Điên điên khùng khùng.” .

      Người khỏi run lên, ít đàn ông đánh giá Lâm Nhã Quý như vậy, mà lúc này chính lại lặp lại cùng câu đó với con của người đàn bà ấy. Chẳng sợ bản thân lại chán ghét Lâm Nhã Quý, dòng máu chảy trong người vẫn là của bà ta, giống bà ta giống ai.

      Phòng họp ở tầng 18, đợi thang máy để lên còn là xuống dưới.

      Đứng trước cửa văn phòng là bốn người thanh niên trẻ tuổi, Lâm Sơ Qua còn chưa đặt câu hỏi trợ lý Trương giải đáp nghi hoặc cho , phòng nhân lục tục tuyển chọn người chuẩn bị tốt nghiệp khóa này, có vài người bị phân đến phòng PR thực tập.

      Ba nam nữ, ba nam sinh kia bị ý vị thâm trường (hứng thú, sâu xa) thoáng nhìn, nhất thời phía sau lưng nổi đầy da gà, muốn giải thích trưởng phòng Lâm phất phất tay áo, với trợ lý Trương “ xử lý ”, liền thong thả vào văn phòng.

      ngồi ở ghế xoay, khuỷu tay tỳ bàn làm việc, tập trung tinh thần xem tài liệu tới khi miệng khô lưỡi khô cốc nước thấy đáy, trợ lý Trương lại tung tích.

      Nhìn đồng hồ mới biết đến giờ ăn cơm nhưng lại thấy đói bụng, giống động vật nhai lại.

      Lâm Sơ Qua thích ý ưỡn người xoa xoa eo, cầm cốc nước đứng dậy qua phòng trà.

      quen uống nước lạnh mà nước ấm chỉ có thể qua phòng trà mà lấy, mỗi ngày ngoại trừ toilet nữ phòng trà là nơi đến nhiều nhất.

      Mọi ngày cửa phòng trà luôn luôn mở rộng mà hôm nay tự nhiên lại đóng cửa, Lâm Sơ Qua dùng sức đẩy cửa nhưng được, hình như khóa trái từ bên trong. Cửa chớp đóng cũng là kín kẽ, che mất cảnh xuân bên trong nhưng thể nào ngăn được thanh hổn hển kiều truyền ra ngoài.

      Từ nghe qua thanh này vô số lần, nhiều nhất là lúc đêm khuya, thanh dâm đãng so với tin tức phát đài truyền đến còn đúng giờ hơn. Lúc còn thường tức đến đỏ mặt chui vào trong chăn, được mắng Lâm Nhã Quý cùng người tình của bà ta, hận thể thoát khỏi căn phòng dơ bẩn này.

      cho rằng bản thân sớm nghe thành thói quen, nhưng chỉ trong nháy mắt mặt lại đỏ bừng nóng cháy.

      Giống như là bị tiếng gầm kia dọa tới, hốt hoảng lui về phía sau vài bước, tầm mắt liếc thấy người đàn ông đứng ở trước lan can bằng sắt, hề nghĩ ngợi liền bước về phía .

      “Mạc tổng, đây là giúp bọn họ thông khí?” cười yếu ớt chế nhạo.

      Người phụ nữ mặt hồng hào, Mạc Hành Nghiêu xoay mặt quan sát cảnh thu ảm đảm hiu quạnh dưới lầu, đầu ngón tay mềm vuốt ve tàn thuốc.

      Lâm Sơ Qua biết rằng sắc mặt ra kia tố cáo nội tâm ngượng ngùng của , nghĩ lầm còn tức giận vì chuyện buổi sáng.

      Yên lặng lúc lâu, lắc lắc cốc nước, đem cái cốc đặt ở bàn tròn: “Ở công ty xằng bậy, tổng giám đốc có ý kiến gì sao?”

      mặt đem điếu thuốc ném vào góc thùng rác, mặt đáp: “Chuyện riêng tư đạo đức của người khác nằm trong phạm vi quản lý của tôi.”

      Tiếng chuông leng keng theo gió thổi tới, thổi bay tỉnh táo trong , thân thể như nứt ra cái miệng lớn, gió lạnh theo đó ào ào thổi vào trong cơ thể.

      Biết chuyện này có đáo đức nhưng cũng ngăn cản, đàn ông quả nhiên đều giống nhau. Hy vọng người phụ nữ đối với mình trung trinh như , đồng thời lại hy vọng những người phụ nữ khác đối với bọn họ mở rộng vòng tay ôm ấp; bên căm hận phụ nữ dâm đãng, bên lại đối với phụ nữ dâm đãng cởi bỏ thắt lưng.

      cười như cười thử : “ vậy Mạc tổng ít lần trộm vợ của người khác.”

      “Tôi chạm vào người khác gì đó, cũng chạm vào người nào khác.” xong sờ hộp thuốc lá trong túi.

      Lâm Sơ Qua vội vàng đè tay lại, chạm đến làn da hơi lạnh kia cắn nhanh môi dưới, nghiêng đầu dám nhìn .

      “Đừng hút.” chỉ biết phun ra hai chữ khô quắt.

      Chia tay nhiều năm lại thành kẻ nghiện thuốc, nghĩ lại ngoài thuốc phiện ra khói thuốc cũng có hại gì đáng kể, lại bỏ tay ra.

      Son môi bị bôi ở quần áo kia giờ đọng lại thành bột phấn màu đỏ, dùng móng tay chà xát vài cái bột phấn lập tức rơi xuống, đầu ngón tay hồng hồng như từng chịu đau đớn.

      “Mạc tổng ở nước Mỹ bị nghiện đấy chứ? Nếu nghiện mà khéo bị tôi phát được, tôi nhất định báo cảnh sát.”

      mân mân khóe môi, thấy được cổ tay gầy gò của hơi hơi hạ thấp eo ghé sát vào : “ đáng tiếc, tôi làm chuyện gì trái pháp luật.”

      phối hợp kiễng chân lên, đôi môi mềm mại ở bên tai khẽ cọ cọ: “Vậy là tốt rồi, tôi ghét nhất là ma túy.”

      môi cũng có son môi mà tai người đàn ông lại đỏ như máu.

      Lâm Sơ Qua cảm thấy mỹ mãn cười cầm lấy cốc nước, sau khi vô tình vô nghĩa khuấy động tâm tình dập dờn của trở lại cửa phòng trà.

      Mạc Hành Nghiêu bật cười, nhấn nhấn lỗ tai, ba bước thành hai bước cùng qua.

      muốn làm gì?”

      bấm tay lên thành cốc thủy tinh, mặt mày hồn nhiên: “Lấy nước.”

      xong, Lâm Sơ Qua nặng nề mà gõ cửa, thanh dâm loạn bên trong lập tức dừng lại, đợi cho loạt thanh xột xoạt qua cánh cửa trước mắt mới mở ra.

      Trước mặt ra người đàn ông là quản lý phòng thị trường họ Trịnh: có gia đình, hơn bốn mươi tuổi, bảo dưỡng rất tốt, cùng tuổi còn có cái bụng phệ ra, có vẻ tương đối nổi bật, dựa vào cái gọi là “Khí chất thành thục của người đàn ông” thông đồng cùng ít nữ nhân viên trẻ tuổi.

      Thời điểm Lâm Sơ Qua vẫn còn là thực tập sinh, vị quản lý họ Trịnh này từng nhiều lần ra ám hiệu với , tìm các cơ hội dây dưa chỗ với , lạnh mặt cự tuyệt cũng có hiệu quả, cho đến khi “Đủ thủ đoạn câu được Lục tổng”, bên tai mới có thể yên tĩnh.

      Trịnh quản lý nhìn thấy bọn họ, dáng điệu nhàn nhã tiếp đón, tay phải đút vào trong túi quần, chầm chậm quẹo vào thang máy.

      Nữ nhân viên trẻ tuổi vẫn còn ở trong phòng trà. Lâm Sơ Qua biết là ai, nghĩ đó là thực tập sinh, ta ngồi ghế sô pha màu xám sửa sang lại quần áo.

      Bên trong phòng tràn ngập cỗ mùi tanh, ngửi mà muốn nôn, plastic màu xanh (BCS đó mà >_<) ném đầy trong thùng rác, có vài cái còn mới màu trắng cuộn lại chỗ lung lay sắp rơi.

      Lâm Sơ Qua quay lại nhìn người đàn ông phía sau, trong lòng cảm thấy kỳ quái vì sao còn .

      Mạc Hanh Nghiêu cùng đối diện hai giây, nghiêng người chen vào phòng trà, xoay người lấy từ bàn ra cái cốc giấy, dáng người cao cao lớn lớn đứng ở trước bình nước rót nước.

      Lâm Sơ Qua nhún nhún vai, ngoái đầu nhìn lại thấy thực tập sinh kia chuẩn bị chạy lấy người, mà sô pha còn có cái khuyên tai bị rơi xuống, “Này” tiếng, chỉ chỉ khuyên tai màu bạc.

      kia thấy ý cười trong đáy mắt , cúi xuống nhặt khuyên tai lên, chất vấn : “ cười cái gì?”

      Nghe giọng điệu hẳn là nghĩ bọn họ là nhân viên bình thường, biết quản lý Trịnh kia đáp ứng cho ta cái gì, eo của ta mới có thể cứng rắn như vậy.

      Lâm Sơ Qua tiến lên mở cửa sổ ra, : “Cười ngốc.”

      a tiếng: “Đều là người trưởng thành rồi, bản thân còn thể làm gì mình muốn? Đừng chuyện đạo đức với tôi, tôi cũng có ý định phá hoại gia đình ông ta, chính là…”

      “Chính là ông ta?” Lâm Sơ Qua buồn cười, tình là nguyên nhân của mọi tội lỗi, so với thuốc phiện còn ghê gớm xấu xa hơn, bắt ép người làm kẻ thứ ba, giựt dây cho bọn tội phạm. Vạn điều xấu đều xếp tình đứng đầu.

      biết , cùng đàn ông kết hôn ở cùng chỗ gọi là ‘Thông dâm’.”

      Nữ sinh thẹn quá thành giận: “ là vợ ông ta sao? phải câm miệng!”

      liếc mắt nhìn Mạc Hành Nghiêu, người ở sau giống như tượng thạch cao, cầm cốc nước xem diễn.

      Lâm Sơ Qua : “Phòng trà thuộc địa bàn của công ty, chỉ cần các người chiếm lấy nơi công cộng cản trở người khác lấy nước, tôi quan tâm cùng ai quan hệ.”

      Thực tập sinh kia hung hăng trợn trừng mắt, chạy ra khỏi phòng trà.

      ta vừa , giọng Lâm Sơ Qua liền mềm mại xuống oán trách : “Mạc tổng, cũng nên chứ?”

      Mạc Hành Nghiêu cầm cốc nước lên, làn hơi nước xông thẳng vào mắt: “Vì sao lại cho ta chuyện khuyên tai?”

      kinh ngạc hỏi lại: “ cho là ta phải cẩn thận làm rơi?”

      hếch lông mày lên, ý bảo tiếp.

      mím mím môi : “Có những người phụ nữ vì muốn cho người khác biết bản thân cùng người đàn ông xảy ra quan hệ, liền cố ý đem trang sức để ở văn phòng người đó hoặc xe, chờ đợi người khác phát . Bởi vì có hôn nhân đảm bảo, họ liền trăm phương ngàn kế muốn đem quan hệ theo đạo đức của hai người biến thành hợp pháp thấy xấu hổ. Chẳng qua là, theo tính cách của ta có thể là tôi suy bụng ta ra bụng người.”

      đáng sợ.” cười.

      ai oán liếc cái: “Còn phải do các đàn ông các chung quanh trêu hoa ghẹo nguyệt, tự làm tự chịu, còn trách cứ ruồi bọ đến bâu?”

      chuẩn mở miệng lại nghe : “Cám ơn trời đất, còn chưa có kết hôn, nếu tôi chỉ có thể nhịn đau mà buông tha thôi.”

      mặt tười cười lỗ mãng, nhận ra lời là chân thành hay vẫn là lời trêu đùa.

      Mạc Hành Nghiêu buông cốc giấy, sắc mặt ảm đạm : “Trở về văn phòng .”
      Last edited: 17/6/15
      Usagi, Hale205, susu16 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      A với chị con đường đến với nhau chắc còn dài vô tận....lần đầu thấy có người làm chuyện xấu mà vẫn tự tin như thế......
      thanhxuan thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :