1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thành nam - Tiếu Giai Nhân (up c8)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Bờm xinhHale205 thích bài này.

    2. cỏ28

      cỏ28 New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      12
      Khóc dài thành dòng sông luôn....:yoyo44::yoyo44::yoyo44::yoyo44::yoyo25::yoyo25::yoyo25:
      Bờm xinh thích bài này.

    3. ttc

      ttc New Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      10

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      có nhóm nhận rồi nha mọi người
      A fang, Iluvkiwi, Lylyanhanh8 others thích bài này.

    5. bonica82

      bonica82 Well-Known Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      564
      Xin chào mọi người ~ Từ nay bộ Thành Nam do mình và bạn khác edit.
      xin lỗi là đáng lẽ mình phải up sớm hơn, nhưng hôm bữa mình vừa bị mất file word nên phải edit lại. Mong mọi người thông cảm.
      Tụi mình dự định up 2-3 chương/ tuần, có lẽ rơi vào t7-CN.
      Mong mọi người ủng hộ !!!
      Chương 10 trước cuối tuần này mình up.

      CHƯƠNG 9

      Editor+ Beta-er: bonica82

      Năm nay Cố Thế Khâm gần bốn mươi, Em trai cùng cha khác mẹ có muốn nhận hay , Cố Thế Khâm cũng quan trọng nữa. Nhưng thâm ý đằng sau việc cậu Ba cự tuyệt gặp mặt , lại thể thận trọng. đứa trẻ chính mắt thấy mẹ mình bị đương gia chủ mẫu chèn ép, bị bọn cướp làm nhục rồi chết thảm, sau đó còn thành công chạy thoát khỏi ổ cướp. Biến mất ròng rã mười tám năm, còn lấy thân phận cao quý để trở về, chẳng lẽ lẽ là muốn nhận tổ quy tông sao?

      phải, lão tam chính là muốn trả thù cả nhà bọn .

      Ngồi xe, Cố Thế Khâm nắm chặt quyền.

      Sáng hôm nay cho người tìm hiểu về thân phận của lão tam ở Thân Thành. Tuy tiền gửi ngân hàng tìm hiểu được, nhưng chỉ bằng vào tiền thu được từ hãng ô tô Đông Thịnh, lão tam trở thành người sở hữu cấp bậc tài chính cao nhất. Hơn nữa còn có giao tình với số vị quan và chính khách. Những thứ này đều có chứng cứ hẳn hoi. Ngoài ra còn có số lời đồn đãi khác về Cố Hoài Tu. Ví dụ như trước khi về nước từng làm lính đánh thuê, hải tặc, tích góp được số tiền lớn mới dấn thân vào thương nghiệp. Cố Hoài Tu tính tình quái đản, có khi biết lỗ vốn cũng làm. Còn có lời đồn rằng người thiếu nợ , chỉ cần hoãn lại giờ cũng bị thủ hạ của giải quyết.

      Chỉ còn trẻ mà bộc lộ tài năng vượt bậc như thế, Cố Hoài Tu chắc chắn thể tránh khỏi số người có ác ý. Đao thương đấu lại cậu Ba, liền có người mưu toan dùng tiền tài, nữ nhân để dụ dỗ . Nhưng mà qua hai năm, sinh ý của Cố Hoài Tu ngày càng tốt, bọn người đắc tội hoặc là đầu hàng, hoặc là biến mất cách bí .

      Cố Hoài Tu đến nay vẫn chưa lập gia đình. Ca vũ quyến rũ đứng đầu bảng khinh thường muốn nhìn, nữ minh tinh màn ảnh phong tình vạn chủng thờ ơ. Ngay cả khi các cậu ấm ở Thân Thành tranh đoạt đến bể đầu đưa đệ nhất mỹ nữ ở ca viện Tần Du tiếp cận, hy vọng được ngồi nhờ xe cậu Ba về nhà cũng bỏ mặc, đem mỹ nhân như hoa thẳng tay ném ra màn mưa ngoài xe.

      đối thủ sống quá cấm dục, Cố Thế Khâm nhất thời biết làm cách nào để đuổi ra khỏi địa bàn của mình, chỉ có thể tùy cơ ứng biến vậy.

      cả, thế nào?”

      Từ lúc Cố Thế Khâm bước vào phòng khác, lão thái thái vẫn luôn ngồi ghế sofa chờ tin tức lập tức đứng dậy, cau chặt đôi mày, còn trấn định bằng cháu trai Cố Minh Nghiêm.

      Cố Thế Khâm trầm mặc, bình tĩnh : “Người gặp được. cần cũng biết, sau này con đường chúng ta còn bằng phẳng như trước nữa. Ta phái người trông chừng bên kia. Mọi người cũng phải cẩn thận, đừng để cho họ thừa nước đục thả câu.”

      Cố Minh Nghiêm gật đầu.

      “Ta xem tổ mẫu của con.” Cố Thế Khâm tiếp tục về phía trước. vài bước liền nhớ ra cái gì, ông quay lại dặn dò con trai: “Thù xưa oán cũ, con biết trong lòng là tốt rồi. Tuệ Phương, Nghi Thu bên kia con đừng cho bọn chúng biết. Còn Thanh Khê, ngày mai con dắt con bé ra ngoài dạo, mua ít lễ vật. Đầu tiên là gặp đạo tặc, sau đó là tam thúc con. Con bé lần này chắc chắn rất sợ hãi.”

      Nghĩ đến gương mặt trắng bệch của vị hôn thê , Cố Minh Nghiêm ừ tiếng.

      Đêm khuya tĩnh lặng, Từ gia ở Tú Thành, Lâm Vãn cũng rất lo lắng cho con .

      Nghĩ đến tờ báo hôm bữa, bà lăn qua lăn lại ngủ được, nhịn được đẩy trượng phu kế bên ngáy ngủ: “Vọng Sơn, ông xem ngày mai có chuyến xe nào đến Hàng Thành ? Sau khi thi Trù thần xong ông đón Thanh Khê . Mấy năm nay cũng chưa nghe xe lửa bị cướp. Thế mà Thanh Khê của chúng ta vừa ra khỏi cửa liền đụng phải, tôi càng nghĩ càng thấy mà sợ.”

      Từ Vọng Sơn mơ mơ màng màng. Vợ chính là thế đó, liền ôm lấy bà:”Được, ngày mai bà mua vé, tôi thi xong liền ngay. Thôi bà yên tâm, ngủ .”

      Lâm Vãn lúc này mới yên tâm.

      Lúc Lâm Vãn sắp ngủ say, gà trống trong viện đột nhiên kêu lên. phải là tiếng kêu đánh thức lúc sáng sớm, mà là tiếng kêu ngắn ngủi sợ hãi. Năm trước khi có chồn đến trộm gà cũng chính là động tĩnh như vậy. Lâm Vãn vội vàng đẩy tỉnh trượng phu của mình.

      Từ Vọng Sơn rất quí con gà trống ở nhà. Sau khi nghe lại có chồn đến nữa, quần áo ông cũng kịp mặc liền chạy ngay ra ngoài. Lâm Vãn tính theo ra ngoài, nhưng con ba tuổi bỗng nhiên tỉnh giấc, rầm rì muốn vệ sinh. Lâm Vãn có biện pháp, liền bế con ra sau nhà.

      Lâm Vãn mới vừa mang giày vào, bên ngoài liền ”Thịch” tiếng, giống như tiếng vật nặng gì ngã xuống mặt đất.

      Trong lòng Lâm Vãn căng thẳng, hướng ra cửa kêu: “Vọng Sơn?”

      thanh tiếng bước chân hỗn độn. Ba hắc y nhân che mặt đột ngột xông vào. Lâm Vãn hai chân mềm nhũn, ngay lập tức ôm con quì xuống, lệ rơi đầy mặt, nghẹn ngào mà kêu tên trượng phu. Bảo bảo ba tuổi sợ hãi cực kì, khóc lóc đòi cha.

      Hai người bịt mặt lục tung nhà cướp bóc tài vật. Nam nhân cao lớn đến trước mặt Lâm Vãn cả người run rẩy, ngồi xổm xuống, dùng đầu thương nâng đầu Lâm Vãn lên, thanh thô ráp hỏi: “Ở Tú Thành có rất nhiều gia đình có tiền, biết tại sao gia chỉ chọn nhà các ngươi ?”

      Lâm Vãn khóc nức nở, hết sức lo lắng cho an nguy của trượng phu. Đối với kết cục sau này, trừ bỏ khóc ra Lâm Vãn cũng nghĩ được gì cả.

      Nhìn thấy nữ nhân thút tha thút thít nức nở, nam nhân cao lớn liền đứng thẳng dậy :”Ta cũng cho ngươi biết. Ngày đó người cướp xe lửa chính là đại ca ta. Đại ca bọn ta chết, ngươi xem ta có nên báo thù ? Bọn ta vất vả lắm mới tra ra được danh sách ở cục cảnh sát. Kết quả ngươi xem, trừ nhà ngươi ra các nhà khác đều con mẹ nó thể trêu vào.”

      rồi, hung hăng hướng mặt đất phun ra ngụm nước miếng.

      Lâm Vãn càng run rẩy đến lợi hại hơn, khóc lóc cầu xin: “Tôi cho các người tiền! Chỉ cần các ngươi đừng giết người, tiền trong nhà ta đem cho các ngươi hết.”

      Lâm Vãn còn chưa dứt lời liền bị nam nhân cao lớn nắm lấy tóc:”Lão tử cần tiền của ngươi sao? Lão tử tự mình có tay! Nếu phải lão tử từng thề giết phụ nữ và trẻ em đêm nay mẹ con các người đừng hòng sống.”

      Lâm Vãn vừa nghe, liền màng da đầu bị kéo đến đau rát, tuyệt vọng kêu:”Vọng Sơn, Vọng Sơn…”

      Tên hắc y nhân sớm có chuẩn bị, rút hai cái khăn từ trong túi ra bịt kín miệng Lâm Vãn , rồi xách bà cùng con ném ra sân trước. Lâm Vãn tay chân đều bị trói chặt, vùng vẫy trong vô vọng. Nương theo ánh trăng ảm đạm, bà thấy trượng phu Từ Vọng Sơn của mình ngã vào vũng máu, thân, cổ, ngực đều có vết đao.

      Nước mắt Lâm Vãn rơi như vỡ đê. Bà liều mạng gào rống, yết hầu phát ra thanh nức nở, cuối cùng chỉ có thể bất lực nhìn đạo tặc ném từng người từng người cạnh bà: từ nữ nhi Ngọc Khê đến nhóm người hầu trong nhà. Mấy tên hắc y nhân sau khi vơ vét hết tài sản liền hướng Từ gia đổ can xăng.

      Trong nháy mắt, nhà cũ Từ gia liền bị nhấn chìm trong biển lửa.

      Đám đạo tặc nhảy lên ngựa phóng mất. Láng giềng của Từ gia đồng thời tập hợp lại, cứu Lâm Vãn bị trói chặt cùng hai nữ nhi và đám người hầu. Ngọn lửa càng cháy càng to. Lâm Vãn ôm hai nữ nhi của mình quì gối bên người trượng phu mất, khóc đến lặng người rồi hôn mê.

      Từ Khánh Đường là cửa hiệu lâu đời của Tú Thành. Từ Vọng Sơn còn là trù thần được bá tánh thương hết mực. Phàm là những người có giao tình với Từ gia đều đến, bao gồm cả đại chưởng quầy của tửu lầu thương hội hạng nhất.

      Lâm Vãn tạm thời được an trí ở nhà người láng giềng, vẫn như cũ hôn mê bất tỉnh. Đứa trẻ ba tuổi ngủ say, chỉ còn Ngọc Khê chín tuổi lẻ loi quỳ gối trước mặt cha mất, nước mắt rơi như những hạt châu vỡ.

      “Nhị nha đầu, cha ngươi uất ức.”

      Bên cạnh bỗng truyền đến tiếng thở dài mạnh. Ngọc Khê nước mắt chảy ròng ngẩng đầu lên, lúc này mới phát ngay nhà chính biết từ khi nào có rất nhiều người, đều là những chưởng quầy của những đại tửu lâu mà cha thường hay qua lại. Người vừa chuyện với chính là hội trưởng của tửu lâu thương hội ở Tú Thành, người mà ngày thường hay gọi là La gia gia.

      Ngọc Khê lắc đầu, nhìn cha nằm dưới đất dính đầy máu. Ngày hôm qua còn thiết nghe cha dạy nấu ăn, mà ngờ hôm nay cha … Nước mắt Ngọc Khê lại lần nữa lăn xuống.

      biết sai rồi. Chỉ cần cha sống lại, bao giờ lười biếng nữa, nhất định theo cha học nấu ăn tốt.

      Tiểu nương khóc đến thở hổn hển. La lão đưa lưng về phía mọi người lau lau khóe mắt, lâu sau mới xoay người lại, chống quải trượng, con mắt đỏ hồng nhìn chung quanh vòng, thanh đau kịch liệt : “Từ Vọng Sơn, trù thần của Tú Thành ta hôm nay bị sát hại. Ta nay lấy danh nghĩa là hội trưởng tửu lâu, đề nghị năm nay hủy bỏ cuộc thi Trù Thần. Tất cả tửu lâu ở toàn thành đóng cửa ngày, để an ủi linh hồn Vọng Sơn ở trời.”

      “Ta tán thành.”

      “Ta cũng tán thành.”

      Các chưởng quầy của tửu lâu đều gật đầu tán thành.

      La lão giơ tay, nhà chính liền lần nữa an tĩnh lại, chỉ còn tiếng khóc đứt quãng như có như của Ngọc Khê. La lão thần sắc ngưng trọng, giọng oán giận : “Kẻ cướp sát hại Vọng Sơn, thiêu rụi chiêu bài Từ Khánh Đường của Tú Thành chính là kẻ địch của các tửu lâu chúng ta. Nay La lão ta nguyện quyên góp ngàn đồng để biểu thị tâm ý. Năm trăm đồng dùng để khao thưởng cho nhóm cảnh sát phụ trách vụ án này, năm trăm đồng còn lại dùng để treo thưởng cho hiệp sĩ giang hồ nào tìm được kẻ cướp, để trả thù cho Vọng Sơn.”

      La lão vừa dứt lời, mọi người đều nhao nhao phụ họa, mỗi người đều góp ít cho Từ gia.

      Thanh truyền ra ngoài, các láng giềng nghe được, ai cũng đều khen La lão gia trượng nghĩa.

      -

      Ở Hàng Thành, Thanh Khê đột nhiên tỉnh giấc. mở to mắt, thấy ngoài cửa sổ chỉ mới vừa mới tờ mờ sáng.

      Trong ổ chăn ấm áp, nghĩ lại giấc mơ tối qua, khóe miệng Thanh Khê liền cong lên thành nụ cười.

      mơ thấy khi chính mình trở về Tú Thành, khi cha nghe Cố gia lão thái thái, đại thái thái đều thích , luôn châm chọc mỉa mai tức điên, hai lời liền lui lại hôn của và Cố Minh Nghiêm. Sau đó cha quyết định để kế thừa gia nghiệp. Vì thế thấy chính mình vô cũng hào hứng cùng cha học trù nghệ. Nhị muội Ngọc Khê cuối cùng cũng được giải thoát như ý nguyện, ngày nào cũng tìm những tiểu nương cùng tuổi mà vui đùa ầm ĩ, chơi đủ rồi liền về nhà xem nấu ăn.

      Trước khi tỉnh mộng, thấy cha ngồi xổm trước bờ sông gần nhà, chỉ dạy cách mài dao phay.

      Cha vừa mài xong dao phay liền đưa cho xem. Dao phay vừa được mài tốt rất bóng loáng. Thanh Khê còn thấy gương mặt của chính mình phản chiếu đó.

      “Thanh Khê, Từ Khánh Đường của chúng ta từ nay về sau, nhờ con nhé.”

      Tiếng nước chảy róc rách, Thanh Khê nghe cha mình để lại câu như thế.

      Lời tác giả: Đừng khóc ~ Tôi đảm bảo đây là câu truyện ngọt!!!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :