1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thành nam - Tiếu Giai Nhân (up c8)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Ta định để dành
      Nhưng vẫn phải đọc truok
      H làm sao đây
      Hay quá
      Mong chuong tiếp

    2. XươngZhumei

      XươngZhumei Well-Known Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      315
      Chương 8: Câu chuyện của ta

      Cố Hoài Tu chuẩn bị cẩn thận lễ vật - cái đầu người, máu khuôn mặt đó vẫn chưa khô, hiển nhiên là mới vừa chặt xuống lâu.

      Vì hộp đen được đặt trước mặt bà cụ Cố nên coi như bà ta đứng mũi chịu sào, bà cụ trợn trắng mặt, hôn mê bất tỉnh.

      Còn Đại phu nhân, Nhị phu nhân rối rít che miệng lại, hai chị em Cố Tuệ Phương và Cố Nghi Thu mặt mày xanh mét vừa khóc vừa nôn, Thanh Khê trốn trong lòng bà nội cố gắng nghĩ tới chuyện đó.

      - Cậu Ba, cậu có ý gì? - Tiệc mừng thọ vui vẻ tự dưng trở thành nùi chỉ rối, Cố Thế Khâm rất tức giận, bên kêu người đỡ bà cụ về phòng, bên chất vấn Cố Hoài Tu.

      Cố Hoài Tu bất động thanh sắc, lôi cái kính râm ra đeo lên, xoay người thẳng, bộ âu phục đen phẳng phiu người ta càng giống quỷ sai nơi phủ tới đòi mạng.

      Cố Thế Xương giơ tay muốn ngăn lại, Lục Đạc liền cười lạnh giơ súng lên, Cố Thế Xương đành phải tránh ra bên.

      Trong nháy mắt, hai người tới quậy phá tiệc mừng thọ mới đó mất tăm mất tích.

      Chắc chắn tiệc mừng thọ này thể tiếp tục nữa, Cố Thế Khâm xin lỗi khách khứa, sau đó ông để Cố Minh Nghiêm tiễn khách, còn mình vội vã tới thăm mẹ.

      Thanh Khê dìu bà nội, mặt trắng bệch trở về phòng.

      Lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng máu me như vậy, Thanh Khê tránh khỏi bị đả kích , bà cụ Từ tuy cũng bị dọa nhưng lực chú ý của bà ta lại đặt vào chuyện nhà họ Cố hơn. Sau khi đuổi Lý ma ma và Tiểu Lan lui ra, bà cụ Từ kéo cháu ngồi xuống giường, khe khẽ :

      - Trách được tên kia lại xưng là Tam gia, hóa ra cũng là con trai của ông cụ Cố.

      Khi nãy bà cụ Từ nghe thấy đối phương gọi bà Cố là mẫu thân.

      Thanh Khê nuốn nhắc đến ta nữa, lạnh nhạt vô tình thôi , còn tặng đầu người là ý gì?

      Xa nhà bốn ngày ba lần Thanh Khê hội ngộ Cố Tam gia, lần đầu chuyến xe lửa ta thấy chết mà cứu, lần thứ hai trong con hẻm ta dung túng để Lục Đạc chiếm lề đường của người ta, hôm nay là lần thứ ba, ta còn ác hơn…… Giống như sinh ra là hung thần vậy.

      Đây là ấn tượng của Thanh Khê với Cố Tam gia, người đàn ông khiến người ta tránh như trách hủi.

      - Nhưng mà, sao trước giờ bà nghe tới nhỉ? - Lòng bà cụ Từ ngứa ngáy, trao đổi với cháu :

      - Nếu , hai bà cháu ta gọi Lý ma ma tới đây hỏi chút? ta làm ở nhà họ Cố lâu, chắc là biết hết.

      Thanh Khê nhíu mày phản đối:

      - Lý ma ma và Tiểu Lan đều là người nhà bác Cố, bà hỏi thăm chuyện riêng nhà người ta, rồi họ lại kể với bác Cố, bà nội sợ bác Cố tức giận hả?

      Bà cụ Từ hít vào hơi, đúng là nghĩ tới chuyện này.

      Thanh Khê cũng có suy nghĩ khác, khẽ năn nỉ:

      - Bà nội, nhà họ Cố xảy ra chuyện, hai bà cháu mình ở lại tiện, ấy sáng mai mua vé về , có khi lại kịp coi cuộc so tài Trù Thần đó.

      Lần này hai bà cháu tới Hàng Châu là do được Cố Thế Khâm mời, trong thư Cố Thế Khâm mời họ ở lại nhà họ Cố mấy ngày, lại trùng với ngày thi Trù Thần ở Tú Thành, Thanh Khê lay chuyển được bà nội, đành đồng ý ngày mai mới về.

      Xét về cấp bậc lễ nghĩa Thanh Khê rất có đạo lý, bà cụ Từ do dự lát liền gật đầu đồng ý.

      Ờ bên kia nhà họ Cố, bà cụ Cố tỉnh, trốn ở trong phòng cho ai vào.

      Ngoài cửa thoang thoảng truyền tới tiếng chuyện của hai ông con trai và hai con dâu, bà cụ Cố cảm thấy phiền lòng bèn kéo chăn chùm đầu lại, nhưng trong ổ chăn đen như mực nhìn thấy cái gì, trong đầu bà lại lên hình ảnh đầu người máu me đầm đìa và Cố Thế Quân…… , mặt Cố Hoài Tu kia giống thằng con trưởng, cũng giống mặt ông chồng họ Cố mất.

      Mấy cháu đều bị cái đầu người dọa khóc, thứ bà cụ Cố kiêng kị nhất, Cố Hoài Tu xuất .

      Tại sao lại như vậy?

      Bà cụ Cố nhắm mắt lại, môi mím chặt.

      Hình ảnh Cố Hoài Tu và cái hộp đen đựng đầu người luân phiên ra, dần dần, suy nghĩ của bà cụ Cố ràng, phảng phất như quay về 18 năm trước.

      Khi đó lão gia vẫn còn sống, bà cứ nghĩ mình là người phụ nữ duy nhất của ông ta, con trai cả học hành tấn tới tới tuổi kết hôn, con thứ thông minh lanh lợi, dường như khắp cả Hàng Châu bà là phú bà hạnh phúc nhất. Đầu xuân khi lão gia lên phương bắc làm ăn, ở nhà dạy dỗ con cái, chờ chống trở về.

      Vào Tết Đoan Ngọ, cuối cùng chồng bà cũng quay về, lại ngờ tên đàn ông ác độc lại dắt theo con đàn bà họ Lục quay về, còn có thêm đứa con riêng tám tuổi!

      Cảm giác từ rời rơi xuống vực sâu là thế nào? Cho tới bây giờ, bà cụ Cố vẫn còn nhớ cảm xúc của mình khi ấy, người đàn ông bà ái mộ nhất tin cậy nhất, thừa dịp bà chú ý liền cầm con dao cắm sâu vào ngực bà. Bà điên rồi, cả đêm ngủ ngon giấc, thấy cái gì quăng cái đó, lão gia còn cách nào đành để hai mẹ con nhà họ Lục ở bên ngoài.

      Tâm bà chết, chính hai đứa con trai an ủi kéo bà về, lão gia thấy bà dần nguôi ngoai liền bắt đầu tới chuyện Lục thị, cái gì mà Lục thị là gia đình đứng đắn, là ông ta đắm đuối giấu chuyện gia đình đến với Lục thị, hai người ở bên đó kết hôn với nhau, lão gia vốn cứ nghĩ giấu diếm cả đời, nam bắc đều có nhà, nhưng phương bắc lại xảy ra loạn lạc, ông yên tâm để hai mẹ con ở bên ngoài, mới để Lục thị xuất . Lục thị nhu nhược lại sinh con trai, nên đành theo ông trở về.

      Ông ta giải thích như thế, mới đầu bà cụ Cố còn tin, nhưng khi gặp Lục thị thêm lần nữa, tựa như cơn gió thổi qua đánh bay chủ kiến của bà, bà cụ Cố tin tưởng. Đàn bà hồ ly tinh mới khó giải quyết, chứ đàn bà ngu ngốc rất dễ đối phó, vì để tỏ ra mình rộng lượng cũng muốn làm căng với lão gia, bà cụ Cố đồng ý cho Lục thị vào cửa.


      Bà cụ Cố cứ nghĩ rằng, bà rộng lượng như vậy, lão gia bồi thường đối xử với bà càng ngày càng tốt hơn chứ? Trăm ngàn lần bà nghĩ tới, thế nhưng lão gia được tấc lại muốn tiến thước, ngày nào cũng chạy tới chỗ Lục thị, lần trong lòng bà lại nhói lần, khi đau càng nhiều, bà cụ Cố nghĩ rằng nếu càng nín nhịn chỉ sợ ngày mai tức chết mà thôi.

      Vì cái gì phải vì người khác mà hành hạ bản thân?

      Bà cụ Cố ngu đến vậy, cho nên, khi lão gia ra ngoài buôn bán, bà cụ Cố liền xắp đặt cái kết.

      Trước đó bà giả bộ tốt bụng, lừa hai mẹ con Lục thị dâng hương.

      Lục thị đúng là ngu dốt coi bà là chị em, ngoan ngoãn mang theo thằng con trai tám tuổi ra ngoài.

      Kế hoạch của bà cụ Cố là thuê người cướp tiền giết chết hai mẹ con họ, hoàn toàn diệt trừ được hai cái gai nhọn trong mắt, lão gia có về làm loạn bà cũng sợ. Nhưng tên côn đồ bà thuê lại thấy nhan sắc của Lục thị xinh đẹp, bắt hai mẹ con họ lại, lợi dụng thằng con trai ép Lục thị vào khuôn phép. Tình hình lúc đó, bà cụ Cố tận mắt nhìn thấy, nhưng cũng đoán được đại khái.

      Khi bà lo lắng lúc lão gia trở về nghĩ cách giúp hai mẹ con Lục thị bọn cướp lại xảy ra chuyện, nghe thằng bé tám tuổi kia phóng hỏa cứu mẹ mình thoát ra ngoài, nhưng hai mẹ con họ sao chạy thoát được? Cuối cùng Lục thị trúng đạn mà chết, còn đứa bé trai tung tích, có người nó bị bọn cướp ném vào núi cho sói ăn, có người nó ngã xuống vách núi mà chết, có rất nhiều giả thuyết, nhưng kết quả cuối cùng đều tựu chung đứa bé chết.

      Mọi chuyện dần lắn xuống, lão gia trở về, nghe tin Lục thị và con trai chết, đau đến hộc máu tức giận mà trúng gió, năm đó ông uất nghẹn qua đời.

      Bà cụ Cố trải qua nhiều khó khăn nhưng rồi lại nhanh chóng thư thái, đuổi việc lão Quách - tên tâm phúc gây bất lợi cho mình, bà hài lòng sống cuộc sống của lão phu nhân.

      Thế mà ngày hôm nay, trong buổi tiệc mừng thọ 55 tuổi của bà, đứa bé mà ai cũng cho là chết quay về, còn mang theo đầu lão Quách!

      Nghĩ đến đây, toàn thân bà cụ Cố rét run, nhất định Cố Hoài Tu trở về báo thù, nó giết lão Quách, tiếp theo, có phải nó muốn giết cả bà?

      - Thế Khâm! Thế Khâm! - Bà cụ Cố dường như nổi điên, thét chói tai.

      Cố Thế Khâm đứng canh ở cửa vội vọt vào.

      Tóc tai của bà cụ bù xù tán loạn, bà ngồi đầu giường tuyệt vọng giơ tay về phía đứa con trai:

      - tới báo thù, Thế Khâm mau mau cứu mẹ!

      Ánh mắt của Cố Thế Khâm buồn bã.

      Lúc dì Lục và em Ba xảy ra chuyện, ông mới mười chín tuổi, cái gì cũng biết, ông biết mẹ mình phải, nhưng chuyện xảy ra rồi, chẳng lẽ ông phải vì bà vợ lẽ và đứa con riêng mà hận mẹ mình? Cố Thế Khâm chỉ có thể giả bộ hồ đồ, chuyện đó cũng dần phai nhạt.

      - Mọi người ra ngoài - Ông ôm mẹ mình, mặt Cố Thế Khâm xanh mét với vợ và vợ chồng đứa em trai.

      Vì ông là chủ gia đình nên ba người Đại phu nhân yên lặng lui ra.

      - Thế Khâm, con có nhân mạch, mau giết nó! - Bà cụ Cố gắt gao nắm chặt tay con trai, nghĩ tới biện pháp.

      Cố Thế Khâm đỡ lấy bả vai mẹ mình, ánh mắt xót xa:

      - Mẹ, mẹ còn muốn phạm thêm lỗi lầm nữa sao?

      Bà cụ Cố sửng sốt, bỗng che mặt khóc òa.

      Bà chỉ muốn Lục thị chết, chứ nghĩ tới việc để người ta chà đạp ta, càng nghĩ tới việc muốn đứa trẻ tám tuổi phải nhìn cảnh mẹ mình chịu nhục. Nhưng bà quản được bọn kia, giờ Cố Hoài Tu trở về báo thù bà, ngoài việc trừ bỏ bà còn biết làm sao bây giờ?

      - Mẹ, nếu cậu Ba muốn giết mẹ thừa dịp lúc mẹ ra khỏi cửa động thủ rồi, cần phải giống trống khua chiêng như hôm nay đâu, con nghĩ chắc chắn chuyện đơn giản như vậy - Cơn bối rối qua , Cố Thế Khâm bình tĩnh phân tích.

      Bà cụ Cố ngừng khóc.

      Thần sắc của Cố Thế Khâm ngưng trọng:

      Mẹ cứ nghỉ ngơi cho tốt, buổi tối con tìm cậu ta chuyện.

      Năm đó, ông và lão Tam mới tám tuổi vẫn có chút tình cảm em. Đến giờ Cố Thế Khâm vẫn nhớ , lúc mới tới Hàng Châu lão Tam rất khờ, nhìn cái gì cũng thấy mới mẻ, ông dẫn lão Tam lên thuyền du hồ, đứa trẻ đó lại rất vui vẻ, đó cũng là lần đầu tiên ở thuyền lão Tam gọi ông là Cả, đôi mắt phượng cười thành dường chỉ .

      Hỏi thăm chổ ở của Cố Hoài Tu khó, khi màn đêm buông xuống, Cố Thế Khâm đổi sang cái áo đen dài, mình viếng thăm đứa em trai xa cách lâu ngày gặp lại.

      Nửa giờ sau, chiếc ô tô ngừng trước tòa biệt thử kiểu Tây ở ven hồ Nam Hồ.

      Giá nhà ở Nam Hồ rất cao, sống ở đây đều là người giàu có tai to mặt lớn, Cố Thế Khâm cũng có ít đất ở đây. Xuống xe, tài xế gõ cửa, còn Cố Thế Khâm cầm cái mũ trong tay, lòng nặng trĩu chờ đợi. Cách mấy bước là ánh đèn đường tản mát nhu hòa, kéo bóng ông dài ra thêm, bóng người vẫn nhúc nhích.

      căn gác hai của tòa nhà phía xa xa, Lục Đạc đến trước cửa thư phòng, gọi:

      - Cậu ơi, Cố Thế Khâm tới, cậu thấy sao?

      Qua lát, trong phòng truyền ra giọng gợn sóng sâu như giếng cổ của người đàn ông:

      - tiếp, giúp cậu mấy câu.

      Lục Đạc cười:

      - Cậu .

      Bên ngoài căn biệt thự, khi nghe thấy tiếng bước chân, Cố Thế Khâm liền xoay người nhìn sang.

      Cách cái cửa sắt, Lục Đạc vừa ngoáy lỗ tai vừa thổi cái về phía Cố Thế Khâm, cà lơ phất phơ :

      - Cậu tôi , Cố lão phu nhân cứ yên tâm, đời này bà ta sống lâu trăm tuổi, giết người phóng hỏa là chuyện của súc sinh, chúng tôi thèm làm.

      Ông cậu lời ít ý nhiều nên cậu ta phải dài dòng, mất công bà cụ Cố nghe hiểu.

      Ừm, ở cạnh ông cậu lâu, cậu ta càng ngày càng quan tâm tới ổng.

    3. XươngZhumei

      XươngZhumei Well-Known Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      315
      Mình thông báo với các bạn là truyện Thành nam mình ngừng edit, nên bạn nào muốn edit tiếp mình gửi link raw cho nhé. Thành xin lỗi các bạn
      susu, Chris_Luu, Bờm xinh2 others thích bài này.

    4. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Oh tiếc cho editor qua. Ban nao vo hot truyen nay luon di^^

    5. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Sao thế bạn ơi
      Truyện hay mà
      @Quýt Đường ơi
      Làm Bộ này ak
      Iluvkiwi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :