1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thành nam - Tiếu Giai Nhân (up c8)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Khi nào Chị gặp nhau đây. Thanks nàng

    2. XươngZhumei

      XươngZhumei Well-Known Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      315
      Chương 7: Quà tặng của Cố Tam gia: cái đầu người

      Thanh Khê quá thích mặc sườn xám, cảm thấy nó cứ bó tay bó chân thoải mái bằng mặc váy.
      Nhưng trong tiệc mừng thọ của bà cụ Cố, gần như là mời hết các vị phu nhân ở Hàng Châu, kiện long trọng như vậy thể thiếu bộ sườn xám được. Vì muốn bảo đảm lần đầu tiên ra mắt mọi người cháu mình phải xinh đẹp kiều diễm, bà cụ Từ cố ý mời thợ may tốt nhất Tú Thành may gắp cho cháu hai bộ sườn xám, mới sáng sớm, bà Từ chạy sang đốc thúc cháu trang điểm.

      - Được rồi, soi gương thử - Sau khi cắm cây trâm hình hoa mẫu đơn bằng vàng ròng giúp cháu xong, bà cụ Từ cẩn thận ngắm lại phen, tự hào .

      Dưới cái nhìn chăm chú nóng bỏng của bà nội và Tiểu Lan, Thanh Khê thể làm gì khác tới soi gương.

      Trong tấm gương sạch dính hạt bụi nào, lộ ra hình bóng mặc bộ sườn xám đỏ thêu hoa, cổ và ống tay áo được viền chỉ vàng kết hợp với những bông hoa nhũ kim, phát sáng lấp lánh. The Hương Vân* làm tôn lên những đường cong lả lướt của thiếu nữ, khuôn ngực đầy đặn, eo mảnh khảnh, như dãy núi nhấp nhô tươi đẹp, cuối cùng từ chỗ xẻ chạy dọc xuống, dưới làn váy lộ ra hai cặp chân nhẵn nhụi trắng như tuyết.

      *đặc sản tơ lụa của tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc

      Thanh Khê rất trắng, da thịt mềm mại óng ánh trong suốt như mỹ ngọc, the Hương Vân vốn là loại vải đẹp mà tầm thường, nay khoác người tựa như ngọc bọc trong vải đỏ, vô cùng diễm lệ, lại toát ra vẻ đẹp thuần khiết nhất.

      Thanh Khê là người hiếm khi mặc sườn xám, ngay cả cũng nhìn mình đến ngây người chớp mắt, sau đó theo bản năng sờ lên cánh tay trần trụi, nếu phải bộ sườn xám quá đỏ, có khi cũng chưa nhận ra mình lại trắng đến vậy.

      - Đừng che, để vậy mới đẹp, bà thấy người ta toàn mặc như vậy - Bà cụ Từ kéo cánh tay của cháu xuống, cười tủm tỉm khen.

      - Đúng vậy, tiểu thư mặc cái này rất đẹp, em dời mắt nổi luôn - Tiểu Lan hề chớp mắt chăm chú ngắm thiếu phu nhân tương lai.

      Thanh Khê liếc nhìn mình trong gương, ra , trong lòng cũng rất thích.

      7 giờ, Cố Minh Nghiêm theo lệ sang đây dùng điểm tâm sáng.

      Thanh Khê ngồi ở phòng khách, thấy cậu ta tới bèn khách khí đứng lên, bởi vì mặc bộ váy tân thời chói mắt nên mặt Thanh Khê hơi đỏ, xấu hổ dám đối mặt với vị hôn thê danh nghĩa.

      Trừ bỏ lúc mới vào cửa bước chân cậu ta ràng chậm lại mặt Cố Minh Nghiêm để lộ cái gì, khi xác định bà cụ Từ có trong phòng khách, chỉ có mỗi nha hoàn Tiểu Lan ở đây, Cố Minh Nghiêm mới thèm che giấu, tha hồ thưởng thức vị hôn thê của mình. Mấy năm nay Thanh Khê trổ mã lên rất đẹp, cậu sớm nhận ra lúc ở nhà ga, nhưng khi Thanh Khê thay sườn xám vẫn khiến Cố Minh Nghiêm phải kinh ngạc.

      người đẹp, nếu lúc nào cũng mặt những bộ quần áo rực rỡ lộ vai theo kiểu phương Tây trước mặt cánh đàn ông quá nhiều khiến bọn họ cảm thấy nhàm chán, nhưng nếu so với người đẹp quen mặc kín cổng cao tường bỗng nhiên ăn mặc hở hang càng kích thích dục vọng và thị giác của đàn ông hơn.

      Vì ngại tuổi tác của Thanh Khê, trước đó Cố Minh Nghiêm chỉ đơn thuần thưởng thức , nhưng khi đối mặt với Thanh Khê mặc sườn xám, trong người Cố Minh Nghiêm lập tức nổi lên ngọn lửa, khiến đầu óc cậu như u mê muốn làm cái gì đó với Thanh Khê, thí dụ như nắm tay nhau như những cặp nam nữ bình thường, thậm chí còn thân mật hơn như cả hôn.

      - Em rất đẹp - Cố Minh Nghiêm tới cạnh Thanh Khê, thấp giọng , hơi thở ấm nóng phả vào vành tai mẫn cảm của , như đôi tình nhân thầm với nhau.

      - Cám ơn - Thanh Khê ra sức cách tự nhiên, sau đó sai Tiểu Lan châm trà.

      Khi Tiểu Lan rồi, cảm nhận được ánh mắt sáng rực của vị hôn phu, Thanh Khê căng thẳng lén nhìn về phòng bà nội mấy lần, hy vọng bà nội mau ra.

      - Tối nay vì trong nhà có mở đài diễn kịch nên tối mai chúng ta xem phim nha? - Cố Minh Nghiêm uống ngụm trà, lại ngỏ lời hẹn vị hôn thê thêm lần nữa.

      Ngày mai là ngày cuối cùng Thanh Khê ở lại Hàng Châu, rất thích hợp để lại chút kỉ niệm gì đó, Cố Minh Nghiêm nghiêm túc nghĩ tới.

      Vì Thanh Khê chưa kịp chuẩn bị nên trong mắt lên vẻ bối rối, nghĩ lát, khẽ từ chối:

      - Ngày mốt lên xe, em muốn ngủ sớm chút.

      Cố Minh Nghiêm trầm mặc.

      Trước kia trong các cuộc tình, chưa có nào cự tuyệt lời mời của cậu, có khi đa số đều là bọn con rủ cậu ra ngoài chơi, ngờ vị hôn thê danh chính ngôn thuận này lại cho cậu ăn “cái tát” như vậy

      rụt rè sao?

      Cố Minh Nghiêm hạ giọng, cặp mắt đen chuyên chú ngắm khuôn mặt ủng đỏ của :

      - Thanh Khê, nếu mai sau em muốn , tự mình bồi em.

      Kinh nghiệm ứng đối với đàn ông của Thanh Khê coi như bằng , Cố Minh Nghiêm càng thành khẩn càng hoảng, nhưng vẫn nhắm mắt :

      - cần đâu ạ, ra em cũng thích xem phim lắm, trong đó tối quá - Lúc cha dẫn chơi, Thanh Khê tới đó lần rồi.

      Cố Minh Nghiêm nghĩ thầm, tối cậu mới có thể sờ sờ tay chứ.

      Nhưng sau hai lần từ chối của Thanh Khê, cậu cũng dám tùy tiện ngỏ lời hẹn nữa, tuy Cố Minh Nghiêm rất nuối tiếc, nhưng cậu cũng tôn trọng quyết định của . Với mấy kiểu cũ bây giờ chưa phải lúc, làm gì cũng phải cẩn thận, may mà Tú Thành cách nơi đây xa, về sau cậu càng có nhiều cơ hội tới Tú Thành tìm , khi quen dần dần chấp nhận cậu thôi.

      - Được rồi, lần này tha em, lần sau em tới đây xem em còn lấy cái cờ gì nữa - Cố Minh Nghiêm cố ý ái muội.

      Thanh Khê xoay đầu, mất tự nhiên sờ lên cổ tay, nghĩ thầm, làm gì còn có lần sau?

      ........

      hơn 9 giờ, khách khứa lục tục tới nhà họ Cố.

      Cố Tuệ Phương thích Thanh Khê, nhưng Cố Nghi Thu chi thứ hai lại rất thân với Thanh Khê, luôn đứng cạnh Thanh Khê giới thiệu với từng vị khách nữ. Thanh Khê được chính tay mẹ dạy khuê tú, khi đối diện với đàn ông như Cố Minh Nghiêm có hơi câu nệ, nhưng trong giới khách nữ Thanh Khê rất tự nhiên hào phóng khiến ai cũng phải khen ngợi, ngay cả bà cụ Cố và Đại phu nhân cũng bắt bẻ được điểm gì.

      - Trước khi gặp Thanh Khê, bác cứ cảm thấy mối hôn này qua loa, nhưng giờ khi thấy người, bác lại càng bội phục cha của Minh Nghiêm, ông ta rất có mắt, sớm như vậy nhìn ra Thanh Khê là thiếu phu nhân tương lai - vị phu nhân có gia đình đảm nhiệm vị trí quan trọng trong chính phủ, tiếc lời khen ngợi trước mặt mọi người.

      Bà cụ Cố cười gượng gạo.

      Cũng may đại đa số khách nữ đều biết nhìn mặt đoán ý, biết bà cụ Cố hài lòng mối hôn này nên chỉ khách sáo khen Thanh Khê vài câu rồi lại lảng sang chuyện khác.

      Thanh Khê nán lại đứng chuyện với mấy , quan tâm suy nghĩ của trưởng bối về như thế nào.

      - A, chị Như Mi tới! – Thấy hai bóng dáng vừa bước vào cửa phòng khách, Cố Tuệ Phương chờ lâu bỗng nhảy cẫng lên, mắt liếc qua Thanh Khê như có thâm ý khác, sau đó liền chạy như con bướm .

      Cố Nghi Thu tới bên tai Thanh Khê:

      - Thẩm phu nhân chơi thân với bác Cả, Thẩm Như Mi thường tới nhà tìm Tuệ Phương chơi, nhưng mà theo chị biết Thẩm Như Mi chỉ học cùng trường với Cả, chứ có quan hệ gì đâu.

      Thanh Khê nhìn ấy cười cười.

      bé mắt ngọc mày ngài làm Cố Nghi Thu ngẩn ngơ, lại nhớ tới lúc Thẩm Như Mi tới, Cố Nghi Thu thầm nghĩ rằng, trừ phi Cả bị mù mới thích vị hôn thê như hoa như ngọc này, gây thị phi với người chỉ hơn Thanh Khê về gia thế lớn như Thẩm Như Mi.

      - Đây là Thanh Khê sao? Chị thiếu chút nữa nhận ra đó - Thẩm Như Mi bị Cố Tuệ Phương kéo qua đây, ngạc nhiên khen ngợi Thanh Khê - Hôm nay em xinh đẹp.

      Thanh Khê nhìn cái váy bằng sa mỏng màu xanh nhạt của ta, lòng :

      - Thẩm tiểu thư mới đẹp nhất – Cũng là con tân thời, Thẩm Như Mi lại mang nhiều hơi thở đại hơn chị em nhà họ Cố, có lẽ nào khi ra nước ngoài đều như vậy. Thanh Khê mấy hâm mộ phú quý của nhà họ Cố, nhưng lại rất tò mò về thế giới bên ngoài.

      - Cứ gọi tôi là chị - Thẩm Như Mi ngồi cạnh Thanh Khê thân mật .

      Thanh Khê cười, sửa lại cách xưng hô.

      Đây phải là kết quả mà Cố Tuệ Phương mong muốn, nó cố ý hỏi Thẩm Như Mi:

      - Chị Như Mi, chị Từ chưa ra nước ngoài bao giờ nên chị kể chút chuyện khi học ở bên , cả chuyện chị với Cả nữa.

      Thẩm Như Mi phì cười, gõ lên trán Cố Tuệ Phương:

      - Em cho ràng , cái gì mà chuyện của chị với trai em hả? Hai nhà chúng ta vốn kết giao với nhau, chị với trai em cùng du học với nhau, nên an hem mới chiếu cố chị nhưng chỉ là bạn học đơn thuần thôi, như thế nào qua miệng em lại biến thành chuyện khác hả? Thanh Khê em đừng hiểu lầm nha.

      Câu cuối cùng ta nhìn Thanh Khê , mang theo ý chọc ghẹo.

      Các tiểu nương trong căn phòng khách bên này đều cười lên.

      Thanh Khê liền giả vờ ngượng ngùng, sang tủ sách bên kia đứng.

      Thiếu nữ mặc bộ sườn xám màu đỏ, từ phía sau càng lộ eo thon có thể dùng tay ôm gọn, Thẩm Như Mi bất giác nhìn vài lần, trong đầu bỗng lên hình ảnh mấy hôm trước hai người các ngẫu nhiên gặp nhau ở chùa Nam Sơn. vừa mới ra hành lang, có cảm giác gì lại nhìn sang, liền thấy Cố Minh Nghiêm cạnh mặc váy dài. Cố Minh Nghiêm, người luôn được phụ nữ bu xung quanh, lại chịu dẫn người nhà mà cậu ta ghét nhất chùa.

      Sau đó nghe thấy chính miệng cậu ta giới thiệu đây là vị hôn thê của cậu ấy.

      Ngay cả bản thân Cố Minh Nghiêm cũng nhận ra, khi cậu ta giới thiệu Thanh Khê, trong mắt ôn nhu lẫn kiêu ngạo.

      Bởi vì là hôn thê nên nguyện ý phá lệ dẫn ta làm những chuyện mà ngày thường mình thích làm.

      Bởi vì là hôn thê nên phải duy trì dáng vẻ si tình trước mặt ta, ngay cả cái liếc mắt cũng giành cho người khác.

      Thẩm Như Mi cười, ngón tay trắng trẻo vuốt ve viền chén trà.

      Cố Minh Nghiêm muốn giả bộ nhưng lại muốn xem thử, sau này khi nghênh đón vào cửa xem cậu ta giải thích thế nào với vợ bé mà cậu ấy tôn trọng.

      .....

      Khách khứa đều tới, tiệc mừng thọ trong hoa viên chính thức bắt đầu.

      Hôm nay là ngày lành của mình nên mặt bà cụ Cố rất hồng hào, nhìn Thanh Khê cũng đỡ chướng mắt hơn, chân thành bày tỏ lòng cảm ơn với khách khứa. Tiếng vỗ tay của mọi người vang lên như sấm.

      Bà cụ Cố ngồi vào bàn giành cho người nhà, ánh mắt đảo qua hai ông con trai rồi nhóm cháu trai cháu , tổng thể mà , bà cụ rất hài lòng với tiệc mừng thọ lần này.

      - Ăn , đều là người nhà cả đừng khách khí - Bà cụ Cố cười .

      Nhưng khi bà cụ tính nhấc đũa lên, đột nhiên ngoài cửa lớn nhà họ Cố truyền đến tiếng pháo nổ vang trời, mọi người đều ngửa đầu, thấy bên kia cánh cửa lớn, từng đóa pháo hoa liên tiếp bung nở bầu trời, khói trắng cuồn cuộn tựa như tiên cảnh.

      Cơn khiếp sợ qua , bà cụ Cố giận dữ liếc qua ông con trai cả:

      - là làm đơn giản thôi, rầm rộ như vậy làm cái gì.

      Ngoài miệng bà cụ ra vẻ ghét bỏ nhưng khóe miệng kéo lên tận mang tai.

      Cố Thế Khâm lại hỏi sang ông em thứ:

      - Cậu gọi người bắn hả?

      Cố Thế Xương mờ mịt:

      - Em có làm đâu……

      Cố Thế Khâm lại nhìn sang cậu con trai.

      Cố Minh Nghiêm hiểu, định kêu người ra cửa hỏi thử, thấy tên đầy tớ vội vã chạy vào thông báo từ xa:

      - Lão phu nhân, lão phu nhân, ờ ngoài cửa có vị tiên sinh tự xưng là Cố Tam gia, là người đồng tông*, hôm nay nghe lão phu nhân mừng thọ nên cố ý tới chúc mừng.

      *cùng tộc, cùng họ

      Vì Thanh Khê ngồi cùng bàn nên khi nghe vậy lòng động cái.

      Cố Minh Nghiêm nhìn , thức thời giải thích với bà nội và cha mình:

      - Vị Tam gia này chính là người khống chế bọn cướp xe lửa.

      Bà cụ Cố vẫn hồ đồ như trước, nghĩ ra sao vị Tam gia có giao tình gì với nhà mình lại làm lễ long trọng như vậy. Nhưng người tới là khách, nhìn phản ứng của đám khách khứa cũng biết vị Tam gia này cũng là người có máu mặt nên bà cụ Cố liền :

      - Còn mau mời vào? - Lại phân phó mấy đứa hầu vội vàng bày bàn tiệc.

      Công việc của bọn người hầu càng bận rộn thêm, các bàn khách khứa nhao nhao nhìn về phía hoa viên, rất tò mò về lư sơn chân diện* của Cố Tam gia.

      *Bộ mặt

      Thanh Khê thấy ai cũng nhìn sang nên liền nhìn theo.

      Nhà họ Cố rất lớn, phải hơn 10 phút, ở phía xa xa mới xuất ba bóng người, người là người làm trong nhà họ Cố dẫn hai bóng người đen trắng vào. Mặc bộ âu phụ màu trắng dáng vẻ tự nhiên là Lục Đạc – tên tiểu tử mới 18 tuổi, cậu ta lớn lên rất cao, cao khoảng 1m8, nhưng người đàn ông vận đồ đen bên cạnh cậu ta còn cao hơn cậu ấy nửa cái đầu, dáng người cao dài đĩnh đạt, vô hình trung toát ra phong thái uy nghiêm của người lãnh đạo.

      Thanh Khê thấy hai vị khách mời mới tới có gì điểm nào kỳ lạ, ngay lập tức chú ý tới vị Cố Tam gia kia, hôm nay lại đeo kính râm.

      Thanh Khê nghĩ tới việc có thể xem toàn bộ dung mạo của ta, thế mà lại thấy khẩn trương.

      Cố Hoài Tu, Lục Đạc thẳng tới cái bàn ở vị trí trung tâm của bà cụ Cố.

      Khoảng cách càng gần, Thanh Khê càng thấy mặt ta, sau đó theo bản năng lại nhìn sang Cố Thế Khâm.

      rất giống, trừ cặp mắt lạnh lẽo kia.

      Cố Thế Khâm chăm chú nhìn người tới, ánh mắt như thể tin nổi.

      Phản ứng của bà cụ Cố so với ông ta càng mãnh liệt hơn, khuôn mặt mới vừa rồi vẫn còn hồng hào lúc này trở nên trắng bệch, cơ thể hơi run rẩy.

      Khách khứa ở xa có vẻ chưa phát ra, còn Thanh Khê vì ngồi ngay trước mặt nên liền nhận ra có gì đó đúng, biết chuyện gì mờ mịt ngồi nhìn.

      - Mẫu thân*, còn nhớ con ? - Cố Hoài Tu nhìn chằm chằm vào cụ Cố dường như sắp ngồi liệt luôn ghế, nhàn nhạt hỏi.

      * phải là mẹ ruột nên Tam gia gọi là mẫu thân, nàng nào đọc cổ trang .

      Người khác là lạnh lùng, còn mặt ta có lấy tia ấm áp, ngay cả giọng dường như cũng đến từ dưới tầng băng dày, khiến người khác kìm được mà sinh ra sợ hãi.

      Thanh Khê biết cảm giác của mọi người thế nào, còn ngay cả mặt đối phương cũng dám nhìn.

      - Cậu là Thế Quân? - Cố Thế Khâm rốt cuộc cũng phản ứng, ánh mắt ông đầy phức tạp, hỏi.

      Cố Hoài Tu làm như nghe thấy chỉ nhìn chằm chằm vào bà cụ Cố.

      Lục Đạc cười lạnh tiếng, châm chọc :

      - dám đứng cạnh Đại gia, Nhị gia nhà họ Cố, bây giờ cậu của tôi gọi là Cố Hoài Tu.

      xong, Lục Đạc thảy mạnh cái hộp đen ôm trong ngực tới trước mặt bà cụ Cố, cợt nhả :

      - Lão phu nhân, đây là món quà cậu tôi tỉ mỉ chuẩn bị cho bà, bà mở ra xem thử chứ?

      Môi bà cụ Cố tím tái, càng run lẩy bẩy hơn.

      Ngay lúc đó, hai em Cố Thế Khâm, Cố Thế Xương nhịn nổi bèn có ý ngăn cản, Lục Đạc giành trước vén hộp lên.

      - A!

      Vốn trong vườn hoa nhà họ Cố mở nhạc hỉ, bỗng vang lên mấy tiếng thét chói tai của đám đàn bà con .

      Thanh Khê che miệng bổ nhào lòng bà nội, lại có cách nào ngăn càn hình ảnh mới nãy xông vào óc mình, đầu người đầm đìa máu me ……

      tiếng “Ọe” vang lên, Cố Tuệ Phương ngồi cạnh Thanh Khê nôn ra.

      -------------------

      Tác giả có lời muốn :

      Tam gia: Lần sau gặp mặt, cũng tặng em như vậy ha?
      Thanh Khê vừa nghe thấy hôn mê bất tỉnh.
      Tam gia:……

    3. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Thu vi qua, mong nhanh co chuong moi
      XươngZhumei thích bài này.

    4. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hóng
      XươngZhumei thích bài này.

    5. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Truyện hay quá... thanks editor
      XươngZhumei thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :