1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thành nam - Tiếu Giai Nhân (up c8)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Eva Kim Thanh

      Eva Kim Thanh New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      2
      Hay qyua di

    2. XươngZhumei

      XươngZhumei Well-Known Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      315
      Theo như tác giả đây là dân quốc hư cấu, nên các trai có để kiểu tóc "cạo nửa đầu" đau. Hơn nữa truyện này bàn chính , cho nên yên tâm có ai giống Thẩm Tinh Di hết
      A fangDung Nguyễn 1995 thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Tiếu giai nhân là hot lắm, có mấy bộ đào nửa chừng bị bỏ nữa, có nàng nào biết bộ này hay , gom lại chia sẻ với mọi người với
      Bờm xinh, susuchjchj1001 thích bài này.

    4. XươngZhumei

      XươngZhumei Well-Known Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      315
      Chương 4: Tối nay, cùng nhau xem phim nhé

      Ngồi khoang hạng nhất đều là những nhân vật có máu mặt, nên khi mọi người nhất tề làm chứng bốn người đám Trương Cường đều là ăn cướp, cảnh sát liền nhân cơ hội còng tay bốn người bị thương nặng áp giải lên xe, gặng hỏi thêm bất cứ cái gì nữa, còn công ty xe lửa phái nhân viên tới nhận lỗi, hứa hẹn nhất định bồi thường.

      lần nữa trong khoang xe lại khôi phục vẻ an tĩnh, bà cụ Từ dẫn Thanh Khê vệ sinh, cẩn thận giúp cháu sửa soạn lại lượt.

      - Nếu nhà họ Cố bên kia có ai hỏi tới, chúng ta cứ coi như có chuyện gì xảy ra, cháu đừng chủ động với người ta - Nhìn vành mắt cháu hơi phiếm hồng, bà cụ Từ thấp giọng dặn dò, lời ong tiếng ve mà truyền ra ngoài hề tốt với cháu chút nào.

      Thanh Khê hiểu .

      Xe lửa mới đó tới nhà ga, hai bà cháu trước sau ra, bà cụ Từ vận thân lụa tím, ánh mắt quắc thước rất có quý khí của quý bà gia đình giàu có, còn Thanh Khê mặc áo tiểu sam bằng lụa trắng thêu hoa đào ở phía , kết hợp với cái đầm dài màu hoa hải đường đỏ ở phía dưới, mặt mũi vừa xinh đẹp dáng vẻ lại đoan trang, là cảnh đẹp ý vui.

      Có vị khách đưa mắt ca ngợi nhìn Thành Khê, rất tán thưởng dũng cảm của khi đối mặt với đám cướp.

      Thanh Khê chỉ khẽ mỉm cười đáp lại, khi sắp tới chỗ ngồi bỗng phát chàng trai vận đồ trắng khống chế đám cướp khi nãy nhìn mình, ánh mắt cậu ta rất đơn thuần hề có ác ý. lại nhớ tới người này từng muốn cứu nhưng chẳng qua lại bị vị Tam gia kia ngăn lại, vì thế Thanh Khê rất cảm kích gật đầu cái với cậu ta.

      Lục Đạc đối với Thanh Khê, cũng giống như tán thưởng đơn thuần của đàn ông với người đẹp vậy, cậu chỉ tùy tiền nhìn qua ngờ lại được người đẹp đáp lại, Lục Đạc tránh khỏi vui mừng, đút tay vào túi, lấy ra tấm danh thiếp phủ ánh kim. Trước khi tìm người đẹp bắt chuyện, Lục Đạc liền cẩn thận nhìn về phía ông cậu lớn hơn cậu ta tám tuổi.

      Cố Hoài Tu đeo kính râm, lại nhìn ra ngoài cửa sổ.

      Nó có nghĩa là ngầm cho phép, Lục Đạc rất vui vẻ bèn tới bàn Thanh Khê, đưa tấm danh thiếp qua:

      - Tiểu thư Thanh Khê gặp nguy loạn, Lục mỗ thập phần khâm phục, nếu có cơ hội, hy vọng có thể cùng kết giao bằng hữu.

      Bà cụ Từ nhíu mày, còn Liễu Viên Viên và các hành khách khác mấy ngạc nhiên, mỗi thời đại đều khác nhau, bây giờ trai có thể tự do qua lại rồi.

      Thanh Khê ngẩng đầu, nhìn thấy khuôn mặt tươi cười sáng lạn đầy chân thành của Lục Đạc, liền cười tiếng, nhận lấy tấm danh thiếp:

      - Chuyện khi nãy còn phải cám ơn Lục tiên sinh.

      Lục Đạc nhếch miệng:

      - gọi thẳng tên tôi , gọi cũng được, tiên sinh nghe già quá, tôi mới mười tám thôi.

      Thanh Khê cúi đầu nhịn cười.

      Bà cụ Từ hài lòng với cái miệng trơn tru của Lục Đạc, kiếm cớ đuổi người:

      - Tàu sắp dừng rồi, Lục tiên sinh mau ngồi xong.

      Tiểu nương duyên dáng dịu dàng khiến người ta vừa lòng, còn bà cụ Từ lại chọc cho người ta phiền chán, Lục Đạc nhìn Thanh Khê rồi sau đó mới quay về chỗ ngồi.

      Bấy giờ Thanh Khê mới lật tấm danh thiếp trong tay ra xem, chàng trai đó tên là Lục Đạc, giữ chức vụ Phó thư ký hãng ô tô Đông Thịnh.

      Hãng ô tô Đông Thịnh?

      Cái tên này Thanh Khê chưa nghe bao giờ.

      - nay Đông Thịnh là hãng ô tô lớn nhất Thượng Hải, ông chủ chính là vị Tam gia kia - biết từ khi nào Liễu Viên Viên nghiêng người sang, mắt lướt nhanh qua hàng chữ danh thiếp, khẽ giới thiệu cho Thanh Khê, ta xong còn cười tiếng, chống cằm liếc qua người đàn ông ngồi gần cửa sổ:

      - Nghe vị Tam gia này cũng họ Cố, hai năm trước mới từ Mỹ du học về, bằng vào tài lực khổng lồ cùng tác phong tàn nhẫn, ta nhanh chóng dành được chỗ đứng ở Hàng Châu, đều có nhân mạch trong quân chính* và cả thương nghiệp, ai dám chọc vào. Nhưng Tam gia lại ở trong chốn thâm cư cùng cốc thích đứng nơi đầu sóng ngọn gió, phóng viên chưa bao giờ chụp được mặt ta, cũng hề moi được bất cứ tích gì của trước khi về nước của Tam gia, ngờ tới hôm nay Tam gia lại xuất thế, còn trẻ tuổi đẹp trai đến vậy.

      *quân chính là viết tắt của quân và chính trị

      Lời trong lời ngoài của ta, đều tràn ngập tán thưởng với Cố tam gia.

      Thanh Khê nhịn được nhìn sang.

      Người đàn ông với dáng vẻ lười nhác ngồi ở phía xeo xéo đối diện, cái kính râm màu đen to rộng che khuất nửa khuôn mặt ta, khuôn mặt tuấn chỉ để lộ cặp mày dài cùng với từng đường nét của cái cằm để lộ vẻ lạnh lùng. Da ta rất trắng, đường nét khuôn mặt hết sức khôi ngô tuấn tú, Thanh Khê từng thấy cặp mắt den nhánh kia sau cái kính râm, nhưng giờ lại tài nào đem nó liên hệ với ngũ quan của người đàn ông này, đến nổi trong đầu chỉ lên hình bóng mơ hồ, riêng lạnh lẽo thấu xương trong đôi mắt kia lại mạnh mẽ khắc sâu trong lòng .

      Cố tam gia, người có nghiệp thành công nhưng cũng là người lạnh lung vô tình.

      Thanh Khê thu mắt, nhìn nữa.

      ……

      Rốt cuộc xe lửa cũng dừng hẳn, các hành khách bắt đầu lục tục xuống tàu, lúc Thanh Khê đỡ bà nội xuống, hai người đàn ông bên cạnh vẫn có động tĩnh gì. Nhưng Thanh Khê cũng rảnh quan tâm tới hai người xa lạ, khi càng tới gần cửa khoang càng khẩn trương.

      Nếu có chuyện gì bất ngờ xảy ra, vị hôn phu từ Cố Minh Nghiêm của hẳn đứng chờ ở bên ngoài.

      Bà cụ Từ xuống tàu trước, Thanh Khê vừa định bước xuống theo, chợt nghe thấy giọng khách khí từ bên cạnh truyền tới:

      - Bà vất vả rồi ạ.

      thanh kia trầm thấp vững vàng, lễ phép nhưng lại chứa xa cách.

      Thanh Khê vừa xuống tàu vừa nhìn sang hướng bên kia, đập vào mắt là chàng trai trẻ tuổi dáng người cao ngất. Đó chính là Cố Minh Nghiêm vừa tròn hai mươi tuổi, so với ba năm trước đây ấy cao hơn rất nhiều, người mặc bộ âu phục màu nhạt được làm bằng thủ công tỉnh xảo khéo léo đứng ở đằng kia, như hạc trong bầy gà, hấp dẫn mọi ánh nhìn của khách vãng lai.

      Phong thái tự nhiên của cậu Cả nhà họ Cố hề tầm thường, dụng mạo vào loại hiếm có khó tìm, mày kiếm tà phi nhập tấn*, đôi mắt đen sáng như sao trời.

      *Chỉ lông mày hơi xếch vào trong tóc mai, túm lai là lông mày điển hình của mấy soái ca ^^

      Nếu phải thần sắc ta lãnh đạm, từ đầu mày tới cuối mắt đều có chút tình cảm nào, có lẽ Thanh Khê rất hài lòng với mối hôn này.

      Đàn ông có dáng vẻ hào nhoáng gia thế lại hiển hách, làm gì có thiếu nữ nào thầm thương trộm nhớ chứ? Nhưng Cố Minh Nghiêm ràng thích , nên Thanh Khê cũng chỉ xem ta như vị hôn phu cha mẹ chọn cho mình mà thôi, đặt quá nhiều tình cảm vào đó.

      - Thanh Khê cũng vất vả rồi - Cố Minh Nghiêm tiếp tục hỏi thăm vị hôn thê cùng cách chào hỏi y chang với bà cụ Từ.

      Thanh Khê lắc đầu cười, yên tỉnh dè dặt.

      Bà cụ Từ chép miệng vừa lòng với thái độ lạnh như băng của cháu , hôn hai nhà khẳng định thay đổi, nhưng tình cảm của đôi vợ chồng son nông hay sâu đều quyết định đến đối đãi của nhà họ Cố với nhà họ Từ trong nay mai, vì người thủ cựu như bà cụ Từ vẫn hy vọng cháu mình chủ động niềm nở với Cố Minh Nghiêm chút, khiến cậu ta mê đến thần hồn điên đảo.

      - Bà nội, mẹ con chờ lâu, chúng ta về trước , xe đậu ở bên ngoài rồi - Sau khi vài câu khách sao qua loa, Cố Minh Nghiêm liền dẫn bà cụ Từ và Thanh Khê ra khỏi nhà ga, còn hành lý có người hầu xách dùm.

      Cố Minh Nghiêm lái xe của mình tới, là chiếc Ford màu đen, vì ở Hàng Châu kẻ có tiền rất nhiều nên xe cũng hiếm thấy, nhưng ở Tú Thành lại là vật hiếm lạ. Đây lại là lần đầu bà cụ Từ ngồi ô tô, mặt ngoài vờ như bình tĩnh, nhưng khi lên xe lại cẩn thận va phải đầu, tiếng “cốp” đặc biệt vang dội.

      Bà cụ Từ đỏ mặt, Thanh Khê cũng rất xấu hổ lén nhìn sang Cố Minh Nghiêm, mặt cậu ta vẫn là vẽ lãnh đạm như cũ.

      Thấy bà nội ngồi vào chỗ, Thanh Khê cũng tính ngồi theo, định nhấc chân bên cạnh chợt tối sầm lại. ngẩng đầu lên, hóa ra là Cố Minh Nghiêm dứng bên cạnh, ta giơ tay chắn thành cửa xe như sợ va phải.

      - Cám ơn - Thanh Khê nhanh chóng ngồi lên xe, tim đập loạn.

      Cố Minh Nghiêm theo sát phía sau, ngồi vào ghế đối diện với Thanh Khê.

      Hiếm khi thấy Cố Minh Nghiêm thể quan tâm với cháu như vậy, bà cụ Từ rất vừa lòng hả dạ, cứ cười tủm tỉm hỏi thăm cuộc sống sinh hoạt ở nước ngoài của Cố Minh Nghiêm.

      Đối với Cố Minh Nghiêm mà , những vị trưởng bối như bà cụ Từ đây thấy rất nhiều, tư tưởng đám thanh niên bám sát biến hóa của thời đại, còn mấy ông bà già cơ bản đều như nhau, rất chú trọng quy củ, chú ý lễ pháp*, mỗi câu hỏi đều rập khuôn theo kiểu cũ rích, ăn như thế nào, sống ra sao, nếu nghe được câu gì mới mẻ mới khiến người ta ngạc nhiên.

      *viết tắt của kỷ cương, phép tắc của xã hội

      Vì lễ phép nên Cố Minh Nghiêm đều nhất mực trả lời, nhưng ánh mắt lại rơi người vị hôn thê.

      Lần đầu tiên hai người ngồi gần nhau như vậy, Thanh Khê ngồi cứng ngắc, đầu hơi cúi thấp, hai tay khép lại đặt đùi, nhìn qua biết là lạc hậu.

      Cố Minh Nghiêm thích đám phụ nữ bảo thủ, ở nhà bà nội cũng là cái dạng này, mẹ và dì Hai cũng thế, cơ hồ có thể dự đoán được tương lai Thanh Khê biến thành cái dạng gì, chắc chắn mặc bộ sườn xám, có việc gì làm ngồi thêu thùa may vá hoặc đánh bài, quản giáo nha hoàn dạy dỗ con cái, đối với thế giới bên ngoài hoàn toàn biết gì cả, nhiều lắm cũng chỉ biết im lặng ngồi nghe.

      Nhạt nhẽo, khô khan, hề có cảm xúc mạnh mẽ.

      Điểm khác biệt duy nhất là, vị hôn thê này của rất đẹp.

      Cố Minh Nghiêm lại nhìn lướt qua mặt Thanh Khê thêm lần nữa, làn da trắng mịn mềm mại, nõn nà yếu ớt.

      Trong trí nhớ khi gặp lần trước, lúc đó mới có chín tuổi, vẫn hoàn toàn là đứa bé, đầu búi hai chỏm tóc, bị trưởng bối dắt tới, ngây thơ mà gọi là “ Minh Nghiêm”. Vào cái năm trước khi du học, lại tới Tú Thành chuyến nhưng gặp được , nhà họ Từ là tiểu nha đầu bị bệnh, nhưng Cố Minh Nghiêm lại thoáng nhìn thấy khuôn mặt nhắn của chợt lướt qua khung cửa sổ.

      Biết thẹn thùng rồi sao?

      Cố Minh Nghiêm hiểu cũng thèm để ý, hề lưu luyến cứ thế mà ra nước ngoài du học. Ở nước ngoài có những nàng tóc vàng nhiệt tình phóng khoáng, có nữ sinh Trung Quốc với tư tưởng cởi mở, ba năm, Cố Minh Nghiêm từng trải qua vài mối tình, nhưng vài tư tưởng cổ hủ của đàn ông vẫn thấm sâu trong xương máu ta, tức là, dù chơi bời bên ngoài như thế nào cũng được, riêng trong nhà chỉ có người vợ chính thức mà thôi.

      Cố Minh Nghiêm nghĩ lừa gạt con nhà người ta, trước khi qua lại, trực tiếp biểu lộ rằng mình có vợ, nếu đối phương nguyện ý qua lại tiếp, giải tán. Còn Thanh Khê, Cố Minh Nghiêm tin rằng, giống như các phu nhân nhà giàu khác, cho dù biết chồng mình ở ngoài chơi bời phong lưu có hết vợ lẽ này tới vợ lẽ khác, chỉ cần họ vận ngồi vững cái ghế chính thê họ can thiệp phản đối.

      - Ngồi xe có mệt ? - Bà cụ Từ tới miệng khô lưỡi khô, nhân lúc bà nghỉ ngơi, Cố Minh Nghiêm bèn chủ động quan tâm tới vị hôn thê của mình.

      Thanh Khê lắc đầu, nhìn đôi giày đen chân , :

      - Khá tốt.

      ràng ấy giỏi bắt chuyện, Cố Minh Nghiêm nhìn ra ngoài cửa sổ, giọng giới thiệu kiến trúc hai bên đường cho , khi chạy ngang qua rạp chiếu phim, Cố Minh Nghiêm liền nảy ra ý, đề nghị hỏi:

      - Tuệ Phương tối nay có chiếu bộ phim mới, lát nữa gọi người mua vé, tới tối hai ta cùng nhau xem nhé? Bà có thích bà?

      Bà cụ Từ nhìn cháu , thức thời cười:

      - Bà , mấy món đồ chơi của người Tây bà xem hiểu, cháu dẫn Thanh Khê thôi.

      Cố Minh Nghiêm lại nhìn sang Thanh Khê.

      Thanh Khê đành gật đầu, bởi vì mấy động tác quan tâm nho của Cố Minh Nghiêm trước khi lên xe nên bỗng nhiên có cảm giác dường như Cố Minh Nghiêm cũng ghét lắm.

      …….

      Chiếc xe Ford quẹo qua mấy khúc cua, tới khi bà cụ Từ cảm thấy sắp say xe tới nơi, cuối cùng nó mới dừng lại trước nhà họ Cố.

      Ngày nay những kẻ có tiền lại hay thích ở nhà lầu theo kiến trúc phương Tây, nhưng nhà họ Cố giàu có như vậy lại chạy theo trào lưu thịnh hành, vẫn ở nhà cũ theo lối kiến trúc bày bố của lâm viên Giang Nam, bên trong là đình đài lầu các, cảnh đẹp phong phú, có khí thế ung dung của danh môn vọng tộc.

      Tên hầu nam xách hành lý vào phòng khách, còn Cố Minh Nghiêm bồi hai bà cháu vào nhà.

      Cố Thế Khâm và Cố Thế Xương do bận làm ăn nên ban ngày ra ngoài, phải đợi tới chiều tối mới trở về, giờ đây trong căn phòng khách rộng rãi sáng sủa của nhà họ Cố đều là nữ quyến.

      Bà cụ họ Cố ngồi ở giữa, mặc bộ quần áo kiểu xưa, chất liệu may mặc rất đẹp đẽ quý giá, cổ tay đeo chuỗi tràng hạt đàn hương. Còn Đại phu nhân và Nhị phu nhân đều mặc sườn xám ngồi cạnh mẹ chồng, ngoài ra còn có hai bé mặc âu phụ, bé để tóc ngang vai chính là con độc nhất của chi thứ hai – Cố Nghi Thu, năm nay mới mười sáu tuổi, còn bé mặc chiếc váy lụa trắng mỏng, dung mạo duyên dáng ngọt ngào chính là em ruột của Cố Minh Nghiêm – Cố Tuệ Phương, bằng tuổi với Thanh Khê.

      Khi bà cụ Từ và Thanh Khê vừa bước vào cửa, trừ bỏ bà cụ Cố những người khác đều đứng lên.

      Luận về thân phận, do nhà họ Từ theo kịp nhà họ Cố nên bà cụ Cố mới tán thành mối hôn này, nhưng bà lại ngăn được cái tính bá đạo cố chấp hai là hai của con trai trưởng nên đành đồng ý, nhưng chung quy bà vẫn hơi bất mãn, mặt để lộ mấy hài lòng. Nếu đổi là người khác, đa số thấy lúng túng, nhưng bà cụ Từ như vậy.

      Trong thâm tâm bà cụ Từ, nếu năm đó con trai mình cứu Cố Thế Khâm nhà họ Cố còn rồi, giờ họ có thể ngồi đây an hưởng phú quý đều là nhờ công lao của con trai bà, dưới nhà họ Cố nên đội ơn đội đức mới phải. Vì vậy, khi nhìn thấy bà cụ Cố có ý hoan nghênh hai bà cháu, quá lắm bà cụ Từ chỉ thầm mắng đối phương có lương tâm chứ tuyệt nhiên hề cảm thấy tự ti mặc cảm, nảy sinh ý định từ hôn.

      Đều là hai bà già thành tinh, ai sợ ai?

      Bà cụ Cố ngoài cười nhưng trong cười, bà cụ Từ lá mặt lá trái, bà tới tôi khiến hai bên ngột ngạt.

      Đại phu nhân đương nhiên đứng về phe mẹ chồng, chê bai xuất thân của Thanh Khê, bà cảm thấy con bé nhà nghèo này xứng với cậu con trai suất xắc nhà mình.

      Còn Nhị phu nhân liên quan tới mấy việc này nên vui vẻ ngồi xem náo nhiệt.

      Thanh Khê rũ mắt ngồi bên cạnh bà nội, dọc đường sinh ra chút hảo cảm với Cố Minh Nghiêm nên liền nảy sinh khát khao mong chờ đối với cuộc sống sau khi cưới, nhưng khi nghe trong lời khen ngợi của bà cụ Cố và Đại phu nhân có ý dè bỉu chờ mong nảy cũng tan biến nhanh chóng. Lòng bàn tay chạm lên chất liệu vải trơn mềm, Thanh Khê kích động muốn bà nội vui nổi giận, chỉ cần bà nội ủng hộ, lại năn nỉ cha, nhất định là có thể hủy mối hôn này.

      Trước mắt, Thanh Khê xác định, muốn gả vào gia đình như vậy.

      Nhưng bà cụ Từ há lại tùy tiện từ hôn cho cháu chứ? Bà chỉ mong sao cháu nhanh tới mười sáu tuổi, nở mày nở mặt mà gả vào nhà họ Cố.

    5. Thái Thơ

      Thái Thơ New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      7
      Có chương mới nữa kìa, nàng nhanh :038:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :