1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thực tập sinh bắt quỷ - Khả Nhị (8)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7: Nguy Hiểm Ngay Bên Cạnh

      Mạc Tiêu đưa Du Thiếu Tinh về nhà, lo lắng nhìn nàng vào cửa. Bữa tối Du Thiếu Tinh ăn rất ít, mặc dù con bé gói đồ ăn mang về, là để buổi tối ăn tiếp, thế nhưng ai biết con bé có ăn hay .

      "Thiếu Tinh"

      Khi Du Thiếu Tinh muốn vào nhà, Mạc Tiêu lớn tiếng :

      "Việc kia tôi giúp em hỏi thăm, chuyện em cần phải làm là ăn cơm ngon, dưỡng tinh thần cho tốt!"

      Du Thiếu Tinh nhìn Mạc Tiêu vẫy tay, thấy phóng xe nhanh như chớp rời , tâm tình bất tri bất giác khá hơn chút, bước chân nhàng ít. vào trong phòng nhấc tấm lịch cũ mặt Chung Học Quỳ ra, đem thức ăn mà mình mang về để trước mặt .

      "Đưa cho ngươi, ăn ." xong vội vã vào trong phòng, chỉ chốc lát sau mặc thân quần áo thể thao màu đen ra, đội mũ lên che khuất nửa khuôn mặt, nàng đứng bên cạnh Chung Học Quỳ.

      "Ta muốn ra ngoài chút, ngươi trông nhà cho tốt, nếu có tên trộm nào dám lẻn vào liền doạ chết cho ta."

      " trễ thế này ngươi muốn đâu a? Trẻ con buổi tối nên ra ngoài. Ngươi thế nào ăn mặc thành như vậy? phải muốn làm chuyện xấu gì ? Ta với ngươi, làm người thứ nhất phải chính trực, thứ hai phải..."

      "Thời đại của các ngươi nếu như nam nhân nhô đầu vào phòng của nữ nhân còn chưa xuất giá nên làm cái gì bây giờ?" Du Thiếu Tinh cắt ngang những lời dong dài của , cúi người, dùng miệng hỏi.

      Chung Học Quỳ bị nghẹn ra lời.

      Du Thiếu Tinh chẳng hề để ý đến , mình ra ngoài. Nàng ăn mặc thành bộ dạng này, xác thực tính toán làm hành động trái pháp luật —— nàng muốn quay về nhà của mình. Khi cha gặp chuyện may căn phòng kia bị dán giấy niêm phong, Du Thiếu Tinh biết nếu như mình len lén vào bị quy vào tội danh gì, nhưng khẳng định pháp luật cho phép.

      Bất quá nếu hạ quyết tâm cứu cha, tờ giấy niêm phong nho cản được Du Thiếu Tinh. Nàng chuẩn bị con dao, cái kìm, lọ nước, bộ găng tay, lọ nhựa cao su cùng bộ kính râm. Xem nhiều tiểu thuyết và phim truyền hình cuối cùng cũng có chỗ dùng.

      Vậy mà cũng có ngày mình làm kẻ trộm! Du Thiếu Tinh nghĩ như vậy, chuẩn bị xong, nhìn ngọn đèn dầu xa xa, xoay người đóng kín cửa vội vã cúi đầu mà .

      ※※※※※※※※

      Mặc dù bóng đêm sâu, trong tiểu khu vẫn có rất nhiều ánh đèn như trước. Du Thiếu Tinh dù sao ở chỗ này lâu, rất dễ dàng vòng qua cảnh vệ. Nàng biết trong thang máy đều lắp đặt camera, vì thế cầu thang bộ lên lầu 10, lên đến nơi thở hồng hộc, đỡ tường nghỉ ngơi nửa ngày mới đến cửa nhà.

      Mặc dù trước đây rất ít khi về, thế nhưng dù sao cũng là nhà của mình, tại lại hành lang quen thuộc này, trong lòng biết là tư vị gì. Tới cửa, Du Thiếu Tinh theo thói quen lấy ra chìa khóa, mới phát có chỗ đúng —— giấy niêm phong cửa vì sao lại bị rách? Du Thiếu Tinh cho đây là do những đứa trẻ bướng bỉnh đùa dai, nàng đẩy cửa, cửa vẫn được đóng kín, thế nhưng nàng phát lỗ khóa bảo hộ bị mở ra. Nàng nhanh chóng đem đầu dán lên , quả nhiên nghe được ít thanh .

      "Bên trong có người!" Phản ứng đầu tiên của Du Thiếu Tinh chính là muốn lớn tiếng kêu có trộm, thế nhưng đột nhiên nghĩ đến tình cảnh của mình bây giờ —— chính mình phải có mưu đồ gây rối sao? Lúc này kêu lên, còn biết ai tới bắt ai. Nghe bên trong vang lên tiếng bước chân, Du Thiếu Tinh nhanh chóng trốn vào gầm cầu thang bên cạnh giữa những đống đồ linh tinh của người dọn vệ sinh, chỗ này vốn hẹp, cộng thêm chất đầy chổi, thùng nước, khăn lau gì gì đó, Du Thiếu Tinh kiệt lực co rút thân thể lại mới miễn cưỡng đem mình nhét vào trong.

      Dưới lòng bàn chân là cái chổi, đỉnh đầu treo thùng nước, cây lau nhà còn cùng nàng đối mặt. Du Thiếu Tinh trong lòng nguyền rủa đem cây lau nhà để sang bên, ngừng hô hấp, bởi vì nàng nghe thấy tiếng mở cửa, tiếng đóng cửa, người trong phòng hẳn là ra. Du Thiếu Tinh nghe thấy thanh của nam nhân chuyện với nhau, lại thể kết luận đối phương là hai hay là ba người.

      "Nếu liền giết chết..."

      " bé kia cũng phiền phức..."

      Tiếng bước chân nhàng cùng với thanh chuyện từ xa đến gần truyền vào tai Du Thiếu Tinh, mấy chữ ít ỏi, nhưng lại làm cho Du Thiếu Tinh rơi vào bóng tối.

      Cái thanh mờ mịt hư huyễn dùng phương thức hời hợt "Giết chết" kia, ám chỉ ai?

      Du Thiếu Tinh bỗng nhiên tỉnh lại, đúng! Những người này phải người của viện kiểm sát! Nàng vốn cho rằng bên trong phòng chính là người của viện kiểm sát đến đây tìm chứng cứ, thế nhưng nàng bỗng nhiên nghĩ đến, đối phương tại sao phải thang bộ, nếu như là hành động quang minh chính đại, bọn họ hà tất phải dùng cách bộ vất vả như mình?

      Bọn họ là ai? Bọn họ muốn giết bé phiền phức kia chẳng lẽ là...

      Theo tiếng bước chân như có như dần dần tới, tim Du Thiếu Tinh khỏi đập bịch bịch, phát ra thanh tựa hồ lớn đến nỗi có thể truyền ra bên ngoài.

      Người ở phía ngoài đến gần, giọng lại biến mất, làm Du Thiếu Tinh càng thêm khẩn trương, lòng của nàng cơ hồ co lại thành đoàn, gắt gao cắn môi, sợ răng của mình cẩn thận phát ra tiếng va chạm làm bọn họ phát ra.

      Thời gian cơ hồ như ngưng trệ, nàng nghe những người đó qua hành lang, mở lối thoát hiểm, dọc theo thang bộ xuống.

      Khi tất cả thanh đều biến mất, Du Thiếu Tinh vẫn ở đó, mãi đến khi tiếng vù vù làm nàng sợ đến mức nhảy dựng lên, nàng mới khôi phục năng lực hành động.

      ra là tiếng thở dốc của mình.

      Du Thiếu Tinh che ngực, thoáng cái ngồi lên thùng nước.

      ra trinh thám cũng phải là nghề nghiệp thú vị.

      Du Thiếu Tinh cười khổ, dùng sức xoa mặt mình. Nàng biết những người vừa qua bên ngoài là ai, thế nhưng nàng biết, trong đó có người, rất có thể bị ác quỷ ám thân.

      Là ác quỷ a, quỷ bình thường đủ dọa người, huống chi tên Chung Học Quỳ kia ác quỷ rất nguy hiểm. Du Thiếu Tinh ngồi lâu, mới khôi phục lại quyết tâm. Vừa trong nháy mắt, nàng thực rất sợ, nguy hiểm ở ngay bên cạnh, bé mười mấy tuổi bình thường ngoại trừ sợ hãi còn có thể có phản ứng gì?

      ~Hết chương 7~

      Editor: Ta Là Mỹ Nhân

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8: "Trộm" vào nhà 1

      Cha con rất sợ...

      Du Thiếu Tinh thào lẩm bẩm

      Từ lúc còn mẹ đẻ rất lạnh nhạt với nàng, mặc kệ sinh bệnh cũng tốt, bị thương cũng tốt, bị cúp điện ban đêm sợ hãi cũng tốt, đều là cha canh giữ ở bên giường của nàng.

      "Cái gì tôi cũng cần, chỉ cần Tiểu Tinh." Khi cha mẹ ly hôn, cha chỉ .

      thế giới này cha là người thương mình nhất, mình thể mất ông ấy, vì vậy mặc kệ thế nào đều phải chứng minh cha vô tội! Có bản lĩnh đến giết ta thử xem! Du Thiếu Tinh lấy lại dũng khí, quên hết sợ hãi, ra sức mà chui ra khỏi đống tạp vật.

      thang bộ thấy bóng người, cũng nghe được tiếng bước chân.

      Du Thiếu Tinh hơi suy tư liền bỏ ý định chạy xuống lầu xem xét, mặc kệ đối phương ở trong nhà mình làm gì, có thể bọn họ muốn người khác phát , mình bé tay trói gà chặt biết đối phương chỉ có người lại còn dám theo, đây ràng là biết hai chữ "Nguy hiểm" viết như thế nào.

      Nàng đứng ở cửa thang bộ lúc, xác định nghe được động tĩnh gì mới đến cửa nhà mình.

      ※※※※※※※※

      Chung Học Quỳ nhàm chán loạn nhìn xung quanh, trong lòng hối hận xin Du Thiếu Tinh mở ti vi cho mình rồi hãng . Tình cảnh tại của có thể thập phần xong, thân thể cùng đầu chia làm hai thế giới, bên là cơ thể bị ngâm ở trong nước ao băng lãnh, bên đầu lại khảm ở trong bức tường, hơn nữa còn thể nhúc nhích. May mà tương đối lạc quan, Du Thiếu Tinh sau khi liền nhìn lung tung cách bài biện trong phòng giải sầu.

      Lại tiếp dương gian có cái gì kỳ thực địa phủ cũng có, có quỷ sai thậm chí còn thích thu thập sản phẩm mới của dương gian. Nhưng bất kể như thế nào, vì cõi kiến trúc cổ điển vài thứ kia thoạt nhìn có chút cổ quái, bằng bài biện nguyên nước nguyên vị nhìn thuận mắt hơn.

      Này chính là thùng rác, tạo hình của loại này hẳn nên gọi là da tạp khâu vẫn là tạp bóng cao su? Cái kia là thêm ướt khí, bên trong phun ra hơi nước. Thế nhưng tại sao muốn phun nước ở trong phòng? Ta tại hy vọng mình có thể khô ráo ít a. Bên kia chính là CD ? muốn xem cái gọi là CD kia là vật gì, tại sao lại có thể phát ra thanh? Đáng tiếc tiểu nha đầu kia lúc cần thiết bật cho ta nghe. Bên kia là sô--la ...

      Ngay lúc Chung Học Quỳ nhìn sô--la chảy nước miếng, cửa sổ bỗng nhiên phát ra tiếng nhàng. có cách nào quay đầu, thế nhưng liếc mắt vẫn có thể nhìn thấy góc cửa sổ. Chỉ thấy cửa sổ thủy tinh xuất bàn tay cầm con dao sáng loáng. Sau đó, linh hoạt đẩy cửa sổ ra tiến vào.
      Trong phòng tối như mực, cửa sổ liên tiếp nhảy vào hai người căn bản nhìn thấy tường có cái gì cổ quái, nhớ đến mệnh lệnh của Du Thiếu Tinh "Nếu có tên trộm nào chạy vào liền doạ chết bọn họ!", Chung Học Quỳ cũng có cách nào chấp hành .Chung Học Quỳ là quỷ sai có tâm địa thiện lương nên trước lúc hai tên trộm bật đèn pin liền biến mất bóng dáng, miễn cho dọa chết bọn họ.

      "Dường như có người." Tên trộm vóc người hơi cao kia ghé vào cửa phòng ngủ nghe động tĩnh .

      Chung Học Quỳ thầm buồn cười, đương nhiên có ai, nàng cũng làm trộm như các ngươi rồi.

      "Ngươi xác định sao? Vào xem hẵng ." Tên trộm thấp phân phó,Vóc người hơi cao nhàng cạy cửa phòng ngủ vào, chỉ chốc lát ra : "Xác thực có ai."

      " phải điều tra ràng nàng ở đây sao? Làm sao lại có?"
      "Có lẽ vừa mới ra thôi."

      "Nữ hài tử đêm hôm khuya khoắt cũng chạy ra bên ngoài, biết làm chuyện giống người gì, thực biết xấu hổ! Chờ, chờ nó trở lại mới thôi!"

      Chung Học Quỳ càng nghe càng thấy thích hợp, hai tên này căn bản phải đến trộm đồ, mà là tìm tiểu nha đầu kia. Hai người đại nam nhân bọn họ khuya khoắt lén lút mò đến chỗ ở của nữ hài tử sống mình, khẳng định phải loại người tốt gì, may mà Du Thiếu Tinh ra ngoài, thế nhưng vạn nhất bây giờ nàng trở về liền nguy rồi. Du Thiếu Tinh đối với mình tồi, lại là nữ hài tử lẻ loi hiu quạnh, mình nên giúp nàng chút.
      "Hai người các ngươi bị doạ chết cũng đừng trách ta a, trách trách các ngươi nên sinh ra tạp niệm..."

      Chung Học Quỳ thào tự , vừa hạ quyết tâm hình hù dọa hai tên tâm địa bất chính này, điện thoại của tên vóc dáng kia bỗng nhiên rung lên, vâng vâng dạ dạ trận, hướng đồng bọn : "Hôm nay đợi, ông chủ còn có chuyện khác cần chúng ta làm. Nhớ kỹ a, trở lại liền theo chân bọn họ đòi tiền, mặc kệ tìm được người muốn tìm hay , chúng ta luôn luôn theo !"

      Hai người bọn họ ở trong phòng bận bịu lúc, đem toàn bộ gian phòng lật loạn thất bát tao, cuối cùng còn thuận tay cầm tiền lẻ mà Du Thiếu Tinh đặt ở bàn, đại khái là muốn ngụy trang thành trộm vào nhà, làm cho Du Thiếu Tinh mất cảnh giác, đáng tiếc biết có đôi mắt sáng như tuyết nhìn chằm chằm vào bọn họ.

      "Chờ tiểu nha đầu kia trở về phải nhắc nhở nàng mới được, tại sao lại bị người theo dõi ? nàng cũng thể khiến cho người đến cướp tiền cướp sắc a, nhìn ra nàng có tiền tài gì, tướng mạo cũng bình thường..."
      ※※※※※※※※

      ~Hết chương 8~

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :