1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thừa tướng, phu nhân không thể sủng - Điềm Kiếm Linh (69) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 44: Người đệ nhất thiên hạ (2).
      Edit: Tiểu Linh .


      Khói sau trận cháy khiến người ta phải ngạt thở, phế tích được hạ nhân trong phủ suốt đêm thu dọn , mọi người theo nhau về phía trước đại sảnh.
      Giờ phút này, đèn lồng đỏ treo mái nhà bằng ngói lưu ly khiến người ta ám ảnh nặng nề.

      Cẩm Tử Túc ngồi ngay ngắn địa vị cao, tuấn nhan nhìn ra được hỉ nộ. Vốn là, dưới chân thiên tử liên tiếp phát sinh mấy án mạng xúc phạm uy nghi thiên tử. Nay, án tử tuyên cáo chấm dứt lại gây lên cơn sóng mới, làm cho người ta thể phỏng đoán, vị quan kết án qua loa vụ án này liệu có phải đứng mũi chịu sào bị tước bậc quan hay .

      " Khi tiểu đồ kiểm tra, quả phát có thịt cháy đen , ràng là bị người ta ngược đãi. Nhưng..." Thân mình lão thái khám nghiệm tử thi run lên, dám nhìn thẳng bậc đế vương nhìn xuống từ cao, chỉ là trong thanh thêm mấy phần sợ hãi.

      " tiếp."

      "Nhưng quá muộn, Tiền đại nhân kết án, căn cứ vào nguyên tắc nhiều chuyện bằng bớt chuyện, lão nhân liền tự tiện làm chủ để cho đồ đệ giữ kín bí mật này."

      Lời vừa ra, người sáng suốt đoán ra được việc này chỉ hai ba câu nữa có bản án mới.

      Phất tay, Cẩm Tử Túc sai người dẫn , sau đó với Khuynh Lăng: "Tứ tiểu thư tuệ chất lan tâm, biết hung thủ này, có thể phác thảo ra khuôn mặt hay ?" Môi hơi nhếch lên tỏ ý cười, nhưng khuôn mặt lại ngưng trọng giống như chút thay đổi như vừa rồi.Tiểu Linh -LQD

      "Việc này, chỉ sợ phải hỏi . Ngón tay ngọc ngà khẽ vươn ra, Khuynh Lăng chút dài dòng chỉ thẳng ra chỗ An Lịch Cảnh thảnh thơi xem kịch vui, "Lúc trước dẫn mọi người lạc lối, kẻ đầu sỏ gây nên phán đoán sai lầm, phải chính là vị An công tử An Lịch Cảnh này sao?"

      Mắt phượng tà nghễ nhìn nàng, lướt qua tia sủng nịch, khóe mắt đuôi lông mày ôn nhu, giống như sa vào đầm nước mênh mông.

      thầm nhướn mi với nàng, khuôn mặt tuấn tú là biểu tình như mình vừa chịu ấm ức: "Lăng nhi là độc ác, vi phu ngồi đứng đắn, nhưng lại bị nàng vu hãm thành kẻ xấu bụng dạ khó lường."

      Cố ý đè thấp thanh , nhưng mà, lại ràng lọt vào tai của những người ngồi ở đây.

      "Cái gì? Khuynh phủ tứ tiểu thư khi nào thành thân? Tại sao chút tin tức cũng có truyền ra?"

      "Khuynh lão gia, ngài phúc hậu , tứ tiểu thư thành thân là chuyện lớn như vậy,lại có thể thông báo cho chúng ta tiếng, để chúng tôi chúc tiếng hỉ chứ”.

      "Đúng vậy, lang quân như thế này mới xứng với nữ nhân... Diện mạo....Diện mạo" chữ “Diện mạo”, thanh bỗng kéo dài ra,có thể tưởng tượng ra khiếp sợ đến trình độ nào.

      Nhưng mà vừa thấy bộ dáng bây giờ của Khuynh Lăng, váy trắng thuần khiết cùng quần lụa mỏng đón gió, làm nổi bật dáng vẻ yểu điệu. Cây trâm màu tím gài đầu đẹp như muôn vàn bông hoa. Làn da trắng nõn nà, đôi mắt sâu như hồ nước, thâm trầm như có tình lại giống như vô tình, vài sợi tóc theo gió phất qua mặt, khuôn mặt lộ ra cỗ mông lung dụ hoặc.

      Sâu trong đáy lòng mọi người nguyên bản cảm thấy hai người " xứng đôi", nhưng ý niệm này vừa sinh ra trong đầu bị bóp chết . Ai nữ tử bị mù này xấu vô cùng ? Giờ phút này nàng, lại mang vẻ đẹp khó có thể diễn tả thành lời.
      Last edited by a moderator: 19/8/16
      honglakChris thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 45: Người đệ nhất thiên hạ ( 3).
      Edit: Tiểu Linh .


      Thiên giới.

      Phủ Càn Khôn.
      Xuyên qua gương thần, hết thảy moi chuyện của nhân giới đều ra. Hơn nữa khi An Lịch Cảnh ở trước mặt mọi người thẳng thắn năm lần bảy lượt chiếm tiện nghi của Khuynh Lăng, nữ tử bên cạnh gương thần, mặt lộ ra chua xót, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay.

      "Chi Đình, thấy ràng chưa? Đây là nam nhân con mực thương,là nam nhân đối với nữ nhân kia nàng khăng khăng mực. Nam nhân như vậy, con còn nghĩ muốn?" ràng tuổi già sức yếu, nhưng vẫn còn mang tao nhã nghiêm nghị, ngón tay của Phục Vi thượng thần khẽ nhúc nhích, lập tức lau tiết mục thân mật ái muội bên mặt nước của gương thần.Sau khoảnh khắc này, gương thần trở về trạng thái yên tĩnh, giống như chưa từng phát sinh cái gì.

      Thấy nữ nhi lâu chưa trả lời, Phục Vi thượng thần lúc này mới ý thức được mình vừa mới chạm đến chỗ thương tổn của nàng, liền an ủi : "Nhưng mà nàng ta chỉ là giao nhân, nhớ ngày đó còn đủ gây cho sợ hãi cho chúng ta, lúc này phàm nhân, thực chất bên trong chuyên quyến rũ người ta nhưng lại còn biết hối cải! Chi Đình yên tâm, phụ thần tức khắc sai người dẫn hồn phách của nàng ta đến bến sông, lúc này đây, định làm cho nàng ta hồn phi phách tán, vĩnh viễn được siêu thoát."

      Lướt qua váy lụa mềm mại, khuôn mặt Chi Đinh mỹ mạo thanh tú, mặt mày khuynh thành, mang theo vài phần uyển chuyển hàm xúc. Chỉ là sắc mặt này, lại cùng khuôn mặt có tia hợp, lộ ra quyến rũ xinh đẹp như tơ. đóa hoa trắng đen tối, vững vàng nở rộ trán của nàng.

      Đây, thể nghi ngờ là mỹ nhân trời dưới đất hiếm thấy, giống như tất cả những gì đẹp nhất trong thiên hạ, đều được nàng thừa hưởng, làm cho người ta nhịn được mà nhìn thêm vài lần.Tiểu Linh -LQĐ

      "Phụ thần, nữ nhi còn tính muốn. Nam nhân này, nữ nhi định rồi!" ra lời kiên quyết, hai tròng mắt lên cỗ nghị lực bất khuất.

      " thế gian, thứ khó nắm chắc nhất, đó là cảm tình." Yếu ớt thở dài, Phục Vi thượng thần vỗ đầu vai của nàng, "Nhưng mà bản lĩnh của Chi Đinh, phụ thần tự nhiên là tin được. Tin rằng An Lịch Cảnh này, chắc hẳn là khó thoát khỏi ôn nhu của con." d dlqđ

      "Phụ thần đùa, Chi Đình có chỗ nào lợi hại như vậy." Nếu là lợi hại, ba ngàn năm đến, lại có cửa để vào từ đầu đến cuối, căn bản là thể làm cho An Lịch Cảnh thương nàng, lại càng đến thành thân với nàng cấp cho nàng cái danh phận. Huống chi, hai mắt này của nàng, nếu phải mỗi tháng đều dựa vào mắt người được chăm sóc cẩn thận, căn bản là có khả năng nhìn thấy.

      Chướng khí ở núi Thanh Khâu, trừ bỏ nước mắt của giao nhân, thế gian căn bản là có thuốc nào chữa được.

      Mà con mắt kia của giao nhân, An Lịch Cảnh cho dù lúc trước ăn vong tình đan vào, lại vẫn quên bảo vệ thứ đó cẩn thận như cũ, làm cho nàng từ trước đến giờ ngay cả tròng mắt kia có hình dáng gì cũng thể nhìn thấy.

      Phục Vi thượng thần tự nhiên là hiểu được băn khoăn trong lòng nàng, khuôn mặt già nua đầy nuông chiều với thân nữ nhi: "Phụ thần nếu cho phép con xuống nhân giới, tự nhiên là muốn để con thành công bắt giữ được tiểu tử kia. Thấy khuôn mặt nữ nhân bên trong gương thần ràng sao? Qua thời gian, phụ thần làm cho gương mặt của nàng xuất mặt của con."
      Chi Đinh ngẩn ra: " Ý tứ của phụ thần là, để cho nữ nhi lấy thân phận của nàng để giành được thương của An Lịch Cảnh?"

      "Đây là biện pháp nhanh nhất cũng như hữu hiệu nhất."

      "Nhưng mà..." Nàng vừa muốn con người của , lại vừa muốn có được trái tim của ... Nếu chỉ dựa vào khuôn mặt cua nàng, cho dù chiếm được thân thể của , nàng cũng thể chạm đến trái tim của như trước.

      " Thuật pháp bình thường trước giờ thể gạt được bản lĩnh của Thương Dạ Thần Quân , cho nên thuật biến thân của con ở trước mặt căn bản là vô dụng. Nhưng chỉ cần dùng da mặt của nam nhân, tất cả dễ dàng hơn nhiều ." Nhìn thấy Chi Đinh còn muốn hơn nữa, Phục Vi thượng thần lại thê lương thở dài, "Đại ca con có thể nhập thần tịch, đến xem con ."

      Chương 46: Người đệ nhất thiên hạ (4).

      Edit: Tiểu Linh .

      Giống như cái chết của Khuynh Lỗi Nhạc căn bản là quan trọng, trong khoảng thời gian ngắn, đứa này bị mọi người quên ,tất cả bắt đầu tranh luận về việc khuê phòng của tứ tiểu thư Khuynh phủ cùng với nam nhân xa lạ, hiển nhiên, trong giọng ngầm có ý đùa cợt cùng với trêu tức.

      Lão tướng quân, Lão thừa tướng, thậm chí là quốc trượng của nước, tất cả hào quang đều bị người là Khuynh Đỉnh Thiên ôm lấy, tuy rằng bọn họ nên nịnh bợ nịnh bợ, nhưng là tránh được thế nhân bàn chuyện liên quan đến mình với chữ "Thô tục" .Nếu như khuê nữ còn chưa lấy chồng cùng người ta cẩu thả , bây giờ đến ngay cả danh phận cũng trực tiếp định ra rồi, trận náo này vừa xảy ra, là phấn khích, thổi phồng chút, phải là có lỗi với bản thân sao?
      " phải Hoàng Thượng tra là án mạng sao? Chư vị đúng là rảnh rỗi, bẻ cong thánh ý như vậy, tự ý khơi lên vấn đề hôn của dân nữ cách cứng nhắc?"

      Khuynh Lăng nhàng khéo léo câu, mọi người hừng hực khí thế bàn chuyện của nàng buộc phải dừng trọng tâm của câu chuyện lại.

      Phong Đình Uyên nhìn dung nhan quen thuộc phía trước, khuôn mặt tuấn tú lộ ra đau đớn cùng ảo não. Chống lại ánh mắt giống như khiêu khích của An Lịch Cảnh, hai tay tự giác nắm chặt thành quyền. Đột nhiên, mu bàn tay bỗng dưng nóng lên, đúng là Khuynh Lạc Nhạn coi ai ra gì trực tiếp đưa tay ra nắm chặt bàn tay như cây dây leo.

      "Đình Uyên ,chàng thể oan uổng tứ muội giống như bọn họ, nàng ấy tuyệt đối vẫn là hoàng hoa khuê nữ chưa hiểu đời." Da thịt trong suốt loã lồ ướt át, giọng điệu ràng là chân thành tha thiết đến cực điểm nhưng câu "Chưa hiểu đời" cùng "Hoàng hoa khuê nữ", lại cố ý nhấn mạnh, có thể thấy thâm ý trong đó.

      Bất động thanh sắc nhìn cái, lật ngược tay nắm lại tay của nàng ta, Phong Đình Uyên đáp lại cách tự nhiên tự nhiên: "Tính cách của Lăng nhi, tự nhiên đáng giá để tín nhiệm ."

      Khuynh Lạc Nhạn ngẩn ra, khóe môi giương lên nụ cười, có chút châm chọc.

      *

      Tay áo bay phấp phới trong gió, An Lịch Cảnh vẫn phong nhã như cũ, mắt phượng mâu lên ý cười thong dong, tay phải khẽ nhấc lên, rất nhiều pháo hoa tức nở rộ bầu trời, rực rỡ đến loá mắt, "Phúc Thọ an khang" mấy từ đoạt ánh mắt của người khác. Sau lúc lâu uy thế của những ánh lửa đó vẫn mạnh như cũ.Tiểu Linh -LQĐ

      "Kê Bảo!"

      tiếng quát chói tai, sau đó lập tức thấy thiếu niên mười bảy mười tám tuổi toàn thân mặc rực rỡ đạp bóng đêm mà đến, sau đó có vài người nhảy ra xuất ở trước mặt mọi người, cùng với quỳ xuống đất , còn có người vặn vẹo kịch liệt trong bao tải: "Kê Bảo tham kiến công tử."

      "Có thích khách! —— "

      Sau khi ngự lâm quân bị Cẩm Tử Túc cản lại cho lui xuống, nâng mắt, nhíu mày nhìn về người khởi xướng đứng đằng xa: " biết An công tử đây có ý gì?"

      "Tấn Vân thành liên tục xảy ra năm vụ án nữ tử bị hại, đầu của tên trong đây ,chính là hung phạm." Ra hiệu Kê Bảo cởi bỏ bao tải, lập tức bên trong bao tải lộ ra cái đầu an phận.dd lqđ

      "Tiểu nhân oan uổng a! Tiểu nhân cái gì cũng biết, van cầu các vị thương xót, thả tiểu nhân trở về , tiểu nhân nhất định đốt hương cảm tạ các vị, để cho Phật tổ phù hộ các vị..." Cũng quan tâm trước mắt là những người nào, người bên trong bao tải có lẽ biết rằng căn bản có khả năng chạy dễ dàng, đơn giản quỳ gối tại chỗ, dập đầu với tất cả các hướng.

      Mà Khuynh Lăng, cũng nhìn về người từng gặp mặt lần lúc trước, có chút ngây người.
      Last edited by a moderator: 19/8/16
      honglakChris thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 47: Người đệ nhất thiên hạ (5).

      Edit: Tiểu Linh .

      Trong vòng tháng Tấn Vân thành liên tiếp xảy ra năm vụ án nữ tử bị hại .Xét theo thủ pháp gây án, bốn người đầu tiên chết đều bị người khác ở phía sau dùng dây thừng thắt cổ đến chết, sau đó còn cứa đao cổ các nàng, thi thể có mùi rượu hoa quế nồng nặc, vô cùng có khả năng hung thủ là cùng người. Nhưng mà, những nữ tử này đều có điểm chung, đều là nữ tử nhà giàu, ngày thường rất ít khi ra khỏi cửa, căn bản là có khả năng đồng thời cùng hung thủ này kết thù kết oán.

      Như vậy, có ngoại lệ duy nhất, đó là cái chết của Triệu Thiên Kim , tất cả những cửa có thể đột phá, trong nháy mắt đều tập trung ở tại nơi này.

      Khuynh Lăng biết trong hồ lô của An Lịch Cảnh đến tột cùng là bán thuốc gì, trong tay áo nắm chặt lấy con thỏ bằng trúc nhặt được từ đám phế tích, để ổn định tâm trạng.

      "Lúc trước tiểu dân cùng Lăng nhi cùng nhau thiết lập quân lệnh trạng với Tiền đại nhân, trong vòng ngày phá được án. Nhưng lòng người hiểm ác, trước đây có thể cùng ngươi mặt mày vui vẻ mà đùa , lợi dụng xong rồi, diệt trừ hậu hoạn bằng bất cứ thủ đoạn nào. Tiểu dân liền nảy ra kế hoạch, cùng Lăng nhi giả bộ phá được án, để cho Tiền đại nhân kết thúc vụ án này. Quả nhiên, Tiền Tri được thăng quan tiến chức cũng đồng thời quên vội vàng diệt trừ tiểu nhân , đúng là cho người ta đường sống a. Lăng nhi tìm mọi cách lo lắng cho tính mạng tiểu dân, lúc này đây hai người bọn ta quyết định, vô luận như thế nào cũng nên cho tất cả văn võ triều đình cái công đạo, cũng là cho người trong thiên hạ cái công đạo."Tiểu Linh -dđlqđ

      Khuynh Lăng trố mắt, tên đăng đồ tử này, bản thân tự kể công là được rồi, tại sao có chuyện gì cũng phải nhắc đến nàng? Nàng và căn bản là có chút quan hệ nào! mấy chuyện này bày ra vẻ đường hoàng, thực chất chỉ là bỡn cợt người khác, đúng là cho rằng nàng biết sao?
      Vừa nghe An Lịch Cảnh trực tiếp tố cáo tội trạng của mình trước mặt Cẩm Tử Túc, Tiền Tri phủ lập tức xông lên phía trước tự mình kêu oan: "Hoàng Thượng, đừng nghe ăn bừa bãi! Hạ quan tuyệt đối làm cái việc coi mạng người như cỏ rác này! Hạ quan làm chức quan này là vì thấy được nỗi khổ của dân gian , quan sát bệnh tật của dân chúng, cúc cung tận tụy vì mọi người kể cả những người sống cũng như chết”.

      "Đủ rồi, " Cẩm Tử Túc hơi hơi nhíu mày, đám này tại sao lại có thể cân nhắc lên làm quan viên vậy, "Tiền ái khanh, trẫm tự có phán xét, ngươi hãy lui sang bên."

      "An công tử, ngươi tiếp tục."
      D DLQĐ
      Ngọc cốt phiến ở lòng bàn tay vừa chuyển, về phía trước chút, kéo chiếc bao để lộ ra người ngừng dập đầu: "Trương Toàn, nghe ngươi từ xuất gia trong chùa, tháng trước,tiên sinh ghi chép sổ sách ở phủ Triệu Thái Sư mới đón ngươi về nhận tổ quy tông, từ đó ngươi mới hoàn tục?"

      sai trong bao tải , đúng là Trương Toàn con của người ghi chép sổ sách
      trong phủ Triệu Thái Sư, ngày thường phụ trách chi tiêu của vị Triệu Thiên Kim mới chết. Giờ phút này Trương Toàn quần áo rách nát, rối bù, đúng là thập phần chật vật.

      "Đúng vậy thế nào?"

      "Vậy đúng là hợp, này đám thiên kim nhà giàu mỹ mạo chỉ có sở thích chung duy nhất là chùa lễ Phật. Ba tháng trước, biết là vị tiểu thư nào giễu cợt ngươi là hòa thượng uống rượu ăn thịt, ngươi liền đánh đổ bát lư hương?”

      "Lúc đó chỉ là lời đùa nhất thời, người xuất gia lấy từ bi làm trọng, tiểu nhân tại sao có thể ghi hận trong lòng mà đại khai sát giới ?”

      "Đúng vậy, người xuất gia lấy từ bi làm trọng cho nên ngươi vẫn nhẫn . Mãi đến sau khi hoàn tục, ngươi mới hạ thủ đám các nàng. Để trả thù, sau khi giết các nàng ngươi liền bôi rượu hoa quế quanh thân các nàng!”

      "Trước mặt hoàng thượng, mong An công tử chịu trách nhiệm với lời của mình. Tiểu nhân chưa làm chuyện gì, tiểu nhân thẹn với lương tâm, có chứng cớ xác thực, tiểu nhân kiên quyết khuất phục trước thế lực tà ác."

      Lạnh nhạt mỉm cười, An Lịch Cảnh dùng ngọc cốt phiến lôi ra khối ngọc đeo cổ : " ra qua khối ngọc này có thể nhìn thông suốt."
      Ngọc Bình, honglakChris thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 48:Người đệ nhất thiên hạ( 6).

      Edit: Tiểu Linh


      "Ngươi muốn làm gì?" Trương Toàn vốn còn mang bộ mặt khuất phục trước kẻ ác lập tức sắc mặt đại biến, đầu óc rối bù lên , đôi mắt hoảng sợ nhìn về ngọc bội cổ mình bị người ta cầm lấy.

      "Đây là di vật mà nương của tiểu nhân chết để lại, người thể lấy ! Đây là bất kính với người chết... Người thể lấy đồ của nàng..."

      "Đúng vậy! Đối với người chết bất kính, câu này, ra ngươi đúng rồi." Hừ lạnh tiếng, ngọc cốt phiến khẽ nhúc nhích, trực tiếp cuốn miếng ngọc chưa được mài giũa lên, gió đêm lay động, trong chớp mắt miếng ngọc thô rơi xuống tay . Ngón tay thon dài vuốt ve miếng ngọc trơn bóng, sau khi lau bóng miếng ngọc biến thành màu đỏ sẫm như máu.

      "Nghe năm đó ngươi xuất gia nhiễm phải thói hư tật xấu , có việc gì nên đẽo gọt khối ngọc này." Tuấn nhan vân đạm phong thanh, nhàn nhạt như chuyện phiếm, cũng giống như tâm . Những người tập trung tinh thần chờ đợi đáp án của đứng bên cạnh nghe thấy câu này đáy lòng thở ra hơi.

      "Bốn người chết ràng đều bị siết cổ đến chết, lại còn bị chém thêm đao, người đến tột cùng là thống hận các nàng đến chừng nào? Ai... Nhưng mà cổ các nàng còn đọng lại máu, TiểuשּׂLﭞinh Đ€ngﬧDĐﭓLQĐ, ra có thể vài giọt miếng ngọc này. Ngày thường lấy ra miếng ngọc này để khấu vái để an ủi nương ngươi trời có linh thiêng. Thu thập nhiều máu nữ tử như vậy, xem ra nương ngươi ở trời có đủ an ủi rồi đấy ."

      Lời vừa ra, mọi người đều kinh ngạc.

      Dùng máu tươi để tế bái vong linh? Máu của những người bị hại đều bị mặt khối ngọc? cách khác khối ngọc bội này là căn cứ chính xác để chứng minh giết người?

      "Chỉ cần kiểm tra miếng ngọc này chút, ta tin rằng hết thảy ràng ." Đầu ngón tay cầm ngọc khẽ nhúc nhích, cơn gió mạnh cắt qua bầu trời đêm, hướng thẳng đến tay Cẩm Tử Túc.

      Dễ dàng tiếp được, đế vương trẻ tuổi hưng trí muốn tiếp tục vấn đề này: "Nhưng máu mỗi người giống nhau, cho dù được mai táng, tin rằng muốn lấy máu người chết để đối chứng cũng phải việc khó." TiểuשּׂLﭞinh Đ€ngﬧDĐﭓLQĐ Khí tức trời sinh vương giả bất đồng với người khác,tay áo bào tung bay, sợi tóc nhảy múa "Trương Toàn, ngươi tính tại nhận tội, hay vẫn chờ tới lúc bắt được cái đuôi của ngươi Trẫm lăng trì tại chỗ?"

      "Tiểu nhân ... ..." Khuôn mặt trắng bệch, Kê Bảo ăn mặc màu sắc rực rỡ lập tức đá vào ngực của cước, thẳng chân đá cho hoàn toàn bị ngã ra khỏi bao tải chật vật ngã chổng vó. vậy huyệt đạo còn bị điểm , thể làm bất cứ thứ gì.

      "Còn dám láo! chưa thấy quan tài chưa đổ lệ sao? Ngươi có buông lời gièm pha hay , công tử dùng pháp nhãn (mắt thần) lát biết, nếu là Kê Bảo ta, trực tiếp kết tội ngươi ,chỗ nào nhiều rườm rà với ngươi như vậy , chứng cớ chó má gì chứ!”.

      An Lịch Cảnh nhíu mi, thản nhiên liếc nhìn Kê Bảo cuồng ngôn, làm cho thể câm miệng.

      May mà mọi người cũng chỉ cho rằng Kê Bảo cố ý khuyếch đại , vẫn chưa suy nghĩ nhiều,lúc này mới yên lòng.

      "Các nàng đáng chết! Phật môn là chốn thanh tịnh , các nàng lại tìm mọi cách vu hãm nhục nhã ta, căn bản có nửa điểm tính tình của tiểu thư khuê các!" Rốt cục Trương Toàn bị cước đá ngã lăn nảy sinh ác độc hô lớn.

      Trong lòng Khuynh Lăng khẽ động, ra có đôi khi, câu đùa vô tâm cũng có thể dẫn đến họa sát thân: "Nhưng vì sao, ngươi đối với Triệu Thiên Kim lại hẳn như vậy?"


      Chương 49:Người đệ nhất thiên hạ (7).

      Edit: Tiểu Linh


      "Bởi vì nàng là xử nữ, cho nên lấy máu của nàng có thể sử dụng theo phương thức đặc biệt.”

      Giọng trầm, mang theo hơi thở lạnh lẽo từ địa ngục, làm cho Khuynh Lăng nghe mà sợ đến mức nổi da gà.

      Đặc biệt đến mức, chỉ giả tạo chứng cớ Triệu Thiên Kim tự mình phá hỏng tấm thân xử nữ, hơn nữa còn phá hỏng hạ thể của nàng,đốt cháy cách tàn nhẫn.

      *
      Đêm trăng cao ánh sáng như ngọc, tia sáng kỳ dị bay lên.

      Chân tướng cái chết của Triệu Thiên Kim ràng, manh mối về năm vụ án xảy ra gần đây ở Tấn Vân thành cũng được tra ra. Như viên đá bị ném xuống gợi lên bao đợt sóng, đối với An Lịch Cảnh mọi người có rất nhiều bàn tán.

      Mà đương lại luôn miệng tất cả là cùng tứ tiểu thư Khuynh phủ thương lượng cùng nhau nhất trí hành động tìm ra hung thủ. đầu Khuynh Lăng, nháy mắt được bao phủ bởi hào quang.

      Tứ tiểu thư Khuynh phủ được sủng ái, trong khoảng thời gian ngắn trở thành tiêu điểm được mọi người chú ý, thanh danh lan xa, lại cộng thêm dung mạo của nàng khuynh quốc khuynh thành, có vài vị quan viên đương triều xin Cẩm Hoài đế tứ hôn.

      Đương nhiên chuyện này tự nhiên là có khả năng thành công.
      Nhìn vẻ mặt Khuynh Lăng mờ mịt khó hiểu, An Lịch Cảnh từ từ gợi lên khóe môi. Nữ nhân của , lấy mọi cách vì nàng mà đòi lại tất cả những thứ nàng vốn nên có. Từng vết nhơ này từ nay về sau, tuyệt cho phép lưng nàng phải mang.

      *
      Đây chỉ là tiết mục được chen vào, thực ra vẫn chưa kết thúc . Cẩm Hoài Đế cùng Hiền phi đích thân tới, vẫn ca múa mừng cảnh thái bình của quốc gia, điệu nhạc ấm áp vui vẻ. đài diễn bắt đầu đến màn kịch chúc thọ.

      Cẩm Tử Túc xuất , đương nhiên đoạt hết nổi bật của nhạc phụ, ngồi chỗ cao nhất. Bên cạnh là Hiền phi Khuynh Trầm Ngư, e thẹn nép trong lòng Cẩm Tử Túc giả bộ yếu đuối, vải làm nên váy sáng đến làm lóa mắt người ta, nghiễm nhiên trở thành vị quốc mẫu được người ta đề cử, cử chỉ uyển chuyển hàm xúc mang nét cười ung dung.

      Khuynh Đỉnh Thiên cùng với nhị phu nhân, tam phu nhân ngồi ở phía trước, tuy rằng nét mặt già nua vì đau lòng nên tái nhợt, nhưng vẫn duy trì cùng người khác tán gẫu như trước,ngồi phía sau bọn họ là mấy tiểu bối.
      Thừa tướng Phong Đình Uyên cùng Khuynh Lạc Nhạn ngồi cùng bàn, đại tướng quân Tấn Ly cùng Khuynh Tiếu Lộ ngồi bàn.

      Tiếp đó là tân khách của đại sảnh , hai ba người ngồi cùng nhau, dọc theo tiền sảnh kéo dài đến cửa phủ, lại từ cửa phủ kéo dài đến vài con phố, náo nhiệt như trước, vẫn kinh động lòng người như cũ, xem như việc này chưa từng phát sinh bao giờ.

      Sân khấu kịch rất to, màn kịch tiếp theo là Trầm Hương cứu mẹ. Đứa bé còn như vậy, vốn vì oán hận giữa mẫu thân và phụ thân mà từ phải cùng mẫu thân cách xa nhau TiểuשּׂLﭞinh Đ€ngﬧDĐﭓLQĐ, lớn lên chút, từng chút gây dựng lực lượng. Rốt cục cũng có ngày có thể bước con đường giải cứu mẫu thân, nhà đoàn viên hạnh phúc.

      Màn kịch này tuy rằng về việc tri ân phụ mẫu, quan hệ giữa những người trong cùng gia đình, nhưng trình diễn tại đại thọ sáu mươi của Khuynh Đỉnh Thiên hôm nay hình như có chút thiếu sót, lại có chút khiếm nhã . Nhìn sắc mặt trầm của Khuynh Đỉnh Thiên , Khuynh Lăng tam phu nhân toàn quyền phụ trách thọ yến hôm nay tại sao lại phạm phải lỗi sơ đẳng như vậy.

      "Lăng nhi ăn điểm tâm sao? Vịt hầm lá sen, cá cẩm tú cũng rất ngon, có câu ngàn dặm thiền quyên(xinh đẹp), màu đỏ cùng màu xanh biếc làm đẹp, nhìn qua cũng rất vừa ý." An Lịch Cảnh nghiễm nhiên coi mình trở thành chủ nhà, cùng Khuynh Lăng ngồi chung bàn, hai người ngồi ở góc cực kì tầm thường. Tao nhã phong lưu sẵn có, ngọc cốt phiến đảo vòng tay, tay phải cầm đũa, cẩn thận săn sóc gắp thức ăn cho Khuynh Lăng.

      Khuynh Lăng thản nhiên nhìn tự làm theo ý mình, khẽ hé môi: "Tên đăng đồ tử nhà ngươi, tình được giải quyết , còn mau cút ra khỏi Khuynh phủ? mời mà tới, bị người ta đồn đoán rất khó nghe ."

      "Lăng nhi lại có thể cùng vi phu khách khí . Vi phu ngại Lăng nhi đóng cửa đâu, chúng ta vừa vặn trái ngược nhau, để cho vi phu trở thành đăng đồ tử chân chính. Nhưng mà trước mặt mọi người, Lăng nhi vẫn nên cấp cho vi phu vài phần mặt mũi mới đúng." Bị chính nữ nhân của mình mở miệng ngậm miệng đều kêu đăng đồ tử, ôn hương nhuyễn ngọc này còn chưa chân chính ăn sạch nàng vào bụng đâu, cách xưng hô này là rất oan.

      Vầng sáng tao nhã bao phủ quanh thân, vai rơi xuống hai cánh hoa đào. Mắt phượng của An Lịch Cảnh híp lại, ngọc cốt phiến mở ra, đạo kình phong hướng thẳng về phía đầu Cẩm Hoài đế Cẩm Tử Túc: "Đợi chút, vi phu muốn khiến cho Lăng nhi hiểu được tối nay vi phu cùng hoàng thượng hỗ trợ nhau,vi phu vì gặp muốn gặp Lăng nhi nên tự an ủi bản thân mới cố gắng đồng ý đến đây . Cái tội danh hết ăn lại uống, là oan uổng."

      "Hoàng Thượng lại phải mời ngươi mới là lạ!" người tiếng tăm cái gì cũng phải, để cho Cẩm Hoài đế cao cao tại thượng tự mình mời, lời dối này cũng phải quá khó tin sao.

      "Lăng nhi xem ra tin ta..." Ý cười trong suốt nhìn về nữ nhân phía bên cạnh ràng châm chọc , An Lịch Cảnh cũng thèm để ý, chỉ là lưu luyến trong mắt càng sâu : "Như thế này, Hoàng Thượng đích thân mời vi phu, mà Lăng nhi nàng nên tuân thủ lời hứa nàng hứa." Ngón tay đùa bỡn con thỏ làm bằng trúc đeo bên hông Khuynh Lăng, chút để ý , "Nếu cứu Khuynh Lỗi Nhạc vì sao còn muốn đem giấu ?"

      ——— —————— —————— —————— —————— —————— ———————

      Nữ nhân của , lấy phương thức của đòi lại hết thảy những thứ thuộc về nàng. Từng tiếng xấu này, từ nay về sau tuyệt đối cho phép lưng nàng phải đeo.

      Đây, chính là mục đích An Lịch Cảnh làm hết thảy những việc này.
      Last edited by a moderator: 19/8/16
      honglakChris thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 50: Người đệ nhất thiên hạ( 8-)

      Edit: Tiểu Linh Đan


      Khi An Lịch Cảnh chuẩn bị những lời tiếp theo truyền đến giọng trầm ổn đại của tướng quân Tấn Ly gầm lên: "Mau hộ giá! —— "

      Bốn phía sân bắt đầu xôn xao lên, Khuynh Lăng nhìn về phía đài, chỉ thấy thiếu niên vừa mới còn trình diễn vở kịch Trầm Hương phá núi cứu mẹ biết khi nào trong tay áo rộng thùng thình có nhiều hơn lưỡi đao sắc bén, dưới ánh lóe lên ánh sáng, liếc mắt biết phải đổ máu.

      Thân ảnh mau lẹ, hàn quang kia xẹt qua, đâm thẳng vào lồng ngực Cẩm Tử Túc.
      Cẩm Hoài Đế phái thị vệ hộ giá, đến ngay cả gia đinh Khuynh phủ cũng gia nhập trận đánh.

      Trong chớp mắt Thừa tướng Phong Đình Uyên từ chỗ ngồi đứng lên, có vẻ bị phu nhân Khuynh Lạc Nhạn bên cạnh khuyên can, đành phải lấy thân phận đứng đầu quan văn ở bên lo lắng suông.

      Đại tướng quân Tấn Ly tức phi thân lên, trực tiếp đuổi bắt thích khách.

      Đáng tiếc, thích khách kia vốn chiếm được cơ hội trước, lúc này lại như vào nơi người, dù là Cẩm Hoài đế sớm triệu thị vê lại cũng làm nên chuyện gì.
      Hiển nhiên khi chủy thủ sắp đâm vào lồng ngực Cẩm Hoài đế, Tấn Ly trực tiếp ném ra vài đồng tiền, ra sau mà tới trước, cắt đứt sát chiêu của thích khách hướng về phía Cẩm Tử Túc.

      Ngoài dự kiến của mọi người, chiêu kia của thích khách là hư chiêu. Mục tiêu của phải Cẩm Hoài đế Cẩm Tử Túc, mà Hiền phi Khuynh Trầm Ngư bên cạnh.

      Lưỡi dao sắc bén vừa chuyển khiến cho đại tướng quân Tấn Ly ngăn cản mắc phải sai lầm, mấy đồng tiền rơi xuống đất. Đoản kiếm lạnh thấu xương mang theo ánh sáng lóe lên hướng thẳng tới Khuynh Trầm Ngư hoa dung thất sắc có đường lui.

      Tất cả việc đều phát sinh quá nhanh, Khuynh Lăng chỉ nghe thấy giọng của mình phát run: " Thích khách kia là ngươi phái đến?" Nếu làm vì Cẩm Hoài đế cũng chính vì bản thân , nay đúng lúc xảy ra việc có thích khách, việc đầu tiên trong đầu nàng nghĩ đến chính là cũng có công cứu giá, được Cẩm Hoài đế phong thưởng phen.

      An Lịch Cảnh vỗ tay tán thưởng liếc nàng cái,mắt phượng mỉm cười, cho nàng đáp án lấp lửng: "Cũng phải, cũng phải." Ánh mắt rơi xuống đàn Phục Hi được thu lại cổ tay nàng, đầu ngón tay khẽ gẩy,vang lên cỗ thanh vừa dịu dàng vừa thanh cao.
      "Nhớ , về sau nếu gặp phải nguy hiểm, hãy tấu khúc nhạc trong tâm của nàng."

      Dứt lời, Khuynh Lăng nhìn di chuyển như thế nào , đạo màu bạc di chuyển, ngờ lắc mình đến bên cạnh Khuynh Trầm Ngư vốn phải chịu đao, trong tình huống mành treo chuông (=ngàn cân treo sợi tóc) đánh được lưỡi dao ra, chưởng khiến cho thích khách ngã xuống đất, bị cấm vệ quân bắt được.

      Thiếu niên hùng, có công cứu giá ,người tài của đất nước,tuổi trẻ đầy hứa hẹn khí độ bất phàm, rường cột nước nhà... Toàn bộ những từ ngữ dùng để khen ngợi khi kết thúc thọ yến làm cho Khuynh quý phủ lần nữa lại xoay chuyển. Kế cả việc nửa canh giờ trước An Lịch Cảnh phá được vụ án óc búa, càng đưa hình tượng cao lớn đến vĩ đại. Giống như mới là nhân vật đệ nhất thiên hạ, duy ngã độc tôn, nhìn đời bằng con mắt bễ nghễ.

      "Truyền ý chỉ của trẫm, An Lịch Cảnh có công cứu giá, có tài phá án, lại am hiểu binh pháp thông hiểu văn sử, quả là rường cột quốc gia, đặc phong Tả tướng. Nguyên Thừa tướng Phong Đình Uyên sửa phong hữu tướng, giúp đỡ Tả tướng bảo vệ giang sơn."

      Đây là lần đầu tiên xuất cục diện hai vị Thừa tướng cùng cầm quyền ở Cẩm Mịch quốc.

      Bản thân khấu tạ thánh ân, lại khiêm tốn chút nào thỉnh cầu Cẩm Tử Túc tứ hôn: "Hạ quan muốn lấy vị Khuynh phủ tứ tiểu thư này làm thê tử, còn thỉnh Hoàng Thượng trăm việc bận rộn có thể đến làm chủ hôn." Áo màu bạc phong thái trác tuyệt, quy củ lễ nghi đứng tại chỗ như vậy, mu bàn tay để sau người, ngọc cốt phiến thu vào lòng bàn tay, đôi mắt tựa tiếu phi tiếu nhìn Khuynh Lăng nghẹn họng trân trối đứng ở đằng xa hề chớp mắt.
      Last edited by a moderator: 19/8/16
      Benhi, Chrishonglak thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :