1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thừa tướng, phu nhân không thể sủng - Điềm Kiếm Linh (69) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 39: Giải oan ( 2).
      Edit: Tiểu Linh .


      Cẩm Tử Túc quần áo minh hoàng, kim quan thúc phát, tuấn nhan lên uy nghiêm nho nhã. bóng dáng cao to phong tư trác tuyệt, bàn tay to hề e dè nắm lấy tay Khuynh Trầm Ngư bên cạnh, rất thân mật.

      "Tất cả đứng lên , hôm nay là đại thọ sáu mươi của nhạc phụ trẫm, tất cả mọi người hãy vui chơi tận hứng, đừng để ý đến xuất của trẫm." Cẩm Tử Túc phân phó người chuẩn bị thọ lễ đưa lên, chỉ thấy đám cung tì bưng khay trong tay nối đuôi nhau vào, trân châu, mã não, phỉ thúy, cỏ linh chi, nhân sâm, đều là trân bảo dân gian khó gặp, làm lóa mắt mọi người.

      Cẩm Tử Túc cúi đầu bên tai Khuynh Trầm Ngư gì đó, khiến nàng cười duyên trận, vòng tai khẽ đung đưa, làn váy khẽ phấp phới, khuôn mặt diễm lệ, hào quang tỏa ra vạn trượng.

      Khuynh Lăng theo mọi người đứng dậy, nhìn thấy Phong Đình Uyên tha liếc nàng cái, nhưng vẫn còn ôm vòng eo Khuynh Lạc Nhạn cùng nàng ta đến bên Khuynh Đỉnh Thiên, cùng nhau nghênh đón Cẩm Hoài đế đại giá quang lâm.

      "Hoàng Thượng muốn tới, lão phu kịp nghênh giá, là có tội, có tội..." Khuynh Đỉnh Thiên hướng Cẩm Tử Túc , tiện đà nhìn về phía đại nữ nhi bên cạnh Cẩm Tử Túc: "Trầm Ngư, con tại sao với cha tiếng để cha chuẩn bị cho tốt."

      "Cha, Hoàng Thượng còn phải là vì muốn cho ngài kinh hỉ đấy sao!..." Khuynh Trầm Ngư thẹn thùng cười, đem thân mình rúc vào trong lòng Cẩm Tử Túc, khuôn mặt lên vẻ xấu hổ khiến ai thấy cũng thích.

      Cẩm Tử Túc hai mắt cười hàm chứa ý vị thâm trường, bàn tay to phủ lên tóc của Khuynh Trầm Ngư, cũng là nhìn về phía Thừa tướng Phong Đình Uyên cùng đại tướng quân Tấn Ly: "Phong ái khanh, Tấn ái khanh, trẫm nghe thọ yến tối nay các ngươi xuất ra ít lực đâu, ai... Hai người con rể các ngươi muốn đem nổi bật của trẫm cấp che lấp sao?!." Thanh như giả như đùa nhưng khỏi mang đến cho người ta vài phần áp lực.

      "Vi thần dám."

      "Mạt tướng dám."

      Lúc này, Phong Đình Uyên cùng Tấn Ly hiếm khi có cùng ý kiến, trước mặt vị Hoàng đế thiếu niên này dám có chút chậm trễ.

      Tiểu Bạch Bạch trong tay Khuynh Lăng sớm nhảy xuống, mon men đến gần bàn ăn tìm thức ăn . Nàng trộm liếc mắt dò xét bọn họ bên kia, nhị tỷ Khuynh Lạc Nhạn cùng Tam tỷ Khuynh Tiếu Lộ đều đứng bên cạnh phu quân mình, cũng tựa hồ khẩn trương như hai người họ.

      A...

      ra chung quy Khuynh phủ to như vậy, cũng cũng chỉ có mình Khuynh Lăng nàng là ngoại nhân đầu đuôi.

      bên là ca múa, tiếng hoan hô náo nhiệt.

      bên là nơi quạnh yên tĩnh, người hỏi thăm.

      Thanh thản bưng lên ly rượu, Khuynh Lăng giống như lơ đãng nhìn quanh bốn phía.

      "Lăng nhi, nàng ở đây là muốn tìm vi phu sao?" Thanh tao nhã mang theo vài phần trêu tức, An Lịch Cảnh hé ra tuấn nhan đáng đánh đòn phóng đại trước mặt nàng, giống như chỉ cần nàng lại gần thêm chút nữa dễ dàng đụng vào môi .

      Khuynh Lăng ngẩn ra, thể ngờ lấy thân phận của cũng có thể xuất tại thọ yến của Khuynh Đỉnh Thiên.

      Nàng tức giận liếc , nháy mắt lại quay mặt .

      " tốt ! Cháy rồi !"

      " Viện của nhị phu nhân bị cháy rồi!"

      Phía xa xa ,lửa cháy đỏ rực bốc lên tận trời như muốn nuốt gọn hết thảy vào. Chỉ thoáng, yến hội oanh ca yến hót êm đẹp bị phá hỏng.
      Last edited: 9/3/16
      honglak, lovenovelChris thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 40: Giải oan( 3).
      Edit: Tiểu Linh .


      Lửa đỏ đầy trời , dưới ánh trăng trông bắt mắt, hậu viện ràng cùng tiền sảnh cách nhau khoảng, nhưng ngọn lửa nóng rực kia vẫn có thể cảm nhận ràng được,đập vào mắt mọi người, có vài phần làm cho người ta sợ hãi.
      Lửa lớn như vậy, trừ bỏ đêm hôm đó Triệu Thái Sư thiên kim bị hại, Khuynh Lăng căn bản là chưa từng thấy bao giờ.

      "Nhị phu nhân như thế nào? Tiểu thiếu gia đâu? Có phải đều bình an hay ?" Khuôn mặt già của Khuynh Đỉnh Thiên mang theo vài phần thân thiết. Nếu dựa theo canh giờ tiến hành thọ yến mà tính nữ tắc trang điểm xinh đẹp chút mà đến chậm cũng gì đáng trách. Chỉ cần đường đến tiền sảnh tránh được trận đại hỏa kia, như vậy cũng liên quan đến tính mạng . Tài sản là việc , người con trai duy nhất của mới là việc lớn!.
      Đáng tiếc, có người muốn đáp ứng nguyện vọng của .

      tên gia đinh lảo đảo chạy đến, đầu lưỡi giống như thắt lại: "Lão gia... Tiểu thiếu gia... Tiểu thiếu gia..." Ngón tay ngừng chỉ về phía đại hỏa hừng hực, mặt ra hoảng sợ.

      "Rốt cuộc làm sao vậy! ràng!"

      "Lửa quá lớn, bọn tiểu nhân rất vất vả mới đưa được nhị phu nhân cùng tiểu thiếu gia cứu ra, nhưng tiểu thiếu gia lại xông vào muốn ôm con thỏ tứ tiểu thư đưa cho lại vọt vào. Tiểu nhân... Bọn tiểu nhân là..."

      Thoáng chốc ,ánh mắt mọi người đồng loạt hướng về phía Khuynh Lăng, hừng hực như trận hỏa kia.

      Mà nàng, cũng chấn động cả người.

      Nàng vạn lần nghĩ tới, Khuynh Lỗi Nhạc lại để ý thứ mình đưa cho đến như vậy.

      ——— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————
      Thọ yến bị gián đoạn,tất cả gia đinh của Khuynh phủ cùng rất nhiều ngự lâm quân Cẩm Tử Túc mang theo từ trong cung ra cũng tham gia cứu hỏa.

      Nhìn thấy trận lửa lớn như vậy, tân khách nguyên bản nên thất kinh ngược lại lại ôm bộ dáng xem kịch vui, cùng vị tối nay tổ chức tiệc mừng đại thọ Khuynh Đỉnh Thiên chạy tới sân viện của nhị phu nhân.

      "Lửa cháy mạnh như vậy, đứa kia khẳng định là cứu được. Lăng nhi chạy nhanh như vậy làm chi? Cho dù nàng cũng giúp được chuyện gì." An Lịch Cảnh vẫn bộ dáng thanh thản vân đạm phong thanh như trước , ngọc cốt phiến khẽ chuyển động, gió lạnh phất qua khuôn mặt Khuynh Lăng.

      "Ta làm cái gì cùng đồ đăng đồ tử ngươi quan hệ,ta cảnh cáo ngươi, đừng
      theo ta nữa." Bước chân nhanh hơn cùng mọi người đến hậu viện bị phóng hỏa, Khuynh Lăng chán ghét tiếp xúc cùng An Lịch Cảnh.

      Người phía sau môi nổi lên chút chua sót dễ phát , lặng yên áp chế thanh : "Đừng quên nàng tại trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích. Vô luận đệ đệ của nàng sống hay chết,mũi nhọn của mọi người đều hướng về phía nàng. Hơn nữa trong mắt mọi người nàng là người nhìn thấy, nàng tùy tiện đuổi theo ta như vậy, là muốn thông báo với mọi người là mình bị mù sao?"

      Theo đuôi mọi người , trải qua đám cơ quan trận pháp, Khuynh Lăng thả chậm cước bộ, cuối cùng nàng tự giễu, trầm giọng mở miệng: "Ngươi có biết đám cháy này là do ai phóng hỏa ?" Nếu Khuynh Lỗi Nhạc xảy ra chuyện, nàng trực tiếp hại chết mạng người vô tội.
      honglak, lovenovelChris thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 41:Bước đầu giải oan 4.
      Edit: Tiểu Linh .

      Rốt cục, màn đại hỏa cũng được dập tắt.

      Nhưng trước mắt phòng ốc cháy rụi chỉ trơ lại khung xương, có khác gì mảnh phế tích còn lưu lại đâu? Trận hỏa hoạn kia, giống như mang theo cỗ chết chóc bình thường, thể ngăn lại, cũng có khuynh hướng giảm bớt , dường như muốn hủy diệt sạch mảnh đất này, chưa hủy sạch chưa ngừng.

      Trong lòng bàn tay Khuynh Lăng tràn đầy mồ hôi lạnh, lưng sớm ướt đẫm, gió lạnh ban đêm thổi qua, có cảm giác lạnh đến thấu xương, từ thân thể, lan tràn đến trong lòng.

      Bên trong Khuynh phủ, Tiểu Bạch Bạch trừ bỏ dính Khuynh Lăng, còn rất bám người nữa là đệ đệ Khuynh Lỗi Nhạc của nàng.

      Đứa này cùng nó chơi đùa đặc biệt hợp ý, người chó*, luôn náo loạn vui. Nhất là mỗi khi Lỗi Nhạc muốn đùa nghịch hai cánh của tiểu Bạch Bạch , Tiểu Bạch Bạch đều dùng lưỡi để liếm bộ lông trắng muốt của mình, thần tỏ vẻ đỏm dáng, cuối cùng rước về trận khinh thường từ Khuynh Lỗi Nhạc.Quân vương Tiểu Bạch Bạch, mỗi lần đều lấy nổi giận làm chấm dứt. Khuynh Lăng được sủng ái là , sơn hào hải vị trong phủ, thế nào cũng tới phiên nàng. Để xin ăn , Tiểu Bạch Bạch đầy phát huy đầy đủ bản tính chân chó, chạy đến nơi ở của Khuynh Lỗi Nhạc rất thường xuyên.

      (Mình đính chính lại chút nhé Tiểu Bạch Bạch là chó ko phải là chồn (--- vậy mà cứ tưởng

      Cho nên lúc này đây, Khuynh Lăng mới có thể bôi diêm tiêu (chính là KNO3 chất trong suốt cháy rất mạnh dùng làm thuốc súng và nấu thủy tinh)vào móng vuốt của Tiểu Bạch Bạch, chỉ cần nó khẽ động khi Khuynh Lỗi Nhạc đút cho nó điểm tâm, móng vuốt vì hưng phấn mà mỗi lần đều hoa chân múa tay vui sướng, thứ kia hoàn toàn tróc ra.

      Mà nàng, theo lẽ thường đoán chắc rằng nha hoàn chiếu cố Khuynh Lỗi Nhạc mỗi lần thay nến sơ ý làm rớt ít lửa ra ngoài, cùng thứ mà Tiểu Bạch Bạch nhảy nhót rơi mặt nhanh đất nhanh chóng tạo thành trận lửa lớn .

      Chỉ là, nàng lại nghĩ rằng, đám cháy do tay mình thiết kế, lại có sức tàn phá lớn như vậy, đủ để lấy rất nhiều mạng người.

      Màn đại hỏa chiếu rọi vào khuôn mặt tái nhợt của nàng, giờ phút này Khuynh Lăng quả nhiên cực kỳ hận chính mình tự cho là đúng. Vì sao, vì sao lại như vậy... ràng, chính mình cũng muốn ...

      "Nếu nàng muốn để cho đứa chết kia, lưu lại vài giọt lệ . Tin tưởng nó nhất định gặp dữ hóa lành." Nhìn thấy bất lực trong mắt nàng, An Lịch Cảnh thở dài.

      Từ khi đắc tội Thiên Lôi trấn thủ đài luân hồi, còn uy lực để có thể tùy tay triệu hồi mưa nữa. Mà trận đại hỏa đêm nay có chút kỳ quái, cho dù dùng thuật pháp để dập tắt đám cháy, phỏng chừng Khuynh Lỗi Nhạc cũng khó có thể tránh khỏi cái chết.
      Nhưng nếu nước dập tắt lửa là nước mắt của nàng, hết thảy những thứ kia có gì đó đúng lắm .

      Kiếp này nàng mặc dù đầu thai làm phàm nhân, nhưng nàng vẫn có nước mắt của giao nhân, là thứ thể sánh được trong thiên hạ, cứu sống đứa bị chết cháy, căn bản phải chuyện gì khó.

      Chỉ là...

      Bạc môi khẽ nhếch, An Lịch Cảnh ảm đạm rùng mình. Nàng từng ,nước mắt của nàng sớm khô cạn, lại cho rằng nàng là vì bảo hộ báu vật của tộc giao nhân mà lừa . Đối với nàng khắp nơi ép bức, làm thương tổn tới nàng sâu...

      Đứa kia hóa thành vũng máu loãng, vĩnh viễn mất cơ hội tồn tại đời này, tại biển Nam Hải lưu lại ánh sáng mờ, chìm vào vực sâu vạn trượng.

      Chương 42:Bước đầu giải oan 5.
      Edit: Tiểu Linh .

      Cho tới bây giờ đều có nghĩ tới, từ trước đến giờ nàng rơi lệ mà vì sao nghe xong lời của An Lịch Cảnh khóe mắt lại tuôn ra những giọt nước mắt trong suốt.

      là kinh ngạc kịp, kỳ tích, bây giờ khóe mắt của nàng chảy nước mắt. Mưa to tầm tã liền rào rào rơi xuống, việc này nguyên bản là bình thường, nhưng bất bình thường ở chỗ, mưa rơi hầu hết ở nơi vừa bị cháy rụi, lưu lại vài phần mặn chát giống nước mưa. Ban đêm mông lung sớm bị ánh lửa cắt ngang qua, nhưng mưa to, lại mang theo chút ánh bạc đẹp đẽ, giống như bức rèm che rũ xuống, tí tách như tiếng ngọc rơi vang lên, ánh sáng ngọc kiều diễm chân thực, dưới bầu trời đêm nở rộ cách rực rỡ.

      Mỹ lệ, gì sánh được.

      Trong mắt mọi người mang theo khiếp sợ cùng kinh ngạc,giống như muốn gầm lên tiếng ở trời, lập tức liền có gia đinh cùng ngự lâm quân chạy về phía đám lửa dần . Đáng tiếc, lại bị cỗ cứng rắn từ đâu ngăn lại ở bên ngoài.

      " U tuyền hộ thể của nàng nhận chủ,nếu là người bình thường căn bản là thể tiến vào màn mưa."

      An Lịch Cảnh dứt lời, Khuynh Lăng tựa như trận gió lao vào bầu trời mưa to.

      lâu sau, nàng thân chật vật ra , tay áo, thậm chí còn có cả y phục bị cháy sạch trọn vẹn vẫn còn lưu lại dấu vết, nhưng trong tay lại có thứ gì cả.

      Nhị phu nhân hôn mê sớm tỉnh lại, giống như nổi điên kéo y phục của nàng chất vấn: "Con ta đâu? Con ta ở đâu? Ngươi vì sao đưa nó ra ngoài? Vì sao!"

      "Nếu phải vì ngươi, làm sao có thể ngu ngốc chạy vào bên trong trận hỏa hoạn như vậy? Nếu phải ngươi, làm sao có thể xảy ra chuyện như thế này? còn như vậy, giấc mộng của chính là hy vọng có ngày tứ tỷ ngươi có thể gọi tiếng đệ đệ."

      "Ngươi đừng cho là ta biết, ngươi tuy rằng ở mặt ngoài đối với người khác tỏ ra thân thiện, nhưng trong tâm ngươi sớm nguội lạnh từ lâu, trong lòng ngươi sớm mong chết yểu! phải là hận được sinh ra làm hại nương của ngươi buồn bực mà chết sao? A... Có trả thù hãy hướng vào ta mà trả thù!

      Khuynh Lăng để ý đến bà ta mắng mình như điên, chỉ là từng bước , bước đến chỗ Cẩm Tử Túc ôm Khuynh Trầm Ngư yên lặng xem xét.
      Cẩm Tử Túc là vị vua tuổi trẻ tài cao,luôn chăm lo việc nước, hoàng bào mặc người , tay áo có thêu rồng, bên hông có mỹ ngọc trong suốt, bóng dáng cao to chịu bó buộc, nhìn nàng, khuôn mặt tuấn lãng nhuộm chút thâm ý. Cặp mắt kia lên tia phức tạp.

      "Hoàng Thượng thứ tội, trận hỏa tối nay là dân nữ phóng." Hít vào hơi, nàng quỳ rạp xuống nền đá cẩm thạch cứng rắn.

      "Là ngươi châm lửa phóng hỏa cùng hành hung?" Hơi nhíu mày, con ngươi của Cẩm Tử Túc vừa mới còn phức tạp lóe lên tia hưng trí, thoáng buông lỏng thắt lưng Khuynh Trầm Ngư ra, tầm mắt dán lên khuôn mặt Khuynh Lăng.
      Như viên đá ném vào nước làm nổi lên bao đợt sóng, tân khách lưu lại xem náo nhiệt khó có thể tin bắt đầu bàn luận chỉ trỏ. Có người khó hiểu hoài nghi, ràng nhìn thấy nàng tham dự thọ yến tối nay, tại sao nàng lại có thể phân thân ra mà phóng hỏa hành hung đây? Cũng có người quên lên tiếng kinh ngạc, Khuynh phủ tứ tiểu thư ai chẳng biết là người bị mù, nhưng vì sao nhìn cảm xúc khuôn mặt của nàng, ánh mắt kia căn bản cùng với người bình thường khác nhau là mấy?
      Tiểu Linh

      "Dân nữ chỉ thừa nhận phóng hỏa, hai chữ 'hành hung', dân nữ dám nhận." Ngẩng đầu, đối mặt với áp lực đến từ bốn phương tám hướng, Khuynh Lăng thản nhiên mà chống đỡ, "Vào đêm Triệu Thiên Kim sắp chết cũng có trận đại hỏa như vậy, biết có ai còn nhớ ?"
      Chris thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 42:Bước đầu giải oan 5.
      Edit: Tiểu Linh .

      Cho tới bây giờ đều có nghĩ tới, từ trước đến giờ nàng rơi lệ mà vì sao nghe xong lời của An Lịch Cảnh khóe mắt lại tuôn ra những giọt nước mắt trong suốt.

      là kinh ngạc kịp, kỳ tích, bây giờ khóe mắt của nàng chảy nước mắt. Mưa to tầm tã liền rào rào rơi xuống, việc này nguyên bản là bình thường, nhưng bất bình thường ở chỗ, mưa rơi hầu hết ở nơi vừa bị cháy rụi, lưu lại vài phần mặn chát giống nước mưa. Ban đêm mông lung sớm bị ánh lửa cắt ngang qua, nhưng mưa to, lại mang theo chút ánh bạc đẹp đẽ, giống như bức rèm che rũ xuống, tí tách như tiếng ngọc rơi vang lên, ánh sáng ngọc kiều diễm chân thực, dưới bầu trời đêm nở rộ cách rực rỡ.

      Mỹ lệ, gì sánh được.

      Trong mắt mọi người mang theo khiếp sợ cùng kinh ngạc,giống như muốn gầm lên tiếng ở trời, lập tức liền có gia đinh cùng ngự lâm quân chạy về phía đám lửa dần . Đáng tiếc, lại bị cỗ cứng rắn từ đâu ngăn lại ở bên ngoài.

      " U tuyền hộ thể của nàng nhận chủ,nếu là người bình thường căn bản là thể tiến vào màn mưa."

      An Lịch Cảnh dứt lời, Khuynh Lăng tựa như trận gió lao vào bầu trời mưa to.

      lâu sau, nàng thân chật vật ra , tay áo, thậm chí còn có cả y phục bị cháy sạch trọn vẹn vẫn còn lưu lại dấu vết, nhưng trong tay lại có thứ gì cả.

      Nhị phu nhân hôn mê sớm tỉnh lại, giống như nổi điên kéo y phục của nàng chất vấn: "Con ta đâu? Con ta ở đâu? Ngươi vì sao đưa nó ra ngoài? Vì sao!"

      "Nếu phải vì ngươi, làm sao có thể ngu ngốc chạy vào bên trong trận hỏa hoạn như vậy? Nếu phải ngươi, làm sao có thể xảy ra chuyện như thế này? còn như vậy, giấc mộng của chính là hy vọng có ngày tứ tỷ ngươi có thể gọi tiếng đệ đệ."

      "Ngươi đừng cho là ta biết, ngươi tuy rằng ở mặt ngoài đối với người khác tỏ ra thân thiện, nhưng trong tâm ngươi sớm nguội lạnh từ lâu, trong lòng ngươi sớm mong chết yểu! phải là hận được sinh ra làm hại nương của ngươi buồn bực mà chết sao? A... Có trả thù hãy hướng vào ta mà trả thù!

      Khuynh Lăng để ý đến bà ta mắng mình như điên, chỉ là từng bước , bước đến chỗ Cẩm Tử Túc ôm Khuynh Trầm Ngư yên lặng xem xét.
      Cẩm Tử Túc là vị vua tuổi trẻ tài cao,luôn chăm lo việc nước, hoàng bào mặc người , tay áo có thêu rồng, bên hông có mỹ ngọc trong suốt, bóng dáng cao to chịu bó buộc, nhìn nàng, khuôn mặt tuấn lãng nhuộm chút thâm ý. Cặp mắt kia lên tia phức tạp.

      "Hoàng Thượng thứ tội, trận hỏa tối nay là dân nữ phóng." Hít vào hơi, nàng quỳ rạp xuống nền đá cẩm thạch cứng rắn.

      "Là ngươi châm lửa phóng hỏa cùng hành hung?" Hơi nhíu mày, con ngươi của Cẩm Tử Túc vừa mới còn phức tạp lóe lên tia hưng trí, thoáng buông lỏng thắt lưng Khuynh Trầm Ngư ra, tầm mắt dán lên khuôn mặt Khuynh Lăng.
      Như viên đá ném vào nước làm nổi lên bao đợt sóng, tân khách lưu lại xem náo nhiệt khó có thể tin bắt đầu bàn luận chỉ trỏ. Có người khó hiểu hoài nghi, ràng nhìn thấy nàng tham dự thọ yến tối nay, tại sao nàng lại có thể phân thân ra mà phóng hỏa hành hung đây? Cũng có người quên lên tiếng kinh ngạc, Khuynh phủ tứ tiểu thư ai chẳng biết là người bị mù, nhưng vì sao nhìn cảm xúc khuôn mặt của nàng, ánh mắt kia căn bản cùng với người bình thường khác nhau là mấy?


      "Dân nữ chỉ thừa nhận phóng hỏa, hai chữ 'hành hung', dân nữ dám nhận." Ngẩng đầu, đối mặt với áp lực đến từ bốn phương tám hướng, Khuynh Lăng thản nhiên mà chống đỡ, "Vào đêm Triệu Thiên Kim sắp chết cũng có trận đại hỏa như vậy, biết có ai còn nhớ ?"
      ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
      Chris thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 43: Người đệ nhất thiên hạ (1).
      Edit: Tiểu Linh .


      Nhắc tới nữ nhi của Triệu Thái Sư, e rằng thế nhân cũng dùng mấy câu như chim sa cá lặn bế nguyệt tu hoa để hình dung.Nhưng nếu nhắc tới cái chết của nàng, lại người nào thổn thức.

      Sau khi say rượu tự an ủi, nghĩ rằng cao hứng quá mà dẫn đến tử vong.
      Người chết như vậy, làm cho Triệu Thái Sư trở thành trò cười của toàn bộ Cẩm Mịch quốc. Sở dĩ lúc này đây tại thọ yến của Khuynh Đỉnh Thiên, là hoàng thân quốc thích cũng cáo ốm ở nhà, trực tiếp chối khéo . Nghe , bởi vì nữ nhi nên thân mà còn bôi đen vào khuôn mặt già nua của mình, Triệu Thái Sư có vài này lấy lí do này mà trốn tránh vào triều sớm .

      "Chẳng lẽ ngươi còn muốn , Triệu Thiên Kim bị trận lửa lớn kia thiêu chết ? Đừng quên hai gò má nàng trắng nõn phiếm hồng, toàn thân đều chút dấu vết bị bỏng nào." Tiền Tri phủ là chủ thẩm phụ trách vụ án này, ôm toàn bộ công lao phá án vào mình. Hôm nay thế nhưng có người đến hủy công lao của , tự nhiên phải đứng ra trước, cho phép người ta bỏ qua quan điểm của mình.

      "Tự nhiên phải." Khuôn mặt lạnh nhạt, mỗi chữ mỗi câu đều gằn lên, "Tiểu nữ chỉ muốn , chúng ta đều xem loại hương vị khác thi thể nạn nhân." Nếu mùi hôi thối của xác chết thiếu chút nữa che lấp hương vị của rượu hoa quế vậy tại sao hương vị của rượu hoa quế thể che lấp những mùi vị khác?

      "Trận đại hỏa kia, nổi lên kì lạ, biến mất cũng kì lạ. Nhưng có chỗ kì lạ là, tại hôm Triệu Thiên Kim hạ táng, tiểu nữ thấy lúc ấy quan khám nghiệm tử thi tiến hành chứng , đạo của Triệu Thiên Kim, có dấu vết bị lửa đốt qua. Hương vị kia bị chúng ta xem , đó là mùi hạ thể của nàng bị đốt cháy."
      Về trận lửa kia bởi vì An Lịch Cảnh niết bàn trùng sinh nên cháy mãnh liệt, Khuynh Lăng thể hiểu hết, nhưng về cái chết của Triệu Thiên Kim, nàng sau đó tìm quan khám nghiệm tử thi xác minh qua. Bởi vì nữ đồ đệ của quan khám nghiệm tử thi kia khi kiểm tra hạ thể của Triệu Thiên Kim cảm thấy có lẽ máu xử nữ chảy ra quá nhiều, thịt xung quanh bị biến dạng đến vô cùng thê thảm, cảm thấy nếu là nữ tử mới nếm phải trái cấm, có khả năng xuống tay nặng như thế với chính mình,người bình thường có lẽ chỉ lướt qua. Vì thế, nữ đồ đệ kia lại lén lút mọi người giấu chuyện đó đến mãi cuối cùng,lúc ấy mới phát màu đen của thịt thối ở trong đó.Tiểu Linh -LQĐ

      Bởi vậy có thể thấy được, Triệu Thiên Kim, cũng phải cái gọi là "Cao triều", mà bị đốt cháy tàn nhẫn đến huyết nhục mơ hồ. Sau đó, lại dùng đến cái biện pháp gọi là tự an ủi để che giấu chân tướng.

      Từ đầu đến cuối, An Lịch Cảnh đều đứng ở phía sau Khuynh Lăng , xa gần, mắt phượng híp lại, tạo nên vầng sáng đầy ý cười, bạc môi hơi hơi gợi lên, có cái gì đó, như muốn tràn ra. Cuối cùng, gật đầu cái với Cẩm Tử Túc chờ đợi đáp án.

      Nhìn đến động tác này của An Lịch Cảnh, cổ tay áo của Cẩm Tử Túc như rồng cựa quậy trong mưa, mu bàn tay ở sau người, nhìn về phía Khuynh Lăng , cũng nhiều hơn tia tìm tòi nghiên cứu. Cuối cùng, nhìn đến nhị phu nhân điên cuồng cào xé Khuynh Lăng, ý bảo ngự lâm quân kéo bà ta qua bên.
      Mà Tam phu nhân, phú quý ung dung, bàn tay trắng nõn thong dong kéo Khuynh Đỉnh Thiên, nhìn về phía nhị phu nhân như bị điên, trong ánh mắt lóe lên tia khinh thường.

      "Nhạc phụ đại nhân, chuyện của Lỗi Nhạc chỉ sợ trước tiên phải để lại." giận mà uy, giọng điệu của Cẩm Tử Túc ràng chỉ là trần thuật lại, nhưng vô cớ có mang loại khí thế khiến người ta phải thần phục, "Truyền quan khám nghiệm tử thi."
      Last edited by a moderator: 19/8/16
      honglakChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :