1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thừa tướng, phu nhân không thể sủng - Điềm Kiếm Linh (69) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 33 : Huyền cơ trong án 4.

      Edit: Tiểu Linh .

      Khuôn mặt điêu ngoa tùy hứng khó có được tầng thẹn thùng của nữ nhi, Cẩm Tuyết Sương lúc này mới phát mình là ngốc đến cực điểm,tại sao nàng lại chọn đến vào thời điểm này?

      Hậu cung này do hai Thái Hậu nắm quyền, Cẩm Tuyết Sương là nữ nhi của đông cung Lã Thái Hậu, ngày thường rất được sủng ái. Cẩm Tử Túc đối với Lã Thái Hậu tuy rằng có kính trọng nhưng xa cách, nhưng đối với muội muội vị này đau đến tận xương tủy.

      (Ngày trước đọc 1 truyện ,bh đọc truyện này mới thấy có 2 thái hậu!)
      Nghĩ đến trước kia hoàng đế ca ca sủng ái mình nhất, mà từ khi Hiền phi Khuynh Trầm Ngư tiến cung tới nay, ca ca tựa hồ đem tâm tư đều đặt người nàng, Cẩm Tuyết Sương liền cảm thấy có chút khó chịu.

      Nhưng mà hạnh phúc của hoàng đế ca ca vẫn là quan trọng nhất, nàng đành nén mất mát trong lòng,lấy tờ giấy Tuyên Thành cuộn tròn trong tay áo ra giao cho Thôi tổng quản : "Nhất định phải tự mình giao tận tay cho hoàng đế ca ca biết ?"

      "Vâng, lão nô nhất định làm theo."

      Rốt cục cũng đem được vị chủ tử này rời , Thôi tổng quản lau lau chút mồ hôi lạnh trán, hung hăng thở phào nhõm hơi.

      Cái mạng già này, xem như tạm thời được bảo vệ.


      *
      Trong tẩm phòng.

      tiếng ngâm dứt của nữ tử vang lên bên tai mang theo mị hoặc làm người ta thể chống đỡ. Bình phong che lấp màn giường bao phủ ,mông mông lung lung trong mơ hồ có thể thấy được thân thể trắng noãn như ngọc, người là những vết xanh tím lại phối hợp với thanh kiều mỵ, chỉ cần là người có mắt nhìn có thể nhìn ra là dấu vết hoan ái.

      Nhưng mà nếu nhìn kỹ gặp phát , từ đầu tới cuối, trong màn chỉ có duy nhất nữ tử giường khó nhịn được mà phát ra những tiếng ngâm, thân mình cuộn lại đùa nghịch đủ các loại động tác, tay nàng an phận người mình mà an ủi.

      Đôi mắt bình tĩnh thản nhiên liếc nữ tử giường, thanh nam tử trong phòng vang lên: "Hôm nay thuốc sơn y tẩu xứng quả là khác với ngày thường, có thể làm cho người ta sinh ra ảo giác đến tận bây giờ."

      Áo màu bạc trác tuyệt, đường viền tơ vàng, dung nhan tuấn lãng giống như thần tiên, ràng đó là An Lịch Cảnh. Giờ phút này tà tà dựa vào cột trong phòng, ngọc cốt phiến thu nạp trong lòng bàn tay, hay cho dung mạo thiên nhân.

      " Thế ngoại cao nhân tài cán vì trẫm sở dụng như vậy, ngươi cũng thèm câu?" Minh Hoàng long bào quanh thân, Thân ảnh Cẩm Tử Túc cao to tựa vào phía nhuyễn tháp, khí phách nội liễm, trong tay thưởng thức quân cờ đen, "Đừng quên chuyện ngươi đáp ứng trẫm."

      An Lịch Cảnh lại phảng phất nghe thấy, môi gợi lên chút độ cong như có như , : "Chỉ tiếc mỹ nhân này bại hoại, thế nhân đều Hoàng Thượng đối vị Hiền phi nương nương này sủng hạnh có thêm, nguyên lai là biện pháp sủng hạnh như vậy."

      " Bình luận như vậy sao?." Cẩm Tử Túc mặt rồng biểu cảm. Người mình thương nhung nhớ bao lâu kia từ đầu đến cuối đều là cầu mà thể có. Mà nữ nhân mình nghĩ muốn, lại bởi vì thể ổn định thế cục triều đình mà nhét vào cung. Nếu các nàng thích chỗ ngồi ở hậu cung như vậy, liền thỏa mãn tâm nguyện của các nàng. phải nghĩ muốn cùng hoan ái sao? phải muốn sinh hạ con nối dòng của sao? A... Nếu phòng của nữ nhân nào cũng , có thể hay có thêm vài cái dã chủng.

      "Vị quận chúa vừa mới vào kia từ trước đến nay tuy rằng điêu ngoa, nhưng đối với Hoàng Thượng ra rất săn sóc , quấy rối hưng trí của người." Đáng tiếc, An Lịch Cảnh như trước đối với lời của tựa hồ như quan tâm, trong mắt có đến nửa điểm gợn sóng.

      Rốt cục, minh hoàng góc áo chợt lóe, Cẩm Tử Túc từ nhuyễn tháp đứng dậy: "Luận định lực, trẫm vĩnh viễn cũng đuổi kịp ngươi. , ngươi đến tột cùng nghĩ muốn cái gì?"

      "Rất đơn giản, là vị trí 'Thiên hạ đệ nhất ' thôi."Mắt phượng híp lại , ngưng tụ ngàn vạn tao nhã.
      honglakChris thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 34: đương triền miên trong biển mưa hoa 1.

      Edit:Tiểu Linh .

      Khuynh phủ.

      Khuynh Đỉnh Thiên đại thọ sáu mươi, oanh động toàn bộ Tấn Vân thành.
      Vị này là nhạc phụ của tướng quân, nhạc phụ của Thừa tướng mà sâu xa hơn là nhạc phụ của Hoàng Thượng, ai biết chỉ cần dậm chân làm cho người ta bị chém đầu đến ba lần.

      Phàm là tiểu thương hay quan lại trong Tấn Vân thành, người nào nhận được thiệp mời vinh dự của Khuynh Đỉnh Thiên .

      Tiệc rượu buổi tối, Khuynh phủ sớm bị vây quanh chật như nêm cối,càng kể tới ở ngoài cửa Khuynh phủ cũng mở tiệc rượu, dòng người đến chúc mừng nối dài dứt.

      "Các ngươi đoán xem hôm nay Hoàng Thượng có tới ?"
      " Tấn tướng quân cùng Phong Thừa tướng đều đến, có đạo lý Hoàng Thượng cũng là con rể mà đến !"

      " nhất định là như vâỵ, dù sao Hoàng Thượng cũng là đấng quân vương."
      "Ngươi ngốc , quân vương như thế nào, cuối cùng còn phải cũng đến nơi có nữ nhân ôn nhu săn sóc? Nghe Hiền phi nương nương thổi gió bên gối, Hoàng Thượng phải phải ngoan ngoãn cùng nàng về nhà mẹ đẻ sao?"

      ...

      Sắp tới lúc khai yến, khách nhân được mời khỏi châu đầu ghé tai, mà trái lại Khuynh Đỉnh Thiên ở bên là vẻ mặt khí định thần nhàn. Hôm nay mặc kiện hoa phục vui mừng, làm nổi bật thân mình có vẻ cao ngất, ánh mắt có vẻ thâm thúy như thể chứng tỏ câu gừng càng già càng cay. Chỉ thấy nghiêng thân mình ý cười trong suốt, khi cùng tướng quân con rể ở bên trái vài câu, khi lại cùng con rể là Thừa tướng đứng bên phải vài câu.

      Mà hai vị rể hiền này, ràng đều là nhân trung chi long*, chỉ cần nhìn vẻ bề ngoài đủ để làm cho những người khuê nữ hoài xuân.

      Nhân trung chi long :rồng giữa loài người.
      *
      Phi Cầm các.

      "Ai ôi, tứ muội lại bị cha cấm túc sao? Ngày vui lớn như vậy cũng chuẩn bị tiền sảnh mở mang kiến thức, thuận tiện kết giao ít đệ tử quan gia, thay bản thân tìm đường ra lúc tuổi già!."

      Khuynh Lạc Nhạn chân thành đến, xiêm y người lung linh phiêu dật chọc cho người ta thèm dãi, theo nàng là hai tì nữ luôn cúi thấp đầu.
      Khuynh Lăng quay đầu,tay vuốt ve sợi sợi tóc chưa được Hoàn Ngọc chải, cười ra tiếng: "Nhị tỷ chứ phải là uống nhầm thuốc ? êm đẹp cha cấm túc muội làm chi! ?"

      Phong Đình Uyên, ra nữ tử ngươi thích là người như vậy sao?

      Lấy ngực áp chế người, bộ mặt kiêu căng ương ngạnh cả vú lấp miệng em!.
      khi như vậy, vì sao còn hứa hẹn để cho ta khuynh tẫn cả đời đây?

      Khuynh Lạc Nhạn thấy thể chế nhạo nàng, lắc lắc cái mông đẫy đà qua, cuối cùng còn quên khoe khoang vài tiếng: "Đình Uyên đêm qua cũng biết tiết chế chút, giày vò ta cả đêm làm cho ta đến đường cũng khó khăn, vậy nên bây giờ mới đến nơi này của tứ muội nghỉ chân chút."

      Quả biết tiết chế, cổ của nàng ta là vết hôn cắn đến bây giờ vẫn còn đỏ ửng mảng.

      Nếu là ngày xưa, nàng có lẽ tin tưởng là . Nhưng từ đêm đó tại rừng đào nhìn thấy Khuynh Lạc Nhạn biết liêm sỉ cùng người khác tằng tịu với nhau, tại Khuynh Lăng đối với giọng mang thị uy của nàng ta trong lòng có phần để ý, đối với Phong Đình Uyên có nhiều hơn chút đồng tình. Nếu biết được người thê tử kết tóc xe duyên của mình làm ra việc vô liêm sỉ như thế, có cảm tưởng gì đây?

      "Nếu dừng chân nghỉ đủ, vậy tạm biệt nhị tỷ, tứ muội tiễn." Con ngươi lạnh lẽo, Khuynh Lăng trực tiếp hạ lệnh đuổi khách.
      ——— —————— —————— —————— —————— —————— —————

      Chương 35: đương triền miên trong biển mưa hoa 2.

      Edit: Tiểu Linh .

      Đến khi Khuynh Lạc Nhạn lượn lờ rời , Khuynh Lăng mới dần dần hồi phục bộ dáng chết lặng.

      người Khuynh Lạc Nhạn đầy dấu hôn xanh tím, ai trào phúng Khuynh Lăng nàng, chính nàng đến tột cùng có bao nhiêu ngu ngốc đây!.
      Tuy có lẽ cũng phải do Phong Đình Uyên gây nên, nhưng hai người này thành thân lâu ngày, nam nhân tinh lực dồi dào, làm sao có thể động tâm đối với quyến rũ lớn mật của Khuynh Lạc Nhạn? Nam nhân, cho dù trong lòng có nữ nhân, cũng có thể chút do dự ở giường cùng nữ nhân khác điên loan đảo phượng.

      Đương kim gia chủ đệ nhất thế gia Vân Sơ công tử cùng danh kỹ tiếng tăm Cầm Uyển Tâm phải kiểu mẫu điển hình sao? Công tử Vân Sơ phong lưu là khách quen của thanh lâu kỹ quán, gặp được Cầm Uyển Tâm liền hoàn toàn mê đắm.

      Nhưng mà, oanh oanh liệt liệt sau đó lại tìm cái chết tính là gì! phải chàng cưới phải chàng lấy chồng, nhưng kết quả là đâu? Càng chiếm được mới càng cảm thấy trân quý. Mà khi thực chiếm được, lại cảm thấy nhàm chán . Vân sơ công tử rốt cục cũng được như ý nguyện cưới Cầm Uyển Tâm về, nhưng mà sau tháng ngắn ngủn hề lưu luyến Cầm Uyển Tâm như trước. Sau đó lần nữa bắt đầu trao thân ở chốn phong trần, nghe hàng đêm cùng với nữ tử hoan ái, làm cho Cầm Uyển Tâm trong phủ cắt cổ tay tự sát.

      *
      Nam tử thế gian, đến tột cùng có bao nhiêu người có thể chống cự được dụ hoặc bên ngoài đây?

      Sớm biết là như thế, hai con mắt này cứ như trước cái gì cũng nhìn thấy, cái gì cũng thấy !.

      Nay nàng nhìn thấy, lại thấy thứ cho nàng cảm thấy thương tổn, cảm nhận được cái gì gọi là thống khổ.

      "Cha cấm túc ta ?" Quay đầu đối diện với Hoàn Ngọc vừa mới rửa mặt chải đầu cho mình,Khuynh Lăng chất vấn.

      Khuynh Đỉnh Thiên đại thọ sáu mươi tuổi, nàng có mặt cũng được mà có cũng sao, căn bản là thèm quan tâm.

      Bởi vì nàng là Khuynh phủ tứ tiểu thư được sủng ái, mà nàng, cũng vẫn nguyện ý làm tứ tiểu thư được sủng ái.

      Nhưng mà, nhìn thấy Khuynh Lạc Nhạn khiêu khích, vô luận là trong lời hay vẫn là quần áo ,đều làm nàng bị đè nén.

      Khuynh Lạc Nhạn vẫn cho rằng nàng là người mù như trước, quần áo cố ý ăn mặc đàng hoàng , nàng có thể cho rằng là nàng ta cố ý tiết lộ tân hôn ngọt ngào đối với ngoại nhân, ngôn ngữ gian sắc bén, nàng cũng có thể giải thích là nàng ta đối với người tứ muội này trước đây cùng phu quân nàng từng có cảm tình sinh ra địch ý.

      Nhưng mà người nên ngay cả lễ nghi tối thiểu liêm sỉ cũng bận tâm. Hướng nàng là tiền sảnh, là nơi mở tiệc chiêu đãi quan lại cùng thương hộ phú quý trong toàn Cẩm Mịch quốc .Nàng ta to gan ăn mặc như vậy, thực ràng sớm vượt qua phạm vi người hiền lương nữ tử nên có.

      Dầu bôi tóc bị Khuynh Lăng đẩy ra, Hoàn Ngọc khẽ cắn môi định nhưng cuối cùng vẫn thành : "Lão gia sớm phân phó, cho phép tứ tiểu thư ra Phi Cầm các nửa bước..." Mất mặt xấu hổ... Câu kế tiếp, Hoàn Ngọc dám tiếp tục , tránh làm nàng thương tâm.

      Môi gợi lên chút cười yếu ớt, Khuynh Lăng tùy ý để tóc dài buông ra , chống lại dung nhan trong gương đồng của mình: "Như vậy, ta tự nhiên nên đến tiền sảnh để cha vui mừng rồi! Bằng , ta làm sao có thể làm nữ nhi tận hiếu đây?!”
      ——— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— —————— ————————
      Chris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 36: đương triền miên trong biển mưa hoa 3.
      Edit: Tiểu Linh .


      Ba ngàn sợi tóc đen được cố định bằng cây trâm tím, toát ra vẻ đẹp rực rỡ như ngàn vạn đóa hoa. đôi mắt sâu thấy đáy pha vài phần lạnh lùng, quần lụa mỏng manh màu lục đón gió lay động, bước chân thong thả, khí chất tựa thiên tiên.

      "Tứ tiểu thư, lão gia cho phép ngài đến tiền sảnh."

      Khuynh Lăng khẽ nhấc chân lộ ra muôn ngàn quý khí,nhưng lại bị Hoàn Ngọc ngăn cản đường .

      "Hôm nay là đại thọ của cha, ta thân là nữ nhi lại bị hạ lệnh cấm túc, đời này còn có người cha như vậy sao?." Trái tim có chút băng giá,đúng lúc đó Khuynh Lăng thấy Tiểu Bạch Bạch giống như ngày thường cắn cắn váy của nàng , thể đem nó ôm vào trong lòng.

      Trước kia Khuynh Đỉnh Thiên có lợi thế đủ để uy hiếp nàng, tại nàng căn bản là cần bận tâm làm gì.

      "Tứ tiểu thư..." Lão gia biết, trước mặt tân khách cả sảnh đường mặt , sau tuyệt đối tìm ngài gây phiền toái đó! Ngài như thế này là muốn làm gì?

      "Dẫn đường." Khuynh phủ bày ra cơ quan trận pháp, nàng cho tới bây giờ vốn có tâm tư nhớ, chính mình tự nhiên là ra nổi .

      "Thực xin lỗi tứ tiểu thư, nô tỳ thể làm cho ngài lại bị lão gia chỉ trích ." Lưu lại câu này, Hoàn Ngọc nhanh chân chạy , nghĩ rằng Khuynh Lăng có nàng ở bên giúp đỡ đến được tiền sảnh .

      *

      Hoa đào bay lả tả, gió xuân lay động, dưới đất đầy tàn hoa, vạn vật tiếng động.

      Bất đắc dĩ vòng vòng tại chỗ, giờ khắc này Khuynh Lăng rất thống hận bản thân mình.

      Sớm biết như thế nàng nên chú ý đến mọi thứ xung quanh cũng đến nỗi ngay cả ra trận pháp nho này cũng ra được.

      Trong lòng Tiểu Bạch Bạch luân phiên xem thường, móng vuốt dài cọ cọ bộ lông,lưỡi cũng thuận tiện liếm liếm bộ lông như được ăn bánh ngọt, hai lỗ tai tuyết trắng chăm chú nghe động tĩnh cách đó xa.

      Chủ nhân tựa hồ rất tích cực nha, đến tức giận cũng truyền đến người nó, làm tiểu tâm can của Tiểu Bạch Bạch cũng theo đó mà run lên .

      Trận pháp đơn giản như vậy, Tiểu Bạch Bạch nó căn bản chỉ cần nhắm mắt lại cũng có thể ra ngoài.

      Nhưng mà, hình như có người ở tới gần, nó vẫn nên bảo tồn thực lực hơn bằng bị người có linh lực thấy được bị phá huỷ tu vi cả đời. Nó còn chưa có để chủ nhân nhìn thấy nó biến thân đâu, nó tuyệt đối công tử tuấn tiêu sái, đem cái gai trong mắt chủ nhân là Phong Đình Uyên đả kích thảm hại,cũng làm cho chủ nhân hay xách tai nó thấy Tiểu Bạch Bạch minh thần võ, phải là người dễ bắt nạt, hừ!!

      Tiếng bước chân ngày càng gần, khi Khuynh Lăng phát người tới xuất trước mặt nàng.

      Nàng chỉ kịp nhìn thấy thân lam nhạt, tiếp sau đó bị người hung hăng đè ép đến bên thân cây hoa đào.

      Lưng bị áp chặt chẽ vào thân cây đào, mang theo hơi thở ướt át của đêm dài. Môi, bị sức lực cường đại chiếm lấy, mang theo chút hơi thở quen
      thuộc.

      chút, từng là hơi thở làm cho nàng nhớ nhung vô hạn.

      Người tới giống như rất lâu, chút miêu tả đôi môi của nàng, tiện đà tiến quân thần tốc, môi lưỡi trằn trọc mang theo vô vàn sợi chỉ bạc. Tay trái của giữ chặt bả vai nàng, tuyệt cho nàng kháng cự.

      Thấy nàng giãy dụa, tay phải thuận thế thâm nhập vào bên trong xiêm y của nàng, ý đồ muốn nắm lấy nơi mềm mại kia.

      Nhưng mà, trong chớp mắt khi tay vừa định tiến vào liền bị đạo thanh ngăn cản.

      "Phong Đình Uyên, đủ rồi!"
      Last edited: 9/3/16
      honglakChris thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 37: đương triền miên trong biển mưa hoa 4.

      Edit:Tiểu Linh .

      Khuynh Lăng ngữ điệu lãnh chút cảm tình, đôi mắt nàng chút gợn sóng khiến người khác có cách nào nhìn thấu nội tâm nàng nghĩ gì.

      "Lăng nhi, mấy ngày gần đây nàng đều cố ý trốn tránh ta, tối nay ta vất vả mới có cơ hội gặp nàng, cảm xúc có chút kích động. Ta..."

      Từ đêm đó nàng trở về phủ muộn, quan hệ của với nàng trong lúc đó tựa hồ có chút giống với .

      Nàng cố ý trốn tránh , chỉ cần trong khí ngửi được hơi thở cùng có liên quan chọn đường vòng mà .

      ra người luôn tâm niệm cố tình lẩn trốn . biết vì sao nàng lại trở nên như thế.

      Đêm đó đến tột cùng xảy ra cái gì? nhớ , đường đưa nàng về hậu viện nàng đều cùng thân mật khăng khít, nhưng mà... khi Khuynh Lạc Nhạn nửa đường xuất , thần sắc của nàng liền có chút thích hợp .

      Nhưng nàng phải sớm biết hỉ của và Khuynh Lạc Nhạn chỉ là hữu danh vô thực sao? Vì sao lúc ấy lại khác thường như vậy?

      Giờ phút này Phong Đình Uyên tự nhiên là biết được đôi mắt Khuynh Lăng khôi phục, hình ảnh đêm hôm đó cùng với Khuynh Lạc Nhạn ân ái sớm còn là bí mật.

      Đôi mắt Khuynh Lăng lạnh nhạt, trong mắt đôi mắt ấy tưởng như hun hút và xa xăm.

      " ra nhị tỷ phu cố ý tới tìm tới vị muội phu này sao? Nhị tỷ cách đây lâu mới từ Phi Cầm các của ta rời ,còn cao hứng nhị tỷ phu giường cùng nàng ân ái có thừa. Ta còn tưởng rằng nhị tỷ phu bây giờ cố ý đến trước mặt ta phụ xướng phu tùy phụ họa nàng đấy!." Khuynh Lăng châm chọc,môi gợi lên chút cười yếu ớt.

      người là phu quân của Khuynh Lạc Nhạn.

      người là tứ muội của Khuynh Lạc Nhạn.

      Thân phận của hai người, chung quy là kiêng dè của thế nhân.

      Từ khi cưới Khuynh Lạc Nhạn, Khuynh Lăng tự nhiên cũng sinh luẩn quẩn trong lòng, mà khi nghĩ luẩn quẩn trong đầu loạn như ma, cố ý ở trước mặt mà nhắc nhở thân phận hai người.

      Lúc trước, là phụng thánh chỉ vui vẻ cưới Khuynh Lạc Nhạn, mà phải Khuynh Lăng nàng.

      "Nàng tới ?" Mày kiếm đông lạnh, Phong Đình Uyên bây giờ mới tỉnh táo lại. tựa hồ xem tâm trạng của nàng : "Lời của nàng ấy thể tin tưởng. Lăng nhi, tin tưởng ta, ta tuyệt đối thương tổn nàng."

      Khuynh Lăng thực ra cũng quan tâm lời của Khuynh Lạc Nhạn là hay giả, nhưng giả như thế nào? phải vẫn hôn Khuynh Lạc Nhạn, vẫn cùng chung giường với nàng ta sao ?

      "A —— "

      tiếng hô đau đè thấp vang lên, Khuynh Lăng nhìn lại thấy cánh tay Phong Đình Uyên muốn vươn tới mình rụt lại , ta ôm tay với biểu tình hết sức đau đớn.

      Lúc này nàng mới nhận ra Tiểu Bạch Bạch trong lòng dùng móng vuốt cố ý khua loạn vài cái, đôi mắt của nó mang thần sắc tức giận, giống như có thù hằn với người khác,răng nghiến ken két.

      Cười cười phủ tay lên bộ lông Tiểu Bạch Bạch, Khuynh Lăng trấn an nó: "Tiểu Bạch Bạch, cắn người bị thương phải bồi thường tiền thuốc."

      Vừa mới còn vì chủ nhân báo thù ,bây giờ mặt Tiểu Bạch Bạch biểu tình phong phú lập tức ủ rũ,trông rất thê thảm.

      phải như vậy ! Nó ràng là lo cho chủ nhân mà thôi, cư nhiên còn bị thầm oán...

      vậy Tiểu Bạch Bạch cũng thèm quan tâm nữa, trực tiếp rụt đầu, nhắm mắt làm ngơ.

      "Mang ta tiền sảnh." Thấy Tiểu Bạch Bạch giận, Khuynh Lăng cũng cho là kì lạ, đôi mắt làm như thể thấy mọi vật, làm bộ như khi nãy việc tay Phong Đình Uyên bị Tiểu Bạch Bạch cào cũng chỉ là suy đoán của nàng .

      *
      Hoa rụng bay tán loạn, hoa đào đầy trời, kiều diễm dưới ánh trăng, dưới trận mưa hoa thơ mộng hai người thong thả bước .

      Thấp thoáng trong bóng tối là hai người mặt,chỉ thấy trước là người minh hoàng ngăn nắp, dáng người lỗi lạc.

      Theo sau là người áo màu bạc văn nhã, khuynh đảo chúng sinh.

      "Trẫm là mở mang nhãn giới , tứ tiểu thư của Khuynh phủ bộ dạng xinh đẹp tuyệt luân, nhưng cũng là hoa có chủ."

      "Hoa có chủ?" Môi bạc khẽ nhúc nhích, thanh từ tính mang theo ma lực làm cho người ta phải trầm luân. An Lịch Cảnh lấy ngọc cốt phiến từ trong tay áo màu bạc ra, ngưng kết tầng kết giới mà người phàm thể thấy được. Ha, cư nhiên dám đụng đến nữ nhân của ta, Phong Đình Uyên ngươi xem ra nên cảm tạ tốt khi Tiểu Bạch Bạch chỉ cào ngươi. Nếu bằng , An Lịch Cảnh ta tuyệt đối để ý đến pháp chế nhân gian, trực tiếp liền đưa ngươi xuống phủ bồi mấy mãnh thú minh giới hảo hảo mà chơi đùa!.
      Last edited: 9/3/16
      honglakChris thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,953
      Chương 38: Giải oan 1
      Edit: Tiểu Linh .

      Bóng đêm mông lung đèn đuốc huy hoàng, trước đài sớm có nữ tử thân văn nhã, dáng người yểu điệu thướt tha, như hoa rơi nước chảy xinh đẹp loá mắt hiến vũ, hấp dẫn ánh mắt mọi người dưới đài.

      Tiệc đại thọ sáu mươi tuổi của Khuynh Đỉnh Thiên tuy rằng sớm chuẩn bị thỏa đáng nhưng lại chậm chạp chưa khai yến, vừa nghĩ cũng biết là cố ý chờ hoàng thượng Cẩm Tử Túc xuất .

      Khuynh Lăng vừa đến, liền cảm nhận được cái nhìn sắc bén từ Khuynh Đỉnh Thiên.

      Tân khách xung quanh cũng đồng dạng hít vào hơi.

      Đối với cách trang điểm của nàng tối nay, Khuynh Lăng đủ tự tin để so sánh với trang phục của Nhị tỷ ,Tam tỷ, nhưng nàng còn chưa có tự kỷ đến mức trực tiếp so sánh bản thân trước mặt mọi người.

      Tầm mắt chậm rãi ngắm nhìn bàn tay nắm lấy tay Phong Đình Uyên.
      Vừa mới rồi nàng bắt mang nàng ra khỏi trận pháp kia, tuy là đáp ứng, nhưng vì thấy hai mắt nàng thể nhìn thấy nên nắm tay nàng, đường mang nàng theo.

      Tay bị nắm chặt ở trong lòng bàn tay, cảm nhận được yên tĩnh ấm áp, Khuynh Lăng giống như hồi tưởng về những ngày xa xôi qua, cùng vui cười cùng tức giận, hưởng thụ tình ngươi đuổi ta bắt của hai người.
      Trong khoảng thời gian ngắn nàng quên bỏ tay ra.

      Nếu lúc trước là quên bỏ ra bây giờ trước mặt phần đông tân khách thậm chí là nét mặt già nua của Khuynh Đỉnh Thiên càng ngày nghiêm túc , kiều nhan của nhị tỷ hổn hển, nàng cố ý lên tiếng nhắc nhở Phong Đình Uyên chú ý đến thân phận của hai người cách biệt.

      "Ngươi là đồ biết xấu hổ, dám câu dẫn tỷ phu , ngươi đây là muốn gì! ?" Khuynh Lạc Nhạn hiển nhiên là tức giận , để ý Khuynh Tiếu Lộ cản trở, trực tiếp từ bên cạnh Khuynh Đỉnh Thiên chạy tới, hai thứ cao ngất trước ngực như thể nhảy dựng lên, giống như tùy thời có thể từ quần áo cản trở mà ra, làm cho người ta đỏ mắt.

      cái bàn tay, hung hăng quăng lại, độc, nhanh, chuẩn.

      Khuynh Lăng lại chính chính tà tà liếc nàng ta cái, đôi mắt làm ra vẻ có tiêu cự, giống như căn bản là nhìn thấy khí thế bức người cả vú lấp miệng em của nàng ta.

      "Lạc Nhạn, nàng cái gì ngu ngốc vậy? Lăng nhi ở trong phủ lạc đường ,ta dẫn đường cho muội ấy làm sao? Thân là tiểu thư khuê các mà lời ra luôn bôi nhọ người khác, nàng đây là muốn quăng thể diện của nhạc phụ đại nhân hay là quăng thể diện của ta! ?"


      giận mà uy, Phong Đình Uyên trực tiếp chặn đứng cái tát kia của Khuynh Lạc Nhạn, nguyên bản cái tát in hằn mặt Khuynh Lăng, bây giờ cánh tay định giơ lên tát bị gắt gao kiềm chế .

      Đối với bảo hộ của , Khuynh Lăng thầm cảm thấy buồn cười.
      Trong lòng bàn tay mất ấm áp, nàng biết, là cố ý .

      ràng dùng tay kia có thể dễ dàng chặn đứng thế công của Khuynh Lạc Nhạn, tại sao lại lựa chọn buông bàn tay cầm tay nàng ra .

      A...

      đúng là vẫn còn sợ hãi bị bại lộ quan hệ minh bạch của hai người, bây giờ là Thừa tướng tôn sư, bị mọi người chỉ trích trào phúng.
      "Hoàng Thượng giá lâm! —— "


      "Hiền phi nương nương giá lâm! —— "

      Hoàng thượng vừa tới ,bầu khí giương cung bạt kiếm dịu vài phần áp lực.

      Mọi người vội vàng quỳ xuống hô vạn tuế.

      Khuynh Lăng nhíu nhíu mày, nghĩ tới Cẩm Hoài đế cấp cho vị nhạc phụ đại nhân này mặt mũi, thế nhưng cùng đại tỷ tự mình tới tham gia thọ yến của Khuynh Đỉnh Thiên.
      Last edited: 9/3/16
      honglakChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :