1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thừa tướng, phu nhân không thể sủng - Điềm Kiếm Linh (69) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 22 :Cùng quân luận thắng thua (6).

      Edit : Tiểu Linh .

      Giờ phút này, Tiểu Bạch Bạch xù lông ,đầu cố gắng chui ra bên ngoài, ánh mắt đáng thương kia hề hề ngập nước chớp chớp, giống như phải chịu rất nhiều thống khổ.

      Nhìn Khuynh Đỉnh Thiên gia tăng lực đạo tay cổ nó, Khuynh Lăng giật mình. Nàng như thế nào lại quên mất, cha mình là người có võ . Mà việc làm thích nhất, chính là uy hiếp người khác.

      Nay cố ý làm cho nàng nghe thấy tiếng kêu của Tiểu Bạch, hiển nhiên là muốn làm cho nàng theo lời của tiếp.

      Như vậy, cũng dễ dàng có thể giải thích vì sao lại xuất ở chỗ này .

      "Cha, người cư nhiên ở đây!" Làm như khi nghe Khuynh Đỉnh Thiên lên tiếng mới phát tồn tại của , Khuynh Lăng mặt là tươi cười, rất ngọt ngào hạnh phúc, "Cha tất nhiên là lo lắng cho nữ nhi mới đến trước bước."
      "Tứ tiểu thư, ngươi biết hung phạm là ai?" Tiền Tri phủ nghe được Khuynh Đỉnh Thiên như thế, ánh mắt sáng lên, tầm mắt vừa mới mong mỏi An Lịch Cảnh, lập tức liền hề chớp mắt chuyển dời đến người Khuynh Lăng,dẫn đến thoải mái ở An Lịch Cảnh.

      chán ghét người khác dùng ánh mắt nóng bỏng như vậy xem nữ nhân của .

      "Ta có manh mối của thủ phạm, nhưng chứng cớ còn có chính xác. Đại nhân có thể cho ta thời gian ba ngày thu thập chút đủ để lập án căn cứ chính xác ?" Nàng trời sinh tính tình lười nhác nhưng thích ứng được trong mọi tình cảnh.Chuyện phải là của nàng, nàng tuyệt đối quan tâm. Nhưng đối với chuyện của Tiểu Bạch Bạch, nàng lại thể quản. Tuy rằng biết dụng ý của cha, nhưng đơn giản là muốn làm cho nàng theo . Cho nên,nàng cũng chỉ biết dùng cách này để kéo dài thời gian.

      "Ba ngày..." Tiền Tri phủ hơi chút trầm ngâm. Nay kỳ hạn chỉ còn lại bốn ngày, nàng muốn thời gian ba ngày, cùng kỳ hạn Hoàng Thượng cấp cũng xung đột, ra có thể đồng ý, nhưng so với trước mắt có đầu mối chỉ có thể lo lắng thánh nhan giận dữ, đầu mình khó có thể giữ được tới cùng. Toan gật đầu cái, vui vẻ đáp ứng,bỗng nhiên mới phản ứng lại đây vị tứ tiểu thư này là người nhìn thấy, lại nghiêm mặt , "Được, hết thảy mong chờ vào tứ tiểu thư ."

      "Tiền đại nhân, nương tử của tiểu nhân nếu nguyện ý trợ giúp phá án, tiểu nhân đương nhiên là thể lạc hậu. Khẩn cầu Tiền đại nhân cho phép tiểu nhân hiệp trợ ngài."

      Tao nhã nhanh nhẹn, long trời lở đất.

      Lời An Lịch Cảnh vừa ra, người còn ngồi ở vị trí dùng thế lực bắt ép Tiểu Bạch Bạch là Khuynh Đỉnh Thiên thân mình run lên, tay cũng run lên, con mắt lúc này mới nhìn về phía nam tử bị xem . nét mặt già nua là thần sắc sâu xa khó hiểu.

      Mà Tiểu Bạch Bạch dưới chưởng của , nguyên bản nên thở hổn hển, lúc này cả người tuyết trắng toàn bộ đều xù lên, tiểu tâm can cũng run lên. Vì sao, nó cảm giác vị chủ nhân bên cạnh này người mang theo thần lực cường đại? Nên đến là vì thu phục nó ? cần đâu! Nó mới sống hai trăm năm, còn chưa có tu thành hình người dọa chủ nhân nhảy dựng đâu.

      "Nhạc phụ đại nhân, tiểu tế An Lịch Cảnh, là phu quân của Lăng nhi." An Lịch Cảnh tuy rằng chú ý tới bộ dáng hoảng sợ của Tiểu Bạch Bạch, nhưng căn bản để ở trong lòng, chính là khom người chắp tay, hướng Khuynh Đỉnh Thiên tự giới thiệu.

      "Cha, đừng nghe bậy, nữ nhi căn bản là biết ."
      Đều giải thích chính là che giấu, lúc này Khuynh Lăng cuối cùng cũng nếm phen tư vị trong đó.

      Nhìn Khuynh Đỉnh Thiên bất động thanh sắc đánh giá An Lịch Cảnh giống như chút hờn giận, ngược lại cả người hiền lành đứng lên, Khuynh Lăng mặt ngoài biểu cảm nhưng trong lòng khỏi muốn nhéo An Lịch Cảnh phen hung hãn.

      Bình thường thanh cha nàng rất hòa ái nhưng vẫn luôn cất dấu mưu, nàng sớm lĩnh hội qua. Cho nên nay nhìn thấy vẻ mặt của như vậy cũng là lẽ thường, Khuynh Lăng cảm thấy trong lòng tất nhiên là có thêm lý do gì đó.

      "Lịch Cảnh a, ra Lăng nhi sớm cùng ngươi tự định ra chung thân giải quyết xong còn gạt ta người phụ thân này. Ai, đúng là có con lớn thể giữ."
      Nghe Khuynh Đỉnh Thiên đối với An Lịch Cảnh xưng hô vô cùng thân thiết như vậy, Khuynh Lăng chỉ cảm thấy cả người đều nổi da gà , nhưng mà đối tượng bị xưng hô lại hồn nhiên bất giác, ngược lại tỏ vẻ bộ con rể hiền đức khiêm tốn, cùng nhạc phụ đại nhân chuyện .

      "Nhạc phụ đại nhân có lễ, tiểu tế ít ngày nữa muốn cưới Lăng nhi. Án tử này, nhọc Lăng nhi quan tâm , tiểu tế cam đoan ngày sau tróc nã hung thủ để quy án, làm đại lễ đón dâu."

      Nàng ba ngày, lại chỉ cần ngày.

      Nhìn nam nhân kia cười đến ấm áp, Khuynh Lăng yên lặng nắm chặt tay, xem ra này đồ đăng đồ tử này, quả nhiên là muốn cùng nàng so đo !

      Tốt, đúng là rất tốt!

      Thực ra lần này nàng muốn cùng phân chia cao thấp thắng thua!
      Last edited: 24/2/16
      honglakChris thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 23:phụ xướng phu đến tùy (1).

      Edit: Tiểu Linh .

      Ban đêm, hậu viện phủ Thái Sư.

      Trăng rằm treo cao, bụi cây bốn phía phát ra những tiếng rì rào mang đến nhiều lo sợ.

      "Tứ tiểu thư, vì sao chúng ta lại phải lén lút trà trộn vào đây?" Hoàn Ngọc trong lòng có chút run sợ nhìn xung quanh, nghe thấy tiếng gió rào rào ngọn cây, liền khẩn trương túm góc áo Khuynh Lăng.

      Bên chân tựa hồ như có nhúm lông xù cọ vào nhưng Khuynh Lăng rảnh xem là cái gì, hai mắt khóa lại ở trong gian đèn đuốc sáng trưng.

      " Vị thiên kim này của Triệu Thái Sư chết ba ngày, thi thể phân hủy bốc mùi nhưng lại sai người nâng hạ táng, ràng là có vấn đề."

      "Có lẽ Triệu Thái Sư muốn để qua đầu tháng để cho nữ nhi của mình yên nghỉ, thuận tiện chờ đợi Tiền đại nhân tra ra hung thủ giết người."

      "Nếu muốn cấp cho nữ nhi của mình cái công đạo, tại sao lại cho khám nghiệm tử thi?" đáp ứng Tiền đại nhân trong ba ngày phải bắt được hung phạm, Khuynh Lăng cũng thua kém An Lịch Cảnh, lúc này nhìn ra vấn đề ở khâu khám nghiệm tử thi.

      Người khám nghiệm tử thi đó ấp úng, chỉ Tiền đại nhân đến tra án sau đó muốn khám nghiệm tử thi, nhưng mà cứ nhìn chằm chằm đến hạ thể của Triệu Thiên Kim nên bị triệu Thái Sư lấy cớ cho phép làm nhục di thể ái nữ để ngăn trở.

      Đêm hôm đó,người khám nghiệm tử thi nhìn thấy nơi riêng tư của nữ tử có chỗ sưng đỏ cùng chất lỏng, mang theo vết máu đỏ sẫm chứng tỏ bị phá thân, thế mới biết Triệu thiên kim là bị hung phạm tiền dâm hậu sát.

      Vừa mới muốn ra khỏi bụi cây, ống quần bị thứ gì đó quấn lấy, Khuynh Lăng tưởng là cỏ dại biết tên, vừa muốn kéo ra lại phát bên trong phủ Thái Sư đội thị vệ tuần tra qua, cây đuốc cháy hừng hực, trong khí là cỗ mùi khét.

      "Nguy hiểm ." Thiếu chút nữa là bị phát , nàng cúi đầu, con ngươi khẽ chuyển động lập tức phát bên chân mình đoàn nho ngẩng đầu lên, đắc ý nhảy nhót trước hai chân mình, trong mắt tràn đầy ánh sáng như ngọc,giống như muốn hướng tới nàng khoe ra chiến công vĩ đại của mình: "Chủ nhân, xem xem , sao người mang theo Tiểu Bạch Bạch? Thời khắc mấu chốt còn phải ta giúp người đại ân đó sao?"

      Đầu trống rỗng bỗng xuất thứ gì đó,đây phải Tiểu Bạch Bạch sao?

      Khuynh Lăng vừa bực mình vừa buồn cười đem nó ôm lấy, ngón tay thon dài thuận lợi cọ cọ vào mặt nó vẻ khen ngợi khuôn mặt nhắn: "Ta tha thứ cho việc lần trước ngươi khi dễ mèo của quý phủ."

      Nha! Đuổi bắt mèo là trò chơi tốt nhất!

      Móng vuốt của nó cào cào, lúc này khoa chân múa tay vui sướng.
      Thi thể của Triệu thiên kim đặt ở phía trước sảnh để nhận phúng viếng, mà sớm bị an trí tại sương phòng của nàng.

      Hương thơm của khuê phòng nữ tử cùng mùi hôi thối của quan tài tương giao, Khuynh Lăng trầm trầm sắc mặt, phân phó Hoàn Ngọc sớm ở bên che mũi : "Chúng ta cùng nhau dùng sức, đem quan tài mở ra. Nhưng mà giọng chút, tránh để kinh động thị vệ tuần tra."

      "Tứ tiểu thư..." Thanh sợ hãi vang lên, Hoàn Ngọc run run tiến lên. Tiểu thư, ngài đây là muốn nô tỳ buổi tối gặp ác mộng sao...

      Vừa làm quan tài chuyển dời chút, chống lại thi thể của người con nằm trong quan tài, Khuynh Lăng lưu tình chút nào dùng hai tay đặt cổ của nàng.
      http://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gifhttp://***************.com/images/spacer.gif






      Chương 24:phụ xướng phu đến tùy (2).

      Edit:Tiểu Linh .

      "Tứ tiểu thư, xác chết vùng dậy sao? Là xác chết Triệu thiên kim vùng dậy sao? A! ——" Hoàn Ngọc khẩn trương, khuôn mặt nhắn trắng bệch, dùng sức buông quan tài ra, kinh hô ra tiếng.

      Nhưng mà, lại bị Khuynh Lăng lấy tay vừa chạm vào cổ xác chết bưng kín miệng.

      Chỉ còn nghe ngô ngô vang lên.

      " giọng chút, Triệu thiên kim phải xác chết sống dậy, mà là có người có mưu đồ gây rối bên trong quan tài, ta nhân cơ hội này thỏa mãn nguyện vọng của thôi."

      Tức giận nhìn về phía quan tài có bàn tay chuyển động, có người lập tức nhanh nhẹn phi thân lên, lại là nam nhân kia, Khuynh Lăng chỉ cảm thấy mình vừa mới xuống tay vẫn còn rất .

      "Lăng nhi, nàng đây chính là mưu sát chồng." An Lịch Cảnh ngọc quan thúc phát, váy dài huyền phục phiêu đãng như gió, tay đặt ở sau lưng , còn tay kia phe phẩy ngọc cốt phiến, giọng điệu mang phần trêu tức.

      "Mưu sát tên đăng đồ tử nhà ngươi!" Lo lắng kinh động thị vệ, Khuynh Lăng hạ giọng, nhưng mà càng nhìn , nàng càng cảm thấy người này ra vẻ đạo mạo, căn bản chính là ngụy quân tử.

      An Lịch Cảnh lơ đễnh, ngược lại cười khẽ. Mắt phượng hẹp dài híp lại, làm cho người ta choáng váng trầm luân: "Mạng của vi phu còn để đến về sau cho nương tử, giờ đâu dễ bị chôn vùi như vậy!”.

      Lấy ngọc cốt phiến khẽ gõ vào trán, An Lịch Cảnh làm ra bộ trạng giật mình: "Vi phu đúng là hồ đồ, ràng là ở chỗ này chờ Lăng nhi đến , tự nhiên lại ngủ quên mất. Đến đây, Lăng nhi ,thi thể Triệu thiên kim ở đằng kia."
      Vừa đến chính , Khuynh Lăng thèm để ý tới ân oán cùng , theo đến bên giường.

      Rèm bị An Lịch Cảnh dùng ngọc cốt phiến vén ra, nhìn theo hướng ngọc cốt phiến, thân mình Triệu thiên kim được thu vào tầm mắt của nàng .

      Quần áo đỏ tươi được cẩn thận tỉ mỉ mặc người nàng, vạt áo cũng cẩn thận được buộc, nhìn ra chút sai lầm. Mà mặt Triệu thiên kim tái nhợt, nhìn ra là người bị xâm phạm thân thể đau đớn, mà là có thêm chút thâm ý mỉm cười làm cho người ta đoán ra.

      Màu đỏ...

      Triệu Thiên Kim thế nhưng lại mặc màu sắc nàng chán ghét đến cực điểm...

      Phản ứng đầu tiên của Khuynh Lăng là kháng cự nhắm mắt lại.

      Trong đầu, có cái gì đó luân phiên ra, giống như bị đánh úp lại, làm nàng đau đớn toàn thân. Cuối cùng, hai tay trong tay áo nàng nắm chặt lại, móng tay đâm vào lòng bàn tay: " thân quần áo này..."
      "
      Vi phu dùng mỹ nam kế giúp nàng hỏi thăm nha hoàn hầu hạ trong phủ Thái Sư, váy này Triệu thiên kim mặc lúc chết. Nhưng mà lúc ấy váy đỏ tươi cùng tiết khố bị xé rách, lộ ra hạ thể. Sau này được đổi lại thành thân quần áo mới."

      Đôi mi thanh tú có chút nhăn lại, Khuynh Lăng ôm ấp Tiểu Bạch uổng công tiến lên, nhìn Triệu thiên kim ,trầm mặt lầm bầm: "Chẳng lẽ bị người ta tiền dâm hậu sát? Thủ vệ trong phủ Thái Sư sâm nghiêm, người bình thường chắc hẳn thể vào được. Hung phạm chắc phải là nam đinh trong phủ?!"

      An Lịch Cảnh nhân lúc nàng mải suy nghĩ, cánh tay dài duỗi ra, cuốn lấy thứ nho lông trắng mượt như nhung trong tay nàng: "Người bình thường thể vào được, vậy những người kia vào bằng cách nào?" Mi nhăn lại, như vui mừng khi đoạt được Tiểu Bạch Bạch , An Lịch Cảnh lui về phía sau mấy bước, cười đến vô hại , "Đêm khuya, vi phu đưa nàng về trước. Về phần những cái khác , ngày mai nàng cũng biết."

      Giữ chặt hai chân của Tiểu Bạch Bạch dùng móng vuốt ô ô cầu cứu, đôi chân thon dài cất bước, dẫn đầu rồi ra ngoài.
      rjnchan, honglakChris thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 25: Phụ xướng phu đến tùy(3).

      Edit: Tiểu Linh .

      Đêm dài yên tĩnh, trăng tròn ở cao.

      Tiếng chuông canh ba vang lên, so sánh với ban ngày ồn ào náo động, giờ phút này ngã tư đường, hơi có chút quái dị.

      Ba người chồn, hơn nữa con chồn này còn có cánh, bị nam nhân tao nhã lạnh nhạt như thần cầm lấy tai xách . Lông tơ màu trắng bóng loáng, bốn chân liều mạng giãy dụa cố gắng thoát khỏi nam nhân nhưng lại được gì, vì thế chỉ có thể nằm yên nhúc nhích giả chết.

      "Ngươi mau đưa nó trả lại cho ta, nó thở được kìa ." Khuynh Lăng có chút đau lòng nhìn Tiểu Bạch Bạch, liền muốn chộp lấy nó.

      An Lịch Cảnh căn bản là hề động đậy, lại làm cho nàng chụp hụt, ngược lại nhào đến bên người .

      Hương thơm lạnh nhạt của phảng phất bên người nàng, Khuynh Lăng lập tức nhìn thấy khóe môi hơi hơi giương lên: "Nếu thực là Lăng nhi vì làm cho vi phu buông tha nó mà dùng mỹ nhân kế, vi phu ra rất lo lắng."

      "Ngươi là cái đồ đăng đồ tử, miệng hồ ngôn loạn ngữ, thánh nhân lễ giáo biết gì! Nếu mà ngươi còn dám khinh bạc như thế ta, ta ..."

      "Lăng nhi đây phải là oan uổng vi phu sao?Đây ràng đó là nàng thương nhung nhớ vi phu, chỗ nào là vi phu động thủ trước?"

      "Ngươi..."

      Trong bóng đêm, có thể nghe được hô hấp của đối phương, hương thơm của nữ tử quanh quẩn quanh thân, phảng phất như giao hợp cùng tâm hồn , ba ngàn năm quên , ba ngàn năm chờ đợi, giờ khắc này ôm nhuyễn ngọc ôn hương trong ngực, An Lịch Cảnh biết, thế gian có hàng vạn vật trân quý, nhưng thứ duy nhất muốn , chỉ có nàng.

      Trong mắt , căn bản chứa những thứ khác.

      Đem Tiểu Bạch Bạch trong tay tùy tiện quăng tới Hoàn Ngọc ở phía sau trợn mắt há hốc mồm nhìn màn này, An Lịch Cảnh trực tiếp ôm Khuynh Lăng phi thân mà .

      Đương nhiên, trong mắt phàm nhân, đây ràng là khinh công.

      "Ngươi làm sao có thể để Hoàn Ngọc cùng Tiểu Bạch Bạch ở lại."

      " người sống cùng con chồn, yên tâm, xảy ra việc gì." Cách Khuynh phủ vài bước đường , chính là muốn cùng nàng mình ở chung nhiều chút thôi, ôm nàng bay vọt qua đầu tường hậu viện Khuynh phủ, hai người đứng vững mặt đất.

      Đêm tối đen chỉ có vầng trăng tròn, vầng sáng thản nhiên lưu chuyển, đối với người tinh thông ngũ hành bát quái bên trong Khuynh phủ như Khuynh Lăng căn bản là thể tự mình , đành nhắm mắt theo đuôi An Lịch Cảnh.

      Rừng đào được bày trận, hoa đào màu hồng nhạt cùng lửa đỏ theo gió lay động, như màn múa kiều diễm.

      Càng về phía trước, Khuynh Lăng càng cảm thấy có cái gì thích hợp.

      Ngày thường bên trong phủ đều là Hoàn Ngọc dẫn nàng dễ dàng qua cánh rừng . Nhưng hôm nay lúc này đây, trận pháp này tựa hồ bị người cố ý động tay chân , bọn họ mỗi khi thành công qua chỗ, lại xuất ảo cảnh, nếu là người ý chí kiên định bị cuốn vào trong đó dứt ra được.

      "Xem ra còn có người cố ý cải biến bày trận thủ pháp, che che lấp lấp như vậy, chắc hẳn trong rừng này cất giấu bí mật." Thanh hơi , ánh mắt chợt lóe, nhìn về phía cách đó xa người bị ánh trăng bao phủ dưới tàng cây kia quần áo chỉnh tề ngừng đùa nghịch các loại tư thế nam nữ, An Lịch Cảnh trong mắt dần dần lên ý cười "Nửa đêm cẩu thả biết liêm sỉ, quả là bí mật lớn."

      Chương 26: Phụ xướng phu đến tùy (4).

      Edit: Tiểu Linh .

      Cách đó mấy trượng, cây đào xuất vô số mảnh vải quần áo, người cây quần áo rách nát đến thảm thương, thân mình vặn vẹo như rắn nước, là người xa lạ với Khuynh Lăng.

      Là nhị tỷ của nàng, Khuynh Lạc Nhạn.

      Là chính thê mà Phong Đình Uyên dùng kiệu tám người khiêng chiêu cáo thiên hạ cưới hỏi đàng hoàng.

      Dáng người yểu điệu thướt tha, dưới ánh trăng lay động ,làn da như ngọc. Giờ phút này quần áo Khuynh Lạc Nhạn còn nguyên vẹn, nhưng có chút ít còn hơn , thế lại càng tăng thêm cảm giác tình thú.

      Tóc rối tung dán vào mặt, lưng hồn nhiên tiếp xúc với thân cây, tiếng ngâm khẽ phát ra từ khóe miệng lại càng khiến nam nhân rong ruổi.

      Mà nam nhân người Khuynh Lạc Nhạn vừa mới đưa lưng về phía bọn họ. Nhưng Khuynh Lăng có thể tinh tường biết vùi đầu vào trước ngực Khuynh Lạc Nhạn, bàn tay còn lại lần vào bên trong váy của nàng ta, nhu tình như nước mùa xuân. Tư thế thuần thục, giống như sớm cùng nhau làm đến trăm lần.

      Trong chớp mắt Khuynh Lăng hận bản thân mình có khả năng nhìn thấy đến vô cùng.

      Vì sao lại cố tình muốn cho nàng xem màn như thế?

      Cho dù người nọ đưa lưng về phía nàng, Khuynh Lăng cũng thể nhận ra . Người nam nhân kia, người người Khuynh Lạc Nhạn còn có thể là ai đây? Trừ bỏ Phong Đình Uyên thân là phu quân của Khuynh Lạc Nhạn, còn có thể là ai đây?

      Hai người phía trước làm như nàng nhìn thấy, hề cố kỵ trình diễn tiết mục thân mật trước mặt nàng, lúc này đây, lấy trời đất làm giường nơi hoang dã, quả là nơi kích thích.

      Nhưng, vì sao lại là ? Vì sao lại là người nàng khắc vào tận xương tủy đây...

      Nếu sớm biết tuyệt vọng tan nát cõi lòng như thế, ba năm trước đây, tại sao lại cho nàng gặp ? Mà nàng cũng nên ngu ngốc tin vào lời hứa hẹn của , cho dù nhìn cưới Khuynh Lạc Nhạn, nàng vẫn ngốc nghếch chờ đợi .

      Nghiêng ngả lảo đảo, đầu rơi máu chảy, nhưng vẫn chấp nhất như lúc ban đầu.
      Khuôn mặt nàng đỏ bừng, trái tim nháy mắt co rút nhanh, máu chảy ngược lên. Có cái gì đó nổ lớn vỡ vụn. Phản ứng đầu tiên của Khuynh Lăng là hận thể dùng bả đao đâm xuống mình ngực, để giảm bớt nỗi đau khắc cốt ghi tâm kia.
      *
      Ngọc cốt phiến khẽ vung lên, xung quanh hai người liền xuất tầng kết giới mà ai nhìn thấy, cũng lo hai người cao hứng kia phát bọn họ.

      An Lịch Cảnh bất động thanh sắc đem phản ứng thái quá của Khuynh Lăng thu vào trong mắt, con mắt sâu thẳm đen tuyền lên đau đớn kịch liệt.

      Đây vốn là nữ nhân lòng chỉ , lại biết từ lúc nào lại vì nam nhân khác mà lộ ra ánh mắt tuyệt vọng thê lương.

      Niềm vui của nàng, tức giận của nàng, nỗi buồn của nàng, đều thể tham dự vào trong đó. Chỉ có thể làm người qua đường bé trong mắt của nàng đáng để nhắc tới, bị nàng cự tuyệt phải đứng ngoài.

      Giờ khắc này, rất hoài niệm lúc nàng cùng tranh cãi ba chữ "Đăng đồ tử". Ít nhất khi ấy, toàn bộ tâm tư của nàng đều đặt người , trong mắt của nàng cũng chỉ có hình ảnh của .

      đành lòng nhìn thấy nàng tan nát cõi lòng nên cho dù tình nguyện, An Lịch Cảnh vẫn : " Nam nhân kia phải là Phong Đình Uyên." biết khi mình những lời này, thể nghi ngờ là cho nam nhân khác cơ hội. Nhưng cũng biết, thà rằng cho nam nhân khác cơ hội, cũng muốn nhìn thấy nàng đau tê tâm liệt phế như vậy.

      Đây phải là Phong Đình Uyên...

      Mấy từ này vừa thốt ra, như mặt đất gặp được mưa xuân, làm cho nỗi đau ở nơi sâu nhất trong tim Khuynh Lăng nhè phiêu tán.

      Nàng nhìn kỹ nam nhân nằm người Khuynh Lạc Nhạn kia, bóng dáng như quen thuộc lại như xa lạ, lông mi hơi chớp chớp.

      , có khi chính là hèn mọn như vậy, nhưng nàng có cách nào tự kiềm chế.
      rjnchan, honglakChris thích bài này.

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 27: Mỹ nhân thuần túy vô tội (1)

      Edit : Tiểu Linh .

      Trời mưa, mưa rơi tí tách như tiếng hát của người con vang xa.
      Từ tửu lâu quán cơm đến thanh lâu kỹ quán, rồi đến thầy tướng số đầu đường đều tụm năm túm ba thành đống.

      "Ngươi có nghe ? Thiên kim phủ Thái Sư trước khi chết còn trong sạch, lúc bị người ta tiền dâm hậu sát lại là nửa đêm, chừng nàng ta hưởng thụ còn kịp đấy."

      "Ta cũng nghe như vậy. Triệu Thái Sư vì che đậy, ngay cả khám nghiệm tử thi cũng cho làm. Vì bảo vệ thanh danh gia tộc mới cố ý để cho người khám nghiệm tử thi là bị tiền dâm hậu sát."

      "Cái chết của Triệu thiên kim có chút kì quái nha, nếu đúng như bị tiền dâm hậu sát như trong lời , có lẽ nàng bị người nhân tình kia giết chết.”

      "Các ngươi cảm thấy tình nhân của thiên kim Thái Sư là ai?"

      "Nàng ta là đại tiểu thư được dạy dỗ nơi khuê các, chắc chưa từng thấy qua nam nhân lạ mặt, có lẽ nhân tình của nàng là tùy tùng trong phủ."

      "Nếu là vậy, hung thủ phải còn ở trong phủ Thái Sư sao? Nhưng ta nghe gần đây Tấn Vân thành xảy ra năm vụ án nữ tử bị giết, tất cả đều có điểm tương đồng. Bên Tiền đại nhân còn truyền ra tin tức hung thủ là cùng người."

      "Đây thực là lời giải thích tốt nha! Nhân tình của Triệu thiên kim đồng thời dây dưa cùng vài vị tiểu thư khuê các, trước giết vài người, sau đó lại giết Triệu thiên kim. Triệu Thái Sư bây giờ chữ cũng , xem ra sớm biết hung phạm ra là người trong phủ Thái Sư, là có tật giật mình đây ."
      ...
      Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ Tấn Vân thành đối với kiện Triệu thiên kim bị nhân tình giết chết đều xôn xao nghị luận đồn rằng Triệu Thái Sư vì bảo vệ thanh danh nhà mình mà thèm quan tâm đến nữ nhi bị chết thảm. Trong khoảng thời gian ngắn,Triệu Thái Sư trở thành tiêu điểm bị mọi người chỉ trích.
      *
      Giờ Thân, nha phủ.
      Khuynh Lăng nghe vài người nha dịch bên cạnh mặt biểu cảm thuật lại lời bàn tán của dân chúng tay ôm Tiểu Bạch Bạch khỏi có chút căng thẳng.

      Mới qua vài cái canh giờ ngắn ngủn, toàn bộ Tấn Vân thành nhao nhao lên .
      Trong đầu tự chủ nhớ tới lời đêm qua của An Lịch Cảnh .

      biết hết thảy, vậy lời đồn này là do cố ý tung ra ngoài sao?

      "Này ,sao An công tử còn chưa tới? Tứ tiểu thư, người có nghe bao giờ đến ? đáp ứng ta hôm nay bắt được hung phạm kia đến, bây giờ thời gian trôi qua lâu rồi."

      Tiền đại nhân an tĩnh ngồi trong phòng, thân hình hơi hơi mập , lưng có chút còng, ông ta thưởng thức hai viên ngọc lưu ly ,cả người nhúc nhích nhưng trán nhăn lại đoàn, ngụ ý ông ta rất vội vàng.

      Khuynh Lăng rất muốn với ông ta câu là nàng cùng tên đăng đồ tử kia căn bản có quan hệ gì, xin đừng phiền toái hỏi nàng chuyện có liên quan đến . Nhưng nàng vẫn nhịn xuống , cười đáp lại: "Tiền đại nhân đừng vội, có bản lĩnh quân lệnh trạng nhất định có thể tìm ra hung phạm. Bằng , Tiền đại nhân hướng Hoàng Thượng dâng sớ phạm tội khi quân bị chém đầu."

      Tự nhiên ăn lung tung là mình chỉ cần ngày tìm ra hung thủ, aiz, tự làm tự chịu.

      Ngay thời điểm hai người chính ngồi xuống , bổ đầu ở nha môn là Hình Thiên vội vàng bẩm báo: "Đại nhân, người của phủ Thái Sư cầu kiến, là Triệu Thái Sư nhờ ngài lập tức phái người khám nghiệm tử thi qua để khám nghiệm tử thi cho Triệu thiên kim."

      Lời đồn này, đúng là khiến Triệu Thái Sư vào khuôn khổ.

      Chương 28:Mỹ nhân thuần túy vô tội (2)

      Edit:Tiểu Linh .

      Mặt trời buổi chiều ngả về tây, nhiễm hồng cả nửa bầu trời.

      Trước cửa phủ Thái Sư còn bình thường như đêm hôm trước mà được treo khăn tang trắng, lộ ra vài phần khí bi thương.

      Thi thể của Triệu thiên kim sớm được người đưa đến tiền sảnh để nhận phúng viếng.

      bàn, hương nến cháy đồ tế được bày gọn gàng, mặt đất là chậu than bốc khói, là màu vàng của vàng mã giấy tiền, mấy phòng thiếp thất Triệu Thái Sư mới nạp đốt giấy tiền mặt buồn bã,đôi khi còn khóc thương vài tiếng.

      "Quan khám nghiệm tử thi, thi thể tiểu nữ cũng để ngươi nghiệm qua, ngươi hãy cho ta biết nàng đến tột cùng có phải bị người tiền dâm hậu sát hay ! Hay là vẫn là đúng như người ta đồn đãi, phủ Thái Sư ta vì bao che hung phạm mà cố ý che đậy việc nữ nhi sớm còn trong sạch?!"

      Triệu Thái Sư tuy tuổi già sức yếu nhưng uy nghiêm giảm, giờ phút này ông ta gắt gao nhìn thẳng quan khám nghiệm tử thi, đôi măt còn lóe lên tinh quang.

      Khuynh Lăng nhìn quan khám nghiệm tử thi run run tiến lên tay ôm quyền, lời ra khiến người ta phải kinh ngạc: "Triệu thiên kim thoạt nhìn nơi tư mật quả bị nam tử xâm phạm. Nhưng tiểu nhân vừa mới xem xét ràng xác định rằng thân thể nàng căn bản bị người chạm qua."

      Lời vừa ra dù là Khuynh Lăng trước chuẩn bị tâm lí rất tốt cũng bị làm cho hoảng sợ. Tiểu Bạch Bạch tay tinh thần lại hưng phấn, đâu còn bộ dáng khiếp sợ như đêm qua khi bị An Lịch Cảnh xách tai,đầu cúi xuống rồi bất chợt chui vào ngực Khuynh Lăng: "Nhàm chán a nhàm chán, nhiều người như vậy lại túm lại xem người chết,mùi của người chết có chỗ nào giống mùi hương người chủ nhân? vậy trước ngực chủ nhân còn có hai thứ , mềm nhũn , cọ cọ vào là dễ chịu."

      Chỉ là, nó hí hửng ăn đậu hủ của Khuynh Lăng nên đề phòng bị người xách tai nhấc lên.

      Người nào biết sống chết dám chạm vào Tiểu Bạch Bạch ta? Móng vuốt vươn ra phía trước như muốn tìm người liều mạng phen,nhưng khi chống lại cặp mắt phượng hẹp dài trước mặt nó lập tức rụt cổ, ngoan ngoãn nằm trong lòng bàn tay An Lịch Cảnh.

      Chỉ cần nam nhân này làm cho nó rời xa chủ nhân, Tiểu Bạch Bạch là quân tử vẫn có thể co được dãn được .

      tay mang theo con chồn háo sắc vừa ăn đậu hủ của Khuynh Lăng, tay cầm ngọc cốt phiến chỉ về cỗ quan tài trong đại sảnh: "Mùi hoa quế nồng như vậy, chư vị trong đây ai ngửi được sao?"

      Nghe vậy,quan khám nghiệm tử thi để nữ đồ đệ của mình thăm dò xem, thấy nàng gật đầu, quyết đoán bẩm báo: "Triệu Thái Sư, Tiền đại nhân, thân thê Triệu thiên kim quả có hương vị hoa quế, chẳng qua xác chết có chút tanh tưởi nên dùng hương liệu đó để che bớt ."

      "Ngươi là người phương nào? Tại sao dám đến phủ Thái Sư giương oai! ?" Triệu Thái Sư đâu thèm để ý đến lời bẩm báo của , tròng mắt dựng ngược trực tiếp phái hai gã gia đinh đến bắt An Lịch Cảnh.

      Tuấn nhan nhiễm chút vân đạm phong thanh, đôi chân An Lịch Cảnh nhàng dễ dàng tránh khỏi bao vây của hai gã gia đinh. Tay áo trong trung xẹt qua độ cong dễ phát , có thể đoán người này thân thủ bất phàm.

      "Triệu Thái Sư đối đãi với người ân nhân có thể trả lại cho nữ nhi của ngươi công đạo như vậy sao?" Châm chọc ra tiếng, An Lịch Cảnh lời nghiêm nghị, cũng là với người phía sau "Còn mau ra đây hướng Thái Sư nhận tội?"

      gã tặc tử nơm nớp lo sợ đến, hai chân tự chủ được run run


      "Tiểu nhân... tiểu nhân khấu kiến Thái Sư, Tiền đại nhân.

      Chương 29:Mỹ nhân thuần túy vô tội 3

      Edit:Tiểu Linh .

      "Trương Toàn, tại sao lại là ngươi! ?" Triệu Thái Sư hề hưng trí khi lấy được đáp án từ An Lịch Cảnh mà hé ra khuôn mặt già nua đặt câu hỏi.
      Trương Toàn này là con của tổng quản phủ Thái Sư, thường ngày phụ trách chi phí ăn mặc của nữ nhi và an bài việc.nàng ra ngoài lễ Phật .

      Lúc này Trương Toàn quay sang nhìn An Lịch Cảnh, cặp mắt sắc bén kia lợi hại như chim ưng, nam nhân này ràng cười đến tao nhã nhưng thủ đoạn của lại đủ để cho ta muốn sống cũng được.

      "Tiểu nhân...,tiểu nhân phải cố ý , chỉ là tiểu thư ở trong phủ suốt nên đơn, trong lòng khó tránh khỏi buồn chán. Sau đó tiểu thư bắt gặp tiểu nhân cùng Xuân Nguyệt làm chuyện tốt dưới gốc cây, tiểu thư có ba bốn lần truy hỏi tiểu nhân việc đó tuyệt vời ở chỗ nào.Tiểu nhân) chịu nổi tiểu thư vừa đấm vừa xoa . Sau đó... Đêm hôm đó tiểu thư vừa vặn uống lên chút rượu, có lẽ là này rượu sau phạm vào hồ đồ , bản thân tự an ủi phen."

      "Cái gì! ?" Triệu Thái Sư Thân mình chấn động, mặt là biểu tình thể tin được. Nữ nhi của từ được dạy dỗ nơi khuê phòng, ngày thường khó có cơ hội được xuất môn, lo lắng tìm nhà môn đăng hộ đối gả nàng qua, giờ nữ nhi chết , lại còn có người hắt nước bẩn lên người nàng.

      Tự an ủi?
      Nữ nhi của tuổi thanh xuân chính trực, có nhiều nhà danh môn quyền quý tới cửa cầu hôn thế nhưng lại làm ra việc tự tìm an ủi đồi phong bại tục như thế này?

      "Thái Sư, lời Trương Toàn cùng lệnh thiên kim nơi tư mật bị sưng đỏ hoàn toàn ăn khớp. người tiểu thư cũng có dấu vết bị nam tử cường bạo, ngược lại như là bản thân lấy tay gây nên." Quan khám nghiệm tử thi nghe nữ đồ đệ của mình ghé vào lỗ tai thầm, theo đó mà kể ra.

      "Cái chết của tiểu thư hoàn toàn là nàng vì nàng cao hứng kích động cùng tiểu nhân liên quan, thỉnh Thái Sư minh xét." Bảo vệ mạng quan trọng hơn, Trương Toàn quỳ mặt đất, khuôn mặt trắng bệch có chút huyết sắc ngừng dập đầu tại chỗ.

      *

      Từ phủ Thái Sư ra trời tối muộn, trăng tròn ở cao thản nhiên tỏa ra những vầng sáng rực rỡ.

      "An Lịch Cảnh, ngươi đứng lại!" Nương theo giúp đỡ của Hoàn Ngọc từ phủ Thái Sư đuổi đến ngõ có người, Khuynh Lăng rốt cuộc nhịn được gầm thành tiếng.

      "Đem Tiểu Bạch Bạch trả lại cho ta!"

      "Hả? Lăng nhi cư nhiên lại để ý con chồn háo sắc này như vậy? Đáng tiếc, vi phu lại nghĩ vậy ." Kiêu ngạo xong xoay người , tay áo vẽ lên độ cong tao nhã, An Lịch Cảnh trong mắt toát lên vẻ đố kị. Nữ nhân này cư nhiên để ý con chồn háo sắc như vậy mà cũng thèm quan tâm đến người như . Đây là lần thứ mấy nàng vì con chồn này mà lớn tiếng với ?
      "Ngươi..." Thấy cứng rắn ăn, Khuynh Lăng đành phải hạ giọng chuyển đề tài, "Ngươi nếu phá được vụ án thiên kim Thái Sư bị giết, vì sao thuận tiện đem mấy vụ án còn lại phá hết?"

      "Lúc vi phu đáp ứng Tiền đại nhân cũng đem năm vụ án nữ tử bị giết phá hết. Huống hồ làm cho Cẩm Hoài đế tức giận là vì cái chết kì quái của thiên kim nhà Triệu Thái Sư. Giờ cái chết của Triệu thiên kim có manh mối, vi phu cũng cần quan tâm nhiều như vậy?"

      Mắt phượng nhíu lại, An Lịch Cảnh bỗng dưng cười khẽ: "Vi phu nghe Lăng nhi từng thề trước mặt nhạc mẫu đại nhân lúc lâm chung rằng cuộc đời này chỉ nguyện gả cho người đệ nhất thiên hạ, bằng vi phu làm người đệ nhất thiên hạ, Lăng nhi thực lời hứa gả cho vi phu, như thế nào?"

      "Đó là hành thích vua!" Nam nhân này điên rồi à mà lại dám ra lời này! Khuôn mặt nhắn của Khuynh Lăng trắng bệch, nhìn chăm chú vào đôi mắt của ,có chút choáng váng như tạo nên hồi kinh đào hãi lãng*.

      Hải lãng kinh đào(骇浪惊涛) hay Kinh đào hải lãng (惊涛骇浪) : sóng to gió lớn. Chỉ hoàn cảnh ác liệt hay việc phải trải qua những chuyện phức tạp khó khăn.

      Lúc này, Hoàn Ngọc giúp đỡ Khuynh Lăng cười cười hoà giải: "An công tử hiểu lầm , tứ tiểu thư muốn gả cho người đệ nhất thiên hạ chính là Thừa tướng."

      Thừa tướng?

      Nhớ tới đêm qua khi nàng nhìn thấy Phong Đình Uyên ,trong mắt lên tuyệt vọng cùng ưu thương, con ngươi An Lịch Cảnh căng thẳng thanh lạnh lùng: "Vi phu đương nhiên thỏa mãn cầu của Lăng nhi." xong đem con chồn háo sắc ném xuống dưới đất, cười lớn rời .

      ra là vậy, ra nàng muốn gả cho người đệ nhất thiên hạ, chính là Thừa tướng Phong Đình Uyên.

      A...

      Uổng công tự lừa mình dối người, cứ ảo tưởng nàng muốn gả cho .
      rjnchan, honglakChris thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 30: Huyền cơ trong án (1).

      Edit: Tiểu Linh .

      Chân tướng vụ án thiên kim phủ Thái Sư bị giết cuối cùng cũng được vạch trần náo động lòng dân, dân chúng nhao nhao bẩm báo, Cẩm Hoài đế mặt rồng cũng .

      Trong thời gian ngắn, chủ thẩm vụ án là Tiền Tri phủ thanh danh lan xa.
      Mà người phá án này là An Lịch Cảnh sớm bị Tiền Tri phủ gặp lợi quên nghĩa vứt ra xa vạn dặm. Cái gì thăng quan tiến chức, cái gì trước mặt hoàng thượng ngọt, rốt cuộc cũng chỉ quan tâm bản thân mình số thăng quan sắp tới, đâu còn rảnh để quan tâm An Lịch Cảnh như thế nào?
      *

      Phúc Nguyệt lâu.
      Nhã gian lầu hai.

      "Khuynh Lăng, ngươi kéo ta câu cũng , rốt cuộc có ý tứ gì?" Quần áo hồng y như lửa, nở rộ xinh đẹp xinh đẹp. Mặt trái xoan diễm lệ, môi đào khéo léo Cẩm Tuyết Sương cả vú lấp miệng em, nha hoàn phía sau cẩn thận hầu hạ , mi rũ xuống, chỉ sợ vị tổ tông này vừa ý xử phạt mình.

      Hoàn Ngọc ở bên tự chủ được vì tứ tiểu thư nhà mình mà bất mãn,ngón tay cuộn tròn vào lòng bàn tay. Ai chẳng biết vị muội muội này của Hoàng Thượng tùy hứng làm bậy? Lúc trước có lần nàng vì nhìn người nam nhân vừa mắt, trực tiếp liền ban cho thiên đao vạn quả, đầu còn bị nàng cắt lấy, tự mình mang đến cửa thành thị chúng.

      Nhưng mà, Khuynh Lăng chỉ là lạnh nhạt nhìn chăm chú vào người ngồi trước mặt.

      Quần áo màu đỏ hừng hực khí thế xuyên qua ánh mắt của nàng làm hai mắt hơi có chút phát đau. Khó trách từ lúc nàng cùng mình quen biết tới nay hai người ở khắp nơi tranh phong, ra đây đúng là số mệnh.

      Trước kia chưa từng phát , tại mới hiểu hết, vị quận chúa này thường mặc màu sắc mình cực kì thống hận.

      "Quận chúa tại sao phải giận dữ như vậy? Quận chúa thường ngày bận trăm công ngàn việc khó găp được mặt, Khuynh Lăng tự nhiên là thấy nhớ quận chúa , muốn cùng ngài mình ôn chuyện."

      " mình chuyện cái lông ấy, Khuynh Lăng ngươi đừng giả vờ giả vịt với ta! Đoạt Phong ca ca của ta, bây giờ còn vội tìm tới ta giả vờ yếu ớt..."

      "Như thế là kỳ lạ . Hữu tướng êm đẹp là rể ta, lời này quận chúa nên cùng nhị tỷ ta mới đúng chứ!. Cướp nam nhân của quận chúa ràng là nhị tỷ của ta,quận chúa đừng nên hiểu lầm người vô tội." Khẽ nhấp ly trà trong tay,là hương vị Quân Sơn ngân châm,có chút tinh tế lại mang theo cỗ tử hương. Buông ly trà trong tay, môi Khuynh Lăng hơi chép chép. Động tác này ràng là biểu nàng hờn giận.

      A, quả nhiên là trợn mắt dối! Cẩm Tuyết Sương nhìn bộ dáng nàng coi ai ra gì như vậy, hừ tiếng khinh thường. bàn thức ăn mỹ vị cũng bị nàng làm biến thành đối tượng hả giận, để ý hình tượng ngồi gặm nuốt .

      Nàng biết Khuynh Lăng cùng Khuynh Lạc Nhạn vẫn có khúc mắc. Khi Khuynh Lạc Nhạn trở thành chính thê của Phong Đình Uyên, cũng là đâm đao vào ngực Khuynh Lăng . Nghĩ đến đây, Cẩm Tuyết Sương khỏi hả giận , ngược lại có chút xem kịch vui: "Ngươi chiếm được trái tim của Phong ca ca sao? còn phải cưới Khuynh tỷ tỷ vị nữ tử tài hoa tuyệt thế sao? Người ta so ra với ngươi đẹp hơn biết bao nhiêu lần, tốt hơn biết bao nhiêu lần." Đương nhiên, nàng tuyệt đối cho nàng ta, Phong ca ca lúc trước cưới Khuynh Lạc Nhạn, tất cả đều là vì nàng. Nếu nàng thoải mái, nàng tuyệt đối làm cho nàng ta sảng khoái!

      Chiếm được trái tim Phong Đình Uyên sao? Khuynh Lăng cười khổ. Nếu là chiếm được trái tim của , tại sao lại nhẫn tâm khiến nàng đau khổ?

      "Đa tạ quận chúa nhắc nhở, Khuynh Lăng có thể tự mình hiểu lấy ." Vừa chuyển đề tài,con ngươi có tiêu cự nhìn chăm chú vào mắt của Cẩm Tuyết Sương :" vậy quận chúa đối với cái chết của Triệu thiên kim có chút ấn tượng. Lần này, Khuynh Lăng muốn thỉnh quận chúa đáp ứng ta cầu quá đáng, trước mặt đại tổng quản của Hoàng Thượng vài câu."

      Chương 31: Huyền cơ trong án 2

      Edit: Tiểu Linh .


      Hai người vụng trộm trở lại Khuynh phủ, Hoàn Ngọc vội vàng phát huy bản tính biết mệt:

      "Tứ tiểu thư, người lúc ấy là hù chết nô tỳ . Người làm sao dám nhờ quận chúa làm việc hộ cơ chứ!. Nếu sơ ý chút chừng hai chúng ta còn mất mạng như chơi đấy!" Ngẫm lại đến bây giờ trong lòng còn thấy sợ hãi.


      Khuynh Lăng nghe thấy lời này khỏi bật cười: " Ngươi nghĩ quận chúa đáng sợ như thế sao?."

      Vỗ vỗ ngực mình, Hoàn Ngọc khỏi hiếu kỳ : "Tứ tiểu thư vì sao lại nghĩ rằng quận chúa nhất định giúp chúng ta đây?"

      "Còn phải là vì Phong ca ca của nàng sao, bằng nàng làm sao lại dễ dàng giúp chúng ta như vậy?" Hơi hơi mỉm cười ,Khuynh Lăng nhiều. Nghĩ đến trước kia Cẩm Tuyết Sương bị nàng phát bí mật suýt chút nữa giết nàng ,Khuynh Lăng khỏi lắc đầu.

      Nàng sở dĩ cùng Cẩm Tuyết Sương quan hệ tốt mà vẫn cùng nàng ta duy trì mặt ngoài quan hệ bằng hữu, lí do quan trọng nhất là nàng ta cũng rất có ý tứ ,chuyện hứa hẹn qua tuyệt đối đổi ý .

      "Nô tỳ có thể hỏi câu hay , tứ tiểu thư đến tột cùng là với quận chúa cái gì?" Kỳ Hoàn Ngọc tò mò hơn về chuyện tiểu thư nhà mình rốt cuộc với quận chúa cái gì mà khiến nàng gấp gáp như vậy. Chỉ tiếc lúc ấy tiểu thư sát vào tai quận chúa, nàng lúc ấy chỉ có thể đứng phía sau thở dài trong lòng.

      Ngửi thấy mùi đàn hương thản nhiên trong phòng, Khuynh Lăng hơi nhếch môi cười: "Vì Triệu thiên kim kêu oan."

      Rượu hoa quế là rượu ngon thượng đẳng, hương vị thuần khiết. Ngày ấy khám nghiệm tử thi cho dù thi thể bốc mùi hôi nồng nặc, nó cũng có thể át hết mùi, khiến người ta nhìn ra được chút sơ hở nào.

      khi vậy, đêm đó đột nhập phủ Thái Sư các nàng xác thực vào khuê phòng của Triệu Thiên Kim, cũng xem qua thi thể của Triệu thiên kim, vì sao lúc ấy lại cảm giác được hương vị bất thường?Nên biết là càng về ban đêm, khí so sánh với ban ngày trong sạch hơn nhiều, hương vị bất thường thoảng qua chóp mũi cũng khiến người ta cảm nhận được.

      Ngày đó khám nghiệm tử thi ràng có mùi ,sau đó mới đột nhiên xông ra, thể làm cho người ta suy nghĩ sâu xa xác chết kia tại sao lại bị người ta động tay động chân. Mà làm như vậy là vì cái gì?!.

      Khuynh Lăng nhớ đoạn đối thoại cùng An Lịch Cảnh khi đứng ở trong khuê phòng Triệu thiên kim .

      "Chẳng lẽ bị người ta tiền dâm hậu sát? Thủ vệ phủ Thái Sư sâm nghiêm, người bình thường thể vào được. phải hung phạm là nam đinh trong phủ chứ?"

      An Lịch Cảnh trả lời câu mang theo ý vị thâm trường: "Người bình thường thể vào được, vậy những người kia trà trộn vào bằng cách nào?"

      Ý tại ngôn ngoại* là Triệu thiên kim chết, có thể là do ngoại nhân trà trộn vào phủ Thái Sư ra tay sát hại.

      Ý ở ngoài lời.

      Vì sao cuối cùng tìm được chân tướng lại còn cố ý dẫn mọi người đưa đến kết luận Triệu thiên kim tự mình hủy trong sạch?Lại tột cùng vì cái gì mà lưu lại cho nàng chút ít manh mối?!

      Chương 32: Huyền cơ trong án 3
      Edit: Tiểu Linh .

      Hoàng cung.

      Điện Trầm Ngư.

      tiếng ngâm cao vút của nữ tử đắm chìm trong lúc cao trào làm cho người ta mặt đỏ tim đập, nghe vào trong tai đủ để làm cho nam nhân cả người đều thỏa mãn.

      Ngoài cửa điện tiểu thái giám thấp giọng vào tai công công bên cạnh : "Thôi tổng quản, Hoàng Thượng hàng đêm đều ép buộc Hiền phi nương nương của chúng ta như vậy, xương cốt yếu ớt của nương nương có thể chịu nổi sao?"

      Người được xưng là Thôi tổng quản công công là thái giám hầu cận bên cạnh Hoàng Thượng giờ đây mặc bộ y phục đỏ rực. Cầm trong tay cây phất trần, trừng mắt liếc nhìn tiểu thái giám: "Ngươi biết cái gì? Đó là vinh sủng! Nữ nhân bên trong hậu cung đều tranh nhau được Hoàng Thượng lâm hạnh. Có thể được Hoàng Thượng lâm hạnh, các nàng cao hứng còn kịp, làm sao có thể nuốt trôi? nghe thấy thanh Hiền phi nương nương hưng phấn đến cực điểm sao? Hoàng Thượng của chúng ta thỏa mãn dục vọng của nương nương đấy!."

      Tiểu thái giám chỗ nào dám nửa chữ đúng? Vội vàng gật đầu đồng ý, cảm khái:” Tư vị nam nữ hoan ái ra kịch liệt như vậy. biết có phải giống như trong sách thực cốt trầm luân hay ?."

      "Đúng, nhưng đời này ngươi cần nghĩ đến. Ngươi làm công việc này nên tự chấp nhận, cầu mong cho kiếp sau ngươi có thể nếm được tư vị ấy." Thôi tổng quản hèn mọn nhìn thoáng qua, ánh mắt chợt lóe, nhìn về xa xa toàn thân đỏ rực bước đến.

      Phong thái giảm, thanh lệ yểu điệu, tư thế mạnh mẽ vang dội, là vị tổ tông mà trong cung ai có thể đắc tội nổi!

      "Ngọn gió nào đem quận chúa thổi tới đây vậy ? Lão nô lo lắng nghênh giá từ xa, có tội, có tội ..." Thôi tổng quản vừa mới rồi còn giáo huấn nề nếp đối với tiểu thái giám ,nay lập tức như thay đổi cá tính, nịnh nọt hé ra khuôn mặt mặt già nua nghênh đón.

      Động tác này lọt vào mắt tiểu thái giám khỏi để thán phục thôi vì bản lĩnh thay đổi sắc mặt của Thôi tổng quản, trách được có thể đường đến địa vị cao như thế.

      Hai người cung nhân cẩn thận cầm tay đèn cung đình lục giác, lẳng lặng cúi đầu.Ở trong cung, làm nhiều ít vĩnh viễn đều là đạo lí sáng suốt nhất.
      "Được, đừng giả bộ ngớ ngẩn để lừa bản quận chúa . Hoàng đế ca ca ở trong sao? Ta vào chút, ngươi tránh bên ."

      Cẩm Tuyết Sương dứt lời liền muốn bước vào bên trong phòng.
      "A ôi quận chúa của ta, lão nô cũng dám tự cho ngài vào. Hoàng Thượng cao hứng, lúc này vào phá hỏng chuyện tốt của Hoàng Thượng có thể bị mất đầu đấy !."

      "Ngày thường ta ra vào tẩm cung của Hoàng huynh suốt cũng đâu bị trách phạt,hôm nay tại sao lại biến thành rơi đầu rồi? Thôi tổng quản ngươi đây chắc là càng già càng hồ đồ ?"

      "Loại tình này làm sao lão nô dám lừa gạt quận chúa đây!." Hoàng Thượng thương vị quận chúa này là việc mọi người đều biết, bằng tại sao lại dung túng nàng nhìn người vừa mắt là chém đầu treo trước cổng thành? Nếu tối nay để nàng vào, nàng ra có việc gì, nhưng đại tổng quản là đây chỉ có con đường chết.

      Thôi tổng quản thấy vị chủ nhân này nhất quyết muốn vào, cười cười giải thích: "Quận chúa ngài nghe ta chút, phản ứng của Hiền phi nương nương như vậy là do Hoàng Thượng cưng chiều nàng . Nam nhân ở thời điểm như thế này đều rất khó dứt ra!. Ngày thường Hoàng Thượng sủng ái quận chúa như vậy, ngài tại sao có thể nhẫn tâm để Hoàng Thượng nhịn thống khổ đây!"
      honglakChris thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :