1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thừa Tướng Đại Nhân Kim An - Nhất Ngọc Mộc

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banhbao2902

      banhbao2902 Active Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      184
      Chương 8: có bệnh tiện ra?

      Lúc này, Thẩm Lệnh An ở hoa viên trong đình hóng mát thưởng thức trà, còn có Tiết Tướng Quân cùng vài người khác ngồi bên cạnh , dường như mấy người chuyện.

      Tâm Mạnh Trúc đột nhiên nhảy dựng, biết vừa rồi có nhìn thấy màn kia hay , tuy rằng có gì, nhưng Mạnh Trúc vẫn khỏi sinh ra tia chột dạ.

      "A Trúc, chúng ta qua bên kia." Tiết Vũ Ngưng kéo tay Mạnh Trúc, tới chỗ đám khuê tú.

      "Cũng chỉ có cha mới trấn trụ được ngươi." Môi Mạnh Trúc vểnh vểnh lên, bình thường Tiết Vũ Ngưng cũng thích chơi với nhóm khuê tú, tuy rằng người là do nàng mời tới, nhưng nàng cũng lười chơi đùa cùng các nàng.

      Nhóm khuê tú ngồi thảo luận về huân hương người, thấy Tiết Vũ Ngưng cùng Mạnh Trúc tới, người hỏi: "Vũ Ngưng, hôm nay ngươi dùng loại huân hương gì? Sao lại dễ ngửi như vậy?"

      Tiết Vũ Ngưng trợn mắt muốn mình có huân hương, bỗng dưng nhớ tới Mạnh Trúc cho nàng Kỳ Lân Hương, khỏi vểnh vểnh môi lên : "Hôm nay ta dùng Kỳ Lân hương."

      "Kỳ Lân Hương?" Nàng kia sửng sốt, mắt lập tức sáng lên, "Có phải là Kỳ Lân hương của Mạnh Hương Các? Ta nhớ thuở có thấy mẫu thân từng mua dùng, chỉ là sớm còn xuất nữa, làm sao ngươi lại có được?"

      Nữ tử kinh thành thích nhất là huân hương, lúc trước hương liệu của Mạnh Hương Các ở kinh thành cũng từng thịnh vượng thời, chỉ là sau này Mạnh phụ thân bệnh nặng, liền đem Mạnh Hương Các ở kinh thành đổi thành Trúc Hương Các, hàng hoá liên quan đến Kỳ Lân Hương cũng cắt đứt.

      "Là A Trúc đưa ta. Các ngươi biết sao? Mạnh Hương Các kia là của A Trúc, Trúc Hương Các giờ đây cũng là của A Trúc, cho nên chỉ có A Trúc mới có Kỳ Lân Hương." Tiết Vũ Ngưng khỏi cảm thấy có chút đắc ý, đám tiểu thư khuê các này trước đây từng tập hợp lại ở trước mặt nàng đắc ý vì dùng hương, còn nàng dùng huân hương, giống như nam tử, hôm nay có thể đáp lại được ván rồi.

      Nhóm khuê tú nghe vậy, nhìn về phía Mạnh Trúc, thần sắc trong mắt khác nhau, Trúc Hương Các ở kinh thành là danh hiệu nổi tiếng, các nàng cũng đều là khách quen của Trúc Hương Các, ai có thể nghĩ tới Trúc Hương Các ra là thuộc về Mạnh Trúc?

      Nhưng mà, mặc dù nàng là chủ nhân Trúc Hương Các, cũng chỉ là hộ thương nhân, mặc dù bây giờ trèo lên đến được phủ tướng quân, trở thành nghĩa nữ của tướng quân, nhưng trong lòng của những tiểu thư khuê các này, cũng chân chính thừa nhận nàng.

      Nhưng thừa nhận thừa nhận, chúng nữ vẫn là rối rít vây bên cạnh Mạnh Trúc, nhìn về phía Mạnh Trúc đòi Kỳ Lân Hương.

      Mạnh Trúc nhìn đám khuê tú này, những người này đều là khách quý của Trúc Hương Các, có các nàng tán tụng, Trúc Hương Các mới có thể phát đạt như thế, nàng bèn lập tức cười cười, : "Trong phòng ta vẫn còn chút, ta liền lấy đem đến cho các ngươi."

      Tướng quân phủ so Mạnh Trạch lớn hơn rất nhiều, từ hoa viên đến gian phòng lại cũng cần thời gian nhất định, Mạnh Trúc lo lắng mọi người nôn nóng chờ đợi, lấy Kỳ Lân Hương xong liền vội vàng chạy về phía hoa viên.

      Mắt thấy đường vòng liền nhanh đến, bước chân Mạnh Trúc khỏi nhanh hơn chút, đột nhiên, có hai thân ảnh theo khúc quanh đến, Mạnh Trúc tránh kịp, đụng mạnh vào người tới.

      Mạnh Trúc vội vàng lui về phía sau bước, ngẩng đầu muốn mở miệng xin lỗi, liền thấy người mà mình vừa đụng phải chính là Thẩm Lệnh An, nhất thời bối rối.

      "A Trúc, sao lại lỗ mãng như thế? Còn mau nhận lỗi với Thẩm tướng?" Tiết Cẩm Lam đứng ở bên cạnh Thẩm Lệnh An, thấy thần sắc khó lường, vội vàng mở miệng .

      Mạnh Trúc phản ứng kịp, lắp bắp : "Thực xin lỗi... Là Mạnh Trúc lỗ mãng, kính xin Thẩm tướng thứ lỗi."

      "Thẩm tướng, trong phủ có y phục sạch , có cần phải thay mới hay ?"

      Lời mà Tiết Cẩm Lam vừa mới ra khỏi miệng, Mạnh Trúc dám tin mở to hai mắt nhìn, nàng chỉ là đụng phải chút, việc này mà cũng cần thay y phục?

      Mạnh Trúc biết là, Thẩm Lệnh An ưa sạch , chỉ là việc thích sạch này ngược lại là bởi vì người khác, đối với nữ tử càng nghiêm trọng, vài năm trước cũng có thiếu giả vờ vô tình, nữ tử thương nhung nhớ Thẩm Lệnh An cố tình tạo cơ hội để được để ý, Thẩm Lệnh An ngược lại gì, trước tiên liền thay y phục, những nữ tử kia bị lòng tự trọng bị tổn thương, liền hề mặt dạn mày dày ở trước mặt nữa.

      tại chức vị của cao, nắm giữ triều cục, dù cho có nữ tử có lòng với , đừng thương nhung nhớ, ngay cả ở gần cũng cần có rất nhiều dũng khí, chung quy dù cho lời nào, khí thế áp bách người kia chỗ nào là có.

      " cần." Thẩm Lệnh An nhìn bộ dáng khiếp sợ của Mạnh Trúc, khỏi kéo kéo môi, .

      Tiết Cẩm Lam có chút bất ngờ, nhưng mà cũng gì, chỉ với Mạnh Trúc: "Chắc là Vũ Ngưng đợi muội? nhanh chút ."

      Mạnh Trúc liền vội vàng gật đầu, giống như tháo chạy mà .

      Kỳ Lân Hương cũng có nhiều, mỗi khuê tú chỉ có thể lấy ít, có người lôi kéo Mạnh Trúc hỏi: "Nếu chỗ Kỳ Lân Hương này chúng ta dùng hết rồi làm sao đây?"

      "Mọi người cần lo lắng, Trúc Hương Các mấy ngày nữa bắt đầu bán Kỳ Lân Hương."

      Lời Mạnh Trúc vừa ra, chúng nữ lúc này mới yên tâm.

      Tiết Vũ Ngưng bồi đám nữ nhân này chuyện đến sức cùng lực kiệt, trông thấy Mạnh Trúc trở về, lúc này mới nhàng thở ra, nàng đến gần bên tai Mạnh Trúc, thể nào chịu được : "Ta thực hối hận hôm nay mời các nàng tới, ngươi mau giúp ta ứng phó các nàng."

      Tính cách Tiết Vũ Ngưng quả thích cùng những khuê tú này tụ hội, nhưng mà cần thiết Mạnh Trúc ứng phó, các nàng tự mình hàn huyên, vẫn là tán gẫu về Thẩm Lệnh An.

      "Thẩm tướng năm nay hai mươi tư phải?" khuê tú hỏi, "Sao vẫn chưa thành thân? Nghe trong phủ ngay cả thiếp thất cũng có."

      "Đừng thiếp thất, nghe thông phòng cũng có." khuê tú khác cũng kề sát đến, .

      "Các ngươi xem có bệnh gì?" Có người lớn mật suy đoán.

      Mạnh Trúc vừa bưng trà lên uống ngụm, nghe vậy thiếu chút nữa phun hết ra, có rất nhiều khả năng khiến thành thân, duy chỉ có điều này là tuyệt đối có khả năng.

      "Theo ta thấy, sợ là đợi vị tiểu thư Lâm gia kia ." nữ tử nhìn qua lớn tuổi hơn chút : "Ta nghe năm đó vào triều làm quan, liền lật lại bản án cho Lâm gia, sau này tiên hoàng muốn tứ hôn cho , cũng cự tuyệt."

      "Cái này ta biết, nghe lúc ấy câu 'Lệnh An cuộc đời này, phải Thanh Hác cưới'." Người khác nghe xong, vội vàng chen miệng .

      "Đáng tiếc, tình chàng ý thiếp vô tình, tình cảm Thẩm tướng sâu đậm, Lâm Thanh Hác kia, trong mắt cũng chỉ có y quán của nàng, nhất định từ hôn Thẩm tướng."

      "..."

      Mọi người ngươi lời ta lời, khí thế bàn luận ngất trời, Mạnh Trúc nghe cũng hiểu được đại khái, đại ý là Thẩm Lệnh An cùng vị nương kêu Lâm Thanh Hác kia từng có hôn ước, chín năm trước Lâm gia lại từng xảy ra chuyện, nhà hơn trăm người đều bị vào ngục, Thẩm Lệnh An vì vị hôn thê của mình, vào triều làm quan, vì Lâm gia lật lại bản án, đáng tiếc án tử của Lâm gia còn chưa tra ra manh mối, nhị lão Lâm gia chết bệnh ở trong ngục, chỉ chừa lại độc nữ Lâm Thanh Hác.

      Sau khi sửa sai lại án tử, Thẩm Lệnh An ra mặt dàn xếp dưới Lâm gia, có thể là hết lòng quan tâm giúp đỡ.

      Đáng tiếc sau này Lâm Thanh Hác lại chẳng biết tại sao từ hôn, Thẩm Lệnh An tuy rằng bị đả kích lớn, nhưng nội tâm lại vẫn nàng, cho nên khi tiên hoàng quyết định tứ hôn người khác cho lập tức cự tuyệt, cũng bởi vậy, đến nay chưa từng thành thân.

      Nội tâm Mạnh Trúc biết cảm giác thế nào, có chút rầu rĩ, nhiều hơn là xấu hổ cùng hối hận, nàng hối hận chính mình ngày đó để ý ý nguyện của đối với làm loại chuyện này, sớm biết trong lòng có người, , dù cho trong lòng có người, nàng cũng nên làm như vậy...

      "Thanh Hác là tấm gương của ta, các nàng biết cái gì?" Tiết Vũ Ngưng ghé vào bên tai Mạnh Trúc, giọng thầm: "Thẩm tướng trước sau như lòng dạ độc ác, đối với nữ nhân cũng nương tay, Thanh Hác nhất định là biết gả cho có gì tốt đẹp, mới nhất định từ hôn."

      Thấy Tiết Vũ Ngưng như vậy, tâm tình Mạnh Trúc nhất thời rơi xuống thấp như vậy, lại phát giác nàng gọi thân mật, có chút kinh ngạc hỏi: "Ngươi biết vị Lâm tiểu thư kia?"

      Tiết Vũ Ngưng gật gật đầu, : "Ta thường xuyên cùng nàng luận bàn võ công kia mà, ngày sau ta dẫn ngươi y quán của nàng xem chút, Thanh Hác quả thực lợi hại, chỉ võ công cao cường, ngay cả y thuật cũng rất cao minh."

      Nội tâm Mạnh Trúc có chút tò mò, lại có chút do dự, nữ tử Thẩm Lệnh An , ra lại lợi hại như vậy, so sánh xem, nàng quả thực có điểm nào tốt.

      Cuộc sống ở kinh thành từ từ yên ổn trở lại, Mạnh Trúc thỉnh thoảng ở Tướng quân phủ, nhưng ở nhiều hơn vẫn Mạnh Trạch, bởi vì nàng rất có hứng thú với hương liệu, mà Thiếu Kiệt từ được Chung bá bồi dưỡng, phương diện này cũng thành thạo, Mạnh Trúc thường xuyên cùng thảo luận nghiên cứu, hai người cùng nhau nghiên cứu hương liệu.

      Ngày hôm đó, Mạnh Trúc cùng Chung Thiếu Kiệt phối Kỳ Lân Hương, sắc mặt Chung bá đầy vui mừng trở về : "Tiểu thư, Kỳ Lân Hương quả thực được mọi người hoan nghênh, chỗ lần trước mà hai người phối được kia, cũng chỉ mất có hai ngày, mà bán hết rồi."

      Vốn quy củ của Mạnh gia là, phương pháp điều chế Kỳ Lân hương thể truyền ra ngoài, nhưng Mạnh Trúc sớm coi Chung bá là người trong nhà, cũng coi Thiếu Kiệt là chính là đệ đệ của mình, nên đem phương pháp điều chế cho hai người họ.

      Nhưng mà thời điểm nàng chuyện này, Chung bá sợ tới mức dám tiếp nhận, nàng hết lời, Chung bá mới đồng ý cho Thiếu Kiệt cùng nàng điều chế Kỳ Lân Hương.

      "Cha, vậy chúng con mấy ngày nữa mau chóng phối ra nhiều thêm chút." Chung Thiếu Kiệt nghe xong, lập tức vui mừng cười híp mắt.

      " vội, về sau mỗi tháng chúng ta cũng chỉ bán ra như thế này." Chung Bá khoát tay cười .

      "Vì sao?" Chung Thiếu Kiệt ngẩn người, hỏi.

      "Vì đây là đồ quý hiếm." Khoé môi Mạnh Trúc lộ vẻ cười, chậm rãi : "Chung bá, vẫn là người suy nghĩ chu đáo."

      "Vẫn là tiểu thư thông minh." Chung Bá chỉ tiếc rèn sắt thành thép quét mắt nhìn Chung Thiếu Kiệt, tiếp tục nhìn Mạnh Trúc : "Đây cũng là học được từ lão gia."

      "Mạnh tỷ tỷ, nếu như vội phối hương, vậy chúng ta liền chơi !" sau Chung bá, Chung Thiếu Kiệt nhìn về phía Mạnh Trúc, đề nghị.

      " đâu?" Mạnh Trúc cũng ngây người ở nhà vài ngày, lập tức động lòng.

      "Chúng ta du hồ! Minh Tiếu, ngươi cũng cùng !" Chung Thiếu Kiệt , nhìn về phía Minh Tiếu luyện võ ở trong sân, hô.

      Kể từ Mạnh Trúc ở Tướng quân phủ tiếng động bị bắt , Minh Tiếu càng thêm chăm chỉ luyện võ, vốn là nhiều người, tại còn ít hơn.

      Chỉ là Mạnh Trúc ra ngoài, cần Chung Thiếu Kiệt mở miệng, nàng cũng muốn theo bảo vệ.

      Chung Thiếu Kiệt mang các nàng , là hồ nổi danh nhất ở kinh thành —— Ngự Lan hồ, nghe tên này trước đây là do tiên hoàng ban, tiên hoàng thường xuyên mang theo đại thần trong triều tới đây du ngoạn.

      Giờ đây vào mùa hè, bên hồ Ngự Lan cỏ mọc dài chim oanh bay, đẹp sao tả xiết, lúc này mặt hồ cũng có ít du thuyền, đều người du hồ.

      Chung Thiếu Kiệt mướn thuyền , nhảy lên thuyền hô: "Mạnh tỷ tỷ, Minh Tiếu! Mau lên đây!"

      Mạnh Trúc cùng Minh Tiếu những quán rực rỡ bên hồ, nghe thấy thanh của Chung Thiếu Kiệt, vội vàng cất bước đến, hai người lần lượt lên thuyền.

      "Thuyền phu, đến trung tâm hồ." Chung Thiếu Kiệt ngồi ở mũi thuyền, phân phó .

      Mạnh Trúc vốn ngồi trong khoang thuyền, nhưng trong khoang thuyền ngắm phong cảnh thuận tiện, liền ra ngoài, ngồi xuống bên cạnh Chung Thiếu Kiệt, du thuyền xung quanh rất nhiều, phần lớn đều là những nhóm nam nữ trẻ tuổi, may mà lần này Mạnh Trúc mang theo khăn che mặt, cũng đến mức làm cho người ta chú ý.

      Giang Châu có hồ lớn như vậy, Mạnh Trúc lần đầu tiên dạo hồ, trong lòng có chút hưng phấn, đáng tiếc cảnh trí xa cách tầng sa mỏng, thoạt nhìn cũng mông lung chút, nàng len lén liếc nhìn chung quanh, thấy ai chú ý tới bọn họ, liền cẩn thận đem khăn che mặt phía trước vén lên.

      Nàng có phát ra, khi nàng vừa vén sa mỏng lên, đạo ánh mắt liền rơi đến thân thể của nàng, chỉ thấy chiếc du thuyền lớn xa hoa, nữ tử duyên dáng sang trọng tựa lan can, thời điểm nhìn thấy Mạnh Trúc, trong mắt nàng lập tức hứng thú lộ ra tia nham hiểm.

      Người nọ chính là Lăng Nhạc công chúa.

      Nàng khoát khoát tay, với ma ma ở phía sau:", sai người đâm chìm chiếc thuyền kia."
      Tôm Thỏ, Chris, cỏ289 others thích bài này.

    2. banhbao2902

      banhbao2902 Active Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      184
      [​IMG]


      Lần đầu mình thử làm kiểu dạng này này còn nhiều sai sót, các bạn đọc rồi cho mình ý kiến để mình mình chỉnh sửa cho tốt hơn với ạ! Cảm ơn các bạn! Đây là 1 nửa chương 9 mình post trước.
      Last edited: 23/12/18
      dhtt, B.Cat, Chris8 others thích bài này.

    3. foureye

      foureye New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      12
      Thanks bạn, nhưng bạn có thể cho chữ to hơn ko? Chu Bé quá bận oi
      banhbao2902 thích bài này.

    4. banhbao2902

      banhbao2902 Active Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      184
      Cảm ơn bạn, mình chỉnh lại, có khó đọc quá bạn?

    5. foureye

      foureye New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      12
      Khó xem lắm bạn vì chữ ý, zoom ra lại bị mờ, mình xem đt, bạn làm to tý nhé , thanks bạn!
      banhbao2902 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :