Thứ Xuất Tiểu Thư Thật Mê Người - Cúc Hoa Thanh Trà

Thảo luận trong 'Thùng Rác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lavendervs

      lavendervs Well-Known Member

      Bài viết:
      2,143
      Được thích:
      392
      Chương 4: Bò sữa biểu muội

      Hai tay ôm ly trà, nhắm mắt cảm nhận kia tươi mát thanh nhã hương khí, Nam Cung Xuân Hoa nghĩ nàng quyết định là chính xác.
      “Biểu ca ....”
      Mới yên tĩnh được chút, cửa lại truyền đến mất hồn thực cốt kêu to. Vừa nhìn, than trang điểm rực rỡ, lóa cả mắt.
      Đây là vị thứ mấy hôm nay? hớp miệng nước trà, Nam Cung Xuân Hoa hưng trí bừng bừng nghĩ.
      Làm cho nàng hồi tưởng: Tam nương nhà mẹ đẻ, Vũ nhi biểu muội là cái thứ nhất tới, dùng danh nghĩa đem ăn đồ ăn sang. Nhị nương, Nhu nhi biểu muội thứ hai, đưa tới món điểm tâm ngọt. Ngũ nương nhà mẹ đẻ, Ngọc nhi biểu muội đệ tam, nàng tự tay pha trà thơm, bây giờ còn ở tay nàng. Tứ nương nhà mẹ đẻ, Tinh nhi cùng Nguyệt nhi song song là thứ tư cùng thứ năm, người ta mới đến, gặp qua dượng dì liền cùng biểu ca chào hỏi than thiết. Còn có .....
      Xong đời, càng nghĩ càng nhiều, càng nhiều càng loạn. Quên ! Lắc đầu, đem màu sắc rực rỡ thân ảnh đến sau đầu, chỉ chọn chuyện chính mình biết mà suy nghĩ phải là ...
      tốt, lại có mỹ nữ có thể ngắm.
      Đưa mắt vừa nhìn, chỉ thấy ánh vào mắt là mảnh lửa đỏ.
      Người đâu?
      Lại tập trung nhìn vào mới phát tại phiến lửa đỏ là là cái động vật mềm mại bao vây ở trong đỏ thẫm vật liệu may mặc, được chúng thị nữ vây quanh thướt tha lã lướt hơi hơi hướng bên này tới.
      Đỏ thẫm quần áo chói loá mắt cùng xinh đẹp dung nhan như đóa hoa tươi tầng tầng nở rộ.
      Quả nhiên là lại cái phong tình mỹ nhân! Nam Cung Xuân Hoa nháy mắt tâm hoa nở rộ.
      “Biểu ca!” Động vật xương kia vào cửa, lại nũng nịu kêu tiếng, thanh mềm mại đáng có thể chảy ra nước. Tim Nam Cung Xuân Hoa đều theo tiếng kia mà run rẫy.
      được! Thanh như nhạc khúc! Tư thái như hồ ly! Tiêu chuẩn: chuẩn cần chỉnh mỹ nữ! Trời sinh vưu vật a! Đủ để làm thiên hạ nam nhân khí huyết khắc chế được xúc động nhào lên, đương trường áp đảo, làm hết chuyện muốn làm ....
      Tuy rằng biết chính mình phải nam nhân, nhưng Nam Cung Xuân Hoa chính là nhịn được cũng nổi lên cảm xúc này.
      Trái lại bên người, hàng giá nam nhân ..... cũng là mày rậm trói chặt, tuấn tú khuôn mặt dễ nhìn hơi hơi trầm xuống, bộ dáng đau khổ như kẻ thù đến tìm.
      Làm ơn đại ca! Mỹ nữ đưa đưa tận cửa, ngươi mất hứng , còn bày ra bộ mặt mướp đắng, có quá đáng ? Nam Cung Xuân Hoa ghen tị muốn chết.
      “Biểu ca ...” Chậm rãi chậm rãi, sai biệt qua 5 phút, động vật xương kia rốt cuộc gần ngay trước mắt, mềm phúc thân, phía sau theo thị nữ chạy nhanh tiến lên giúp đỡ cánh tay mới làm cho nàng mảnh mai vô lực thân thể miễn cho khỏi ngã xuống đất nguy hiểm.
      “Biểu muội đến đây? Mời ngồi.” Hàn Phi Vũ sắc mặt hơi hơi dịu chút, nâng tay giọng .
      “Cám ơn biểu ca.” Động vật xương kia nhàng ôn nhu trả lời, xong liền có thị nữ nâng hạ váy dài tới chiếc ghế ngồi xuống. Tựa hồ cảm thấy vị trí đúng, nàng xoay mảnh mai người, làm tư thế ngồi như dễ chịu, lại cố ý vô tình đưa chút trước ngực hai ngọn núi hùng vĩ.
      Nam Cung Xuân Hoa vừa hớp miệng trà thiếu chút nữa phun ra ngoài, đôi mắt to tròn như ngọc lưu ly trừng lớn.
      Mỗi ngày... mỗi ngày...... Trời ạ! Jesus ca ca! Thánh mẫu Maria! 34E! Ít nhất là 34E a! Như vậy hùng vĩ đồ sộ, trước kia chỉ trong TV gặp qua, hơn nữa nghe nhưng vẫn gặp bằng xương bằng thịt a!
      Mà trước mắt, khẳng định là thuần thiên nhiên ô nhiễm, chính tông đến thể chính tông, bảo đảm hàng đồ ..... Nga! Thực nên cho Yến Tử cũng tới gặp, kiến thức chút hàng cổ này.
      tự chủ cúi đầu nhìn cái chính mình -- aiz, đều sinh qua cái nữ nhi, tại cũng chỉ là cái bánh bao thịt, hơn nữa cái đầu tính quá lớn, có nắm cũng tính nhiều lắm.
      Người so với người quá bất công, là tức chết a! Buồn bực!
      Tự nhiên ngồi xuống, miễn cưỡng nâng tay, tùy nha đầu nhanh nhẹn đưa lên ly trà thơm. Động vật xương nhấp ngụm trà, nhàng liếc mắt cái đảo qua Nam Cung Xuân Hoa trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm nàng, lại từ từ hướng Hàn Phi Vũ bay qua đạo mị nhãn, kiều :
      “Biểu ca, nàng là ai?”
      Tiếng kiều như suối, ngực lớn eo , khuôn mặt xinh đẹp, hình dung đẫy đà, mảnh mai mềm mại, giơ tay nhấc chân mị hoặc mười phần, Đường Minh Hoàng chính là như vậy bị Dương Quý Phi làm cho mê mẫn, đầu óc choáng váng? Chỉ tiếc, tại phải lúc.
      phải ... tay ngứa, tâm ngứa, ánh mắt ngứa, từ khi bị nàng dùng ánh mắt hấp dẫn liếc qua, Nam Cung Xuân Hoa tầm mắt cũng có từ bộ ngực nàng dời .
      muốn... muốn gần gũi nhìn cho ràng. muốn ...... giống như tự tay sờ sờ xem cảm xúx có phải giống trong sách hình dung: mềm mại, co dãn, nõn nà, tinh tế bóng loáng làn da. rất muốn đem nàng đẩy vào trong nước, nhìn xem khi nàng ra khỏi có phải hay giống như miêu tả kiêu hãnh nâng cao, chỉa chỉa ra ....
      Ánh mắt của nàng...... phải diễn ta như thế nào đây?
      Háo sắc! Đúng, chính là háo sắc! Giống như mãnh thú đói bụng nửa tháng đột nhiên thấy khối thịt tươi còn máu rơi, lại giống như nam nhân bị cấm dục lâu đột nhiên gặp được gia nhân tuyệt sắc, đôi mắt tản mát ra hừng hực ánh lửa, cơ hồ sắp đốt người ta thành tro.
      Dù sao...... Chỉ là vài người con -- xem của nàng bộ dáng, tựa hồ rất muốn bổ nhào vào người ta!
      Ý thức này làm cho Hàn Phi Vũ trong lòng thực thoải mái.
      Bất quá... Hẳn là chắc mình nhìn lầm rồi! Nàng là nữ nhân phải sao? Chỉ nghe từ xưa tới nay nam nhân có đoạn tay áo, còn chưa từng nghe qua nữ nhân cùng nữ nhân trong lúc đó có cái gì giống vậy.
      Nghĩ đến đây, Hàn Phi Vũ tâm tình hơi hơi bình tĩnh chút.
      Đứng lên, nhàng chuyển qua Nam Cung Xuân Hoa bên người, thực được tự nhiên ho tiếng, ôn hòa :
      “Vị này là gia mẫu thỉnh tới cửa làm khách.”
      Dưới chân dấu vết đá đá chân Nam Cung Xuân Hoa lại chỉ vào động vật xương cùng nàng giới thiệu:
      “Chu nương, vị này là biểu muội ta, tối hôm qua vừa đến quý phủ, là Tứ nương ...”
      “Biểu ca, Dì ta là ngươi ngũ nương!” Động vật xương đột nhiên xấu hổ mắt ai oán trừng cái, nhàng ôn nhu sửa lời sai lầm vừa .
      “Nga, đúng, là Ngũ nương.”
      Lầm! Hàn Phi Vũ mặt ngượng ngùng, rất phối hợp chạy nhanh sửa miệng tiếp:
      “Nàng là ta Ngũ nương đường đệ nữ nhi, họ Lý...”
      “Biểu ca, người ta họ Lâm mà!” Động vật xương lại đánh gãy lời , phối hợp nhàng vò khăn tay, trong suốt ánh mắt rất ai oán bi thương nhìn .
      “A?” Hàn Phi Vũ khuôn mặt tuấn tú lại ửng đỏ, kinh ngạc khẽ hô tiếng, lẩm bẩm :
      “Họ Lâm? Ta như thế nào nhớ là họ Lý?”
      “Biểu ca, họ Lý là Tứ nương nhà mẹ đẻ Tinh nhi và Nguyệt nhi!” Động vật xương cắn cắn môi, khẽ .
      “Nga!” Hàn Phi Vũ hiểu ra, chạy nhanh biết vâng lời xin lỗi.
      “Thực xin lỗi, Thục ngọc biểu muội, gần nhất tới cửa bái phỏng rất nhiều biểu muội, ta nhất thời tình thế cấp bách, đem họ của nhóm các ngươi nhóm nhớ lộn xộn chút.”
      “Thứ Nghi!” Động vật xương lại đánh gãy lời , chẳng qua lần này trong thanh thiếu phần mềm mại, lại hơn phần lãnh ý.
      “A?” Hàn Phi Vũ hiểu cho nên nhìn về phía nàng.
      Động vật nhuyễn thể rốt cuộc chịu nổi, đẩy ra thị nữ liền đứng lên, tại chỗ giơ chân, lớn tiếng la lên :
      “Thứ Nghi! Tên của ta kêu Thứ Nghi! Lâm thứ nghi! phải Thục Ngọc! Lại càng là Lý thục ngọc!”
      “Phốc!”
      Rốt cục nhịn được!
      Nam Cung Xuân Hoa miệng trà liền như vậy phun ra ngoài. khéo làm sao dòng nước phun ra vừa vặn rơi ở bộ ngực vĩ đại của người đối diện..... A !
      Vải dệt dính nước, trở nên ướt sũng, càng làm da thịt và vải dính sát vào nhau, trung thực đem bộ ngực to tròn mềm mại kia lộ ra .....
      Nam Cung Xuân Hoa đột nhiên cảm thấy trận miệng khô lưỡi khô.
      Chạy nhanh nâng chung trà lên, hơi đem bên trong trà uống trống trơn.
      “A --” bị tập kích bất ngờ, động vật xương tự nhiên phát ra tiếng thét chói tai cực kỳ bi thảm.
      “Tiểu thư!” bọn nha hoàn phiá sau che nhanh lỗ tai, đợi tiếng thét chói tai đình chỉ mới chạy nhanh tiến lên lấy ra khăn vội giúp nàng chà lau.
      Cảm giác tốt hơn nhiều.
      Nam Cung Xuân Hoa buông chén trà. nghĩ vừa nhấc mắt, liền thấy vài cái nha hoàn đem động vật xương vây quanh, các nàng phóng mười ngón tay ở bộ ngực nàng di động qua lại. Theo các nàng động tác, Nam Cung Xuân Hoa có thể thấy ràng bộ ngực mềm mại kia bị đè ép còn thành hình dạng cao ngạo như an đầu.
      Nha! được rồi! Nàng muốn phun máu mũi!
      Trà đâu? Trà đâu? Nàng muốn hạ hỏa!
      Quản được nhiều như vậy, tùy tay đoạt lấy chén trà Hàn Phi Vũ uống qua chút toàn bộ uống ừng ực.
      “Đều là ngươi!” Suy nghĩ cả nửa ngày, quần áo ướt cũng mặc kệ, động vật xương chuyển hướng Nam Cung Xuân Hoa, trợn mắt tức giận lên án.
      Bởi vì tức giận, trước ngực to hai trái bưởi cao thấp phập phòng run run, càng kích thích đôi mắt người đối diện.
      “Ta... ta......” Ta được rồi!
      Ôm cái mũi, chỉ kêu ngao ô tiếng, tuột xuống ghế, quay đầu bỏ chạy mạch.
      “Chu nương!” Hàn Phi Vũ mặt căng thẳng, cũng quản là ai vừa tới, chạy nhanh theo Nam Cung Xuân Hoa phía sau ra ngoài.
      “Biểu ca! Biểu ca!” Động vật xương giờ này khắc này tuyệt nhu mì, ngược lại hùng tráng hữu lực thét ra tiếng kêu như sấm.
      Nhưng mặc kệ nàng kêu thế nào cũng được nam nữ sớm chạy xa quay trở về.
      “Tiểu thư, tại làm sao bây giờ?” Vài cái nha hoàn nhìn theo Nam Cung Xuân Hoa và Hàn Phi Vũ ngơ ngác , bỏ lại các nàng đàn tới cửa làm khách trước sau cứ thế mà .
      “Có thể làm cái gì?” còn là động vật xương, cái vật thể đó giờ hung hăng dậm chân la hét:
      trở về!” Tìm Dì thương lượng đối sách mới.

      end chap 4

    2. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      Truyên này np hả ad

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :