Chương 28.1: Thứ nữ
Edit: Cellina
“Thanh nhi, đây là ma ma quản giáo của cháu, sau này hãy gọi bà ấy là Xuân ma ma, phải nghe lời của Xuân ma ma, biết ?”
Mùng đầu năm, sáng sớm, ở trước tế điện của tổ tiên, Lưu lão phu nhân kéo tay của Lưu Uyển Thanh thương . Lưu Uyển Thanh len lét liếc nhìn khuôn mặt nghiêm trang của Xuân ma ma, sau đó mấp máy cái miệng rồi
gật đầu, trưng ra cho bà nụ cười tươi, hơi khom người :
“Xin chào Xuân ma ma, sau này Thanh nhi nghe theo lời dạy bảo của người”
Xuân ma ma thấy vậy, thầm gật đầu, trong lòng rất vừa lòng, nhị tiểu thư này mặc dù chỉ là thứ xuất, nhưng khí chất quanh người lại tỏa ra mạnh hơn so với Lưu Uyển Nguyệt ỷ vào mình là con vợ cả mà kênh kiệu, hống hách. Bà ân tiếng, sau đó lùi về bên cạnh
Sau khi Lưu lão phu nhân dẫn dắt hoàn thành lễ truy điệu tổ tiên xong, Lưu đại phu nhân lại ôi tiếng, ôm bụng…Bên cạnh, Bạch ma ma nhìn thấy, lộ ra vẻ hoảng sợ:
“Vỡ nước ối rồi”
, Lưu lão phu nhân cũng vội vàng sai người đỡ Lưu đại phu nhân vào phòng sanh, nhìn Lưu đại lão gia sửng sờ:
“Còn thất thần đứng đó làm gì, còn mau mời bà mụ đến, cũng phải lần đầu làm cha, ôi, nếu biết như vậy, lúc trước nên cho bà mụ về mừng năm mới”
Lưu Uyển Thanh vươn tay , vuốt vuốt để bà thở thuận khí hơn:
“Bà nội đừng nóng, đại bá mẫu sao đâu, đệ đệ và muội muội bình an vô ”
“Đúng vậy, Thanh nhi của chúng ta chính là phúc tinh, Thanh nhi sao sao”
Tuy rằng là song thai, nhưng Lưu đại phu nhân mang thai lầnthứ 4, nên cũng dễ dàng hơn, ước chừng khoảng hơn 2 canh giờ nghe tiếng khóc của đứa bé. Lưu lão phu nhân được Lý ma ma dìu vào trong phòng sinh. Bạch ma ma và bà mụ mỗi người ôm đứa.
mặt bà mụ nịnh nọt chúc mừng : “Ôi, ôi, chúc mừng, là 2 vị thiếu gia, đây là lão đại, đây là lão nhị, đều trắng trẻo mập mạp, tôi làm bà đỡ được nhiều năm rồi, nhưng lần đầu tiên nhìn thấy 2 đứa trẻ đẹp như thế này”
Lưu Uyển Thanh nhìn lướt qua, cả người em bé đỏ bừng, nhìn thấy đáng ở chỗ nào, bà đỡ này lại ngược lại
Mặc dù phải là long phượng thai như mong đợi, nhưng mà 2 đứa con trai cũng tốt, phải biết rằng đầu năm nay coi trọng nhất là con trai, huống hồ bên người còn có Thanh nhi dễ thương như thế. Lưu lão phu nhân cười hề hề tiếp nhận đứa bé lớn:
“Ôi, cháu nội ngoan của bà, thưởng”
Lại ra hiệu cho Lý ma ma đưa cho bà đỡ 2 thỏi bạc, bà đỡ đương nhiên tỏ ra vui mừng, nếp nhăn mặt càng thêm dãn ra mãnh liệt
Sau khi phòng sinh được sắp xếp ổn thỏa, Lưu đại lão gia cũng vội vội vàng vàng tiêu sái tiến vào, tiếp nhận đứa bé trong tay Bạch ma ma, bước nhanh đến bên giường của Lưu đại phu nhân:
“Chỉ Lan, vất vả cho nàng rồi”
Lưu đại phu nhân cười cười, mặt vẫn lộ vẻ tái nhợt: “ vất vả, chỉ cần có những lời này của lão gia là đủ rồi, chỉ tiếc là 2 đứa con trai phải là 2 đứa con , có lẽ đời này của thiếp có số có con ”
“Đừng bậy, chúng ta còn có Thanh nhi”
“Đúng vậy a, còn có Thanh nhi”
Lưu lão phu nhân nghe có người nhắc đến Thanh nhi, sực tỉnh lại, nhịn được :
“Ai, tại sao lại cho Thanh nhi vào trong, hài tử là điềm xấu, mau mau bế Thanh nhi ra ngoài” Tuy là Lưu Uyển Thanh rất muốn quan sát 2 vị đệ đệ kiếp trước chưa từng xuất , nhưng mà Lưu lão phu nhân như thế, nàng cũng đành phải ngoan ngoan theo Xuân ma ma trở về viện của mình
Vào trong phòng, Lưu Uyển Thanh :
“Thúy nhi, phòng của Xuân ma ma sắp xếp ổn thỏa chưa?”
“Tiểu thư, người yên tâm, hôm qua, ban đêm nô tì sắp xếp xong cả rồi, nô tì chuyển đến phòng của Lê Châu”
Thúy nhi vẫn là nha đầu bên người của Lưu Uyển Thanh, tuy rằng trước mắt chỉ là nha đầu nhị đẳng trong Hầu phủ, nhưng chỉ cần Lưu Uyển Thanh chính thức được nhận làm con thừa tự của Lưu đại phu nhân, Thúy nhi cũng được thăng lên làm nha đầu nhất đẳng, đó là điều thể nghi ngờ
Vì thế, Thúy nhi vẫn luôn ở gần phòng của nàng nhất, chỉ có điều khi ma ma quản giáo chuyển đến, nàng phải chuyển ra ngoài, Lưu Uyển Thanh có nhắc nhở thế nhưng thấy Thúy nhi như vậy trong lòng rất hài lòng. Dù sao, nếu bên người có người có đầu óc, cũng phải là chuyện tốt gì
Xuân ma ma ở bên cạnh cũng rất hài lòng, nhìn nhìn lại, nếu như có thể bà cũng muốn dạy cho Thúy nhi, nghe nàng ấy phải là con của gia nhân trong phủ, nhưng cũng ký khế ước bán đứt, nhưng cũng có quan hệ gì
Dùng bữa cơm trưa, Lưu Uyển Thanh thăm Lưu đại phu nhân, chờ trở lại viện của mình, Xuân ma ma ho khan tiếng:
“Tiểu thư cũng biết chữ, lão nô nghe , người bắt đầu chép kinh thư rồi”
Lưu Uyển Thanh dám sơ ý, rất phối hợp gật đầu:
“Chữ kinh thư biết, nhưng những chữ khác biết”
Xuân ma ma gật đầu, nếu như có căn bản cũng dễ dạy hơn
Last edited by a moderator: 15/10/14