1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thứ nữ thành thê - Tây Song Vũ (38/182) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Editor: tử đinh hương

      ☆, Chương 34: Chu thị cầu toàn

      Lúc này Chu thị chỉ thiếu bị Triệu Tĩnh Nguyên làm tức chết, tại sao bà lại sinh ra nhi tử ngu ngốc như vậy đây? Thế tử luôn miệng bảo vệ Triệu Tình Lam, có thể thấy được quan hệ của và Khánh quốc công phủ giống bình thường, nhưng Nguyên Nhi cứ muốn Tình Lam đúng.

      tại Triệu gia rối như nồi lẩu rồi, nếu vị Ninh thế tử này ra ngoài rồi gì đó, phải đều muốn mệnh của Hầu phủ sao? Thực nghĩ ra, chẳng lẽ mẹ con Lộ thị tốt như vậy? Đáng để toàn tâm toàn ý bảo vệ như vậy? Những lúc như vậy, rốt cuộc là trăm năm cơ nghiệp của Triệu gia quan trọng hơn hay là hai mẹ con Triệu Tình Yên quan trọng hơn?

      Nghe lời của Triệu Tĩnh Nguyên, lại nhìn Triệu Tình Yên chút, mặc dù ngụy trang, nhưng vẫn có thể nhìn ra ánh mắt tràn đầy tính toán, Ninh Mặc Hiên bật cười: "Trong sáng thuần khiết? ra nàng ta có thể sử dụng bốn chữ này à? Với Triệu phủ mà ta cũng chỉ là người ngoài mà thôi, nhưng có mấy lời, vẫn phải chút. Người ta là phụ từ tử hiếu, nhưng Triệu đại nhân để ta thấy được hình tượng từ phụ, chỉ có điều cũng phải đối với đích nữ dòng chính của mình, mà là đối với nữ nhi do thiếp thất sinh ra, xem ra giống như lời đồn bên, Triệu đại nhân quả nhiên là ái thiếp diệt thê, ngay cả nữ nhi của mình cũng quan tâm."

      Ninh Mặc Hiên cảm thấy châm chọc, làm phụ thân lại có thể vì khăng khăng bảo vệ nữ nhi này, ngại làm hư tổn danh tiếng của người nữ nhi khác, chẳng lẽ đây chính là cái gọi là phụ thân? Nếu như có phụ thân như vậy, cần cũng được, cảm thấy bi ai thay nữ tử đáng đó.

      Từ đầu đến cuối Ninh Mặc Hiên coi như cũng giữ lại chút mặt mũi cho Triệu Tĩnh Nguyên, lúc này mặt Triệu Tĩnh Nguyên cũng nén được giận, mặc kệ thế nào ông ta cũng là chủ nhân của Vạn An Hầu phủ, mặc dù hôm nay phải là Hầu tước, nhưng dù sao ông ta vẫn còn là tướng quân tam phẩm, tuy tương lai Ninh Mặc Hiên là người thừa kế của Ninh Quốc Công phủ, nhưng dù sao tại cũng có bất kỳ quan chức nào người, làm sao lại có thể ông ta như vậy? Huống chi bất kể thế nào cũng là chuyện nhà của ông ta, Ninh Mặc Hiên khinh người quá đáng rồi.

      Thầm nghĩ, Triệu Tĩnh Nguyên muốn phát tác, nhưng ngay trước khi Triệu Tĩnh Nguyên mở miệng, lại nghe thấy Chu thị chuyện: "Thế tử, dù sao đây cũng là chuyện nhà của ta, Thế tử như vậy cũng dễ nghe! Huống chi, lời đồn đại bên ngoài cũng chỉ là nghe sai đồn bậy, cho dù nghe qua cũng phải ."

      "Bản Thế tử cũng phải là người rãnh rỗi như vậy, có việc gì nên muốn nghe lời xấu về nhà các ngươi, nhưng mà thầy thuốc như phụ mẫu, nếu ta nhận người bệnh là tiểu thư Tình Lam, dĩ nhiên muốn dốc hết sức chăm sóc nàng, mặc dù đây là chuyện nhà của quý phủ, nhưng bây giờ bệnh của Triệu tiểu thư nguy kịch, tuyệt đối thể bị chút kích thích. Nếu như có những lời đồn đại gì đó truyền vào trong tai, ảnh hưởng đến bệnh tình, chẳng lẽ phải khiến bản Thế tử kiếm củi ba năm thiêu giờ sao, chừng tương lai lưu
      [​IMG]
      Tôm Thỏ, thuytsanone2112 thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      ☆Chương 35: Bệnh nặng mới khỏi:

      Editor: Búnn.

      Triệu Tình Lam cáo bệnh, cộng thêm Ninh Mặc Hiên giúp tay, có ai tới quấy rầy nàng, cùng lắm chỉ có nha đầu được Chu thị ra lệnh mỗi ngày tới đây hỏi thăm tình hình sau đó trở về bẩm báo với Chu thị thôi.

      Mặc dù Triệu Tình Lam vui vẻ vì được thanh nhà, nhưng là nữ tử đoan trang mỗi ngày cũng chỉ có thể ngồi ở trong phòng của mình, ngay cả cửa sổ cũng thể mở, cuối cùng cảm thấy ngày nhàm chán, có chút buồn bã, lúc nhàm chán nhất cũng chỉ có thể viết chữ để giết thời gian thôi.

      Có điều mặc dù Triệu Tình Lam là người của Vạn An hầu phủ, nhưng lúc nào trong lòng nghĩ tới chuyện phải làm thế nào mới có thể giúp mình và mẫu thân thoát khỏi khốn cục này, hôm nay mình cáo bệnh tới Khánh Quốc công phủ, để lại cho mẫu thân thiếu chút băn khoăn, hi vọng mẫu thân có thể hiểu lòng mình rồi làm theo ý của mình.

      Có điều sao trong lòng Triệu Tình Lam biết, cùng cách vào lúc này là chuyện khó cỡ nào. Có thể nghĩ được, nếu bên ngoài phát biết biến thành dáng vẻ khó nghe như thế nào, mặc dù mỗi ngày vào thời điểm tới đây Ninh thế tử đều có gì, nhưng làm sao mình nghĩ tới đây? E là trong lòng mẫu thân băn khoăn rất nhiều, sau đó buông tha mọi thứ, trở lại lồng giam Triệu gia này.

      Lại suy nghĩ chút, bệnh của mình cũng qua bảy tám ngày rồi, lát hỏi Ninh thế tử chút xem có thể ra khỏi cửa , nếu lúc ra ngoài, e là mình trở thành thịt cá, mặc cho người khác chém giết. Hay là mình viết cho mẫu thân bức thư, nhờ Ninh công tử chuyển hộ.

      "Tiểu thư, Ninh thế tử tới." Thúy Vũ vào trong phòng, đứng đối diện bàn viết thư của Triệu Tình Lam .

      "Mau mời vào!" Trải qua mấy ngày tiếp xúc, ấn tượng tốt Triệu Tình Lam dành cho vị Ninh Mặc Hiên này ngày càng nhiều, cũng tin tưởng người này là người mình có thể tin tưởng, cho nên cũng tránh né gì.

      Ninh Mặc Hiên cười vào, Thúy Vũ vội vàng rót trà cho Ninh Mặc Hiên, sau đó lui sang đứng bên.

      "Sức khỏe hôm nay của tiểu thư tốt, uổng phí tâm sức mấy hôm nay của bản thế tử." Ninh Mặc Hiên trêu ghẹo .

      "Nếu như phải y thuật

      [​IMG]
      thuyt, Tôm Thỏsanone2112 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      ☆ Chương 36: Bệnh nặng mới khỏi:

      Editor: Búnn.

      Triệu Tình Lam cáo bệnh, cộng thêm Ninh Mặc Hiên giúp tay, có ai tới quấy rầy nàng, cùng lắm chỉ có nha đầu được Chu thị ra lệnh mỗi ngày tới đây hỏi thăm tình hình sau đó trở về bẩm báo với Chu thị thôi.

      Mặc dù Triệu Tình Lam vui vẻ vì được thanh nhà, nhưng là nữ tử đoan trang mỗi ngày cũng chỉ có thể ngồi ở trong phòng của mình, ngay cả cửa sổ cũng thể mở, cuối cùng cảm thấy ngày nhàm chán, có chút buồn bã, lúc nhàm chán nhất cũng chỉ có thể viết chữ để giết thời gian thôi.

      Có điều mặc dù Triệu Tình Lam là người của Vạn An hầu phủ, nhưng lúc nào trong lòng nghĩ tới chuyện phải làm thế nào mới có thể giúp mình và mẫu thân thoát khỏi khốn cục này, hôm nay mình cáo bệnh tới Khánh Quốc công phủ, để lại cho mẫu thân thiếu chút băn khoăn, hi vọng mẫu thân có thể hiểu lòng mình rồi làm theo ý của mình.

      Có điều sao trong lòng Triệu Tình Lam biết, cùng cách vào lúc này là chuyện khó cỡ nào. Có thể nghĩ được, nếu bên ngoài phát biết biến thành dáng vẻ khó nghe như thế nào, mặc dù mỗi ngày vào thời điểm tới đây Ninh thế tử đều có gì, nhưng làm sao mình nghĩ tới đây? E là trong lòng mẫu thân băn khoăn rất nhiều, sau đó buông tha mọi thứ, trở lại lồng giam Triệu gia này.

      Lại suy nghĩ chút, bệnh của mình cũng qua bảy tám ngày rồi, lát hỏi Ninh thế tử chút xem có thể ra khỏi cửa , nếu lúc ra ngoài, e là mình trở thành thịt cá, mặc cho người khác chém giết. Hay là mình viết cho mẫu thân bức thư, nhờ Ninh công tử chuyển hộ.

      "Tiểu thư, Ninh thế tử tới." Thúy Vũ vào trong phòng, đứng đối diện bàn viết thư của Triệu Tình Lam .

      "Mau mời vào!" Trải qua mấy ngày tiếp xúc, ấn tượng tốt Triệu Tình Lam dành cho vị Ninh Mặc Hiên này ngày càng nhiều, cũng tin tưởng người này là người mình có thể tin tưởng, cho nên cũng tránh né gì.

      Ninh Mặc Hiên cười vào, Thúy Vũ vội vàng rót trà cho Ninh Mặc Hiên, sau đó lui sang đứng bên.

      "Sức khỏe hôm nay của tiểu thư tốt, uổng [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆ Chương 37: Bạc hàng tháng.

      Editor: Búnn.

      Tin tức Triệu Tình Lam khỏi bệnh Ninh Mặc Hiên cho người của Triệu gia biết, có điều điều khiến Triệu Tình Lam cảm thấy kỳ quái chính là, tại sao bao hôm của Chu thị, bên trong ai, người nào tới đây tìm mình, đúng ra, mình dễ dàng gì mới khỏe lại, coi như là dựa vào mặt mũi, cũng nên có người tới xem mình mới phải chứ. Chẳng lẽ là có nguyên nhân khác? Nếu như mình đoán sai hẳn là chuyện của mẫu thân rồi.

      mình Triệu Tình Lam ngồi trong phòng của mình, lúc này Thúy Vũ cầm ly trà mới pha vén màn màu xanh vào.

      "Tiểu thư, người suy nghĩ gì vậy? Lại mất hồn như thế?" Bởi vì nhìn Triệu Tình Lam ngồi lẳng lặng mình, Thúy Vũ đặt khay trà lên bàn, sau đó hỏi.

      "Ta suy nghĩ, tại sao mấy ngày nay ai tới quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của ta? Chẳng lẽ ta mới ngã bệnh mấy ngày mà họ quên mất ta rồi?" Triệu Tình Lam bưng ly trà cười .

      "Điều này dĩ nhiên là thể, tiểu thư lại đa tâm rồi." Thúy Vũ xuôi tay đứng bên cười .

      "Tay nghề của nha đầu em càng ngày càng tốt đấy, thoạt nhìn là tốn công học tập pha trà rồi." Triệu Tình Lam như có điều suy nghĩ nhấp miếng trà cười .

      "Tiểu thư đùa rồi, cũng chỉ là do nước thôi, cho nên mới có thể được như thế, được tiểu thư thích cũng đủ rồi." Mặt Thúy Vũ đỏ lên, cười .

      Nhưng chỉ có Thúy Vũ mới biết mình tốn bao nhiêu thời gian: Thời gian học tập tay nghề pha trà, mấy ngày nay đúng là tốn ít tinh hoa, tiểu thư cũng thường ra ngoài nếm thử, cũng biết có phải người nọ cũng có cảm giác trà mình pha ngon hay ?

      Có điều hiển nhiên là Thúy Vũ muốn tiếp tục đề tài này với Triệu Tình Lam, vì vậy tiếp: "Tại sao yên lành tiểu thư lại muốn người ta tới quấy rầy cuộc sống của mình? có ai tới phải là yên tĩnh hơn sao? Chẳng lẽ mấy ngày nay tiểu thư ở mình chỗ sinh ra cảm giác nhàm chán rồi?"

      " yên tĩnh trước cơn bão táp đó, em hiểu. Sao bọn họ có thể bỏ qua cho ta chứ? Coi như ta ra ngoài cũng có thể đoán được quang cảnh bên ngoài bây giờ là gì, e là lúc này Vạn An hầu phủ sớm rơi vào quang cảnh nước sôi lửa bỏng rồi. Làm sao bọn họ có thể cảm thấy chuyện xảy ra là do mẫu tử chúng ta được? Mấy ngày nay em nhìn thấy phụ thân chưa tới viện của ta lần nào sao? Dù thế nào ta cũng là nữ nhi ruột thịt của , nhưng ngay cả bệnh của ta nặng thêm cũng từng tới thăm." Thong thả nhấp thêm hớp nước trà, Triệu Tình Lam cười với Thúy Vũ, có điều trong lúc những lời này, tay Triệu Tình Lam vẫn siết chặt ly trà, ngay cả ngón tay cũng trở nên trắng bệch.

      Dầu gì mình cũng sống lâu mấy năm, tất nhiên là suy nghĩ nhiều hơn Thúy Vũ rất nhiều. Dù thế nào, mình cũng phải ra ngoài xem chút, tốt nhất là có thể nghĩ biện pháp tới Khánh quốc công phủ xem mẫu thân chút mới đúng, chừng có thể bàn bạc ra kết quả.

      "Thúy Vũ, ngày mai chúng ta tới Xuân Huy đường thỉnh an tổ mẫu , ta bị bệnh mấy ngày nay, vẫn chưa từng thỉnh an tổ mẫu. Nếu truyền , chừng ta lại bị là bất hiếu, dù tại ta quan tâm những lời đồn đại nhảm nhí này, nhưng đây là chuyện ngoài mặt làm được." Triệu Tình làm hạ quyết định rồi . Nếu phải là người khác tìm mình mình tìm người khác là được.

      "Tiểu thư!" Triệu Tình Lam vừa xong, lại nghe thấy thanh ủy khuất truyền tới, là Hồng Linh.

      "Hồng Linh sao thế? Sao lại thở phì phò như vậy?" Triệu Tinh lam hạ ly trà tò mò hỏi. Nha đầu Hồn Linh này cũng được coi là ổn định, tính tình cũng rất tốt, sao hôm nay lại tức giận? Hay là có người thất lễ chọc nàng quá mức?

      Hồng Linh thở phì phò, lại cảm thấy vô cùng ủy khất, thấy chủ tử Triệu Tình Lam, dĩ nhiên trong lòng càng cảm thấy khó chịu, khó chấp nhận, gì mà lặng lẽ chảy nước mắt.

      "Hồng Linh, ngươi đừng khóc nữa, ngươi xem, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Thúy Vũ vội vàng tiến lên dùng khăn tơ lau nước mắt cho Hồng Linh, giọng an ủi: "Ngươi như vậy, tiểu thư nhìn thấy trong lòng cũng thoải mái đâu."

      Chợt Thúy Vũ nhớ tới, trước đó mình để Hồng Linh lĩnh bạc hàng tháng, sao lúc này lại khóc trở lại, phải vì chuyện lĩnh bạc hàng tháng chứ?

      "Có phải ngươi mới lĩnh bạc hàng tháng mới xảy ra chuyện ?" Thúy Vũ vội vàng lôi kéo tay Hồng Linh hỏi.

      "Còn phải là chuyện này sao? Vừa rồi ta lĩnh bạc tháng này của viện chúng ta, vậy mà lại ít nửa, cho tại tiểu thư của chúng ta chỉ là thứ nữ, cho nên bạc hàng tháng cũng chỉ có vậy." Hồng Linh lấy túi đổ bạc ra.

      "Coi như là thứ nữ, cũng thể ít như vậy được. ta nhớ trong thời gian phu nhân chưởng quản, bạc cho Tam tiểu thư của bọn họ cũng hiểu hơn chỗ này, theo phân lệ, mỗi tháng tiểu thư được ba lượng bạc, nha đầu trong viện, đại nha đầu mỗi tháng lượng, nhị đẳng nửa lượng, tam đẳng bốn đồng. Trong mỗi viện có hai đại nha đầu, bốn nha đầu nhị đẳng, tám tam dẳng, viện chúng ta nên có 9 lượng bạc. Số lượng tại, đoán chừng cũng chỉ nhiều hơn 5 lượng chút." Thúy Vũ ước lượng bạc nghi ngờ .

      "Theo phân lệ nên nhiều như vậy, nhưng nay chúng ta phượn hoàng sụp đổ bằng gà, cùng là thứ nữ, tự nhiên chúng ta thể kim quý bằng tỷ muội Triệu Tình Yên." Triệu Tình Lam nâng ly trà lên, cầm ly trà, nhàng đẩy mảnh bụi trong chén, .

      Mặc dù biểu mặt tỉnh táo, nhưng đáy lòng Triệu Tình Lam vẫn nhiều hơn phần so đo, thoạt nhìn bọn họ muốn để mình quyết liệt với nhà này lần đây mà. Nếu như thế mình cần suy nghĩ nhiều làm gì, ngày mai mình liền nghĩ biện pháp đưa tin tới Khánh Quốc công phủ, nghĩ biện pháp qua đó chuyến mới được.

      "Nhưng mà tiểu thư, bọn họ khinh người quá đáng, coi như hôm nay tiểu thư là thứ nữ, cũng nên phân bạc theo hàng tháng mới phải. Huống chi, tiểu thư xem chất lượng bạc này." Thúy Vũ cũng cảm thấy chuyện này quá mức đáng giận, phu nhân mới tới mười ngày, tiểu thư cứ bị người khinh dễ như vậy.

      "Hơn nữa vừa rồi lúc ta lấy bạc, bị bọn họ chọc tức, mát ít." Hồng Linh thở phì phò: "Hẳn là họ hoàn toàn quên mấtm ngày thường phu nhân đối đãi với họ như thế nào."

      " phải là bọn họ quên, chẳng qua là trước khác, nay khác, bây giờ mẫu thân có ở đây, hẳn là trong nhà có người muốn cho ta chút sắc mặt, các em làm bộ như để ý tới là được. Sau này nếu các em đối xử chân thành với ta, tự nhiên vẫn dựa theo bạc hàng thành đưa cho các em, , ta cho các em gấp đôi bạc hàng tháng. Suy cho cùng viện của chúng ta thiếu chút bạc này, những bạc chất lượng kém kia em cũng đừng để ý, Hồng Linh, em tới kho của ta mất chút bạc phân bạc cho mọi người, đừng quên dặn dò xuống, được tiết lộ chữ, nếu , đừng ở trong viện của ta nữa." giờ nên đối tốt với những người trong viện của mình chút, người bên ngoài khi dễ mình tự nhiên cần gấp gáp, chỉ cần người trong viện đối xử trung thành với mình mình cần lo lắng.
      thuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Editor: tử đinh hương

      ☆, Chương 38: Đạt được mục đích

      Triệu Tình Lam được Thúy Vũ nâng đỡ, cười vào phòng khách của Xuân Huy Đường.

      "Tình Lam bái kiến nãi nãi! Trong khoảng thời gian này bởi vì thân thể khó chịu, thể thỉnh an nãi nãi, là Tình Lam đúng, mong rằng nãi nãi trách tội cháu ." Khom người khẽ cúi chào, Triệu Tình Lam cười với Chu thị.

      Sau khi Chu thị biết bệnh tình của Triệu Tình Lam chuyển biến tốt, cũng thăm nàng, cũng chỉ bởi vì trong lòng có hận ý đối với Sầm Mộ Vân, cũng cảm thấy Triệu Tình Lam đáng được bà quý trọng nữa, nữ nhân như vậy, có thể sinh ra đứa bé tốt thế nào, cũng bằng để tự sinh tự diệt , dù sao hôm nay ầm ĩ thành ra như vậy, Triệu Tình Lam có tốt đối với nhà bà hay cũng có ý nghĩa quá lớn.

      Nhưng mà khiến Chu thị bất ngờ chính là, sao Triệu Tình Lam lại đột nhiên tới đây thỉnh an bà. Đứa này, sao đột nhiên lại chạy tới, khiến bà bất ngờ.

      "Đứa bé này, sao lại chạy tới đây, thân thể cháu mới tốt chút, tại sao có thể chống lại mệt nhọc như vậy?" Chu thị vội để cho nha đầu đỡ Triệu Tình Lam qua ngồi xuống ở bên cạnh bà, sau đó với Thúy Vũ: "Các ngươi phục vụ chủ tử thế nào, vốn nên khuyên tiểu thư nghỉ ngơi tốt ở trong phòng của mình, tại sao có thể chạy loạn? Nếu như có chút sơ xuất, phải kiếm củi ba năm thiêu giờ rồi hả?"

      Thúy Vũ cúi đầu, cũng thêm câu, ngược lại Triệu Tình Lam nghe Chu thị như thế, cười : "Nãi nãi cũng cần trách Thúy Vũ, bọn họ làm nha đầu cực tốt, cho dù bị người ta khi dễ, bản thân vẫn che chở cháu, giận oán, diễn, đàn, lê, quý, đôn. Hôm nay chẳng qua là cháu khăng khăng muốn đến thăm nãi nãi, bọn họ cũng chỉ bị miễn cưỡng thôi. Nãi nãi, Lam Nhi lâu gặp nãi nãi rồi, trong lòng cũng rất nhớ. Huống chi Ninh thế tử cũng , bây giờ Tình Lam có gì đáng ngại nữa, có thể ra ngoài chuyến, đối với khôi phục thân thể cũng có chỗ tốt. Nãi nãi đừng trách nha đầu của cháu."

      Chu thị nghe Tình Lam như vậy, trong lòng cũng cảm thấy hưởng thụ, đứa này, sau khi trải qua những chuyện này, ngược lại miệng ngọt hơn nhiều, lời ra luôn làm cho người ta cảm thấy toàn thân thoải mái. Cho nên Chu thị cười với Tình Lam: "Làm khó cháu rồi, thế mà đứa bé này còn có hiếu tâm vậy, nãi nãi vốn cũng muốn tới thăm cháu, nhưng Ninh thế tử rồi, muốn cháu tĩnh dưỡng, có việc gì để cho chúng ta quấy rầy ngươi, lúc này mới vẫn thăm cháu."

      Chu thị tự giác lựa chọn xem Triệu Tình Lam bị người ta khi dễ, đương nhiên bà biết đến chuyện xảy ra trong phủ, hôm qua người của phòng thu ức hiếp Tình Lam và nha đầu của nàng, đoán chừng đứa này tới chính là vì chuyện này. Chỉ có điều đến hôm nay tất cả thành chắc chắn, sau này địa vị của Tình Lam ở nơi này chính là như thế, nếu như phải bởi vì nàng còn là Thế tử phi tương lai của Dục Thân Vương Phủ, có lẽ còn bằng tại.

      Nếu Sầm Mộ Vân lựa chọn trở mặt với Triệu gia, nữ nhi của nàng ta chịu uất ức cũng là phải, nếu nàng ta biết, có lẽ cũng có thể vì nhi tử và nữ nhi mà hòa giải với Triệu gia.

      "Hiếu thuận nãi nãi vốn là cháu nên làm. Huống chi tấm lòng nãi nãi đối với Lam Nhi Lam Nhi cũng biết, mấy ngày nay, mỗi ngày nãi nãi đều phái người qua thăm hỏi, trong lòng Lam Nhi đương nhiên hiểu đây là nãi nãi . Huống chi Triệu gia chúng ta gia truyền thi thư, hiếu đạo luôn đứng thứ nhất, Tình Lam làm như thế cũng chỉ là tuân theo dạy bảo của tổ tông." Triệu Tình Lam dịu dàng mà cười .

      " đến hiếu đạo, ra ta lại nghĩ tới chuyện, mấy ngày trước nghe gần đây hình như thân thể ngoại tổ mẫu của cháu tốt, cũng biết hôm nay khỏe chưa? Vẫn muốn tới thăm, thế nhưng trong phủ nhiều chuyện như vậy, sao có thể phân tâm đây? Thế nhưng rốt cuộc trong lòng vẫn thể an tâm, nếu như cháu mạnh khỏe để cho cháu tệ, nhưng tại cháu lại bị bệnh, nãi nãi bên này cũng thể yên lòng về cháu." Chu thị tiếp lời Triệu Tình Lam.

      "Ngoại tổ mẫu bị bệnh? Là chuyện khi nào? Cháu lại có thể biết. Mặc dù ngoại tổ mẫu và Lam Nhi thân thiết bằng nãi nãi và Lam Nhi, nhưng cũng là người thân có huyết mạch tương liên với Lam Nhi, nếu như Lam Nhi qua chào hỏi, ngược lại là Lam nhi phải." Triệu Tình Lam vội làm ra vẻ như kinh ngạc .

      "Cháu có hiếu tâm, điều này nãi nãi dĩ nhiên biết, nhưng bây giờ thân thể cháu cũng tiện, nếu đường cực nhọc chỉ sợ cũng tiện, bằng tiếp tục nghỉ ngơi mấy ngày nữa rồi qua thăm chút cũng giống như nhau." Ánh sáng trong mắt Chu thị chợt lóe, phải chờ lời này của Triệu Tình Lam sao? Nàng qua, tự nhiên chuyện mình chịu uất ức ở đây cho Sầm Mộ Vân, mặc kệ Sầm Mộ Vân lạnh lùng thế nào, đối mặt với chuyện nữ nhi của mình gặp uất ức có lẽ cũng ******************* rất khổ sở, chỉ cần nàng ta khổ sở, chuyện này liền dễ làm rồi.

      Nhưng Chu thị là người khôn khéo, dĩ nhiên thể để Triệu Tình Lam nhìn ra ý định, cho nên vẫn còn giả vờ khuyên Triệu Tình Lam nên . Triệu Tình Lam cười lạnh trong lòng, giả vờ như vô tình hay cố ý với nàng chuyện ngoại tổ mẫu bị bệnh, phải là vì để cho nàng muốn Khánh quốc công phủ ư, lúc này còn như vậy, quả nhiên phải là người bình thường đấy. Nhưng cũng may, nàng cũng định thăm mẫu thân chút, có cơ hội như vậy dĩ nhiên thể bỏ qua.

      "Mặc dù thân thể Lam Nhi tốt, nhưng rốt cuộc vẫn có gì đáng ngại nữa, nếu như biết tổ mẫu bị bệnh cũng thôi , nếu hôm nay biết, đương nhiên thể giả vờ làm ra vẻ như có việc gì xảy ra. Cho dù Lam Nhi nghỉ ngơi ở trong phòng mình cũng khó có thể cảm thấy an tâm. Nếu nãi nãi đau lòng cho Lam Nhi, nên để Lam Nhi ." Triệu Tình Lam giả bộ tỏ vẻ tình chân ý thiết hiểu tâm tư của Chu thị mà .

      Chu thị kéo tay Tình Lam lại, nhàng vỗ vỗ : "Đứa bé ngoan, khó có ai có được hiếu tâm như cháu. Cháu ngoại cũng có thể đối xử với ngoại tổ mẫu như vậy, nếu tương lai là ta, cháu nhất định càng có hiếu tâm hơn, như vậy , ngày mai cháu qua đó, nãi nãi chuẩn bị kiệu mềm đưa cháu ."

      "Tạ ơn nãi nãi thành toàn!" Triệu Tình Lam đứng dậy khẽ cúi chào với Chu thị.

      "Đứa bé ngoan, nhìn cháu hiếu thuận như vậy, nãi nãi cũng vui mừng. Bây giờ thân thể của cháu còn chưa tốt, ngày mai qua đó cũng đừng vội trở lại, ở bên kia hai ngày, đợi nghỉ ngơi tốt rồi hãy trở về." Chu thị cười .

      Cho hai mẫu tử bọn họ có đủ thời gian, để cho các nàng khai thông tốt, chừng chuyện này có thể vì vậy mà được giải quyết. Mặc dù bên này bà suy nghĩ rất nhiều biện pháp, nhưng cục diện trước mắt có lợi với Triệu gia. Nếu như đến cuối cùng chỉ khiến Sầm Mộ Vân và Triệu gia hòa ly còn chưa tính, chỉ sợ đến cuối cùng trăm năm cơ nghiệp của Triệu gia bị phá hủy.

      "Tạ ơn nãi nãi thương cảm, Lam Nhi vô cùng cảm kích."
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :