1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thứ nữ thành thê - Tây Song Vũ (38/182) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20: Cố ý duy trì

      Nhìn Lộ di nương và Triệu Tình Yên rồi, Triệu Tình Lam an bài Hồng Linh nhìn người khuân đồ, còn nàng mang theo Thúy Vũ trở lại trong viện của mình.

      Bởi vì hôm nay thời gian ra ngoài dài, bàn cũng chỉ có trà thừa, Thúy Vũ thấy Triệu Tình Lam nhìn ly trà chút, biết ý tứ của tiểu thư nhà mình, cho nên rót ly trà mới cho Triệu Tình Lam.

      "Đây là Vân Vụ Hoàng Sơn?" Triệu Tình Lam nhận lấy đặt ở trong tay, nhàng ngửi cái, sau đó hỏi.

      "Dạ, tiểu thư, đây là trà mới mới được đưa tới mấy ngày trước đây, hôm nay là lần đầu tiên pha, người có thể đoán được?" Chính Thúy Vũ cũng có chút giật mình, sao sau khi tiểu thư tỉnh lại giống như biến thành người khác, làm việc nhạy bén hơn ít so với trước kia, bây giờ lại còn hiểu trà đạo nữa hả? Nàng theo tiểu thư nhiều năm rồi, trong phủ có lá trà như vậy, nên tiểu thư chưa bao giờ uống.

      "Trước kia từng thấy ở trong sách, hôm nay cảm thấy mùi vị giống vậy, cho nên liền hỏi chút. Phụ thân thích trà này, nhưng ta lại cảm thấy mùi vị tệ, nặng , màu sắc nước trà cũng cực tốt." Lúc này Triệu Tình Lam mới nhớ tới, kiếp trước nàng thường xuyên uống trà này ở Dục Thân Vương Phủ, đúng là hiếm thấy ở Vạn An Hầu phủ, chỉ vì phụ thân của nàng thích. Hình như đây là ngoại tổ mẫu bên kia đưa tới cho mẫu thân, những năm này mẫu thân vì khẩu vị của phụ thân, sửa lại khẩu vị của mình ít, ra mẫu thân và nàng giống nhau, vốn rất thích trà này.

      Đáng tiếc mẫu thân chính là nữ nhân hiền lương tốt đẹp như vậy, nếu như gặp được nam nhân hiểu và quý trọng bà, có lẽ cả đời này hề giống như bây giờ rồi. Chẳng qua nay cũng coi như là tốt rồi, mẫu thân trở về, có lẽ chính là cuộc sống mới cũng chừng, mặc kệ trôi qua thế nào, so với ở Vạn An Hầu phủ cũng tốt hơn nhiều.

      "Thúy Vũ, ngươi có quan hệ tốt với người nào trong viện của Tam tiểu thư ?" Triệu Tình Lam nghĩ tới gì đột nhiên lại hỏi.

      "Ngược lại có , là đồng hương của nô tỳ, cũng coi như tệ, nhưng cũng chỉ là tiểu nha đầu tam đẳng làm việc vặt phía dưới." Thúy Vũ biết ý của chủ tử mình là gì, nhưng vẫn thành đáp lại.

      "Bât kể là cấp bậc gì, chỉ cần có thể tin được là tốt rồi, ngươi nhờ nàng chú ý động tác của Tam tiểu thư chút là tốt rồi, có chuyện gì báo cho chúng ta, cũng cần làm việc khác, mặc dù hầu hạ gần chủ tử, nhưng chỉ cần để ý, chuyện bình thường nên biết đều có thể biết." Triệu Tình Lam thổi bọt trà mặt nước, sau đó chậm rãi nhấp hớp, rồi mới lên tiếng.

      "Dạ, nô tỳ biết rồi. Buổi tối lúc rỗi rãnh nô tỳ liền tìm." Thúy Vũ vừa dọn dẹp đồ trong phòng của Triệu Tình Lam, vừa .

      "Ngươi cũng cần tối nay, chờ ngày mai lại , giữa ban ngày ban mặt tìm, mới khiến người hoài nghi, người khác nhìn thấy cũng có gì có thể , ngược lại nếu là buổi tối làm cho người khác hoài nghi." Lần này nàng lường trước tốt mới , Lộ di nương bên này khó bảo toàn bản thân, nhưng Triệu Tình Yên giống vậy, xinh đẹp và trí tuệ của người muội muội nay cùng tồn tại, cũng phải là kẻ ngu, bây giờ còn non nớt, nhưng đợi thời gian nữa nhất định là người dễ đối phó, nàng thể sớm bắt tay vào làm, tránh dẫm lên vết xe đổ, chết trong tay nàng ta.

      Thúy Vũ cười : "Vẫn là tiểu thư nghĩ chu toàn, nô tỳ còn nghĩ để người ta nhìn thấy mới là tốt nhất đấy."

      Triệu Tình Lam nghe Thúy Vũ như thế, cũng chỉ cười tiếng mà thôi, nhưng cẩn thận nghe động tĩnh bên ngoài, cũng chuyện.

      Lại bên kia, Chu thị kêu nhi tử của mình qua, Triệu Tĩnh Nguyên cũng nghĩ chuyện nghiêm trọng đến mức nào, phải Sầm Mộ Vân chấp nhận cách xử trí của nhà mình, cho nên về nhà mẫu thân rồi, rất nhiều nhà đều xảy ra tình huống như thế, phu thê cãi nhau, thê thiếp tranh thủ tình cảm cũng có thể dẫn đến chuyện, có gì bình thường.

      Chu thị vẫy tay ra hiệu cho hạ nhân bên cạnh lui, ngay cả hai vị lão ma ma hầu hạ ở bên cạnh bà mấy chục năm cũng cùng nhau lui xuống.

      "Kẻ hồ đồ này, tốt lành con chạy đến Hành Hương viện làm cái gì hả?" Chờ khi trong phòng chỉ còn Triệu Tĩnh Nguyên và bà, Chu thị bất mãn hỏi.

      "Hôm nay nhi tử vốn ở thư phòng, nhưng Nhiên Nhi chạy tới Trà Trà bị thua thiệt ở Hành Hương viện, cho nên nhi tử mới qua xem chút. Cũng may qua, nếu , sợ rằng hôm nay Trà Trà bị tiểu bối như Nhị nha đầu ức hiếp rồi." Lúc này Triệu Tĩnh Nguyên vẫn còn may mắn quyết định của mình là chính xác.

      Chu thị có chút chỉ tiếc rèn sắt thành thép: "Lộ di nương cũng chỉ là kẻ nô tì, cho dù bị tiểu thư vài lời cũng phải chuyện gì nên, huống chi, Lam Nhi trời sinh thuần lương, làm người hiền lành, con từng nghe người khác Lam Nhi ức hiếp người ta chưa?"

      Bây giờ trong lòng Triệu Tĩnh Nguyên cho rằng Triệu Tình Lam tốt, Triệu Tình Yên và Lộ thị tốt, dù thể cãi lại lời của mẫu thân, nhưng trong lòng cũng cam lòng.

      "Con cũng đừng trong lòng, con cho rằng ta già, cũng biết ngày hôm nay bên kia xảy ra chuyện gì? Những thứ đó là đồ cưới của Mộ Vân, là đồ nàng mang tới từ Khánh quốc công phủ, con lại có thể chia cho tỷ muội bọn họ phần? nhảm như vậy, con từng nghe ở đâu? Con hồ đồ rồi, những lời khác có thể , vì lấy lòng tiểu thiếp, ngay cả lời này cũng có thể ? Lời này bị người của Khánh quốc công phủ biết còn có thể đồng ý?"

      Đối với hành động này của nhi tử, Chu thị cũng cảm thấy là quá đáng, dù sao suy bụng ta ra bụng người, nếu như năm đó lão gia nhà mình ra lời này, bà cũng thể đồng ý. Nam nhân tam thê tứ thiếp, khiến nữ nhân rất đau lòng, nhưng đến cuối cùng ngay cả đồ riêng mà nữ nhân mang từ nhà mẫu thân tới cũng phải cho tiểu thiếp, đồng nghĩa với đào lòng của nữ nhân. Huống chi hôm nay Mộ Vân bị hạ từ chủ mẫu xuống làm thiếp thất, trải qua những chuyện này, biết trong lòng hận nhi tử hồ đồ của mình thế nào. Nhưng mà bây giờ phải thời điểm cái này, lập tức xử lý chuyện gặp phải như thế nào mới là quan trọng nhất.

      "Nếu là đồ cưới mang theo người cùng đến phu gia , tự nhiên cũng coi là đồ của phu gia, mẫu thân cũng biết, những thứ đó đều cực tốt, nếu như tương lai đám Yên Nhi có thể mang theo mấy thứ đó gả , đến phu gia cũng bị người ta coi thường." Triệu Tĩnh Nguyên cảm thấy ông ta suy tính vì nữ nhi của mình, cũng sai.

      "Con thiên vị sủng ái mẫu tử Lộ thị bao nhiêu ta cũng biết, con chỉ hi vọng cho mấy đứa nữ nhi của Lộ thị thứ tốt nhất, ta cũng có thể hiểu được, nhưng dù sao những thứ đó phải là trong phủ của chúng ta, cho dù tương lai cho nữ nhi làm đồ cưới, cũng chỉ có thể là cho Lam Nhi. Nhưng mà hôm nay chúng ta cái này, con cũng biết, cũng bởi vì hôm nay con sủng ái Lộ thị, mực che chở, sợ là gặp phải đại nạn rồi." Chu thị cũng có ý định quanh co, vì vậy thẳng ra.

      "Mẫu thân đùa, Trà Trà hiểu chuyện, làm sao có thể gây ra chuyện gì lớn? Sao lại khiến trong phủ gặp tai nạn?" Mặc dù Triệu Tĩnh Nguyên cười làm lành với mẫu thân, nhưng rốt cuộc vẫn nhíu mày cái, tại sao mẫu thân thích Trà Trà như vậy? Dù gì nàng cũng làm nàng dâu nhiều năm như vậy, ngay cả chút tình cảm cũng có? khi có chuyện gì cũng là lỗi của Trà Trà, cùng là nàng dâu nhưng sao mẫu thân lại thiên vị lợi hại như vậy.

      "Con biết chuyện này hôm nay do người nào chủ mưu hay sao?" Chu thị khó có thể tin nhìn nhìn con trai của mình.

      Trong lòng Triệu Tĩnh Nguyên Lộ thị tốt đẹp như thế, sao có thể nghĩ đến là ái thiếp của mình gây nên, vì vậy chỉ lắc đầu.

      "Chính là ái thiếp Lộ thị của con, con cho rằng Lưu ma ma chỉ vì chủ mẫu trách cứ mấy câu có thể làm ra chuyện ác độc như vậy? Huống chi cho dù bà ta có ý định này, cũng chưa chắc lớn mật như vậy, đừng tới có thực lực có thể đưa người nào đó vào trong phủ, rồi đưa ra ngoài." Chu thị có chút bất đắc dĩ đối với nhi tử của mình này, Lộ thị là người từ chỗ nào ra ngoài, tại sao có thể tưởng tượng đơn thuần thiện lương như vậy?

      Triệu Tĩnh Nguyên nghe lời này của mẫu thân, tất nhiên hô lên cái: "Vì sao lại mẫu thân lại thế, phải chuyện này cũng điều tra ràng chính là do Lưu ma ma làm? Lúc này mẫu thân lại là Lộ thị làm hết lần này tới lần khác, nhi tử biết mẫu thân thích Trà Trà, nhưng cho dù thích cũng thể bưng chậu nước đục dội đến người nàng."

      Chu thị nhìn nhi tử vô dụng này, cũng tức giận, nó coi bà thành cái gì?

      "Ta thích Lộ thị, đúng là như thế nhưng ta cũng chưa cố ý oan ức nàng ta, hôm nay con vì nàng ta lại có thể như vậy với ta, là uổng công ta ngậm đắng nuốt cay bao nhiêu năm nay rồi." Giọng và vẻ mặt của Chu thị đều nghiêm khắc.

      "Mẫu thân thứ tội, nhi tử kích động, nhưng nhi tử tin tưởng, Trà Trà tuyệt đối biết chuyện này, đừng phải nàng làm, cho dù nàng biết, cũng muốn ngăn cản." Thấy mẫu thân giận , Triệu Tĩnh Nguyên vội cười làm lành rồi : "Nhưng sau này mẫu thân cũng cần trách móc Trà Trà nặng nề nữa, Trà Trà vốn cũng là nương trong sạch, chỉ là nhà gặp đại nạn mới tới địa phương như vậy. Đây cũng phải là nàng có thể lựa chọn, nhưng nàng lại vẫn giữ mình trong sạch, thời điểm theo nhi tử cũng vẫn còn trong sạch."

      "Hồ đồ!" Chu thị vỗ bàn cái: "Nhị cữu huynh của ngươi có được nhân chứng, nếu như tin tức ta thăm dò được sai, nam nhân bị mua chuộc hãm hại Mộ Vân bây giờ ở trong tay Nhị cữu huynh của ngươi. Nếu sao vừa về tới Kinh Thành liền biết trong phủ chúng ta xảy ra chuyện may rồi đến đây ngay tức khắc?"

      Nghe lời của Chu thị, Triệu Tĩnh Nguyên có chút khiếp sợ, chẳng lẽ chuyện này liên quan đến Trà Trà? Thế nhưng làm sao có thể chứ? tuyệt đối phải, dù bắt được người nam nhân kia có thể như thế nào, tất nhiên cũng do Lưu ma ma sai khiến, huống chi Lưu ma ma bị đánh chết, Sầm Mộ Nam có thể làm gì?

      "Mẫu thân đừng lo lắng, hôm nay chuyện này trong phủ chúng ta tra làm kết liễu, cho dù bắt được người nam nhân kia, lấy tư cách đồng lõa đưa đến quan phủ cũng được, dù sao chúng ta cũng có vấn đề gì." Triệu Tĩnh Nguyên thấy chuyện này có gì quan trọng, chỉ cười đối với mẫu thân.

      Chu thị nhìn nhi tử của mình vẫn tin Lộ thị hại người, chỉ có thể lắc đầu cái, cũng nhiều. Bà sợ nếu như mình nhiều hơn, ngược lại khiến Triệu Tĩnh Nguyên sinh ra ác cảm với mình, dù sao hôm nay bà bảo vệ Triệu Tình Lam, Triệu Tĩnh Nguyên rất hài lòng đối với bà rồi.
      Last edited: 8/1/16

    2. sanone2112

      sanone2112 Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      74
      Ong cha gia dai gai

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 21: Bỗng nhiên nổi tiếng.

      Editor: Búnn.

      Nhất minh kinh nhân: bỗng nhiên nổi tiếng; gáy tiếng ai nấy đều kinh ngạc ([Sử ký - Hoạt kê liệt truyện]: thử điểu bất phi tắc dĩ, nhất phi xung thiên: bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân. Ví với bình thường có biểu gì đặc biệt, nhưng khi làm có thành tích khiến mọi người kinh ngạc).

      Chu thị thêm gì nữa, Triệu Tĩnh Nguyên ngồi mình cũng cảm thấy rất thú vị, liền cười xòa : "Nhi tử biết, mẫu thân thích nha đầu Lam Nhi này, chẳng qua là gần đây nha đầu kia có chút thay đổi, giống trước kia, làm việc có chừng mực, hôm nay Sầm thị Khánh quốc công phủ, nhi tử nghĩ, bằng để Lộ thị tới dạy nàng cũng được."

      Chu thị thể tin được nhìn nhi tử của mình, lại được những lời như vậy? Tự mình nửa ngày, thẳng như vậy mà để trong lòng chút nào, lúc này còn để Lam Nhi theo Lộ thị, cũng sợ Lộ thị muốn mạng của đứa này.

      "Chuyện này con đừng xía vào, Lam Nhi ta tự mình nuôi dạy, để Lộ thị tự trông coi mấy người của nàng là được rồi." Chu thị nghiêm mặt, tức giận với nhi tử của mình.

      "Vâng. Mẫu thân có thể tự mình dạy cũng là phúc khí của nàng rồi." Nếu mẫu thân như vậy, Triệu Tĩnh Nguyên cũng biết gì thêm, vì vậy cười . Dù sao đứa bé kia cũng cần có người dạy. Bên Trà Trà cũng có năm đứa rồi, cũng rảnh để phân tâm.

      "Thôi, hôm nay nhiều chuyện như vậy ta cũng mệt mỏi, sau khi trở về, cho Lộ thị cùng mấy nha đầu kia, có việc đừng trêu chọc Lam Nhi nữa, đứa gặp mấy chuyện này cũng rất khó chịu rồi." Chu thị xoa xoa trán, có chút nhức đầu .

      Mấy đứa của Lộ thị tự nhiên đều giống nương của các nàng, đều phải là đèn dầu cạn, chỉ sợ đứa Lam Nhi này chịu thiệt thòi, có điều biểu hôm nay của nàng coi như tệ, lại có thể khóc rống, chỗ nào cũng có phong phạm của đại gia khuê tú, mình đúng là nhìn lầm người.

      Triệu Tĩnh Nguyên thấy mẫu thân muốn chuyện với mình, lại nhớ tới chuyện hôm nay để Lộ thị bị ủy khuất, cho nên cũng gì thêm, chỉ là cung kính cáo từ mẫu thân, sau đó vội vội vàng vàng ra ngoài.

      "Lão thái thái, chuyện như vậy ngài định làm như thế nào?" Nhìn Triệu Tĩnh Nguyên ra ngoài, Lan ma ma luôn đứng ở ngoài cửa coi chừng tới, nhìn Chu thị xoa trán, cho nên tới phía trước, nhàng xoa giúp, vừa làm vừa hỏi.

      Lan ma ma là nha đầu hồi môn năm đó của Chu thị, theo Chu thị cũng được mấy chục năm, vẫn là người Chu thị ỷ vào. Cho nên lúc chuyện với Chu thị cũng tùy ý hơn rất nhiều.

      "Ta còn có thể định làm như thế nào? Hôm nay Nguyên Nhi đủ lông đủ cánh, lại bị Lộ thị mê hoặc mất sức phán đoán tối thiểu, ta gì nó cũng nghe lọt, nhiều còn cáu gắt với ta, ta cũng muốn phá hư quan hệ mẫu tử giữa chúng ta. Nhưng tại, nữ nhân như ta cũng thể tới Khánh Quốc công phủ xin lỗi, cũng thể xuất đầu lộ diện ra ngoài chuẩn bị nhưng chuyện này, vậy có thể làm sao? thể làm gì khác hơn là từng bước nhìn từng bước." Lúc này Chu thị chuyện cũng là yếu lòng, chút tinh thần nào.

      "Lão thái thái bớt buồn, có lẽ chuyện chưa tới tình trạng kia, mặc dù lần này phu nhân chịu ủy khuất, nhưng dù sao trong phủ cũng có hai đứa , thể bận tâm được." Lan ma ma cười .

      "Điều ta nghĩ cũng chính là cái này, thế nhưng cũng cần Lam Nhi chuyện, hôm nay Thanh Phong có ở đây, cũng chỉ còn mình Lam Nhi có thể với người Khánh Quốc công phủ, nếu bên này chúng ta thể lôi kéo được đứa kia đến lúc đó ngay cả chút tình cảm cuối cùng cũng còn." Chu thị lo lắng, nếu tối nay Lộ thị tiếp tục thôi chút gió bên gối, đến lúc đó, biết Nguyên Nhi đối xử với đứa Lam Nhi như thế nào. Chỉ là nghĩ ra, cùng là con của mình, tội gì phải bên này dày bên kia mỏng như vậy? Chẳng lẽ vì cùng mẫu thân?

      "Lão thái thái đừng nghĩ nhiều như vậy, bây giờ là bữa tối rồi, ta truyền cơm tối." Lan ma ma nhìn giờ .

      Mặc dù có khẩu vị, nhưng đến thời gian ăn cơm vẫn phải ăn, vì vậy gật đầu cái, sau đó lại : "Ngươi tiện thể mời Lam nương tới đây dùng cơm tối với ta. Còn Nguyên Nhi, tại trong lòng chỉ có mẹ con Lộ thị, đến lúc dùng cơm cũng phụng bồi mẫu thân như ta dùng cơm, cứ vội vàng rời như vậy."

      Chuyện giữa mẫu tử người ta, dù được sủng ái thế nào Lan ma ma cũng chỉ là người ngoài, cũng thể lời dư thừa, vì vậy lại cười đáp tiếng rồi ra ngoài.

      Lại đến Triệu Tĩnh Nguyên, vội vội vàng trở về tìm Lộ thị, dọc đường lại nghĩ tới chuyện gì, thư phòng chuyến, để gã sai vặt an bài chút chuyện, xong xuôi mới chạy tới.

      Theo , hôm nay Lộ thị bị xử oan, còn bị bên Triệu Tình Lam khinh bỉ, đúng là bị thiên đại ủy khuất.

      "Di nương, phụ thân tới." Triệu Tĩnh Nguyên tới cửa, liền thấy Triệu Tình Yên ngồi ở trong phòng, vì thấy ông ta nên mới hướng vào bên bên trong hô to.

      Lộ di nương ở trong nhà đáp tiếng mới ra, thấy Triệu Tĩnh Nguyên liền tiến lên hành lễ: "Lão gia!"

      "Ta với nàng là phu thê nhiều năm như vậy, còn quan trọng những nghi thức xã giao này làm gì? Mau mau ngồi xuống. Yên Nhi, còn phải phụng bồi di nương của con tốt hơn mới phải." Triệu Tĩnh Nguyên với ái nữ của mình.

      "Hừ, phụ thân thiên vị, di nương ở chỗ Nhị tỷ tỷ bị nhiều uất ức như vậy mà phụ thân cũng gì." Triệu Tình Yên kiều bĩu môi .

      Triệu Tình Yên vừa những lời này, hốc mắt của Lộ di nương ở bên này lập tức đỏ lên, Triệu Tĩnh Nguyên nhìn thấy rất đau lòng.

      "Con xem xem, lại để di nương của con vui, đứa này, sao lại chút chuyện vui vẻ chứ?" Triệu Tĩnh Nguyên vừa mắng nữ nhi vừa vội vàng dụ dỗ Lộ di nương.

      "Phụ thân, muốn di nương vui vẻ cũng khó, ngài cho di nương địa vị phu nhân nghiêm chỉnh là được rồi, hơn nữa đến lúc đó, con và đại tỷ tỷ, tam tỷ tỷ cũng còn là thứ xuất bị người ta coi thường nữa, quan trọng là...đại ca và tam đệ đệ, nữ nhi chúng con còn dễ , cùng lắm sau này tìm nhà chồng bị người ta coi thường, nhưng các ca ca lại như vậy." chuyện phải là Triệu Tình Yên mà là Triệu Tình Nhiên.

      Hiển nhiên Triệu Tình Nguyên ngờ đứa bình thường gì lại có thể ra những lời đạo lý như vậy. Để đứa có thể ra những lời này, hiển nhiên là ngày thường vì quan hệ thứ xuất mà bị ít uất ức. Cuối cùng là do mình có lỗi với mẫu tử nàng.

      "Ngũ tiểu thư, nên bậy." Lộ di nương vội vàng ngăn nữ nhi lại, nhưng trong mắt lại thoáng qua vẻ tán thưởng, quả nhiên đứa này là người thông minh, uổng công mình phí tâm sức dạy.

      Triệu Tĩnh Nguyên nhìn Lộ di nương hoảng sợ, lại thở dài cái: "Trà Trà, đứa cũng sai. Những năm này uất ức mẹ con nàng, cũng là con của mình, nàng thể gọi tên, còn phải gọi là tiểu thư, nghĩ đến trong lòng cũng ổn. Thôi, mặc dù ngay lúc này ta thể tăng phân vị của nàng, nhưng nàng yên tâm, ngày nào đó ta cho nàng công đạo. Sau này nàng đừng gọi là tiểu thư, thiếu gia nữa, cứ gọi tên , dù sao cũng là do nàng mang thai mười tháng sinh ra."

      Nghe Triệu Tĩnh Nguyên , mặc dù Lộ di nương quá hài lòng, nhưng dù sao cũng có chút hiệu quả, chuyện này dễ làm, đương nhiên nàng ta biết. Có điều bây giờ mình nắm chắc, chờ ngày nào đó người mới vào cửa, ngộ nhỡ mình thất sủng, muốn làm cũng làm được? tại tuổi của mình càng lúc càng lớn, sao có thể so sánh với người mới xinh đẹp ngọt ngào đây? ra nam nhân đều dựa vào được, quay đầu lại chỉ có thể dựa vào mình, thừa dịp lúc còn trẻ, có thời gian vớt vát cho mình chút đồ vật, đến lúc già, ai còn để ý tới?
      Last edited by a moderator: 8/1/16
      thuyt, sanone2112Tôm Thỏ thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 22: Bị bệnh

      Triệu Tình Lam mang theo hai nha đầu Thúy Vũ và Hồng Linh chậm rãi trở lại trong viện của mình. Thúy Vũ tiến lên phía trước vén rèm, nhưng ngờ chính là, Triệu Tình Lam cũng lên trước vào trong nhà, ngược lại quay người tới đứng dưới cây hoa lê.

      Hồng Linh nhìn ra lúc này tiểu thư nhà mình muốn vào trong nhà, vội vã vào cầm cái đệm bông vải đặt băng đá ở dưới cây hoa lê phục vụ Triệu Tình Lam ngồi xuống. Lại thấy tiểu thư nhà mình như có điều suy nghĩ, cho nên hỏi "Tiểu thư, có muốn bọn nô tỳ thu thập chút đồ trước hay ?"

      Triệu Tình Lam ngẩng đầu nhìn ánh trăng mênh mông chút, ánh trăng đẹp như vậy, chỉ tiếc chỉ ở chỗ như vậy, có chút lãng phí. Đẹp đến đâu chăng nữa cũng cần tôn lên tâm tình mới có thể lộ vẻ đẹp nhất. Đoán chừng do thời gian sống ở Hầu phủ quá dài, thế cho nên mới có cục diện hoang đường buồn cười bẩn thỉu như hôm nay, ngay cả ánh trăng cũng dơ bẩn.

      Lời của Chu thị vọng về ở bên tai Triệu Tình Lam, Triệu Tình Lam cũng cảm thấy hơi buồn cười, trong phủ này xảy ra chuyện như vậy, suy nghĩ nhanh chóng giải quyết từ bên trong thế nào, tìm ra căn nguyên vấn đề để giải quyết. Ngược lại muốn để cho nàng đến Khánh quốc công phủ lấy tình để cảm động, để cữu cữu cho cơ hội, sao điều này có thể? Nàng động viên cữu cữu đòi lại toàn bộ uất ức của mẫu thân nhiều năm qua cũng tệ rồi, làm sao có thể cầu xin cữu cữu vì nữ nhân bị tổn thương kia?

      Trong lòng Chu thị đối xử với nàng tất nhiên tốt hơn so với đám Triệu Tình Yên, nhưng dù sao cũng ngăn cách thân phận rồi, trong lòng của bà ta luôn là nhi tử của mình quan trọng hơn chút, hôm nay để nhi tử của mình có thể tốt, ngay cả toàn bộ lập trường đều quên. đúng, ngay cả nguyên tắc làm người tối thiểu cũng quên, mặc kệ thế nào năm đó mẫu thân cũng coi như gả cho, những năm này chịu uất ức ở đây còn chưa tính, hôm nay, ngay cả danh dự cũng bị phá hủy. Nhưng làm bà bà muốn lấy lại công đạo cho nàng dâu mà ngược lại dung túng nhi tử của mình thiên vị thiếp thất.

      Điều này cũng thôi , càng hoang đường hơn là còn muốn lợi dụng nàng, nếu như là nàng kiếp trước, có lẽ ngây ngốc bị lợi dụng, nhưng kiếp này nàng tuyệt đối thể tái phạm sai lầm như vậy nữa. Dù sao mẫu thân mới là người đáng để nàng lệ thuộc vào nhất thế giới này, dĩ nhiên nàng cũng nhất định phải lấy lợi ích của mẫu thân làm điểm xuất phát cơ bản nhất rồi.

      Mặc dù mẫu thân rời , nhưng làm nữ nhân cũng phải dễ dàng như vậy là có thể thoát khỏi kiềm chế của phu gia, mẫu thân muốn sống cuộc sống hạnh phúc của người bình thường rất khó, làm sao nàng có thể cản đường của mẫu thân?

      " cần thu dọn nữa. Chúng ta kéo dài mấy ngày trước rồi hãy !" Triệu Tình Lam suy nghĩ chút rồi .

      Dù sao biết được rốt cuộc xảy ra chuyện gì mới phải, hôm nay cữu cữu lửa giận ngút trời tới đón mẫu thân , nhưng đoán chừng nếu như thực muốn mẫu thân và phụ thân ân đoạn nghĩa tuyệt phải chuyện dễ dàng, dù sao đây cũng là Hầu phủ, mặc dù nở mày nở mặt giống như Khánh quốc công phủ, nhưng vẫn có ít giao thiệp. Có thể khiến tổ mẫu gấp gáp như vậy, hẳn là chuyện , nàng nhất định muốn kéo dài mấy ngày, đoán chừng chuyện này cũng định đại cục rồi, đến lúc đó nàng hay cũng quan trọng nữa.

      "Nhưng lão thái thái bên kia thúc giục, phải tìm lý do mới phải, cũng thể trực tiếp ." Thúy Vũ vẫn còn hơi lo lắng, nếu lão thái thái thúc giục nương, nương ắt phải , nếu như , cũng biện pháp ăn với lão thái thái bên kia.

      "Bây giờ ta vẫn rất tốt, qua đời là tuyệt đối thể, nhưng cũng thể thẳng , nếu chỉ có thể là ta ở bên này có chuyện gì. là hôm nay ta rơi xuống nước, bị nhiễm phong hàn nên bị bệnh. Giải thích vậy, có lẽ nãi nãi cũng lòng nghi ngờ, dù sao hôm nay ta rơi xuống nước là ." Triệu Tình Lam nhàng ra, ngờ bây giờ nàng còn lấy chuyện này làm bia đỡ đạn. Tuy rằng nàng cũng là người chết qua lần, chuyện như vậy, nàng muốn nhớ lại, nhưng muốn nghĩ đến cũng nhất định là có thể nghĩ đến.

      "Nhưng lão thái thái cũng phải người hồ đồ, nương cho rằng bà ấy tìm đại phu tới bắt mạch cho nương sao? người nương rất tốt, đến ngày mai, đại phu vừa nhìn còn biết sao? Sợ là tiểu thư gạt được." Thúy Vũ vẫn yên tâm như vậy, chỉ lo lắng .

      Mặc dù bây giờ tiểu thư rất thông minh, nhưng gừng càng già càng cay, lão thái thái có thể nhìn ra tiểu thư diễn xiếc?

      " có việc gì, ngày mai ngươi và Hồng Linh nghe ta an bài, bảo đảm sơ hở." Triệu Tình Lam cười cười. Sống lâu hơn mấy năm cũng phải là sống , luôn học được rất nhiều thứ.

      Bầu trời đầy mây đen thổi qua, che ánh trăng mơ hồ, Triệu Tình Lam cũng cảm thấy thú vị, : "Mây che trăng sáng, rất thú vị, chúng ta lại trở về thôi, ngủ sớm chút, ngày mai ứng phó mới tốt."

      Chủ tớ ba người vào trong nhà, suốt đêm chuyện.

      Sáng sớm ngày hôm sau, Chu thị bên này mới ngủ dậy, cũng chỉ nghe tiếng nhao nhao ầm ĩ phía bên ngoài truyền tới.

      Chu thị có chút vui : "Tại sao bên ngoài nhao nhao ầm ĩ? Sáng sớm cũng để cho người ta tỉnh táo, trong phủ này có còn quy củ hay ?"

      Lan ma ma vốn phục vụ Chu thị chải đầu, bởi vì nghe lời này, nhanh chóng cười làm lành : "Nô tỳ ra xem chút, nếu vì chuyện liên quan, trực tiếp kéo ra ngoài đánh trận, bán , tránh làm dơ bẩn lỗ tai của lão thái thái."

      "Ngươi hỏi ràng chút trước, cần vu oan người khác, tại trong phủ chúng ta phải làm việc cẩn thận, cho dù là chuyện , cũng thể phớt lờ, vào lúc này cũng biết có bao nhiêu Ngự sử hỏi thăm tin tức ở bên ngoài đấy." Bây giờ Chu thị bắt đầu có lòng nghi ngờ rồi, ngày hôm qua trong phủ bà ta xảy ra nhiều chuyện như vậy, làm sao có thể khiến người khác chú ý? khi có chuyện tốt truyền , tất nhiên làm hại tới lợi ích trong phủ, làm hại tới danh tiếng chung của Nguyên Nhi.

      "Dạ, lão thái thái, nô tỳ biết." Lan ma ma ra hiệu cho nha đầu nhị đẳng Hoa Nhị bên cạnh chải đầu tiếp cho Chu thị, còn mình ra ngoài.

      "Lão thái thái, người xem hôm nay dùng cây trâm nào tốt hơn?" Bới lọn tóc còn dư lại lên phía sau, tiểu nha đầu Hoa Nhị cẩn thận hỏi.

      "Dùng cây trâm phỉ thúy này , người già, cũng chỉ là dùng cái gì cố định tóc thôi, đâu chú ý nhiều như vậy nữa." Chu thị có chút yên lòng ."Lần này Lưu Ly tỷ tỷ của ngươi về nhà cũng vài ngày, biết ngày nào mới trở về."

      "Hôm qua nô tỳ nghe người ta , mẫu thân của Lưu Ly tỷ tỷ chuyển biến tốt rồi, đoán chừng chỉ hai ngày nữa thôi." Hoa Nhị cười với Chu thị.

      "Lão thái thái, là nha đầu trong phòng Lam nương. Bây giờ ở bên ngoài cầu kiến lão thái thái, nha đầu trong viện của chúng ta lão thái thái còn chưa dậy, cho vào, lúc này mới cãi vả ." Hai chủ tớ còn chưa dứt lời, chỉ thấy Lan ma ma vén rèm lên vào, với Chu thị.

      "Nha đầu trong phòng Lam Nhi? Tới sớm như vậy chỉ sợ có chuyện gì thôi." Chu thị nghi ngờ hỏi.

      "Nô tỳ để cho nàng ta vào?" Lan ma ma biết vào lúc này Chu thị vẫn rất quan tâm tiểu thư Tình Lam, vì vậy cười .

      Chu thị lắc đầu cũng gật đầu, Lan ma ma ngầm hiểu trong lòng, vội vã ra ngoài. bao lâu, liền mang theo Thúy Vũ vội vội vàng vàng vào.

      "Hồi lão thái thái, nửa đêm hôm qua tiểu thư nhà nô tỳ đột nhiên nóng lên, người sốt mơ mơ màng màng, vào lúc này còn chưa tỉnh táo lại."

      Sau khi Thúy Vũ thấy được Chu thị, mặt vừa chuyện, mặt phịch tiếng liền quỳ mặt đất. Lời có mấy câu, ngược lại nước mắt cầm được chảy xuống.

      Thúy Vũ vội vàng dùng khăn lau nước mắt, nhưng khăn tay nho đâu thể ngăn lại được nước mắt dâng trào, ngược lại càng lau càng nhiều.

      "Đứa bé này, đừng khóc, trước tiên xem nương nhà ngươi ra sao rồi hả? Sao chuyện xảy ra lúc nửa đêm hôm qua mà bây giờ mới đến báo với ta?" Chu thị nhìn Thúy Vũ khóc như vậy thảm, vội liền đứng lên hỏi.

      "Ban đêm hôm qua nô tỳ tới, nhưng viện của lão thái thái đóng cửa rồi, nô tỳ cũng dám quấy rầy, chỉ cùng Hồng Linh dùng nước đá hạ nhiệt cho tiểu thư, vất vả chờ đến canh giờ này mới tới đây cầu xin lão thái thái tìm đại phu cho tiểu thư, sợ muộn nữa tốt." Thúy Vũ vừa chuyện, vừa dập đầu.

      "Nhanh sai người đến Hồi Xuân đường mời đại phu tới đây, đỡ ta qua nhìn chút, đứa này, sao đột nhiên bị bệnh?" Chu thị vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ, phải buổi tối hôm qua lúc ăn cơm còn tốt sao, lúc này mới mấy canh giờ, sao lại bệnh thành ra như vậy rồi hả?

      "Hồi lão thái thái, ra buổi chiều hôm qua nương khỏe trong người, nhưng trong phủ nhiều chuyện, cũng thể làm ầm lên, bây giờ nghĩ lại có lẽ hôm qua rơi xuống nước bị khí lạnh vào cơ thể rồi, mới có thể bị bệnh như vậy." Thúy Vũ vội vàng trả lời.

      "Hồ đồ, phục vụ chủ tử thế nào, hôm qua thân thể của chủ tử ngươi khó chịu, các ngươi đương nhiên phải xin phép sớm, sau đó mời đại phu, cuối cùng lại kéo dài tới lúc này mới ." Chu thị nhớ tới hôm qua khi Triệu Tình Lam tới gặp bà, đúng là sắc mặt tái nhợt, tay chân lạnh như băng, cho nên bà mới ban thưởng xiêm áo. Quả nhiên hôm qua khinh thường, cũng là bà đúng, đứa bé kia, đáng thương, hôm qua gặp phải mấy chuyện kia, còn mạnh mẽ chống đỡ.

      "Là lỗi của nô tỳ, chỉ cần tiểu thư có thể khỏe lại, lão thái thái trách phạt nô tỳ thế nào cũng được." Thúy Vũ vừa vội vội vàng vàng theo Chu thị, vừa trả lời.
      Last edited: 8/1/16
      thuytTôm Thỏ thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23: Tình Lam bệnh nặng.

      Editor: Búnn.

      Chu thị liếc mắt nhìn nha đầu sau lưng khóc thở ra hơi cái, ngược lại cảm thấy cũng thể trách nàng, dù sao khi cửa viện mình khóa rồi, căn bản là trong phủ này có ai dám tới gõ cửa, có điều bây giờ Lam Nhi đối với hầu phủ này mà là người vô cùng quan trọng, cũng thể có sơ suất.

      "Yên Nhi bái kiến tổ mẫu!" Chu thị mới ra khỏi viện của mình, liền lấy hai tỷ muội Triệu Tình Yên và Triệu Tình Nhiên mang theo nha đầu đứng ở cửa, nhìn dáng vẻ là muốn vào, lại đúng lúc gặp Chu thị.

      "Thôi, tỷ muội các ngươi về trước , hôm nay cần thỉnh an ta." Chu thị cũng có thời gian rảnh để để ý tới hai tỷ muội này, cho nên vội vàng khoát tay .

      Triệu Tình Yên chưa bao giờ thấy tổ mẫu của mình từ trong phòng ra ngoài từ sáng sớm như vậy, nhiều năm như vậy rồi, sớm thành thói quen nhất định phải dùng điểm tâm rồi mới ra cửa, vì vậy có chút ngạc nhiên, có điều đảo mắt liền thấy Thúy Vũ đằng sau Chu thị, nhìn ánh mắt đỏ rực vì khóc của nàng ta, Triệu Tình Yên nhịn được tò mò, đây là sao, sao nha đầu của Triệu Tình Lam lại khóc thành dáng vẻ này, sáng sớm tới chỗ tổ mẫu, chẳng lẽ Triệu Tình Lam xảy ra chuyện gì? Cái này phải hỏi thăm tốt mới được.

      Có điều, tự nhiên Triệu Tình Yên để lộ suy nghĩ của mình ra ngoài, cho nên chỉ cẩn thận cười còa cung tiễn Chu thị xa.

      "Chúng ta tìm di nương, sau đó hỏi thăm xem rốt cuộc Triệu Tình Lam xảy ra chuyện gì." Trong mắt Triệu Tình Yên lóng lánh ánh sáng, chính là che giấu được vui vẻ .

      Tự nhiên Triệu Tình Yên cũng có dị nghị gì, mặc dù ngày thường tỷ muội hai người thấy bao nhiêu hòa thuận, nhưng đối mặt với vấn đề của Triệu Tình Lam, tỷ muội hai người này lại hợp tác hơn bao giờ hết, các nàng xoay người về phía viện của Lộ di nương.

      Lại đến Thúy Vũ mới Chu thị, dọc con đường gì. Rất nhanh đến Dao Quang thủy tạ. Dao Quang thủy tạ này nằm sát vào hồ nước, từ xa vào màu núi, là nơi xinh đẹp nhất hầu phủ. Những năm này, đám người Triệu Tình Yên nhìn nơi này của Triệu Tình Lam với bao nhiêu hâm mộ, trông mà thèm, giống như là hận thể mang mình vào đây. Có điều thèm thế nào thèm, sắp xếp theo địa vị, dù trong lòng các nàng muốn thế nào cũng chỉ suy nghĩ chút mà thôi.

      "Lão thái thái đến xem tiểu thư." Vòng qua cửa tròn, qua cổng bảy vòm, trước mắt chính là phòng của Triệu Tình Lam, lúc chờ nhóm người Chu thị tới dưới tàng cây hoa lê, Thúy Vũ vội vàng vào trong gọi.

      nha đầu nhị đẳng từ bên trong ra vén màn cửa lên, mời nhóm người Chu thị vào.

      Chu thị chỉ nhìn thấy mình nha đầu Hồng Linh phục vụ trước giường, mấy nha đầu khác ra ra vào vào đổi nước gì đó, thấy Chu thị cũng chỉ vội vội vàng vàng hành lễ, sau đó lại bận rộn ra vào.

      " tại tiểu thư nhà ngươi thế nào rồi?" Chu thị cũng làm gì, chỉ là nhanh chóng đến trước giường, nhìn thấy Triệu Tình Lam ở giường, khuôn mặt bé vì sốt mà đỏ bừng, nhưng đôi môi ngày thường đỏ hồng lại tái nhợt có sức sống, gần như là bị thiêu cháy lớp da. Quả nhiên thoạt nhìn rất nghiêm trọng.

      "Mới qua buổi tối, tại sao lại bệnh thành như thế này? Nhưng như thế này, coi như là bị ăn hèo cũng nên đến viện ta gõ cửa chứ."

      Chu thị nhìn cũng phải là đau lòng, ngược lại cũng bỏ các suy nghĩ khác trong lòng xuống, suy cho cùng cùng là cháu mình, mình đau người nào đau? Đứa này dù sao cũng còn , hôm qua trải qua nhiều biến cố như vậy, như mình cũng khó chấp nhận, huống chi là nàng?

      "Lão thái thái, giờ việc này cũng có tác dụng, bây giờ cũng cho người thúc giục, xem chút xem lão đại phu của Hồi xuân đường tới chưa mới đúng." Lan ma ma ở bên cạnh vội vàng .

      "Đúng là những lời này, ta cũng thương Lam nha đầu vậy, vào lúc này lòng người đại loại, mau mau tìm tiểu nha đầu đến cổng xem chút, cần quan tâm đến cấp bậc lễ nghĩa." Lúc này Chu thị rất gấp, sao nha đầu này lại thành như vậy, nhìn dáng vẻ còn biết có thể qua khỏi hay .

      Lan ma ma phải vội vàng tìm người sắp xếp, tất nhiên Chu thị ở bên cạnh coi chừng Triệu Tình Lam, nếu như lúc trước còn có chút nghi ngờ, cảm thấy có phải nha đầu này muốn giúp mình, cho nên mới diễn vở kịch này, bây giờ mới tin tưởng là đứa này ổn.

      "Đứa đáng thương, nãi nãi biết, chuyện hôm qua, con nghĩ thông, lại vì ngã xuống nước mà thể nghỉ ngơi cho tốt, cho nên mới bị bệnh, có điều con yên tâm, nãi nãi có phải tìm đại phu tốt nhất kinh thành này cũng phải chữa lành bệnh cho con." Nắm bàn tay giống như lửa của Triệu Tình Lam, Chu thị có chút nghẹn ngào .

      "Lão thái thái, tiểu thư sau này ngài ấy giống như trước kia, đơn giản đừng quấy rầy người khác, hơn nữa tiểu thư còn , lão gia thích phu nhân, cũng thích ngài ấy, cho nên muốn nhóm nô tỳ cố gắng đừng tìm lão gia, cho nên mới biến thành dáng vẻ này, nếu như phu nhân còn trong phủ, nào đến nỗi như thế này." Nhìn Chu thị lòng khổ sở, Hồng Linh nghẹn ngào ,

      "Đứa này, nhạy cảm như vậy. Sau này ta quyết để nàng chịu uất ức, truyền lời xuống, sau này ăn, mặc, ở, lại của nhị tiểu thư, toàn bộ đãi ngộ vẫn như trước kia." Chu thị .

      Triệu Tình Lam nằm giường, nghe những lời vừa rồi của Chu thị gần như bật cười, lúc này, nhưng thứ như ăn, mặc, ở, lại có thể quyết định địa vị của người sao? Mình từ con vợ cả biến thành thứ xuất , nếu , mình và đám tỷ muội kia cũng khác nhau, tương lai, phụ thân cưới phu nhân mới, sinh hài tử, mình hoàn toàn còn đáng giá đồng. Cần gì phải ở chỗ này những lời giả mù sa mưa.

      Có điều Triệu Tình Lam cũng quên, bây giờ giả bệnh, ngàn vạn lần thể có phản ứng, vì vậy mới nhịn suy nghĩ trong lòng, yên lặng nằm.

      "Lão thái thái, đại phu tới." Lúc này tiểu nha đầu dẫn đại phu đến ngoài cửa.

      "Lão thái thái, chúng ta tránh ra chút." Chờ Chu thị gật đầu, Lan ma ma tới trước đỡ Chu thị xoay người tới mặt sau của tấm bình phong.

      Bọn nha đầu cũng hạ rèm ở giường Triệu Tình Lam xuống, sau đó đắp lên cánh tay của Triệu Tình Lam chiếc khăn lụa, liên tục xác định lộ ra chút da thịt nào mới mời đại phu vào.

      Vị đại phu Hồi xuân đường này là vị tới hôm qua, ngờ sáng sớm nay, cửa dược đường còn chưa mở người của Vạn An hầu phủ lại tới. Nghe trong phủ xảy ra chuyện lớn, nhưng mình chỉ là đại phu, suy cho cùng hỏi thăm cũng tốt, có điều coi như đoán được nhiều cũng đoán được ít, chuyện có thể phát sinh trong đại trạch cũng chỉ là chút chuyện bẩn thỉu gì đó thôi. Cho nên lão đại phu quen việc đời cũng gì thêm, chỉ là yên tâm chuẩn mạch.

      Nhưng coi là hành y mấy chục năm, thấy ít chứng bệnh khó khăn, nhưng chứng bệnh này là chưa từng thấy, vị tiểu thư Triệu gia này giống như là có bệnh, nhưng lại giống như là bị bệnh vào thời kỳ chót, chẳng lẽ y thuật của mình có vấn đề? Lại có thể chuẩn chính xác được? Hay là bản thân vị tiểu thư này mắc phải bệnh kỳ lạ? Lão đại phu lâm vào suy nghĩ.

      "Phu nhân, nhị lão gia tới, lúc này ở Xuân Huy đường đợi lão thái thái, là có chuyện quan trọng muốn bẩm báo." đợi lão đại phu chẩn mạch xong, ở cửa có gã sai vặt bẩm báo.

      Nhị lão gia Vạn An hầu phủ phải là con trai của Chu thị, chỉ là con của thiếp thất, năm xưa cũng học vào làm quan, là người thông minh, hôm nay cũng được coi là quan triều đình, có điều từ lúc lão hầu gia , những năm nay cũng thân cận với hầu phủ, tại sao lúc này cũng lại tới đây? Chẳng lẽ nghe được biến động gì cho nên tới Hầu phủ xem trò cười? Vừa nghĩ tới mặt Chu thị sầm xuống.

      " trước báo cho Nhị lão gia, để đợi chút, ta ở bên này chờ Lam nha đầu tốt lên qua đó." Chu thị cau mày, cũng gì thêm, chỉ là để người ta trước đáp lời.

      Lan ma ma biết xưa nay Chu thị thích Nhị lão gia, cho nên cũng khuyên, chỉ ra ngoài với gã sai vặt mấy câu, gã sai vặt này cũng là người lanh lợi, vội vàng cáo từ lui ra ngoài.

      "Đại phu, lão thái thái nhà ta lo lắng sức khỏe của tiểu thư, xin hỏi đại phu rốt cuộc là mắc bệnh gì?" Lan thị biết tại điều Chu thị lo lắng chính là vấn đềnày, vì vậy, đến bên giường Triệu Tình Lam hỏi.

      "Mạch tượng của vị tiểu thư này, lão phu hành y mấy chục năm chưa từng gặp chứng bệnh khó xử lý như thế này, ta mở hai thang thuốc, uống thử xem, trở về ta tiếp tục nghiên cứu chút, xem có còn phương thuốc khác tốt hơn ." Lão đại phu cẩn thận .

      Lan thị nghe ràng, Chu thị sau bình phong cũng nghe ràng, ngờ đứa này lại bị bệnh nghiêm trọng như thế, ngay cả lão đại phu Hồi Xuân đường cũng chỉ có thể tạm thời thử lần. Cuối cùng tâm Chu thị lại lạnh chút.

      "Bệnh tình của tiểu thư nhà ta phải dựa vào đại phu ngài cẩn thận điều trị, xưa nay lão thái thái nhà ta thương cháu này, chỉ cần lão đại phu ngài có thể chữ bệnh cho tiểu thư nhà ta, tự nhiên lão thái thái có trọng tạ." Lan thị cười với lão đại phu.

      "Ngài cứ yên tâm, thầy thuốc có tấm lòng phụ mẫu, chỉ cần nhận, tự nhiên lão phu tận tâm tận lực." Lão đại phu vội vàng đứng dậy , mặc dù chỉ dám là mình tận tâm tận lực, chứ đảm bảo là mình nhất định chữa khỏi.

      "Lão thái thái, ngài cũng đừng quá lo lắng, tiểu thư là người hiền, tự nhiên có trời giúp, dĩ nhiên là có thể khá hơn." Chờ đưa lão đại phu , Lan thị mới đỡ Chu thị từ sau tấm bình phong ra, vừa vừa .

      "Hy vọng là như thế." Giọng của Chu thị có chút nhàng.

      Đến mép giường của Triệu Tình Lam, Chu thị nhìn Triệu Tình Lam chút, cẩn thận dặn dò mấy nha đầu, phục vụ chu đáo, thuốc gì đó phải cẩn thận tỉ mỉ, thể có điều sơ sót. Sau đó lại là trong viện còn có người chờ nên phải về.
      Last edited: 8/1/16
      thuytTôm Thỏ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :