1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ song sinh - Nguyệt quân hề VIP LQD (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 12: Cát thị chết


      Sáng sớm ngày hôm sau, nha hoàn nhị đẳng Tiểu Như vội vã vén rèm vào: “ xong rồi, tiểu thư Hương Ngưng của chi thứ hai sốt cao, cả đêm giảm, đầu óc cũng sắp bị cháy hỏng rồi. Bây giờ nhị phu nhân cầm dao kêu muốn giết nhị di nương!”


      Vẻ mặt Tiểu Đào vô cùng nghi ngờ: “Sao bà ấy lại muốn giết nhị di nương?”


      Dịch Cẩn Ninh dùng điểm tâm xong, ưu nhã lau miệng: “Nhị di nương hại nữ nhi của bà ấy nên dĩ nhiên bà ấy muốn giết nhị di nương rồi! Nếu ngươi cho rằng bà ấy nên tới giết ta sao?”


      Chẳng lẽ lại , trong lòng Tiểu Đào nghĩ người bị giết nên là tiểu thư mới đúng, dù sao tam di nương cũng là mẹ ruột của tiểu thư, lão phu nhân cũng vì tam di nương mới đánh Dịch Hương Ngưng, có lý nào lại oán hận nhị di nương.


      Dịch Cẩn Ninh chọc chọc ngón tay vào trán nàng, dáng vẻ hung ác chọc từng cái , vừa chọc vừa mắng: “Rốt cuộc ngươi là nha hoàn của ai hả? Tối qua ngươi thiên vị người ngoài cũng coi như thôi , bây giờ còn nghĩ đến chuyện kẻ thù tới giết ta sao? Đầu ngươi bị nước vào à?”


      Tiểu Đào bị đâm tới chóng mặt, lại vẫn cười ha ha : “Tiểu thư đắc tội người khác chẳng lẽ chúng ta nên phòng bị cẩn thận, tính toán trước sao”


      “Tính toán gì?” Dịch Cẩn Ninh phát nha đầu này ngày càng có phép tắc, đều là mình làm hư nàng.


      Tiểu Đào đưa cổ ra: “Chuẩn bị cái cổ tốt để bà ấy chém, đến lúc đó tiểu thư có thể tránh được kiếp rồi!”


      Nha đầu này, bất kể lúc nào cũng đều bảo vệ nàng, hốc mắt Dịch Cẩn Ninh bắt đầu ươn ướt, mũi hơi ê ẩm: “Làm sao bây giờ? Ta cảm động muốn khóc rồi, Tiểu Đào, ngươi đừng có làm người ta mủi lòng như vậy có được !”


      “Tiểu thư, em đùa thôi, nếu Lưu thị cầm dao tới đây , em là người đầu tiên nhanh chân bỏ chạy, tuyệt quan tâm đến người!” Tiểu Đào hừ mũi, làm Dịch Cẩn Ninh giận đến mức vừa khóc vừa cười.


      Chỉnh đốn cảm xúc xong, nàng với Tiểu Đào ngây ngốc: “Tiểu Đào, cám ơn ngươi! , chúng ta xem trò vui.” Chủ tớ hai người cùng đến phòng Hương Ngưng của chi thứ hai.


      Trong phòng nồng nặc mùi thuốc, Dịch Cẩn Ninh bị hun đến cau mày, Tiểu Đào vội vàng lấy bình ra đặt ở chóp mũi nàng, để nàng ngửi cái, lúc bấy giờ mới còn cảm thấy khó chịu nữa.


      Lâm ngự y được mời tới lần trước bắt mạch cho Dịch Hương Ngưng. Lâm ngự y nhướn mày : “Tiểu thư sốt cao giảm phải vì vết thương do roi, mà là bị hạ độc.”


      Ông đứng dậy qua bình phong, tới chiếc bàn ở phòng ngoài viết toa thuốc, thở dài tiếng: “Trước sai người hốt thuốc theo toa này thử xem, nếu như được, lão phu cũng có biện pháp.”


      “Hương Nhi… Hương Nhi của ta… Là ai? Là ai muốn hại chết Hương Nhi của ta? Đại ca, người phải làm chủ cho Hương Nhi!” Nhị lão gia và Lưu thị cùng quỳ gối trước mặt Dịch Trường Hoa.


      Dịch Trường Hoa khép mắt hồi lâu mới khom lưng đỡ vợ chồng Lưu thị dậy: “Ta lấy lại công bằng cho Hương Nhi!”


      Lưu thị cắn răng nghiến lợi, túm ống tay áo Dịch Trường Hoa: “Nhất định là đồ tiện nhân Cát Vân Niên kia, là nàng ta muốn hại Hương Nhi, nhất định là nàng ta. Đại ca, Hương Nhi biết bí mật của nàng ta, nhất định là nàng ta muốn hại chết Hương Nhi!”


      Hôm qua làm hại mẹ con các bà bị đánh còn chưa đủ, chẳng lẽ muốn lấy mạng của Hương Nhi bà ta mới bằng lòng? Nữ nhân ngoan độc như vậy, bà hối hận vì sao vừa rồi dao chém chết bà ta.


      “Bí mật gì?”


      Lưu thị vừa khóc vừa hết chuyện xấu của nhị di nương, người trong phòng khiếp sợ thôi.


      Ngoại tình?!


      Dịch Trường Hoa tuyệt đối nghĩ đến ra nhị di nương theo mình vài chục năm lại là loại người như vậy. Loại chuyện ngoại tình như thế này này mà bà cũng làm ra được, uổng công ông còn cảm thấy bà là người dịu dàng hiền huệ, là nội trợ chăm lo việc nhà, ngờ…


      , đến viện nhị di nương!” Dịch Trường Hoa nhíu chặt mày, nếu là do bà ấy làm, nhất định ông bỏ qua.


      Lúc này nhị di nương bị Lưu thị chém thương cánh tay nằm trong nhà, cảm thấy dường như có chuyện xấu sắp xảy ra. Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, lão gia dẫn theo nhóm người tới.


      Dịch Trường Hoa vừa vào cửa viện liền vung tay lên: “Lục soát!”


      Các ma ma quản và nha hoàn cùng nhau vào viện, lập tức kiêng nể lục soát, trong phòng vang lên những tiếng loảng xoảng vang dội khiến cho Cát Vân Niên hô to: “Các ngươi làm gì vậy? Phản hết rồi à?”

      có ai để ý đến bà, mặc cho bà nằm giường lảm nhảm. Dịch Trường Hoa dẫn theo người xông thẳng vào phòng ngủ, mắt lạnh nhìn nữ nhân nằm giường.

      Chỉ chốc lát sau ma ma từ trong phòng nhị di nương ra, trong tay cầm hộp gỗ đen nhánh khắc hoa : “ Lão gia, tìm được thứ này trong phòng ngủ của nhị di nương. “

      Lâm ngự y vội vàng nhận lấy, vừa mở hộp ra ngửi sắc mặt liền đại biến : “ Tướng gia, đây là ‘ Mộng huyễn ‘ , là loại độc dược nếu ăn vào toàn thân nóng lên, sốt cao giảm. Người nào tâm trí đủ mạnh mẽ, ăn vào luôn bị thiêu đốt, mãi đến khi đầu óc bị cháy hỏng mới thôi, hưng phấn trong mộng mà chết. Độc mà vị tiểu thư vừa rồi bị trúng chính là ‘ mộng huyễn ‘ . “

      Hô hấp Lưu thị chợt chậm lại, nhịn được gào khóc hu hu, năm lấy ống tay áo của ngự y : “ Ngự y, xin ngài nhất định phải cứu đứa của ta, cứu lấy nàng! Ta quỳ xuống van xin ngài. “

      “ Ai…. Cũng phải có cách, chỉ cần tìm được thuốc giải… “ Lâm ngự y lắc đầu thở dài lần nữa : “ Cơ bản có thuốc giải của loại độc này, chi bằng đến Nam Lăng quốc tìm thảo dược có tên là ‘ Vô tâm thảo ‘ , phối hợp với các vị thuốc khác trong thuốc hạ sốt rồi bào chế tạo thành, thuốc này vốn khó tìm, huống hồ có trong bổn quốc, lại cần có ngày giờ để luyện chế, chỉ sợ đến lúc đó tiểu thư đến gần… “

      Thấy Lưu thị gần như suy sụp, Lâm ngự y cũng chỉ có thể khuyên giải : “ Nếu bản thân tiểu thư đủ kiên cường, chừng có thể trải qua kiếp này, trước cứ quan sát rồi , đừng làm hại đến thân thể. “

      Dịch Trường Hoa đoạt lấy hộp thuốc kia, vứt xuống trước mặt nhị di nương : “ Ngươi mau, tại sao lại muốn hại chết Hương nhi, chẳng phải nàng chỉ biết vài chuyện hư hỏng của ngươi thôi sao? Vậy mà ngươi lại tàn nhẫn muốn độc chết nàng? “

      Nhị di nương biết nhất định là Lưu thị ra chuyện kia của bà, nhưng bà hạ độc Hương Ngưng!! Thuốc độc kia là bà chuẩn bị để đối phó với đại phu nhân, còn chưa tìm được thời cơ thích hợp để ra tay, sao có thể hạ độc hại Dịch Hương Ngưng chứ??

      Bà ta gắng sức chống đỡ thân thể ngồi dậy giường, ngẩng thẳng cổ : “ Đúng vậy, ta có vài chuyện hư hỏng như vậy đấy, có phu quân nhà ai giống như ngài cưới di nương vào cửa lại gạt bỏ qua bên lâu như vậy ? Nhưng ta tuyệt đối hạ độc hại người! “

      Hạ độc hại người chỉ còn con đường chết, có lẽ để lão gia đội nón xanh còn bị trừng phạt hơn chút. Trong đôi mắt xinh đẹp của Cát Vân Niên chứa lệ, đáng thương nhìn phu quân mình, bà nam nhân này hơn mười năm nay nhưng cho tới tận bây giờ ông chưa từng bà chút nào, cho dù chỉ là chút quan tâm thôi. Nếu vậy bà còn cầu mong cái gì đây? Cho bà phong hưu thư là quá tốt rồi.

      Dịch Cẩn Ninh đứng phía xa, đối diện trước mặt bà, nhìn bà từ cao xuống. Cát Vân Niên này cũng là mệnh khổ, phụ thân thú bà vào cửa cũng chỉ vì thế lực nhà mẹ đẻ của bà có giúp ông lên quyền cao chức trọng, nhưng sau khi thực lực của ông được củng cố, bước lên mây liền quẳng di nương vừa cưới vào cửa ra sau đầu. Tính toán thời gian cũng là năm, sáu năm Dịch Trường Hoa chưa từng vào phòng của bà rồi.

      “ Nhị di nương, vậy ngài xem tại sao trong phòng của ngìa lại có ‘ mộng huyễn ‘. “ Đương nhiên là nàng biết ‘ mộng huyễn ‘ này dúng để hại mẫu thân nàng, có cửa đâu!

      Nhị di nương vẫn vùng vẫy giẫy chết, trong đôi mắt lóe ra ánh sáng khát máu : “ Ta… sao ta biết được? Chắc là có người nào đó lòng dạ rắn rết muốn thấy người khác sống tốt nên đổ tội lên đầu ta. “

      Bà vén chăn lên, khó khăn bò từ giường dậy, quỳ gối trước mặt Dịch Trường Hoa : “ Lão gia, ngài phải tin tưởng thiếp, thiếp làm hại Hương nhi, thiếp hạ độc, thiếp thực làm! “

      “ Người đâu, nhị di nương lòng dạ ác độc, chứa chấp độc dược, làm hại con cái của Dịch gia ta, kéo ra ngoài lấp giếng! “

      Ông muốn lại tái diễn nữa, coi như bà hại người cũng có ý nghĩ hại người, coi như bà có ý nghĩ hại người nhưng lại để ông bị cắm sừng, giữ lại nữ nhân như vậy cũng chỉ gieo họa.

      “ Lão gia, ngài thể đưa thiếp lấp giếng, thiếp bị hãm hại! “ Nhị di nương vẫn ra sức giãy giụa, liều mạng kêu gào nhưng ai dám cầu tình giúp bà. Nữ nhân lòng dạ rắn tết như bà hại chết quá nhiều nha hoàn, ai có thể được, chết vẫn tốt hơn.

      Dịch Cẩn An ở bên hai mắt nhắm nghiền, thở hơi dài, câu cũng giúp bà. Nàng ta tận mắt thấy gia đinh cường tráng lôi nhị di nương tới miệng giếng trong viện kia quăng xuống sau đó đậy tảng đá lớn lên.

      “ Bùm!! “ thanh vật nặng rơi vào trong nước, sau đó hoàn toàn yên tĩnh.

      Lâm ngự y lắc đầu cái được quản gia tiễn ra ngoài cửa, lại án oan đầu, ông bớt can thiệp tốt hơn.
      Last edited: 7/12/15

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 13: Tỷ muội “thẳng thắn”


      “Lão gia, lão gia, tiểu thư Hương Ngưng tỉnh lại!” Nha hoàn thiếp thân Mạt Nhi của Dịch Hương Ngưng ngạc nhiên mừng rỡ chạy tới, mới vừa rồi ngự y kê đơn thuốc, nàng đút cho tiểu thư uống, đợi đến lúc tiểu thư tỉnh lại rồi, là cám ơn trời đất, Bồ Tát phù hộ.


      Dịch Trường Hoa ở bên này giải quyết chuyện của nhị di nương Cát Vân Niên nghe thấy tiếng Mạt Nhi la lên. Lưu thị vừa nghe tin tức liền chút do dự đẩy đám người chạy nhanh , thiếu chút nữa đụng phải Dịch lão phu nhân đứng ở bên cạnh.


      “Đúng vậy , Hương Nhi, Hương Nhi của ta sống lại. Ông trời, cuối cùng ngài cũng mở mắt ra nghe thấy lời van xin của ta sao?”


      Người của chi thứ hai cũng tranh nhau chạy tới xem nàng, đến Dịch lão phu nhân cũng có chút kích động, ngừng vân vê Phật châu trong tay, bà cũng đặt đứa bé này trong lòng mà thương, có việc gì là tốt rồi.


      Cuối cùng chuyện này chấm dứt như vậy. Tiểu Đào ngồi bên cạnh Dịch Cẩn Ninh chăm chú thêu khăn, Dịch Cẩn Ninh nằm nghiêng ghế quý phi đọc sách, vốn là cảnh tượng rất ấm áp nhưng lại bởi vì người xông vào đánh vỡ khung cảnh yên tĩnh này.


      “Muội muội, đọc sách sao!”


      Dịch Cẩn An cười híp mắt tới, trong tay Tiểu Hà ở bên cạnh bưng bánh ngọt: “ lâu tỷ đến thăm muội, muội trách tỷ tỷ chứ? Đến đây, đây là điểm tâm tỷ tự làm, muội nếm thử chút xem!”


      Khi ân cần, phải phường gian trá cũng là phường trộm cắp. Tiểu Đào thu dọn khăn thêu xong, châm trà cho hai vị chủ tử, trong lòng ngừng khinh bỉ.


      “Hôm nay tỷ tỷ tới tìm muội có chuyện gì sao?” Dịch Cẩn Ninh ăn xong miếng điểm tâm, cảm thấy vừa vào miệng tan, sảng mà ngấy, vô cùng ngon miệng liền ăn thêm miếng: “Điểm tâm tỷ tỷ làm ăn ngon!”


      Tiểu Đào nhìn nàng lo lắng thôi, ngộ nhỡ nàng ta hạ độc trong điểm tâm làm thế nào bây giờ? Thấy tiểu thư cho mình ánh mắt nàng mới thoáng yên tâm.


      Dịch Cẩn An nhìn nàng, cười dịu dàng: “Nếu thích ăn nhiều chút, lần sau tỷ lại làm cho muội ăn.Tỷ tới tìm muội cũng có việc gì, chỉ là muốn tâm với muội thôi, tỷ muội chúng ta ôn chuyện.”


      Bình thường vị tỷ tỷ này đâu có tình nguyện tới Trúc Uyển lại lại chứ, hôm nay mặt trời mọc đằng Tây sao? Dịch Cẩn Ninh mím môi, dịu ngoan : “Vẫn là tỷ tốt với muội, muội còn tưởng rằng tỷ theo nhị di nương thương muội nữa!”


      “Sao có thể thương muội chứ, muội là thân muội của tỷ, đúng, thân muội cũng thân thiết bằng chúng ta, chúng ta là song sinh đấy. Muội xem, ngay cả sinh mệnh cũng dính liền với nhau, sao có thể thân thiết đây?”


      May mà nàng ta còn nhớ mình có muội muội song sinh, hừ, hay hơn hát. Nếu là thân muội cùng nhà, vậy vì sao lại tàn nhẫn hạ độc thủ với nàng? Bây giờ Dịch Cẩn Ninh hoàn toàn tin tưởng lời dối của nàng ta nữa, vị tỷ tỷ này còn lòng dạ với nàng bằng Tiểu Đào. Bây giờ lại đến lấy lòng, nhất định là có chủ ý xấu.


      Nàng hớp ngụm trà, đôi mắt trong sáng xoay tròn, nháy mắt nhìn chằm chằm Dịch Cẩn An, nhìn chăm chú đến nỗi nàng ta phát sợ.


      “Sao muội muội lại nhìn tỷ như vậy? Chẳng lẽ mặt tỷ có vết bẩn?” Dịch Cẩn An sờ sờ mặt, lại nhìn Tiểu Hà đứng bên cạnh nàng ta, Tiểu Hà lắc đầu cái tỏ vẻ hiểu.


      Dịch Cẩn Ninh cười lạnh trong lòng, mặt bẩn sao có thể so với trong lòng bẩn khiến người ta chán ghét được chứ. Nàng dịu dàng mở miệng: “Tỷ tỷ, mặt tỷ có vết bẩn, nhưng là trong lòng tỷ chứa đựng ít thứ bẩn đâu!”


      Dịch Cẩn An bị lời của nàng làm sặc, hiểu rốt cuộc lời này là có ý gì: “Ý muội muội là…”


      “Minh nhân bất thuyết ám thoại*, tỷ tỷ, thủ đoạn của tỷ độc ác. Nhị di nương cũng coi như là móc tim móc phổi đối đãi với tỷ, vậy mà ngay cả bà tỷ cũng muốn tính toán, uổng cho tỷ là nữ nhi của bà lâu như vậy, ngay cả chút tình cảm và thể diện cũng cho, bức bà ấy vào tử lộ. Tỷ xem, tỷ như vậy phải trong lòng bẩn thỉu, chẳng lẽ toàn thân đều bẩn thỉu sao?”


      *Người minh bạch chuyện mờ ám.

      Nếu phải xế chiều ngày hôm trước nàng muốn đến chỗ mẫu thân nàng chẳng phát Dịch Cẩn An lén lén lút lút vào phòng ngủ Cát Vân Niên. Hôm qua nhiều người như vậy nhưng hề có ai nghi ngờ hung thủ chân chính hại Dịch Hương Ngưng còn có người khác, cho dù có hoài nghi cũng hoài nghi đến đầu Dịch Cẩn An. Dịch Hương Ngưng có thể sống sót còn phải nhờ vào thuốc giải của Mạc Liễm Sâm sao? Bằng , chỉ dựa vào thân thể xương xốt của nàng ta tuyệt thể qua được buổi tối hôm đó.

      Tiểu hà nghe xong lời này liền xông lên phía trước, giống như gà mẹ bảo vệ gà con : “ Nhị tiểu thư đừng bậy, tiểu thư của chúng ta là người lương thiện nhât thế gian, sao nàng ấy có thể hại người khác? “

      Nếu tiểu Hà biết Dịch Cẩn An là người lòng dạ độc ác, nhất định như vậy.

      Dịch Cẩn Ninh đứng dậy lạnh lùng nhìn tiểu Hà cái, nàng lập tức bị giật mình sợ đến mức lùi về sau lưng Dịch Cẩn An. Nhị tiểu thư này đáng sợ, ánh mắt vừa rồi của nhị tiểu thư như muốn ăn tươi nuốt sống nàng vậy.

      Ai ngờ Dịch Cẩn An vẫn cười dịu dàng, : “ Muội muội lòng ta bẩn thỉu? Vậy ta hỏi ngươi, nếu ngươi được nhị di nương nuôi dưỡng, hàng ngày nghe bà ta khiển trách mặc dù có lỗi, hễ đúng ý của bà ta, bà ta liền những lời ác độc với ngươi, đấm đá ngươi ngươi làm như thế nào với bà ta? phải ngươi sữ cảm ân đái đức, tôn kính có thừa đấy chứ? “

      Người này có phải tỷ tỷ của nàng vậy? Ác độc như vậy nhưng lại mang bộ mặt giả dối dịu dàng như nước, rốt cuộc là bị hành hạ như thế nào mới tạo nên tính cách như vậy? Chẳng lẽ nàng ta đều vô tình như vậy với tất cả mọi người sao? Chẳng trách nàng ta có thể hạ độc thủ với mình, căn bản nàng ta chính là ác ma đội lốt người.

      Sau đó lại nghe nàng ta : “ Người đời vô tình ta cần gì phải hữu tình? sai, chiêu mượn đao giết người của ta tuy cách làm có hơi xấu xa, nhưng chỉ cần Dịch Trường Hoa và Lưu thị đều tin rằng phải ta làm, ta cũng định giấu diếm ngươi! “

      Xé bỏ mặt nạ giả nhân giả nghĩa, Dịch Cẩn An bỗng cảm thấy trong cuộc đời này nàng ta lại có đủ sức mạnh để đối địch. Tại đây, cho tới bây giờ nàng ta chcwa từng nghĩ đến việc che giấu bất cứ chuyện gì với người trước mắt được gọi là thân muội này, chỉ là muốn nhìn xem nàng có thể phỏng đoán đến khi nào mà thôi. Chỉ cần nhìn đôi mắt cùng khuôn cùng dạng của nàng và nàng ta, giấu dưới xinh đẹp kia chính là ánh sáng tính toán, nàng cho rằng nàng có thể trốn tránh được đôi mắt của mình sao?

      “ Ha ha ha… “ Dịch Cẩn Ninh cười, đây mới đúng là diện mao của tỷ, nàng ta căn bản là người vô tâm. Kiếp trước là mắt nàng vụng về, chỉ nhìn đến huyết thống tình thân mà quên bản tính con người. Nếu vậy, kiếp này cứ để bọn họ công khai đấu đá lần !

      Dịch Cẩn An chớp mắt mấy cái : “ Muội muội, chúng ta cùng loại người, vậy đánh cược lần , xem xem ai mới có thể cười đến phút cuối cùng? “

      “ Được, hay cho chiêu mượn đao giết người! Tỷ tỷ, đối thủ là tỷ, ta thằng chắc! Chỉ mong nhị di nương ở dưới suối vàng nếu biết, có thể đến tìm hung thủ hại bà. “

      Hai tỷ muội nhìn nhau cười. Nhưng nụ cười này có mấy phần tâm?

      Vừa ra đến cửa, Dịch Cẩn An giống như bỗng nhớ tới chuyện gì : “ À đúng rồi, hôm nay ta tới tìm muội là có chuyện! “ Nàng ta thu lại chân trái bước ra khỏi cửa, xoay người đối mặt với Dịch Cẩn Ninh : “ Muội muội có biết, ta muốn nhị di nương chết là có mục đích gì ? “

      Dịch Cẩn Ninh nâng ly trà tay bỗng dừng lại chút : “ Đương nhiên… biết. Tỷ tỷ, thỉnh chỉ giáo. “

      “ Chúng ta rất giỏi về việc ngụy trang. Muội muội, đáng ra người nên để ta biết được, ngươi là lòng đối đãi với mẫu thân. “

      Dịch Cẩn An ngoài cười nhưng trong cười, tiếp tục : “ An Mộng Nhi là người từng trải, bà ấy quá yếu đuối rồi, nếu như ngươi lòng đối đãi tốt với bà ấy, vậy nhược điểm của ngươi ở tay ta rồi, đến lúc đó đừng trách tỷ tỷ hạ thủ lưu tình! “

      Dịch Cẩn Ninh căm hận nhìn nàng ta ra ngoài, hét lớn với bóng lưng của nàng ta : “ Nếu ngươi dám động tới sợi tóc của bà ấy cứ thử xem! “

      Gió thổi qua thổi tung mái tóc dài của nàng, tiếng động vương lại lo lắng, Dịch Cẩn Ninh cảm thấy trong lòng mình vô cùng đau đớn. Chẳng lẽ sắp xảy ra chuyện gì lớn ư?

      Khuôn mặt tiểu Đào tràn đầy lo lắng, đỡ nàng lên giường nghỉ ngơi : “ Tiểu thư, hôm nay thấy bộ mặt của đại tiểu thư là tốt rồi, người cần phải khổ sở nữa. “

      Dịch Cẩn Ninh nắm tay nàng chặt : “ , tiểu Đào, ta sớm nhìn thấu bộ mặt của nàng ta rồi. “ Đúng vậy, kiếp trước thấy ràng, đáng tiếc khi nhìn thấu quá muộn!
      Last edited: 7/12/15
      tart_trung, Bạch Phụng, huyenlaw682 others thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 14: Trở thành đích nữ

      Còn năm ngày nữa đến thưởng hà yến, mỗi phòng trong Trúc Uyển được đặt những khối băng lớn nhưng vẫn nóng nực khiến người ta cảm thấy bức bối, Dịch Cẩn Ninh ở mãi trong phòng thấy vô cùng buồn bực. Nhìn khí nóng ngoài trời, nàng sợ nhất là thời tiết như này, cứ nóng lên là có cách nào ổn định tinh thần, rất phiền não. Hớp ngụm ô mai ướp lạnh, đôi mắt to trong suốt bỗng loé sáng nhìn Tiểu Đào quạt mát cho nàng: “Tiểu Đào, nếu chúng ta ra ngoài dạo lúc?”


      “Tiểu thư, người xem, người nóng thành như vậy rồi còn muốn chơi? Tỉnh lại !” Tiểu Đào bỗng gập quạt lại, thao thao bất tuyệt bóp chết ý nghĩ ra khỏi cửa của nàng từ trong trứng nước.


      Dịch Cẩn Ninh chu cái miệng nhắn: “ cho cho, sáng mai ta bảo sư phụ ngươi đưa ta ra ngoài, để ngươi ở nhà mình buồn chết ngươi!”


      “Đừng, tiểu thư!” Tiểu Đào vội vàng đầu hàng, nàng sợ nhất chính là bị tiểu thư vất bỏ, mặc kệ nàng: “Em để người ra ngoài chơi còn được sao? Nhưng muốn…”


      Mới được nửa câu Tiểu Như thở hổn hển chạy vào, đứng ở cửa thở dốc hồi lâu mới bình tĩnh trở lại: “Tiểu thư, quả nhiên đại tiểu thư y như lời người , ngài ấy mang theo Tiểu Hà đến viện của đại phu nhân.”


      ổn, mi tâm Dịch Cẩn Ninh giật mạnh: “Tiểu Đào, hôm nay chúng ta ra ngoài, đến viện mẫu thân, mau!”


      Nếu tỷ tỷ xuống tay với mẫu thân , nàng ta dù chết vạn lần cũng đủ. Trải qua bài học kinh nghiệm khổ cực trong kiếp trước, nàng luyện thành gan vàng dạ sắt, cho dù ở trong bất cứ nghịch cảnh, bất cứ sợ hãi nào chăng nữa.


      Người có lựa chọn, nàng có thể khắp nơi gặp biến cũng sợ hãi. Nhưng vừa gặp phải chuyện liên quan đến mẫu thân nàng liền hoảng loạn dứt, chân tay lạnh run. Kiếp trước nàng bỏ lỡ lần, làm hại mẫu thân, kiếp này, vô luận thế nào nàng cũng để bất cứ người nào có cơ hội lợi dụng nữa.


      Vì hoảng hốt nên bước chân dồn dập, ổn nên dẫm lên váy nhiều lần, suýt nữa ngã sấp xuống, may mà Tiểu Đào ở phía sau luôn theo nàng mới để nàng chịu tai bay vạ gió.


      Còn chưa bước vào viện của mẫu thân Dịch Cẩn Ninh hô lên, nàng sợ nếu tới ngăn cản kịp… Nàng dám tưởng tượng, cảnh tượng tỷ tỷ đút mẫu thân uống thuốc trong kiếp trước vẫn còn hiển ngay trước mắt, khi đó nàng lại tận mắt nhìn thấy chén thuốc chứa độc kia, từng muỗng từng muỗng đưa vào trong miệng mẫu thân, cuối cùng mẫu thân chết như nào nàng cũng biết.


      “Mẫu thân!!”


      Dịch Cẩn Ninh như chú chim bất lực, hốt hoảng lo sợ nhào vào trong ngực đại phu nhân An Mộng Nhi: “May mắn, may mắn người xảy ra việc gì!”


      An Mộng Nhi cười cười: “Đứa ngốc, mẫu thân lớn như vậy rồi, sao có thể xảy ra chuyện gì chứ? Ngược lại con đấy, đứng nhìn đường.” thanh dịu dàng và ngọt ngào truyền vào tai nàng khiến lòng nàng vô cùng ổn định, mẫu thân cho nàng ấm áp. Bà là phu nhân duy nhất trong Tướng phủ mà nàng quyến luyến suốt cuộc đời này, cho tới bây giờ nàng vẫn đều vô cùng quý trọng.


      “Muội muội lớn như vậy rồi còn giống như đứa , chẳng lẽ muốn mẫu thân thể lo lắng muội mới an tâm sao?” Dịch Cẩn An từ chỗ ngồi đứng lên, thanh dịu dàng với An Mộng Nhi: “Mẫu thân ngài cũng đừng tức giận, muội muội làm việc tự có chừng mực, chỉ có những lúc ở trước mặt ngài mới giống đứa .”


      “Ninh Nhi con cũng là, nếu như bình thường con an phận giống tỷ tỷ của con tốt rồi, cũng đỡ cho ta luôn phải lo lắng.” An Mộng Nhi khiển trách.


      Chuyện gì xảy ra vậy, chẳng lẽ phải Dịch Cẩn An tới hại mẫu thân? Dịch Cẩn Ninh quan sát An Mộng Nhi từ xuống dưới hồi, lại yên lòng trừng mắt nhìn Dịch Cẩn An cái tỏ ý cảnh cáo.

      “ Đúng rồi, Ninh nhi, vừa rồi An Nhi với ta, để ta thu tỷ muội các con vào dưới tên ta, ta cũng cảm thấy việc này là có thể. Dù sao trong phủ ta cũng có đích nữa, thưởng hà yến lần này cũng khó tránh khỏi có người lời ong tiếng ve. “ Bà kéo tay Dịch Cẩn An và Dịch Cẩn Ninh : “ Huống chi hai tỷ muội các con mất mẹ từ , ta lại có con bên mình, các con cùng làm con của ta có được ? “

      Bà dùng câu hỏi, những lời chân tâm phát ra từ tận đáy lòng khiến Dịch Cẩn Ninh cảm thấy trong lòng thoải mái dứt. Mẫu thân, có người đích mẫu như người là đủ rồi, con còn cầu xa vời điều gì nữa? Nàng cnahr giác liếc Dịch Cẩn An cái, vị tỷ tỷ này định giở thủ đoạn gì đây? Chẳng lẽ nàng ta tới đây chỉ vì để mẫu thân thu nàng ta vào dưới tên người, may ra trong thưởng hà yến có tên tuổi của đích nữ? Đúng rồi, kiếp trước nàng ta cũng hại chết mẫu thân phù chính nhị di nương lên làm đích nữ. Sao nàng lại nghĩ đến chứ? thể để nàng ta được toại nguyện. ( phù chính : từ thiếp lên làm vợ )

      Nàng lập tức với An Mộng Nhi : “ Mẫu thân, tỷ tỷ vừa mất di nương, trong lòng khổ sở nên mới như vậy. E là người thể làm vậy, bằng nhị di nương ở dưới cửu tuyển cũng … “

      , di nương , nếu bà biết mẫu thân thu ta, lại biết ta có nơi nương tựa chắc chắn rất vui mừng. “ Dịch Cẩn An ngắt lời nàng, nắm tay An Mộng Nhi : “ Mẫu thân, từ thuở con cách xa thân mẫu, bây giờ lại vừa mất di nương, ngài thương xót con , An nhi sợ… An nhi sợ về sau chỉ có mình. “

      Nàng ta điềm đạm đáng , nước mắt có là có, ngược lại hạ bút thành văn, Dịch Cẩn Ninh thầm nghĩ đúng là cao thủ diễn trò, nàng thể để nàng ta như ý.

      “ Mẫu thân, nếu tại người thu chúng con, ngược lại tỷ tỷ cũng may mắn, nhưng Uyển nhi muội muội sao, muội ấy làm sao bây giờ? “

      Đúng rồi, đứa bé Uyển nhi kia vừa mới mất thân mẫu, lúc này chừng trốn tránh ở đâu đó mà khóc đây. Aizz, cũng là đứa đáng thương, đáng tiếc lão gia Uyển nhi có thể phải con của ngài, thể hao tâm tổn trí với nàng quá nhiều, bà cũng chỉ có thể thầm giúp đỡ chút thôi.

      Dịch Cẩn An khép hờ mắt, trong đôi mắt như lang như sói kia xuất ánh lửa khó thấy, vừa định phản bác, khóe mắt thấy thân thể nho của Dịch Cẩn Uyển núp sau tấm rèm che, khóe miệng nàng ta ý cười.

      “ Mẫu thân, nếu ngài hãy thu cả Uyển nhi muội muội , để muội ấy cũng trở thành con của ngài giống bọn con. Mặc dù phụ thân bởi vì nhị di nương nên muốn gặp muội ấy nhưng dù sao muội ấy cũng là con của phụ thân, tương lại cũng có chỗ dựa tốt, mẫu thân ngài xem có đúng ? “

      An Mộng Nhi thở dài : “ Chuyện này, ta thể làm chủ, lão gia rồi, mẫu thân cũng thể làm người tốt. thầm giúp đỡ nàng ấy cũng được. “

      Lời vừa ra, thân thể nhắn sau tấm rèm che hơi cử động, dường như muốn chạy vào, nhưng lại vì câu của Dịch Cẩn An mà dừng lại.

      “ Chẳng lẽ mẫu thân cũng bởi vì muội ấy phải là con ruột của phụ thân sao, điều này sao có thể? Dù nhị di nương có to gan đến đâu chăng nữa nhưng vẫn dám to gan lớn mật đến mực đủ trình độ làm lẫn lộn huyết mạch Tướng phủ. “

      Dịch Cẩn Uyển có phải con ruột của Dịch Trường Hoa hay căn bản quan trọng, quan trọng là Dịch Trường Hoa đối đãi với tiện chủng nhị di nương lưu lại như thế nào, có kỳ mẫu tất có kỳ nữ. Với hiểu biết về phụ thân mình của Dịch Cẩn Ninh, thà giết chết cũng để mình bị ấm ức.

      Dịch Cẩn An và Dịch Cẩn Ninh gì nữa, Dịch Trường Hoa chính là có suy nghĩ này, các nàng là con và thê tử cũng tiện gì.

      Dịch Cẩn An lia mắt về phía ngoài tấm rèm che, bóng dáng nho ở nơi đó còn thấy nữa, ý cười nơi khóe miệng nàng ta càng nồng đậm.

      “ Cứ vậy , hai người các con làm con của ta, trước bữa tối nay công bố coi như là chào hỏi mọi người, sáng sớm ngày mai bái lạy tổ tiên, ghi vào gia phả là được. Ta mệt mỏi, các con lui ra . “ Dịch Cẩn An rời , An Mộng Nhi xoa xoa mi tâm, làm dịu cơn đau đầu của hai ngày nay.

      Dịch Cẩn Ninh thấy vậy, mới được nửa bước lại vội vàng quay trở lại đến cạnh bà day huyệt thái dương cho bà, thủ pháp massage này là nàng học được trong kiếp trước để phục vụ mẹ chồng, nhưng dù nàng có cố gắng thế nào chăng nữa cũng lấy được hài lòng của bà ta. Mẹ chồng luôn hớp câu gà mái biết đẻ trứng để vũ nhục nàng, còn giắt khóe miệng hàng ngày, chưa từng cho nàng vẻ mặt hòa nhã.

      Trước bữa cơm tối, An Mộng Nhi công bố tin túc bà thu hai tỷ muội vào dưới tên mình, làm cho trong phủ xuất thanh lầm bầm bất mãn. Bà để ý đến họ, chỉ coi như những người này oán trách theo thói quen mà thôi.

      Như vậy, Dịch Cẩn An và Dịch Cẩn Ninh cũng được coi là đích nữ của Tướng phủ rồi, trước mặt mọi người địa vị tăng thêm bậc. Tứ di nương cầm đôi đũa ngoan độc ngừng chọc vào bát cơm, trong lòng thầm mắng Dịch Cẩn Ninh là sói mắt trắng, nuôi lớn rồi bỏ chạy. Còn Dịch Cẩn Dung lại nhìn hai tỷ muội vừa được thăng lên làm đích nữa bằng ánh mắt hâm mộ, ồn ào đến mức làm cho tứ di nương cảm thấy trong lòng khó chịu hung dữ lườm nàng cái. Di nương sao, di nương cũng là người sinh ra ngươi, hai tiện chủng kia mất mẹ ruột, có gì hay mà hâm mộ?

      Dịch lão phu nhân và Dịch Trường Hoa cũng đồng ý việc làm lần này của An Mộng Nhi. An Mộng Nhi gả vào Dịch gia mười tám năm nhưng lại chỉ sinh được trưởng tử Dịch Cẩn Hồng, đến giờ trong phủ vẫn có đích nữ, đến lúc đó làm mai cũng có mặt mũi cho lắm, hai tỷ muội ghi vào dưới tên bà là chuyện quá tốt.

      Người của chi thứ hai và chi thứ ba ngược lại chẳng có gì đáng , chỉ có các tiểu thư kia là có vài phần vui, nhất là các đích nữ, hàng ngày thường cậy vào thân phận của mình là đích nữ khi dễ người ta, nếu họ cũng là đích nữ chẳng phải họ bị ép xuống bậc sao?

      Dịch Cẩn Uyển bới cơm trong góc, hai mắt nhìn chằm chằm vào Dịch Cẩn Ninh như muốn ăn tươi nuốt sống này. Dịch Cẩn An tùy ý nhìn lướt qua, thấy được đôi mắt mang theo cừu hận của nàng, nàng ta khẽ mỉm cười, tiếp tục bất động thanh sắc dùng bữa.

      Trong phòng ăn, mỗi người có tâm tư riêng, bữa cơm tối này có chút mất tự nhiên.

      Sáng sớm ngày hôm sau, hai tỷ muội bị kêu dậy, quỳ trong từ đường nghe tổ huấn. Sau khi tộc trưởng đọc xong bản bản tổ huấn vô cùng dài dòng, tỷ muội hai người ấn dấu vân tay, ký tên lên gia phả, lúc này mới chính thức trở thành đích nữ của Tướng phủ.
      Last edited: 7/12/15

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 15: Gặp chồng trước


      Trước thưởng hà yến ngày, Dịch Cẩn Ninh thể chịu được nữa liền mang theo Tiểu Đào xuất phủ. Dọc theo đường , Tiểu Đào như chú chim sẻ líu ríu kìm chế vui mừng. Tay trái nàng cầm xâu mứt quả, tay phải cầm xâu thịt nướng, ăn đến bất diệc nhạc hồ. Dịch Cẩn Ninh vươn bàn tay trắng nõn chọc vào ót nàng: “Ngươi đấy, được ra ngoài nữa , ta thấy tại ra ngoài người vui vẻ nhất chính là ngươi!”


      Hai chủ tớ đường, chợt phía trước có đám đông chen lấn tới, còn có người vừa vừa hô to: “Mau xem thử xem, nghe Phiên Hương lâu mới mở đổi ông chủ rồi, dự định ngày đầu tiên mời khách miễn phí đấy!!”


      Môt nam tử trẻ tuổi y phục mộc mạc bị nương mỹ mạo lôi kéo qua cạnh các nàng, cước bộ vội vã với nam tử kia: “, chúng ta cũng xem xem, chừng bữa cơm này thuộc về chúng ta.”


      Nam tử kia xấu hổ đỏ mặt, ấp úng chịu , nàng kia vẻ mặt vui mừng, cũng để ý nam nữ cấm kỵ, cứ thế mạnh mẽ lôi kéo về phía trước. Tiểu Đào tràn đầy khâm phục nhìn họ, nương lớn mật.


      Phiên Hương lâu này nguyên là tửu lôi nổi danh Cẩm Thành, buôn bán như mặt trời giữa trưa, nóng đến mức thể nóng hơn được nữa. biết bởi lẽ gì mà cả nhà ông chủ bị giết sạch chỉ trong đêm, sau khi tửu lâu đổi chủ việc buôn bán chưa từng gượng dậy nổi, lâu sau đóng cửa. Hôm nay khai trương trở lại, nghe cũng là đổi chủ, mọi người chỉ biết chủ mới là nương tướng mạo xinh đẹp, nhưng chưa có ai thấy qua mặt mũi thực của nàng.


      đám người vây xem trước cửa Phiên Hương lâu, người ăn vận như gã sai vặt đứng trước cửa lớn tiếng : “Các vị, hôm nay tửu lâu chúng ta khai trương trở lại, đổi tên thành ‘Hồi đầu khách’, phàm là khách tới đây dùng cơm ngày đầu tiên lấy tiền, ngày thứ hai giảm nữa, ngày thứ ba ưu đãi chín phần giá tiền.”


      Vừa dứt lời, tiếng pháo nổ vang lên đùng đoàng, gã sai vặt đứng trước tấm biển mới kéo khăn che xuống để lộ ra ba chữ rồng bay phượng múa “Hồi đầu khách”, khí thế mạnh mẽ lập tức ra trước mắt mọi người.


      “Chữ đẹp!” Có văn nhân gật gù đắc ý bình luận.


      Phía dưới nghị luận huyên náo, có người bày tỏ khó hiểu với ba ngày ưu đãi, lại có người bày tỏ tò mò đối với bà chủ giấu mặt của tửu lâu này, hơn nữa là hiểu ý nghĩa của tên tửu lâu.


      Trong lòng Dịch Cẩn Ninh thấy buồn cười, ưu đãi trong ba ngày này và tên tửu lâu chỉ đơn giản là để thu hút khách nhân thôi, đây chính là đầu óc của người làm ăn, người ngoài học được.


      Theo đám người vào tửu lâu, trang hoàng bên trong làm người ta tặc lưỡi, phong cách nơi đây có khác biệt so với những tửu lâu bình thường, tổng cộng chia làm ba lầu. Lầu thứ nhất gọi là “Công cộng khu” dành cho phần lớn dân chúng; lầu thứ hai là “Ngu nhạc khu”, trừ bỏ dùng bữa còn cung cấp các trò tiêu khiển cho người bình thường; lầu thứ ba là “Quý tân khu”, dành cho người có thẻ khách quý, có tiền hưởng thụ. Dịch Cẩn Ninh mở to hai mắt, rốt cuộc bà chủ đứng sau màn này là nữ tử như thế nào mà lại có suy nghĩ nhanh nhẹn như vậy?


      Tuỳ tiện tìm chỗ ở lầu thứ nhất ngồi xuống, tiểu nhị ân cần tiến lên, Dịch Cẩn Ninh lại than thở tiếng. Tên tiểu nhị trước mắt này vận bộ y phục kỳ quái, áo chẽn* bó sát ngắn tay màu trắng cùng chiếc quần dài màu đen, lại nhìn những tiểu nhị khác, họ đều ăn vận như vậy, đầu còn đội chiếc mũ màu trắng kỳ lạ, Tiểu Đào nhìn mà muốn trợn trắng mắt lên. (Áo ba lỗ, áo may ô, áo lót)

      Điều càng làm cho người ta tặc lưỡi vẫn còn ở phía sau, ăn được nửa chừng bỗng hàng tiểu nương thanh thuần ăn mặc giống nhau đứng đài biểu diễn được xây dựng chuyện biệt, nương dẫn đầu trong đó dáng vẻ mười lăm mười sáu tuổi cất bước lên phía trước : “ Các vị khách quý, hoan nghênh mọi người đến ‘ Hồi đầu khách ‘ dùng cơm, chúng tỷ muội ở đây là nhân viên phục vụ ca múa, đặc biệt vì khách nhên ăn cơm biểu diễn tiết mục, bởi vì hôm nay khai trương ngày đầu, tỷ muội chúng ta chuẩn bị chu toàn, bắt dầu từ ngày hôm sau cung cấp mọi người các tiết mục giải trí miễn phí. “

      Các khẽ cúi đầu xuống theo thứ tự, dưới đài tiêng vỗ tay vang lên dứt, ngừng có người trầm trồ khen ngợi. Nơi này có chỗ nào là tửu lâu chứ, quả thực là nơi ăn chơi tốt hơn Tiêu Kim Quật kia biết bao nhiêu lần. Ngay ngày đầu tiên, danh tiếng “ Hồi Đầu Khách “ vang dội ngừng.

      Bên cạnh, giọng thanh nhuận vang lên : “ Aizz, Mộc Đầu, ngươi xem tửu lâu này có được ? Có phải rất sáng tạo ? Có phải cái tên “ Hồi đầu khách “ này rất hấp dẫn người khác? “

      Dịch Cẩn Ninh nhìn lại theo giọng thấy chính là nương lớn mật vừa rồi lôi kéo vị nam tử kia ở đường, nàng kia thấy nàng nhìn sang vội vàng cười với nàng tiếng, rồi tiếp tục càu nhàu với nam tử bên người : “ Này, ngươi xem sau này tửu lâu này có biến toàn bộ Cẩm Thành thành màu hồng hay ? Ừm, biến cả thiên hạ thành màu hồng, này, Mộc Đầu, ngươi xem ta có đúng hay ? “

      Nàng kia còn thao thao bất tuyệt với vị nam tử, Dịch Cẩn Ninh ăn được nửa bụng, ưu nhã lau miệng đứng dậy muốn rời , chợt nàng giật mình.

      !! Tên bạc tình, cũng là phu quân kiếp trước của nàng – Thế tử phủ Xương Ấp Hầu!!! Bên cạnh nương dung mạo xinh đẹp, hai người ngươi gắp ta gắp rau, ta cho ngươi miếng cơm, thân mật siết bao.

      Nhất thời trong mắt Dịch Cẩn Ninh xuất ánh lửa, cảm giác như cả người đều bùng cháy, tức giận xông thẳng lên, trong lòng buồn bực trận, bàn tay nắm chặt thành quyền run rẩy trong ống tay áo. Kiếp trước nàng đúng là mắt mù mới cho rằng là lang quân như ý đáng để phó thác cả đời.

      Tiểu Đào bên cạnh phát khác thường của nàng : “ Tiểu thư, người sao vậy? “

      Dịch Cẩn Ninh quyết tâm cố gắng áp chế cơn tức giận, tự an ủi mình, đều qua rồi, đừng tức giận vì loại người này. Nàng quay đầu với Tiểu Đào : “ Chúng ta thôi, bất quá chỉ là tên cặn bã!! “

      thanh lớn , vừa vặn bị nương lớn mật lúc nãy nghe thấy, nàng kia cười dịu dàng, nhìn Chương Dẫn Giác và nương áo hồng, với Dịch Cẩn Ninh : “ Đúng vậy, chính là tên cặn bã, các người đừng để ý làm gì. “

      lớn mật này cho Dịch Cẩn Ninh cảm giác tốt đẹp thành lời, nàng cũng cười lễ độ với nàng kia, tỏ ý cảm kích, sau đó dẫn Tiểu Đào rời .

      Chẳng ngờ, câu ‘ tên cặn bã ‘ đúng lúc bị Chương Dẫn Giác nghe được, nghiêng đầu thấy nương xinh đẹp như hoa liếc mắt nhìn , khinh bỉ trong mắt nàng cần cũng có thể thấy . vén áo đứng dậy tới, khóe môi cong lên : “ nương ai là cặn bã? “

      “ Ơ, đây phải là tiểu thư của Tướng phủ sao? biết ngươi là đại tiểu thư hay là nhị tiểu thư? “ Nữ tử áo hồng bên cạnh cũng uốn mình đến đây, vừa tới mở lời châm chọc, nàng ta lắc thân thể mình dán sát vào Chương Dẫn Giác : “ Dẫn Giác ca ca, hình như nàng ta là hôn thê của huynh đó nha!! “

      Tiểu Đào nhìn dáng vẻ khêu gợi của nàng ta mà thấy ghê tởm, biết ánh mắt của đại gia như nào mà lại coi trọng cái loại biết xấu hổ như này.

      Chương Dẫn Giác híp mắt nhìn Dịch Cẩn Ninh lúc, sau đó vội vàng đẩy nữ tử người mình ra : “ Bản thế tử còn tưởng là ai, nguyên lại là tiểu thư Tướng phủ. biết tiểu thư là… “ Nếu như bị Tướng phủ biết rồi từ hôn phiền toái, phải lấy lại mặt mũi.

      “ Tiểu thư nhà ta là nhị tiểu thư của Tướng phủ, vị hôn thê của người ở nơi này!! “ Tiểu Đào nhìn bộ dáng say mê của Chương Dẫn Giác vội vàng đẩy tiểu thư tới sau lưng mình, ngăn lại tầm mắt của .

      vừa nghe là nhị tiểu thư liền vội vàng thở phào nhõm : “ ra là em vợ, hạnh ngộ!! “

      Lễ cập kê của hai tỷ muội Dịch Cẩn Ninh tới, mẫu thân vừa về phủ liền chuyện đính hôn với . Vốn bằng lòng nhưng nghe được người ta đồn đãi hai vị tiểu thư của Tướng phủ dung sắc diễm lệ, thiên hạ vô song liền thay đổi chủ ý. Mẫu thân cũng khuyên nhủ bớt phóng túng nhiều lần, đừng ở bên ngoài trêu chọc những nương đứng đắn nữa, trước hôn kỳ lại xảy ra cố, nhất định mẫu thân bỏ qua cho .

      ngờ, hôm nay lại gặp được muội muội của hôn thê ở nơi này, tướng mại quả là đẹp vô song, nhất là đôi mắt phượng kia, chỉ cần nàng liếc mắt cái thôi liền bị câu hồn đoạt phách, lập tức nhìn thẳng nàng.

      “ Còn nhìn? Nhìn nữa móc mắt ngươi!! “ Tiểu Đào hung dữ cảnh cáo, dìu Dịch Cẩn Ninh bước : “ Tiểu thư, chúng ta , đừng để ý đến loại cặn bã này!! “

      Người xa nhưng Chương Dẫn Giác vẫn chưa phục hồi lại tinh thần, chỉ thấy làn gió thơm thoảng qua, mê muội thần trí, muội muội xinh đẹp như vậy, huống chi tỷ tỷ song sinh? Trong lòng mong đợi, nếu có thể nhanh chóng thành thân tốt biết bao!!!

      Nữ tử áo hồng bên cạnh đẩy cái, vẻ mặt mất hứng : “ Các nàng xa rồi, linh hồn bé của huynh cũng bị câu mất rồi sao? “

      Ban đầu nữ tử bên cạnh cũng coi như dung mạo xuất sắc, nhưng so sánh với Dịch Cẩn Ninh quả thực là trời ở dưới đất, cuối cùng mất hết ý định làm quen với nàng ta. lạnh lùng lườm nàng ta cái, sải bước , bỏ lại nữ tử áo hồng dâm chân hừ hừ : “ Huynh trở lại, Dẫn Giác ca ca, huynh trở lại… “

      Nữ tử lớn mất thong dong ngồi uống trà ở bên, trong miệng ngừng thốt ra những lời người khác nghe hiểu, nam tử Mộc Đầu ở bên cạnh nàng lại nghe ràng, nghiêng đầu hỏi lại : “ Cái gì là chế tạo công trình bã đậu chỉ cần dựa vào hoạt động đơn giản này để loại bỏ sinh vật ghê tởm? Cái gì là chất hữu cơ còn hữu cơ hơn cả bác trai nông dân siêng năng lao động loại bỏ chất hữu cơ trong cơ thể người ? “

      Nàng kia lay động đầu ngón tay, môi đỏ mọng khẽ mở : “ Nam nhân cặn bã, phân và nước tiểu!! “

      Dịch Cẩn Ninh vừa rời khỏi tửu lâu liền đến Trân Bảo các, tuy rằng Dịch Cẩn Uyển là con của nhị di nương nhưng nàng vẫn chỉ là đứa bé mười tuổi, thể mang hết chuyện ân oán của người lớn đổ lên người nàng. Sinh nhật mười tuổi của Uyển nhi sắp tới, nàng muốn chọn lễ vật làm nàng ấy vui lòng.

      Tiểu Đào ở bên bĩu môi : “ Nếu như nàng ấy cảm kích, để xem người lo lắng vô ích như nào!! “
      Last edited: 7/12/15
      Bạch Phụng, huyenlaw68nhoxbina thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,159
      Được thích:
      12,950
      Chương 16: Uyển Nhi rơi xuống nước

      Dịch Cẩn Ninh ngờ, mình khổ tâm phen quả nhiên là uổng phí thời gian.


      Hôm nay Dịch Cẩn An ra khỏi cửa, chỉ an phận ở trong phòng, tinh thần có chút hoảng hốt. Nàng ta đứng dựa vào cánh cửa nhìn về phía viện của Dịch Cẩn Ninh cách đó xa, dường như vô ý hỏi: “Hôm nay nhị tiểu thư ra ngoài à?”


      Tiểu Hà vâng tiếng, nàng ta tiếp: “Ngươi giúp ta lấy chiếc váy lụa Vân Yên màu tím bà ngoại thưởng năm ngoái ra đây, hôm nay ta muốn mặc!!”


      Tiểu Hà kỳ quái nhìn nàng ta cái, lập tức lấy. Nàng ta mặc bộ váy lụa, nhìn vào gương trang điểm, vấn tóc thành phi điệp kế mà Dịch Cẩn Ninh thích, phía cài cây trâm Lưu Ly màu tím nhạt khắc hoa, hai bên cài trâm tứ canh cùng màu. Nàng ta với Tiểu Hà câu sâu xa: “Tiểu Hà, ngươi xem cách trang điểm của hai tỷ muội bọn ta giống nhau như đúc, có phải rất khó phân biệt ?”


      Hôm nay tiểu thư kỳ lạ, Tiểu Hà muốn suy nghĩ nhiều, tiểu thư muốn làm gì nàng có quyền hỏi tới, làm theo là được. Chỉ là, cách ăn mặc như này phải là trang phục hàng ngày nhị tiểu thư thích mặc nhất sao? phải bình thường tiểu thư thích ăn mặc giống nhị tiểu thư sao? Nàng nhớ ngay cả hôm cập kê cũng là ăn vận khác nhau. Tiểu thư muốn làm gì??


      thôi, theo ta xem Uyển Nhi chút, dù sao chúng ta cũng từng là tỷ muội, di nương mất rồi, chắc hẳn muội ấy rất khổ sở.”


      Trong lòng Tiểu Hà nhảy dựng, tiểu thư đây là định hạ độc thủ với tứ tiểu thư, sau đó giá hoạ cho nhị tiểu thư sao? đến hai tỷ muội này lại càng kỳ quái, trong tối ngoài tối đấu đá ngừng, giống tỷ muội song sinh chút nào mà giống kẻ thù giết cha đúng hơn. Nàng cẩn thận ổn định lại cảm xúc, để tiểu thư nhìn ra chút manh mối nào nhưng thân thể lại ngừng run rẩy, nàng đây là hại người!!!


      Dịch Cẩn An có ánh mắt như nào?? Nàng ta liếc thấy Tiểu Hà sợ hãi, thanh lạnh lùng : “Ngươi cần theo, chuyện hôm nay chớ để lộ ra ngoài.”


      Dịch Cẩn Uyển ngồi bên hồ ở hậu viện ngẩn người, hai ngày nay nàng suy nghĩ rất nhiều, sững sờ muốn biết vì sao Nhị di nương lại muốn giết Dịch Hương Ngưng. Sau khi Nhị di nương chết, phụ thân gặp nàng nữa, bà nội cũng thích nàng, bây giờ ngay cả đích mẫu cũng ghét bỏ nàng sao? Càng nghĩ càng thấy khổ sở, trong lòng nàng vô cùng uất hận, tại sao Đại tỷ tỷ và Nhị tỷ tỷ được đích mẫu ưu ái còn nàng lại thể cơ chứ? Dựa vào cái gì mà Nhị tỷ tỷ muốn đích mẫu thu nàng mà mình lại thể?


      duy nghĩ, nàng ném hòn đá vào trong hồ nước, coi hồ nước trở thành Dịch Cẩn Ninh mà hung dữ ném.


      “Tõm…” Nàng ném viên lại viên vào trong hồ, coi như tạm thời hả giận.


      “Tứ muội muội làm sao vậy, ai chọc giận muội sao? Mau tỷ tỷ nghe xem!!” giọng trong trẻo truyền tới từ sau lưng, Dịch Cẩn Uyển vội vàng quay đầu lại, nhưng ngờ người sau lưng tay đẩy nàng vào trong hồ.


      “Cứu mạng… Cứu… A…” Trước kia nàng theo Nhị di nương đến thôn trang ở nông thôn từng học bơi lội vài ngày, nên trừ bỏ hốt hoảng lúc mới bị đẩy xuống nước, nàng lập tức phản ứng lại, nhanh chóng khuấy động mặt nước bơi vào bờ.


      Vừa mới bơi vào, tay vừa chạm lên hòn đá bên bờ bị bàn chân tàn ác dẫm lên.


      Tay nàng rất đau, nước mắt lập tức chảy ra ngoài, vất vả lắm mới tìm được đường sống trong chỗ chết, muốn ngẩng đầu nhìn xem nữ tử mặc váy Vân Yên là ai đầu bị đè lại. Đây chẳng phải là chiếc váy Nhị tỷ tỷ Dịch Cẩn Ninh thích sao? Chẳng lẽ là Nhị tỷ tỷ?


      “A!! Nhị tỷ tỷ mau tránh ra, tay muội bị thương!” Khắp mặt nàng là nước căn bản nhìn được người nọ là ai, chỉ thấy làn váy lụa Vân Yên màu tím lay động trong gió.


      Vừa rồi bị uống mấy ngụm nước, tay nàng che ngực, nằm sấp hòn đá ho khan kịch liệt, lớn tiếng chất vấn: “Nhị tỷ tỷ, vì sao ngươi muốn giết ta??”


      “Tại sao? Năm đó Nhị di nương hạ độc trong thuốc trợ sản của Tam di nương, hại chết Tam di nương, ngươi xem vì sao ta muốn giết ngươi? Muốn trách hãy trách ngươi là con của Nhị di nương, chẳng thể trách người khác.”


      Dịch Cẩn An xong, lại ngoan độc đẩy nàng vào trong hồ, ra sức đè cổ để nàng ngẩng đầu lên.


      Cả đầu Dịch Cẩn Uyển bị dìm vào trong nước, nàng liều mạng giãy giụa, muốn kêu người cứu mạng nhưng thể, dần dần động tĩnh của nàng ngày càng , sức lực dần dần biến mất, cuối cùng đôi tay còn sức lực rũ xuống.

      Thấy nàng cuối cùng cũng bất động, Dịch Cẩn An như ý đạt được mục đích liền vớt nàng từ trong nước lên, tay run rẩy thăm dò hơi thở của nàng. May thay người vẫn chưa chết, còn thở.

      Lúc này là giờ Dậu ( 5pm- 7pm ), mặt trời dần ngả về phía Tây, từng ánh nắng màu đỏ xinh đẹp phủ kín nửa bầu trời. Dịch Cẩn AN nghĩ lúc này nàng ta cũng nên trở về liền hô to gọi hạ nhân trong Tướng phủ tới cứu mạng. Sau đó lại đẩy Dịch Cẩn Uyển vào trong hồ, mình trốn vào nơi kín đáo.

      Hạ nhân nghe thấy tiếng cứu mạng, sau đó lại nghe thấy thanh của vật nặng rơi vào hồ liền chạy tới, vừa chạy đến phát Tứ tiểu thư nổi mặt hồ, sợ tới mức la hét um sùm.

      “ Có ai , cứu mạng, tứ tiểu thư rơi vào trong hồ rồi! “

      Vài gia đinh luống cuống chân tay vớt tứ tiểu thư từ trong hồ lên, thấy sắc mặt nàng trắng bệch, hơi thở mong manh, khí vào ít mà ra nhiều, đều lo lắng muốn chết, vội vàng chạy tới thư phòng trong viện chính mời lão gia tới. Người có hiểu biết sớm nhanh chân tìm đại phu rồi.

      Lúc này Dịch Cẩn Ninh vừa vặn trở lại, thấy trong sân đám người hò hét vây quanh chỗ, qua nhìn mới phát việc lớn tốt.

      ma ma quản khóc sướt mướt : “ Nhị tiểu thư, chúng nô tỳ nghe thấy tiếng động mới phát , tứ tiểu thư, tứ tiểu thư nàng… “

      Dịch Cẩn Ninh nhìn Dịch Cẩn Uyển sắc mặt tái nhợt, cả người là nước nằm mặt đất. Nàng vươn tay ra thăm dò hơi thở : “ Đừng khóc, muội ấy còn thở, chỉ bị sặc thôi!! “

      Ma ma quản lập tức ngừng khóc, cả đám hạ nhân rụt rè sợ hãi, chỉ sợ chuyện của tứ tiểu thư liên lụy đến mình nên chỉ cúi đầu dám thở mạnh.

      “ Đại phu tới chưa? “

      mời ! “

      Dịch Cẩn Ninh đợi mãi mà vẫn chưa thấy đại phu tới, sợ là Uyển nhi đợi được bao lâu nữa, nàng cúi người ngồi xổm, tự mình cứu chữa. Mọi người thấy nàng dùng sức vỗ ngực tứ tiểu thư, sau đó lại dùng sức ấn ngực nàng, chỉ chốc lát sau tứ tiểu thư ho ngụm nước từ trong miệng ra, sau đó lại ngụm nữa, suýt chút nữa nôn lên người nhị tiểu tư nhưng thấy nhị tiểu thư khó chịu chút nào, trong lòng mọi người đến cảm thán nhị tiểu thư là người tỷ tỷ tốt, cho đến khi tứ tiểu thư suy yếu mở mắt ra.

      Bốp!!! thanh vang dội phát ra từ khuôn mặt Dịch Cẩn Ninh.

      Đôi mắt đỏ ửng của Dịch Cẩn Uyển tương xứng với khuôn mặt tái nhợt của nàng chút nào, nàng kêu to : “ Đồ độc ác, đồ độc ác, các ngươi đều là đồ độc ác! “ Nằm hồi lâu nên lúc đứng lên có chút loạng choạng, nàng đẩy Dịch Cẩn Ninh ngã xuống đất, mình vừa khóc vừa chạy , Tiểu Đào nhận được ra hiệu của tiểu thư liền đuổi theo.

      Cạch! cây trâm hoa mai rơi từ trong ngực Dịch Cẩn Ninh ra ngoài vỡ làm hai mảnh. Dịch Cẩn Ninh khom lưng nhặt lên, thở dài tiếng, quả nhiên là thể ra ngoài.

      Đây là lễ vật nàng vừa đến Trân Bảo các đặc biệt lựa chọn vì Uyển nhi, nàng cẩn thận nhặt lên, gói kỹ rồi cất vào trong ngực.

      Dịch Trường Hoa vừa nhận được tin tức lập tức chạy vội tới, hỏi tình như thế nào, biết Dịch Cẩn Uyển bình yên vô mới thở phào nhõm. Vừa rồi gia đinh báo lại, tứ tiểu thư rơi xuống nước sống chết làm ông sợ đến mức mất hết bình tĩnh, lập tức biết nên làm gì mới tốt. Nhị di nương phạm tội bị lấp giếng, ông cũng lạnh nhạt đứa con kia rất nhiều ngày rồi, biết có phải trong lòng nghĩ quẩn hay .

      Vừa đến hậu viện phát nhị nữ nhi cứu tỉnh nàng. Lúc này đại phu mới chậm rãi bị gia đinh kéo vào trong viện, Dịch Trường Hoa hung dữ trừng mắt nhìn ông : “ Bây giờ mới đến, nếu phải nhị nữ nhi của ta cơ trí, tứ nữ nhi chết sớm rồi! “

      Đại phu bị sắc cái, thở dài rời , vì bị thấp khớp nên cước bộ có chút chậm, chỉ đành phải an ủi mình, người trong nhà này đầu óc có vấn đề.

      Dịch Trường Hoa hỏi gì nhiều, với hạ nhân : “ có chuyện gì, tất cả mọi người giải tán . “

      Thấy Dịch Cẩn Ninh bị đánh bên má trái, ông quan tâm hỏi han đôi câu, lại dặn dò vài câu sau đó liền trở lại thư phòng tiếp tục công việc. Hậu viện này cũng ranh rỗi, luôn gây ra đống chuyện, phiền chết được.

      biết Uyển nhi bị làm sao, vì sao lại đột nhiên xa lạ với nàng như vậy. Vừa rồi trong mắt muội ấy còn có tia hoảng sợ, nàng còn thấy hận ý nồng đậm trong đó. Dịch Cẩn Ninh xoa mi tâm, sau đó cũng đuổi theo, quản nhiều nữa.

      Dịch Cẩn An ra từ sau núi giả, nàng ta đổi lại y phục của mình, cười đến xinh đẹp lại tà mị.
      Last edited: 7/12/15
      tart_trung, Bạch Phụng, huyenlaw682 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :