1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ song sinh - Nguyệt quân hề VIP LQD (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 14: Đánh tráo tân nương (1)
      Nguy hiểm ngay gần kề, ngoài kiệu diễn tấu sáo và trống bỗng chốc dừng lại, cuối cùng ngay cả chiếc kiệu cũng thấy nhúc nhích gì nữa. Dịch Cẩn Ninh ngồi trong kiệu tháo khăn voan đỏ đầu xuống, chờ nguy hiểm tới gần hơn chút nữa nàng ra tay.

      mũi tên nhọn phóng tới vút tiếng.

      xong, bọn chúng tấn công ở cự ly gần.

      Chẳng lẽ chúng biết nàng có võ công?

      Nàng vận đủ nội lực, ngay trong nháy mắt lúc mũi tên còn chưa bay vào được nàng phá tan đỉnh kiệu, phi thân bay ra.

      Bên ngoài tên bắn thủng kiệu của Dịch Cẩn Ninh biến sắc, nội lực thâm hậu.

      đợi chúng kịp có phản ứng, chiếc phi tiêu cắm ngay cổ.

      Đám người phía sau bắt đầu hành động, cuối cùng có đám vọt lên ngay trước mặt. Điều này làm Dịch Cẩn Ninh có loại cảm giác như trải qua mấy đời, chẳng bao lâu sau nàng và Mạc Liễm Sâm cùng quay lưng vào nhau giết địch, cũng là vui vẻ sung sướng như vậy.

      Khi đó nàng giết chính là vài tiểu binh có mấy miếng võ nhà vườn, bây giờ gặp lại là cao thủ ra tay từng chiêu trí mạng. Trải qua hai năm nội lực của nàng trải qua tu luyện quả thực cơ bản hợp hai thành với nàng.

      Nhuyễn kiếm sắc bén trong tay đâm về phía đám người bịt mặt đông như kiến cỏ, nàng gần như cho gằng bản thân gặt hái sinh mệnh. Trong phút chốc từng tính mạng hoá thành máu tươi trong tay nàng, ném cái là trôi mất.

      Nàng mệt mỏi đến mức chống đỡ nổi nữa, song những tên áo đen bịt mặt vẫn ngừng xông lên.

      Ném ủ rũ, mệt mỏi muốn ngủ ra sau đầu, cả người nàng vô cùng đau đớn, sau ót nàng trảo ra dòng máu tươi nhưng nàng hoàn toàn biết.Nàng tập trung lại toàn bộ nội lực, hợp lực trận có lẽ có thể chạy thoát. Lúc này A Sâm đến cứu nàng, vì kịp.

      Ầm…

      tiếng nổ to vang lên, trong đầu Dịch Cẩn Ninh chợt lạnh lập tức thanh tỉnh chút ít, thừa dịp khói dày dùng bí thuật Nam Lăng nhanh chóng dùng bộ pháp cấp tốc kết hợp khinh công Mạc Liễm Sâm dạy, nhanh chóng rời khỏi trường.

      Ở nơi này thêm khắc, chính là tử vong!

      nữ tử áo đỏ xuất cnạh chiếc kiệu, nhìn kiệu lớn còn đỉnh kiệu cũng có mười sáu người nâng, nàng ta cười xinh đẹp. lê$Quý|đôn Nàng ta nâng tay, nữ tử áo đen tiến lên, trong tay nâng cái khay, đám người áo đen lập tức lấy ra cái đỉnh kiệu y hệt cái ban đầu. (câu này ra là “ đám người áo đen lập tức lấy chiếc đỉnh kiệu y hệt cái đỉnh của chiếc kiệu còn đỉnh” :))))

      Nàng ta chậm rãi tháo khăn che mặt xuống, khẽ nhếch môi cười tà mị.

      Khuôn mặt người này, ràng là Dịch Cẩn Ninh.

      lúc sau, giọng mềm mại mà mất trong trẻo truyền ra từ trong kiệu.

      “Khởi kiệu, hôn lễ tiếp tục!”

      Người này chính là Tháp Ô Nhĩ. Ngày Mạ Liễm SÂm xuất nàng ta lập xong hết kế hoạch, chỉ ngờ ngày này tới nhanh đến vậy.

      Mạc Liễm Sâm là của nàng, ai cũng đừng mong cướp !

      Mười sáu người tiếp tục nâng kiệu hoa về phía trước, hỉ nương, nhạc thủ, cung nữ, hạ nhân, kiệu phu và đám kiệu phu nâng lễ hỏi, thiếu người, nhưng tất cả đều bị thay đổi.

      Kiệu hoa chậm rãi về hướng Tây Việt, nhanh chóng ra khỏi biên cảnh Nam Lăng, tiến vào biên giới Tây Việt.

      Lúc này Mạc Liễm Sâm đnag ở ngự thư phòng phê duyệt tấu chương, bõng nhiên đầu choáng váng, Lý công công bên người lo lắng ấn huyệt thái dương cho .

      “Hoàng thượng, ngài làm vụng vất vả nhiều ngày rồi, hoàng hậu gả tới nếu thấy ngài liều mạng như vậy, nhất định trách nô tài hầu hạ chu toán.”

      Lý công công rót ly trà an thần cho , Mạc Liễm Sâm uống xong lại tiếp tục phê duyệt tấu chương.

      “Trẫm sao, mấy ngày nữa kiệu hoa của Ninh Ninh tới đây, trẫm phải nhanh chóng hoàn thành hết việc, có thế mới chuyên tâm chuẩn bị bái đường với nàng!”

      Mạc Liễm Sâm tự cười chế nhạo mình, ngẩng đầu, đầu choáng vàng, bút cầm chắc sau đó nằm sấp bàn.

      “Hoàng thượng…”

      Tiếng la lên của Lý công công chôn vùi trong ý thức cuối cùng trước khi ngất xỉu của Mạc Liễm Sâm.

      Mà bên này Dịch Cẩn Ninh chạy thoát khỏi ma trảo của đám người áo đen, cả người gần như sụp đổ. Máu ngừng thấm ra bên ngoài, thân giá y lửa đỏ của nàng bị máu tươi nhuộm càng thêm đỏ tươi.

      Nàng hồi lâu, ngẩng đầu mặt trời dần hạ xuống nơi đường chân trời, trước mặt bỗng tối sầm, cũng rơi vào hôn mê bất tỉnh.

      tên nông phu trải qua, vứt cái cuốc trong tay xuống,
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 14: Đánh tráo tân nương (2)
      bất động thanh sắc tới, ngay lúc Dịch Cẩn Ninh chưa phản ứng kịp liền vươn tay điểm huyệt nàng ta.

      “A Sâm!”

      Dịch Cẩn Ninh hô tiếng, hoảng sợ mở to hai mắt.

      Chẳng lẽ Mạc Liễm Sâm biết tỏng rồi?

      Nàng ta thử động đậy, di động huyệt vị, thầm dùng sức phá bỏ huyệt đạo, nhưng đều phí công cả.

      Giọng nàng ta như chực khóc: “A Sâm, chàng làm sao vậy?”

      Đôi mắt nàng ta rưng rức tựa đầm nước, sâu thấy đấy. Mạc Liễm Sâm thấy đây rốt cuộc là tâm hay giả ý. Nước mắt Dịch Cẩn Ninh đến là đến, nàng ta thậm chí hỏi vì sao mình điểm huyệt đạo, chuyện này… rất bình thường!

      Nhất định phải Ninh Ninh!

      Bàn tay vươn lên bóp chặt cổ nàng ta

      “Ngươi đưa nàng đâu rồi?”

      Mạc Liễm Sâm nhân từ với bất cứ kẻ nào, ngoại trừ Mạc Dật Hiên, còn chưa từng quá từ bi với ai. Nếu Ninh Ninh xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nhất định bỏ qua cho người làm hại Ninh Ninh!

      “Cái gì mà đưa nàng đâu, ta hiểu chàng gì cả?”

      Mạc Liễm Sâm nhận ra ? thể nào, giáng vẻ nàng ta và Dịch Cẩn Ninh giống nhau như đúc, đến những người xung quanh quan sát cẩn thận cũng phát cõ chỗ nào khác biệt. Chẳng lẽ là giọng ? đúng, giọng cũng giống hệt nhau mà, nàng ta vì có thể gả cho Mạc Liễm Sâm mà ngay cả giọng của mình cũng thay đổi, sao Mạc Liễm Sâm có thể nghe thấy điểm khác biệt được?

      Nhất định chàng lừa mình, để mình . Đánh chết nàng ta cũng thừa nhận bản thân đổi người, nếu ra Mạc Liễm Sâm tuyệt thành thân với nàng ta.

      , bọn họ bái đường, lúc này chỉ suýt nữa động phong là vợ chồng danh xứng kỳ thực rồi. Nàng ta sợ lấy mảy may, Dịch Cẩn Ninh bị nàng ta thầm dùng lực phá nát kinh mạch, dẫu có thể sống sót cũng là phế nhân. Mạc Liễm Sâm tự hiểu được nên lựa chọn như thế nào!

      Lúc này mà nàng ta vẫn còn có thể bình tĩnh như vậy, xem ra là nắm chắc bản thân bị phtá roòi. Mạc Liễm Sâm nheo mắt, vỗ tay, ám vệ ngoài cửa động đậy, động tĩnh làm vang lên vài tiếng gió, ám vệ liền biến mất.

      sai ám vệ thăm dò, nhất định Dịch Cẩn Ninh xảy ra chueyẹn gì đường rồi.

      Ngày hôm đó quả Tháp Ô Nhĩ bị nhìn thấy mặt, nhưng bị hạ dược nên cứ thế sảng khoái quên mất ngày gặp Tháp Ô Nhĩ. Nếu có thể nhớ ra nhấ định lập tức giết àng ta.

      “Được rồi, ta có chút mệt mỏi!”

      Mạc Liễm Sâm thả lỏng tay tự trở về thư phòng, nơi này để lại cho mình nàng ta ngủ.

      Dưới hỉ phục đỏ thẫm bàn tay Tháp Ô Nhĩ nắm chặt thành quyền, cắn răng : “Mạc Liễm Sâm, chàng nhận ra ta, nhất định vậy! Nhưng ta tin dựa vào thông minh, tài trí và diện mạo xinh đẹp của mình thể động lòng chàng được!”

      Tháp Ô Nhĩ tự mình nằm ngủ, nằm giường thở phi phò mắng Dịch Cẩn Ninh.

      Dịch Cẩn Ninh chiếm lấy thân phận của người káhc thôi , lại còn dám chiếm lấy tướng công của người khác, chuyện này công bằng, nàng ta chỉ là muốn lấy lại tất cả của bản thân mà thôi.

      Mạc Liễm SÂm vừa trở lại thư phòng liền gọi A Trúc tới.

      A Trúc đứng trước bàn: “Chủ tử cảm thấy nàng là giả ư?”

      “Hình như trẫm từng gặp nàng ta ở đâu đó nhưng nhất thời nhớ ra, A Trúc ngươi
      [​IMG]
      hoadaoanh thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15: Vạch trần giả hậu (1)
      Ba năm sau.

      “Phụ hoàng, phụ hoàng, sao mẫu hậu vẫn chưa trở lại?” bé trai dáng vẻ đáng chớp đôi mắt to, nghịch ngợm cọ cọ lên người Mạc Liễm Sâm.

      Mạc Liễm Sâm ôm lấy con trai mình, trong mắt tràn ngập đau thương: lê$Quý"Đô+n “Mạc Vấn, mẫu hậu con… có lẽ về được!”

      Tìm ba năm ròng vẫn luôn có tin tức của Ninh Ninh. Tiểu gia hoả cũng biết người trong hậu cung kia vốn phải mẹ ruột của mình.

      Từ sau khi Dịch Cẩn Ninh mang theo quốc tỉ của Nam Lăng quốc gả đến Tây Việt, thiên hạ liền nhất thống, ngoại trừ vài tiểu quốc xưng thần và đại mạc bên kia là tự do ra Tây Việt chính thức trở thành quốc gia thống nhất, đổi tên thành Lăng Việt quốc.

      Ba năm này, gần như lật tung cả nước nhưng vẫn thể tìm được nàng mất tích ở chỗ nào.

      bao giờ trở lại nữa sao?” Tiểu gia hoả tươi ngon mọng nước, dáng vẻ y hệt Mạc Liễm Sâm, nhất là đôi mắt hoa đào này, vô cung có thần. Năm nay cậu năm tuổi, biết chuyện cũng ít, tỷ như vì sao phụ hoàng đến cung mẫu hậu giả kia ngủ, lại tỷ như các phi tử của phụ hoàng đến giờ vẫn chưa sinh hạ tiểu đệ đệ hoặc tiểu muội muội cho phụ hoàng. Cung nhân cho cậu biết rằng vì chỉ có hoàng hậu mới có thể sinh hạ con nối dòng cho đế vương.

      Cậu vì sao phụ hoàng lại lạnh nhạt mẫu hậu giả trong cung kia, nhưng cậu biết bản thân mình rất thích người có dáng vẻ giống mẫu hậu của mình. lê$Quý}đ|ôn Người kia ôm cậu thơm cậu, cũng giống phụ hoàng kể chuyện cổ tích cho cậu nghe.

      “Phụ hoàng, người lại uống rượu rồi!” Tiểu gia hoả nhăn mày, dáng vẻ quả thực là cùng Mạc Liễm Sâm như khắc từ khuôn mẫu.

      Thấy phụ hoàng đáp lại lời mình, cậu cũng hỏi nhiều, bởi hễ cứ đến vấn đề của mẫu hậu là phụ hoàng đều muốn nhiều lời trước mặt cậu. Nhưng mỗi ngày phụ hoàng đều uống rất nhiều rượu, miệng phụ hoàng hôi lắm, toàn là mùi rượu, khó ngửi muốn chết.

      “Ợ…” Mạc Liễm Sâm ợ hơi rượu cái, vuốt tóc Mạc Vấn: “Phụ hoàng nhớ mẫu hậu con, hễ nhớ là chỉ biết uống rượu!”

      “Vậy con có thể uống ?”

      Tiểu Mạc ngoẹo đầu hỏi. Cậu cũng nhớ mẫu hậu, mỗi ngày đều nhớ. Mẫu hậu cười dịu dàng với cậu, ôm cậu dỗ cậu ngủ, nhưng người kia có dáng dấp rất giống mẫu hậu cười với cậu, cũng hát cho cậu nghe. Mỗi ngày cậu đều nhớ mẫu hậu, nhớ rất nhiều rất nhiều, có đôi lúc còn nhớ đến muốn khóc. lê*Quý:Đô/n Nhưng phụ hoàng nam tử hán đại trượng phu chỉ có thể đổ máu được rơi lệ, cậu lại dám khóc.

      Nếu nhớ mẫu hậu mà thể khóc uống rượu . Phụ hoàng cũng uống, bảo sao người khóc, ra là uống rượu!

      “Con trai, mượn rượu giải sầu, con hiểu ? Đây là chuyện nam nhân mới có thể làm, con nít miệng còn hôi sữa như con đừng có uống!”

      Mạc Liễm Sâm ôm lấy tiểu gia hoả, uống sạch ngụm rượu cuối cùng. là hoàng đế, có rất nhiều chuyện quốc gia cần xử lý, uống say liền hỏng chuyện rồi.

      “Nếu con còn là con nít, vậy… Sao con thể khóc chứ?” Mạc Vấn rất thông minh, cậu biết phụ hoàng khong muốn để cậu đau lòng mới có thể nghĩ ra cái lí do như vậy, mà cậu cũng tự nhận mình là nam tử hán nên mới khóc. Nhưng mà cậu rất nhớ mẫu thân, rất nhớ rất nhớ.

      “Nếu muốn khóc , chỉ được lần này thôi, lần sau được mượn lí do này nữa!”

      Mạc Liễm Sâm vuốt đầu Mạc Vấn, đứa bé này đáng thương, hai tuổi có mẹ.

      Ninh Ninh, rốt cuộc nàng ở đâu?

      buông bỏ rồi, nhưng mỗi giữa khuya nằm mộng đều bừng tỉnh, nhìn bên cạnh trống trơn trong lòng lại đầy chua sót.

      Ba năm, nếu Ninh Ninh gặp chuyện may trở lại rồi. Người chiếm lấy ngôi vị hoàng hậu kia vẫn luôn chạm vào, cũng chẳng động lấy tí ti, bởi muốn giữ nàng ta lại cho nàng ta đau khổ, để nàng ta biết bản thân nên vọng tưởng, nên cướp tất cả cuảNinh Ninh, cướp mọi thứ của người khác phải trả giá đắt.

      cũng từng nghĩ tới giết nàng ta nhưng giết nàng ta nào có thể khiến giải hận, Ninh Ninh mất rồi, giết nàng ta cũng có ý nghĩa. Để nàng ta sống , ít nhất còn chút nhớ nhung đối với và Mac Vấn, lúc thấy nàng ta nhắc nhở bản thân rằng Ninh Ninh còn sống, vẫn luôn ở đây.

      Tiểu Mạc khóc, cậu chỉ rúc trong lòng Mạc Liễm
      [​IMG]
      hoadaoanh thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15: Vạch trần giả hậu (2)
      Nàng nhớ lại việc năm năm trước bên tai có tiếng hô to: “Mời mọi người lui qua hai bên, hoàng thượng và hoàng hậu nương nương tuần chùa Phổ Ninh, xin mọi người nhường chút!”

      Tuy đám quan binh to tiếng nhưng lại rất lễ phép với dân chúng, thô lỗ đẩy dân chúng như trước kia.

      chiếc xe ngựa hoa lệ chậm rãi qua, Dịch Cẩn Ninh biết xe hẳn là hoàng thượng và hoàng hậu. Nhưng ai cho nàng biết hoàng hậu là ai? Chẳng phải nàng mất tích ư?”

      trận gió thổi qua vén màn xe lên. Người trong xe ngựa vừa khéo ngay trước mắt Dịch Cẩn Ninh, người kia…

      Nàng là giả, là giả!

      Dịch Cẩn Ninh thế nào cũng thể tưởng được ra A Sâm phải tìm mình mà là chàng cho rằng bản thân ngay bên cạnh chàng. Người kia là ai? Chẳng lẽ A Sâm nhận ra?

      được, nhất định là A Sâm nhận ra, nhất định là vậy.

      Nàng muốn ngăn cản A Sâm tiếp tục bị mê hoặc, nàng khỏi la lên: “Nàng ta là giả, thiếp mới là !”

      đường ồn ào, người chật như nêm. Xe ngựa xa.

      Nữ nhân xe như nghe được tiếng người la lên, nàng ta kinh ngạc vén rèm lên nhìn.

      “Làm sao vậy?”

      Mạc Liễm Sâm ôm Mạc Vấn, thấy Tháp Ô Nhĩ nhìn ra bên ngoài, cho rằng nàng ta lại có mánh khoé gì liền trừng mắt cảnh cáo. Hôm nay là ngày giỗ của tiên đế, bọn họ phải đến chùa Phỏ Ninh dâng hương. Từ ngày tông miếu xảy ra chuyện, sau đó bị giấu giếm, tế tự tổ tông liền đổi thành chùa Phổ Ninh, vừa phô trương lãng phí lại vừa có vẻ trang trọng kính tổ.

      Nữ nhân này tốt nhất đừng rước chuyện phiền toái đến cho như hai lần trước, đến Tiểu MẠc cũng hung dữ trừng mắt với nàng ta, rất vui nắm chặt ống tay áo người, coi ống tay áo này thành nữ nhân trước mắt, vì sao mẫu hậu vẫn chưa trở về, nữ nhân này nhiều lần đánh cậu, nếu phải phụ hoàng ngăn cản, cậu nhất định bị đánh chết.

      May mà phụ hoàng phát , để cậu ở điện Phượng Nghi nữa, miễn cho cậu mõi ngày đều phải đau khổ đối mặt nữ nhân này. Tiểu Mạc Vấn khoát tay, thả tay áo bị nhăn ra, vuốt phẳng, lại rúc vào trong lòng Mạc Liễm Sâm.

      Bỗng nhiên…

      “Mạc Vấn, A Sâm…”

      Ngoài xe ngựa loáng thoáng tiếng kêu la mang theo chút sốt ruột truyền vào tai Mạc Vấn, thanh này cậu nhớ lắ, nhưng người nọ kêu hình như là cậu và phụ hoàng.

      Cậy nhanh tay xốc màn xe lên, trong đám đông lờ mờ nhìn thấy bóng dáng vô cùng lo lắng, người kia chính là… mẫu hậu.

      “Phụ hoàng, là mẫu hậu, con nghe thấy.”

      Tiểu Mạc Vấn có thính lực tốt, cũng có công lực thâm hậu, đây là tâm đầu ý hợp giữa cậu và Dịch Cẩn Ninh, là phần máu mủ ăn ý nồng đậm giữa tình mẫu tử.

      Mạc Liễm Sâm cũng ngưng thần suy nghĩ sâu xa, dỏng tai lắng nghe, cố gắng muốn nghe xem có đúng là có người kêu to hay , nhưng nghe lúc lâu cũng nghe thấy gì.

      “Phụ hoàng, đấy, con nghe thấy mẫu hậu đnag gọi chúng ta. Người cho xe ngừng lại lúc, con nghe thấy.”

      Tiểu Mạc Vấn thoát khỏi ôm ấp của phụ hoàng, tự mình xóc màn xe thò dầu ra ngoài nhìn, cậu nhìn thấy gì thế là bảo xa phu
      [​IMG]
      hoadaoanh thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 16: Giang sơn như hoạ (Đại kết cục) (1)
      Tiểu Mạc Vấn bất ngờ kịp phòng bị bị Tháp Ô Nhĩ túm vào trong tay,cổ của cậu bị bóp chặt, khó khăn kêu lên tiếng. Chỉ trong chớp mắt Mạc Liễm Sâm và Dịch Cẩn Ninh kịp ra tay cướp lại Mạc Vấn.

      Bọn họ nhìn chằm chằm cổ Mạc Vấn trong tay tháp Ô Nhĩ, nàng ta quá kích động, nếu cẩn thận động tác quá mạnh bóp đứt cổ con trai họ, bọn họ tìm ai khóc đây?

      Tuy khẩn trương nhưng mặt hai vợ chồng đều hiẹn quá nhiều cảm xúc.

      Tiểu gia hoả cũng hoảng hốt, còn lạnh nhạt hơn cha mẹ vài phần. Cậu biết nếu lúc này bản thân hoảng loạn nhất định cha mẹ lo lắng, khi hoảng loạn rất dễ để người ta thừa cơ lợi dụng.

      Chỉ có điều cổ của cậu đau quá, sắp hít thở nổi nữa rồi.

      Dịch Cẩn Ninh nhìn dáng vẻ hô hấp khó khăn và ra vẻ trấn định của con trai mình, trong lòng vô cùng lo lắng, tay nàng tự giác nắm chặt tay Mạc Liễm Sâm, tựa như chỉ cần nắm tay là nàng có thể nghĩ ra cách cứu con trai.

      mặc y phục màu xanh bỗng nhiên xuất , khuôn mặt tháp Ô Nhĩ chợt vẻ hớn hở, bàn tay túm Mạc Vấn thả lỏng. Lúc này Công chúa A Mục cũng biết từ đâu xuất , ngoại trừ hôm Dịch Cẩn Ninh thành thân mang theo Mạc Vấn và Tiểu đào cùng nhau Tây Việt, ba năm trở lại bà luôn ở Nam Lăng giúp đỡ xử lý chính vụ, cho nên việc đường Dịch Cẩn Ninh bị đánh tráo, bà hoàn toàn biết.

      Người hai bên ngừng giằng co, Công chúa A Mục đến trước mặt nữ tử áo xanh, dưới mạng che mặt màu đen thấy vẻ mặt của bà, chỉ lộ ra đôi mắt mênh mông hơi nước, Dịch Cẩn Ninh cảm thấy hình như bà đnag khóc.

      “A Cái, buông tay !”

      ra áo xnah kia tên A Cái, vốn là muội muội của Công chúa A Mục, lại bởi vì cả hai người cùng Dịch Trường Hoa mà luôn bất hoà. Lần này kiệu hoa của Dịch Cẩn Ninh gặp chuyện may đường chính là bà ta giở trò quỷ sau lưng, đám người bịt mặt áo đen kia chính là tử sĩ những năm gần đây là ta huấn luyện.

      Tháp Ô Nhĩ cùng lắm chỉ là công cụ để bà ta trả thù Công chúa A Mục mà thôi, bây giờ xem ra Tháp Ô Nhĩ này thành ít mà abji có thừa đúng hơn.

      Bà ta hung ác lườm Tháp Ô Nhĩ cái, Tháp Ô Nhĩ như có chút e ngại nàng liền nao núng lui về sau, nhưng Mạc Vấn lại lớn mật dời bước về phía trước, nhìn thẳng Dịch Cẩn Ninh và Mạc Liễm Sâm.

      “Vấn Nhi!”

      Dịch Cẩn Ninh muốn nhân dịp Công chúa A Mục chuyện với A Cái, ngay lúc Thá Ô Nhĩ tập trung liền ra tay cướp lại con trai mình, lại bị Mạc Liễm Sâm kéo lại: “Đợi chút, chúng ta xem trước .”

      Mạc Liễm Sâp nhìn tay Tháp Ô Nhĩ, sau khi xác định Vấn Nhi có trở ngại mới để Dịch Cẩn Ninh yên tâm. lê$Quý#Đô_n Con trai là của , càng sốt ruột hơn bất cứ người nào.

      A Cái để ý đến câu hỏi của Công chúa A Mục, bà ta đón lấy Mạc Vấn từ trong tay Tháp Ô Nhĩ, tự mình khống chế cậu. Bà ta hận Công chúa A Mục, cũng hận Dịch Cẩn Ninh, dựa vào cái gì mà họ có thể tìm được người lòng dạ, mà bà ta lại ở phía sau lén lút vượt qua cả đời?

      “A Cái, tỷ tỷ biết muội hận ta, nhưng chuyện này liên quan đến họ, muội có gì cứ nhằm về ta là được!”

      Công chúa A Mục cảm thấy toàn là kích động, A Cái điên rồi, từ lúc Dịch Trường Hoa “” bà A Cái liền điên rồi, hốc mắt bà ẩm ướt. Dịch Trường Hoa nào có bà chứ? Ông ta vốn chỉ lợi dụng bà!

      May mà lúc trước hai tỷ muội bà cùng lúc Dịch Trường Hoa nhưng ông biết bà còn muội muội sinh đôi, bằng ông nhổ cỏ tận gốc giết A Cái.

      “Năm đó tất cả đều là báo ứng, là báo ứng!”

      A Cái bỗg nhiên gào to như phát điên, bà ta hiểu Công chúa A Mục là vì bảo vệ mình nhưng bà ta cần thiết A Mục bảo vệ, bà ta vất vả lắm mới người, dựa vào cái gì mà trnah giành với bà ta?

      Cuối cùng còn phải huỷ dung, làm mất đứa con, còn suýt nữa bị lửa lớn thiêu chết ư?

      “Tuy rằng cuối cùng tỷ cũng bị báo ứng nhưng ta thể cứ vậy buông tha cho tỷ. Dịch Trường Hoa là của ta, là ta coi trọng chàng trước, vì sao tỷ nhất định phải tranh giành với ta, vì sao? Trước kia ở Nam Lăng tỷ tranh giành với ta cái gì ta đều để ý, nhưng đến Tay Việt tỷ cũng tranh giàn với ta, đó là người đàn ông ta !”

      A Cái bắt đầu năng lung tung, lực tay cũng tăng thêm chút, Tiểu Mạc Vấn bị siết chặt phải rướn người lên, trái tim Dịch Cẩn Ninh bị níu chặt.

      “Khụ khụ… khụ khụ, phụ hoàng, mẫu hậu… cứu… cứu con!”

      Lúc này Tiểu Mạc Vấn thực
      [​IMG]
      hoadaoanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :