1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ song sinh - Nguyệt quân hề VIP LQD (Hoàn - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7: Vào cung tùy giá (2)
      Chả trách hoàng hậu thầm phái người tới giết nàng!

      Nam Lăng phát sinh những thay đổi về chính trị, từ luon là nữ tử thừa kế ngôi vị hoàng đế, lúc này ấy thế nhưng bị Tiêu Dao Vương đoạt chính quyền, tuổi ông ta năm mươi, ngờ dã tâm vẫn còn lớn như vậy.

      đến việc giết các hoàng đế công chúa có thể kế thừa ngôi vị hoàng đế, còn nhốt tất cả nam quyén có khả năng uy hiếp đến ngôi vị hoàng đế của ông ta. Từ đó đám hậu phi trong hoàng cung Nam LĂng còn đường ra, rất nhiều người đều chạy làm quan .

      Bát tự nàng Ninh phi này đúng là trùng hợp với Nam LĂng, hợp với nhiều lần bị ám sát. Cũng coi như mạng nàng lớn, chết được, còn thuận lợi vào cung, lên làm sủng phi của hoàng đế. Đây cũng là số trời định trước, nàng phải bị dduổi giết, giờ thuận lợi bị thế chỗ tiến cũng đó sao?

      Công chúa A Mục muốn nàng dùng thân phận Ninh phi tiếp cận long đế cũng như ám sát ông ta, để mình thuận lý thành chương kế thừa đế vị ư?

      Nàng thể bội phục công chúa A Mục mưu sâu tính xa, theo bản thân bao alau mà có thể đợi đến lúc Ninh phi tiến cung mới để bản thân thay thế, cũng tức là nguyên nhân lớn nhất mà lúc trước bà ta bắt bản thân mau chóng trở lại Nam Lăng !

      Bối Nhi nhiều như vậy, nàng tốt bụng rót cho nàng ta ly trà, giành được nụ cười cảm kích của nàng ta, nàng ta thề nhất định phải bảo vệ chủ tử Ninh phi chua toàn, tuyệt để nàng gặp nạn lần nữa.

      “Nương nương, nên dùng bữa!”

      Ngoài cửa lại truyền đến giọng của cung nữ, tuổi tác hẳn lớn, cũng có võ công trong người. l::Q||đôn Dịch Cẩn Ninh nghe thấy tiếng bước chân nàng ta từ xa, rất nhanh, cũng rất ổn thoả quả nhiên là cung nữ được huấn luyện.

      “Vào !”

      Lúc này nàng cho đóng cửa nữa, dưới đám cung nữ phô trương bước vào, trợn mắt há mồn nhìn trăm món ăn được bê vào, đặt trước mắt nàng.

      “Đây là…”

      “Thưa nương nương, hoàng thượng có chỉ, vốn hôm qua nên tổ chức tiệc rượu tiến cung cho nương nương, nhưng vỉ thích khách mà chậm trễ, thế cho nên hôm nay bù lại.Sau bữa cơm chiều, mời nương nương đến điện Triệu Đức thị tẩm.”

      Tiểu cung nữ cung kính bẩm báo, hầu hạ Dịch Cẩn Ninh dùng bữa, sau đó lại thu dọn bát đũa cơm thừa, nối đuôi nhau ra ngoài.

      là cuộc sống xa xỉ! lêQ[úy+đô)n Chiếu theo tập tục như vậy, dân chúng Nam Lăng oán than dậy đất rất thực tế rồi. Cũng khó trách công chúa A Mục nhất định phải để bản thân vào cung kế thừa đế vị, theo trình độ cưng chiều sủng phi này, long đế này chính là hôn quân!

      Sau bữa cơm…

      giọng vịt đự the thé gào thét: “Hoàng hậu nương nương giá lâm!”

      Dịch Cẩn Ninh nhe răng cười, đến đây!

      Tất cả cung nữ nội thị trong cung điện này đều quỳ xuống, Dịch Cẩn Ninh cũng thong thả quỳ xuống.

      Nểmặt mũi bà ta là hoàng đậu, đành tạm thời ấm ức bản thân quỳ trước bà ta.

      Hoàng hậu thân cung trang đỏ thẫm lượn lờ đến, ba mươi tuổi có thừa, đầu cài trâm phượng giương cánh bay cao, trước trán dán phấn hoa vàng tinh tế, trời chiều chiếu lên toả ánh sáng chói loà.

      “Muội muội, gần đây ở trong cung có quen ?” Giọng hơi trầm của bà ta chui vào tai Dịch Cẩn Ninh.

      Vừa tới nđỡ nàng đứng dậy, dắt díu tay nàng, thân thiết hỏi này hỏi nọ, dáng vẻ đối xử với nàng còn thân thiết hpn cả thân tỷ của Dịch Cẩn Ninh.

      Bối Nhi liếc Dịch Cẩn Ninh cái, chỉ thấy nàng cười tủm tỉm đáp lại hoàng hậu.

      Nàng bồn chồn, trước kia Ninh phi này thấy hoàng hậu đều như chuột thấy mèo, sợ còn kịp, hôm nay mặt trời mọc từ đằng tây à?

      Nàng dụi mắt, xác định bản thân nhìn lầm, vẻ mặt Ninh phi ôn hoà nắm lại tay hoàng hậu, hai người là thân mật.

      Dịch Cẩn Ninh cười cười, với Bối Nhi: “Bối Nhi, ngươi lấy chiếc trâm hượng bàn trang điểm của bản cung ra đây!”

      “Muội muội, muội như vậy bảo tỷ tỷ sao có thể biết xấu hổ đây!”

      Mặt mày hoàng hậu cong cong nhìn chằm chàm gương mặt Dịch Cẩn Ninh, tựa như muốn từ người Ninh phi tìm ra dấu vết gì đó. Kỳ lạ, Ninh phi này thấy bản thân chẳng phải nên sợ hãi sao?

      Bà ta thấy Bối Nhi cầm chiếc trâm phượng có kiểu dáng khác trâm phượng cài đầu mình lắm cau mày lại. Ninh phi có ý gì?

      “Muội muội có thứ gì tốt, trâm phượng này là hoàng thượng đưa cho muội muội, muội muội cảm thấy hơi có phần quá giới hạn, nhưng đây là hoàng thượng đưa, muội muội cũng dễ cự tuyệt, đành để đó mãi mang. Hoàng hậu tỷ tỷ nếu ghét bỏ, muội muội tặng tỷ chiếc trâm này!”

      Giỏi, chẳng trách thấy mình sợ hãi, hoá ra là có hoàng thượng làm chỗ dựa! Nhìn sắc mặt Ninh phi hẳn là vết thương đỡ rồi.

      Trong mắt bà ta chợt tắt ánh sáng lạnh, tay nắm cánh tay “bị thương” của Dịch Cẩn Ninh: “Muội muội, sao có thể biét xấu hổ đây…”

      Nghe đêm nay hoàng thượng triệu hạnh Ninh phi, bà ta tuyệt thể để tiện nhân này được như nguyện, nếu nàng ta sinh con nối dòng cho hoàng thượng trước mình, chẳng phải được sủng lên trời sao?

      Nghĩ đến đây, sức lực túm cánh tay dịch Cẩn Ninh lại càng mạnh hơn. Trong lòng bà ta cười lạnh, xem đêm nay ngươi thị tẩm kiểu gì!

      “A…”

      Dịch Cẩn Ninh cúi đầu, thu lại ý cười bên khoé môi, cố nén để bản thân phát ra tiếng cười. Vừa rồi lúc hoàng hậu nhìn chỗ mình bị thương ánh mắt có thay đổi, quả nhiên là chờ thời cơ trừng trị mình, vậy nàng đành phối hợp diễn trò thôi!

      Vết thương tay nàng… vốn là giả.

      Có lẽ Ninh phi thực bị công chúa A Mục giết rồi, chừng còn do lọ kim sang dược bị trộn lung tung này làm.

      “A, thực xin lỗi, bản cung quên mất muội muội bị thương. Người mau tới, trueyèn thái y! Muội muội sao chứ!”

      Hoàng hậu giả mù sa mưa sai người mời thái y đến, ai mà biết được thái y này có đến ? May mà vết thương của nàng là giả, nếu bị thương , vậy chẳng phải là máu tươi chảy hết hoặc đau đớn mà chết sao!

      Quả nhiên là đố phụ tim phổi, ngay chỗ công chúng, tất cả mọi ngườid dều thấy cũng sợ Ninh phi cáo trạng trước mặt hoàng thượng, bà ta chịu nổi sao?

      “Hoàng hậu tỷ tỷ, muội muội… Muội muội muốn nghỉ ngơi rồi!” Sắc mặt Dịch Cẩn Ninh trắng bệch, ôm cánh tay bị thương ngã vào lòng Bối Nhi, thở hào hển .

      Hoàng hậu như vô cùng sốt ruột ngó ra ngoài cửa, lại lo lắng nhìn cnáh tay của Dịch Cẩn Ninh: “Thái y đáng chết, sao còn chưa tới, muội muội, muội sao chứ?”

      “Muội sao, chỉ cần nghỉ ngơi là khoẻ, hoàng hậu tỷ tỷ cần lo alứng!”

      Dịch cẩn Ninh suy yếu hơi, lại thở gấp lần.

      Trong lòng hoàng hậu mừng khấp khởi, mặt lại là đầy vẻ lo lắng: “Vậy muội nghỉ ngơi cho tốt, bản cung rảnh lại qua thăm muội!”

      “Cung tiễn hoàng hậu!” Dịch Cẩn Ninh nằm trong lòng Bối Nhi, càng mảnh mai chịu nổi, đến quỳ lạy cũng giảm .

      Hoàng hậu cảm thấy mỹ mãn rời , cũng chấp nàng có quỳ xuống cung tiễn mình hay .

      Nhìn hoàng hậu thân cung trang đỏ thẫm rời , Dịch Cẩn Ninh thở ra ngụm trọc khí, hữu khí vô lực đứng lên với Bối Nhi: “Aizz, diễn trò với hoàng hậu mệt !”

      “Nương nương, ngài…”

      Bối Nhi giật mình nhìn cánh tay Dịch Cẩn Ninh, tay Ninh phi nương nương… Sao lại có việc gì?

      “À, tay của ta tốt lắm, ta…”

      Chú ý bản thân xưng ta chứ phải bản cung, Dịch Cẩn Ninh lập tức cấm khẩu, sau đó sửa miệng: “Chuyện bản cung có võ công ngươi nhất định đừng ra ngoài!”

      như vậy Bối Nhi liên tưởng đến nguyên nâhn cánh tay của nàng có thể khỏi nhanh như vậy ?

      Quả nhiên Bối Nhi vừa nghe chuyện nàng có võ công, nghĩ đến thân mình nàng nhanh chóng hồi phục như cũ cũng phải có khả năng.

      Buổi chiều còn chưa đợi long đế bận hết chuyện ngự thư phòng, Dịch Cẩn Ninh bị cung nhân kéo tăm dâng hương, trong trong ngoài ngoài đều tẩy rửa mấy lần.

      Đây là tình huống gì vậy, có vẻ là con cá thớt gỗ chờ đồ tể trước khắc, Dịch cẩn Ninh rùng mình cái.

      Tắm rửa sạch , đội cung nhân tiến lên, nhưng mặc quần áo cho nàng mà trực tiếp lấy chiếc chăn lớn bọc nàng lại, mấy người hợp lực nâng nàng lên.

      Chuyện này… Trước phải làm cái thớt gỗ chứ!

      Dịch Cẩn Ninh bị bọc trong chăn, khóc ra nước mắt, năm đó nàng gả cho Mạc Liễm Sâm cũng có quy củ này!

      Đến điện Triệu Đức, Dịch Cẩn Ninh thò đầu từ trong chăn ra thăm dò, đôi mắt mỹ lệ thăm dò mọi nơi, bố cục nơi này rất giống hoàng cung Tây Việt, hay là thiết kế sư kiến trúc điện Triệu Đức và kiến trúc sư của Tây Việt là cùng người, bằng sao bố cục nơi này và điện Thừa Ân lại giống hệt nhau vậy?

      Vào trong điện, cung nhân đặt nàng nằm giường xong, Dịch Cẩn Ninh nhàm chán nằm giường nằm, nhìn ánh nến như như ngoài màn lụa, sau đó ngủ quên.

      Đầu giờ tuất, hoàng đế bận rộn chuyện xong xuôi, cuối cùng cũng khoan thai tới.

      Bàn tay to của ông ta bén màn lụa lên, giọng trầm thấp lọt vào tai, bừng tỉnh Dịch Cẩn Ninh trong lúc ngủ mơ.

      “Ái phi, muốn chết trẫm ròi!”

      Nàng mở bừng hai mắt, đáng chết, sao có thể ngủ được chứ?

      Trong nước tắm bị hạ thuốc, ý niệm vừa xuất , trong đầu ong ong tiếng thấy gương mặt phóng đại trước mắt, trong lòng nàng cả kinh.

      Hỏng bét, hàong thượng sắp sủng hạnh nàng rồi!

      Long đế hàm hồ câu, sau đó thân thể nặng nề đè xuống người Dịch Cẩn Ninh.
      - Hết chương 7 -
      Last edited: 28/1/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8: Phế từ đường của ngươi (1)
      Long đế đè lên người Dịch Cẩn Ninh, miệng dán lên, cắn vào cổ nàng.

      Đôi môi lạnh lẽo dán vào cổ nàng, suy nghĩ của dịch Cẩn Ninh lập tức tỉnh táo lại, dùng sức đẩy người người mình ra. Người phía bị đẩy bỗng sửng sốt, lại cười hì hì dán vào.

      “Bảo bối, lâu như vậy đón nàng tiến cung, tức giận sao?”

      Ông ta ôm vai Dịch Cẩn Ninh, mùi trà long tỉnh nồng đậm xông vào mũi, Dịch Cẩn Ninh nhíu mày, nghiêng người tránh đôi môi áp xuống.

      “Im miệng!”

      Nàng quát lạnh tiếng, cuốn chăn che người mình, nhảy ra khỏi chỗ nước sôi lửa bỏng.

      Long đế tuy hơi lớn tuổi, nhưng lớn lên rất cường tráng. le}quý|||đônnnnn Nghe Bối Nhi đôi khi tinh lực ông ta tốt có thể đêm ngự vài phi tần, quả là vô cùng đáng sợ.

      Nàng quấn chiếc chăn tơ lụa màu trắng thuần thêu mai cúc trúc lộng lẫy vào người, thắt cái nút lại, thoạt nhìn còn rất giống y phục mảnh lộng lẫy.

      “Ông đừng tới đây!”

      Dịch Cẩn Ninh mở to hai mắt, coi người trước mắt như con sói hung ác.

      , quả đúng là con sói hung ác. Lúc này hai mắt ông ta loé ra ánh sáng màu xnah, cổ họng nuốt nước miếng ừng ực. le>>qUý??đ/ônn Ông già này quả nhiên là ngựa đực chuyển thế, thấy nữ nhân liền biến thân thành sói.

      “Trẫm biết, nàng ngược! Tiểu mỹ nhân, nàng đừng oán giận trẫm, trẫm cũng bất đắc dĩ mà thôi, nàng có biết con cọp mẹ của trẫm…”

      Long đế lải nhải liên miên, ông ta đứng lên đến trước mặt Dịch Cẩn Ninh, nhân lúc nàng chưa chuẩn bị bế nàng lên, ném lên giường.

      “Này… Ông mà còn vậy cẩn thận ta thiến ông!”

      Dịch Cẩn Ninh đùa, đây là giống ngựa đực, Công chúa A Mục nhìn được rồi. Nếu nàng bị ông ta ăn , vậy chẳng phải ghê tởm chết sao?

      “Ái phi, nàng làm sao vậy?”

      Vẻ mặt Long đế tràn đầy nghi hoặc, lúc Ninh phi chưa tiến cung chẳng phải thích ông ta đối với mình như vậy sao, chẳng lẽ tiến cung rồi trở nên dè dặt?

      Ông ta cười tà, định đè thân trần lên, Dịch Cẩn Ninh mang thai, dám có động tác quá lớn chỉ dám dùng sức đẩy nam nhân áp người xuống mình.

      Tiếc rằng nam nhân kia quá nặng, nàng ra sức đấm cái, đôi bàn tay trắng như phấn dừng người Long đế làm ông ta có cảm giác như bị gãi ngứa. cả người càng nóng hầm hập lên.

      Dịch Cẩn Ninh cắn môi, trong lòng thầm với cục cưng: “ xin lỗi cục cưng, mẫu thân đối phó với kẻ địch, con tạm thời chịu đựng nhé.”

      Nội kình bộc phát, chưởng phong trong tay như gió thét đánh vào trước trán Long đế, lập tức chưởng đánh qua. Nào ngờ Long đế này cũng là cao thủ, thâm tàng bất lộ. Trước kia Công chúa A Mục chưa hề đề cập đến, nghĩ chắc là bà ta cũng nền tảng của Long đế.

      đợi nàng nghĩ lại, Long đế linh hoạt vặn chặt cánh tay nàng, tay khống chế sau lưng nàng, trói tay nàng sau người. Miệng ngừng phà hơi thở ấm áp vào cổ nàng, Dịch Cẩn Ninh ghê tởm rụt cổ lại.

      “Ái phi, nàng lại nghịch ngợm rồi!”

      Dịch Cẩn Ninh cau mày, hơi thở gáy làm nàng bất an, trước kia Long đế này và Ninh phid dều tán tỉnh nhau như vậy ư?

      Chuyện này… Quá phóng túng rồi!

      đúng, nghe đồn Long đế có thể đêm thị tẩm vài phi tần, nơi này lại chỉ có mình nàng, chẳng lẽ thể lực Ninh phi này rất tốt, tốt đến cần gọi các nữ nhân khác cũng đủ để thoả mãn Long đế? Trời ạ!

      “Bé con, võ công của nàng vẫn là đừng lộ ra mới tốt! Trẫm dạy võ côn cho nàng phải để nàng đối phó với trẫm, tác dụng của nàng là giúp trẫm đối phó hoàng hậu và đám đại thần tranh cãi ầm ĩ kia, biết chưa?”

      Ông ta nằm sau lưng Dịch Cẩn Ninh, tay vuốt ve vành tay nàng, làm cả người nàng run lên.

      Nếu cương được, ta nhu!

      Nàng thay đổi sắc bén vừa rồi, thu lại sắc sảo, trở mình đối mặt với Long đế, làm nũng : “Hoàng thượng, thiếp thân chờ ở nơi thấy tí ti hơi người nào kia sắp buồn đến chết rồi, bây giờ ngài mới nhớ đến thiếp thân, tự nhiên thiếp thân tức giận!”

      Đôi môi hồng hồng của nàng hơi vểnh lên, trêu chọc Long đế lại càng ngứa ngáy trong lòng khó mà chịu được, tay rất tự giác buông nàng ra.

      “Sao, cảm thấy trẫm trọc giận nàng sao, vậy trẫm nên phạt, lại có thể làm mỹ nhân tức giận!” Ông ta vô cùng hứng thú nhìn Dịch Cẩn Ninh, ngón tay thon dài có vẻ già nua cả ông ta nâng cằm nàng lên: “Nàng xem, muốn trừng phạt trẫm như nào, trẫm đều nghe theo nàng!”

      “Lời này là hoàng thượng đấy nhé!”

      Dịch Cẩn Ninh hờn dỗi, nghiêng người về sau né tránh động tác của ông ta.

      “Vậy… thiếp thân liền…”

      Còn chưa đợi Dịch Cẩn Ninh xong, ngoài cửa trueyèn đến thanh sốt ruột.

      “Hoàng thượng, xong rồi, Tiêu mỹ nhân đẻ non!”

      Long đế nghe xong, thân hình cao lớn hơi thò ra ngoài giường, trong đôi mắt lạnh lùng chứa chút hơi ấm: “Ngươi vừa gì? Chuyện khi nào, sao bây giờ mới báo?”

      Trong nháy mắt Dịch Cẩn Ninh thấy , khi ông ta trừng mắt lên ánh mắt là màu đỏ. Đến lúc nàng lại cẩn thận nhìn lần nữa, ánh mắt lại khôi phục lại màu nâu vốn có.

      Nàng hoài nghi có phải vừa rồi mình ho mắt .

      Người bên ngoài co rụt lại, nàng chính là tiểu cung nữ bên người Tiêu mỹ nhân.

      Sáng nay Tiêu mỹ nhân ăn điểm tâm Ninh phi nương nương đưa đến liền luôn miệng kêu muốn ngủ, các cung nữ cũng để ý. Nhưng là Tiêu mỹ nhân ngủ cả ngày cũng thấy thức dậy, thời gian bữa tối vừa qua lâu nàng liền đau bụng, kêu chưa được bao lâu hạ thân chảy máu.

      Lúc này hoàng thượng đnag tức giận, có phải giết nàng ? Nàng run run, đứng đó dám động đậy, chờ Hoàng thượng xuống giường thăm Tiêu mỹ nhân.

      Tiêu mỹ nhân được sủng ái là cần , chỉ vì hoàng thượng năm mươi năm chưa có con nối dòng, trong bụng Tiêu mỹ nhân là người thừa kế ngôi vị Hoàng đế tương lai. Lúc này mất đứa bé, hoàng thượng có thể tức giận sao?

      , trẫm hỏi ngươi mau !”

      Long đế xuống giường, các cung nhân lập tức tiến lên thay quần áo cho ông ta, động tác thuần thục tự nhiên, dông dài dây dưa chút nào, vài động tác mặc xong áo lót màu vàng sáng cho Long đế.

      Ông ta liếc cung nữ ở cửa cung cái, thanh lạnh lùng: “Thấy trẫm quỳ, đánh chết!”

      Tiểu cung nữ suy sụp ngã ngồi xuống đất, tiêu rồi! Vừa rồi nàng sốt ruột quá nên quên mất quỳ lạy.

      Để lại Dịch Cẩn Ninh giường lâu sau mới có phản ứng, vậy xem như cứu nàng mạng ?

      Tay nàng đặt bụng, vẻ mặt hạnh phúc.

      Cục cưng, mẫu thân nhanh chóng đưa con rời khỏi đây.

      Nơi này thích hợp với nàng, ít nhất lúc này thíhc hợp.

      Tiểu cung nữ ngồi bên ngoài bị kéo uống, kẻ hầu người hạ cũng bỗng chốc thấy tăm hơi đâu. Nàng kêu thử mấy tiếng: “Còn ai ? Thay quần áo cho bản cung!”

      Chuyện phá vỡ quy củ này làm nàng rất là bất đắc dĩ, thị tẩm thị tẩm , lại còn cởi bỏ sạch ném lên giường người khác. Cuộc sóng hoàng gia ra xa hoa lãng phí vô độ đến bực này, nên sửa lại quy củ quái lạ này rồi.

      “Nương nương có gì sai bảo?”

      ngẫm nghĩ người quỷ mị như đứng khom lưng cnạh nàng.

      Đây là cung nữ mặc trang phục của đại cung nữ màu phấn hồng, nhìn phối sức đầu là biết thời gian nàng ở trong cung dưới mười năm.

      “Lấy cho bản cung bộ quần áo đến đây!”

      Dịch Cẩn Ninh chú ý đến vẻ mặt cung nữ kia, chỉ thấy nàng vẫn đứng vững như núi ở đằng đó.

      Nàng lại : “Ngươi nghe bản cung gì sao?”

      Cung nữ vội vàng quỳ xuống đất dập đầu: “Nô tì dám, chỉ có điều…”

      “Chỉ có điều gì?” Ánh mắt nàng hơi đảo qua, lướt qua đỉnh đầu cung nữ kia, nhìn đường rẽ ngôi giữa đầu nàng ta.

      Cung nữ động đậy, muốn ngẩng đầu lại dám: “Hoàng thượng có quy định, nương nương thị tẩm được cho phép của ngài được tự tiện xuống giường, hơn nữa… nơi này chuẩn bị quần áo cho nương nương, chỉ có thể chờ hoàng thượng thoả mãn mới… Mới có thể được cung nhân nâng trở lại chỗ ở.”

      Đây là phá quy củ gì vậy?

      Trong lòng Dịch cẩn Ninh vô cùng buồn bực, càng nhận định Công chúa A Mục muốn nàng trở về kế thừa ngôi vị hoàng đế là đương nhiên. Long đế này hoa mắt ù tai xa hoa lãng phí, vốn xứng làm kẻ thống trị Nam Lăng.

      “Được rồi, có việc gì, ngươi lấy bộ quần áo đến cho bản cung, bản cung nhanh chân đến thăm tiêu mỹ nhân. Đó là con nối dòng của hoàng thượng, chừng mất, hoàng thượng nhất định còn tâm tình thị tẩm bản cung. Nếu như ngài thực trách tội, bản cung gánh trách nhiệm giúp ngươi.”
      Last edited: 28/1/16
      hoadaoanh thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 8: Phế từ đường của ngươi (2)
      Dịch Cẩn Ninh thu lại tức giận, đợi cung nữ này lấy ra mọt bộ quần áo hình thức rối rắm lại nhịn được muốn chửi người. Nàng muốn chạy trốn đấy, cho nàng bộ quần áo đủ mệt chết người thế nào, còn bảo nàng chạy thế nào?

      Nhưng mà, có còn hơn ! lê}quý||đôn Trước mặt vào rồi tiếp, miễn cho đến lúc đó tâm tình Long đế thoải mái, vừa trở về trút lửa lên người nàng nguy to.

      “Được rồi, ngươi lui xuống trước , có thể nơi đó hoàng thượng cần nhân thủ, bản cung ở đây cần ngươi hầu hạ!” Bối Nhi chờ ở cửa, ànng liếc mắt cái là thấy.

      “Vâng!”

      Cung nữ khom người lui xuống, Dịch Cẩn Ninh gọi Bối Nhi tiến vào, muốn xuất cung nàng còn phải dựa vào Bối Nhi dẫn đường.

      “Nương nương, người đây là muốn làm gì?”

      Trở lại chỗ ở ban đầu, theo như lời Bối Nhi đây là điện Trữ Tú.

      Bối Nhi nhìn nương nương nhà mình vội vàng thu dọn đồ đạc, ở bàn trnag điểm lúc lấy cái vòng, lúc lấy trâm ngọc, lúc sau lại bỏ lại, chỉ lấy ít bạc vụn.

      , nhưng mang theo bạc sinh hoạt kiểu gì? Nhưng thể mang qua snhiều đồ, bằng dễ .

      “Bối Nhi, xuất cung môn đường nào?”

      Nàng bận rộn quay đầu nhìn mà cứ thế hỏi thẳng.

      Bối Nhi thực hư, cho rằng nàng muốn hiểu chút ít tình huống trong cung, bèn nhu thuận : lê??quý>>>đônnnn “ thẳng dọc theo đường cái là được, đến đạo cung môn quẹo phải rồi quẹo trái là đến ngự thư phòng, sau đó rẽ phải, thẳng đường là đến đại môn của hoàng cung.”

      Dịch Cẩn Ninh nhướn mày, khó mà làm được, nhất định ở cửa cung có người canh gác, nghĩ chắc còn cửa hông lung tung nữa. Nàng cười hì hì nhìn Bối Nhi, vẻ mặt nghiêm túc: “Ta là lúc các ngươi xuất cung mua đồ ấy, đường nào?”

      Ngoài miệng , trong tay cũng bận rộn, nàng ném tất cả những thứ thu dọn vào miếng vải tơ đỏ thẫm, cũng nhiều, chỉ có mấy thứ, nàng nhanh nhẹn buộc lại, còn thắt cái nơ bướm xinh đẹp.

      “Rời khỏi điện Trữ Tú, thẳng đến cửa hông bên trái, phía sau có con đường mòn, đó là nơi cung nữ nô tỳ thường ra vào!”

      Thu dọn xong hết thảy, nàng như răng cười với Bối Nhi, sau đó đứng dậy, phủi mông.

      “Ta đây, ngươi cnah gác giúp bản cung, nếu có ai hỏi cứ ta… bản cung nhà xí rồi!”

      Nàng vỗ vai Bối Nhi, được hai bước, tự nhiên ý thức được như có gì chưa thoả đáng.

      “Bản cung còn bỏ sót chuyện gì nhỉ?” lê||q#uý$đô@n Nàng ngoẹo đầu hỏi.

      Rốt cuộc là quên điều gì đây? Nàng cắn ngón tay, trong đầu chợt loé ling quang. Nghĩ ra rồi!

      “Ngươi… phải ngất !”

      Nàng quơ lấy thứ bằng ngọc, tuỳ tiện ném và đầu Bối Nhi, ném cái là đánh nàng hôn mê. Mất sức chín trâu hai hổ nàng mới kéo được Bối Nhi lên giường nằm, cũng đắp chăn giúp nàng.

      “Bối Nhi, xin lỗi, nếu ta làm ngươi hôn mê nhất định ngươi bị trách phạt. Nên đành phải đánh ngất ngươi trước, ta xuống tay rất , ngươi chớ trách ta!”

      Cũng đúng, cứ thế ra ngoài nhất định bị hỏi, vẫn là thay quần áo .

      Nàng cúi đầu nhìn cung trang rườm rà người, hai ba cái cởi hết ra. Lại cởi trang phục cung nữ của Bối Nhi ra, thay cho nàng, còn mình mặc quần áo của Bối Nhi.

      Rời khỏi Trữ Tú điện, quẹo trái, đườg

      Dịch Cẩn Ninh nhớ lại Bối Nhi chỉ đường cho mình, đường thẳng. Nhưng luc đến góc tiếp theo, tự dưng có người nhảy ra, bóp chặt cổ nàng.

      “Ngươi là ai?”

      Dịch Cẩn Ninh chưa kịp phản ứng bị bóp chặt cổ ý thức được bản thân bị Bối Nhi bán đứng, nàng mắt lạnh nhìn nam nhân bóp cổ mình.

      “Hoàng thượng, chơi rất vui sao?”

      Long đế xì : “Trẫm mặc kệ ngươi là ai, tiếp cận trẫm có mục đích gì, nhưng trẫm tuyệt để con vịt tới tay lại bay mất!”

      Trong lòng nàng lạnh lẽo, Long đế vôn đến nơi gọi là chỗ của Tiêu mỹ nhân, Tiêu mỹ nhân cũng sinh non, tất cả đều là Long đế tự biên tự diễn.

      Vậy… Bối Nhi nàng sao?

      “Bối Nhi chết, người bán đứng chủ tử đều có kết cục tốt!”

      Long đế lạnh như băng , khuôn mặt lạnh lùng là uy nghiêm bất khả xâm phạm, lời mang chút hơi ấm nặn từ kẽ răng ra, làm lòng Dịch Cẩn Ninh nguội lạnh.

      Cổ đau quá, nàng sắp bị bóp thở nổi rồi. Hai chân cùng dùng sức, khom gối đá cái, Long đến hơi lui về phía sau.

      “Ha, còn muốn đá cái ư?”

      Lúc nàng ở giường cũng dùng chiêu này rồi, mất linh!

      Khuôn mặt đỏ bừng vì sắp hít thở thông, nàng thở phì phò, đánh vào tay Long đế: “Buông… buông ra!”

      Long đế nhe răng cười, hơi thả lỏng tay, nữ nhân này vẫn chưa thể chết được!

      Dịch Cẩn Ninh vừa được hô hấp liền há mồm hít thở, bỗng nhiên nàng giãn mặt ra, nhìn bóng dáng Long đế phía sau lặng lẽ vào, nàng mở miệng cười.

      A Sâm, cuối cùng chàng cũng đến!

      Long đế vẫn muốn uy hiếp, tay lại dùng sức vài phần nhưng sau lưng tê rần.

      “A! Ai, ai ám toán trẫm?”

      Tay ông ta buông lỏng, rút phi tiêu sau lưng ra nhìn. May mà có độc!

      Mạc Liễm Sâm trốn thoát từ nơi của Tháp Ô Nhi, đánh ngất cha Tháp rồi chạy thẳng đến hoàng cung, vừa đến gặp người mình ngày nhớ đêm mong. Long đế đáng chết, dám làm tổn thương Ninh Ninh của , sốt ruột đến mức chưa kịp phi thân lại phóng chiếc phi tiêu ra.

      khinh thân lướt , ngay chớp mắt Long đế ăn đâu, túm lấy Dịch Cẩn Ninh từ trong tay ông ta, ôm vào trong lòng.

      “Ninh Ninh, nàng sao chứ?”

      Dịch Cẩn Ninh lắc đầu, vuốt gáy ấm ức : “ sao, chỉ có điều cổ hơi đau!”

      Mạc Liễm Sâu vừa nghe, trong tay chợt loé ánh sáng màu trắng, lại chiếc phi tiêu bay ra từ trong cổ tay áo, bắn thẳng đến Long đế.

      “Các ngươi…”

      Long đế chỉ vào Mạc Liễm Sâm: “Ngươi chính là Quỷ Kiến Sầu?”

      sai, chính là ta!”

      Mạc Liễm Sâm cười trầm, trong tay lại thêm có chiếc phi tiêu, trong mắt tràn ngập lửa giận.

      Tháp Ô Nhĩ ám toán , lại mang Ninh Ninh tiến cung, tức giận muốn tìm người chém giết trận rồi. ngờ tới đây lại thấy lão già này muốn bóp chết Ninh Ninh, ắhn càng căm tức.

      Long đến nhớ kỹ chiếc phi tiêud dầu tiên, nhưng chiếc thứ hai lại tiếp được. Công phu của ông ta là có thể hình dung, vừa rồi do chuyên chú nhìn phản ứng của Dịch Cẩn Ninh mà quên chú ý sau lưng có người đnáh lén hay .

      “Ninh Ninh, nàng muốn báo thù như thế nào?” Mạc Liễm Sâm đưa chiếc phi tiêu trong tay cho nàng, ý là vừa rồi Long đế bắt nạt nàng, lúc này có ta, nàng có thể ức hiếp lại ông ta.

      Dịch Cẩn Ninh dán vào tai Mạc Liễm Sâm, khẽ : “Thiếp muốn huỷ từ đường của ông ta!”

      “Được!”

      Chuyện lúc nãy Long đế đùa giỡn Ninh Ninh ở giường, thấy được, bằng nhất định cần Dịch Cẩn Ninh ra cũng trực tiếp phóng chiếc phi tiêu phế ông ta.

      Dứt lời trong tay lại xuất chiếc phi tiêu.

      Tiêu tam lăng là hình thức phổ thông, vẫn mang theo hàn quang như trước, nhưng lúc này còn mang theo vài phần tức giận.

      Ánh sáng lạnh chợt loé, ánh sáng trắng vừa , phi tiêu bay ra từ ngón tay trắng nõn.

      Long đế trốn tránh trong gang tấc, hơi nghiêng người về phía trước né tranh nhân thể lướt ra. Mười ngón tay xoè ra hoá thành lợi trảo, lao thẳng đến hai người dưới góc tường.

      Vút tiếng, phi tiêu nghiêng lệch cắm thẳng vào phát quan của Long đế.

      “Ầy, đáng tiếc!”

      Tiếc là thể xuyên tới chỗ hiểm!

      Trong tiếng thở dài của Mạc Liễm Sâm và sủng nịch vô hạn, từ lúc phi tiêu được phóng ra, ánh mắt dịu dàng của luôn rời khỏi khuôn mặt Dịch Cẩn Ninh. Lời ra cũng mềm mại, làm người khác hận thể nhào lên xé nát khuôn mặt .

      Long đế nhắm lại hai mắt, lại mở bừng ra.

      Đánh thắng bỏ chạy!

      là thủ pháp lợi hại, vừa rồi nếu ông ta trốn nhanh, e bị tiêu phế tôn căn rồi.

      Quỷ Kiến Sầu này rốt cuộc có lai lịch gì? Ông ta nhất định phải điều tra cho ràng!

      Mạc Liễm Sâm đỡ Dịch Cẩn Ninh, để lộ ra hai lúm đồng tiền nho , khẽ vuốt chóp mũi nàng: “ đáng tiếc, suýt nữa phế từ đường của ông ta rồi!”

      bóng dáng màu hồng lượn lờ đến. Nàng ta nhìn hai người ôm nhau, che miệng kinh hô: “Muội muội, muội làm gì vậy?”
      - Hết chương 8
      Last edited: 28/1/16
      hoadaoanh thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9: Giả làm hoàng hậu (1)
      Người tới chính là hoàng hậu Lâu Tịnh, bà ta vẫn chưa biết Dịch Cẩn Ninh trước mặt phải là sủng phi Ninh phi của hoàng đế. Bà ta thấy nàng và dã nam nhân khôi ngô ởcùng nhau cho rằng nàng dấu hoàng thượng tư thông với người khác, thế nên mới kinh hô.

      Dịch Cẩn Ninh nhìn chằm chằm kim châu lay động trán bà ta, hơi hoa mắt. lê:Qu[ýĐ]ô<<n Hoàng hậu này cả ngày ăn no rửng mỡ chỉ biết tìm người ta điều tra, có phải ngại ở hoàng cung chán quá hay ?

      Nữ nhân như vậy làm nàng vô thức nhớ tới dịch Cẩn Dung, tác phong làm việc của hai người này rất giống nhau, đều đầu óc càn quấy. Nhưng sau này Dịch Cẩn Dung thu liễm rất nhiều, thoạt nhìn thành thục ít. Ngày ấy tại hẻm ngoài Cẩm Thành bị Mạc Dật Hiên làm loạn như vậy, cũng biết chết chưa.

      Nàng như có gì nhìn chằm chằm Lâu Tịnh: “Nhìn cái gì mà nhìn, bản cung muốn làm gì đến lượt bà kêu gào chắc?”

      Dẫu hoàng hậu là người đàn bà chanh chua, đến hoàng thượng cũng kêu nàng đối phó bà ta, chính thê này làm cũng quá khó khăn rồi.

      “Giỏi lắm Ninh phi, quên thân phận bản cung là gì rồi sao? lê#Qu%ýĐ(ôn Bản cung để cho ngươi nhìn xem cái gì gọi là quy củ, cái gì gọi là chính thê! Người đâu…”

      Hoàng hậu lớn giọng thét lên, vài ma ma thô sử lập tức tiến lên, muốn bắt Dịch Cẩn Ninh. Mạc Liễm Sâm vượt lên trước mặt nàng, vẻ mặt sương lạnh: “Ai thử ức hiếp nàng xem?”

      Mạc Liễm Sâm giương mắt nhìn nơi mình vừa vào, hơi cao. Đây là hoàng cung Nam Lăng, bọn họ thông thuộc đường, đành ra ngoài từ đây, Ninh Ninh nên động võ, hẳn có thể ôm Ninh Ninh lao ra.

      Vài ma ma thấy Mạc Liễm Sâm là người cao ngựa lớn, lại là nam nhân, nhất thời dám tiến lên.

      “Bắt lấy nàng , còn chần chờ gì nữa?”

      Lâu Tịnh quát tiếng chói tai, ma ma hoảng sợ bước lên phía trước, vươn tay muốn bắt Dịch Cẩn Ninh. Quản dã nam nhân kia là ai, hoàng hậu hạ lệnh, các bà động thủ gặp phải tai hoạ, còn bằng đánh trận.

      Mạc Liễm Sâm thấy vài ma ma này thực có can đảm tiến lên, nhấc chân cái, cước đá bay người, hai người, ba người, bốn người…

      Bốn ma ma thô sử bị cước của đá lên đại thụ, đám đè nặng lên nhau.

      Hoàng hậu và thị nữ dưới tàng cây trợn to hai mắt, ngườ người đều ngẩng đầu, che miệng kinh hô.

      Người này phải người bình thường, đây… đây là cái cây rất cao! Cao đến hai trượng ? Hơn nữa người này phí sức chút nào, dễ dàng đá bốn ma ma lên, còn thèm leiéc cái chắc chắn đá mấy ma ma đè xấp lên nhau.

      Quá thần kỳ! Nếu phải lúc này có hoàng hậu ở đây, bọn họ hận thể lập tức vỗ tay trầm trồ khen ngợi Mạc Liễm Sâm, người này biểu diễn quyền cước còn đẹp mắt hơn xiếc ảo thuật của gánh hát kia.

      Khoé meiẹng Mạc Liễm Sâm hơi nhếch lên, ôm lấy Dịch Cẩn Ninh, thừa dịp mọi người chưa hoàn hồn liền bay khỏi
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 9: Giả làm hoàng hậu (2)
      “Vị tráng sĩ này là…”

      Dương Nghị rất lễ phép hỏi câu.

      Mạc Liễm Sâm, áhn thể bắt, nhưng nhất định phải hoi hai, trả hết nhân tình cho Ninh phi, sau này thiếu nợ nhau nữa.

      “Chàng là… Người của bản cung…”

      Nhìn Dương Nghị khong thể tin nổi trừng to mắt ngó bản thân, Dịch Cẩn Ninh thái quá rồi. lê#qu|ýĐ?ôn Phi tử hậu cung này tuyệt dè dặt, còn rộng rãi ra đây là người của nàng, nếu lời này bị những người káhc nghe thấy, nàng ở hậu cung còn có đường sống sao?

      Vốn cho rằng Ninh phi cũng là người phong lưu, là bản thân đoán sai sao?

      Dịch Cẩn Ninh rất muốn ngay lúc này chộp Ninh phi tới hỏi xem có hải nàng ta phong lưu phóng đãng thành thói rồi.

      “Đúng, chúng ta là lòng nhau. Hoàng thượng chia rẽ chúng ta…”

      Dịch Cẩn Ninh lập lờ nước đôi, ôm cánh tay Mạc Liễm Sâm, nghiêm túc đối diện với Dương Nghị. Nàng cũng tin Dương Nghị bỏ qua cho bọn họ. Có thể thấy Dương Nghị này như muốn buông tha cho họ, chớ phải là Ninh phi này và thị vệ này thông đồng với nhau đấy chứ? lê#Quý*đôn Dịch Cẩn Ninh rất muốn chửi to trận, dâm phụ Ninh phi này phá hỏng danh tiết của nàng.

      Tay Mạc Liễm Sâm vòng chặt eo Dịch Cẩn Ninh, giọng bên tai nàng: “Chúng ta mau, có người đến!”

      “thiếp cũng nghe!”

      Dịch Cẩn Ninh giọng đáp lại câu.

      Tuy thanh rất nhưng Dương Nghị vẫn nghe thấy, phất tay: “Ninh phi nương nương, ân tình của ngài với tiểu nhân, lần này trả lại cho ngài, làn sau… Tiểu nhân mềm lòng nữa!”

      Dương Nghị vừa thả bọn họ thát, đội thị vệ lập tức qua: “Thủ lĩnh, các cung điện bên cạnh đều điều tra, phát hiệ nhân vật khả nghi.”

      , chúng ta bẩm báo hoàng thượng!”

      Khoé mắt lướt qua phương hướng hai người vừa rời , khoé môi mang theo ý cười bất đắc dĩ. rồi, cũng tốt. Ninh phi, nợ của ta đều trả cho nàng, nhưng nàng nợ ta sao?

      Dịch Cẩn Ninh và Mạc Liễm Sâm vừa phi thân ra khỏi tường cao bóng dáng màu đen lại xuất trước mặt họ.

      lâu gặp!”

      Dưới tấm lụa đen là vẻ mặt thấy của Công chúa A Mục, nhưng đôi mắt cong cong của bà ta lại cho Dịch Cẩn Ninh biết, lúc này bà ta đnag hưng phấn.

      “Công chúa A Mục, bà muốn như thế nào?”

      Đây là cái bẫy, Công chúa A Mục chụp họ bước vào.

      Bắt đầu từ khi nàng trúng cự giải, , bắt đầu từ khi Dịch Cẩn An bị đổi, nàng trở thành đối tượng Công chúa A Mục giám thị, cho tới bây giờ.

      Có lẽ độc cự giải người nàng chính là Công chúa A Mục đưa Chương Vũ Thành.

      Công chúa A Mục cười lạnh: lê@Quý+đôn “Ngươi cái gì vậy, ta còn muốn hỏi ngươi muốn thế nào kia!”

      Bà ta thưởng thức ngón tay, móng tay màu đen xứng với cả người bà ta, hài hoà đến thần kỳ, nhìn ra chút đột ngột và quỷ dị chỗ nào cả.

      Bà ta duỗi tay ra, móng tay màu đen sáng ngời trước mắt Dịch Cẩn Ninh, Mạc Liễm Sâm giật mình vươn tay ra chắn nhưng còn kịp nữa.

      Công chúa A Mục vừa xong lại đột nhiên ra tay, thủ pháp kỳ lạ như vậy, đến vạt ống tya áo bà ta cũng chưa đụng tới.

      Xoạt…

      Mặt nạ da người khuôn mặt Dịch Cẩn Ninh bị xé rách, hiển dung nhan khuynh quốc. Đó là khuôn mặt vốn có của nàng, khuôn mặt của Dịch Cẩn Ninh.

      Mạc Liễm Sâm kinh hô tiếng, thầm nuốt nước meiéng. Dù là thời điểm nào Ninh Ninh cũng đều có bản lĩnh nhéo tim gan , cho dù là nháy mắt vừa rồi tức giận xông đến khi nàng bị xé mặt nạ, gần như ngừng hít thở.

      Nàng nâng tay chạm vào mặt nàng, là mặt nàng. , cũng phải mặt nàng.

      Tự nhiên nàng có dự cảm mãnh liệt, mặt nàng và khuôn mặt bức hoạ Công chúa A Mục cho nàng có vài phần tương tự, chừng còn đẹp hơn người trong trnah vài phần chừng.

      Làm nữ đế có thể có được bí thuật Nam Lăng, nhưng mà… nàng cần tự do, làm hoàng đế còn có cái gì
      [​IMG]
      hoadaoanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :